“Vương phi đến, mời Vương gia đá cửa kiệu.” Giọng nói vui tươi hớn hở của hỉ bà từ ngoài kiệu rơi vào trong tai Sư Lạc Li. Rốt cục cũng đến, như vậy chỉ cần bái đường xong là có thể im lặng đứng trong phòng……Sư Lạc Li thở dài nhẹ nhõm một hơi, chờ đợi trình tự tiếp theo.
“Đùng” một thanh âm vang lên sau đó, rèm kiệu hoa cũng bị xốc lên, tiếp theo nàng nghe thấy giọng nói của hỉ bà, “Vương phi, mau lên đây, lão thân muốn cõng người tiến vương phủ…….”
“Không cần, để bổn vương làm.” Đoan Mộc Hân nói với hỉ bà nhạt nhẽo, lập tức làm cho hỉ bà người không biết đã gặp bao nhiêu mỹ nam phải đỏ mặt.
“Vâng……” Hỉ bà hơi ngượng ngùng tránh khỏi vị trí, ở trong lòng thở dài nói, giá ta có thể trẻ lại ba mươi tuổi thì tốt rồi.
“Li nhi, để cho vi phu ôm nàng vào thôi.” Đoan Mộc Hân dịu dàng nói với Sư Lạc Li, mà khi hắn nói những lời này, những nữ tử vây quanh, nghe được tâm đều mềm nhũn, chỉ là Sư Lạc Li cũng có phản ứng này, nhưng thật ra trong đầu lại là ý niệm buồn nôn.
“A, vì sao Tứ vương gia đột nhiên lại muốn cưới vợ vậy?” Một cô gái đứng xem không phục nói.
“Đúng vậy, đúng vậy, Tứ vương gia không phải đã nói sẽ không cưới vợ sao? Như thế nào lại……..Cho dù là muốn cưới vợ, cũng phải là người có cùng thân phận và tướng mạo xứng đôi với Tứ vương gia chứ, như thế nào lại là lấy muội muội của chủ tiệm trà lâu thế này?” Một cô gái khác oán giận phụ họa nói.
“Nhưng bề ngoài của chủ tiệm trà lâu cũng khá tuấn mỹ, muội muội hắn cũng không kém đâu……” Một cô gái khác yếu ớt nói.
“Cái gì, ngươi lại dám nói giúp nàng, tuy rằng ca ca nàng là một mỹ nam tử, nhưng không có nghĩa diện mạo của nàng cũng mỹ lệ! Hơn nữa người có thể xứng đôi với Tứ vương gia chỉ có kinh thành đệ nhất mỹ nhân Thôi Vân Tương – Thôi tiểu thư, chính là không nghĩ tới, hôm nay là ngày Thôi tiểu thư trở lại kinh thành, Tứ vương gia lại cưới vợ, khẳng định bây giờ Thôi tiểu thư rất thương tâm.” Cô gái đầu tiên tức giận nói, nhưng nói đến Thôi Vân Tương, giọng nói liền mềm dịu hẳn.
“Nhưng ta lại thấy Thôi tiểu thư không xứng với Tứ vương gia……….” Cô gái yếu ớt kia nói.
“Ngươi nói cái gì? Thôi tiểu thư dáng vẻ xinh đẹp tựa như tiên nữ, hơn nữa tâm địa cũng thiện lương, ngươi sao có thể nói như vậy!” Cô gái qua đường Ất rống lên.
“Nhưng là……Nhưng là ta nghe di nương của ta là bà vú của Thôi tiểu thư nói, Thôi tiểu thư thực chất là một người rất điêu ngoa tùy hứng…….”
“Tuyệt đối là di nương ngươi phỉ báng, Thôi tiểu thư người không được khỏe…….”Cô gái qua đường Ất còn chưa nói hết, đã bị cô gái qua đường Giáp im lặng nãy giờ cướp lời.
“Các ngươi nhỏ giọng chút, ngươi xem Tứ vương gia đang nhìn chúng ta nói chuyện đấy.” Cô gái qua đường Giáp có chút kích động nói, điều này liền thay đổi lực chú ý của hai người bạn, chỉ thấy Đoan Mộc Hân đang ôm Sư Lạc Li hướng các nàng nhìn tới, cũng mỉm cười.
“A……Ta chịu không nổi……..”Cô gái qua đường Giáp thấy nụ cười mê người kia của Đoan Mộc Hân, chân nàng như nhũn ra.
“Ngươi chịu không nổi cái gì, Tứ vương gia có phải đang nhìn ngươi đâu.” Cô gái qua đường Ất có chút thất vọng nói cô gái qua đường Giáp nói rất đúng, chỉ vào cỗ kiệu cách các nàng không xa lắm, “Thôi tiểu thư đến đây.”
“Ây da, chuyện này sẽ như thế nào đây? Thôi tiểu thư đến đây không phải là tới chúc mừng chứ, nếu là ta, nhất định là sẽ không đến, sẽ rất thương tâm a.” Cô gái qua đường Giáp quay đầu nhìn Thôi Vân Tương bội phục nói.
“Đúng vậy, ta cũng sẽ không đến, tuy rằng tân lang là Tứ vương gia, nhưng tân nương không phải là nàng. Tới nơi này không phải là tự tìm thương tâm sao.” Cô gái qua đường Ất phụ họa nói.
“Nói không chừng là nàng tới để ngăn cản Tứ vương gia thành thân.” Cô giá qua đường Bính nhìn Thôi Vân Tương chậm rãi hướng phủ Vương gia đi đến sâu kín nói.
