Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 1462: Chúng ta thế này, xem như là lợi dụng lẫn nhau ư? (2)
/1918
|
“Lúc chúng ta ở Nhân giới đã thành hôn rồi, vì thế ta là chồng hợp pháp của cô ấy.”
Yêu Nghiệt vừa nói ra câu này thì bà chị lại càng giật mình hơn.
“Ở nhân giới? Hợp pháp? Hợp pháp là có ý gì vậy?”
Yêu Nghiệt, “... Ý của hợp pháp chính là được Nhân giới thừa nhận.”
“Được Nhân giới thừa nhận thì có ích lợi gì chứ? Con người có thể sống được bao lâu?” Bà chị không nhịn được bắt đầu nói ra lời nói thật, “Ở chỗ Ma tộc chúng ta, kết hôn chính là chuyện thật dài thật lâu. Nhân giới có mấy chục năm thì không thể so sánh như vậy được. Ý nghĩa của hợp pháp nghĩa là sau mấy chục năm chết đi rồi thì sẽ không tính nữa à? Trời ạ, làm gì phải phiền phức như vậy chứ, nếu không tính thì sao không tính ngay từ đầu luôn đi.”
Bà chị vừa mới nói ra lời này, sắc mặt của Yêu Nghiệt lập tức trở nên khó nhìn.
Bởi vì bà chị nói rất đúng.
“Nếu đã quyết định ở cùng một chỗ, hai bên phải đăng ký kết hôn đáng tin cậy vào, nếu thực sự chỉ ngắn ngủi mấy chục năm, không phải rất phí công à?”
Yêu Nghiệt, “... Biết rồi, ta sẽ làm.”
“Ôi chao, vậy là được rồi, nếu không làm sao hợp với cô nương được, chưa nói là cô nương, Thiếu tướng quân mà biết thì có thể đồng ý hay không? Cô nương chính là em gái của Thiếu tướng quân đó!”
Đậu Đậu, “... Ha ha ha, chúng ta vẫn nên đi ăn cơm đi.”
Em gái cái quỷ gì chứ, Mạch Truy là con nuôi!
“Mạch Truy là con nuôi?”
Yêu Nghiệt ôm hai đứa nhóc, thừa dịp bà chị quẹo sang lối rẽ hỏi như vậy.
Đậu Đậu sửng sốt rồi lập tức nói, “Ừ, anh ta đang muốn giết em thì có một bà lão đuổi theo nói ra thân thế của anh ta, sau đó thành như vậy.”
“Vậy vừa nãy em đưa tay ra là…”
“Anh đừng hiểu lầm! Em chỉ muốn thử một chút xem có thể trả lại ma lực của anh ta hay không thôi.”
“Hai người đã làm gì?”
Giọng nói Yêu Nghiệt đột nhiên cất cao hơn, Đậu Đậu lập tức cực kỳ chột dạ, “Không… không làm gì cả!”
Tại sao trước đây cô không phát hiện nam thần của cô thích ăn dấm như thế chứ? Không phải hắn vẫn luôn đi theo con đường lạnh lùng hay sao?
Ánh mắt Đậu Đậu quá rõ ràng, Yêu Nghiệt, “...”
Xem ra cô vẫn khá là thích hắn lạnh lùng.
Vì vậy hắn phụng phịu không hỏi nữa.
Yêu Nghiệt tự an ủi mình, đi hai bước nhưng vẫn không nhịn được, hỏi, “Rốt cuộc là đã làm cái gì?”
Đi con mẹ nó lạnh lùng đi, hắn phải biết được nguyên nhân!
Đậu Đậu nuốt nước miếng, cẩn thận đưa tay kéo hắn, “Thì... chính là… hình như kỹ năng thiên phú của em thức tỉnh rồi...”
Yêu Nghiệt sửng sốt, như đoán được cái gì đó, sắc mặt dễ nhìn hơn không ít, “Là cái gì?”
Đậu Đậu bị việc đột nhiên chuyển hướng này làm hoảng sợ, lại càng cẩn thận hơn, “Hấp… hấp tinh đại pháp.”
Tại sao đột nhiên lại dịu dàng như vậy chứ? Dịu dàng như vậy thì nhất định có mờ ám! Lẽ nào trải qua một ngàn năm sinh đứa nhỏ rồi, tính cách của nam thần nhà cô đã xảy ra biến hóa à?
Ừ, có thể lắm.
Thích ăn dấm, thích xù lông, thỉnh thoảng khuôn mặt còn đỏ lên. Xem ra hình như lại càng phù hợp với khẩu vị bây giờ của cô hơn. Chỉ là không biết boy lạnh lùng như vậy, ở trên giường sẽ có dáng vẻ như thế nào nha...
Yêu Nghiệt, “...”
