Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 1778: Ở nhân giới anh ta cũng có con rồi (2)
/1918
|
Chẳng lẽ quan hệ tốt giữa Đại Vu Sư và Mạch gia đều là giả dối? Kỳ thật y ước gì người ta tuyệt hậu? Lan không nhịn được suy đoán, bên kia Đại Vu Sư thản nhiên đi qua, “Mạo phạm”
Nói xong thì đưa tay bắt mạch cho Thích Uyển Như, sau một hồi lâu mới nói, “Động chút thai khí, lát nữa mang thuốc về sắc uống là được.”
Thích Uyển Như kinh ngạc gật đầu, bộ dáng như mất hồn mất vía.
Cô tự an ủi mình, không có chuyện gì đâu, Quyển Châu Liêm tính cũng không chắc là đúng mà.
Đúng vậy, nhưng mà cô đã quên là tính ba lần, chẳng lẽ lần nào cũng sai? Cho nên, thật sự Mạch Lăng đã có con ở Nhân giới...
“Uyển Như, ngươi đừng như thế, đàn ông Ma tộc có người nào lúc trước không có tam thê tứ thiếp chứ? Chỉ là một đứa con mà thôi, huống chi còn do một người phàm sinh...”
“Đúng vậy, một đứa con mà thôi.”
Thích Uyển Như nói xong thì ra ngoài, Quyển Châu Liêm vội nói, “Ô Lan, người đưa cô ấy về đi, phải nhìn thấy cô ấy an toàn về đến Mạch gia mới được quay lại”
Lan nghe lời đi theo, Đại Vu Sư nghiệm mặt, đưa bọc thuốc đã gói xong cho cô, “Mỗi ngày một gói, mỗi gói ba lượt.”
Lan gật đầu, cầm thuốc lên xe ngựa cùng Thích Uyển Như.
Quyển Châu Liêm lo lắng nhìn đến lúc không thấy xe ngựa đầu nữa, mới quay người đi vào trong Điện vụ sư, cả quá trình không hề chủ động nói chuyện với Đại Vu Sư một câu.
Đại Vụ Sự nhìn cô lắc lư bước đi, lại nhớ đến bộ dáng Thích Uyển Như thần thái cẩn trọng ôm bụng, đột nhiên nghẹn một bụng tức, “Quyển Châu Liêm!”
“Sao?”
Quyển Châu Liêm quay đầu lại nhìn Đại Vu Sư, “Vu Sư đại nhân, người gọi ta sao?”
Đại Vu Sư sửng sốt, rõ ràng là không quá tin tưởng thái độ này của cô.
Trước kia, không phải cô luôn gọi Xuân Thu hoặc sư phụ sao? Đã không làm động tác bảo vệ đứa con, lại còn gọi y là Vu Sư đại nhân? Người phụ nữ này, thật sự là càng ngày càng làm càn! Cho nên...
“Sinh con xong chúng ta ly hôn đi, ta sẽ nuôi con, ngươi muốn đi chỗ nào thì đi chỗ đó”
Cho dù đã có dự cảm từ trước, nhưng trong lòng Quyển Châu Liêm vẫn không ức chế được đau đớn.
Sau đó cô ta tự nói với mình không cần hoảng loạn, không cần thể hiện ra ngoài, rồi bình tĩnh trả lời, “Sinh xong rồi nói sau”
Nói xong, bước chân cô ta đi càng lúc càng nhanh.
Đại Vu Sư ở phía sau nhìn mà tức giận, nắm chặt tay một lúc lâu, cũng không nói gì cả.
Y muốn nhìn xem rốt cuộc cô ta đang làm gì? Nhưng mà sao Thích Uyển Như lại muốn làm cái gì chứ? Người muốn làm gì rõ ràng là y mới đúng! Chẳng qua, chính y không ý thức được thôi...
Tóm lại, Thích Uyển Như đến Điện vụ sự, tự mình nhận được tin tức không tốt thì không nói, khiến cho Đại Vu Sự biết Quyển Châu Liêm không bảo vệ đủ cho đứa nhỏ trong bụng, quấy cho Điện vụ sự không an bình.
Mà tất cả chuyện này Mạch Lăng không hề biết, anh ta còn đang ở Linh Nguyện Đường bận rộn chuyện khế nhân nữa.
Hơn nữa, anh ta đã rời khỏi Nhân giới lâu như vậy rồi, cái cổ Tôn Miểu Miểu kia đã vứt ra sau đầu từ lâu rồi, sao có thể nghĩ đến chuyện cổ ta sẽ mang thai chứ? Cho nên anh ta liền im lặng, suýt nữa thì tìm đường chết cho mình.
Dì Khương còn nói cho ông Đường biết chuyện Đậu Đậu đã trở về, ông Đường vừa nghe vậy, hôm sau liền mang theo bạn già và ba mẹ của Thượng Quan Lăng Mạch đến đây.
Lúc đó Đậu Đậu còn đang ngủ say, Yêu Nghiệt đã đi ra ngoài ứng phó một lát rồi, thật sự không có cách nào nữa, mới thận trọng lay vợ tỉnh.
