Quần ma trong sơn trại ngồi ăn chung với nhau. Mạch Truy ngồi chung một chỗ với mấy vị gia chủ, thấy Đậu Đậu tới, giơ tay lên gọi cô đi đến đó.
Đậu Đậu nghĩ dù sao cũng là ăn nhờ ở đậu, vì vậy lập tức ôm đứa nhỏ đi qua, Yêu Nghiệt như bóng với hình, không nói nhiều cũng đi theo qua đó.
“Thiếu tướng quân, người…”
Lão Tam xấu xí hỏi một câu như vậy, Mạch Truy lập tức cho gã ta một ánh mắt bảo mình có biết người đó.
Lão Tam còn có thể như thế nào chứ? Xem tình hình thì không giết nữa rồi.
Trong sơn trại rượu thịt một đống to, Đậu Đậu cảm thấy mặc dù ăn không ngon cho lắm nhưng vẫn ngon hơn thức ăn của Mạch gia. Một bàn ma ăn đến ăn đi, cuối cùng cũng nhớ đến việc nói chuyện chính sự.
“Thiếu tướng quân, thuộc hạ đã phái người nghe ngóng, Nhị công tử không tìm được Nhị tiểu thư nên nói kế hoạch người muốn giết Nhị tiểu thư cho Quân thượng, bây giờ Quân thượng đã tham gia điều tra, phu nhân Hoa Dung không bày tỏ bất kỳ ý gì đối với chuyện này.”
“Đương nhiên bà ta không bày tỏ gì rồi, bởi vì ta căn bản không phải là con trai của bà ta.”
Lúc trước không tin vì anh ta nhìn ngang nhìn dọc đều cảm thấy mình rất giống Mạch tướng quân. Còn bây giờ anh ta tin rồi, cũng nhớ lại những chi tiết nho nhỏ trong quá khứ.
Khi còn bé bị dạy dỗ rất nghiêm khắc, khi tòng quân lại bày ra vẻ vì đại nghĩa mà cho con đi. Hình như bà ta vẫn luôn diễn vai một người mẹ nghiêm khắc mà dạy dỗ anh ta khiến anh ta chưa bao giờ nghi ngờ. Bây giờ suy nghĩ thì nhận ra tất cả những gì bà ta làm đều vì Mạch Quỳnh Lâm.
Tất cả nỗ lực này của anh ta đều là chuyện đương nhiên, anh ta là đá lót đường cho Mạch Quỳnh Lâm, phải làm tất cả những chuyện xấu xa vì cô ta.
Nghĩ tới đây, Mạch Truy nhíu mày, hỏi, “Bây giờ chúng ta có bao nhiêu ma?”
Đại đương gia trả lời, “Không tính người già phụ nữ và trẻ em thì có lẽ khoảng hai nghìn.”
“Hai nghìn sao?” Mạch Truy nhếch môi, “Vậy là đủ rồi.”
“Thiếu tướng quân, ý của người là?”
“Địa hình của sơn trại dễ thủ khó công, không bằng chiếm núi làm vua. Các ngươi cảm thấy thế nào?”
Lời của Mạch Truy như nước nhỏ vào trong chảo dầu, trong nháy mắt làm cho mọi người sôi trào. Quần ma cắn hạt dưa bên dưới lập tức hoan hô, đối với quyết định này của anh ta như thể đã sớm khát vọng từ lâu rồi.
Đậu Đậu nghĩ dù sao cũng là ăn nhờ ở đậu, vì vậy lập tức ôm đứa nhỏ đi qua, Yêu Nghiệt như bóng với hình, không nói nhiều cũng đi theo qua đó.
“Thiếu tướng quân, người…”
Lão Tam xấu xí hỏi một câu như vậy, Mạch Truy lập tức cho gã ta một ánh mắt bảo mình có biết người đó.
Lão Tam còn có thể như thế nào chứ? Xem tình hình thì không giết nữa rồi.
Trong sơn trại rượu thịt một đống to, Đậu Đậu cảm thấy mặc dù ăn không ngon cho lắm nhưng vẫn ngon hơn thức ăn của Mạch gia. Một bàn ma ăn đến ăn đi, cuối cùng cũng nhớ đến việc nói chuyện chính sự.
“Thiếu tướng quân, thuộc hạ đã phái người nghe ngóng, Nhị công tử không tìm được Nhị tiểu thư nên nói kế hoạch người muốn giết Nhị tiểu thư cho Quân thượng, bây giờ Quân thượng đã tham gia điều tra, phu nhân Hoa Dung không bày tỏ bất kỳ ý gì đối với chuyện này.”
“Đương nhiên bà ta không bày tỏ gì rồi, bởi vì ta căn bản không phải là con trai của bà ta.”
Lúc trước không tin vì anh ta nhìn ngang nhìn dọc đều cảm thấy mình rất giống Mạch tướng quân. Còn bây giờ anh ta tin rồi, cũng nhớ lại những chi tiết nho nhỏ trong quá khứ.
Khi còn bé bị dạy dỗ rất nghiêm khắc, khi tòng quân lại bày ra vẻ vì đại nghĩa mà cho con đi. Hình như bà ta vẫn luôn diễn vai một người mẹ nghiêm khắc mà dạy dỗ anh ta khiến anh ta chưa bao giờ nghi ngờ. Bây giờ suy nghĩ thì nhận ra tất cả những gì bà ta làm đều vì Mạch Quỳnh Lâm.
Tất cả nỗ lực này của anh ta đều là chuyện đương nhiên, anh ta là đá lót đường cho Mạch Quỳnh Lâm, phải làm tất cả những chuyện xấu xa vì cô ta.
Nghĩ tới đây, Mạch Truy nhíu mày, hỏi, “Bây giờ chúng ta có bao nhiêu ma?”
Đại đương gia trả lời, “Không tính người già phụ nữ và trẻ em thì có lẽ khoảng hai nghìn.”
“Hai nghìn sao?” Mạch Truy nhếch môi, “Vậy là đủ rồi.”
“Thiếu tướng quân, ý của người là?”
“Địa hình của sơn trại dễ thủ khó công, không bằng chiếm núi làm vua. Các ngươi cảm thấy thế nào?”
Lời của Mạch Truy như nước nhỏ vào trong chảo dầu, trong nháy mắt làm cho mọi người sôi trào. Quần ma cắn hạt dưa bên dưới lập tức hoan hô, đối với quyết định này của anh ta như thể đã sớm khát vọng từ lâu rồi.
/1918
|