Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Chương 705: Có lẽ là em sinh ra một thần ăn rồi chăng? (1)
/1918
|
Số 81 Đế Đô, nhà quỷ nổi tiếng ở Cửu Châu. Trừ khu vui chơi Wonderland ra, đó là nơi có nhiều vong linh nhất ở Đế Đô. Nghe nói nơi đó đã từng xảy ra không ít chuyện quái dị, và cũng... chết không ít người.
Yêu Nghiệt đã từng nghe nói đến nơi đó, trước kia là xem thường, bây giờ thì sắc mặt lại có chút nặng nề.
Đậu Đậu thấy hắn cuối cùng cũng xem trọng rồi, giơ tay lên vỗ vai hắn một cái để an ủi.
“Không sao, có tôi mà. Kinh nghiệm bắt yêu của tôi tương đối nhiều, cho dù bây giờ là đạo sĩ bắt yêu Thanh Anh thì bắt Quỷ Sinh vẫn là chuyện nhỏ thôi.”
‘Sở Minh Hiên’ nhất thời, “…”
Hắn được vợ bao bọc à?
Ừ, có thể.
Nếu như không phải là thân thể của Sở Minh Hiên thì càng tốt hơn.
Cục bắt yêu lần đầu có người ngoài cần phải bảo vệ vào ở, mọi người đều vô cùng tò mò đối với hai đạo sĩ bắt yêu cần phải bảo vệ này.
Cho nên, lúc bữa khuya hơn tám giờ, một đoàn đạo sĩ bắt yêu đều tụ tập đến nhà ăn.
Đậu Đậu bế Viên Viên mới vừa xuất hiện, một loạt ánh mắt đều nhìn qua đây. Nhìn thấy Đậu Đậu thì không sao cả, nhưng nhìn thấy đứa bé trong lòng Đậu Đậu thì lập tức đần mặt ra.
Không phải là hạt giống tuyển thủ cho chức chị dâu sao?
Sao lại có con rồi thế này?
Quan trọng là đứa bé kia, sao lại có đuôi rắn chứ?
Bây giờ cái thế giời này đã bắt đầu thịnh hành sinh con với yêu rồi hả?
Có điều nói đi cũng phải nói lại, người sau lưng cô gái đó không phải là đại thiếu gia Sở gia bị yêu quái làm hỏng em trai không cương lên được đó sao?
Mẹ kiếp, sống lâu mới thấy, thật sự lại có con yêu hạ lưu như vậy, chuyện nghiêm túc gì không làm lại đi cắt đứt giống nòi của con nhà người ta!
Đối với ánh mắt của mọi người, Đậu Đậu không để ý. Từ nhỏ đến lớn bị người nhìn như vậy cũng không phải là một lần hai lần, cô đã quen rồi.
Cô tìm một chỗ trống tùy tiện ngồi xuống, đặt Viên Viên lên bàn, rồi đến chỗ bác gái của nhà ăn để lấy cơm.
‘Sở Minh Hiên’ cũng không hề dễ chịu. Có điều cũng hết cách, ai bảo hắn kiếm chuyện chứ, tự phế Sở Minh Hiên, còn nói mình không cương lên được?
Viên Viên ngồi trên bàn, cái đuôi nhỏ trắng nõn mềm mại, đôi mắt đen tròn như quả nho chớp chớp, trong nháy mắt đã thu hút được một lượng lớn các fans mami.
Không ít đạo sĩ bắt yêu nữ đã không kìm được, rối rít xông tới mặt đầy yêu thương, “Cục cưng, con tên là gì thế?”
Viên Viên cắn ngón tay út, “Con tên là Viên Viên, không phải là cục cưng.”
“Oa, ngoan quá đáng yêu quá!”
“Đúng thế, nếu như không có cái đuôi nhỏ thì nhất định là một cục cưng đáng yêu.”
“Đừng nói như vậy chứ, có đuôi vẫn rất dễ thương đấy thôi.”
Một người phụ nữ ngực bự còn đang bế một đứa bé trai khoảng hai ba tuổi hình như đang ngủ đi qua đây, thuận tay xoa xoa đầu Viên Viên.
Viên Viên nhìn chằm chằm bộ ngực của cô ấy một lúc, xụ miệng, bắt đầu vẽ vòng tròn trên bàn.
Đứa bé không vui rồi, hứng thú của người lớn vây xem cũng dần dần mất đi.
Đậu Đậu bưng đồ ăn khuya quay lại, thấy Viên Viên buồn bã, lập tức lo lắng hỏi, “Đói rồi hả? Con ăn tạm cái này trước nhé.”
Cô lấy một đĩa bánh bao xá xíu lớn một đĩa sủi cảo lớn một đĩa mì xào lớn, các cô các dì ở nhà ăn đều không nhịn được mà liếc nhìn cô.
Viên Viên nhà cô vốn dĩ ăn nhiều mà.
Đậu Đậu đặt đồ xuống, xoa đầu Viên Viên, “Mau ăn đi.”
Viên Viên xụ miệng, ngẩng đầu nhìn bộ ngực sân bay của Đậu Đậu một cái, lại xụ miệng, oa một tiếng khóc lên.
‘Sở Minh Hiên’ thầm nói không xong rồi, vừa định lấy kẹo ra dỗ nó thì con gái nhà mình đã gào lên.
“Oa hu hu hu, không có sữa, mẹ không có sữa... hu hu hu....”
Đậu Đậu lập tức đần mặt ra, “Viên Viên? Đừng nói linh tinh mau ăn cơm đi.”
Trước mặt nhiều người như vậy, lại bị con gái chê ngực phẳng!
