Đậu Đậu vỗ tay, lấy hòn đá nghiệm thân từ trong lòng ra, vô cùng kiêu căng lắc lư về phía phu nhân Hoa Dung.
Phu nhân Hoa Dung chết lặng, không nhịn được thất thanh kêu lên, “Sao có thể?”
“Sao ta có đá nghiệm thân à? Ha ha ha, ông trời ban tặng cho ta đó! Nó nói ta cầm lấy nó tìm ngươi báo thù đó!”
Đậu Đậu vừa nói vừa rút ra một con dao trong tay, nhân lúc Mạch Truy còn đang thất thần thì giơ tay cắt rách đầu ngón tay của anh ta.
Tại sao là Mạch Truy mà không phải là Mạch Khanh?
Đương nhiên là bởi vì… Mạch Truy thực sự rất giống Mạch Khanh, lỡ như cha ruột của anh ta là anh em song sinh với Mạch Khanh bị thất lạc lâu năm, vậy thì kiểm tra Mạch Truy và Mạch Khanh chẳng phải là rất nguy hiểm hay sao?
Chỉ cần chứng minh phu nhân Hoa Dung không có quan hệ gì với Mạch Truy thì có thể chứng minh Mạch Truy là do bà ta nhận nuôi!
Thế là Đậu Đậu lanh trí lấy máu của Mạch Truy, vừa quay đầu lại, liền đi về phía phu nhân Hoa Dung, “Mẹ cả, để chứng minh sự trong sạch của mẹ, kiểm tra chứ?”
Phu nhân Hoa Dung gần như chết lặng, “Phi Nhi à, anh trai con thật sự là do cha con sinh ra mà… Con như thế này, thế này rốt cuộc là tại sao chứ?”
“Không tại sao cả, chỉ là vì báo thù cho mẹ của ta!”
Đậu Đậu vừa nói vừa hằm hằm cầm con dao cắt một nhát vào tay phu nhân Hoa Dung, nhân lúc trước khi bà ta thu tay lại liền dùng nghiên mực hứng máu.
Thực ra nếu phu nhân Hoa Dung vùng vẫy chống lại, Đậu Đậu không thể nào thuận lợi hứng máu của bà ta như vậy.
Đáng tiếc, ở trước mặt Ma quân, vùng vẫy chính là đồng nghĩa với nhận tội.
Bà ta không dám…
Nhưng không vùng vẫy thì có tác dụng gì chứ? Bà ta và Mạch Truy căn bản không có bất kì quan hệ huyết thống nào. Trên đá nghiệm thân, máu của hai người cũng sẽ không hòa hợp.
Vấn đề chỉ là chết sớm hay chết muộn mà thôi, bà ta còn có thể chọn thế nào?
Đậu Đậu đưa đá nghiệm thân lên trước mặt Ma quân, nói, “Quân thượng, mời người tự mình xem xét. Người mẹ cả này của thần rốt cuộc là đã làm những việc gì! Mạch Truy chính là do bà ta ôm từ bên ngoài về! Đừng nói là với cha thần, mà cả bà ta thì Mạch Truy cũng chẳng có một chút quan hệ nào!”
Ma quân nhìn chằm chằm đôi môi mỏng mấp máy của cô, tâm trí sớm đã không còn ở trong đầu nữa.
Hoặc là nói, từ lúc cô cười khẩy cầm hòn đã nghiệm thân ra, tâm trí của ông ta đã không còn thuộc về sự việc trong nhà này nữa.
Ông ta chỉ cảm thấy khoảnh khắc cô lấy đá nghiệm thân ra, biểu cảm giống như một tiểu hồ ly ăn trộm được thịt tươi vậy… Sao lại có thể đáng yêu như vậy chứ?
Đã là mẹ của hai đứa trẻ rồi, tính cách vẫn giống hệt như đứa trẻ con. Vì sự đắc ý một cách thuần khiết của cô thì phu nhân Hoa Dung cũng đã không thể sống thêm được nữa.
Thế là Ma quân đến nhìn cũng không thèm nhìn lấy một cái, trực tiếp vẫy tay gọi binh tướng đến, “Lôi ra ngoài, thiêu đi.”
Ánh mắt Đậu Đậu ngay lập tức sáng lên, “Quân thượng anh minh!”
“Ừ.”
Tiếng ừ này của Ma quân trực tiếp tạt vào trái tim Hoa Thanh một cơn gió lạnh buốt.
Nói sao đây?
Là một phi tử được Ma quân sủng ái nhất chốn hậu cung, cô ta rất hiểu sở thích của Ma quân, cũng rất hiểu từng câu từng lời của ông ta có ý nghĩa thế nào.
Tiếng ừ này của ông ta, rõ ràng là tâm trạng rất vui vẻ!
Ông ta vì một câu nói của Mạch Phi mà vui vẻ?
Phải biết rằng ngoại trừ lúc ở hậu cung cùng phi tử đang mang thai sẽ thật tâm vui vẻ ra thì bình thường Ma quân đều rất nghiêm nghị không tùy tiện cười nói.
Vậy nên rốt cuộc Mạch Phi đã cho ông ta hít phải hương bùa mê gì mà lại có thể tác động đến tâm trạng của ông ta như vậy?
Năm đó là như vậy, bây giờ cũng như vậy. Cô ta bỗng nhiên cảm thấy có hai Mạch Quỳnh Lâm cộng lại cũng không đáng sợ bằng một Mạch Phi…
Thế là vô cùng kì diệu, Ma quân đứng bên cạnh Đậu Đậu, tiếp theo đó cảnh tượng liền vô cùng hỗn loạn.
Phu nhân Hoa Dung bị hộ vệ của Ma quân bắt lấy kéo ra ngoài, Mạch Quỳnh Lâm đứng tại chỗ không nói một lời nào.
