Mạch tướng quân nhìn người vợ cả bao nhiêu năm nay của mình, tia hy vọng may mắn cuối cùng cũng đã bị thiêu rụi. Thực sự không phải là con trai của ông ta, Mạch Truy thực sự không phải là con trai của ông ta…
Nhưng Mạch Truy cũng không phải con bà ta, chẳng phải đã chứng minh bà ta không phản bội ông ta hay sao?
Nghĩ đến đây, Mạch tướng quân lập tức quỳ xuống trước mặt Ma quân cầu xin, “Quân thượng, Quân thượng tha mạng! Hoa Dung tuy làm sai, nhưng tất cả những gì nàng làm đều là vì cái nhà này, đều là vì con gái thần Mạch Quỳnh Lâm mà Quân thượng!”
Đậu Đậu vừa nghe vậy lập tức hừ lạnh, “Này, lúc mẹ con bị vu oan sao người không nghĩ đến điều này chứ? Lúc mẹ con bị vu oan thì người đã lập tức giao cho bà ta xử lý rồi! Có phải người cho rằng cuối cùng cũng ném được cái cục rắc rối này đi không? Khi đó trong lòng người có phải rất sung sướng không, cảm thấy xử lý được mẹ con thì tội trạng cướp người phụ nữ của Quân thượng có thể giảm nhẹ không?”
Đậu Đậu nói trúng tim đen, không những đập tan cái dáng vẻ đồng cảm Mạch tướng quân bày ra kia mà còn mang ra một tin động địa khác.
Đó chính là Mạch Khanh đã từng cướp người phụ nữ của Ma quân!
Cô đã sớm dự liệu được Mạch Khanh dù biết được Mạch Truy không phải là con trai ruột của mình thì cũng sẽ không xử lý Hoa Dung, vậy nên mới trăm phương ngàn kế làm lớn chuyện này lên.
Tất nhiên, chuyện đàn quạ, cô thực sự không hề liệu được trước. Cô chỉ muốn chọn một hoàn cảnh phù hợp để làm loạn trước mặt Ma quân, lôi ra tội trạng lừa dối Quân thượng của Hoa Dung mà thôi.
Mạch Khanh không xử lý Hoa Dung, vậy thì giao cho Quân thượng xử lý. Quân thượng xử lý Hoa Dung, Mạch Khanh còn cầu xin, vậy thì cứ trực tiếp thêm dầu vào lửa là được rồi!
Quả nhiên, Đậu Đậu vừa nhắc đến chuyện phu nhân Hoa Dung vốn dĩ là người của Ma quân, Ma quân ngay lập tức mất mặt.
Ông ta vốn dĩ đã định trước là sẽ giúp cô, bây giờ cô nói như vậy, ông ta không giúp cô cũng không được nữa.
Thế là Ma quân quả quyết hất tay, “Các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Có muốn thiêu ngay tại chỗ không?”
“Không, không ạ!”
Đội trưởng đội thị vệ vừa nói xong, lập tức gọi huynh đệ đến nhanh chóng đưa phu nhân Hoa Dung lên đài thiêu.
Phu nhân Hoa Dung không khóc cũng không kêu gào, chỉ nhìn chằm chằm Mạch Quỳnh Lâm, dáng vẻ như chỉ hi vọng cô ta có thể bảo trọng.
Thế nhưng Mạch Quỳnh Lâm lại không hề né tránh ánh mắt của bà ta, cô ta thậm chí còn hận một nỗi bản thân không phải là con gái của Hoa Dung!
Cô ta không hiểu, mẹ cô ta sao lại có thể làm ra những việc này? Ly miêu tráo thái tử? Tại sao bà ta lại làm như vậy chứ? Bà ta đã hại cô ta thê thảm rồi!
Khó khăn lắm mới tạo được hình tượng, bây giờ lại vì những việc xấu sau lưng bà ta mà giờ cô ta đã bị nghi ngờ!
Thử hỏi, một người mẹ phạm tội lừa gạt Quân thượng, có thể chỉ phạm tội một lần thôi sao?
Thân phận của con trai bà ta còn là giả, vậy thân phận của con gái lẽ nào cũng là thật hay sao?
Những ma khác tuy rằng không nói, nhưng trong lòng nhất định sẽ nghĩ như vậy.
Chính bởi vì tội trạng lừa gạt Quân thượng của phu nhân Hoa Dung bị bại lộ, không ít đám ma hóng hớt ăn dưa đã đổi bên… toàn bộ đứng về phía Đậu Đậu!
Hơn nữa, bọn họ còn cảm thấy thân phận con trai của phu nhân Hoa Dung là giả, vậy thân phận Nhiễu Lan Đằng chín lá của cô con gái nhất định cũng là giả, đó là lý do tại sao bọn họ nhất định phải giết Mạch Phi. Bởi vì Mạch Phi mới là Nhiễu Lan Đằng chín lá thật sự!
Đám ma hóng hớt ăn dưa đều có thể đoán ra nguyên nhân hậu quả, Ma quân càng có thể đoán ra. Thế là ông ta lướt qua nhìn Đậu Đậu một cái, trong lòng thầm quyết định… Nhất định phải hỏi lại Đại Vu Sư, hai người này rốt cuộc ai mới là Nhiễu Lan Đằng chín lá?
