"Một tòa tử thành? Mọi người nhìn kìa ?"
"Bất luận thế nào cũng phải vào trong đó, phải tìm hiểu nguyên nhân vì sao tòa thành này lại biến thành cái dạng như vậy. Lai Ân cúi đầu đi vào một cửa hàng ma tinh điếm, bên trong tinh hạch cư nhiên còn nguyên, bị đóng băng trên quầy hàng, hàng trên cùng còn có cửu cấp và thập cấp tinh hạch.
Lai Ân cũng không khách khí, bàn tay to trước tiên dùng hỏa thiêu tan chảy lớp bằn bên ngoài, sau đó đem toàn bộ tinh hạch thu nhập vào không gian giới chỉ, sau đó như viên đạn bắn đi, nơi đi qua tinh hạch nơi đó toàn bộ bị cướp sạch .
Lệ Bối Tạp có điểm cảm thấy kỳ quái, cái thành thị giàu có như vậy, thế nhưng mọi đồ vật đáng giá đều không có người mang đi.
Lai Ân một đường thu được hai, ba triệu tinh hạch, đấy là hắn còn chưa có đi vào thương điếm quyển trục a.
"Lai Ân huấn luyện viên. Người nói xem người nơi đây có khả năng bị áp bách rời khỏi ba, đồ đáng giá như vậy không mang theo, cả một thương điếm quyển trục a."
"Tự nhiên không bình thường." Lai Ân kéo Lệ Bối Tạp vào một căn ma thú thương điếm, ma thú bên trong lồng sắt cũng không có hình dạng sợ hãi, đều nằm úp sấp như đang ngủ say đã bị Băng Tuyết che phủ.
"Toàn bộ thành thị trong nháy mắt bị đóng băng, trời ạ, vậy phải cần lực lượng cường đại cỡ nào mới thể làm được."
"Không phải lực lượng người thường có thể làm được, đây có lẽ là do thần ma đóng băng thành."
Lai Ân xoa xoa tay, hắc hắc cười nói:" Hiện tại ta càng ngày càng chờ mong xem bọn Gia Khải Văn muốn tìm cái gì, thần ma cư nhiên muốn đóng băng một tòa thành thị nhân loại, chứng minh nơi đây có cái gì đó khiến thần ma e ngại , hắc hắc, nhất định phải tìm ra vật đó. Di chuyển thôi."
"Chỉ bằng hai ngươi bọn ngươi , ha ha, các ngươi cũng quá tự đại a."
Bên ngoài điếm, hơn mười chiến sĩ chặn kín trước cửa. Mỗi người đều mang hắc sắc khải giáp hộ thân, kiếm cầm trong tay có điêu khắc phù hiệu ba thanh kiếm giao nhau.
Trong đám này có một tên trong tay cầm một cái thủ cấp, rõ ràng là đầu của Gia Khải Văn.
Chiến sĩ đem đầu Gia Khải Văn vất lăn trên đường , nói:" Các ngươi, người nào tiến lên trước? Hắc hắc, thực lực quá kém."
Lệ Bối Tạp rút ra đoản kiếm, Băng Tuyết trong nháy mắt bao trùm thân kiếm, biến nó thành một thanh trường kiếm.
"Ma vũ sĩ? Chiến sĩ thủ lĩnh hiển nhiên không nghĩ tới sẽ có ma vũ sĩ xuất hiện ở chỗ này, lông mày không khỏi nhíu lại.
" Không, hắc, không nghĩ tới các ngươi cũng tới nơi này."
Lai Ân mắt nhìn ấn kí kia tựu nhận ra đối phương.
Hơn mười chiến sĩ rõ ràng sửng sốt, tên thủ lĩnh kinh nghi nói:" Ngươi biết thân phận chúng ta? Thoạt nhìn không đơn giản a!"
Lai Ân muốn cảm tạ Sa Gia Vi ,thời gian tại Dã Lang thành đã cung cấp tin tình báo về Vô Đích cho mình, đều kể lại thập phần tỉ mỉ về cách thức cấu thành đoàn đội của chiến sĩ và kỵ sĩ.
" Nghe nói lựu lượng thấp nhất cũng là thập cấp chiến sĩ a, thoạt nhìn một điểm cũng không kém, Gia Khải Văn là thập cấp chiến sĩ cũng đã chết." Lai Ân biểu tình thoải mái từ trong điếm bước đi thong thả, cười tủm tỉm nhìn Vô Đích thủ lĩnh.
"Gia Khải Văn? Hắc, cái tên đã chết là thập cấp chiến sĩ à? Các ngươi lập tức sẽ được gặp mặt nhau." Vô Đích thủ lĩnh rút ra trường kiếm nói:" Nơi đây tất cả là của chúng ta, ai cũng đừng nghĩ đem đi nửa phần."
"Vậy để xem ngươi có bản lĩnh gì?"
Phía sau Vô Đích một đội do kiếm sĩ và ma pháp sư cấu thành từ trong bão tuyết đi ra.
"Xích Diễm dong binh đoàn? Ngươi là cuồng chiến sĩ Bách Lôi" Vô Đích thủ lĩnh nhìn đại hán Xích Diễm cao hai thước, con mắt trừng lên.
