Xoay Người Nữ Xứng Hát Vang

Chương 1: Chuong 1

/2


Hoàng tử Piano
Chuong 1:

[ Nhiệm vụ chính: Hoàn thành nguyện vọng của thân chủ.

Độ khó: B

Khen thưởng: 3000 tích phân ]

Lại xuyên qua không gian khác lần nữa, Lăng Duy nhắm mắt lại vứt bỏ toàn bộ suy nghĩ trong đầu. Đã nhiều lần xuyên không, làm rất nhiều nhiệm vụ, cô đã sớm tập thành thói quen làm sao khi ở giữa không gian xuyên qua mà kiếm soát tốt trạng thái linh hồn của bản thân.

Một khắc kia khi đang ở trong người thân chủ, cô đã sớm chuẩn bị tốt để nhận biết về mọi thứ. Hoảng hốt trong giây lát, cô dần hòa hợp với cơ thể bây giờ, rồi sau đó chậm rãi mở mắt ra.

Trước mặt hé ra một chiếc gương trang điểm, cô đang ngồi ở giữa gương, ngũ quan xinh xắn lại tinh tế, toàn thân tản ra khí chất thanh lịch tao nhã. Lúc này cô đang ở trong một căn phòng trang điểm, hai bên là chuyên gia trang điểm, đang đeo đồ trang sức cho cô.

"Lăng tiểu thư, xin nhắm mắt lại, lúc này đang trang điểm ở phần mắt." Chuyên gia trang điểm bên cạnh lên tiếng nhắc nhở.

"Uh"Lăng Duy nhắm mắt lại, dứt khoát suy nghĩ về nội dung cuốn sách.

Lúc này là phần hoàng tử Piano cùng với công chúa Piano đang lúc xích mích ân oán.

Nguyên văn nó là, thân chủ cùng với nam chủ giống nhau đều là những nhà diễn tấu Piano ưu việt, hai người còn bị vây trong một vòng tròn nhỏ. Chẳng những vậy, hai người còn ở cùng một khu nhà ở trường học, lên trung học thì quen nhau, về sau bất luận là cao trung, hay là thi đỗ đến học viện âm nhạc lớn nhất ở Châu Âu, hai người đều ỏ cùng một lớp!

Cái gọi là một núi thì không thể chứa hai hổ, thân chủ vốn có tính cách cao ngạo, từ nhỏ đến lớn đều xem nam chủ là đối thủ của mình, cho rằng đó là mục tiêu cần vượt qua, nam chủ khi còn trẻ ngẫu nhiên có cùng nàng so đo vài lần. Mãi cho đến về sau thì lại nghĩ muốn yêu thích nàng, vì thế sau này hầu như đều là nhường thân chủ.

Điều này làm cho thân chủ vừa kiêu ngạo, lại tự hào!

Đôi bên còn chung sống với nhau, cùng nhau rơi vào bể tinh.

Sau đó thân chủ gia nhập vào giới nghệ si Piano, trở thành một nhà diễn tấu xuất sắc, xuyên suốt con đường đó, lại không có bóng dáng của nam chủ.Trái lại nam chủ vốn là theo đuổi hình tương hoàng tử Piano rực rỡ, lại lạnh nhạt rời khỏi giới nghệ sĩ Piano.

Thân chủ chạy tới hỏi nam chủ, vì sao lại rời bỏ Piano, nam chủ chỉ là thản nhiên trả lời cô một câu, không thích.

Ngay từ đầu thân chủ đã giận hắn không tranh giành, nhưng rồi về sau cũng không tin tưởng, không tin hắn lại không yêu Piano, vì sao lại có thể mà không thích? Hắn làm sao có thể bỏ được hơn hai mươi năm gắn bó với Piano.

Sau này, thân chủ ở trong giới nghệ thuật địa vị càng ngày càng cao, cao đến nổi nam chủ cũng không đuổi kịp được bước chân của nàng, chỉ có thể mà ngước nhìn nàng. Tất cả tình yêu cũng bị thời gian bào mòn mà lắng xuống, sau cùng hai người ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều, cuối cùng chia tay một người một ngã.

