Vương Gia Xấu Xa Cưng Chìu Thê Tử Bỏ Trốn: Nương Tử, Nàng Phải Biết Nghe Lời

Chương 222 - Chương 148

/283


Ban đêm trong gian phòng khách điếm.

Hách Liên Dạ đang tắm, còn Ngư Ngư ở... bên cạnh ngắm nhìn.

Hơn nữa lúc xuất hiện, trong tay nàng còn cầm một cao dao.

Hách Liên Dạ không phải người bình thường...

Với trình độ biến thái yêu nghiệt cỡ này của y khi gặp những chuyện như thế này thì phản ứng luôn khác với người bình thường.

Nhìn thấy con dao sáng loáng Ngư Ngư cầm trong tay kia, y còn khéo léo hỏi, Tiểu nha đầu, có phải nàng muốn chẻ thùng tắm này ra để được nhìn thấy rõ hơn chút không?

Dứt lời còn nở nụ cười sủng nịnh, Nàng không cần phải phiền toái đến vậy đâu, nàng nghĩ xem, ta đứng dậy cũng được mà.

Y nói xong chưa chờ Ngư Ngư đáp lại đã nghe thấy một tiếng 'bõng', cả người y từ trong thùng tắm đứng lên, không hề có áp lực, hoàn toàn không đỏ mặt...

Ngư Ngư: ...

Đường đường là Hách Liên Dạ lại chịu hi sinh nhan sắc, không một mảnh vải che thân đứng trước mặt nàng... Không bình phẩm hai câu dường như không được tôn trọng đối phương cho lắm nhỉ.

Ngư Ngư đành phải nghiêm túc đánh giá thân hình của y, Người gầy quá, làm thịt kho tàu không ăn được.

Đúng vậy, vẫn nên trực tiếp cắn bổn vương thì ăn mới ngon hơn, yêu nghiệt nào đó còn cười cực kỳ thong dong, Không tin nàng cắn thử một cái nhé?

Sau đó lập tức kéo Ngư Ngư đến bên cạnh mình, xem ra không chỉ đơn giản là giơ cánh tay ra cho Ngư Ngư cắn một cái như vậy được đâu...

... Vương gia, chúng ta nói tới vấn đề tiết tháo đi, Ngư Ngư không cho y cơ hội nói sang chuyện khác, ngay sau đó nói, Sáng mai em muốn ăn vằn thắn.

Được, sáng mai thức dậy ta làm cho nàng, yêu nghiệt nào đó vẫn nở nụ cười, Buổi tối ăn thịt người mệt lắm rồi, sáng ra phải ăn nhiều một chút.

... Ngư Ngư cúi đầu, trầm mặc nhìn con dao nhọn trong tay, rốt cuộc hiểu được mỗi lần nam tử áo trắng nhìn cái bát trong lòng mình có tâm trạng thế nào rồi...

Hách Liên Dạ bật cười vỗ đầu nàng, không tiếp tục làm khó nàng nữa, Tiểu nha đầu, nàng cầm dao tới làm gì vậy?

Đương nhiên là để chém chàng. Ngư Ngư cũng không nói đùa, vẻ mặt rất thành thật, còn ấn y ngồi xuống thùng tắm lại, dạo vòng quanh cái thùng to mấy vòng, Vương gia, chàng nói xem em nên hạ đao từ đâu được đây?

Nương tử bảo bối cũng đã đặt câu hỏi rồi, đương nhiên Hách Liên Dạ y cũng phải trả lời nghiêm túc mới được.

Chỉ là yêu nghiệt nào đó lại cụp đôi mắt xuống, thần sắc cùng giọng điệu đều tràn ngập sự bất lực, Bất kể có hạ đao ở đâu cũng đều không được, bổn vương sẽ đau lòng lắm.

... Tiểu Dạ tỷ tỷ, tỷ quả thật là một tiểu cô nương nũng nịu mà, bị thương có chút xíu thôi mà cũng đến mức tự mình đau lòng cho chính mình.

Bổn vương đau lòng là cho chính tiểu nha đầu mà mình thích kia.

Người nào đó thở dài một tiếng, Bởi vì nha đầu kia hiện giờ cũng rất thích bổn vương, mà bổn vương bị thương, nàng còn khổ sở hơn so với bất kì ai khác, bổn vương nhìn thấy đương nhiên sẽ đau lòng rồi.

Ngư Ngư: ...

Thu hồi cái ý nghĩ buồn nôn mà lại to gan kia đi, người thường tuyệt đối không thể tiếp nhận được mà....

Cho nên Ngư Ngư thực sự động tâm, kính nể mà thỉnh giáo y, Vương gia, chàng biết chữ 'mặt' (脸) viết như thế nào đấy chứ?

Biết, chữ 'Nguyệt' (月) bên cạnh thêm một nửa bộ bên phải của chữ 'Kiệm'(俭).

Đối mặt với nương tử bảo bối, người nào đó vẫn đối đáp đàng hoàng, còn bình tĩnh 'giải thích', Ý nghĩa của chữ này chính là mỗi tháng đều phải tiết kiệm một chút. (Chữ 'Kiệm' trong tiết kiệm)

Ngư Ngư: ...