" Không, ha ha, Bản thân không nghĩ tới có nhiều người biết đến khu di tích này như vậy, lần này thoạt nhìn rất náo nhiệt a."
"Ha ha, Xích Diễm a, ai, lúc này không náo nhiệt mới lạ" Lai Ân nhìn vậy ,nụ cười càng thêm sáng lạn.
Vô Đích không tín ngưỡng bất kì thế lực nào, mà Xích Diễm lại là tín ngưỡng Quang Minh chi thần, hai đoàn đội này mà đánh nhau chắc là náo nhiệt lắm đa.
Vô Đích thủ lĩnh nhìn Lai Ân, lại nhìn Bách Lôi, nói:" Xích Diễm, không bằng chúng ta liên thủ, trước tiên dọn dẹp con cá nhỏ này, sau khi tìm được đồ vật đó chúng ta sẽ tái quyết đấu, thế nào ?"
Bách Lôi nhìn mắt Lai Ân, nói:" Ta đồng ý, chúng ta đây liên hợp trước hết thanh lý con cá nhỏ này trước , động thủ đi."
Lệ Bối Tạp trong lòng căng thẳng, chuyển thân mình đến chắn trước mặt Lai Ân.
Lai Ân cảm kích nhìn vào mắt Lệ Bối Tạp nói:" Cảm tạ ngươi, lần này ta sẽ bảo hộ ngươi a."
Bách Lôi tay cầm thanh cự kiếm, đang chuẩn bị động thủ.
Lai Ân vuốt tóc nói:" Nói cách khác lần này hai ngươi liên thủ là vì sinh tồn đúng không?"
Bách Lôi và Vô Đích thủ lĩnh gật đầu.
Lai Ân từ không gian giới chỉ xuất ra Phong Ấn chi thư, quanh mang lóe lên, Xích Diễm và Vô Đích sắc mặt đều biến đổi, chín con cửu cấp dị biến ma thú đem hai người vây lại.
Ngay sau đó ba vạn vong linh quân đoàn đem bốn phía chắn khắp mọi nơi.
Xích Diễm và Vô Đích trong lòng căng thẳng, thực lực này cũng đủ dẹp loạn một phương, một khi mình xuất thủ ,thương vong thảm trọng a, nếu thế bên kia chẳng phải nhân cơ hội tiêu diệt sao, bây giờ lưỡng phương biến thành tam phương, tạo thành thế chân vạc, cái này khiến Xích Diễm và Vô Đích nghĩ, không thể đơn giản động thủ a.
Bách Lôi thu hồi kiếm, híp mắt cười nói:" Hảo, không sai, bên người mang theo nhiều dị biến ma thú như vậy, chính là vong linh pháp sư, thoạt nhìn chúng ta hợp tác cũng là có hy vọng, có hay không hứng thú cùng nhau tìm đồ đây, sau đó bằng thực lực bản thân mà đoạt tới tay."
Tròng mắt Lai Ân xoay chuyển, cười nói:" Đương nhiên có thể, bất quá các vị nửa đường sẽ không hạ sát thủ với ta a."
Vô Đích thủ lĩnh cười ha ha nói:" Hay nói giỡn, chúng ta đang lo không có người đồng hành a, đây là Phong Ma cổ thành chôn giấu dưới mặt đất mấy vạn năm, ai biết trong đó có bao nhiêu cơ quan, vong linh chiến sĩ chính là công cụ dò đường tốt nhất, ta đồng ý hợp tác."
Lai Ân cười cười nói:" Cái này ta không có ý kiến."
Vô Đích thủ lĩnh, Xích Diễm Bách Lôi và Lai Ân ha ha nở nụ cười.
Vô Đích thủ lĩnh và Xích Diễm thủ lĩnh nhìn nhau, ngầm thoat thuận, nếu tìm được đồ vật trước tiên đối phó Lai Ân.
Mà Lai Ân lại càng tuyệt hơn, khi tìm được đồ có giá , hắn sẽ trực tiếp triệu hồi ra Phỉ Lợi Khắc Tư, đến lúc đó ai có thể đối phó Phỉ Lợi Khắc Tư rồi hãy nói a.
Phong Ma cổ thành tên này Lai Ân cũng là lần đầu tiên nghe nói, Vô Đích và Xích Diễm sai người ở trong thành chung quanh bày ra trạm gác ngầm, vô số chiến sĩ cấp thấp và ma pháp sư từ từng góc Phong Ma cổ thành tìm kiếm.
Bách Lôi và Vô Đích mỗi người phụ trách một mặt, Lai Ân và Lệ Bối Tạp phụ trách một mặt, bọn họ muốn sưu tầm di tích chi môn.
Bách cũng không có nói cho Lai Ân mình muốn tìm là cái gì.
Lai Ân cũng cũng không có hỏi.
Chỉ là ba vạn vong linh chiến sĩ và mười con dị biến ma thú toàn bộ thả ra, bạo phệ thử cũng thâm nhập ngầm trong lòng đất tìm kiếm.