Sau khi chia tay, thân chủ gả cho một nhà âm nhạc nổi tiếng, hai người đều là nhà nghệ thuật rực rỡ, người ngoài nhìn vào thì nghĩ đúng là một cặp thần tiên trời sinh. Ai ngờ tích cách hai người đều không phù hợp, đều là dạng thiên tài quái gở, càng huống chi hai người như nhau đều là thiên tài xuất sắc, ngồi cùng một chỗ là va chạm đủ loại, xung đột, rồi tranh chấp khiến hôn nhân chỉ duy trì được ba năm thì liền tuyên bố tan vỡ!

Mà lúc này thân chủ mới cảm thấy nam chủ đối với cô thật sự rất tốt, muốn thay đổi ý định thì rất xấu hổ, cô cảm thấy mình rất không xứng với tình yêu của hắn, liền bỏ  đi cơ hội hồi gắn kết lại.

Nam chủ đợi cô năm năm, cuối cùng cũng quên đi, về sau hắn kết hôn với cô bạn khá thân thiết với cô đã vẫn luôn bên cạnh hắn, cả đời mà tôn trọng nhau như khách. Mà thân chủ cuối cùng sau khi lãng phí thời gian, mãi cho đến vài năm sau, thân chủ mới hoàn toàn sáng mắt, trong tình yêu, chưa từng có việc xứng hay không xứng.

Đáng thương cho cô trước kia tham lòng hư vinh, làm cô cảm thấy hắn không xứng với hào quang khi đó của cô. Hôn nhân lại thất bại khiến cô rất xấu hổ, lòng tự trọng buồn cười của cô cho rằng cô rất không xứn với hắn.

Chỉ tiếc rằng thân chủ tỉnh ngộ đã muộn, nhìn thấy gia đình và con nhỏ của nam chủ, cô trước sau đều không có dũng khí mà quấy rầy cuộc sống của hắn, lựa chọn chúc phúc cho bọn họ.

Mãi cho đến quá nủa đời người, trong một cuộc nói chuyện phiếm bạn thân thiết đã vô ý nhắc đến một chuyện, thân chủ mới hiểu được nguyên nhân nam chủ rời khỏi giới nghệ thuật Piano. Hóa ra vào lúc sinh nhật của cô nam chủ đã chuẩn bị cho cô một sự bất ngờ, chẳng may tay phải bị đánh mà làm tổn thương, hắn từ nhỏ luyện đàn mà lớn lên, từ lâu đã có nhiều vết rạn bên trong, bây giờ vì tập luyện quá nhiều mà tổn thương, gần như mang tính chất hủy diệt! ( Khúc này mình dịch lụi vì không biết đánh nhiều mà bị thương hay bị đàn rớt dập mà bị thương )

Cho dù sau này có khôi phục, cũng rất khó có thể khôi phục lại trình độ vốn có, sẽ không bao giờ có thể trở thành nghệ sĩ Piano nữa. Vì không muốn cô nhìn thấy, hắn kiên quyết chịu đựng không nói cho ai, kết quả là hắn chủ động rời khỏi giới nghệ thuật Piano, mà vẫn gạt chuyện này...

Sau khi biết được tin tức này, vừa mới thông suốt cô gần như bị áy náy ép đến bực bội, cô lúc ấy còn giận hắn vì sao không tranh đoạt, thậm chí còn từng khinh bỉ hắn một lần, nhưng mà lại chưa từng nghĩ tới nguyên nhân này!

Hắn vì sao lại ngu ngốc như vậy? tinh khách đại thời đại! Vì sao lại đối xử với cô tốt như thế. Cô phải làm đền đáp hắn như thế nào mới tốt đây? Cô hoàn lại đều không được....

Mãi cho đến khi cô trăm tuổi, chuyện này vẫn là nôt ruồi son trong lòng cô, nguyện vọng duy nhất của cô chính là hi vọng hắn sẽ được hanh phúc.

Tiếp thu được toàn bộ thông tin của thân chủ, lồng ngực Lăng Duy nhói lên không thể hít thở được, khóe mắt không kiểm soát được rơi xuống một giọt lệ, nam nhân như vậy, cô nhất định sẽ làm cho  hắn được hạnh phúc. Cả một đời này, cô sẽ không bỏ qua nam nhân như vậy nữa, sẽ không tiếp tục buôn tay!

