Vì sao cô cứ có cảm giác người phụ nữ kia chỉ cần có cơ hội liền xé rách cô vậy.
Hơn nữa lại nhìn người đàn ông đeo gọng kính đen, Hạ Diệp Kỳ liền nở nụ cười.
Lại gặp người quen rồi.
Hạ Diệp Kỳ vừa ngồi xuống ghế vừa nở nụ cười xinh đẹp: Anh Mạc, chúng ta lại gặp lại nhau rồi.
Người mà cô gọi là anh Mạc chính là Quân Mạc, nhị thiếu gia nhà họ Quân, cũng chính là một người tài tại trường thiết kế của cô hơn nữa Quân Mạc còn là bạn thân của Tuấn Phi.
Quân Mạc là mẫu đàn ông cổ điển điển hình, hắn khá bảo thủ trong cách ăn mặc và cặp kính gọng đen dầy cộm lúc nào cũng đi theo hắn, che đi gương mặt tuấn mỹ vốn có nhưng vẫn tôn lên một sự cấm dục mà chỉ cần là phụ nữ đều muốn đạp vỡ sự cấm dục này.
Hắn dương đôi mắt hổ phách của hắn lên nhìn cô: May, đã lâu không gặp. Ba năm không gặp lại đẹp lên không ít rồi. Hơn nữa hắn cũng rất vui khi cô buông được nổi ám ảnh về sự ra đi của người kia.
Cô cũng cười ngượng: Anh Mạc, anh lại quá khen rồi. Ba năm không gặp, Anh Mạc lại cầm dục hơn không ít.
Nghe lời cô nói Quân Mạc cũng vui vẻ cười hắc hắc, nói thật bình thường nhìn Quân Mạc có vẽ ôn hòa nhưng rất ít khi cười to như vậy, nhưng kì lạ mỗi lần hắn gặp May, tâm tình của hắn liền tốt lên không ít.
Người đàn ông ngã ngớm kia cong đôi chân mày rậm của mình lên, ánh mắt thích thú nhìn Quân Mạc: Mạc, cậu cũng quen vị mỹ nữ này sao?
Quân Mạc không trả lời hắn, ngược lại ánh mắt chán ghét liếc nhìn hắn tỏ vẽ không quan tâm.
Người đàn ông ngã ngớm thấy vậy cũng không tức giận, ngược lại hắn ta còn vô cùng mặt dày đưa đôi bàn tay thon dài của hắn đến trước mặt cô: Vị tiểu thư xinh đẹp này, tôi tên là Ris, rất vui được gặp cô.
Rất vui được gặp anh. Không nhiệt tình như hắn ta, cô chỉ đơn giản quăng ra một câu.
Vậy là tay của Ris dừng ở trên không mấy giấy cũng không thấy người con gái kia đưa tay ra, hắn ta liền biết cô hình như bài xích hắn.
Ris thu tay lại ho khan vài tiếng sau đó ôm lấy người đẹp bên cạnh.
Người đẹp bên cạnh đương nhiên cũng nhìn thấy một màn này, cô ta khinh thường nhìn Hạ Diệp Kỳ, giọng điệu châm chọc nói: Đầu năm nay thực lắm hồ ly, quyến rũ lên giường với một người đàn ông chưa đủ, lại muốn quyến rũ thêm vài người đàn ông khác. Boss à, anh phải nhìn thật kĩ nha, người ta chỉ tâm tâm niệm niệm anh thôi.
Người phụ nữ vừa nói vừa quyến rũ dựa vào lòng Ris giống như một con rắn không ngừng uốn éo khiếu khích.
... Hạ Diệp Kỳ và Ris khó có dịp cùng một biểu cảm, cả hai khóe mắt đều co rút như nhau.
Người này nói người ta nhưng tại sao lại không nhìn mình đang làm cái trò gì vậy.
Quân Mạc thì hơi nhíu mày, trừng mắt cảnh cáo Ris, ý bảo hắn quản tốt người phụ nữ của mình.