Phong Ma cổ thành không nhỏ, thế nhưng hiện tại nơi đây đàng chật kín người, Xích Diễm và Vô Đích quân số tựu chừng một vạn, hơn nữa thêm đám vong linh đại quân của Lai Ân.
Cơ hồ mỗi ngóc ngách đều có thể thấy bóng người.
Lệ Bối Tạp thần tình cổ quái nhìn đám người Xích Diễm và Vô Đích đang khẩn trương tìm kiếm, nói:" Rốt cuộc là cái gì a? Cư nhiên lại khẩn trương như thế?"
Lai Ân lúc này cũng thu hồi vẻ cười cợt, dùng khuôn mặt nghiêm túc hiếm có nói:" Thoạt nhìn bọn họ có khả năng tìm Bất Tử quân đoàn."
"Bất Tử quân đoàn?" Lệ Bối Tạp điều đầu tiên nghĩ đến là vong linh, không khỏi nhắm mắt bước nhanh tới cạnh Lai Ân , theo sát phía sau là bộ xương khô Cáp Địch Nạp Tư.
Lai Ân lúc lắc đầu nói:" Bất Tử quân đoàn không có nghĩa là vong linh, Bất Tử quân đoàn đúng nghĩa như tên gọi của nó ."
Lệ Bối Tạp lắc đầu, đối với lịch sử nàng tịnh không biết bao nhiêu, theo lão sư cũng chỉ là học tập ma pháp và vũ kỹ, mà đối với truyền thuyết lâu đời cũng chỉ biết một ít.
Lai Ân thở dài, nói:" Điều này không thể trách ngươi, chuyện thần ma đại chiến cũng xảy ra rất lâu rồi."
""Hảo cổ lão a."
Lai Ân sưa sang lại hình dánh, bắt đầu muốn giảng thuật về lịch sử Bất Tử quân đoàn.
Thình lình nghe cách đó không xa truyền đến tiếng kêu thảm thiết, tựa hồ như người của Xích Diễm và Vô Đích nổi lên xung đột.
Lai Ân và Lệ Bối Tạp nhìn nhau, sau đó hướng về phía phát ra tiếng kêu chạy đến.
Lúc chạy đến nơi ,sắc mặt Lai Ân biến đổi.
Hơn - ba mươi ngưu đầu nhân, Tên thủ lĩnh cao ba thước đang chỉ huy bọn thủ hạ cùng đám Xích Diễm và Vô Đích giao tranh.
Vô Đích thủ lĩnh và Bách Đức toàn bộ lên một thể.
Lai Ân thầm cười khổ nói:" Đám Vương bát đản này đúng là âm hồn bất tan, ba tháng rồi mà vẫn còn truy tới tận đây."
Hơn - ba mươi ngưu đầu nhân thân hình cao lớn, hơn nữa đẳng cấp cũng không thấp, hiện tại áp bức đám người Vô Đích và Xích Diễm, nếu không phải có ma pháp sư hỗ trợ, phỏng chừng những người này không phải là đối thủ của ngưu đầu nhân.
Bách Đức thấy Lai Ân tới, lớn giọng nói:" Lai Ân, xuất thủ, ngươi đứng đó nhìn cái gì? Hay là cùng với dị tộc ngầm có hiệp ước?"
Lai Ân tập trung tinh thần đem vong linh quân đoàn tụ tập lại , mười con dị biến ma thú ở ngoại vi ma pháp công kích.
Ngưu đầu nhân thấy Lai Ân, rống lên giận giữ lớn tiếng nói:" Lai Ân, nhân loại giảo hoạt, hôm nay đừng nghĩ chạy thoát."
"Hắc, để ngươi bắt một lần là ngu lắm rồi, tái để ngươi bắt lại, chẳng nhẽ ngươi coi ta là đại ngu ngốc sao." Lai Ân sắc mặt lạnh lùng cân nhắc quyết định ra tay, bên trên phóng ra một quả thập cấp tinh hạch.
Hơn mười đạo bát cấp ma pháp sắc bén uốn lượn hướng tới ngưu thủ lĩnh.
Lai Ân vừa công kích vừa nói :" Tập trung công kích vào tên ngưu đầu cao ba thước kia, thú nhân này là thủ lĩnh trung tâm, bọn họ một khi mất thủ lĩnh sẽ như đám giã lang thôi."
Vô Đích thủ lĩnh và Bách Đức nhìn nhau, liền chỉ huy thuộc hạ cuốn lấy tên mấy tên ngưu đầu nhân khác, còn hai người lao thẳng tới tên ngưu đầu thủ lĩnh .
Lệ Bối Tạp nhìn Lai Ân liếc mắt, nói:" Cần ta giúp không?"
"Đừng để ta thấy ngươi hôn mê một lần nữa a." Lai Ân nhún nhún vai cười.
Lệ Bối Tạp mím môi cười cười.
Có lẽ ông trời trêu cợt người, hoặc là Lai Ân vận khí không tốt.
Hai ngưu đầu nhân hô lớn, đột phá nhằm phía Lai Ân lao tới, hắn lại nghe không hiểu khẩu hiệu đó có ý nghĩa gì.
Lai Ân rụt đầu vẻ mặt đau khổ, nói:" Ta van ngươi a, các ngươi liền không thể quên ta sao?"
