Đậu Đậu vì lời của Tiểu Đoan mà lúng túng, nhưng Tiểu Đoan lại hoàn toàn không phát hiện ra, “Sau này nếu như chúng tôi phạm lỗi gì, còn phải nhờ cô nói tốt vài câu trước mặt Sư huynh lão đại nữa.”
Đậu Đậu chỉ có thể, “... Ha ha.”
“Đăng ký xong chưa? Tôi dẫn mấy người đi xem chỗ ở.”
Thượng Vân Tiêu không biết đi đâu một chuyến trở lại, đúng lúc mở miệng phá vỡ cục diện bế tắc.
Đậu Đậu nghe thấy thế vội vàng bế con gái, lôi ‘Sở Minh Hiên’ rút lui.
Tiểu Đoan thấy chị dâu đi rồi, cũng như một làn khói đuổi theo phục vụ. Đây là chị dâu đó! Bùa bảo mệnh đó!
Phục vụ cho tốt, nếu sau này phạm sai lầm, có chị dâu nói cho thì Sư huynh lão đại chắc chắn sẽ không phạt cậu ta.
Cần phải ngồi lên chiếc thuyền hữu nghị với chị dâu!
Tòa cao ốc mới của Cục bắt yêu cũng là kiểu kiến trúc của chính phủ thành phố Đế Đô, chỉ có điều bên trong sửa sang lại chút ít, nhìn hiện đại hơn.
Đậu Đậu đi theo Thượng Vân Tiêu từ tầng một đến tầng hai là không muốn đi nữa, trực tiếp dừng ở một gian có ánh sáng tốt nhất, “Phòng này đi.”
“Phòng… phòng này?”
Tiểu Đoan nhìn cửa, “Phòng 233 này à?”
Đậu Đậu gật đầu, “Ừ, sao thế? Đã có người ở rồi à?”
Tiểu Đoan vội vàng lắc đầu, “Chưa có, vẫn chưa có. Vẫn chưa kịp...”
Trước kia chị hai Bạch Linh cũng thích căn này, bởi vì đối diện căn này là phòng làm việc ở tòa hành chính của Sư huynh lão đại.
“Vẫn chưa kịp?”
Đậu Đậu nghi ngờ, “Vẫn chưa kịp là ý gì? Có người đặt trước rồi à?”
“Không có không có, tuyệt đối không có! Vừa rồi tôi nói là… Đừng để ý đến tôi, đừng để ý đến tôi.”
Tiểu Đoan vỗ ngực bảo đảm phòng 233 không có ai ở, Đậu Đậu nghi ngờ nhìn cậu ta.
“Vậy tôi sẽ ở đây. Bất kể có người đặt trước hay chưa thì bây giờ cũng không có ai ở.”
Tiểu Đoan thở phào, chịu khó đi ra ngoài chuyển đồ.
Thượng Vân Tiêu giúp Tiểu Đoan tháo đồ đã đóng gói bày ra, sau đó nhìn ‘Sở Minh Hiên’ đang lì ra ở phòng 233 không muốn đi.
“Cậu Sở, cậu muốn ở đâu? Nếu không lên được thì nên trèo thang bộ nhiều vào, trèo thang bộ nhiều có thể rèn luyện cơ bắp, có ích cho bài tiết tinh hoàn. Đối với việc chữa bệnh không có con của cậu rất hiệu quả.”
“Phụt.”
Đậu Đậu không nhịn được, Tiểu Đoan cũng không nhịn được.
Hai người không hẹn mà cùng phì cười, sau đó Thượng Vân Tiêu nghi ngờ lên tiếng, “Tôi nói thật đó, mấy người cười cái gì?”
Đậu Đậu nén cười rất khổ sở, “Không có gì, khụ, không có gì.”
Cái việc không lên nổi này, cô có thể trêu chọc hơn một năm.
Có điều, trước đó Lão Cửu luôn nói là đau trứng, chẳng lẽ thật sự là không cương lên được?
Ôi chao, mặc kệ đi, dù sao cũng không phải là cơ thể của hắn, hỏng thì cứ hỏng đi ~
Đậu Đậu nói không có gì xong, sắc mặt Thượng Vân Tiêu dễ nhìn hơn chút.
“Leo cầu thang có ích, cả ngồi xổm sâu cũng thế, ngồi xổm sâu là động tác thúc đẩy tinh hoàn bài tiết tốt nhất, thiếu một trong số đó…”
Thấy Thượng Vân Tiêu vẫn không ngừng lải nhải, Đậu Đậu nhìn lén ‘Sở Minh Hiên’ một cái, phát hiện mặt hắn đã đen như đít nồi.
Đường mình tự chọn, quỳ cũng phải đi hết.
Xem ra Lão Cửu nhà cô đã định trước là tứ mã nan truy trên con đường lớn thênh thang không cương lên được rồi!
Nhưng mà không sao, không cương lên được cũng không phải là Lão Cửu nhà mình, người không cương lên được là Sở Minh Hiên!
Thượng Vân Tiêu lải nhải một hồi cuối cùng nói xong, tiếp đó rất chân thành nói, “Cậu ở tầng cao đi, như vậy sẽ có ích với việc phục hồi.”
Khóe miệng ‘Sở Minh Hiên’ giật giật, “Tôi, không, ở! Tôi ở phòng cạnh phòng cô ấy!”
