Cho nên trước khi Sở Minh Hiên cau mày tìm cớ từ chối, thì chú Tư Sở đã giải quyết dứt khoát, “Có, có chứ, cháu là bạn gái của Minh Hiên mà!”
Minh Hiên à Minh Hiên, không phải chú Tư vừa muốn giúp cháu lại vừa muốn phá cháu đâu. Thực sự là… việc này… nó vốn dĩ là một chuyện rất khó khăn! Chú giúp cháu thì ai giúp chú đây? Cho nên ngày mai vẫn phải xem tạo hóa của cháu thế nào thôi.
Chú Tư đã nói vậy rồi, Sở Minh Hiên còn có thể nói gì được nữa? Chẳng lẽ cậu lại nói em đừng đến nữa, nhìn thấy em là anh thấy phiền à?
Không không không, đạo đức của cậu tuyệt đối không cho phép cậu làm như vậy. Cho dù trong lòng cậu thực sự nghĩ như thế, nhưng ngoài mặt vẫn buộc phải thể hiện sự nho nhã, “Được, lúc đó anh đến đón em.”
Lạc Thi Nhã cười, đem theo chút hân hoan, đem theo chút e thẹn, “Minh Hiên, anh nói xem, chúng ta thế này có được coi là ra mắt người lớn không?”
Khóe miệng Sở Minh Hiên giật mạnh, không nhịn nổi mà nói thẳng, “Cái gì mà ra mắt người lớn? Chúng ta mới bên nhau được bao lâu? Mọi việc còn chưa đâu vào với đâu mà…”
Nói xong đến bản thân mình cũng sốc, vội vàng tìm lời cứu vãn, “Ý… ý anh không phải vậy.”
Lạc Thi Nhã cứng đờ, “Không phải ý đó, vậy là ý gì?”
“Anh… ý anh là chúng ta mới bên nhau hơn một tuần, nói về chuyện ra mắt người lớn gì đó là quá vội vàng, như thế tỏ ra không được coi trọng em lắm. Cho nên…”
“Em hiểu mà,” Lạc Thi Nhã cắt ngang lời cậu, “Anh muốn đợi tình cảm của chúng ta ổn định rồi mới bàn đến việc kết hôn đúng không? Em hiểu!”
Sở Minh Hiên kinh ngạc, cái gì mà bàn đến chuyện kết hôn! Ai quy định yêu nhau là không thể chia tay? Kết hôn rồi còn ly hôn được cơ mà!
Thế nhưng không đợi cậu tiếp tục mượn cớ giải thích phản bác lại thì Lạc Thi Nhã đã nói thay cậu.
“Cảm ơn anh đã nghĩ vì em nhiều như vậy, có thể ở bên cạnh anh là việc may mắn nhất trong cuộc đời em.” Sau đó nghiêng đầu tựa vào vai cậu.
Tiếp sau đó, cậu chỉ có thể nhẫn nhịn. Tóm lại, nếu không phải Kim Đậu Đậu thì hình như ai cũng đều không có gì khác nhau. Lạc Lạc rất tốt, còn là thanh mai trúc mã cùng cậu lớn lên từ nhỏ, tính cánh dịu dàng, thoải mái, tương lai sẽ là một người vợ tốt.
Lạc Thi Nhã ngả đầu lên vai Sở Minh Hiên, càng thêm kiên định suy nghĩ phải làm bạn với Đậu Đậu. Không giống với những cô gái đẳng cấp bình thường, Lạc Thi Nhã rất thông minh. Cô ta không nghĩ rằng tìm Đậu Đậu gây rối sẽ giúp được gì cho bản thân, ngược lại còn đẩy Minh Hiên về phía Đậu Đậu, được một mất mười. Hơn nữa tình thế hiện giờ rất sáng tỏ, Minh Hiên thích Kim Đậu Đậu, Kim Đậu Đậu lại không hề thích Minh Hiên. Bất luận Kim Đậu Đậu không thích thật hay là giả vờ không thích, chỉ cần cô ta có thể diễn tốt màn kịch chị em tình cảm sâu đậm này thì đạo đức dư luận sẽ hoàn toàn đứng về phía cô ta.
Con người hiện đại rất ghét kẻ thứ ba. Kim Đậu Đậu không danh không phận, còn cô ta mới chính là bạn gái chính thức của Minh Hiên. Bây giờ cô ta chỉ cần diễn tốt màn kịch chị em tình cảm sâu đậm - không, không phải diễn, cảnh giới cao nhất của diễn là chân thực. Nếu cô thành tâm thành ý, đến bản thân còn không phân biệt được thật giả thì người khác sao có thể nhìn ra chứ?
Kim Đậu Đậu, chỉ cần cô chịu ngoan ngoãn, đừng có động đến Minh Hiên, thì tôi sẽ không bao giờ động đến cô, mãi mãi hết lòng hết dạ đối xử tốt với cô. Nhưng nếu cô tham lam không chịu dừng thì đừng trách tôi đẩy cô đứng mũi chịu sào trước dư luận. Đến lúc đó cô sẽ trở thành người ti tiện không có liêm sỉ cướp bạn trai của bạn thân! Cô sẽ bị người người chỉ trích, vạn người chửi rủa! Không chỉ là ở Đế Đô, cả Cửu Châu cũng sẽ không còn chỗ cho cô dung thân!