Hạ Dật Thần cả người phát lạnh, ánh mắt anh lạnh lùng nhìn qua người phụ nữ kia: Hàng này kiếm ở đâu ra vậy? Nếu không biết điều như vậy thì quăng đi.
Bị ánh mắt lạnh như băng của anh miểu sát, Ris rốt cuộc chịu không nổi buông lỏng tay đang ôm người phụ nữ sắc sỡ kia ra: Đi đi.
Người phụ nữ kia bị tình cảnh này làm cho khó chịu, cô ta cong khóe môi ủy khuất vẽ loại trên ngực Ris: Boss à, anh nỡ lòng nào tuyệt tình đuổi người ta như vậy. Người ta sẽ thương tâm nha.
Cô ta thấy Ris im lặng cuối đầu thì càng nũng nịu hơn: Người ta cũng nói đâu có sai, anh đứng đối xử như vậy với người ta mà. Càng nói cô ta càng đắc ý nhìn Hạ Diệp Kỳ.
Hạ Diệp Kỳ chọn không thèm quan tâm đến cô gái kia, cô cầm lấy ly rượu nhấp một ngụm sau đó thỏa mãn gật đầu.
Lại nghe tiếng rống phát ra từ miệng Ris: Cút, hoặc là tôi cho người mời cô đi. Ris cũng không còn ngã ngớm ngược lại lúc phát uy lại khiến cho các cô gái nhỏ cảm thấy sợ hải.
Cô gái kia nước mắt rưng rưng không tình nguyện đi ra khỏi phòng.
Đợi khi cô ta ra khỏi phòng Ris lại lần nữa khôi phục dáng vẽ ngã ngớm: Thần, Mạc, hai cậu lần này gọi tớ đến đây có việc gì. Vừa nói hắn vừa nhiệt tình bắng điện về phía cô.
Quân Mạc tất nhiên cũng thấy, hắn ôn hòa nói: Ris, cậu còn bằng điện nữa tôi sẽ cho cậu thử thuốc mới chế thành của tôi đấy.
Nghe lời cảnh cáo của Quân Mạc, sống lưng Ris lạnh ngắt. Hắn ta tất nhiên biết loại thuốc mới kia là thứ gì, chỉ cần thử một giọt hắn ta nhất định sẽ phải hối hận cả đời cho mà xem.
Thấy Ris ngoan ngoãn ngồi im không dám ho he gì thì Quân Mạc hài lòng gật đầu: Thần, lần này bản hợp đồng thiết kế ở Anh chắc dao lại cho bên cậu rồi.
Hạ Diệp Kỳ hiểu thì ra hai người đàn ông này chính là trợ thủ tại mỹ cho Hạ Dật Thần cũng là nơi đại bản danh của Hạ gia đi.
Nghe xong lời Quân Mạc nói thì Ris trợn mắt nhìn hắn như sinh vật ngoài hành tinh. Phải biết hạng mục thiết kế lần này được đưa cho Quân Mạc là hợp lý nhất vì dù sao hắn cũng là thiên tài thiết kế ở Anh, chỉ cần là bản thiết kế được đưa ra dưới tên Mạc đều bán với giá trên trời, vậy mà hắn lại nhường cho Thần. Hắn đúng là điên rồi.
Quân Mạc, cậu phát điên cái gì vậy?
Nhưng mà hình như thấy Ris chưa đủ đã kích, Hạ Dật Thần không có ý kiến gật đầu đồng ý: Tốt.
Tốt cái em gái cậu chứ tốt.
Bộ dáng ngã ngớm của Ris không còn, hắn hứ mũi không tán thành: Này hai người kia. Quyết định cũng phải hỏi ý kiến tôi chứ, ông đây còn chưa tốt.
Lại nói đến một người ngoại quốc lại dùng tiếng của người thành phố A nói lên câu ủy khuất như vậy, lại còn rõ ràng như vậy thật khiến người ta chịu không nổi mà.
