Vú Em Là Bạch Cốt Tinh

Chương 48 - Chương 45

/101


Mãng Xà tinh ngồi ở trên đầu gối Hư Ngụy, càng nghe mặt càng đen lại —— Bạch Phượng Hoàng đồ rùa con này quả đúng là đồ khốn kiếp (nguyên văn là “không phải là người”, nhưng xét ra thì Bạch Phượng Hoàng có phải là người đâu, hắn là thần mà, nên nếu để nguyên thì đây không thể coi là một câu chửi được, cho nên mình mạn phép sửa).

Hắn ta là Phượng Hoàng thì cao quý lắm chắc?! Ni mã hắn, hắn là cái thá gì mà có thể coi thường loài rắn chúng ta!

Hải xà tinh cùng nàng- Mãng Xà tinh kia đều là rắn, chính là cùng chung một nhà, cùng kiếm chung ích lợi, Mãng Xà tinh nhất thời liền cùng chung mối thù! Nàng quả thực không thể chấp nhận đồ rùa con điên khùng đáng ghét Bạch Phượng Hoàng kia thêm nữa, liền nắm chặt nắm tay nho nhỏ, hung hăng hạ quyết tâm: từ nay trở đi, kiên quyết không nhận bàn đào của Bạch Phượng Hoàng; kiên quyết, nhất định, tuyệt đối muốn đánh đổ Bạch Phượng Hoàng!

Đồ ngốc này tức giận, từ trên đầu gối Hư Ngụy nhảy xuống, hấp tấp chạy về phòng, đã thông suốt rồi liền bận bận mải mải lần mò làm việc. Chờ đến khi Hư Ngụy trở về phòng, liền thấy nó đeo trên đầu một mảnh khăn trắng, ở trên mi tâm có viết chữ “Phượng”, dùng mực màu đỏ thẫm chói mắt, mà căn bản chữ 'Phượng' (phồn thể) kia lại bị lỗi chính tả. =. =

Hư Ngụy dở khóc dở cười, ôm nàng ngồi lên trên đầu gối, thấp giọng trấn an: Muội muội, đây căn bản là chuyện riêng của người khác, chúng ta chỉ là ngoại nhân, không tiện can thiệp...

Mãng Xà tinh làm sao có thể nghe hắn, uốn éo vặn vẹo vài cái chui tọt ra khỏi lòng hắn, chạy ra ngoại phòng. Hư Ngụy lo nàng tới chỗ Bạch Phượng Hoàng sẽ chịu thiệt, chỉ đành cũng đi qua theo.

Lúc đó, Bạch Phượng Hoàng đã đằng vân từ thiên đình trở lại dưới ánh bình minh, đang ở trong phòng giám sát Linh Linh ăn điểm tâm.

Tên xấu xa này cũng không biết là cái dạng tính tình gì, hắn đêm qua cùng Long Thấm..., vậy mà giờ này đối mặt với Linh Linh, đến nửa điểm chột dạ cũng không biểu hiện ra ngoài, thần sắc vô cùng thản nhiên.

Long Thấm dù sao cũng là vị hôn thê của hắn, hai người đã làm vị hôn phu hôn thê của nhau vài trăm năm, tứ hải bát hoang sớm đều đã biết, chỉ thiếu một tiệc cưới còn chưa tổ chức mà thôi. Mà nay hắn không thể rửa sạch quan hệ cùng Long Thấm, cũng chỉ có thể đành ủy khuất Linh Linh một thời gian.

Trong lòng hắn đã sớm tính toán rất tốt, chờ đến sau khi Linh Linh trở về tiên giới, hắn liền đem nàng giấu ở Đan Huyệt sơn trong vương cung phượng tộc, không để cho nàng biết Long Thấm tồn tại. Về phần Long Thấm, nếu nàng ta biết Linh Linh tồn tại, muốn nháo loạn gì với hắn, cũng không nằm trong lo lắng của hắn nữa rồi.

Năm đó Thần Long tộc lấy tính mạng Linh Linh bắt hắn đáp ứng chuyện đám hỏi hai tộc, hôn sự của bọn họ cũng là do Thượng Đế tự mình hạ chỉ, là đám hỏi Long Phụng nhị tộc, quan hệ lớn tới hai tộc, mà không chỉ là chuyện cá nhân. Mấy trăm năm qua, hai cái chủng tộc trong khoảng thời gian này quan hệ càng ngày càng chặt chẽ, căn bản hai tộc đã gần như hòa làm một thể, hôn sự của hắn cùng với Long Thấm đại biểu cho sự kết hợp chặt chẽ của hai tộc, đã vào tình thế nhất định phải làm.

Tên xấu xa này tuy rằng một thân phong lưu hồ đồ, nhưng xét đến đại sự thì hắn vẫn luôn rất nghiêm túc. Hắn đúng hẹn thực hiện hôn ước hai tộc, nhưng những việc khác hắn mới khinh thường để ý đến, hắn chỉ đề phòng Long Thấm, không để cho nàng có cơ hội thương tổn Linh Linh là được.

Nhưng điều quan trọng nhất, hắn ngàn phòng vạn phòng, chính là không thể để cho Linh Linh biết hắn đã có hôn ước trong người.

Tính tình của Linh Linh, tất nhiên là hắn biết được nhất thanh nhị sở. Từ nhỏ Linh Linh đã thập phần nhu thuận nghe lời, nhưng nếu nàng thực sự nháo loạn, cũng sẽ quyết không chịu thỏa hiệp, nếu không lúc trước cũng sẽ không phát sinh bi kịch hỏa thiêu tiểu tam.