"Nhân loại giảo hoạt, lần này sẽ chặt đứt tứ chi của ngươi, đập phù mỏ ngươi, ta xem ngươi như thế nào chạy thoát ?"
Bị hai chiến sĩ cấp mười hai vây quanh, ngưu đầu nhân cao ba thước cũng có chút ăn không tiêu, huống chi phía sau còn có ma pháp sư quấy rối.
Lai Ân cùng Lệ Bối Tạp một chỗ, khi hai ngưu đầu nhân nhào tới trước mắt, trong nháy mắt đột nhiên tiêu thất trong bóng tối.
Chiến sĩ cũng tốt, mà pháp sư cũng vậy, đều bị khiếp sợ, nói:" Bát cấp pháp sư không gian di động , trời ạ, cư nhiên là không gian pháp sư."
Bách Đức rốt cục minh bạch hai người tự nhiên xuất hiện ở chỗ này là có nguyên nhân, bát cấp không gian pháp sư, một khi mạnh mẽ phát động, dù cho thập cấp đại ma pháp sư cũng phải đau đầu.
Lệ Bối Tạp lại càng hoảng sợ, trong không gian di động tức thì, trước mắt hiện lên chính là một mảnh tinh không đen kịt, con mắt trong lúc nhất thời chưa kịp thích ứng. Hai người trong nháy mắt đã cách xa ngưu đầu nhân chừng ba mươi thước.
Hai tên ngưu đầu nhân lúc này mới phát hiện vị trí Lai Ân, đều phát ra tiếng gầm giận dữ, mang theo búa to vọt quá .
Cân nhắc quyết định, năm ngón tay hắn hiện lên một tia hắc mang, trong không trung xẹt qua, tạo thành năm khe hắc sắc, khe hắc sắc từ từ mở rộng, vừa lúc hai ngưu đầu nhân vọt tới liền bị hắc mang vây quanh.
Ngay sau đó chỉ thấy hắc mang tiêu thất.
Hai ngưu đầu nhân oanh một tiếng đánh vào một đống kiến trúc bằng băng dài hơn trăm mét.
"Không gian chuyển di. Cái này , hai ngưu đầu nhân kia thật là tội nghiệp."
Ma pháp sư trên chiến trường cười ha ha.
Không gian ma pháp sư không có năng lực công kích, thế nhưng sở hữu một loại không gian ma pháp quỷ dị, hắn có thể cho người ngay lập tức di động vạn dặm, cũng có thể thôn phệ ma pháp, đáng sợ nhất chính là thánh ma đạo cấp mười hai có năng lực sở hữu không gian cấm cố, có thể đem bất luận kẻ nào nhốt tại một không gian khác cho đến khi đối phương tử vong.
Ngưu đầu thủ lĩnh biết lần này không thể thắng, bất quá có chuyện trọng yếu đang chờ bọn họ, hiện tại bọn họ hoàn không thể chết được, ngưu đầu thủ lĩnh phát ra một tiếng ngưu hống.
Hơn - ba mươi ngưu đầu nhân toàn bộ bạo phát ra lực lượng lớn nhất nhằm đột phá một lỗ trong vòng vây.
"Chết tiệt, không tiếc bất kì giá nào , ngăn chặn bọn họ lại." Bách Đức rống lên giận giữ, thủ hạ phía dưới mãnh liệt tiến lên, vây quanh ngưu đầu thủ lĩnh không cho hắn chạy thoát.
"Ai cũng đưng hòng thoát. Ngưu đầu nhân Chết tiệt, cư nhiên giám giết người Hắc Ám Thần Điện ." Từ trong bão tuyết, gần trăm tên khoác hắc sắc áo choàng phóng ra. Những người này phía sau đều mang hắc sắc áo choàng , hắc ám pháp sư trong tay cầm bạch sắc khô lâu trượng, mọi người nhìn mà trong lòng phát lạnh.
Lai Ân vừa nhìn cái ấn kí phủ trên trán những người này, nói:" Hỏng, lần này phiền phức to rồi, một trăm ám đường võ sĩ a, đoàn người chúng ta bây giờ như trứng trong tay người rồi. Toàn là vong linh Vu sư cấp mười hai, sớm biết như vậy ta đã chẳng tới."
Xích Diễm và Vô Đích thấy người của ám đường võ sĩ đều cả kinh.
Hắc Ám Thần Điện một lần xuất động một trăm ám đường võ sĩ, còn vong linh Vu sư cấp mười hai, Xích Diễm và Vô Đích toàn bộ liên thủ cũng không phải là đối thủ a.
Ngưu đầu thủ lĩnh biến sắc, đột nhiên lớn tiếng nói:" Đừng đánh, đừng đánh, cùng nhau đối phó với Hắc Ám Thần Điện thế nào? Nếu không chúng ta toàn bộ phải chết ở chỗ này a, Hắc Ám Thần Điện tuyệt đối sẽ không cùng các ngươi hợp tác ."
Bách Đức và Vô Đích thủ lĩnh đồng thời dừng tay.
Vì vậy. . .
Chiến trường bây giờ biến thành Xích Diễm, Vô Đích, và ngưu đầu nhân tam phương cùng một chỗ.