Quân Mạc lại cực kì ôn hòa nhìn Ris: Sao, cậu có ý kiến gì sao? Ánh mắt của hắn rất rõ ràng, chỉ cần không đúng ý hắn Ris liền chết chắc.
Nhưng Ris vẫn không phục, cau mày khó chịu: Ý kiến, tất nhiên có. Bản thiết của cậu nhiều tiềng hơn. Hơn nữa nếu đưa qua cho Thần, bên đó không có người nào tốt hơn cậu, việc như vậy tôi không đồng ý.
Sao cậu biết bên thần không có người tài hơn tôi.
Nói thừa, cậu là Mạc thiên tài thiết kế đấy ngoại trừ May ra thì ai so sánh với cậu được chứ. Chẳn lẽ bên Thần lại có kẻ biến thái May sao.
Ris nói xong một hơi thì ngừng lại, thấy ánh mắt tán thưởng của Quân Mạc thì hắn kinh ngạc đến há hốc mồm: Đừng nói là bên Thần có May.
Chính xác, hiện tại cậu có ý gì không.
Mắt Ris hưng phấn reo lên, ý kiến nào dám ý kiến chứ, hắn mừng còn không kịp: Thần, đây là sự thật sao? Bên cậu thật sự mời được ' cánh bướm đêm' của LONDON sao?
Hạ Dật Thần vừa nhấp rượu vừa lạnh nhạt phun ra một chữ: Ừ.
Nghe câu chắc chắn của anh thì hắn lập tức muốn bay lên trời.
Thực tốt quá, vậy dự án này đưa cho cậu. Còn nữa Thần tớ muốn xin chữ kí của người kia, cậu có thể cho tớ biết người đó là ai không. Mà vì sao cậu có thể mời được người đó. Nhanh tiết lộ một chút.
Một bên Ris đang lải nhãi một bên Quân Mạc đang thâm ý nhìn biểu hiện vô cùng bình thường như không liên quan đến mình của cô.
Hạ Diệp Kỳ cũng chỉ cười nhạt, không để ý. Dù sao hư danh đó cũng là của nguyên chủ chứ không phải là của cô.
Hơn nữa lại nhìn người đàn ông đeo gọng kính đen, Hạ Diệp Kỳ liền nở nụ cười.
Lại gặp người quen rồi.
Hạ Diệp Kỳ vừa ngồi xuống ghế vừa nở nụ cười xinh đẹp: Anh Mạc, chúng ta lại gặp lại nhau rồi.
Người mà cô gọi là anh Mạc chính là Quân Mạc, nhị thiếu gia nhà họ Quân, cũng chính là một người tài tại trường thiết kế của cô hơn nữa Quân Mạc còn là bạn thân của Tuấn Phi.
Quân Mạc là mẫu đàn ông cổ điển điển hình, hắn khá bảo thủ trong cách ăn mặc và cặp kính gọng đen dầy cộm lúc nào cũng đi theo hắn, che đi gương mặt tuấn mỹ vốn có nhưng vẫn tôn lên một sự cấm dục mà chỉ cần là phụ nữ đều muốn đạp vỡ sự cấm dục này.
Hắn dương đôi mắt hổ phách của hắn lên nhìn cô: May, đã lâu không gặp. Ba năm không gặp lại đẹp lên không ít rồi. Hơn nữa hắn cũng rất vui khi cô buông được nổi ám ảnh về sự ra đi của người kia.
Cô cũng cười ngượng: Anh Mạc, anh lại quá khen rồi. Ba năm không gặp, Anh Mạc lại cầm dục hơn không ít.
Nghe lời cô nói Quân Mạc cũng vui vẻ cười hắc hắc, nói thật bình thường nhìn Quân Mạc có vẽ ôn hòa nhưng rất ít khi cười to như vậy, nhưng kì lạ mỗi lần hắn gặp May, tâm tình của hắn liền tốt lên không ít.
Người đàn ông ngã ngớm kia cong đôi chân mày rậm của mình lên, ánh mắt thích thú nhìn Quân Mạc: Mạc, cậu cũng quen vị mỹ nữ này sao?