“Cậu Sở, những thứ này đều là tôi hỏi từ chỗ Trương Nhược Nam, nếu như cậu không tin, ngày khác tìm cô ấy xem xem? Tóm lại, cậu đừng từ bỏ chữa trị nhá!”
Đậu Đậu chỉ có thể, “... Ha ha.”
“Đăng ký xong chưa? Tôi dẫn mấy người đi xem chỗ ở.”
Thượng Vân Tiêu không biết đi đâu một chuyến trở lại, đúng lúc mở miệng phá vỡ cục diện bế tắc.
Đậu Đậu nghe thấy thế vội vàng bế con gái, lôi ‘Sở Minh Hiên’ rút lui.
Tiểu Đoan thấy chị dâu đi rồi, cũng như một làn khói đuổi theo phục vụ. Đây là chị dâu đó! Bùa bảo mệnh đó!
Phục vụ cho tốt, nếu sau này phạm sai lầm, có chị dâu nói cho thì Sư huynh lão đại chắc chắn sẽ không phạt cậu ta.
Cần phải ngồi lên chiếc thuyền hữu nghị với chị dâu!
Tòa cao ốc mới của Cục bắt yêu cũng là kiểu kiến trúc của chính phủ thành phố Đế Đô, chỉ có điều bên trong sửa sang lại chút ít, nhìn hiện đại hơn.
Đậu Đậu đi theo Thượng Vân Tiêu từ tầng một đến tầng hai là không muốn đi nữa, trực tiếp dừng ở một gian có ánh sáng tốt nhất, “Phòng này đi.”
“Phòng… phòng này?”
Tiểu Đoan nhìn cửa, “Phòng 233 này à?”
Đậu Đậu gật đầu, “Ừ, sao thế? Đã có người ở rồi à?”
Tiểu Đoan vội vàng lắc đầu, “Chưa có, vẫn chưa có. Vẫn chưa kịp...”
Trước kia chị hai Bạch Linh cũng thích căn này, bởi vì đối diện căn này là phòng làm việc ở tòa hành chính của Sư huynh lão đại.
“Vẫn chưa kịp?”
Đậu Đậu nghi ngờ, “Vẫn chưa kịp là ý gì? Có người đặt trước rồi à?”
“Không có không có, tuyệt đối không có! Vừa rồi tôi nói là… Đừng để ý đến tôi, đừng để ý đến tôi.”
Tiểu Đoan vỗ ngực bảo đảm phòng 233 không có ai ở, Đậu Đậu nghi ngờ nhìn cậu ta.
“Vậy tôi sẽ ở đây. Bất kể có người đặt trước hay chưa thì bây giờ cũng không có ai ở.”
Tiểu Đoan thở phào, chịu khó đi ra ngoài chuyển đồ.
Thượng Vân Tiêu giúp Tiểu Đoan tháo đồ đã đóng gói bày ra, sau đó nhìn ‘Sở Minh Hiên’ đang lì ra ở phòng 233 không muốn đi.
“Cậu Sở, cậu muốn ở đâu? Nếu không lên được thì nên trèo thang bộ nhiều vào, trèo thang bộ nhiều có thể rèn luyện cơ bắp, có ích cho bài tiết tinh hoàn. Đối với việc chữa bệnh không có con của cậu rất hiệu quả.”
“Phụt.”
Đậu Đậu không nhịn được, Tiểu Đoan cũng không nhịn được.
Hai người không hẹn mà cùng phì cười, sau đó Thượng Vân Tiêu nghi ngờ lên tiếng, “Tôi nói thật đó, mấy người cười cái gì?”
Đậu Đậu nén cười rất khổ sở, “Không có gì, khụ, không có gì.”
Cái việc không lên nổi này, cô có thể trêu chọc hơn một năm.
Có điều, trước đó Lão Cửu luôn nói là đau trứng, chẳng lẽ thật sự là không cương lên được?
Ôi chao, mặc kệ đi, dù sao cũng không phải là cơ thể của hắn, hỏng thì cứ hỏng đi ~
Đậu Đậu nói không có gì xong, sắc mặt Thượng Vân Tiêu dễ nhìn hơn chút.
“Leo cầu thang có ích, cả ngồi xổm sâu cũng thế, ngồi xổm sâu là động tác thúc đẩy tinh hoàn bài tiết tốt nhất, thiếu một trong số đó…”
Thấy Thượng Vân Tiêu vẫn không ngừng lải nhải, Đậu Đậu nhìn lén ‘Sở Minh Hiên’ một cái, phát hiện mặt hắn đã đen như đít nồi.
Đường mình tự chọn, quỳ cũng phải đi hết.
Xem ra Lão Cửu nhà cô đã định trước là tứ mã nan truy trên con đường lớn thênh thang không cương lên được rồi!
Nhưng mà không sao, không cương lên được cũng không phải là Lão Cửu nhà mình, người không cương lên được là Sở Minh Hiên!
Thượng Vân Tiêu lải nhải một hồi cuối cùng nói xong, tiếp đó rất chân thành nói, “Cậu ở tầng cao đi, như vậy sẽ có ích với việc phục hồi.”
Khóe miệng ‘Sở Minh Hiên’ giật giật, “Tôi, không, ở! Tôi ở phòng cạnh phòng cô ấy!”
“Cậu Sở, những thứ này đều là tôi hỏi từ chỗ Trương Nhược Nam, nếu như cậu không tin, ngày khác tìm cô ấy xem xem? Tóm lại, cậu đừng từ bỏ chữa trị nhá!”
/1918
|