Sau lưng nữ quỷ toàn là nữ quỷ mặc váy màu hồng, tất cả đều cầm đèn lồng kiểu cổ.
“Nhanh lên đi, lão phu nhân gọi các ngươi qua phục vụ. Nếu đến muộn, cẩn thận da của các ngươi đấy!”
Nữ quỷ dẫn đầu vừa bay bay vừa quay đầu dặn dò, các nữ quỷ sau lưng cô ta rối rít gật đầu, mặt nơm nớp lo sợ, dường như lão phu nhân là một nhân vật rất đáng sợ.
Thấy hơn hai mươi Quỷ Sinh đi qua trước mặt như vậy, Đậu Đậu siết tay, thật sự có chút không cam lòng. Nhưng mà hết cách rồi, nhiều Quỷ Sinh như vậy, cô không dám trêu vào. Nếu như đổi thành trước kia, cô bắt hết cũng không thành vấn đề, nhưng bây giờ... đấu đơn thì còn có thể, đấu cả đoàn thì không được!
Cô yên phận đợi ở trong lòng ‘Sở Minh Hiên’, nín thở ngưng thần, chờ đám Quỷ Sinh kia đi xa hẳn.
‘Sở Minh Hiên’ ôm vòng qua cô nấp trong bụi cây, vợ ở trong lòng, nội tâm của hắn bị giày vò khổ sở. Người cô mềm mại, mùi hương cơ thể nhàn nhạt bay quanh hắn. Hơi thở toàn là mùi trên người cô, làm cho máu hắn phi nhanh, xông hết đến chỗ tàn tật kia.
Hắn muốn đặt cô sang bên cạnh, lại sợ kinh động đến đám Quỷ Sinh kia, vì vậy chỉ có thể nghiến răng, nén không lên tiếng.
Hắn bây giờ coi như hoàn toàn nhận thức được việc gây chuyện của mình rồi.
Hắn không nên phế Sở Minh Hiên!
Bây giờ thì hay rồi, người đau là hắn, người nhịn cũng là hắn. Tội lỗi gì đều đổ hết lên đầu hắn cả!
Hắn nên đợi đến lúc sắp tự sát mới phế Sở Minh Hiên mới đúng, như vậy người chịu tội chính là Sở Minh Hiên!
‘Sở Minh Hiên’ nghiến răng, âm thầm quyết định giúp vợ bắt Quỷ Sinh xong lập tức rạch bụng tự sát!
Đợi đã, ở đây có nhiều đạo sĩ bắt yêu như vậy, ngộ nhỡ cứu sống Sở Minh Hiên thì làm thế nào?
Cho nên trước khi rạch bụng tự sát phải tự cung đã!
Như vậy cho dù Sở Minh Hiên được cứu, vậy cậu ta cũng phải nhịn đau chịu tội!
Tự cung trước, rồi tự sát! Hoàn mỹ!
‘Sở Minh Hiên’ nghiến răng nghiến lợi hạ quyết định, người trong lòng đột nhiên nghi ngờ mở miệng, “Răng của anh hình như đang run ấy.”
“... Hơi lạnh.”
“Không phải chứ? Nhiệt độ cơ thể anh rất cao.”
“Thật ra… là tại em nặng quá.”
Đậu Đậu trợn mắt, vừa định nói cô mới có bốn mươi cân, nghĩ đến cái gì, cô lập tức ngẩn ra.
Không phải là hắn... lại đau trứng đấy chứ?
Đậu Đậu vội vàng nhảy khỏi người ‘Sở Minh Hiên’.
‘Sở Minh Hiên’ thở phào, mới vừa lau mồ hôi đã nghe thấy Đậu Đậu lo lắng hỏi, “Có phải lại đau rồi không? Còn có thể chịu được không? Hay là bây giờ em đi tìm Trương… em xem giúp anh!”
“Đừng! Anh không đau, anh có thể nhịn được, thật đấy, thật mà!”
‘Sở Minh Hiên’ luống cuống bắt lấy cánh tay Đậu Đậu, hít sâu, lại hít sâu, vừa định đứng lên, lại bị Đậu Đậu nhanh chóng ấn xuống bụi cây.
Lại một đội nha hoàn đi tới, lần này là mặc váy màu xanh lá cây nhạt.
Vẫn không có chân như cũ, xách đèn lồng như cũ, chỉ có điều trong tay mỗi nha hoàn quỷ đều có một cái đĩa. Trên cái đĩa lại đậy nắp, giống như là đồ ăn.
“Mọi người nhanh lên đi, lát nữa đồ ăn nguội rồi, lão phu nhân sẽ trách tội đấy.”
Con quỷ dẫn đầu nói, vội vã đi về phía trước.
Một đội nha hoàn lại đi nhanh qua, lần này một nha hoàn ở cuối hàng nhỏ giọng lẩm bẩm mấy câu.
“Lại có con dâu mới đến, lão phu nhân coi trọng lắm. Chỉ sợ là cũng giống như người lần trước thôi, không qua được tối nay đã chết rồi.”
Tiểu nha hoàn vừa lẩm bẩm, một nha hoàn trước mặt cô ta lập tức quay đầu trách mắng.
“Suỵt, đừng nói linh tinh, để lão phu nhân nghe thấy, chúng ta sẽ phải đến từ đường gác cửa đấy!”
“Á, vậy em không nói nữa, em không muốn đến từ đường gác cửa đâu. Lần trước mấy tỷ tỷ đi gác cửa, chết thảm lắm luôn...”
“Em còn nói à!”