Yêu nghiệt này có thật là người địa cầu không?

Ngư Ngư bị đả kích vô cùng lớn, lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm trạng vô cùng phức tạp.

Người nào đó bụng dạ rất to gan mà suy nghĩ lại rất đơn giản....

Y giang tay kéo Ngư Ngư, trực tiếp kéo nàng vào trong thùng nước, ôm ở trước ngực.

Yêu nghiệt nào đó đang không mặc một cái gì dán chặt sau lưng người ta, biểu lộ của Ngư Ngư rất nghiêm túc, ... Vương gia, em đột nhiên nhớ tới một chuyện.

Thân là một phúc hắc cấp bậc siêu cấp, đương nhiên Hách Liên Dạ biết Ngư Ngư đang suy nghĩ cái gì, cho nên bình tĩnh cười trả lời, Khi xuất môn đặc biệt mang theo một cái thùng tắm to cùng đi chính là để thuận tiện tắm uyên ương.

Ngư Ngư: ...

Thật ra Hách Liên Dạ đã sớm đoán được tại sao Ngư Ngư lại xuất hiện với một con dao, chẳng qua y vẫn đang giả ngu mà thôi.

Hiện giờ chuẩn bị ăn thịt người, có con dao ở bên cạnh quả thật sát phong cảnh quá mà.

Hách Liên Dạ rút con dao trong tay nàng ra, cười gãi cái mũi của nàng, Tiểu nha đầu, vẫn còn lo cho ta sao?

Ngư Ngư không nói chuyện.

Quả thực đúng vậy....

Tiểu lão đầu nói y sẽ gặp thảm họa đẫm máu, nếu bây giờ có phải nàng để y chịu một vết thương nho nhỏ, thì có thể tránh được lời tiên đoán bất an kia hay không?

Lời giải thích này quá mê tín, nhưng chính bản thân nàng cũng đã tự xuyên qua đến đây như vậy, cho nên hiện giờ không có lí do gì để không tin tưởng vào nó cả.

Thật ra chính Hách Liên Dạ cũng không biết phương pháp kia có hiệu quả hay không, nhưng vì để trấn an Ngư Ngư nên y vẫn thương lượng với Ngư Ngư xem nên làm thế nào để y bị thương được.

Cho nên...

Một phút sau, tâm trạng của Ngư Ngư hết sức phức tạp hỏi y, Vương gia, em chỉ cắn chàng có một cái thôi, tại sao nét mặt của chàng... giống như em ăn chàng vậy?

Nàng nhìn lầm rồi. Giọng của yêu nghiệt nào đó khàn hơn so với bình thường, tông trầm thấp mang theo ý cười, Không tin bây giờ nàng cắn ta một cái mà xem, sau đó hẵng tỉ mỉ quan sát nét mặt của ta.

Ngư Ngư: ...

Chuyện cắn người lần này dẫn đến hậu quả... Sáng ngày thứ hai, Ngư Ngư không được ăn món vằn thắn nàng nhớ nhung cả đêm qua nữa.

.... Bởi vì đến nửa đêm thì đã được ăn rồi.

Yêu nghiệt nói rất đúng, ăn thịt người quá hao tốn thể lực...

... Nhưng vì sao y còn có khí lực xuống giường làm vằn thắn cho nàng!

Sau khi... lưu lại trên ngực Hách Liên Dạ một dấu răng, trong lòng Ngư Ngư liền thấy yên ổn hơn nhiều, đến đêm ngày hôm sau, cuối cùng khi bọn họ đi đến cửa của hồ nước dưới thạch thất thì đã không còn cảm thấy khẩn trương như trước nữa.

Dưới thạch thất không có ánh sáng chiếu rọi, ban ngày đi vào cũng chẳng khác gì buổi tối đi vào, cho nên mọi người đợi ở ngoài nghỉ ngơi và hồi phục một chút, ăn bữa cơm tối đơn giản sau đó bước vào thạch thất.

Thạch thất này cũng có rất nhiều cơ quan bố trí xung quanh, cũng may mắn trong tay bọn họ có địa đồ, có thể tránh khỏi nguy hiểm từ những cái bẫy rập này.

Dọc đường đi hết sức thuận lợi, không có gì hay để nói.

Gần nửa giờ sau, bọn họ đã đi tới trung tâm của thạch thất, cũng chính là căn phòng mà đám người Ngư Ngư tận mắt nhìn thấy Ôn Ngôn rời đi kia, nơi này chính là chỗ của cánh cửa thời không.

Muốn tu bổ được nó, điều đầu tiên cần làm chính là phải chỉ đúng vị trí cụ thể của nó...

Cho nên Ngư Ngư đứng ra trước, trong lòng thầm nói nàng muốn về nhà, đồng thời cũng bắt đầu nhớ lại những cảnh tượng của hiện đại.

Một đám sương mù mang theo chút gai bạc bất ngờ xuất hiện ở trước mặt nàng, giống như làn gió nhẹ phất qua, đám sương mù này mờ đi một chút, lộ ra phía sau nó là một tòa nhà cao tầng, cảnh tượng dòng xe cộ chạy qua như nước của thời hiện đại hiện ra.

Xuất hiện rồi! Ngư


/283

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status