“A? Không thể nào?” Cô gái qua đường Giáp cùng cô gái qua đường Ất có chút ngạc nhiên hỏi, sau đó tầm mắt dừng lại trên người Thôi Vân Tương, mà lúc này Đoan Mộc Hân đã ôm Sư Lạc Li chuẩn bị bước vào phủ.
“Đùng” một thanh âm vang lên sau đó, rèm kiệu hoa cũng bị xốc lên, tiếp theo nàng nghe thấy giọng nói của hỉ bà, “Vương phi, mau lên đây, lão thân muốn cõng người tiến vương phủ…….”
“Không cần, để bổn vương làm.” Đoan Mộc Hân nói với hỉ bà nhạt nhẽo, lập tức làm cho hỉ bà người không biết đã gặp bao nhiêu mỹ nam phải đỏ mặt.
“Vâng……” Hỉ bà hơi ngượng ngùng tránh khỏi vị trí, ở trong lòng thở dài nói, giá ta có thể trẻ lại ba mươi tuổi thì tốt rồi.
“Li nhi, để cho vi phu ôm nàng vào thôi.” Đoan Mộc Hân dịu dàng nói với Sư Lạc Li, mà khi hắn nói những lời này, những nữ tử vây quanh, nghe được tâm đều mềm nhũn, chỉ là Sư Lạc Li cũng có phản ứng này, nhưng thật ra trong đầu lại là ý niệm buồn nôn.
“A, vì sao Tứ vương gia đột nhiên lại muốn cưới vợ vậy?” Một cô gái đứng xem không phục nói.
“Đúng vậy, đúng vậy, Tứ vương gia không phải đã nói sẽ không cưới vợ sao? Như thế nào lại……..Cho dù là muốn cưới vợ, cũng phải là người có cùng thân phận và tướng mạo xứng đôi với Tứ vương gia chứ, như thế nào lại là lấy muội muội của chủ tiệm trà lâu thế này?” Một cô gái khác oán giận phụ họa nói.
“Nhưng bề ngoài của chủ tiệm trà lâu cũng khá tuấn mỹ, muội muội hắn cũng không kém đâu……” Một cô gái khác yếu ớt nói.
“Cái gì, ngươi lại dám nói giúp nàng, tuy rằng ca ca nàng là một mỹ nam tử, nhưng không có nghĩa diện mạo của nàng cũng mỹ lệ! Hơn nữa người có thể xứng đôi với Tứ vương gia chỉ có kinh thành đệ nhất mỹ nhân Thôi Vân Tương – Thôi tiểu thư, chính là không nghĩ tới, hôm nay là ngày Thôi tiểu thư trở lại kinh thành, Tứ vương gia lại cưới vợ, khẳng định bây giờ Thôi tiểu thư rất thương tâm.” Cô gái đầu tiên tức giận nói, nhưng nói đến Thôi Vân Tương, giọng nói liền mềm dịu hẳn.
“Nhưng ta lại thấy Thôi tiểu thư không xứng với Tứ vương gia……….” Cô gái yếu ớt kia nói.
“Ngươi nói cái gì? Thôi tiểu thư dáng vẻ xinh đẹp tựa như tiên nữ, hơn nữa tâm địa cũng thiện lương, ngươi sao có thể nói như vậy!” Cô gái qua đường Ất rống lên.
“Nhưng là……Nhưng là ta nghe di nương của ta là bà vú của Thôi tiểu thư nói, Thôi tiểu thư thực chất là một người rất điêu ngoa tùy hứng…….”
“Tuyệt đối là di nương ngươi phỉ báng, Thôi tiểu thư người không được khỏe…….”Cô gái qua đường Ất còn chưa nói hết, đã bị cô gái qua đường Giáp im lặng nãy giờ cướp lời.
“Các ngươi nhỏ giọng chút, ngươi xem Tứ vương gia đang nhìn chúng ta nói chuyện đấy.” Cô gái qua đường Giáp có chút kích động nói, điều này liền thay đổi lực chú ý của hai người bạn, chỉ thấy Đoan Mộc Hân đang ôm Sư Lạc Li hướng các nàng nhìn tới, cũng mỉm cười.
“A……Ta chịu không nổi……..”Cô gái qua đường Giáp thấy nụ cười mê người kia của Đoan Mộc Hân, chân nàng như nhũn ra.
“Ngươi chịu không nổi cái gì, Tứ vương gia có phải đang nhìn ngươi đâu.” Cô gái qua đường Ất có chút thất vọng nói cô gái qua đường Giáp nói rất đúng, chỉ vào cỗ kiệu cách các nàng không xa lắm, “Thôi tiểu thư đến đây.”
“Ây da, chuyện này sẽ như thế nào đây? Thôi tiểu thư đến đây không phải là tới chúc mừng chứ, nếu là ta, nhất định là sẽ không đến, sẽ rất thương tâm a.” Cô gái qua đường Giáp quay đầu nhìn Thôi Vân Tương bội phục nói.
“Đúng vậy, ta cũng sẽ không đến, tuy rằng tân lang là Tứ vương gia, nhưng tân nương không phải là nàng. Tới nơi này không phải là tự tìm thương tâm sao.” Cô gái qua đường Ất phụ họa nói.
“Nói không chừng là nàng tới để ngăn cản Tứ vương gia thành thân.” Cô giá qua đường Bính nhìn Thôi Vân Tương chậm rãi hướng phủ Vương gia đi đến sâu kín nói.
“A? Không thể nào?” Cô gái qua đường Giáp cùng cô gái qua đường Ất có chút ngạc nhiên hỏi, sau đó tầm mắt dừng lại trên người Thôi Vân Tương, mà lúc này Đoan Mộc Hân đã ôm Sư Lạc Li chuẩn bị bước vào phủ.
/21
|