"Lăng tiểu thư, sao lại khóc? Không phải là tình trạng hoa măt không tốt nên khóc..."Chuyên gia trang điểm khẩn trương trang điểm lại cho cô, nhìn cô thật khó hiểu.

"Không có việc gì..."Lăng Duy lạnh nhạt cười, đè xuống tòan bộ cảm xúc, cô xuyên qua khoảng thời gian này vừa tốt vừa không tốt.

Tốt là, hiện tại cô đang độc thân, không tốt chính là, hai ngày nữa cái người chuyên gia  âm nhạc kia đang có định cầu hôn cô, mà bọn họ đã chia tay được một năm.

"Lăng Lăng đại nhân ~~~ ô ô ::-_-:: rất là cảm động ~~~ nam chủ như vậy, đại nhân nhất định phải giành được trong tay ~~ ngàn vạn không  thể để người khác đoạt đi ~~"

"Biết rồi..."Trên đầu Lăng Duy vạch đen không thôi, đây vẫn là lần đầu tiên nghe được Tiểu Bạch khen nam chủ, hiếm thấy hiếm thấy...

Hội nghị diễn tấu Piano lập tức bắt đầu, Lăng Duy bình phục lại tâm tình, tiêp đó người đại diện nhắc nhở xuống dưới, cũng như mọi ngày bình tĩnh đi tới hôi đường, ưu nhã ngồi xuống chiếc đàn Piano ba góc trước mặt....

Những nốt nhạc trong veo toát ra từ đầu ngón tay, hai tay cùng phím đàn đánh ra điệu múa xinh đẹp....

Người ngồi ở đó hết sức tao nhã, một cái nhăn mày cười cũng đẹp tựa như tranh,  lông mày tựa Viễn Sơn, nét mặt như hoa đào....

Thật là cảnh tượng tuyệt đẹp, khiến tẳm người xem không cảm thấy chán, lại không phải nói đến khúc đàn Piano vô cùng êm tai...

Diễn tấu bất tri bất giác mà kết thúc, đối với Lăng Duy mà nói, có chút hơi lâu, nhưng đối với những người ngồi ở khán đài nghe, lại cảm thấy thời gian thật là nhanh!

Sau khi  Lăng Duy chào cảm ơn xong cũng không lập tức xuống sân khấu, mà là nhân cơ hội phần đông các phóng viên đều tụ họp ở đây, trực tiếp cầm lên Microphone....

Những phóng viên tụ họp ở dó cũng không phải là kẻ ngốc, đều biết cô ấy khẳng định là có lời muốn nói, một đám khứu giác nhanh nhạy đã sớm ngửi được hương vị của tin tức nào đó, một đám cầm lấy máy quay phim, hướng về phía dài...

Hiếm thấy là, những người ngồi ở dưới nghe cũng không có tan cuộc, một đám cũng không rời đi, mong đợi nhìn về phía đài...

"Ở chỗ này, tôi có một việc muốn tuyên bố..."Lăng Duy mở miệng, những phóng viên này sôi nổi đủ loại máy chụp ảnh đèn tia chợp liên túc chớp nhoáng.

Phía sau là hàng tiếp đón, nhất ;là người đại diện hận không thể xông lên trên bục, nhưng mà cô ta lại không biết Lăng Duy tính làm chuyện gi?!

"Trải qua cân nhắc cẩn thận, tôi quyết định rời  khỏi giới Piano..."Lời này vừa rơi xuống, toàn bộ hội đường trong nháy mắt yên tĩnh trở lại. Ước chừng chỉ có vài giây đồng hồ sau, các phóng viên đều ôn ào chen chúc cầm Microphone đặt câu hỏi, mà những người ngồi ở dưới đài nghe cảm xúc dâng trào, phút chốc thổn thức không thôi, nhao nhao đứng dậy.

Nhưng mà đan xen là những người có trình độ, bọn họ không có làm ầm ĩ, mà là cùng nhau chờ đợi giải thích.

"Xin hỏi bậc thầy Lăng Duy, nguyên nhân gì khiến cô đột nhiên rời khỏi giới nghệ sĩ Piano?"

"Đúng, vì sao lại đột nhiên tuyên bố tin tức này, lại không có một chút dấu hiệu nào báo trước?"