Trời ơi trời ơi, cô đây là tạo cái nghiệt gì thế hả?
Con gái nói như vậy, người khác nhất định sẽ quan sát cô!
Hơn nữa, nhất định sẽ nhìn ngực...
Yêu Nghiệt đã từng nghe nói đến nơi đó, trước kia là xem thường, bây giờ thì sắc mặt lại có chút nặng nề.
Đậu Đậu thấy hắn cuối cùng cũng xem trọng rồi, giơ tay lên vỗ vai hắn một cái để an ủi.
“Không sao, có tôi mà. Kinh nghiệm bắt yêu của tôi tương đối nhiều, cho dù bây giờ là đạo sĩ bắt yêu Thanh Anh thì bắt Quỷ Sinh vẫn là chuyện nhỏ thôi.”
‘Sở Minh Hiên’ nhất thời, “…”
Hắn được vợ bao bọc à?
Ừ, có thể.
Nếu như không phải là thân thể của Sở Minh Hiên thì càng tốt hơn.
Cục bắt yêu lần đầu có người ngoài cần phải bảo vệ vào ở, mọi người đều vô cùng tò mò đối với hai đạo sĩ bắt yêu cần phải bảo vệ này.
Cho nên, lúc bữa khuya hơn tám giờ, một đoàn đạo sĩ bắt yêu đều tụ tập đến nhà ăn.
Đậu Đậu bế Viên Viên mới vừa xuất hiện, một loạt ánh mắt đều nhìn qua đây. Nhìn thấy Đậu Đậu thì không sao cả, nhưng nhìn thấy đứa bé trong lòng Đậu Đậu thì lập tức đần mặt ra.
Không phải là hạt giống tuyển thủ cho chức chị dâu sao?
Sao lại có con rồi thế này?
Quan trọng là đứa bé kia, sao lại có đuôi rắn chứ?
Bây giờ cái thế giời này đã bắt đầu thịnh hành sinh con với yêu rồi hả?
Có điều nói đi cũng phải nói lại, người sau lưng cô gái đó không phải là đại thiếu gia Sở gia bị yêu quái làm hỏng em trai không cương lên được đó sao?
Mẹ kiếp, sống lâu mới thấy, thật sự lại có con yêu hạ lưu như vậy, chuyện nghiêm túc gì không làm lại đi cắt đứt giống nòi của con nhà người ta!
Đối với ánh mắt của mọi người, Đậu Đậu không để ý. Từ nhỏ đến lớn bị người nhìn như vậy cũng không phải là một lần hai lần, cô đã quen rồi.
Cô tìm một chỗ trống tùy tiện ngồi xuống, đặt Viên Viên lên bàn, rồi đến chỗ bác gái của nhà ăn để lấy cơm.
‘Sở Minh Hiên’ cũng không hề dễ chịu. Có điều cũng hết cách, ai bảo hắn kiếm chuyện chứ, tự phế Sở Minh Hiên, còn nói mình không cương lên được?
Viên Viên ngồi trên bàn, cái đuôi nhỏ trắng nõn mềm mại, đôi mắt đen tròn như quả nho chớp chớp, trong nháy mắt đã thu hút được một lượng lớn các fans mami.
Không ít đạo sĩ bắt yêu nữ đã không kìm được, rối rít xông tới mặt đầy yêu thương, “Cục cưng, con tên là gì thế?”
Viên Viên cắn ngón tay út, “Con tên là Viên Viên, không phải là cục cưng.”
“Oa, ngoan quá đáng yêu quá!”
“Đúng thế, nếu như không có cái đuôi nhỏ thì nhất định là một cục cưng đáng yêu.”
“Đừng nói như vậy chứ, có đuôi vẫn rất dễ thương đấy thôi.”
Một người phụ nữ ngực bự còn đang bế một đứa bé trai khoảng hai ba tuổi hình như đang ngủ đi qua đây, thuận tay xoa xoa đầu Viên Viên.
Viên Viên nhìn chằm chằm bộ ngực của cô ấy một lúc, xụ miệng, bắt đầu vẽ vòng tròn trên bàn.
Đứa bé không vui rồi, hứng thú của người lớn vây xem cũng dần dần mất đi.
Đậu Đậu bưng đồ ăn khuya quay lại, thấy Viên Viên buồn bã, lập tức lo lắng hỏi, “Đói rồi hả? Con ăn tạm cái này trước nhé.”
Cô lấy một đĩa bánh bao xá xíu lớn một đĩa sủi cảo lớn một đĩa mì xào lớn, các cô các dì ở nhà ăn đều không nhịn được mà liếc nhìn cô.
Viên Viên nhà cô vốn dĩ ăn nhiều mà.
Đậu Đậu đặt đồ xuống, xoa đầu Viên Viên, “Mau ăn đi.”
Viên Viên xụ miệng, ngẩng đầu nhìn bộ ngực sân bay của Đậu Đậu một cái, lại xụ miệng, oa một tiếng khóc lên.
‘Sở Minh Hiên’ thầm nói không xong rồi, vừa định lấy kẹo ra dỗ nó thì con gái nhà mình đã gào lên.
“Oa hu hu hu, không có sữa, mẹ không có sữa... hu hu hu....”
Đậu Đậu lập tức đần mặt ra, “Viên Viên? Đừng nói linh tinh mau ăn cơm đi.”
Trước mặt nhiều người như vậy, lại bị con gái chê ngực phẳng!
Trời ơi trời ơi, cô đây là tạo cái nghiệt gì thế hả?
Con gái nói như vậy, người khác nhất định sẽ quan sát cô!
Hơn nữa, nhất định sẽ nhìn ngực...
/1918
|