Quân Mạc không trả lời hắn, ngược lại ánh mắt chán ghét liếc nhìn hắn tỏ vẽ không quan tâm.
Người đàn ông ngã ngớm thấy vậy cũng không tức giận, ngược lại hắn ta còn vô cùng mặt dày đưa đôi bàn tay thon dài của hắn đến trước mặt cô: Vị tiểu thư xinh đẹp này, tôi tên là Ris, rất vui được gặp cô.
Rất vui được gặp anh. Không nhiệt tình như hắn ta, cô chỉ đơn giản quăng ra một câu.
Vậy là tay của Ris dừng ở trên không mấy giấy cũng không thấy người con gái kia đưa tay ra, hắn ta liền biết cô hình như bài xích hắn.
Ris thu tay lại ho khan vài tiếng sau đó ôm lấy người đẹp bên cạnh.
Người đẹp bên cạnh đương nhiên cũng nhìn thấy một màn này, cô ta khinh thường nhìn Hạ Diệp Kỳ, giọng điệu châm chọc nói: Đầu năm nay thực lắm hồ ly, quyến rũ lên giường với một người đàn ông chưa đủ, lại muốn quyến rũ thêm vài người đàn ông khác. Boss à, anh phải nhìn thật kĩ nha, người ta chỉ tâm tâm niệm niệm anh thôi.
Người phụ nữ vừa nói vừa quyến rũ dựa vào lòng Ris giống như một con rắn không ngừng uốn éo khiếu khích.
... Hạ Diệp Kỳ và Ris khó có dịp cùng một biểu cảm, cả hai khóe mắt đều co rút như nhau.
Người này nói người ta nhưng tại sao lại không nhìn mình đang làm cái trò gì vậy.
Quân Mạc thì hơi nhíu mày, trừng mắt cảnh cáo Ris, ý bảo hắn quản tốt người phụ nữ của mình.
Hạ Dật Thần cả người phát lạnh, ánh mắt anh lạnh lùng nhìn qua người phụ nữ kia: Hàng này kiếm ở đâu ra vậy? Nếu không biết điều như vậy thì quăng đi.
Bị ánh mắt lạnh như băng của anh miểu sát, Ris rốt cuộc chịu không nổi buông lỏng tay đang ôm người phụ nữ sắc sỡ kia ra: Đi đi.
Người phụ nữ kia bị tình cảnh này làm cho khó chịu, cô ta cong khóe môi ủy khuất vẽ loại trên ngực Ris: Boss à, anh nỡ lòng nào tuyệt tình đuổi người ta như vậy. Người ta sẽ thương tâm nha.
Cô ta thấy Ris im lặng cuối đầu thì càng nũng nịu hơn: Người ta cũng nói đâu có sai, anh đứng đối xử như vậy với người ta mà. Càng nói cô ta càng đắc ý nhìn Hạ Diệp Kỳ.
Hạ Diệp Kỳ chọn không thèm quan tâm đến cô gái kia, cô cầm lấy ly rượu nhấp một ngụm sau đó thỏa mãn gật đầu.
Lại nghe tiếng rống phát ra từ miệng Ris: Cút, hoặc là tôi cho người mời cô đi. Ris cũng không còn ngã ngớm ngược lại lúc phát uy lại khiến cho các cô gái nhỏ cảm thấy sợ hải.
Cô gái kia nước mắt rưng rưng không tình nguyện đi ra khỏi phòng.
Đợi khi cô ta ra khỏi phòng Ris lại lần nữa khôi phục dáng vẽ ngã ngớm: Thần, Mạc, hai cậu lần này gọi tớ đến đây có việc gì. Vừa nói hắn vừa nhiệt tình bắng điện về phía cô.
Quân Mạc tất nhiên cũng thấy, hắn ôn hòa nói: Ris, cậu còn bằng điện nữa tôi sẽ cho cậu thử thuốc mới chế thành của tôi đấy.