Quên đi, hắn vẫn nên không nói lời nào thì hơn. Dù sao bây giờ không thể bổ nhào lên được.
Yêu Nghiệt vừa nói ra câu này thì bà chị lại càng giật mình hơn.
“Ở nhân giới? Hợp pháp? Hợp pháp là có ý gì vậy?”
Yêu Nghiệt, “... Ý của hợp pháp chính là được Nhân giới thừa nhận.”
“Được Nhân giới thừa nhận thì có ích lợi gì chứ? Con người có thể sống được bao lâu?” Bà chị không nhịn được bắt đầu nói ra lời nói thật, “Ở chỗ Ma tộc chúng ta, kết hôn chính là chuyện thật dài thật lâu. Nhân giới có mấy chục năm thì không thể so sánh như vậy được. Ý nghĩa của hợp pháp nghĩa là sau mấy chục năm chết đi rồi thì sẽ không tính nữa à? Trời ạ, làm gì phải phiền phức như vậy chứ, nếu không tính thì sao không tính ngay từ đầu luôn đi.”
Bà chị vừa mới nói ra lời này, sắc mặt của Yêu Nghiệt lập tức trở nên khó nhìn.
Bởi vì bà chị nói rất đúng.
“Nếu đã quyết định ở cùng một chỗ, hai bên phải đăng ký kết hôn đáng tin cậy vào, nếu thực sự chỉ ngắn ngủi mấy chục năm, không phải rất phí công à?”
Yêu Nghiệt, “... Biết rồi, ta sẽ làm.”
“Ôi chao, vậy là được rồi, nếu không làm sao hợp với cô nương được, chưa nói là cô nương, Thiếu tướng quân mà biết thì có thể đồng ý hay không? Cô nương chính là em gái của Thiếu tướng quân đó!”
Đậu Đậu, “... Ha ha ha, chúng ta vẫn nên đi ăn cơm đi.”
Em gái cái quỷ gì chứ, Mạch Truy là con nuôi!
“Mạch Truy là con nuôi?”
Yêu Nghiệt ôm hai đứa nhóc, thừa dịp bà chị quẹo sang lối rẽ hỏi như vậy.
Đậu Đậu sửng sốt rồi lập tức nói, “Ừ, anh ta đang muốn giết em thì có một bà lão đuổi theo nói ra thân thế của anh ta, sau đó thành như vậy.”
“Vậy vừa nãy em đưa tay ra là…”
“Anh đừng hiểu lầm! Em chỉ muốn thử một chút xem có thể trả lại ma lực của anh ta hay không thôi.”
“Hai người đã làm gì?”
Giọng nói Yêu Nghiệt đột nhiên cất cao hơn, Đậu Đậu lập tức cực kỳ chột dạ, “Không… không làm gì cả!”
Tại sao trước đây cô không phát hiện nam thần của cô thích ăn dấm như thế chứ? Không phải hắn vẫn luôn đi theo con đường lạnh lùng hay sao?
Ánh mắt Đậu Đậu quá rõ ràng, Yêu Nghiệt, “...”
Xem ra cô vẫn khá là thích hắn lạnh lùng.
Vì vậy hắn phụng phịu không hỏi nữa.
Yêu Nghiệt tự an ủi mình, đi hai bước nhưng vẫn không nhịn được, hỏi, “Rốt cuộc là đã làm cái gì?”
Đi con mẹ nó lạnh lùng đi, hắn phải biết được nguyên nhân!
Đậu Đậu nuốt nước miếng, cẩn thận đưa tay kéo hắn, “Thì... chính là… hình như kỹ năng thiên phú của em thức tỉnh rồi...”
Yêu Nghiệt sửng sốt, như đoán được cái gì đó, sắc mặt dễ nhìn hơn không ít, “Là cái gì?”
Đậu Đậu bị việc đột nhiên chuyển hướng này làm hoảng sợ, lại càng cẩn thận hơn, “Hấp… hấp tinh đại pháp.”
Tại sao đột nhiên lại dịu dàng như vậy chứ? Dịu dàng như vậy thì nhất định có mờ ám! Lẽ nào trải qua một ngàn năm sinh đứa nhỏ rồi, tính cách của nam thần nhà cô đã xảy ra biến hóa à?
Ừ, có thể lắm.
Thích ăn dấm, thích xù lông, thỉnh thoảng khuôn mặt còn đỏ lên. Xem ra hình như lại càng phù hợp với khẩu vị bây giờ của cô hơn. Chỉ là không biết boy lạnh lùng như vậy, ở trên giường sẽ có dáng vẻ như thế nào nha...
Yêu Nghiệt, “...”
Quên đi, hắn vẫn nên không nói lời nào thì hơn. Dù sao bây giờ không thể bổ nhào lên được.
/1918
|