Editor: Ưu Tịch
Mấy ngày hôm sau đó, không khí giữa Linh Linh và Bạch Phượng Hoàng từ đó trở đi liền thoáng có chút vi diệu.
Linh Linh bắt đầu trở nên trầm mặc lạ thường, dường như cả người luôn tràn ngập tâm sự. Nàng cũng không đối với Bạch Phượng Hoàng thân thiết không muốn xa rời như trước nữa, có đôi khi lẳng lặng nhìn hắn, trong ánh mắt cũng tràn đầy nghi hoặc.
Bạch Phượng Hoàng bất động thanh sắc, vẫn sủng ái nàng như trước đây. Chỉ là Linh Linh bắt đầu thường xuyên truy vấn hắn về mẫu thân ca ca, trái lùng phải hỏi hắn.
Hắn cũng không trực tiếp lừa gạt Linh Linh, nhưng cũng vẫn dây dưa kéo dài. Hắn thầm nghĩ muốn để hết thảy thuận theo tự nhiên, lại thực quý trọng khoảng thời gian được ở bên Linh Linh như thế này, tựa như chỉ có hai người, cùng nhau đi qua những năm tháng bình bình lặng lặng. Cho dù chỉ là lừa mình dối người, nếu cả hai cứ được ở bên nhau mấy trăm năm như vậy, đối với hắn, cũng đã đủ lắm rồi. Hắn đương nhiên biết giấy không bọc được lửa, chuyện gì phải tới cũng sẽ tới. Nếu có một ngày Linh Linh biết được chân tướng, đến lúc đó hắn cũng không e ngại.
Linh Linh là bảo bối do hắn một tay nuôi lớn, ngay cả là cha mẹ thân sinh huyết mạch tương liên cũng đừng mong cướp đi.
Cũng bắt đầu từ khi đó, Linh Linh bắt đầu chăm đi tới ngọn núi cao nhất, ngày ngày đều cùng các sư huynh sư tỷ tu đạo tập võ.
Linh Linh đương nhiên không rõ thâm ý của sư phụ. Trước kia nàng vẫn luôn sinh hoạt ở phía sau núi, chưa bao giờ đi tới những nơi khác trên núi Nam Hoa, cho dù có cùng sư phó xuống núi bắt yêu cũng là đi từ Ngưng Bích phong đi xuống, sẽ cùng sư phụ hội hợp dưới chân núi. Trên núi Nam Hoa cũng chỉ có vài vị sư huynh sư tỷ thường tới phía sau núi đưa đồ ăn và đồ dùng sinh hoạt là biết nàng, Linh Linh vẫn nghĩ rằng sư phụ kiêng kị không cho nàng đi tới phía trước núi là vì Cốt Đầu thúc thúc, nên cũng chưa bao giờ nghĩ tới nguyên nhân sâu xa trong đó.
Từ ngày Hư Ngụy chất vấn Bạch Phượng Hoàng, trên đường về hắn cũng đã cân nhắc kĩ lưỡng lại mọi việc, có vẻ như mọi việc không đơn giản như hắn và đồ ngốc Mãng Xà đã nghĩ. Mãng Xà tinh chỉ chú ý tới tôn nghiêm loài rắn của nàng, nhưng Hư Ngụy lại nghĩ sâu xa hơn nhiều.
Cuộc đời của vị Bạch Linh tiên tử này, nghe qua cũng không có gì đáng giá làm hắn đặc biệt chú ý, điều duy nhất làm hắn để ý chính là —— sao lại trùng hợp như thế, Bạch Linh cũng đến từ Khứ Hồi.
Linh Linh là hải xà yêu do Bạch Phượng Hoàng nhặt về từ Khứ Hồi. Hắn cũng đã hỏi qua vị Tư Mệnh tiên quan bát quái kia, liền biết được Hi Chân đúng là người cá thượng cổ, đến từ Khứ Hồi. Mà bởi vậy hắn cũng biết, Cốt Đầu tất nhiên cũng có thiên ti vạn lũ* liên hệ với Khứ Hồi.
*thiên ti vạn lũ: đại ý là dây nối chằng chịt, không rõ dây nào với đầu nào, ý là Cốt Đầu có quan hệ vô cùng sâu xa và rắc rối với Khứ Hồi.
Thật nhiều chuyện cứ nối đuôi nhau xảy tới, cuối cùng thế nhưng lại liên lụy tới Khứ Hồi, thật là làm người ta không thể tưởng tượng nổi, mà cũng kinh hãi không thôi.
