Thời điểm Đỗ Thiếu Phủ từ trong phòng bếp lấy thức nhắm ra, màn đêm đã hoàn toàn buông xuống, minh nguyệt treo cao, nguyệt hoa như luyện, không phải ngày mười lăm tháng tám, nhưng hôm nay ánh trăng cũng rất sáng.
Hai phụ tử ngồi xuống, không nói lời nào.
Đỗ Đình Hiên cả người là mùi rượu, ngẩn đầu uống một ngụm rượu, sau đó đưa bầu rượu cho Đỗ Thiếu Phủ, hỏi:
- Không có việc gì chứ?
- Không có việc gì, chỉ là đi Man Thú sơn mạch một vòng.
Đỗ Thiếu Phủ biết lão cha tửu quỷ đang hỏi chuyện tình mình mất tích, cùng Nhị bá nói là mình vụng trộm tiến vào Man Thú sơn mạch tôi luyện một chút, không có nói sự tình tố y phụ nhân, miễn cho liên lụy Phục Nhất Bạch. Đỗ Thiếu Phủ cũng không nói với Nhị bá chuyện tình Kim Sí Đại Bằng Điểu cùng Tử Viêm Yêu Hoàng, miễn cho rước lấy phiền toái, đến lúc đó không biết nên giải thích thế nào.
Đỗ Thiếu Phủ tiếp nhận bầu rượu uống một ngụm, sau đó trả cho lão cha tửu quỷ. Từ nhỏ cùng lão cha tửu quỷ uống rượu, hồi còn nhỏ còn trộm uống qua, nên tửu lượng cũng không tệ.
- Nga.
Đỗ Đình Hiên chính nhẹ giọng nói một câu, tiếp nhận bầu rượu uống một hớp lớn, sau đó lại không nói gì.
Đỗ Thiếu Phủ sớm đã quen phụ tử hai người ở chung như vậy, sau đó hai phụ tử ngươi một ngụm ta một ngụm, đêm nay tựa hồ uống cực kỳ nhiều, thẳng đến Đỗ Thiếu Phủ có chút váng đầu, sau đó ghé vào trong tiểu viện ngủ say....
Sáng sớm, thời điểm Đỗ Thiếu Phủ thanh tỉnh, xoa hai mắt, phát hiện chung quanh một mảnh tối đen.
- Lại ở trong Tổ Từ thạch quan sao.
Đỗ Thiếu Phủ đứng dậy đẩy nắp thạch quan, mình quả nhiên lại ở trong Tổ Từ thạch quan, cả người ướt đẫm, ra không ít mồ hôi, phía trên có một chút tạp chất, thân thể lại cảm giác phạt mao tẩy tủy.
- Thiếu Phủ thiếu gia, gia chủ ở thư phòng muốn gặp ngươi.
Thời điểm từ trong tổ từ trở lại đình viện, lão cha tửu quỷ đã không ở trong đình viện, tắm rửa một chút, thay đổi tử bào, Đỗ Thiếu Phủ thấy Tiền viện tổng quản không biết đến đây lúc nào, tất cả mọi người Đỗ gia xưng là Lâm bá, một lão nhân tuổi qua hoa giáp, chính là người Đại bá cực kì coi trọng, ở toàn bộ Đỗ gia địa vị khá cao, nói là Đại bá muốn gặp mình.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, ngày hôm qua Nhị bá liền nhắc tới Đại bá muốn gặp mình, không nghĩ tới sáng sớm Đại bá lại sai người đến tìm, sau đó nhớ tới cái gì, nhìn hoa giáp lão nhân hỏi:
- Lâm bá, Đỗ Hải ở hậu viện năng lực làm việc như thế nào?
- Này...
Lão nhân nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt, sau đó mỉm cười nói:
- Thiếu Phủ thiếu gia không nói ta còn quên, Đỗ Hải này là tổng quản hậu viện, nhưng gần đây năng lực làm việc càng ngày càng kém, ta đang định trừng phạt một chút.
- Lâm bá, ngài là người Đại bá coi trọng, cũng là người Đỗ gia ta coi trọng, Đỗ gia còn làm phiền ngài lo lắng, những người không hợp cách kia, không nên nuông chiều thì tuyệt đối không cần nuông chiều.
Đỗ Thiếu Phủ nói xong, mỉm cười nhẹ nhàng rời đi.
Nhìn bóng lưng của Đỗ Thiếu Phủ, lão nhân hiện lên ý cười nói:
- Xem ra vị thiếu gia này muốn động đao, ai nói vị thiếu gia này ngốc, nhi tử của tam gia, làm sao có thể ngốc chứ, hiện tại Đỗ gia cũng nên tẩy bài một chút.
Đỗ Thiếu Phủ đến thư phòng của Đại bá.
Đại bá không có để mình đi đại sảnh mà là thư phòng, Đỗ Thiếu Phủ biết bởi vì Đại bá luôn không có ghét bỏ mình, người có thể tiến vào thư phòng của Đại bá cũng không nhiều lắm.