Minh Hiên à Minh Hiên, không phải chú Tư vừa muốn giúp cháu lại vừa muốn phá cháu đâu. Thực sự là… việc này… nó vốn dĩ là một chuyện rất khó khăn! Chú giúp cháu thì ai giúp chú đây? Cho nên ngày mai vẫn phải xem tạo hóa của cháu thế nào thôi.
Chú Tư đã nói vậy rồi, Sở Minh Hiên còn có thể nói gì được nữa? Chẳng lẽ cậu lại nói em đừng đến nữa, nhìn thấy em là anh thấy phiền à?
Không không không, đạo đức của cậu tuyệt đối không cho phép cậu làm như vậy. Cho dù trong lòng cậu thực sự nghĩ như thế, nhưng ngoài mặt vẫn buộc phải thể hiện sự nho nhã, “Được, lúc đó anh đến đón em.”
Lạc Thi Nhã cười, đem theo chút hân hoan, đem theo chút e thẹn, “Minh Hiên, anh nói xem, chúng ta thế này có được coi là ra mắt người lớn không?”
Khóe miệng Sở Minh Hiên giật mạnh, không nhịn nổi mà nói thẳng, “Cái gì mà ra mắt người lớn? Chúng ta mới bên nhau được bao lâu? Mọi việc còn chưa đâu vào với đâu mà…”
Nói xong đến bản thân mình cũng sốc, vội vàng tìm lời cứu vãn, “Ý… ý anh không phải vậy.”
Lạc Thi Nhã cứng đờ, “Không phải ý đó, vậy là ý gì?”
“Anh… ý anh là chúng ta mới bên nhau hơn một tuần, nói về chuyện ra mắt người lớn gì đó là quá vội vàng, như thế tỏ ra không được coi trọng em lắm. Cho nên…”
“Em hiểu mà,” Lạc Thi Nhã cắt ngang lời cậu, “Anh muốn đợi tình cảm của chúng ta ổn định rồi mới bàn đến việc kết hôn đúng không? Em hiểu!”
Sở Minh Hiên kinh ngạc, cái gì mà bàn đến chuyện kết hôn! Ai quy định yêu nhau là không thể chia tay? Kết hôn rồi còn ly hôn được cơ mà!
Thế nhưng không đợi cậu tiếp tục mượn cớ giải thích phản bác lại thì Lạc Thi Nhã đã nói thay cậu.
“Cảm ơn anh đã nghĩ vì em nhiều như vậy, có thể ở bên cạnh anh là việc may mắn nhất trong cuộc đời em.” Sau đó nghiêng đầu tựa vào vai cậu.
Tiếp sau đó, cậu chỉ có thể nhẫn nhịn. Tóm lại, nếu không phải Kim Đậu Đậu thì hình như ai cũng đều không có gì khác nhau. Lạc Lạc rất tốt, còn là thanh mai trúc mã cùng cậu lớn lên từ nhỏ, tính cánh dịu dàng, thoải mái, tương lai sẽ là một người vợ tốt.
Lạc Thi Nhã ngả đầu lên vai Sở Minh Hiên, càng thêm kiên định suy nghĩ phải làm bạn với Đậu Đậu. Không giống với những cô gái đẳng cấp bình thường, Lạc Thi Nhã rất thông minh. Cô ta không nghĩ rằng tìm Đậu Đậu gây rối sẽ giúp được gì cho bản thân, ngược lại còn đẩy Minh Hiên về phía Đậu Đậu, được một mất mười. Hơn nữa tình thế hiện giờ rất sáng tỏ, Minh Hiên thích Kim Đậu Đậu, Kim Đậu Đậu lại không hề thích Minh Hiên. Bất luận Kim Đậu Đậu không thích thật hay là giả vờ không thích, chỉ cần cô ta có thể diễn tốt màn kịch chị em tình cảm sâu đậm này thì đạo đức dư luận sẽ hoàn toàn đứng về phía cô ta.
Con người hiện đại rất ghét kẻ thứ ba. Kim Đậu Đậu không danh không phận, còn cô ta mới chính là bạn gái chính thức của Minh Hiên. Bây giờ cô ta chỉ cần diễn tốt màn kịch chị em tình cảm sâu đậm - không, không phải diễn, cảnh giới cao nhất của diễn là chân thực. Nếu cô thành tâm thành ý, đến bản thân còn không phân biệt được thật giả thì người khác sao có thể nhìn ra chứ?
Kim Đậu Đậu, chỉ cần cô chịu ngoan ngoãn, đừng có động đến Minh Hiên, thì tôi sẽ không bao giờ động đến cô, mãi mãi hết lòng hết dạ đối xử tốt với cô. Nhưng nếu cô tham lam không chịu dừng thì đừng trách tôi đẩy cô đứng mũi chịu sào trước dư luận. Đến lúc đó cô sẽ trở thành người ti tiện không có liêm sỉ cướp bạn trai của bạn thân! Cô sẽ bị người người chỉ trích, vạn người chửi rủa! Không chỉ là ở Đế Đô, cả Cửu Châu cũng sẽ không còn chỗ cho cô dung thân!
/1918
|