Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 1777: Ở nhân giới anh ta cũng có con rồi (1)
/1918
|
Thích Uyển Như đột nhiên nghe Mạch Lăng nói vậy, mặt lập tức đỏ lên.
Cô sợ nhất là anh ta dùng loại giọng điệu này nói chuyện với mình.
Anh ta dịu dàng đã thành thói quen, cô lại tự cho là khác biệt, âm thầm thích anh ta nhiều năm như vậy, đến cuối cùng chẳng phải là công dã tràng hay sao? Anh ta đã không thể động tâm nữa...
Anh ta chỉ xem cô như em gái, chỉ xem cô như em gái mà thôi...
Nghĩ đến đây, Thích Uyển Như thở dài, xoa xoa mi tâm, “Chàng đi làm việc đi, thiếp ăn cơm tối xong sẽ đi ngủ”
“Đây là nàng nói đấy nha, ta đi đây? Mạch Lăng cũng không biết khách khí, lập tức bước ra khỏi Mạch phủ.
Thích Uyển Như luôn có loại dự cảm không tốt lắm, sắp không thể nhịn được nữa rồi nên chạy nhanh đến Điện vu sư Bây giờ cô rất thích nói chuyện nhà với Quyển Châu Liêm, có lẽ là đồng bệnh tương liên, cũng có thể là đồng cảm.
Tóm lại, các cô đều yêu một người đàn ông không thương mình, cũng gả cho người đàn ông không thương mình.
Thậm chí mang thai cùng một thời gian.
Vô nghĩa, đương nhiên là cùng thời gian rồi, ai bảo hai anh chàng uống cùng một bình rượu làm gì? Kết quả là hơn nửa đêm Quyển Châu Liêm bụng lớn đi ra mở cửa, Đại Vu Sư ở gian sát vách nghe thấy tiếng động nhưng không nhúc nhích, kệ cô ta đi ra ngoài.
Quyển Châu Liêm cũng không để ý, thầm nghĩ qua thời gian dài y sẽ biết điểm tốt của cô ta.
Ra của thầy Thích Uyển Như, Quyển Châu Liêm hơi sửng sốt, vội vàng mời vào điện nói chuyện, “Làm sao vậy? Có chuyện gì sao? Sao hơn nửa đêm rồi lại chạy đến Điện vụ sư?”
Thích Uyển Như thở dài, đôi tay còn đang đặt trên bụng đã nhô cao, “Gần đây ta luôn cảm thấy tâm thần không yên, cứ thấy có chuyện gì đó không tốt xảy ra.
Cho nên, ta muốn tìm người tính xem, có phải anh ta ở bên ngoài...”
“Không đầu, tuy rằng ngày thường Mạch Lăng này hay chơi bời lêu lổng trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng mà trên dưới Ma tộc nào có ai không như thế chứ?”
“Đại Vu Sư không như vậy? Thích Uyển Như nói vậy, nhất thời làm Quyển Châu Liêm không biết phải nói gì.
Hồi lâu sau, cô ta mới thở dài, “Đúng, y không trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng lòng si mê của y cũng không phải dành cho ta.”
Thích Uyển Như, “...
Xin lỗi.
Ta không nên nói mấy lời này”
“Không sao, nếu ngươi lo lắng thì ta tính cho ngươi là được.
Đến đây, ngồi chỗ này đi, đệm bên này mềm hơn một chút”
Sau đó liền nói với Ô Lan vừa chạy đến, “Bưng chút trà nóng đến đây cho thiếu phu nhân Mạch gia uống”
“Vâng!”
Lan đi rồi, Thích Uyển Như ngồi xuống, Quyển Châu Liêm mở ra bàn tỉnh tượng tính toán, thời gian trôi qua từng giây từng giây.
Đợi cho trà trong tay Thích Uyển Như cũng lạnh rồi, Quyển Châu Liêm mới ngẩng đầu lên khỏi bàn tinh tượng, “Uyển Như, ta đã tính ba lần, Mạch Lăng...”
“Anh ta làm sao?”
Biển tình của Thích Uyển Như nghiêm túc hơn.
Quyển Châu Liêm ấp a ấp úng, “Anh ta, anh ta...
Ngươi đừng gấp, ngồi xuống đã”
Thích Uyển Như nghe lời ngồi xuống, rốt cuộc Quyển Châu Liêm cũng thở dài, nói, “Ở Nhân giới anh ta cũng có con.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì một hai tháng nữa sẽ chuyển dạ”
“Cái gì?”
Thích Uyển Như đột ngột đứng lên, trong bụng đau đớn co rút một trận.
“Ngươi đừng vội! Đừng nóng vội! Trong bụng người còn có bé con mà!”
Lan bước lên trước đỡ Thích Uyển Như, đột nhiên nhìn thấy Đại Vu Sư đang thở phào nhẹ nhõm ở cửa, vẻ mặt ngơ ngác nói, “Vu Sư đại nhân, người mau đến xem cho thiếu phu nhân Mạch gia đi.
Cô ấy không thể có chuyện gì được!”
Vừa rồi chẳng lẽ là ảo giác của cô? Sao cô lại cảm thấy Đại Vu Sự nhìn thấy người ta đau bụng mà thở phào nhẹ nhõm...
