- Tiện nô…
Huyết Hàn nhìn thấy Sở Nam cản trước mặt, theo phản xạ có điều kiện mà hét lên, nhưng hai chữ “tránh ra” phía sau còn chưa kịp thoát ra khỏi cổ họng thì đầu của hắn đã bị tách khỏi thân thể.
Máu tươi xối thẳng lên trời, còn chưa kịp bạo tán thì đã bị Sở Nam thu vào trong bình, những tinh huyết này đều có tác dụng rất lớn, Huyết Trận và Huyết Lệ nhìn thấy một màn này, thân hình lập tức đứng sững tại chỗ, ngay cả tim cũng không đập nổi chứ đừng nói xuất thủ công kích Sở Nam.
Tinh huyết tiếp tục chảy ra ồ ạt, thẳng cho đến khi toàn bộ tinh huyết trong cơ thể Huyết Hàn chảy cạn, ngay cả viên huyết châu trong đan điền hắn, Sở Nam cũng không buông tha, cứ như vậy, Huyết Hàn vốn đang sống sờ sờ liền trở thành một cái thây khô.
- Các ngươi muốn trốn đi đâu?
Sở Nam hỏi, Huyết Trận lập tức lắc đầu, thân hình lùi về sau, Sở Nam ngang trời xuất thế, khiến cục diện tốt đẹp của Huyết Ma tộc bị hủy, nếu như để người này biết “nơi đó”, lại để hắn thừa cơ tiến vào Huyết Ma đại lục, như vậy thì hắn chính là tội nhân thiên cổ của Huyết Ma tộc, chết vạn lần không đủ.
Huyết Lệ nhìn Huyết Trận, cũng giống như Huyết Trận, vừa lắc đầu vừa thối lui.
Sở Nam nhìn thấy vậy, lập tức hiểu chuyện gì xảy ra, hào quang lóe lên, tay phải của Huyết Trận lập tức bị chém rụng, máu tươi bắn tung tóe, Sở Nam lại lấy ra thêm một cái bình nhỏ, tiếp lấy tinh huyết.
Máu tươi của Huyết Trận không chạy nhanh và mãnh liệt giống của Huyết Hàn, ngược lại chảy khá chậm rãi, nhưng chính sự chậm rãi này lại khiến sự sợ hãi của Huyết Trận ngày càng nghiêm trọng.
Sở Nam đem nhẫn trữ vật trên ngón tay Huyết Trận gỡ xuống, bỏ vào túi bên eo, lúc này mới hỏi:
- Ngươi nhất định không nói?
Huyết Trận vẫn lắc đầu như cũ.
Sở Nam nhìn về phía Huyết Lệ, hỏi:
- Ngươi thì sao?
Huyết Lệ muốn lấy hết dũng khí lên tiếng, nhưng bị Sở Nam gắt gao nhìn chằm chằm như vậy, dũng khí gì cũng không có nổi, chỉ càng không ngừng lắc đầu, Sở Nam lại hỏi:
- Nói cho ta biết, ta sẽ khiến ngươi trở thành Huyết Ma tộc đệ nhất nhân!
Nghe thấy cái tên “Huyết Ma tộc đệ nhất nhân”, trong mắt Huyết Lệ không khỏi lóe lên một đạo tinh quang, Sở Nam đối với loại ánh mắt đó rất quen thuộc, Huyết Trận lại càng kinh hãi hơn, trong mắt lộ vẻ kiên quyết, dùng tay trái chém đến Huyết Lệ, đồng thời bản thân kích bạo, hắn tuyệt đối không cho phép nơi đó bị bại lộ.
Đại nghĩa diệt thân, tính toán của của Huyết Trận đáng tiếng đã nhầm, Sở Nam sớm đã chú ý đến hắn, chỉ có điều, lúc tay trái Huyết Trận đâm đến trước ngực Huyết Lệ, Sở Nam lại không hề quan tâm.
Lúc Huyết Trận muốn kích bạo, Sở Nam lại xuất ra lỗ đen, ngăn cản trước người Huyết Lệ, cũng trong nháy mắt đó, tinh huyết vốn chảy rất chậm đột nhiên gia tốc, trực tiếp đem máu tươi trong cơ thể Huyết Trận rút sạch không còn.