"Bất luận thế nào cũng phải vào trong đó, phải tìm hiểu nguyên nhân vì sao tòa thành này lại biến thành cái dạng như vậy. Lai Ân cúi đầu đi vào một cửa hàng ma tinh điếm, bên trong tinh hạch cư nhiên còn nguyên, bị đóng băng trên quầy hàng, hàng trên cùng còn có cửu cấp và thập cấp tinh hạch.
Lai Ân cũng không khách khí, bàn tay to trước tiên dùng hỏa thiêu tan chảy lớp bằn bên ngoài, sau đó đem toàn bộ tinh hạch thu nhập vào không gian giới chỉ, sau đó như viên đạn bắn đi, nơi đi qua tinh hạch nơi đó toàn bộ bị cướp sạch .
Lệ Bối Tạp có điểm cảm thấy kỳ quái, cái thành thị giàu có như vậy, thế nhưng mọi đồ vật đáng giá đều không có người mang đi.
Lai Ân một đường thu được hai, ba triệu tinh hạch, đấy là hắn còn chưa có đi vào thương điếm quyển trục a.
"Lai Ân huấn luyện viên. Người nói xem người nơi đây có khả năng bị áp bách rời khỏi ba, đồ đáng giá như vậy không mang theo, cả một thương điếm quyển trục a."
"Tự nhiên không bình thường." Lai Ân kéo Lệ Bối Tạp vào một căn ma thú thương điếm, ma thú bên trong lồng sắt cũng không có hình dạng sợ hãi, đều nằm úp sấp như đang ngủ say đã bị Băng Tuyết che phủ.
"Toàn bộ thành thị trong nháy mắt bị đóng băng, trời ạ, vậy phải cần lực lượng cường đại cỡ nào mới thể làm được."
"Không phải lực lượng người thường có thể làm được, đây có lẽ là do thần ma đóng băng thành."
Lai Ân xoa xoa tay, hắc hắc cười nói:" Hiện tại ta càng ngày càng chờ mong xem bọn Gia Khải Văn muốn tìm cái gì, thần ma cư nhiên muốn đóng băng một tòa thành thị nhân loại, chứng minh nơi đây có cái gì đó khiến thần ma e ngại , hắc hắc, nhất định phải tìm ra vật đó. Di chuyển thôi."
"Chỉ bằng hai ngươi bọn ngươi , ha ha, các ngươi cũng quá tự đại a."
Bên ngoài điếm, hơn mười chiến sĩ chặn kín trước cửa. Mỗi người đều mang hắc sắc khải giáp hộ thân, kiếm cầm trong tay có điêu khắc phù hiệu ba thanh kiếm giao nhau.
Trong đám này có một tên trong tay cầm một cái thủ cấp, rõ ràng là đầu của Gia Khải Văn.
Chiến sĩ đem đầu Gia Khải Văn vất lăn trên đường , nói:" Các ngươi, người nào tiến lên trước? Hắc hắc, thực lực quá kém."
Lệ Bối Tạp rút ra đoản kiếm, Băng Tuyết trong nháy mắt bao trùm thân kiếm, biến nó thành một thanh trường kiếm.
"Ma vũ sĩ? Chiến sĩ thủ lĩnh hiển nhiên không nghĩ tới sẽ có ma vũ sĩ xuất hiện ở chỗ này, lông mày không khỏi nhíu lại.
" Không, hắc, không nghĩ tới các ngươi cũng tới nơi này."
Lai Ân mắt nhìn ấn kí kia tựu nhận ra đối phương.
Hơn mười chiến sĩ rõ ràng sửng sốt, tên thủ lĩnh kinh nghi nói:" Ngươi biết thân phận chúng ta? Thoạt nhìn không đơn giản a!"
Lai Ân muốn cảm tạ Sa Gia Vi ,thời gian tại Dã Lang thành đã cung cấp tin tình báo về Vô Đích cho mình, đều kể lại thập phần tỉ mỉ về cách thức cấu thành đoàn đội của chiến sĩ và kỵ sĩ.
" Nghe nói lựu lượng thấp nhất cũng là thập cấp chiến sĩ a, thoạt nhìn một điểm cũng không kém, Gia Khải Văn là thập cấp chiến sĩ cũng đã chết." Lai Ân biểu tình thoải mái từ trong điếm bước đi thong thả, cười tủm tỉm nhìn Vô Đích thủ lĩnh.
"Gia Khải Văn? Hắc, cái tên đã chết là thập cấp chiến sĩ à? Các ngươi lập tức sẽ được gặp mặt nhau." Vô Đích thủ lĩnh rút ra trường kiếm nói:" Nơi đây tất cả là của chúng ta, ai cũng đừng nghĩ đem đi nửa phần."
"Vậy để xem ngươi có bản lĩnh gì?"
Phía sau Vô Đích một đội do kiếm sĩ và ma pháp sư cấu thành từ trong bão tuyết đi ra.
"Xích Diễm dong binh đoàn? Ngươi là cuồng chiến sĩ Bách Lôi" Vô Đích thủ lĩnh nhìn đại hán Xích Diễm cao hai thước, con mắt trừng lên.