Dù sao cũng làm việc tốn thể lực đến hơn nửa đêm, đột nhiên bị lay tỉnh, Đậu Đậu phải nói là rất tức giận, “Làm cái gì đấy?”
Nói xong thì đưa tay bắt mạch cho Thích Uyển Như, sau một hồi lâu mới nói, “Động chút thai khí, lát nữa mang thuốc về sắc uống là được.”
Thích Uyển Như kinh ngạc gật đầu, bộ dáng như mất hồn mất vía.
Cô tự an ủi mình, không có chuyện gì đâu, Quyển Châu Liêm tính cũng không chắc là đúng mà.
Đúng vậy, nhưng mà cô đã quên là tính ba lần, chẳng lẽ lần nào cũng sai? Cho nên, thật sự Mạch Lăng đã có con ở Nhân giới...
“Uyển Như, ngươi đừng như thế, đàn ông Ma tộc có người nào lúc trước không có tam thê tứ thiếp chứ? Chỉ là một đứa con mà thôi, huống chi còn do một người phàm sinh...”
“Đúng vậy, một đứa con mà thôi.”
Thích Uyển Như nói xong thì ra ngoài, Quyển Châu Liêm vội nói, “Ô Lan, người đưa cô ấy về đi, phải nhìn thấy cô ấy an toàn về đến Mạch gia mới được quay lại”
Lan nghe lời đi theo, Đại Vu Sư nghiệm mặt, đưa bọc thuốc đã gói xong cho cô, “Mỗi ngày một gói, mỗi gói ba lượt.”
Lan gật đầu, cầm thuốc lên xe ngựa cùng Thích Uyển Như.
Quyển Châu Liêm lo lắng nhìn đến lúc không thấy xe ngựa đầu nữa, mới quay người đi vào trong Điện vụ sư, cả quá trình không hề chủ động nói chuyện với Đại Vu Sư một câu.
Đại Vụ Sự nhìn cô lắc lư bước đi, lại nhớ đến bộ dáng Thích Uyển Như thần thái cẩn trọng ôm bụng, đột nhiên nghẹn một bụng tức, “Quyển Châu Liêm!”
“Sao?”
Quyển Châu Liêm quay đầu lại nhìn Đại Vu Sư, “Vu Sư đại nhân, người gọi ta sao?”
Đại Vu Sư sửng sốt, rõ ràng là không quá tin tưởng thái độ này của cô.
Trước kia, không phải cô luôn gọi Xuân Thu hoặc sư phụ sao? Đã không làm động tác bảo vệ đứa con, lại còn gọi y là Vu Sư đại nhân? Người phụ nữ này, thật sự là càng ngày càng làm càn! Cho nên...
“Sinh con xong chúng ta ly hôn đi, ta sẽ nuôi con, ngươi muốn đi chỗ nào thì đi chỗ đó”
Cho dù đã có dự cảm từ trước, nhưng trong lòng Quyển Châu Liêm vẫn không ức chế được đau đớn.
Sau đó cô ta tự nói với mình không cần hoảng loạn, không cần thể hiện ra ngoài, rồi bình tĩnh trả lời, “Sinh xong rồi nói sau”
Nói xong, bước chân cô ta đi càng lúc càng nhanh.
Đại Vu Sư ở phía sau nhìn mà tức giận, nắm chặt tay một lúc lâu, cũng không nói gì cả.
Y muốn nhìn xem rốt cuộc cô ta đang làm gì? Nhưng mà sao Thích Uyển Như lại muốn làm cái gì chứ? Người muốn làm gì rõ ràng là y mới đúng! Chẳng qua, chính y không ý thức được thôi...
Tóm lại, Thích Uyển Như đến Điện vụ sự, tự mình nhận được tin tức không tốt thì không nói, khiến cho Đại Vu Sự biết Quyển Châu Liêm không bảo vệ đủ cho đứa nhỏ trong bụng, quấy cho Điện vụ sự không an bình.
Mà tất cả chuyện này Mạch Lăng không hề biết, anh ta còn đang ở Linh Nguyện Đường bận rộn chuyện khế nhân nữa.
Hơn nữa, anh ta đã rời khỏi Nhân giới lâu như vậy rồi, cái cổ Tôn Miểu Miểu kia đã vứt ra sau đầu từ lâu rồi, sao có thể nghĩ đến chuyện cổ ta sẽ mang thai chứ? Cho nên anh ta liền im lặng, suýt nữa thì tìm đường chết cho mình.
Dì Khương còn nói cho ông Đường biết chuyện Đậu Đậu đã trở về, ông Đường vừa nghe vậy, hôm sau liền mang theo bạn già và ba mẹ của Thượng Quan Lăng Mạch đến đây.
Lúc đó Đậu Đậu còn đang ngủ say, Yêu Nghiệt đã đi ra ngoài ứng phó một lát rồi, thật sự không có cách nào nữa, mới thận trọng lay vợ tỉnh.
Dù sao cũng làm việc tốn thể lực đến hơn nửa đêm, đột nhiên bị lay tỉnh, Đậu Đậu phải nói là rất tức giận, “Làm cái gì đấy?”
/1918
|