- Phành…
Huyết Trận vẫn bạo, chỉ có điều uy năng đó còn không bằng một tảng đá vỡ vụn, Sở Nam lại nói với Huyết Lệ vẫn chưa kịp lấy tinh thần:
- Ta vừa cứu ngươi!
Huyết Lệ nhìn chằm chằm Sở Nam.
- Ngươi lựa chọn cạn máu mà chết hay là trở thành Huyết Ma tộc đệ nhất nhân?
Sở Nam hỏi, chân mày Huyết Lệ cau lại, nhưng Sở Nam lại không kiên nhẫn như thế, liền thi triển lực lượng, trực tiếp bóp nát bàn tay trái Huyết Lệ, máu tươi không ngừng chảy về phía chiếc bình thứ ba.
Tử trạng của Huyết Hàn và Huyết Trận đã để lại sự sợ hãi tột độ trong lòng Huyết Lệ, mà một kích trước khi chết của Huyết Trận lại càng khiến cho hắn phẫn nộ đến cực điểm, lúc này mới cảm giác được tính mạng của mình theo máu tươi không ngừng chảy đi, Huyết Lệ luống cuống, vô cùng luống cuống.
Sở Nam lại nói với Cửu Võ, Tứ Quý và Tư Đồ Dật Tiêu đang giết đến say mê:
- Đem máu tươi của bọn chúng thu thập lại.
- Được.
Tứ Quý không cần áp chế dị động của máu tươi trong cơ thể, thực lực nhẹ nhàng bạo phát thì Huyết Ma tộc nhân đã ngã xuống như rơm rạ, bị Tứ Quý thu lấy tính mệnh. Sở Nam dứt lời, Huyết Lệ còn chưa kịp ra lựa chọn, Sở Nam cũng không muốn lãng phí thời gian, chế trụ Huyết Lệ chẳng qua chỉ là tiết kiệm chút thời gian, không có Huyết Lệ, Sở Nam vẫn có thể tìm được thông đạo của bọn chúng thông qua những Huyết Ma tộc nhân đến Cực tây chi địa này.
Cho nên, đao quang trong tay Sở Nam thoáng hiện, bổ thẳng về phía cổ Huyết Lệ, Huyết Lệ thấy Sở Nam hờ hững như vậy, lập tức hiểu rõ Sở Nam thật sự muốn giết hắn, trong đầu trống rỗng, hét lớn:
- Ta đầu hàng!
- Lại chậm một bước rồi, ngươi hãy theo chân bọn chúng đi.
Đao quang trong tay Sở Nam không biến mất, lúc này đã chém đến ngực Huyết Lệ, Huyết Lệ hét thảm một tiếng, sau khi hét xong, phát hiện mình vẫn còn sống, chỉ là trên tay Sở Nam đã xuất hiện một giọt tinh huyết.
Vận chuyển huyết dịch, Sinh Tử Quyết luyện hóa, sinh tử ấn tích xuất hiện, Sở Nam chỉ vào đám Huyết Ma tộc nhân, nói với Huyết Lệ đang mờ mịt không hiểu gì:
- Những kẻ kia, đều là địch nhân của ngươi!
- A…
- Bọn chúng không chết, ngươi chết.
Sở Nam lạnh lùng nói một câu, Huyết Lệ không khỏi rùng mình, sau đó khẽ cắn răng một cái, trong lòng hạ quyết tâm, xung phong nhảy vào, đem tộc nhân của hắn tiêu diệt, Sở Nam cũng gia nhập vào đội ngũ đồ sát này.
Đến lúc này, chiến đấu đã không còn đáng lo ngại nữa, mười vạn Huyết Ma tộc nhân vây công Nghịch Thiên Sơn cuối cùng chỉ lưu lại một bình máu tươi, sau đó lại bị Sở Nam dùng chúng để vẽ “Thuẫn Phù Văn”, hoặc để bản thân sử dụng.
Lúc trước, chém giết không ngừng nghỉ, Sở Nam căn bản không có thời gian yên tĩnh suy nghĩ, bây giờ, thoáng thứ giãn, nghi vấn trong lòng Sở Nam giống như sóng to gió lớn trùng trùng điệp điệp tràn đến, hắn thầm nghĩ:
- Phù Thuật là từ Cấm Vụ truyền lại, huyết quản trên người xuất hiện càng nhiều là do niệm chủng mang lại, nhưng Huyết Ma tộc nhân thi triển Huyết Ma đại pháp bị cắn trả, căn cứ theo phỏng đoán lúc trước, niệm chủng so với Cấm Vụ càng thần bí và cường đại hơn, thế nhưng Phù Thuật lại có thể khắc chế thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, bọn chúng đến cùng có quan hệ gì?