" Không, ha ha, Bản thân không nghĩ tới có nhiều người biết đến khu di tích này như vậy, lần này thoạt nhìn rất náo nhiệt a."
"Ha ha, Xích Diễm a, ai, lúc này không náo nhiệt mới lạ" Lai Ân nhìn vậy ,nụ cười càng thêm sáng lạn.
Vô Đích không tín ngưỡng bất kì thế lực nào, mà Xích Diễm lại là tín ngưỡng Quang Minh chi thần, hai đoàn đội này mà đánh nhau chắc là náo nhiệt lắm đa.
Vô Đích thủ lĩnh nhìn Lai Ân, lại nhìn Bách Lôi, nói:" Xích Diễm, không bằng chúng ta liên thủ, trước tiên dọn dẹp con cá nhỏ này, sau khi tìm được đồ vật đó chúng ta sẽ tái quyết đấu, thế nào ?"
Bách Lôi nhìn mắt Lai Ân, nói:" Ta đồng ý, chúng ta đây liên hợp trước hết thanh lý con cá nhỏ này trước , động thủ đi."
Lệ Bối Tạp trong lòng căng thẳng, chuyển thân mình đến chắn trước mặt Lai Ân.
Lai Ân cảm kích nhìn vào mắt Lệ Bối Tạp nói:" Cảm tạ ngươi, lần này ta sẽ bảo hộ ngươi a."
Bách Lôi tay cầm thanh cự kiếm, đang chuẩn bị động thủ.
Lai Ân vuốt tóc nói:" Nói cách khác lần này hai ngươi liên thủ là vì sinh tồn đúng không?"
Bách Lôi và Vô Đích thủ lĩnh gật đầu.
Lai Ân từ không gian giới chỉ xuất ra Phong Ấn chi thư, quanh mang lóe lên, Xích Diễm và Vô Đích sắc mặt đều biến đổi, chín con cửu cấp dị biến ma thú đem hai người vây lại.
Ngay sau đó ba vạn vong linh quân đoàn đem bốn phía chắn khắp mọi nơi.
Xích Diễm và Vô Đích trong lòng căng thẳng, thực lực này cũng đủ dẹp loạn một phương, một khi mình xuất thủ ,thương vong thảm trọng a, nếu thế bên kia chẳng phải nhân cơ hội tiêu diệt sao, bây giờ lưỡng phương biến thành tam phương, tạo thành thế chân vạc, cái này khiến Xích Diễm và Vô Đích nghĩ, không thể đơn giản động thủ a.
Bách Lôi thu hồi kiếm, híp mắt cười nói:" Hảo, không sai, bên người mang theo nhiều dị biến ma thú như vậy, chính là vong linh pháp sư, thoạt nhìn chúng ta hợp tác cũng là có hy vọng, có hay không hứng thú cùng nhau tìm đồ đây, sau đó bằng thực lực bản thân mà đoạt tới tay."
Tròng mắt Lai Ân xoay chuyển, cười nói:" Đương nhiên có thể, bất quá các vị nửa đường sẽ không hạ sát thủ với ta a."
Vô Đích thủ lĩnh cười ha ha nói:" Hay nói giỡn, chúng ta đang lo không có người đồng hành a, đây là Phong Ma cổ thành chôn giấu dưới mặt đất mấy vạn năm, ai biết trong đó có bao nhiêu cơ quan, vong linh chiến sĩ chính là công cụ dò đường tốt nhất, ta đồng ý hợp tác."
Lai Ân cười cười nói:" Cái này ta không có ý kiến."
Vô Đích thủ lĩnh, Xích Diễm Bách Lôi và Lai Ân ha ha nở nụ cười.
Vô Đích thủ lĩnh và Xích Diễm thủ lĩnh nhìn nhau, ngầm thoat thuận, nếu tìm được đồ vật trước tiên đối phó Lai Ân.
Mà Lai Ân lại càng tuyệt hơn, khi tìm được đồ có giá , hắn sẽ trực tiếp triệu hồi ra Phỉ Lợi Khắc Tư, đến lúc đó ai có thể đối phó Phỉ Lợi Khắc Tư rồi hãy nói a.
Phong Ma cổ thành tên này Lai Ân cũng là lần đầu tiên nghe nói, Vô Đích và Xích Diễm sai người ở trong thành chung quanh bày ra trạm gác ngầm, vô số chiến sĩ cấp thấp và ma pháp sư từ từng góc Phong Ma cổ thành tìm kiếm.
Bách Lôi và Vô Đích mỗi người phụ trách một mặt, Lai Ân và Lệ Bối Tạp phụ trách một mặt, bọn họ muốn sưu tầm di tích chi môn.
Bách cũng không có nói cho Lai Ân mình muốn tìm là cái gì.
Lai Ân cũng cũng không có hỏi.
Chỉ là ba vạn vong linh chiến sĩ và mười con dị biến ma thú toàn bộ thả ra, bạo phệ thử cũng thâm nhập ngầm trong lòng đất tìm kiếm.
Phong Ma cổ thành không nhỏ, thế nhưng hiện tại nơi đây đàng chật kín người, Xích Diễm và Vô Đích quân số tựu chừng một vạn, hơn nữa thêm đám vong linh đại quân của Lai Ân.
