Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 1413: Những ngày như vậy còn phải qua bao lâu? (1)
/1918
|
Đậu Đậu trả lời theo bản năng, phản ứng lại mới biết Đại Vu Sư đang nói gì, không nhịn được kinh ngạc nói, “Lát nữa còn có khóa của trưởng lão thánh nữ? Ngươi đừng nói cho ta là một ngày mười khóa đấy nhá!”
Đại Vu Sư, “... Không phải.”
“À, vậy là tốt rồi.”
Đậu Đậu vừa mới nhẹ nhàng thở ra, Đại Vu Sư đã lập tức nói, “Tám tiết mà thôi.”
“Tám… tám tiết? Ta tu luyện ở núi Đạo Vương cũng chưa từng học nhiều khóa vậy đâu!”
Đại Vu Sư hiểu được bực tức của cô, mỉm cười, nói, “Trừ bỏ môn của trưởng lão thánh nữ dạy, các môn còn lại với cô mà nói hẳn là không khó.”
“Trưởng lão thánh nữ dạy gì? Còn lại là môn gì?”
“Trưởng lão thánh nữ dạy nội công tâm pháp - là đại trưởng lão, Đông Hạ trưởng lão dạy thuật phòng the - là nhị trưởng lão. Còn vài vị trưởng lão dạy lục nghệ. Lục nghệ chính là lễ tiết, âm nhạc, bắn cung, cưỡi, thư pháp, bói mệnh mà thôi.”
Đậu Đậu nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy mình trừ cưỡi không biết là gì ra, còn lại đều hiểu.
Đại Vu Sư bất đắc dĩ, vừa định nói gì nữa thì Đông Hạ trưởng lão đã bắt đầu răn dạy, “Mạch Phi! Những gì ta vừa nói ngươi nhớ kỹ chưa? Nhắc lại một lần!”
Đậu Đậu, “...”
Bà nó! Muốn đối đầu với bà đây sao? Bà đây chọc gì tới ngươi? Có bản lĩnh ra ngoài đấu đơn đi!
Nhưng Đậu Đậu cũng chỉ có thể nghĩ vậy, trước mắt cô chỉ là một người tay trói gà không chặt, không đánh lại nổi một Ma tộc. Muốn báo thù, ít nhất cũng phải đợi sau khi tu luyện xong.
Vì thế cô chỉ có thể thở dài, im lặng, lại im lặng, nói lại một lần những gì Đông Hạ trưởng lão nói.
Đông Hạ trưởng lão thấy không sai, chỉ có thể đứng trên đài cao nhìn qua nhánh hương kia, không tình nguyện nói, “Tốt lắm, kết thúc.”
Đậu Đậu thở ra, nhấc tay cầm vật kia ném vào ngăn kéo.
Xong rồi ngồi tại chỗ, thật lâu cũng không nhìn tay mình.
“Tất cả mọi người ra ngoài rồi, cô cũng đi đi.”
Đại Vu Sư đột nhiên mở miệng, Đậu Đậu gật đầu, “Được.”
Nói xong vẫn tiếp tục ngồi. Mãi đến khi Đại Vu Sư không nhịn được bắt đầu thúc giục, Đậu Đậu mới hỏi, “Phải bao lâu?”
“Hả?”
“Những ngày như vậy, ta phải qua bao lâu nữa?”
“...”
“Không phải ngươi đã tính ra sao?”
“Thật có lỗi, bây giờ ta không thể nói cho cô, ta chỉ có thể nói, khoảng cách đến ngày báo thù không còn xa nữa.”
Đại Vu Sư thật sự không muốn nói, Đậu Đậu chỉ có thể từ bỏ, “Chỉ mong ngươi nói là thật.”
Cô không có ý niệm khác trong đầu, chỉ muốn báo thù cho mẹ thôi...