Phu nhân Hoa Dung chết lặng, không nhịn được thất thanh kêu lên, “Sao có thể?”
“Sao ta có đá nghiệm thân à? Ha ha ha, ông trời ban tặng cho ta đó! Nó nói ta cầm lấy nó tìm ngươi báo thù đó!”
Đậu Đậu vừa nói vừa rút ra một con dao trong tay, nhân lúc Mạch Truy còn đang thất thần thì giơ tay cắt rách đầu ngón tay của anh ta.
Tại sao là Mạch Truy mà không phải là Mạch Khanh?
Đương nhiên là bởi vì… Mạch Truy thực sự rất giống Mạch Khanh, lỡ như cha ruột của anh ta là anh em song sinh với Mạch Khanh bị thất lạc lâu năm, vậy thì kiểm tra Mạch Truy và Mạch Khanh chẳng phải là rất nguy hiểm hay sao?
Chỉ cần chứng minh phu nhân Hoa Dung không có quan hệ gì với Mạch Truy thì có thể chứng minh Mạch Truy là do bà ta nhận nuôi!
Thế là Đậu Đậu lanh trí lấy máu của Mạch Truy, vừa quay đầu lại, liền đi về phía phu nhân Hoa Dung, “Mẹ cả, để chứng minh sự trong sạch của mẹ, kiểm tra chứ?”
Phu nhân Hoa Dung gần như chết lặng, “Phi Nhi à, anh trai con thật sự là do cha con sinh ra mà… Con như thế này, thế này rốt cuộc là tại sao chứ?”
“Không tại sao cả, chỉ là vì báo thù cho mẹ của ta!”
Đậu Đậu vừa nói vừa hằm hằm cầm con dao cắt một nhát vào tay phu nhân Hoa Dung, nhân lúc trước khi bà ta thu tay lại liền dùng nghiên mực hứng máu.
Thực ra nếu phu nhân Hoa Dung vùng vẫy chống lại, Đậu Đậu không thể nào thuận lợi hứng máu của bà ta như vậy.
Đáng tiếc, ở trước mặt Ma quân, vùng vẫy chính là đồng nghĩa với nhận tội.
Bà ta không dám…
Nhưng không vùng vẫy thì có tác dụng gì chứ? Bà ta và Mạch Truy căn bản không có bất kì quan hệ huyết thống nào. Trên đá nghiệm thân, máu của hai người cũng sẽ không hòa hợp.
Vấn đề chỉ là chết sớm hay chết muộn mà thôi, bà ta còn có thể chọn thế nào?
Đậu Đậu đưa đá nghiệm thân lên trước mặt Ma quân, nói, “Quân thượng, mời người tự mình xem xét. Người mẹ cả này của thần rốt cuộc là đã làm những việc gì! Mạch Truy chính là do bà ta ôm từ bên ngoài về! Đừng nói là với cha thần, mà cả bà ta thì Mạch Truy cũng chẳng có một chút quan hệ nào!”
Ma quân nhìn chằm chằm đôi môi mỏng mấp máy của cô, tâm trí sớm đã không còn ở trong đầu nữa.
Hoặc là nói, từ lúc cô cười khẩy cầm hòn đã nghiệm thân ra, tâm trí của ông ta đã không còn thuộc về sự việc trong nhà này nữa.
Ông ta chỉ cảm thấy khoảnh khắc cô lấy đá nghiệm thân ra, biểu cảm giống như một tiểu hồ ly ăn trộm được thịt tươi vậy… Sao lại có thể đáng yêu như vậy chứ?
Đã là mẹ của hai đứa trẻ rồi, tính cách vẫn giống hệt như đứa trẻ con. Vì sự đắc ý một cách thuần khiết của cô thì phu nhân Hoa Dung cũng đã không thể sống thêm được nữa.
Thế là Ma quân đến nhìn cũng không thèm nhìn lấy một cái, trực tiếp vẫy tay gọi binh tướng đến, “Lôi ra ngoài, thiêu đi.”
Ánh mắt Đậu Đậu ngay lập tức sáng lên, “Quân thượng anh minh!”
“Ừ.”
Tiếng ừ này của Ma quân trực tiếp tạt vào trái tim Hoa Thanh một cơn gió lạnh buốt.
Nói sao đây?
Là một phi tử được Ma quân sủng ái nhất chốn hậu cung, cô ta rất hiểu sở thích của Ma quân, cũng rất hiểu từng câu từng lời của ông ta có ý nghĩa thế nào.
Tiếng ừ này của ông ta, rõ ràng là tâm trạng rất vui vẻ!
Ông ta vì một câu nói của Mạch Phi mà vui vẻ?
Phải biết rằng ngoại trừ lúc ở hậu cung cùng phi tử đang mang thai sẽ thật tâm vui vẻ ra thì bình thường Ma quân đều rất nghiêm nghị không tùy tiện cười nói.
Vậy nên rốt cuộc Mạch Phi đã cho ông ta hít phải hương bùa mê gì mà lại có thể tác động đến tâm trạng của ông ta như vậy?
Năm đó là như vậy, bây giờ cũng như vậy. Cô ta bỗng nhiên cảm thấy có hai Mạch Quỳnh Lâm cộng lại cũng không đáng sợ bằng một Mạch Phi…
Thế là vô cùng kì diệu, Ma quân đứng bên cạnh Đậu Đậu, tiếp theo đó cảnh tượng liền vô cùng hỗn loạn.
Phu nhân Hoa Dung bị hộ vệ của Ma quân bắt lấy kéo ra ngoài, Mạch Quỳnh Lâm đứng tại chỗ không nói một lời nào.
/1918
|