Vương Phi Của Phúc Hắc Vương Gia

Chương 2

/3


Chương 2

Minh Thiên Nguyệt chờ Lục Nhạn ra khỏi phòng mới từ từ điều chỉnh lại tâm tình. Hít vào thở ra, đến bây giờ nàng vẫn không tin mình đã xuyên không rồi, mà còn xuyên đế dị giới, không có trong lịch sử nữa chứ, tức giận tột cùng, máu huyết đều chải ngược. CMN, nàng muốn đập bàn.

Đột nhiên, đầu Minh Thiên Nguyệt đau đớn. Từng đợt kí ức như cuốn phim quay chậm, chân thực đến tan thương. Thì ra, Trương Huyết Nguyệt của thân xác này là truyền nhân của La Mặc Cỗ cũng là mẫu thân của nàng. Lúc nàng 5 tuổi mâu thân nàng mất. Lúc đó nàng cứ ngồi trước mộ mẹ mình 3 ngày, đến ngày thứ 3 vì chiệu không nổi mà ngất đi, được phụ thân nàng cũng là Trương Quách Hiền đưa vào phòng. Sao khi tỉnh lại thì không còn nói chuyện nữa, trở thành người trầm tính. Năm 7 tuổi được đưa đi luyện tập, học chữ, đánh đàn nhưng lại học đâu quên đấy nên nổi tiếng là một phế vật. Còn căn phòng nàng đang ở căn bản là một ổ chuột vác vàng lên, nằm ở một góc khuất của phủ Thừa Tướng. Minh Thiên Nguyệt thực không biết cái thân thể này có phải là con ruột của vị Thừa Tướng vĩ đại kia hay không mà được *đón tiếp* nồng hậu đến vậy nữa

5 tuổi mất mẹ, căn bản nụ cười trẻ thơ, hồn nhiên của nàng ta thực sự không còn rồi, lại còn bị đám người kia tính kế nếu để họ biết nàng thật không phải như vậy thì.. chậc chậc Minh Thiên Nguyệt chậc lưỡi bi ai thay cho nguyên chủ thân thể này.

Lúc nàng còn đấm chiền trong suy nghĩ của mình, thì Lục Nhạn  thần sắc hoan mang, lo lắng hớt hải chạy từ bên ngoài đi vào. Lục Nhạn lo cho nàng muốn chết, có trời mới biết nàng sợ như thế nào, nàng sợ lúc nàng đi thì mấy con tiện nhân kia có đến ức hiếp tiểu thư hay không.(Tiêu: Lục Nhạn tích chút đức đi)

"Tiểu thư, tiểu thư a, người có sao không" Lục Nhạn chạy đến bên người nàng ngó trái, ngó phải không thấy gì mới hạ xuống được lo lắng trong mình. Cũng mai khôbg có gì cả.

Thấy Lục Nhạn thần sắc hoan mang lo lắng cho mình. Trong lòng nàng liền ấm áp. Bắc đắc dĩ nói một câu: "Ta không sao, ngươi đừng lo" khéo môi nàng nâng lên nhè nhẹ, nói tiếp: "Ta đói bụng rồi ngươi có thể nào lấy cho ta ít đồ ăn có được không"

"Dạ tiểu thư nô.. ta đi nấu cho người" Lục Nhạn định nói nô tỳ, nhưng lại thấy ánh mắt lạnh lẽo của nàng nhìn sang thì vội vàng sửa ngay. Sao ánh mắt của tiểu thư đáng sợ như vậy chứ.

Lục Nhạn nhanh chân chạy ra ngoài cửa thì giọng nói Minh Thiên Nguyệt vọng ra: " Lục Nhạn, chuẩn bị nước cho ta tắm trước rồi hãy làm đồ ăn".

"A.. dạ tiểu thư" Lục Nhạn giậc mình, nhưng một giây sao đã  khôi phục lại tinh thần, đáp trả lại nàng một tiếng.

Lục Nhạn ra khỏi phòng. Minh Thiên Nguyệt còn lại trong phòng một mình lẩm bẩm:

"Ông trời đã cho ta sống tiếp, ta liền sống tiếp. Sao này chỉ có Trương Huyết Nguyệt, không có Minh Thiên Nguyệt"


/3

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status