“QQuay về Long Cung còn nhìn thấy? Nói đi! Có phải cô ta có ý với anh đúng không? Nếu không anh của anh kết hôn thì một tiên nữ nhỏ như cô ta đi đến đó lăn lộn làm gì chứ?”
Yêu Nghiệt tự đào cho mình một cái hố, vội vàng đánh lừa dư luận, “Cái này không quan trọng! Quan trọng là… đến nay cô ta vẫn chỉ là con gái riêng, Ngọc đế không dám nhận về.”
“Cho nên đúng là cô ta có ý với anh hửm?”
Đậu Đậu nắm được trọng điểm nói trúng tim đen, Yêu Nghiệt vội vàng nói, “Vợ à, anh căn bản không nhớ rõ dáng vẻ cô ta ra sao nữa. Nếu không phải là em nói đến lão già Ngọc đế thì anh không nhớ nổi người này.”
Đậu Đậu hừ nhẹ một tiếng quyết định không ghen, cho ra tổng kết là, “Ngọc đế sợ vợ à?”
“Ừ.”
Đậu Đậu đột nhiên rất không muốn nói chuyện.
Cô tu đạo nhiều năm như vậy, lão đại của đạo gia bọn cô dựa vào tuổi tác để lên ngôi, trên thực tế còn không sánh bằng một đầu ngón tay út của Phật Tổ người ta?
Hay lắm, sự thật này rất mất mặt —— Có phải cô nên trực tiếp cạo đầu đi tu làm ni cô hay không nhỉ? Có lẽ dáng vẻ như vậy còn lợi hại hơn đó!
“Không được! Làm ni cô quá khổ! Phải cắt đứt thất tình lục dục!”
Yêu Nghiệt vừa thấy cô có ý tưởng này thì vội vàng mở miệng, “Hơn nữa ni cô xuất gia tu Phật, ở trong phật pháp là tiên tu thành Bồ Tát, chính là tu thành thân thể đàn ông, sau đó mới có thể thành Phật!”
Đậu Đậu, “... Nói cách khác, nếu muốn trở nên trâu bò, trước tiên phải cắt đứt thất tình lục dục, sau đó tâm như nước lặng mặt như bồ đề*, biến thành đàn ông, lúc này mới có thể thống nhất thế giới, giữ gìn chính nghĩa và hòa bình à?”
* Tâm như nước lặng mặt như bồ đề: Trong lòng tĩnh lặng như nước, khuôn mặt thì phúc hậu như Phật.
“Đúng!”
Cho nên em nhanh chóng bỏ ngay cái ý nghĩ đi làm ni cô đó đi!
Nếu như em làm ni cô thì bản cục cưng phải làm sao bây giờ? Đi đến miếu hòa thượng đối diện với am ni cô của em cạo đầu đi tu, rồi nghĩ biện pháp tối làm việc xấu, trên mặt làm Phật, sau lưng lại trộm tình à?
Trở lại chuyện chính, buổi trưa Đậu Đậu nghe xong Tứ Bất Tượng nói chuyện cả buổi, vì thế đã cho ra một sự thật.
Đó chính là —— Phật Tổ sáng lập địa ngục, địa ngục biến thành địa phủ, địa phủ chính là một chi nhánh trong tay Phật Tổ. Nói cách khác, Phật Tổ chính là hậu đài vững chắc của Trường Sinh!
Có nghĩa là nếu như Trường Sinh thích Lý Thanh và ở cùng với Lý Thanh, chỉ cần Phật Tổ không ra mặt thì hai vị Tư Mệnh được biên kịch nhập vào của địa phủ không nhìn mặt tăng thì cũng phải nhìn mặt Phật, không dám tùy tiện viết cho người con gái của cậu ấy phải chết nữa.
Vậy còn chờ gì? Tác hợp thôi!
Trường Sinh nhận điện thoại xong thì đi về bên này, Đậu Đậu thấy Lý Thanh càng chờ càng ngượng ngùng, hỏi, “Làm sao vậy? Sợ đứng dưới cùng một ô với Trường Sinh à?”
Lý Thanh bị đâm trúng tâm tư, phủ nhận theo bản năng, “Không có.”
“Thật sự không có à?”
“Thật sự không có...”
“Vậy được, đi cùng một ô với anh ấy trước đi.”
Đậu Đậu nói xong thì vẫy tay với Trường Sinh ở ngoài cửa sổ, “Hey, nghe được không? Còn không mau đến đây đi!”
Trường Sinh trợn tròn mắt, một lúc sau mới mở ô đi tới cửa.
Lý Thanh bị Đậu Đậu đẩy một cái, bất đắc dĩ đi tới bên cạnh Trường Sinh giả bộ bình tĩnh, “Đi… đi thôi.”
Trường Sinh cầm ô, Lý Thanh do dự đi tới. Đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm đôi giày, sắp nhìn ra một cái lổ thủng ở trên giày của mình luôn rồi —— Đây là lần đầu tiên cô cách một nam sinh gần như vậy!
Tại sao cái ô này lại nhỏ như vậy chứ?