"Nguyên nhân gì khiến cô rời bỏ tương lai sáng lạn? Rời bỏ đi đại vị trong giới nghệ sĩ Piano?"

"Ngài có thể nói chút gì được không?"

"... ..."

Các phóng viên sôi nổi khai thác đầu đề tin tức, đầu đề bọn họ đều có tín chất oanh tạc tin tức!

"không nói đến việc vứt bỏ địa vị trong giới nghệ sĩ Piano, đầu tiên tôi là người phụ nữ, tôi cũng giống như những nữ nhân bình thường khác giúp chồng dạy con, tôi không muốn đem tuổi  thanh xuân của mình cống hiến cho Piano, cũng không muốn lỡ mất người kia..."

Trong lời nói của Lăng Duy, làm cho dự định ban đầu xông lên kéo cô xuống của người đại diện đột nhiên dừng bước chân, cô đương nhiên biết người kia là ai....

"Hí ---"

Xung quanh một mảnh xôn xao, các phóng viên cảm giác vừa đào được tin tức có tính chất oanh tạc, một đám phía sau tiếp tục nói:

"Xin hỏi bậc thầy Lăng Duy một chút, thuận tiện có thể tiết lộ người kia được không?"

"là dạng nam nhân ưu tú? Lại khiến cho công  chú Piano rời bỏ đi môn mình yêu nhất Piano? Rời bỏ đi  địa vị cầm  đàn?!!!"Người nói lời này âm cuối nhấn mạnh, giọng điệu không thể tin được, vậy mà là nam nhân, không ngờ Lăng Duy cao quý vạn phần, lại mến mộ người khác! ( Khúc này ta chém )

"Nhất định là siêu sao!"

"Không đúng! Nói không chừng là nhà nghệ thuật!"

"Nhất định là người có đẳng cấp của ngôi sao sáng...."

"....."

"Mặc kệ là ai, tôi hi vọng sẽ được mọi người chúc phúc, bởi vì ở trong mắt tôi, anh ấy là người ưu tú nhất, cũng là người yêu ta nhất...."Lăng Duy nói xong lời này, trên chân nổi lên thẹn thùng màu đỏ, một màn này được các phóng viên như nhau bị chụp lại...

"Kia Lăng lão sư có thể hay không tiết lộ một chút thân phận của người nọ? Là ngươi làm nghề gì?"

"Đúng rồi! Có phải cũng là nghệ sĩ dương cầm?"

"Có phải là nhà nghệ thuật hay không?"

"Lăng lão sư dự định khi nào có thể cầm đàn trở lại?"

"......"

"Đucợ rồi được rồi, hết thẩy đều chò Lăng Duy suy nghĩ kỹ càng sẽ thông báo cho  mọi người biết!!"

Người đại diện Tô tỷ lập tức giúp Lăng Duy kết thúc.

"Thật là uy phong ~~~ Danh nhân chính là không giống nhau!" Tiểu Bạch tỏ vẻ loại chỉ cần nói một câu này đều phải phòng bị sự quan tâm, cảm giác được người khác ngưỡng mộ, lớn lớn đát! ( đói bung + buồn ngủ => ta bó  tay )

Một đường đi đến hậu trường, đoàn thể liên tục vây xung quanh, đưa nước, đưa khăn lau mặt, ....Một đám trong mắt đều mang theo tia tinh quang bát quái ở trong mắt.

"Tô tỷ giúp tôi dặt một vé máy bay đi thành phố Q....."

"Bây giờ?"

"Uh, càng nhanh càng tốt" cầm bộ y phục đi đến bên Lăng Duy đang lúc thay trang phục diễn xuất.

Tô tỷ:"....."Yên lặng đi đặt vé máy  bay....Cô chưa kịp hỏi hôm nay vị đại tiểu thư phát điên cái gì, đã i sai đi làm việc...

Lăng duy thay xong quần áo, sau đó tháo xuống trang sức, thu dọn xog đồ đạt....

Chỉ chốc lát Tô tỷ đã trở lại:"Nửa giờ sau sẽ có một chuyến bay."

"Đươc"Lăng Duy gật đầu, hai người ngồi trên xe,  đã là tám giờ tối...


/2

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status