Lúc Đậu Đậu đi đến, trưởng lão thánh nữ đã bắt đầu đứng trong bãi đất trống bên kia bắt đầu dạy công pháp. Mạch Quỳnh Lâm đứng bên cạnh bà ta học theo, quanh mình ma khí nồng đậm, đậm nhất so với tất cả thánh nữ ở đây.
Đại Vu Sư, “... Không phải.”
“À, vậy là tốt rồi.”
Đậu Đậu vừa mới nhẹ nhàng thở ra, Đại Vu Sư đã lập tức nói, “Tám tiết mà thôi.”
“Tám… tám tiết? Ta tu luyện ở núi Đạo Vương cũng chưa từng học nhiều khóa vậy đâu!”
Đại Vu Sư hiểu được bực tức của cô, mỉm cười, nói, “Trừ bỏ môn của trưởng lão thánh nữ dạy, các môn còn lại với cô mà nói hẳn là không khó.”
“Trưởng lão thánh nữ dạy gì? Còn lại là môn gì?”
“Trưởng lão thánh nữ dạy nội công tâm pháp - là đại trưởng lão, Đông Hạ trưởng lão dạy thuật phòng the - là nhị trưởng lão. Còn vài vị trưởng lão dạy lục nghệ. Lục nghệ chính là lễ tiết, âm nhạc, bắn cung, cưỡi, thư pháp, bói mệnh mà thôi.”
Đậu Đậu nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy mình trừ cưỡi không biết là gì ra, còn lại đều hiểu.
Đại Vu Sư bất đắc dĩ, vừa định nói gì nữa thì Đông Hạ trưởng lão đã bắt đầu răn dạy, “Mạch Phi! Những gì ta vừa nói ngươi nhớ kỹ chưa? Nhắc lại một lần!”
Đậu Đậu, “...”
Bà nó! Muốn đối đầu với bà đây sao? Bà đây chọc gì tới ngươi? Có bản lĩnh ra ngoài đấu đơn đi!
Nhưng Đậu Đậu cũng chỉ có thể nghĩ vậy, trước mắt cô chỉ là một người tay trói gà không chặt, không đánh lại nổi một Ma tộc. Muốn báo thù, ít nhất cũng phải đợi sau khi tu luyện xong.
Vì thế cô chỉ có thể thở dài, im lặng, lại im lặng, nói lại một lần những gì Đông Hạ trưởng lão nói.
Đông Hạ trưởng lão thấy không sai, chỉ có thể đứng trên đài cao nhìn qua nhánh hương kia, không tình nguyện nói, “Tốt lắm, kết thúc.”
Đậu Đậu thở ra, nhấc tay cầm vật kia ném vào ngăn kéo.
Xong rồi ngồi tại chỗ, thật lâu cũng không nhìn tay mình.
“Tất cả mọi người ra ngoài rồi, cô cũng đi đi.”
Đại Vu Sư đột nhiên mở miệng, Đậu Đậu gật đầu, “Được.”
Nói xong vẫn tiếp tục ngồi. Mãi đến khi Đại Vu Sư không nhịn được bắt đầu thúc giục, Đậu Đậu mới hỏi, “Phải bao lâu?”
“Hả?”
“Những ngày như vậy, ta phải qua bao lâu nữa?”
“...”
“Không phải ngươi đã tính ra sao?”
“Thật có lỗi, bây giờ ta không thể nói cho cô, ta chỉ có thể nói, khoảng cách đến ngày báo thù không còn xa nữa.”
Đại Vu Sư thật sự không muốn nói, Đậu Đậu chỉ có thể từ bỏ, “Chỉ mong ngươi nói là thật.”
Cô không có ý niệm khác trong đầu, chỉ muốn báo thù cho mẹ thôi...
Lúc Đậu Đậu đi đến, trưởng lão thánh nữ đã bắt đầu đứng trong bãi đất trống bên kia bắt đầu dạy công pháp. Mạch Quỳnh Lâm đứng bên cạnh bà ta học theo, quanh mình ma khí nồng đậm, đậm nhất so với tất cả thánh nữ ở đây.
/1918
|