- Thiếu Phủ, mau để Đại bá nhìn xem.
Thời điểm Đỗ Thiếu Phủ đẩy cửa vào, một đại hán khoảng bốn mươi ngẩng đầu, sau đó cao hứng đi lên đón.
- Đại bá.
Đỗ Thiếu Phủ hành lễ, đại hán anh khí trước mắt đúng là Đại bá của mình Đỗ Chấn Vũ, toàn bộ Thạch Thành cũng là nhân vật thanh danh hiển hách.
- Sự tình của ngươi ta nghe nói qua, không có việc gì là tốt rồi, lần sau không nên một người chạy tới Man Thú sơn mạch nữa.
Đỗ Chấn Vũ vỗ bả vai của Đỗ Thiếu Phủi, kéo vào trong thư phòng, ánh mắt từ ái, sau đó nói:
- Ta nghe nói ngươi đã có thể tu luyện, thật không?
- Ân, có thể tu luyện.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, điểm này không có gì giấu diếm, dù sao hiện tại tất cả mọi người Đỗ gia đều biết.
- Khôi phục là tốt rồi, khôi phục là tốt rồi, thiên hữu Đỗ gia ta.
Đỗ Chấn Vũ rất kích động, nhìn Đỗ Thiếu Phủ cười cao hứng, thật lâu sau, thần sắc hơi nghiêm túc một ít, nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Còn có một tháng nữa, là Thạch Thành ngũ đại gia tộc ước định ba năm tuổi trẻ đại tái một lần, nếu có thể đoạt giải quán quân, trừ người thắng lợi có thể được chỗ tốt thật lớn ra, ngay cả gia tộc cũng nhận được không ít chỗ tốt, ngươi hảo hảo chuẩn bị một chút, đến lúc đó Đỗ gia cần ngươi.
- Ân.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, ba năm ngũ đại gia tộc tụ hội một lần, trước kia liền nghe nói qua.
Cùng Đại bá hàn huyên một lúc, Đỗ Thiếu Phủ mới cáo từ rời đi, đối với một ít vấn đề Đại bá hỏi, đều qua loa lấp liếm, chuyện tình ở trong Man Thú sơn mạch, cũng nói là mình muốn đi tôi luyện một phen.
Nhìn Đỗ Thiếu Phủ rời đi, Đỗ Chấn Vũ nhìn ngoài thư phòng, trên khuôn mặt cao hứng dần dần thu liễm, trong mắt hiện lên ngưng trọng nói:
- Ngũ đại gia tộc ba năm một lần tụ hội, hi vọng lúc này đây không nên xuất hiện biến cố gì mới tốt.
Hai phụ tử ngồi xuống, không nói lời nào.
Đỗ Đình Hiên cả người là mùi rượu, ngẩn đầu uống một ngụm rượu, sau đó đưa bầu rượu cho Đỗ Thiếu Phủ, hỏi:
- Không có việc gì chứ?
- Không có việc gì, chỉ là đi Man Thú sơn mạch một vòng.
Đỗ Thiếu Phủ biết lão cha tửu quỷ đang hỏi chuyện tình mình mất tích, cùng Nhị bá nói là mình vụng trộm tiến vào Man Thú sơn mạch tôi luyện một chút, không có nói sự tình tố y phụ nhân, miễn cho liên lụy Phục Nhất Bạch. Đỗ Thiếu Phủ cũng không nói với Nhị bá chuyện tình Kim Sí Đại Bằng Điểu cùng Tử Viêm Yêu Hoàng, miễn cho rước lấy phiền toái, đến lúc đó không biết nên giải thích thế nào.
Đỗ Thiếu Phủ tiếp nhận bầu rượu uống một ngụm, sau đó trả cho lão cha tửu quỷ. Từ nhỏ cùng lão cha tửu quỷ uống rượu, hồi còn nhỏ còn trộm uống qua, nên tửu lượng cũng không tệ.
- Nga.
Đỗ Đình Hiên chính nhẹ giọng nói một câu, tiếp nhận bầu rượu uống một hớp lớn, sau đó lại không nói gì.
Đỗ Thiếu Phủ sớm đã quen phụ tử hai người ở chung như vậy, sau đó hai phụ tử ngươi một ngụm ta một ngụm, đêm nay tựa hồ uống cực kỳ nhiều, thẳng đến Đỗ Thiếu Phủ có chút váng đầu, sau đó ghé vào trong tiểu viện ngủ say....
Sáng sớm, thời điểm Đỗ Thiếu Phủ thanh tỉnh, xoa hai mắt, phát hiện chung quanh một mảnh tối đen.
- Lại ở trong Tổ Từ thạch quan sao.
Đỗ Thiếu Phủ đứng dậy đẩy nắp thạch quan, mình quả nhiên lại ở trong Tổ Từ thạch quan, cả người ướt đẫm, ra không ít mồ hôi, phía trên có một chút tạp chất, thân thể lại cảm giác phạt mao tẩy tủy.