Thật ra, Khứ Hồi ngày nay, đã sớm không phải thánh địa của thần tiên trong truyền thuyết như trước đây nữa, mà nay nhóm thần tiên thiên đình vẫn lén nghị luận về U cốc Khứ Hồi thần bí ngụ trên mảnh biển sâu có từ thời nguyên thủy, người người đều vừa tiếc hận lại vừa ám ảnh, vừa khiếp sợ.
Nơi đó chính là nơi phong ấn Mãnh thú Hỗn Độn thời Thái Cổ, nguyên là do Thần Đế Hỗn Độn sinh ra từ hồng hoang thời Thái Cổ biến thành, tất nhiên là thần lực khôn cùng. Hắn đã chết hơn mười vạn năm trước, sau khi chết tinh khí thần mãi không tiêu tan, hóa thành ác thú Hỗn Độn làm ác khắp chung quanh, lại dùng thiên địa khí tà ác khiến vô số sinh linh cũng biến thành thú Hỗn Độn giống hắn. Bọn chúng mỗi một kẻ đều cường đại lại tà ác, đáng sợ đến cực điểm, làm thiên hạ tràn ngập kẻ ác. Bạch Phượng Hoàng từng cùng bọn chúng giao thủ, tuy rằng tên này bình thường làm việc gì cũng ưỡn ẹo chẳng ra sao, nhưng năng lực của hắn là không thể nghi ngờ, pháp lực ở thiên đình cũng là đứng tốp đầu, thế nhưng lại bị mười Hỗn Độn thú lao ra khỏi phong ấn khi đó đánh cho trọng thương, có thể thấy được ác thú Hỗn Độn khó đối phó ra sao.
Trên người chúng nó dày đặc tà khí, bị bắt nhốt tại Khứ Hồi. Năm đó Thúc đế thỉnh thoảng lấy thần lực tinh lọc tà khí, thế nên tà khí luôn cuồn cuộn trào ra từ thần trận bên trong Khứ Hồi mới được thanh lọc, nên mới không bị tràn ra bên ngoài.
Đến mấy vạn năm trước Thúc đế tiêu vong, lại do Thủy Nữ thủ hộ Khứ Hồi, đến khoảng mấy ngàn năm trước Thủy Nữ cũng chết, Khứ Hồi trở thành nơi vô chủ, tà khí càng tụ càng dày đặc, mảnh thánh địa thần tiên này cũng dần dần bị tà khí ô nhiễm, các nhóm tiên linh đều chuyển đi. Bộ tộc Khứ Hồi Thần Long nếu không phải vì là hậu duệ của Thủy Nữ, do Thủy Nữ lấy nước ở Khứ Hồi huyễn hóa biến thành, thân mình được truyền thừa có thần lực của Thủy Nữ, không sợ tà khí, e rằng cũng đã chuyển tới nơi khác mà không ngốc nghếch ở lại Khứ Hồi đâu.
Mà nay trên trời dưới đất, tứ hải bát hoang người nào nhắc tới Khứ Hồi cũng không mang tâm tình khôn cùng kính sợ, mà đều lén gọi Khứ Hồi là tà giới. Vì nơi đó tà khí tận trời, là nơi phong ấn yêu thú hung tàn tà ác nhất thế gian, là nơi vạn ác đã sớm bị tam giới vứt bỏ. Lúc này mọi người khi nói tới Khứ Hồi, đáy lòng cũng đều có chút sợ hãi.
Hư Ngụy cũng kinh hãi khi phán đoán sự việc lần này có quan hệ tới Khứ Hồi. Lần này Tư Mệnh đại nạn không chết, chớp mắt đã nghĩ tới trốn chạy, Hư Ngụy liền bắt lấy hắn, nghiêm túc ép hỏi một trận. Cái tên Tư Mệnh này lại vô cùng trung thành và nhiệt tình yêu thương với sự nghiệp bát quái(==”” ăn đòn là phải), cho nên chuyện vì sao sau khi Bạch Linh nhảy Vong Xuyên lại không chết, làm sao hắn lại không chạy tới cùng trời cuối đất để tìm hiểu cơ chứ.
Hư Ngụy nghiêm khắc bắt lấy hắn khảo vấn một trận, Tư Mệnh giả ngu đánh trống lảng nửa ngày chung quy vẫn lừa không qua cửa, đành phải lặng lẽ sờ đầu, còn đặc biệt tránh đi Mãng Xà tinh, lặng lẽ kéo Hư Ngụy ra khỏi phòng nói chuyện.