Nàng từ nhỏ liền được Bạch Phượng Hoàng chiều đến hỏng rồi, có khi vô tâm làm ra cái tai họa gì cũng sẽ bị hắn dùng quyền đại thế đại ở tiên giới, dùng một cánh tay che trời. Một thần tôn có quyền lực cực lớn, nàng làm việc liền chưa bao giờ lo sợ đến hậu quả, nên cứ thế công chúa Thần Long tộc bị nàng đốt cháy sạch!

Nói lại thì, khi đó nếu nàng muốn thiêu thì sao không vụng trộm mà thiêu, cư nhiên lại minh mục trương đảm* thiêu ngay giữa ban ngày ban mặt trên đảo của chính mình! Lại nói tiếp, thiêu cũng được, nàng còn dùng Hồng Liên nghiệp hỏa của hắn truyền thụ cho thiêu! =. =

*Ý nói đường đường chính chính

Trên trời dưới đất tứ hải bát hoang, người có Hồng Liên nghiệp hỏa có thể đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa nàng cũng không chuẩn bị dọn dẹp sau đó, sau khi thiêu xong liền bỏ đi, ngay cả Cửu thiên thần võng cũng không thu lại, liền để tại nơi đó, ni mã khỏi cần tra cũng biết là ai làm.

Bạch Phượng Hoàng phải đối mặt nhiều 'bằng chứng như núi' như vậy, cho dù có muốn giúp nàng thoát khỏi tội danh cũng đành hết đường chối cãi, hữu tâm vô lực, vô số lần hắn đều tự hoài nghi, một vị thần anh minh như hắn rốt cuộc tại sao có thể dưỡng ra một cái bảo bối ngốc như vậy?

Sau này nhất định hắn sẽ chú trọng việc bồi dưỡng trí lực cho nàng. =. =

Chỉ số thông minh đầu tiên cần được bồi dưỡng vào phần ẩm thực, hơn nữa gần đây hắn cũng khá quan tâm tới một việc khác.

Linh Linh nay mười lăm tuổi mà bộ dạng chỉ như một tiểu cô nương mười hai, mười ba tuổi, đã đến thời kỳ trưởng thành phát dục. Mấy ngày trước đây Bạch Phượng Hoàng tên xấu xa này ánh mắt đều luôn bất động thanh sắc dán trên dáng người nhỏ bé cứng nhắc còn chưa phát dục của Linh Linh, ngó tới ngó lui nửa ngày. Hàng ngày không đứt đoạn, trên bàn ăn của Linh Linh luôn có những món có sử dụng đu đủ, táo đỏ, lạc xuất hiện ——tâm tư cái tên này cho tới bây giờ vẫn luôn sâu không lường được như thế.(Ặc, sâu quá cơ ~)

Hôm nay mới sáng tinh mơ, hắn cư nhiên gọi người hầu đến nói muốn ăn vài món mặn bổ dưỡng, canh táo đỏ hầm chân giò này, củ từ thanh duẩn sao gà can này, canh cá hố đu đủ này, canh thịt dê hầm nhân sâm này, tất cả đều là dưỡng nhan nở ngực. Linh Linh ăn đến mức mặt nhăn như trái khổ qua, khổ không nói nổi, nàng vẫn có thói quen ăn đồ ăn sáng là thức ăn nhẹ.(Mấy món này nghe lằng nhằng quá, đau hết cả đầu @@””)

Bạch Phượng Hoàng tên này ở bên cạnh thiết diện vô tư giám sát, cứ liên tục đổ lại đổ đầy bát của Linh Linh, bá đạo yêu cầu bắt nàng phải ăn sạch hết thảy. Linh Linh ôm bát thỉnh thoảng trốn tránh chiếc đũa của hắn, vẻ mặt đau khổ cùng hắn cò kè mặc cả, cắn chân gà sẽ không chịu ăn tim gà, uống canh cá hố không chịu uống canh thịt dê, khóc lóc om sòm chiêu xấu xa nào cũng lôi ra sử dụng hết, Bạch Phượng Hoàng nhìn nàng dầu muối không vào, khóe môi lại lặng lẽ cong lên, trong mắt phượng biểu lộ đều là vui thích tràn đầy.

Lúc này bọn họ cũng giống như những gia đình tầm thường nhất nơi hồng trần thế tục, phu quân cao lớn tuấn mỹ cùng tiểu thê tử yêu kiều xinh đẹp (Nhưng tuổi nàng ấy không khỏi quá nhỏ đi?)* vào mỗi buổi sáng bình thường, đắm chìm trong nắng sớm vàng nhạt, ngồi trước bàn dùng cơm. Một người thì đang ở trong phúc không biết mình có phúc, vẻ mặt khổ đại cừu thâm ôm bát vùi đầu đau khổ ăn, một bên khóe môi lặng lẽ mỉm cười không ngừng gắp đồ ăn qua, bất động thanh sắc ôn nhu biểu lộ tình nùng mật ý, cũng thật có vài phần hương diễm động lòng người.

*Lời tác giả

Lúc này, Mãng Xà tinh đồ ngu ngốc nhà nó thật sát phong cảnh, nộ khí đằng đằng phi vào.

Nàng không đầu không đuôi, vừa vọt vào phòng liền mắng: Bạch Phượng Hoàng ngươi cái đồ rùa con quả thực không phải là người, tiểu quai quai* là bảo bối do Cốt Đầu Tinh ngu ngốc tân tân khổ khổ nuôi lớn, không thể để cho ngươi phá hủy nàng.

*Tiểu quai quai: Cách gọi thân mật dành cho những cô bé từ 7-13 tuổi.

Nàng mắng xong mới nhìn lại đống thức ăn trên bàn. Mãng Xà tinh vốn có hình người là ngực to eo nhỏ mông cong, dáng người quả thật rât được, mấy thứ này nàng cũng từng ăn không ít, đương

/101

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status