Không! Không đúng, bất luận Mạch Phi có phải là Nhiễu Lan Đằng chín lá không, bất luận cô đã từng hay chưa từng sinh con thì ông ta đều đã quyết định rồi!
Nhưng Mạch Truy cũng không phải con bà ta, chẳng phải đã chứng minh bà ta không phản bội ông ta hay sao?
Nghĩ đến đây, Mạch tướng quân lập tức quỳ xuống trước mặt Ma quân cầu xin, “Quân thượng, Quân thượng tha mạng! Hoa Dung tuy làm sai, nhưng tất cả những gì nàng làm đều là vì cái nhà này, đều là vì con gái thần Mạch Quỳnh Lâm mà Quân thượng!”
Đậu Đậu vừa nghe vậy lập tức hừ lạnh, “Này, lúc mẹ con bị vu oan sao người không nghĩ đến điều này chứ? Lúc mẹ con bị vu oan thì người đã lập tức giao cho bà ta xử lý rồi! Có phải người cho rằng cuối cùng cũng ném được cái cục rắc rối này đi không? Khi đó trong lòng người có phải rất sung sướng không, cảm thấy xử lý được mẹ con thì tội trạng cướp người phụ nữ của Quân thượng có thể giảm nhẹ không?”
Đậu Đậu nói trúng tim đen, không những đập tan cái dáng vẻ đồng cảm Mạch tướng quân bày ra kia mà còn mang ra một tin động địa khác.
Đó chính là Mạch Khanh đã từng cướp người phụ nữ của Ma quân!
Cô đã sớm dự liệu được Mạch Khanh dù biết được Mạch Truy không phải là con trai ruột của mình thì cũng sẽ không xử lý Hoa Dung, vậy nên mới trăm phương ngàn kế làm lớn chuyện này lên.
Tất nhiên, chuyện đàn quạ, cô thực sự không hề liệu được trước. Cô chỉ muốn chọn một hoàn cảnh phù hợp để làm loạn trước mặt Ma quân, lôi ra tội trạng lừa dối Quân thượng của Hoa Dung mà thôi.
Mạch Khanh không xử lý Hoa Dung, vậy thì giao cho Quân thượng xử lý. Quân thượng xử lý Hoa Dung, Mạch Khanh còn cầu xin, vậy thì cứ trực tiếp thêm dầu vào lửa là được rồi!
Quả nhiên, Đậu Đậu vừa nhắc đến chuyện phu nhân Hoa Dung vốn dĩ là người của Ma quân, Ma quân ngay lập tức mất mặt.
Ông ta vốn dĩ đã định trước là sẽ giúp cô, bây giờ cô nói như vậy, ông ta không giúp cô cũng không được nữa.
Thế là Ma quân quả quyết hất tay, “Các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Có muốn thiêu ngay tại chỗ không?”
“Không, không ạ!”
Đội trưởng đội thị vệ vừa nói xong, lập tức gọi huynh đệ đến nhanh chóng đưa phu nhân Hoa Dung lên đài thiêu.
Phu nhân Hoa Dung không khóc cũng không kêu gào, chỉ nhìn chằm chằm Mạch Quỳnh Lâm, dáng vẻ như chỉ hi vọng cô ta có thể bảo trọng.
Thế nhưng Mạch Quỳnh Lâm lại không hề né tránh ánh mắt của bà ta, cô ta thậm chí còn hận một nỗi bản thân không phải là con gái của Hoa Dung!
Cô ta không hiểu, mẹ cô ta sao lại có thể làm ra những việc này? Ly miêu tráo thái tử? Tại sao bà ta lại làm như vậy chứ? Bà ta đã hại cô ta thê thảm rồi!
Khó khăn lắm mới tạo được hình tượng, bây giờ lại vì những việc xấu sau lưng bà ta mà giờ cô ta đã bị nghi ngờ!
Thử hỏi, một người mẹ phạm tội lừa gạt Quân thượng, có thể chỉ phạm tội một lần thôi sao?
Thân phận của con trai bà ta còn là giả, vậy thân phận của con gái lẽ nào cũng là thật hay sao?
Những ma khác tuy rằng không nói, nhưng trong lòng nhất định sẽ nghĩ như vậy.
Chính bởi vì tội trạng lừa gạt Quân thượng của phu nhân Hoa Dung bị bại lộ, không ít đám ma hóng hớt ăn dưa đã đổi bên… toàn bộ đứng về phía Đậu Đậu!
Hơn nữa, bọn họ còn cảm thấy thân phận con trai của phu nhân Hoa Dung là giả, vậy thân phận Nhiễu Lan Đằng chín lá của cô con gái nhất định cũng là giả, đó là lý do tại sao bọn họ nhất định phải giết Mạch Phi. Bởi vì Mạch Phi mới là Nhiễu Lan Đằng chín lá thật sự!
Đám ma hóng hớt ăn dưa đều có thể đoán ra nguyên nhân hậu quả, Ma quân càng có thể đoán ra. Thế là ông ta lướt qua nhìn Đậu Đậu một cái, trong lòng thầm quyết định… Nhất định phải hỏi lại Đại Vu Sư, hai người này rốt cuộc ai mới là Nhiễu Lan Đằng chín lá?
Không! Không đúng, bất luận Mạch Phi có phải là Nhiễu Lan Đằng chín lá không, bất luận cô đã từng hay chưa từng sinh con thì ông ta đều đã quyết định rồi!
/1918
|