Cơ hồ mỗi ngóc ngách đều có thể thấy bóng người.
Lệ Bối Tạp thần tình cổ quái nhìn đám người Xích Diễm và Vô Đích đang khẩn trương tìm kiếm, nói:" Rốt cuộc là cái gì a? Cư nhiên lại khẩn trương như thế?"
Lai Ân lúc này cũng thu hồi vẻ cười cợt, dùng khuôn mặt nghiêm túc hiếm có nói:" Thoạt nhìn bọn họ có khả năng tìm Bất Tử quân đoàn."
"Bất Tử quân đoàn?" Lệ Bối Tạp điều đầu tiên nghĩ đến là vong linh, không khỏi nhắm mắt bước nhanh tới cạnh Lai Ân , theo sát phía sau là bộ xương khô Cáp Địch Nạp Tư.
Lai Ân lúc lắc đầu nói:" Bất Tử quân đoàn không có nghĩa là vong linh, Bất Tử quân đoàn đúng nghĩa như tên gọi của nó ."
Lệ Bối Tạp lắc đầu, đối với lịch sử nàng tịnh không biết bao nhiêu, theo lão sư cũng chỉ là học tập ma pháp và vũ kỹ, mà đối với truyền thuyết lâu đời cũng chỉ biết một ít.
Lai Ân thở dài, nói:" Điều này không thể trách ngươi, chuyện thần ma đại chiến cũng xảy ra rất lâu rồi."
""Hảo cổ lão a."
Lai Ân sưa sang lại hình dánh, bắt đầu muốn giảng thuật về lịch sử Bất Tử quân đoàn.
Thình lình nghe cách đó không xa truyền đến tiếng kêu thảm thiết, tựa hồ như người của Xích Diễm và Vô Đích nổi lên xung đột.
Lai Ân và Lệ Bối Tạp nhìn nhau, sau đó hướng về phía phát ra tiếng kêu chạy đến.
Lúc chạy đến nơi ,sắc mặt Lai Ân biến đổi.
Hơn - ba mươi ngưu đầu nhân, Tên thủ lĩnh cao ba thước đang chỉ huy bọn thủ hạ cùng đám Xích Diễm và Vô Đích giao tranh.
Vô Đích thủ lĩnh và Bách Đức toàn bộ lên một thể.
Lai Ân thầm cười khổ nói:" Đám Vương bát đản này đúng là âm hồn bất tan, ba tháng rồi mà vẫn còn truy tới tận đây."
Hơn - ba mươi ngưu đầu nhân thân hình cao lớn, hơn nữa đẳng cấp cũng không thấp, hiện tại áp bức đám người Vô Đích và Xích Diễm, nếu không phải có ma pháp sư hỗ trợ, phỏng chừng những người này không phải là đối thủ của ngưu đầu nhân.
Bách Đức thấy Lai Ân tới, lớn giọng nói:" Lai Ân, xuất thủ, ngươi đứng đó nhìn cái gì? Hay là cùng với dị tộc ngầm có hiệp ước?"
Lai Ân tập trung tinh thần đem vong linh quân đoàn tụ tập lại , mười con dị biến ma thú ở ngoại vi ma pháp công kích.
Ngưu đầu nhân thấy Lai Ân, rống lên giận giữ lớn tiếng nói:" Lai Ân, nhân loại giảo hoạt, hôm nay đừng nghĩ chạy thoát."
"Hắc, để ngươi bắt một lần là ngu lắm rồi, tái để ngươi bắt lại, chẳng nhẽ ngươi coi ta là đại ngu ngốc sao." Lai Ân sắc mặt lạnh lùng cân nhắc quyết định ra tay, bên trên phóng ra một quả thập cấp tinh hạch.
Hơn mười đạo bát cấp ma pháp sắc bén uốn lượn hướng tới ngưu thủ lĩnh.
Lai Ân vừa công kích vừa nói :" Tập trung công kích vào tên ngưu đầu cao ba thước kia, thú nhân này là thủ lĩnh trung tâm, bọn họ một khi mất thủ lĩnh sẽ như đám giã lang thôi."
Vô Đích thủ lĩnh và Bách Đức nhìn nhau, liền chỉ huy thuộc hạ cuốn lấy tên mấy tên ngưu đầu nhân khác, còn hai người lao thẳng tới tên ngưu đầu thủ lĩnh .
Lệ Bối Tạp nhìn Lai Ân liếc mắt, nói:" Cần ta giúp không?"
"Đừng để ta thấy ngươi hôn mê một lần nữa a." Lai Ân nhún nhún vai cười.
Lệ Bối Tạp mím môi cười cười.
Có lẽ ông trời trêu cợt người, hoặc là Lai Ân vận khí không tốt.
Hai ngưu đầu nhân hô lớn, đột phá nhằm phía Lai Ân lao tới, hắn lại nghe không hiểu khẩu hiệu đó có ý nghĩa gì.
Lai Ân rụt đầu vẻ mặt đau khổ, nói:" Ta van ngươi a, các ngươi liền không thể quên ta sao?"