Nghe lời cảnh cáo của Quân Mạc, sống lưng Ris lạnh ngắt. Hắn ta tất nhiên biết loại thuốc mới kia là thứ gì, chỉ cần thử một giọt hắn ta nhất định sẽ phải hối hận cả đời cho mà xem.
Thấy Ris ngoan ngoãn ngồi im không dám ho he gì thì Quân Mạc hài lòng gật đầu: Thần, lần này bản hợp đồng thiết kế ở Anh chắc dao lại cho bên cậu rồi.
Hạ Diệp Kỳ hiểu thì ra hai người đàn ông này chính là trợ thủ tại mỹ cho Hạ Dật Thần cũng là nơi đại bản danh của Hạ gia đi.
Nghe xong lời Quân Mạc nói thì Ris trợn mắt nhìn hắn như sinh vật ngoài hành tinh. Phải biết hạng mục thiết kế lần này được đưa cho Quân Mạc là hợp lý nhất vì dù sao hắn cũng là thiên tài thiết kế ở Anh, chỉ cần là bản thiết kế được đưa ra dưới tên Mạc đều bán với giá trên trời, vậy mà hắn lại nhường cho Thần. Hắn đúng là điên rồi.
Quân Mạc, cậu phát điên cái gì vậy?
Nhưng mà hình như thấy Ris chưa đủ đã kích, Hạ Dật Thần không có ý kiến gật đầu đồng ý: Tốt.
Tốt cái em gái cậu chứ tốt.
Bộ dáng ngã ngớm của Ris không còn, hắn hứ mũi không tán thành: Này hai người kia. Quyết định cũng phải hỏi ý kiến tôi chứ, ông đây còn chưa tốt.
Lại nói đến một người ngoại quốc lại dùng tiếng của người thành phố A nói lên câu ủy khuất như vậy, lại còn rõ ràng như vậy thật khiến người ta chịu không nổi mà.
Quân Mạc lại cực kì ôn hòa nhìn Ris: Sao, cậu có ý kiến gì sao? Ánh mắt của hắn rất rõ ràng, chỉ cần không đúng ý hắn Ris liền chết chắc.
Nhưng Ris vẫn không phục, cau mày khó chịu: Ý kiến, tất nhiên có. Bản thiết của cậu nhiều tiềng hơn. Hơn nữa nếu đưa qua cho Thần, bên đó không có người nào tốt hơn cậu, việc như vậy tôi không đồng ý.
Sao cậu biết bên thần không có người tài hơn tôi.
Nói thừa, cậu là Mạc thiên tài thiết kế đấy ngoại trừ May ra thì ai so sánh với cậu được chứ. Chẳn lẽ bên Thần lại có kẻ biến thái May sao.
Ris nói xong một hơi thì ngừng lại, thấy ánh mắt tán thưởng của Quân Mạc thì hắn kinh ngạc đến há hốc mồm: Đừng nói là bên Thần có May.
Chính xác, hiện tại cậu có ý gì không.
Mắt Ris hưng phấn reo lên, ý kiến nào dám ý kiến chứ, hắn mừng còn không kịp: Thần, đây là sự thật sao? Bên cậu thật sự mời được ' cánh bướm đêm' của LONDON sao?
Hạ Dật Thần vừa nhấp rượu vừa lạnh nhạt phun ra một chữ: Ừ.
Nghe câu chắc chắn của anh thì hắn lập tức muốn bay lên trời.
Thực tốt quá, vậy dự án này đưa cho cậu. Còn nữa Thần tớ muốn xin chữ kí của người kia, cậu có thể cho tớ biết người đó là ai không. Mà vì sao cậu có thể mời được người đó. Nhanh tiết lộ một chút.
Một bên Ris đang lải nhãi một bên Quân Mạc đang thâm ý nhìn biểu hiện vô cùng bình thường như không liên quan đến mình của cô.
Hạ Diệp Kỳ cũng chỉ cười nhạt, không để ý. Dù sao hư danh đó cũng là của nguyên chủ chứ không phải là của cô.
/53
|