Lại nói tới khi tên ngốc Bạch Phượng Hoàng khi đó tự dưng đi tới Nam Hải lại mang trở về hồn phách của Bạch Linh, lửa bát quái trong long Tư Mệnh nhất thời hừng hực thiêu đốt, liền chạy tới chung quanh đó tìm hiểu, cũng làm cho hắn biết thêm một vài chuyện.
Là do nhóm tiên gia Nam Hải nói với hắn, ở Nam Hải từng có một tiểu tiên nữ cực đáng yêu, là do một yêu tinh nuôi dưỡng. Nhưng sau đêm huyết nguyệt lại đột nhiên biến mất, từ đó tới giờ chưa từng xuất hiện, mà con Bạch Cốt Tinh kia sau đó cũng trở nên si ngốc ngơ ngác, thường cô độc một thân một mình lưu động ở chung quanh Nam Hải lưu động. Đám tiên gia bọn họ sao lại không đoán ra là chuyện đã xảy ra khi nào, chắc là do Bạch Cốt Tinh kia trong đêm huyết nguyệt đã không thể khống chế cuồng tính nên đã ăn tiểu tiên tử kia rồi chăng?
Tư Mệnh liền đại để đoán được tiểu tiên tử bị ăn kia chính là Bạch Linh.
Năm đó khi Bạch Phượng Hoàng nghe được tin Bạch Linh chết, hắn mất hết sức lực, cũng không còn quan tâm cân nhắc cái gì đúng cái gì không đúng. Diêm Vương nói trắng ra Bạch Linh chính là vì nghe nói hắn sắp cưới đại công chúa Thần Long tộc liền nhảy Vong Xuyên, hắn liền trốn ở một nơi hối hận lại tự trách, hoàn toàn không có thời gian nghĩ tới những chuyện khác. Sau khi tìm được Bạch Linh trở về, hắn mới có tâm tư đi tìm kẻ đã hại Bạch Linh tính sổ, đem nhóm quỷ hành hình nàng toàn bộ quăng vào dòng Vong Xuyên ép hỏi, mới biết được Bạch Linh hóa ra là trượt chân ngã vào Vong Xuyên.
Diêm Vương thu được tin tức Bạch Linh ngã vào Vong Xuyên bị vạn quỷ phệ ăn lại bị một con yêu quái ôm đi, tưởng
Mấy ngày hôm sau đó, không khí giữa Linh Linh và Bạch Phượng Hoàng từ đó trở đi liền thoáng có chút vi diệu.
Linh Linh bắt đầu trở nên trầm mặc lạ thường, dường như cả người luôn tràn ngập tâm sự. Nàng cũng không đối với Bạch Phượng Hoàng thân thiết không muốn xa rời như trước nữa, có đôi khi lẳng lặng nhìn hắn, trong ánh mắt cũng tràn đầy nghi hoặc.
Bạch Phượng Hoàng bất động thanh sắc, vẫn sủng ái nàng như trước đây. Chỉ là Linh Linh bắt đầu thường xuyên truy vấn hắn về mẫu thân ca ca, trái lùng phải hỏi hắn.
Hắn cũng không trực tiếp lừa gạt Linh Linh, nhưng cũng vẫn dây dưa kéo dài. Hắn thầm nghĩ muốn để hết thảy thuận theo tự nhiên, lại thực quý trọng khoảng thời gian được ở bên Linh Linh như thế này, tựa như chỉ có hai người, cùng nhau đi qua những năm tháng bình bình lặng lặng. Cho dù chỉ là lừa mình dối người, nếu cả hai cứ được ở bên nhau mấy trăm năm như vậy, đối với hắn, cũng đã đủ lắm rồi. Hắn đương nhiên biết giấy không bọc được lửa, chuyện gì phải tới cũng sẽ tới. Nếu có một ngày Linh Linh biết được chân tướng, đến lúc đó hắn cũng không e ngại.
Linh Linh là bảo bối do hắn một tay nuôi lớn, ngay cả là cha mẹ thân sinh huyết mạch tương liên cũng đừng mong cướp đi.
Cũng bắt đầu từ khi đó, Linh Linh bắt đầu chăm đi tới ngọn núi cao nhất, ngày ngày đều cùng các sư huynh sư tỷ tu đạo tập võ.