"Nhân loại giảo hoạt, lần này sẽ chặt đứt tứ chi của ngươi, đập phù mỏ ngươi, ta xem ngươi như thế nào chạy thoát ?"
Bị hai chiến sĩ cấp mười hai vây quanh, ngưu đầu nhân cao ba thước cũng có chút ăn không tiêu, huống chi phía sau còn có ma pháp sư quấy rối.
Lai Ân cùng Lệ Bối Tạp một chỗ, khi hai ngưu đầu nhân nhào tới trước mắt, trong nháy mắt đột nhiên tiêu thất trong bóng tối.
Chiến sĩ cũng tốt, mà pháp sư cũng vậy, đều bị khiếp sợ, nói:" Bát cấp pháp sư không gian di động , trời ạ, cư nhiên là không gian pháp sư."
Bách Đức rốt cục minh bạch hai người tự nhiên xuất hiện ở chỗ này là có nguyên nhân, bát cấp không gian pháp sư, một khi mạnh mẽ phát động, dù cho thập cấp đại ma pháp sư cũng phải đau đầu.
Lệ Bối Tạp lại càng hoảng sợ, trong không gian di động tức thì, trước mắt hiện lên chính là một mảnh tinh không đen kịt, con mắt trong lúc nhất thời chưa kịp thích ứng. Hai người trong nháy mắt đã cách xa ngưu đầu nhân chừng ba mươi thước.
Hai tên ngưu đầu nhân lúc này mới phát hiện vị trí Lai Ân, đều phát ra tiếng gầm giận dữ, mang theo búa to vọt quá .
Cân nhắc quyết định, năm ngón tay hắn hiện lên một tia hắc mang, trong không trung xẹt qua, tạo thành năm khe hắc sắc, khe hắc sắc từ từ mở rộng, vừa lúc hai ngưu đầu nhân vọt tới liền bị hắc mang vây quanh.
Ngay sau đó chỉ thấy hắc mang tiêu thất.
Hai ngưu đầu nhân oanh một tiếng đánh vào một đống kiến trúc bằng băng dài hơn trăm mét.
"Không gian chuyển di. Cái này , hai ngưu đầu nhân kia thật là tội nghiệp."
Ma pháp sư trên chiến trường cười ha ha.
Không gian ma pháp sư không có năng lực công kích, thế nhưng sở hữu một loại không gian ma pháp quỷ dị, hắn có thể cho người ngay lập tức di động vạn dặm, cũng có thể thôn phệ ma pháp, đáng sợ nhất chính là thánh ma đạo cấp mười hai có năng lực sở hữu không gian cấm cố, có thể đem bất luận kẻ nào nhốt tại một không gian khác cho đến khi đối phương tử vong.
Ngưu đầu thủ lĩnh biết lần này không thể thắng, bất quá có chuyện trọng yếu đang chờ bọn họ, hiện tại bọn họ hoàn không thể chết được, ngưu đầu thủ lĩnh phát ra một tiếng ngưu hống.
Hơn - ba mươi ngưu đầu nhân toàn bộ bạo phát ra lực lượng lớn nhất nhằm đột phá một lỗ trong vòng vây.
"Chết tiệt, không tiếc bất kì giá nào , ngăn chặn bọn họ lại." Bách Đức rống lên giận giữ, thủ hạ phía dưới mãnh liệt tiến lên, vây quanh ngưu đầu thủ lĩnh không cho hắn chạy thoát.
"Ai cũng đưng hòng thoát. Ngưu đầu nhân Chết tiệt, cư nhiên giám giết người Hắc Ám Thần Điện ." Từ trong bão tuyết, gần trăm tên khoác hắc sắc áo choàng phóng ra. Những người này phía sau đều mang hắc sắc áo choàng , hắc ám pháp sư trong tay cầm bạch sắc khô lâu trượng, mọi người nhìn mà trong lòng phát lạnh.
Lai Ân vừa nhìn cái ấn kí phủ trên trán những người này, nói:" Hỏng, lần này phiền phức to rồi, một trăm ám đường võ sĩ a, đoàn người chúng ta bây giờ như trứng trong tay người rồi. Toàn là vong linh Vu sư cấp mười hai, sớm biết như vậy ta đã chẳng tới."
Xích Diễm và Vô Đích thấy người của ám đường võ sĩ đều cả kinh.
Hắc Ám Thần Điện một lần xuất động một trăm ám đường võ sĩ, còn vong linh Vu sư cấp mười hai, Xích Diễm và Vô Đích toàn bộ liên thủ cũng không phải là đối thủ a.
Ngưu đầu thủ lĩnh biến sắc, đột nhiên lớn tiếng nói:" Đừng đánh, đừng đánh, cùng nhau đối phó với Hắc Ám Thần Điện thế nào? Nếu không chúng ta toàn bộ phải chết ở chỗ này a, Hắc Ám Thần Điện tuyệt đối sẽ không cùng các ngươi hợp tác ."
Bách Đức và Vô Đích thủ lĩnh đồng thời dừng tay.
Vì vậy. . .
Chiến trường bây giờ biến thành Xích Diễm, Vô Đích, và ngưu đầu nhân tam phương cùng một chỗ.
/225
|