Cô sợ nhất là anh ta dùng loại giọng điệu này nói chuyện với mình.
Anh ta dịu dàng đã thành thói quen, cô lại tự cho là khác biệt, âm thầm thích anh ta nhiều năm như vậy, đến cuối cùng chẳng phải là công dã tràng hay sao? Anh ta đã không thể động tâm nữa...
Anh ta chỉ xem cô như em gái, chỉ xem cô như em gái mà thôi...
Nghĩ đến đây, Thích Uyển Như thở dài, xoa xoa mi tâm, “Chàng đi làm việc đi, thiếp ăn cơm tối xong sẽ đi ngủ”
“Đây là nàng nói đấy nha, ta đi đây? Mạch Lăng cũng không biết khách khí, lập tức bước ra khỏi Mạch phủ.
Thích Uyển Như luôn có loại dự cảm không tốt lắm, sắp không thể nhịn được nữa rồi nên chạy nhanh đến Điện vu sư Bây giờ cô rất thích nói chuyện nhà với Quyển Châu Liêm, có lẽ là đồng bệnh tương liên, cũng có thể là đồng cảm.
Tóm lại, các cô đều yêu một người đàn ông không thương mình, cũng gả cho người đàn ông không thương mình.
Thậm chí mang thai cùng một thời gian.
Vô nghĩa, đương nhiên là cùng thời gian rồi, ai bảo hai anh chàng uống cùng một bình rượu làm gì? Kết quả là hơn nửa đêm Quyển Châu Liêm bụng lớn đi ra mở cửa, Đại Vu Sư ở gian sát vách nghe thấy tiếng động nhưng không nhúc nhích, kệ cô ta đi ra ngoài.
Quyển Châu Liêm cũng không để ý, thầm nghĩ qua thời gian dài y sẽ biết điểm tốt của cô ta.
Ra của thầy Thích Uyển Như, Quyển Châu Liêm hơi sửng sốt, vội vàng mời vào điện nói chuyện, “Làm sao vậy? Có chuyện gì sao? Sao hơn nửa đêm rồi lại chạy đến Điện vụ sư?”
Thích Uyển Như thở dài, đôi tay còn đang đặt trên bụng đã nhô cao, “Gần đây ta luôn cảm thấy tâm thần không yên, cứ thấy có chuyện gì đó không tốt xảy ra.
Cho nên, ta muốn tìm người tính xem, có phải anh ta ở bên ngoài...”
“Không đầu, tuy rằng ngày thường Mạch Lăng này hay chơi bời lêu lổng trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng mà trên dưới Ma tộc nào có ai không như thế chứ?”
“Đại Vu Sư không như vậy? Thích Uyển Như nói vậy, nhất thời làm Quyển Châu Liêm không biết phải nói gì.
Hồi lâu sau, cô ta mới thở dài, “Đúng, y không trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng lòng si mê của y cũng không phải dành cho ta.”
Thích Uyển Như, “...
Xin lỗi.
Ta không nên nói mấy lời này”
“Không sao, nếu ngươi lo lắng thì ta tính cho ngươi là được.
Đến đây, ngồi chỗ này đi, đệm bên này mềm hơn một chút”
Sau đó liền nói với Ô Lan vừa chạy đến, “Bưng chút trà nóng đến đây cho thiếu phu nhân Mạch gia uống”
“Vâng!”
Lan đi rồi, Thích Uyển Như ngồi xuống, Quyển Châu Liêm mở ra bàn tỉnh tượng tính toán, thời gian trôi qua từng giây từng giây.
Đợi cho trà trong tay Thích Uyển Như cũng lạnh rồi, Quyển Châu Liêm mới ngẩng đầu lên khỏi bàn tinh tượng, “Uyển Như, ta đã tính ba lần, Mạch Lăng...”
“Anh ta làm sao?”
Biển tình của Thích Uyển Như nghiêm túc hơn.
Quyển Châu Liêm ấp a ấp úng, “Anh ta, anh ta...
Ngươi đừng gấp, ngồi xuống đã”
Thích Uyển Như nghe lời ngồi xuống, rốt cuộc Quyển Châu Liêm cũng thở dài, nói, “Ở Nhân giới anh ta cũng có con.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì một hai tháng nữa sẽ chuyển dạ”
“Cái gì?”
Thích Uyển Như đột ngột đứng lên, trong bụng đau đớn co rút một trận.
“Ngươi đừng vội! Đừng nóng vội! Trong bụng người còn có bé con mà!”
Lan bước lên trước đỡ Thích Uyển Như, đột nhiên nhìn thấy Đại Vu Sư đang thở phào nhẹ nhõm ở cửa, vẻ mặt ngơ ngác nói, “Vu Sư đại nhân, người mau đến xem cho thiếu phu nhân Mạch gia đi.
Cô ấy không thể có chuyện gì được!”
Vừa rồi chẳng lẽ là ảo giác của cô? Sao cô lại cảm thấy Đại Vu Sự nhìn thấy người ta đau bụng mà thở phào nhẹ nhõm...
/1918
|