Linh Linh đương nhiên không rõ thâm ý của sư phụ. Trước kia nàng vẫn luôn sinh hoạt ở phía sau núi, chưa bao giờ đi tới những nơi khác trên núi Nam Hoa, cho dù có cùng sư phó xuống núi bắt yêu cũng là đi từ Ngưng Bích phong đi xuống, sẽ cùng sư phụ hội hợp dưới chân núi. Trên núi Nam Hoa cũng chỉ có vài vị sư huynh sư tỷ thường tới phía sau núi đưa đồ ăn và đồ dùng sinh hoạt là biết nàng, Linh Linh vẫn nghĩ rằng sư phụ kiêng kị không cho nàng đi tới phía trước núi là vì Cốt Đầu thúc thúc, nên cũng chưa bao giờ nghĩ tới nguyên nhân sâu xa trong đó.
Từ ngày Hư Ngụy chất vấn Bạch Phượng Hoàng, trên đường về hắn cũng đã cân nhắc kĩ lưỡng lại mọi việc, có vẻ như mọi việc không đơn giản như hắn và đồ ngốc Mãng Xà đã nghĩ. Mãng Xà tinh chỉ chú ý tới tôn nghiêm loài rắn của nàng, nhưng Hư Ngụy lại nghĩ sâu xa hơn nhiều.
Cuộc đời của vị Bạch Linh tiên tử này, nghe qua cũng không có gì đáng giá làm hắn đặc biệt chú ý, điều duy nhất làm hắn để ý chính là —— sao lại trùng hợp như thế, Bạch Linh cũng đến từ Khứ Hồi.
Linh Linh là hải xà yêu do Bạch Phượng Hoàng nhặt về từ Khứ Hồi. Hắn cũng đã hỏi qua vị Tư Mệnh tiên quan bát quái kia, liền biết được Hi Chân đúng là người cá thượng cổ, đến từ Khứ Hồi. Mà bởi vậy hắn cũng biết, Cốt Đầu tất nhiên cũng có thiên ti vạn lũ* liên hệ với Khứ Hồi.
*thiên ti vạn lũ: đại ý là dây nối chằng chịt, không rõ dây nào với đầu nào, ý là Cốt Đầu có quan hệ vô cùng sâu xa và rắc rối với Khứ Hồi.
Thật nhiều chuyện cứ nối đuôi nhau xảy tới, cuối cùng thế nhưng lại liên lụy tới Khứ Hồi, thật là làm người ta không thể tưởng tượng nổi, mà cũng kinh hãi không thôi.
Thật ra, Khứ Hồi ngày nay, đã sớm không phải thánh địa của thần tiên trong truyền thuyết như trước đây nữa, mà nay nhóm thần tiên thiên đình vẫn lén nghị luận về U cốc Khứ Hồi thần bí ngụ trên mảnh biển sâu có từ thời nguyên thủy, người người đều vừa tiếc hận lại vừa ám ảnh, vừa khiếp sợ.
Nơi đó chính là nơi phong ấn Mãnh thú Hỗn Độn thời Thái Cổ, nguyên là do Thần Đế Hỗn Độn sinh ra từ hồng hoang thời Thái Cổ biến thành, tất nhiên là thần lực khôn cùng. Hắn đã chết hơn mười vạn năm trước, sau khi chết tinh khí thần mãi không tiêu tan, hóa thành ác thú Hỗn Độn làm ác khắp chung quanh, lại dùng thiên địa khí tà ác khiến vô số sinh linh cũng biến thành thú Hỗn Độn giống hắn. Bọn chúng mỗi một kẻ đều cường đại lại tà ác, đáng sợ đến cực điểm, làm thiên hạ tràn ngập kẻ ác. Bạch Phượng Hoàng từng cùng bọn chúng giao thủ, tuy rằng tên này bình thường làm việc gì cũng ưỡn ẹo chẳng ra sao, nhưng năng lực của hắn là không thể nghi ngờ, pháp lực ở thiên đình cũng là đứng tốp đầu, thế nhưng lại bị mười Hỗn Độn thú lao ra khỏi phong ấn khi đó đánh cho trọng thương, có thể thấy được ác thú Hỗn Độn khó đối phó ra sao.
Trên người chúng nó dày đặc tà khí, bị bắt nhốt tại Khứ Hồi. Năm đó Thúc đế thỉnh thoảng lấy thần lực tinh lọc tà khí, thế nên tà khí luôn cuồn cuộn trào ra từ thần trận bên trong Khứ Hồi mới được thanh lọc, nên mới không bị tràn ra bên ngoài.
