Nếu làm hai biên kịch ở địa phủ kia nóng nảy, ai biết bọn họ sẽ viết ra thể loại kịch bản điên rồ gì. Cô vẫn nên ngoan ngoãn về nhà đi ngủ mai kết hôn thì hơn.
Đậu Đậu đi cùng Yêu Nghiệt, để lại Tên Ngốc suy nghĩ thật lâu, vẫn quyết định gọi điện cho anh trai hỏi cho rõ ràng.
Sao anh cậu lại tự ti chứ? Hai mươi tám thì sao? Đàn ông ba mươi mới là có mị lực lớn!
Huống chi tuổi của anh ở trước mặt người tu đạo hoàn toàn không đáng nhắc tới! Sư thúc cậu còn hơn hai trăm tuổi đó!
Tên Ngốc gọi điện thoại, tút tút vài tiếng, đáng tiếc không ai nhấc máy. Có thể anh cậu cần yên tĩnh, quyết định trước hết không nên quấy rầy anh, chờ sáng mai rồi nói sau.
Diệp Tinh Thần không nghe điện thoại, rút điếu thuốc ra, nghĩ nếu cứ từ bỏ như vậy thật không cam lòng, hay mai đến gặp em gái nhỏ xem sao. Nếu cô thật sự tỉnh ngộ, lại từ bỏ cũng không muộn…
Thế là, trong mấy đương sự, trừ Hà Chính Trực ra thì ai nấy cũng có tâm sự riêng.
Một đêm qua đi, ngày hôm sau cuối cùng cũng tới.
Hôm nay Đậu Đậu dậy thật sớm, bị thợ trang điểm Sở Ngọc Bình mời đến vẽ loạn trên mặt. Áo cưới Đậu Đậu đã chuẩn bị xong, sáng sớm đã làm xong phần đuôi cá. Ban đầu bọn họ muốn mặc Hán phục tổ chức hôn lễ, nhưng nghĩ lại, người tới đều là quý tộc Đế Đô, mặc hán phục cử hành hôn lễ, nhìn qua thật giống như diễn tuồng. Không bằng quy củ làm theo hiện đại, miễn cho Sở Ngọc Bình đang mang thai còn bắt bà phải tìm người điều khiển chương trình am hiểu văn hóa cổ đại. Cho nên sau khi cân nhắc vẫn chọn áo cưới hiện đại.
Về phần bộ Hán phục đã làm xong kia, khụ, lưu lại sau này cosplay đi.
Áo cưới là Sở Ngọc Bình chọn, bởi vì thân hình Đậu Đậu nhỏ xinh, mặc váy dài có vẻ lùn cho nên chọn một bộ váy đuôi. Lễ phục bó ngực, lúc trước đặt làm cô vẫn là cup B, mặc còn có chút rộng. Bây giờ... mặc vào lại thấy hơi ngột ngạt!
Yêu Nghiệt thấy vậy, cười đắc ý, hắn nói đều là công của hắn! Dù là ngực hay mông đều là công của hắn!
Đậu Đậu không muốn nói, hung hăng trừng hắn một cái, bảo hắn an phận, đã đến lúc đi qua phòng tân hôn họ mua từ lâu làm bộ làm dáng rồi!
Lần trước bán đấu giá sản phẩm của Niệm Nô Kiều, hai nhà Vương Tôn mỗi nhà mười triệu, bọn họ không có thời gian đi mua nhà ở Yêu Đô, nhưng vì kết hôn nên phải mua một căn ở Đế Đô.
Yêu Nghiệt muốn cưới cô, nếu không mua, chẳng lẽ đưa cô về phòng 912?
Cô thì không sao, nhưng Sở Ngọc Bình sẽ ý kiến lớn lắm!
Như lúc này, bà nghe thấy Yêu Nghiệt nói có mỗi đứa em trai tới thì sắc mặt đã không tốt rồi. Kết hôn là chuyện trọng đại, nhà trai lại chỉ có một em trai đến, quá không coi trọng Đậu Đậu! Dù sao hai người lớn trong nhà cũng phải tới một người chứ?
Tuy rằng trời cao hoàng đế xa, mọi người nhà hắn đều ở nước ngoài, nhưng bây giờ giao thông phát triển như vậy, chẳng lẽ nhà họ thiếu tiền mua vé máy bay hay sao?
Đậu Đậu cũng chỉ có thể ha ha, “Chẳng phải do kết hôn gấp quá, không thể đến kịp được sao?”
“Con ý! Còn chưa gả đi đã nói chuyện giúp người ta. Sau này bị bắt nạt thì đừng có chạy về đây khóc!”
Sở Ngọc Bình đẩy vai Đậu Đậu, phát hiện là lễ phục lộ vai, lo lắng, “Bây giờ là cuối thu, lộ vai có lạnh không? Nào, khoác thêm áo choàng vào.”
Thợ trang điểm làm tóc cho Đậu Đậu, sau đó lại trang điểm nhẹ nhàng một chút cho cô.