- Thiếu Phủ thiếu gia, gia chủ ở thư phòng muốn gặp ngươi.
Thời điểm từ trong tổ từ trở lại đình viện, lão cha tửu quỷ đã không ở trong đình viện, tắm rửa một chút, thay đổi tử bào, Đỗ Thiếu Phủ thấy Tiền viện tổng quản không biết đến đây lúc nào, tất cả mọi người Đỗ gia xưng là Lâm bá, một lão nhân tuổi qua hoa giáp, chính là người Đại bá cực kì coi trọng, ở toàn bộ Đỗ gia địa vị khá cao, nói là Đại bá muốn gặp mình.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, ngày hôm qua Nhị bá liền nhắc tới Đại bá muốn gặp mình, không nghĩ tới sáng sớm Đại bá lại sai người đến tìm, sau đó nhớ tới cái gì, nhìn hoa giáp lão nhân hỏi:
- Lâm bá, Đỗ Hải ở hậu viện năng lực làm việc như thế nào?
- Này...
Lão nhân nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt, sau đó mỉm cười nói:
- Thiếu Phủ thiếu gia không nói ta còn quên, Đỗ Hải này là tổng quản hậu viện, nhưng gần đây năng lực làm việc càng ngày càng kém, ta đang định trừng phạt một chút.
- Lâm bá, ngài là người Đại bá coi trọng, cũng là người Đỗ gia ta coi trọng, Đỗ gia còn làm phiền ngài lo lắng, những người không hợp cách kia, không nên nuông chiều thì tuyệt đối không cần nuông chiều.
Đỗ Thiếu Phủ nói xong, mỉm cười nhẹ nhàng rời đi.
Nhìn bóng lưng của Đỗ Thiếu Phủ, lão nhân hiện lên ý cười nói:
- Xem ra vị thiếu gia này muốn động đao, ai nói vị thiếu gia này ngốc, nhi tử của tam gia, làm sao có thể ngốc chứ, hiện tại Đỗ gia cũng nên tẩy bài một chút.
Đỗ Thiếu Phủ đến thư phòng của Đại bá.
Đại bá không có để mình đi đại sảnh mà là thư phòng, Đỗ Thiếu Phủ biết bởi vì Đại bá luôn không có ghét bỏ mình, người có thể tiến vào thư phòng của Đại bá cũng không nhiều lắm.
- Thiếu Phủ, mau để Đại bá nhìn xem.
Thời điểm Đỗ Thiếu Phủ đẩy cửa vào, một đại hán khoảng bốn mươi ngẩng đầu, sau đó cao hứng đi lên đón.
- Đại bá.
Đỗ Thiếu Phủ hành lễ, đại hán anh khí trước mắt đúng là Đại bá của mình Đỗ Chấn Vũ, toàn bộ Thạch Thành cũng là nhân vật thanh danh hiển hách.
- Sự tình của ngươi ta nghe nói qua, không có việc gì là tốt rồi, lần sau không nên một người chạy tới Man Thú sơn mạch nữa.
Đỗ Chấn Vũ vỗ bả vai của Đỗ Thiếu Phủi, kéo vào trong thư phòng, ánh mắt từ ái, sau đó nói:
- Ta nghe nói ngươi đã có thể tu luyện, thật không?
- Ân, có thể tu luyện.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, điểm này không có gì giấu diếm, dù sao hiện tại tất cả mọi người Đỗ gia đều biết.
- Khôi phục là tốt rồi, khôi phục là tốt rồi, thiên hữu Đỗ gia ta.
Đỗ Chấn Vũ rất kích động, nhìn Đỗ Thiếu Phủ cười cao hứng, thật lâu sau, thần sắc hơi nghiêm túc một ít, nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Còn có một tháng nữa, là Thạch Thành ngũ đại gia tộc ước định ba năm tuổi trẻ đại tái một lần, nếu có thể đoạt giải quán quân, trừ người thắng lợi có thể được chỗ tốt thật lớn ra, ngay cả gia tộc cũng nhận được không ít chỗ tốt, ngươi hảo hảo chuẩn bị một chút, đến lúc đó Đỗ gia cần ngươi.
- Ân.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, ba năm ngũ đại gia tộc tụ hội một lần, trước kia liền nghe nói qua.
Cùng Đại bá hàn huyên một lúc, Đỗ Thiếu Phủ mới cáo từ rời đi, đối với một ít vấn đề Đại bá hỏi, đều qua loa lấp liếm, chuyện tình ở trong Man Thú sơn mạch, cũng nói là mình muốn đi tôi luyện một phen.
Nhìn Đỗ Thiếu Phủ rời đi, Đỗ Chấn Vũ nhìn ngoài thư phòng, trên khuôn mặt cao hứng dần dần thu liễm, trong mắt hiện lên ngưng trọng nói:
- Ngũ đại gia tộc ba năm một lần tụ hội, hi vọng lúc này đây không nên xuất hiện biến cố gì mới tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/80
|