Hai người ngây ngô đứng ở dưới cùng một cái ô sửng sốt đủ hai phút, rốt cuộc thì Trường Sinh cũng động đậy rồi!
Yêu Nghiệt tự đào cho mình một cái hố, vội vàng đánh lừa dư luận, “Cái này không quan trọng! Quan trọng là… đến nay cô ta vẫn chỉ là con gái riêng, Ngọc đế không dám nhận về.”
“Cho nên đúng là cô ta có ý với anh hửm?”
Đậu Đậu nắm được trọng điểm nói trúng tim đen, Yêu Nghiệt vội vàng nói, “Vợ à, anh căn bản không nhớ rõ dáng vẻ cô ta ra sao nữa. Nếu không phải là em nói đến lão già Ngọc đế thì anh không nhớ nổi người này.”
Đậu Đậu hừ nhẹ một tiếng quyết định không ghen, cho ra tổng kết là, “Ngọc đế sợ vợ à?”
“Ừ.”
Đậu Đậu đột nhiên rất không muốn nói chuyện.
Cô tu đạo nhiều năm như vậy, lão đại của đạo gia bọn cô dựa vào tuổi tác để lên ngôi, trên thực tế còn không sánh bằng một đầu ngón tay út của Phật Tổ người ta?
Hay lắm, sự thật này rất mất mặt —— Có phải cô nên trực tiếp cạo đầu đi tu làm ni cô hay không nhỉ? Có lẽ dáng vẻ như vậy còn lợi hại hơn đó!
“Không được! Làm ni cô quá khổ! Phải cắt đứt thất tình lục dục!”
Yêu Nghiệt vừa thấy cô có ý tưởng này thì vội vàng mở miệng, “Hơn nữa ni cô xuất gia tu Phật, ở trong phật pháp là tiên tu thành Bồ Tát, chính là tu thành thân thể đàn ông, sau đó mới có thể thành Phật!”
Đậu Đậu, “... Nói cách khác, nếu muốn trở nên trâu bò, trước tiên phải cắt đứt thất tình lục dục, sau đó tâm như nước lặng mặt như bồ đề*, biến thành đàn ông, lúc này mới có thể thống nhất thế giới, giữ gìn chính nghĩa và hòa bình à?”
* Tâm như nước lặng mặt như bồ đề: Trong lòng tĩnh lặng như nước, khuôn mặt thì phúc hậu như Phật.
“Đúng!”
Cho nên em nhanh chóng bỏ ngay cái ý nghĩ đi làm ni cô đó đi!
Nếu như em làm ni cô thì bản cục cưng phải làm sao bây giờ? Đi đến miếu hòa thượng đối diện với am ni cô của em cạo đầu đi tu, rồi nghĩ biện pháp tối làm việc xấu, trên mặt làm Phật, sau lưng lại trộm tình à?
Trở lại chuyện chính, buổi trưa Đậu Đậu nghe xong Tứ Bất Tượng nói chuyện cả buổi, vì thế đã cho ra một sự thật.
Đó chính là —— Phật Tổ sáng lập địa ngục, địa ngục biến thành địa phủ, địa phủ chính là một chi nhánh trong tay Phật Tổ. Nói cách khác, Phật Tổ chính là hậu đài vững chắc của Trường Sinh!
Có nghĩa là nếu như Trường Sinh thích Lý Thanh và ở cùng với Lý Thanh, chỉ cần Phật Tổ không ra mặt thì hai vị Tư Mệnh được biên kịch nhập vào của địa phủ không nhìn mặt tăng thì cũng phải nhìn mặt Phật, không dám tùy tiện viết cho người con gái của cậu ấy phải chết nữa.
Vậy còn chờ gì? Tác hợp thôi!
Trường Sinh nhận điện thoại xong thì đi về bên này, Đậu Đậu thấy Lý Thanh càng chờ càng ngượng ngùng, hỏi, “Làm sao vậy? Sợ đứng dưới cùng một ô với Trường Sinh à?”
Lý Thanh bị đâm trúng tâm tư, phủ nhận theo bản năng, “Không có.”
“Thật sự không có à?”
“Thật sự không có...”
“Vậy được, đi cùng một ô với anh ấy trước đi.”
Đậu Đậu nói xong thì vẫy tay với Trường Sinh ở ngoài cửa sổ, “Hey, nghe được không? Còn không mau đến đây đi!”
Trường Sinh trợn tròn mắt, một lúc sau mới mở ô đi tới cửa.
Lý Thanh bị Đậu Đậu đẩy một cái, bất đắc dĩ đi tới bên cạnh Trường Sinh giả bộ bình tĩnh, “Đi… đi thôi.”
Trường Sinh cầm ô, Lý Thanh do dự đi tới. Đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm đôi giày, sắp nhìn ra một cái lổ thủng ở trên giày của mình luôn rồi —— Đây là lần đầu tiên cô cách một nam sinh gần như vậy!
Tại sao cái ô này lại nhỏ như vậy chứ?
Hai người ngây ngô đứng ở dưới cùng một cái ô sửng sốt đủ hai phút, rốt cuộc thì Trường Sinh cũng động đậy rồi!
/1918
|