Lớp trưởng gật đầu nói được, Đậu Đậu liền cầm cặp sách đi ra ngoài.
Nhưng còn chưa đi được hai bước thì Lý Thanh đã đuổi theo, “Đậu Đậu, tớ có mấy lời muốn nói với cậu.”
Đậu Đậu dừng lại, “Sao thế?”
“Sau này sợ là tớ không thể đến Niệm Nô Kiều làm việc được nữa rồi.”
“Tại sao?”
Chuyện này khiến Đậu Đậu rất kinh ngạc, dẫu sau thì cô cũng rất tín nhiệm Lý Thanh. nếu như Lý Thanh không đến Niệm Nô Kiều nữa thì cô cứ cảm thấy không yên tâm được.
Niệm Nô Kiều vẫn đang có quả bom hẹn giờ là Vương Yên Nhiên lúc nào cũng có thể cầm dao đâm cho cô một nhát kia kìa!
“Xin lỗi cậu… tớ... Cố phu nhân bảo tớ bổ túc chương trình học cho Trường Sinh, năm mươi tệ một tiếng. Mặc dù tiền lương không nhiều bằng làm việc ở Niệm Nô Kiều nhưng tớ cảm thấy như vậy đã đủ dùng rồi.”
Đậu Đậu hoàn toàn đần mặt ra, “Cố phu nhân? Mẹ Tớ á?”
“Ừ, hôm qua bà ấy đến tìm tớ, hy vọng tớ có thể dạy kèm cho Trường Sinh, còn nói so với đi đến Niệm Nô Kiều làm việc thì dạy như thế này sẽ không ảnh hưởng đến việc học hành của tớ.”
Đậu Đậu, “...”
Cô phục rồi, cô hoàn toàn phục rồi! Sở Ngọc Bình đúng là kê thuốc đúng bệnh mà!
“Đậu Đậu, xin lỗi cậu. Tớ biết làm như vậy là không tốt. Nhưng tớ đã không giúp được gì cho cậu nữa rồi. Hơn nữa sắp tới đây việc học hành cũng nặng nề hơn, tớ thật sự muốn học hành cẩn thận.”
Đậu Đậu muốn yên tĩnh.
Thấy vẻ mặt Lý Thanh càng ngày càng áy náy, cô bèn vội vàng mở miệng, “Không sao không sao, tớ hiểu mà, tớ hiểu cả mà! Nếu như cậu đã quyết định vậy thì cậu cứ làm thế đi. Tiền lương tháng này tớ vẫn sẽ trả cho cậu như bình thường.”
“Không, tớ không thể nhận số tiền này được, cậu không trách tớ là được rồi.”
Đậu Đậu vỗ vai Lý Thanh, “Lúc nào không dạy nữa thì quay lại nhé.”
Lý Thanh gật đầu, “Ừ!”
Sau đó Cố Thanh Vân đến đón Trường Sinh, nhân tiện cũng đón luôn cả Lý Thanh về.
P/S: Sở Ngọc Bình lén đến Thánh Phong mấy lần bị Cố Thanh Vân phát hiện ra, vì vậy ông nghiêm cấm bà ấy không được đến đây đón con nữa.
Cho nên Cố Thanh Vân cả ngày di chuyển giữa ba điểm công ty, trường học và Cố gia, bận tới bận lui chăm lo công việc và chăm sóc cho vợ, còn phải dành thời gian để qua đây đón con trai và con dâu mà vợ mình nhìn trúng nữa. Cố Thanh Vân rất mệt mỏi, nhưng Cố gia bây giờ hòa thuận như vậy, có mệt nữa ông ấy cũng bằng lòng.
“Tan học rồi à? Đậu Đậu thi nhảy lớp thế nào rồi, gần đây ba bận rộn, nếu không phải là hiệu trưởng của con gọi điện thoại tới nói cho ba thì ba cũng không biết con tham gia kỳ thi nhảy lớp nữa.”
“Hì hì, cũng được ạ, con đã đỗ rồi. Ngày mai là có thể đến lớp 12/9 học ạ.”
“Ừ, tốt! Theo ba về nhà thôi, bảo dì giúp việc mới đến nấu thêm ít đồ ăn chúc mừng con.”
“Dì giúp việc mới đến?”
“Ừ, gần đây khẩu vị của mẹ con rất kén, dì giúp việc lần trước nấu cơm không hợp khẩu vị của bà ấy, gọi đồ ăn bên ngoài lại không yên tâm, chỉ đành mời thêm một người nữa thôi.”
Đậu Đậu cau mày, trong lòng có một loại dự cảm xấu, sợ Sở Ngọc Bình xảy ra chuyện, nên quyết định …
“Vâng, con về.”