Đến mấy vạn năm trước Thúc đế tiêu vong, lại do Thủy Nữ thủ hộ Khứ Hồi, đến khoảng mấy ngàn năm trước Thủy Nữ cũng chết, Khứ Hồi trở thành nơi vô chủ, tà khí càng tụ càng dày đặc, mảnh thánh địa thần tiên này cũng dần dần bị tà khí ô nhiễm, các nhóm tiên linh đều chuyển đi. Bộ tộc Khứ Hồi Thần Long nếu không phải vì là hậu duệ của Thủy Nữ, do Thủy Nữ lấy nước ở Khứ Hồi huyễn hóa biến thành, thân mình được truyền thừa có thần lực của Thủy Nữ, không sợ tà khí, e rằng cũng đã chuyển tới nơi khác mà không ngốc nghếch ở lại Khứ Hồi đâu.
Mà nay trên trời dưới đất, tứ hải bát hoang người nào nhắc tới Khứ Hồi cũng không mang tâm tình khôn cùng kính sợ, mà đều lén gọi Khứ Hồi là tà giới. Vì nơi đó tà khí tận trời, là nơi phong ấn yêu thú hung tàn tà ác nhất thế gian, là nơi vạn ác đã sớm bị tam giới vứt bỏ. Lúc này mọi người khi nói tới Khứ Hồi, đáy lòng cũng đều có chút sợ hãi.
Hư Ngụy cũng kinh hãi khi phán đoán sự việc lần này có quan hệ tới Khứ Hồi. Lần này Tư Mệnh đại nạn không chết, chớp mắt đã nghĩ tới trốn chạy, Hư Ngụy liền bắt lấy hắn, nghiêm túc ép hỏi một trận. Cái tên Tư Mệnh này lại vô cùng trung thành và nhiệt tình yêu thương với sự nghiệp bát quái(==”” ăn đòn là phải), cho nên chuyện vì sao sau khi Bạch Linh nhảy Vong Xuyên lại không chết, làm sao hắn lại không chạy tới cùng trời cuối đất để tìm hiểu cơ chứ.
Hư Ngụy nghiêm khắc bắt lấy hắn khảo vấn một trận, Tư Mệnh giả ngu đánh trống lảng nửa ngày chung quy vẫn lừa không qua cửa, đành phải lặng lẽ sờ đầu, còn đặc biệt tránh đi Mãng Xà tinh, lặng lẽ kéo Hư Ngụy ra khỏi phòng nói chuyện.
Lại nói tới khi tên ngốc Bạch Phượng Hoàng khi đó tự dưng đi tới Nam Hải lại mang trở về hồn phách của Bạch Linh, lửa bát quái trong long Tư Mệnh nhất thời hừng hực thiêu đốt, liền chạy tới chung quanh đó tìm hiểu, cũng làm cho hắn biết thêm một vài chuyện.
Là do nhóm tiên gia Nam Hải nói với hắn, ở Nam Hải từng có một tiểu tiên nữ cực đáng yêu, là do một yêu tinh nuôi dưỡng. Nhưng sau đêm huyết nguyệt lại đột nhiên biến mất, từ đó tới giờ chưa từng xuất hiện, mà con Bạch Cốt Tinh kia sau đó cũng trở nên si ngốc ngơ ngác, thường cô độc một thân một mình lưu động ở chung quanh Nam Hải lưu động. Đám tiên gia bọn họ sao lại không đoán ra là chuyện đã xảy ra khi nào, chắc là do Bạch Cốt Tinh kia trong đêm huyết nguyệt đã không thể khống chế cuồng tính nên đã ăn tiểu tiên tử kia rồi chăng?
Tư Mệnh liền đại để đoán được tiểu tiên tử bị ăn kia chính là Bạch Linh.
Năm đó khi Bạch Phượng Hoàng nghe được tin Bạch Linh chết, hắn mất hết sức lực, cũng không còn quan tâm cân nhắc cái gì đúng cái gì không đúng. Diêm Vương nói trắng ra Bạch Linh chính là vì nghe nói hắn sắp cưới đại công chúa Thần Long tộc liền nhảy Vong Xuyên, hắn liền trốn ở một nơi hối hận lại tự trách, hoàn toàn không có thời gian nghĩ tới những chuyện khác. Sau khi tìm được Bạch Linh trở về, hắn mới có tâm tư đi tìm kẻ đã hại Bạch Linh tính sổ, đem nhóm quỷ hành hình nàng toàn bộ quăng vào dòng Vong Xuyên ép hỏi, mới biết được Bạch Linh hóa ra là trượt chân ngã vào Vong Xuyên.
Diêm Vương thu được tin tức Bạch Linh ngã vào Vong Xuyên bị vạn quỷ phệ ăn lại bị một con yêu quái ôm đi, tưởng
/101
|