Bình thường Đậu Đậu không thích trang điểm. Một là lười, hai là không thích, ba là không cần thiết.
Đậu Đậu đi cùng Yêu Nghiệt, để lại Tên Ngốc suy nghĩ thật lâu, vẫn quyết định gọi điện cho anh trai hỏi cho rõ ràng.
Sao anh cậu lại tự ti chứ? Hai mươi tám thì sao? Đàn ông ba mươi mới là có mị lực lớn!
Huống chi tuổi của anh ở trước mặt người tu đạo hoàn toàn không đáng nhắc tới! Sư thúc cậu còn hơn hai trăm tuổi đó!
Tên Ngốc gọi điện thoại, tút tút vài tiếng, đáng tiếc không ai nhấc máy. Có thể anh cậu cần yên tĩnh, quyết định trước hết không nên quấy rầy anh, chờ sáng mai rồi nói sau.
Diệp Tinh Thần không nghe điện thoại, rút điếu thuốc ra, nghĩ nếu cứ từ bỏ như vậy thật không cam lòng, hay mai đến gặp em gái nhỏ xem sao. Nếu cô thật sự tỉnh ngộ, lại từ bỏ cũng không muộn…
Thế là, trong mấy đương sự, trừ Hà Chính Trực ra thì ai nấy cũng có tâm sự riêng.
Một đêm qua đi, ngày hôm sau cuối cùng cũng tới.
Hôm nay Đậu Đậu dậy thật sớm, bị thợ trang điểm Sở Ngọc Bình mời đến vẽ loạn trên mặt. Áo cưới Đậu Đậu đã chuẩn bị xong, sáng sớm đã làm xong phần đuôi cá. Ban đầu bọn họ muốn mặc Hán phục tổ chức hôn lễ, nhưng nghĩ lại, người tới đều là quý tộc Đế Đô, mặc hán phục cử hành hôn lễ, nhìn qua thật giống như diễn tuồng. Không bằng quy củ làm theo hiện đại, miễn cho Sở Ngọc Bình đang mang thai còn bắt bà phải tìm người điều khiển chương trình am hiểu văn hóa cổ đại. Cho nên sau khi cân nhắc vẫn chọn áo cưới hiện đại.
Về phần bộ Hán phục đã làm xong kia, khụ, lưu lại sau này cosplay đi.
Áo cưới là Sở Ngọc Bình chọn, bởi vì thân hình Đậu Đậu nhỏ xinh, mặc váy dài có vẻ lùn cho nên chọn một bộ váy đuôi. Lễ phục bó ngực, lúc trước đặt làm cô vẫn là cup B, mặc còn có chút rộng. Bây giờ... mặc vào lại thấy hơi ngột ngạt!
Yêu Nghiệt thấy vậy, cười đắc ý, hắn nói đều là công của hắn! Dù là ngực hay mông đều là công của hắn!
Đậu Đậu không muốn nói, hung hăng trừng hắn một cái, bảo hắn an phận, đã đến lúc đi qua phòng tân hôn họ mua từ lâu làm bộ làm dáng rồi!
Lần trước bán đấu giá sản phẩm của Niệm Nô Kiều, hai nhà Vương Tôn mỗi nhà mười triệu, bọn họ không có thời gian đi mua nhà ở Yêu Đô, nhưng vì kết hôn nên phải mua một căn ở Đế Đô.
Yêu Nghiệt muốn cưới cô, nếu không mua, chẳng lẽ đưa cô về phòng 912?
Cô thì không sao, nhưng Sở Ngọc Bình sẽ ý kiến lớn lắm!
Như lúc này, bà nghe thấy Yêu Nghiệt nói có mỗi đứa em trai tới thì sắc mặt đã không tốt rồi. Kết hôn là chuyện trọng đại, nhà trai lại chỉ có một em trai đến, quá không coi trọng Đậu Đậu! Dù sao hai người lớn trong nhà cũng phải tới một người chứ?
Tuy rằng trời cao hoàng đế xa, mọi người nhà hắn đều ở nước ngoài, nhưng bây giờ giao thông phát triển như vậy, chẳng lẽ nhà họ thiếu tiền mua vé máy bay hay sao?
Đậu Đậu cũng chỉ có thể ha ha, “Chẳng phải do kết hôn gấp quá, không thể đến kịp được sao?”
“Con ý! Còn chưa gả đi đã nói chuyện giúp người ta. Sau này bị bắt nạt thì đừng có chạy về đây khóc!”
Sở Ngọc Bình đẩy vai Đậu Đậu, phát hiện là lễ phục lộ vai, lo lắng, “Bây giờ là cuối thu, lộ vai có lạnh không? Nào, khoác thêm áo choàng vào.”
Thợ trang điểm làm tóc cho Đậu Đậu, sau đó lại trang điểm nhẹ nhàng một chút cho cô.
Bình thường Đậu Đậu không thích trang điểm. Một là lười, hai là không thích, ba là không cần thiết.
/1918
|