Nhưng còn chưa đi được hai bước thì Lý Thanh đã đuổi theo, “Đậu Đậu, tớ có mấy lời muốn nói với cậu.”
Đậu Đậu dừng lại, “Sao thế?”
“Sau này sợ là tớ không thể đến Niệm Nô Kiều làm việc được nữa rồi.”
“Tại sao?”
Chuyện này khiến Đậu Đậu rất kinh ngạc, dẫu sau thì cô cũng rất tín nhiệm Lý Thanh. nếu như Lý Thanh không đến Niệm Nô Kiều nữa thì cô cứ cảm thấy không yên tâm được.
Niệm Nô Kiều vẫn đang có quả bom hẹn giờ là Vương Yên Nhiên lúc nào cũng có thể cầm dao đâm cho cô một nhát kia kìa!
“Xin lỗi cậu… tớ... Cố phu nhân bảo tớ bổ túc chương trình học cho Trường Sinh, năm mươi tệ một tiếng. Mặc dù tiền lương không nhiều bằng làm việc ở Niệm Nô Kiều nhưng tớ cảm thấy như vậy đã đủ dùng rồi.”
Đậu Đậu hoàn toàn đần mặt ra, “Cố phu nhân? Mẹ Tớ á?”
“Ừ, hôm qua bà ấy đến tìm tớ, hy vọng tớ có thể dạy kèm cho Trường Sinh, còn nói so với đi đến Niệm Nô Kiều làm việc thì dạy như thế này sẽ không ảnh hưởng đến việc học hành của tớ.”
Đậu Đậu, “...”
Cô phục rồi, cô hoàn toàn phục rồi! Sở Ngọc Bình đúng là kê thuốc đúng bệnh mà!
“Đậu Đậu, xin lỗi cậu. Tớ biết làm như vậy là không tốt. Nhưng tớ đã không giúp được gì cho cậu nữa rồi. Hơn nữa sắp tới đây việc học hành cũng nặng nề hơn, tớ thật sự muốn học hành cẩn thận.”
Đậu Đậu muốn yên tĩnh.
Thấy vẻ mặt Lý Thanh càng ngày càng áy náy, cô bèn vội vàng mở miệng, “Không sao không sao, tớ hiểu mà, tớ hiểu cả mà! Nếu như cậu đã quyết định vậy thì cậu cứ làm thế đi. Tiền lương tháng này tớ vẫn sẽ trả cho cậu như bình thường.”
“Không, tớ không thể nhận số tiền này được, cậu không trách tớ là được rồi.”
Đậu Đậu vỗ vai Lý Thanh, “Lúc nào không dạy nữa thì quay lại nhé.”
Lý Thanh gật đầu, “Ừ!”
Sau đó Cố Thanh Vân đến đón Trường Sinh, nhân tiện cũng đón luôn cả Lý Thanh về.
P/S: Sở Ngọc Bình lén đến Thánh Phong mấy lần bị Cố Thanh Vân phát hiện ra, vì vậy ông nghiêm cấm bà ấy không được đến đây đón con nữa.
Cho nên Cố Thanh Vân cả ngày di chuyển giữa ba điểm công ty, trường học và Cố gia, bận tới bận lui chăm lo công việc và chăm sóc cho vợ, còn phải dành thời gian để qua đây đón con trai và con dâu mà vợ mình nhìn trúng nữa. Cố Thanh Vân rất mệt mỏi, nhưng Cố gia bây giờ hòa thuận như vậy, có mệt nữa ông ấy cũng bằng lòng.
“Tan học rồi à? Đậu Đậu thi nhảy lớp thế nào rồi, gần đây ba bận rộn, nếu không phải là hiệu trưởng của con gọi điện thoại tới nói cho ba thì ba cũng không biết con tham gia kỳ thi nhảy lớp nữa.”
“Hì hì, cũng được ạ, con đã đỗ rồi. Ngày mai là có thể đến lớp 12/9 học ạ.”
“Ừ, tốt! Theo ba về nhà thôi, bảo dì giúp việc mới đến nấu thêm ít đồ ăn chúc mừng con.”
“Dì giúp việc mới đến?”
“Ừ, gần đây khẩu vị của mẹ con rất kén, dì giúp việc lần trước nấu cơm không hợp khẩu vị của bà ấy, gọi đồ ăn bên ngoài lại không yên tâm, chỉ đành mời thêm một người nữa thôi.”
Đậu Đậu cau mày, trong lòng có một loại dự cảm xấu, sợ Sở Ngọc Bình xảy ra chuyện, nên quyết định …
“Vâng, con về.”
/1918
|