- Những Thuẫn Phù Văn này có thể bảo trì được bao lâu?
- Ta đã thôn hấp tiến vào thể nội, lại để Âm Dương ngư luyện hóa tinh huyết, tại sao không có động tĩnh?
Sở Nam mặc dù tìm được phương pháp khắc chế dị năng của Huyết Ma tộc, hơn nữa, phương pháp này đối với diệu kế Sở Nam suy nghĩ lúc trước còn tốt hơn nhiều, không cần sau khi khu trục Huyết Ma tộc, lại để vogiả giúp nhau thôn phệ. Thế nhưng, Sở Nam cũng không có từ bỏ nghiên cứu phương pháp làm thế nào kế thừa thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, hắn dự cảm thứ này về sau sẽ có tác dụng lớn đối với hắn.
Nghi vấn liên tiếp xuất hiện, Sở Nam tạm thời không nghĩ ra đáp án, suy nghĩ của hắn lúc này lại chuyển đến trận chiến, chém giết sạch những kẻ này, đem Huyết Đại Thiên và tất cả những Huyết Ma tộc nhân tại Cực tây chi địa giải quyết xong, lại đánh ngược đến Huyết Ma tộc, dùng Huyết Ma chế ngự Huyết Ma.
Đương nhiên, trước khi tiến vào Huyết Ma đại lục thì phải đảm bảo được sự an nguy của Nghịch Thiên Sơn, Sở Nam không quên việc truy sát Thần Lai Thủy Hồn cường đại, đạo thiểm điện kim sắc, niệm chủng,…
Những tồn tại này không hề dễ giải quyết như Huyết Ma tộc, ánh mắt Sở Nam trở nên lăng lệ, thầm nghĩ:
- Bất luận là dạng tồn tại nào, bất luận cường đại bao nhiêu, dám thương hại thân nhân, huynh đệ ta, chọc vào vảy ngược của ta, chắc chắn phải chết!
Huyết Hàn nhìn thấy Sở Nam cản trước mặt, theo phản xạ có điều kiện mà hét lên, nhưng hai chữ “tránh ra” phía sau còn chưa kịp thoát ra khỏi cổ họng thì đầu của hắn đã bị tách khỏi thân thể.
Máu tươi xối thẳng lên trời, còn chưa kịp bạo tán thì đã bị Sở Nam thu vào trong bình, những tinh huyết này đều có tác dụng rất lớn, Huyết Trận và Huyết Lệ nhìn thấy một màn này, thân hình lập tức đứng sững tại chỗ, ngay cả tim cũng không đập nổi chứ đừng nói xuất thủ công kích Sở Nam.
Tinh huyết tiếp tục chảy ra ồ ạt, thẳng cho đến khi toàn bộ tinh huyết trong cơ thể Huyết Hàn chảy cạn, ngay cả viên huyết châu trong đan điền hắn, Sở Nam cũng không buông tha, cứ như vậy, Huyết Hàn vốn đang sống sờ sờ liền trở thành một cái thây khô.
- Các ngươi muốn trốn đi đâu?
Sở Nam hỏi, Huyết Trận lập tức lắc đầu, thân hình lùi về sau, Sở Nam ngang trời xuất thế, khiến cục diện tốt đẹp của Huyết Ma tộc bị hủy, nếu như để người này biết “nơi đó”, lại để hắn thừa cơ tiến vào Huyết Ma đại lục, như vậy thì hắn chính là tội nhân thiên cổ của Huyết Ma tộc, chết vạn lần không đủ.
Huyết Lệ nhìn Huyết Trận, cũng giống như Huyết Trận, vừa lắc đầu vừa thối lui.
Sở Nam nhìn thấy vậy, lập tức hiểu chuyện gì xảy ra, hào quang lóe lên, tay phải của Huyết Trận lập tức bị chém rụng, máu tươi bắn tung tóe, Sở Nam lại lấy ra thêm một cái bình nhỏ, tiếp lấy tinh huyết.