“Ồ, em không nói nữa, em sẽ không nói gì nữa.”
“Nhanh lên đi, lão phu nhân gọi các ngươi qua phục vụ. Nếu đến muộn, cẩn thận da của các ngươi đấy!”
Nữ quỷ dẫn đầu vừa bay bay vừa quay đầu dặn dò, các nữ quỷ sau lưng cô ta rối rít gật đầu, mặt nơm nớp lo sợ, dường như lão phu nhân là một nhân vật rất đáng sợ.
Thấy hơn hai mươi Quỷ Sinh đi qua trước mặt như vậy, Đậu Đậu siết tay, thật sự có chút không cam lòng. Nhưng mà hết cách rồi, nhiều Quỷ Sinh như vậy, cô không dám trêu vào. Nếu như đổi thành trước kia, cô bắt hết cũng không thành vấn đề, nhưng bây giờ... đấu đơn thì còn có thể, đấu cả đoàn thì không được!
Cô yên phận đợi ở trong lòng ‘Sở Minh Hiên’, nín thở ngưng thần, chờ đám Quỷ Sinh kia đi xa hẳn.
‘Sở Minh Hiên’ ôm vòng qua cô nấp trong bụi cây, vợ ở trong lòng, nội tâm của hắn bị giày vò khổ sở. Người cô mềm mại, mùi hương cơ thể nhàn nhạt bay quanh hắn. Hơi thở toàn là mùi trên người cô, làm cho máu hắn phi nhanh, xông hết đến chỗ tàn tật kia.
Hắn muốn đặt cô sang bên cạnh, lại sợ kinh động đến đám Quỷ Sinh kia, vì vậy chỉ có thể nghiến răng, nén không lên tiếng.
Hắn bây giờ coi như hoàn toàn nhận thức được việc gây chuyện của mình rồi.
Hắn không nên phế Sở Minh Hiên!
Bây giờ thì hay rồi, người đau là hắn, người nhịn cũng là hắn. Tội lỗi gì đều đổ hết lên đầu hắn cả!
Hắn nên đợi đến lúc sắp tự sát mới phế Sở Minh Hiên mới đúng, như vậy người chịu tội chính là Sở Minh Hiên!
‘Sở Minh Hiên’ nghiến răng, âm thầm quyết định giúp vợ bắt Quỷ Sinh xong lập tức rạch bụng tự sát!
Đợi đã, ở đây có nhiều đạo sĩ bắt yêu như vậy, ngộ nhỡ cứu sống Sở Minh Hiên thì làm thế nào?
Cho nên trước khi rạch bụng tự sát phải tự cung đã!
Như vậy cho dù Sở Minh Hiên được cứu, vậy cậu ta cũng phải nhịn đau chịu tội!
Tự cung trước, rồi tự sát! Hoàn mỹ!
‘Sở Minh Hiên’ nghiến răng nghiến lợi hạ quyết định, người trong lòng đột nhiên nghi ngờ mở miệng, “Răng của anh hình như đang run ấy.”
“... Hơi lạnh.”
“Không phải chứ? Nhiệt độ cơ thể anh rất cao.”
“Thật ra… là tại em nặng quá.”
Đậu Đậu trợn mắt, vừa định nói cô mới có bốn mươi cân, nghĩ đến cái gì, cô lập tức ngẩn ra.
Không phải là hắn... lại đau trứng đấy chứ?
Đậu Đậu vội vàng nhảy khỏi người ‘Sở Minh Hiên’.
‘Sở Minh Hiên’ thở phào, mới vừa lau mồ hôi đã nghe thấy Đậu Đậu lo lắng hỏi, “Có phải lại đau rồi không? Còn có thể chịu được không? Hay là bây giờ em đi tìm Trương… em xem giúp anh!”
“Đừng! Anh không đau, anh có thể nhịn được, thật đấy, thật mà!”
‘Sở Minh Hiên’ luống cuống bắt lấy cánh tay Đậu Đậu, hít sâu, lại hít sâu, vừa định đứng lên, lại bị Đậu Đậu nhanh chóng ấn xuống bụi cây.
Lại một đội nha hoàn đi tới, lần này là mặc váy màu xanh lá cây nhạt.
Vẫn không có chân như cũ, xách đèn lồng như cũ, chỉ có điều trong tay mỗi nha hoàn quỷ đều có một cái đĩa. Trên cái đĩa lại đậy nắp, giống như là đồ ăn.
“Mọi người nhanh lên đi, lát nữa đồ ăn nguội rồi, lão phu nhân sẽ trách tội đấy.”
Con quỷ dẫn đầu nói, vội vã đi về phía trước.
Một đội nha hoàn lại đi nhanh qua, lần này một nha hoàn ở cuối hàng nhỏ giọng lẩm bẩm mấy câu.
“Lại có con dâu mới đến, lão phu nhân coi trọng lắm. Chỉ sợ là cũng giống như người lần trước thôi, không qua được tối nay đã chết rồi.”
Tiểu nha hoàn vừa lẩm bẩm, một nha hoàn trước mặt cô ta lập tức quay đầu trách mắng.
“Suỵt, đừng nói linh tinh, để lão phu nhân nghe thấy, chúng ta sẽ phải đến từ đường gác cửa đấy!”
“Á, vậy em không nói nữa, em không muốn đến từ đường gác cửa đâu. Lần trước mấy tỷ tỷ đi gác cửa, chết thảm lắm luôn...”
“Em còn nói à!”
“Ồ, em không nói nữa, em sẽ không nói gì nữa.”
/1918
|