Máu tươi của Huyết Trận không chạy nhanh và mãnh liệt giống của Huyết Hàn, ngược lại chảy khá chậm rãi, nhưng chính sự chậm rãi này lại khiến sự sợ hãi của Huyết Trận ngày càng nghiêm trọng.
Sở Nam đem nhẫn trữ vật trên ngón tay Huyết Trận gỡ xuống, bỏ vào túi bên eo, lúc này mới hỏi:
- Ngươi nhất định không nói?
Huyết Trận vẫn lắc đầu như cũ.
Sở Nam nhìn về phía Huyết Lệ, hỏi:
- Ngươi thì sao?
Huyết Lệ muốn lấy hết dũng khí lên tiếng, nhưng bị Sở Nam gắt gao nhìn chằm chằm như vậy, dũng khí gì cũng không có nổi, chỉ càng không ngừng lắc đầu, Sở Nam lại hỏi:
- Nói cho ta biết, ta sẽ khiến ngươi trở thành Huyết Ma tộc đệ nhất nhân!
Nghe thấy cái tên “Huyết Ma tộc đệ nhất nhân”, trong mắt Huyết Lệ không khỏi lóe lên một đạo tinh quang, Sở Nam đối với loại ánh mắt đó rất quen thuộc, Huyết Trận lại càng kinh hãi hơn, trong mắt lộ vẻ kiên quyết, dùng tay trái chém đến Huyết Lệ, đồng thời bản thân kích bạo, hắn tuyệt đối không cho phép nơi đó bị bại lộ.
Đại nghĩa diệt thân, tính toán của của Huyết Trận đáng tiếng đã nhầm, Sở Nam sớm đã chú ý đến hắn, chỉ có điều, lúc tay trái Huyết Trận đâm đến trước ngực Huyết Lệ, Sở Nam lại không hề quan tâm.
Lúc Huyết Trận muốn kích bạo, Sở Nam lại xuất ra lỗ đen, ngăn cản trước người Huyết Lệ, cũng trong nháy mắt đó, tinh huyết vốn chảy rất chậm đột nhiên gia tốc, trực tiếp đem máu tươi trong cơ thể Huyết Trận rút sạch không còn.
- Phành…
Huyết Trận vẫn bạo, chỉ có điều uy năng đó còn không bằng một tảng đá vỡ vụn, Sở Nam lại nói với Huyết Lệ vẫn chưa kịp lấy tinh thần:
- Ta vừa cứu ngươi!
Huyết Lệ nhìn chằm chằm Sở Nam.
- Ngươi lựa chọn cạn máu mà chết hay là trở thành Huyết Ma tộc đệ nhất nhân?
Sở Nam hỏi, chân mày Huyết Lệ cau lại, nhưng Sở Nam lại không kiên nhẫn như thế, liền thi triển lực lượng, trực tiếp bóp nát bàn tay trái Huyết Lệ, máu tươi không ngừng chảy về phía chiếc bình thứ ba.
Tử trạng của Huyết Hàn và Huyết Trận đã để lại sự sợ hãi tột độ trong lòng Huyết Lệ, mà một kích trước khi chết của Huyết Trận lại càng khiến cho hắn phẫn nộ đến cực điểm, lúc này mới cảm giác được tính mạng của mình theo máu tươi không ngừng chảy đi, Huyết Lệ luống cuống, vô cùng luống cuống.
Sở Nam lại nói với Cửu Võ, Tứ Quý và Tư Đồ Dật Tiêu đang giết đến say mê:
- Đem máu tươi của bọn chúng thu thập lại.
- Được.
Tứ Quý không cần áp chế dị động của máu tươi trong cơ thể, thực lực nhẹ nhàng bạo phát thì Huyết Ma tộc nhân đã ngã xuống như rơm rạ, bị Tứ Quý thu lấy tính mệnh. Sở Nam dứt lời, Huyết Lệ còn chưa kịp ra lựa chọn, Sở Nam cũng không muốn lãng phí thời gian, chế trụ Huyết Lệ chẳng qua chỉ là tiết kiệm chút thời gian, không có Huyết Lệ, Sở Nam vẫn có thể tìm được thông đạo của bọn chúng thông qua những Huyết Ma tộc nhân đến Cực tây chi địa này.
Cho nên, đao quang trong tay Sở Nam thoáng hiện, bổ thẳng về phía cổ Huyết Lệ, Huyết Lệ thấy Sở Nam hờ hững như vậy, lập tức hiểu rõ Sở Nam thật sự muốn giết hắn, trong đầu trống rỗng, hét lớn:
- Ta đầu hàng!
- Lại chậm một bước rồi, ngươi hãy theo chân bọn chúng đi.
Đao quang trong tay Sở Nam không biến mất, lúc này đã chém đến ngực Huyết Lệ, Huyết Lệ hét thảm một tiếng, sau khi hét xong, phát hiện mình vẫn còn sống, chỉ là trên tay Sở Nam đã xuất hiện một giọt tinh huyết.
Vận chuyển huyết dịch, Sinh Tử Quyết luyện hóa, sinh tử ấn tích xuất hiện, Sở Nam chỉ vào đám Huyết Ma tộc nhân, nói với Huyết Lệ đang mờ mịt không hiểu gì:
- Những kẻ kia, đều là địch nhân của ngươi!
- A…
- Bọn chúng không chết, ngươi chết.
Sở Nam lạnh lùng nói một câu, Huyết Lệ không khỏi rùng mình, sau đó khẽ cắn răng một cái, trong lòng hạ quyết tâm, xung phong nhảy vào, đem tộc nhân của hắn tiêu diệt, Sở Nam cũng gia nhập vào đội ngũ đồ sát này.
Đến lúc này, chiến đấu đã không còn đáng lo ngại nữa, mười vạn Huyết Ma tộc nhân vây công Nghịch Thiên Sơn cuối cùng chỉ lưu lại một bình máu tươi, sau đó lại bị Sở Nam dùng chúng để vẽ “Thuẫn Phù Văn”, hoặc để bản thân sử dụng.
Lúc trước, chém giết không ngừng nghỉ, Sở Nam căn bản không có thời gian yên tĩnh suy nghĩ, bây giờ, thoáng thứ giãn, nghi vấn trong lòng Sở Nam giống như sóng to gió lớn trùng trùng điệp điệp tràn đến, hắn thầm nghĩ:
- Phù Thuật là từ Cấm Vụ truyền lại, huyết quản trên người xuất hiện càng nhiều là do niệm chủng mang lại, nhưng Huyết Ma tộc nhân thi triển Huyết Ma đại pháp bị cắn trả, căn cứ theo phỏng đoán lúc trước, niệm chủng so với Cấm Vụ càng thần bí và cường đại hơn, thế nhưng Phù Thuật lại có thể khắc chế thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, bọn chúng đến cùng có quan hệ gì?
- Những Thuẫn Phù Văn này có thể bảo trì được bao lâu?
- Ta đã thôn hấp tiến vào thể nội, lại để Âm Dương ngư luyện hóa tinh huyết, tại sao không có động tĩnh?
Sở Nam mặc dù tìm được phương pháp khắc chế dị năng của Huyết Ma tộc, hơn nữa, phương pháp này đối với diệu kế Sở Nam suy nghĩ lúc trước còn tốt hơn nhiều, không cần sau khi khu trục Huyết Ma tộc, lại để vogiả giúp nhau thôn phệ. Thế nhưng, Sở Nam cũng không có từ bỏ nghiên cứu phương pháp làm thế nào kế thừa thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, hắn dự cảm thứ này về sau sẽ có tác dụng lớn đối với hắn.
Nghi vấn liên tiếp xuất hiện, Sở Nam tạm thời không nghĩ ra đáp án, suy nghĩ của hắn lúc này lại chuyển đến trận chiến, chém giết sạch những kẻ này, đem Huyết Đại Thiên và tất cả những Huyết Ma tộc nhân tại Cực tây chi địa giải quyết xong, lại đánh ngược đến Huyết Ma tộc, dùng Huyết Ma chế ngự Huyết Ma.
Đương nhiên, trước khi tiến vào Huyết Ma đại lục thì phải đảm bảo được sự an nguy của Nghịch Thiên Sơn, Sở Nam không quên việc truy sát Thần Lai Thủy Hồn cường đại, đạo thiểm điện kim sắc, niệm chủng,…
Những tồn tại này không hề dễ giải quyết như Huyết Ma tộc, ánh mắt Sở Nam trở nên lăng lệ, thầm nghĩ:
- Bất luận là dạng tồn tại nào, bất luận cường đại bao nhiêu, dám thương hại thân nhân, huynh đệ ta, chọc vào vảy ngược của ta, chắc chắn phải chết!
/2163
|