Chương 22: Tình cờ gặp Mặc Thiên Trần
Edit: Tuyết Khanh
"Giá. . . Mau tránh ra. . . tất cả mau tránh ra. . ." Hơn mười nam tử mặc trang phục màu đen cưỡi hắc mã hùng hổ chạy như bay đến. Chính giữa một chiếc xe ngựa sang trọng, nạm bảo thạch, xa xỉ đến cực điểm, khóe miệng Tiếu Tĩnh khẽ nhếch, đó là xe ngựa của Thánh Khanh Vương phủ, cái này coi như là không cần cùng thổ phỉ liều mạng, xe ngựa này thực sự là tới sớm không bằng tới đúng dịp.
"Mau tránh ra. . ." Phía trước nam nhân đi đầu quát lớn thị vệ Trấn quốc công phủ và thổ phỉ, có một loại khí thế nếu không tránh ra liền giết chết không luận tội, Tiếu Tĩnh mỉm cười, gió mát từ từ thổi vào khiến quần áo bay tán loạn, giống như mới vừa tiên tử hạ phàm. Ánh mắt Tùy Phong ở trên người thị vệ và thổ phỉ bồi hồi một vòng sau đó rơi vào trên người Tiếu Tĩnh, Tiếu Tĩnh mỉm cười đạm nhiên ưu nhã, mà lúc này Tùy Phong lại lòng nóng như lửa đốt "Tiếu đại tiểu thư, vương phủ có việc gấp, vẫn xin người cho đi qua được thuận tiện." Tiếu Tĩnh dù sao đã từng cứu hắn, hơn nữa còn là con gái trọng thần triều đình thực sự không thể đắc tội.
"Ngài cũng nhìn thấy, ta hôm nay tự mình đi Khấn Châu tế bái mẫu thân lại bị thổ phỉ chặn đường đánh cướp, đều không phải ta không cho các vị đi qua . . ."
Tiếu Tĩnh còn chưa nói hết Tùy Phong liền làm một thủ thế đưa tới mười tên ám vệ mặc áo đen "Ngoại trừ người của Trấn quốc công phủ, còn lại giết chết không cần luận tội!" Theo mệnh lệnh của Tùy Phong đám thổ phỉ còn đang không biết tình huống gì liền ngã xuống, gió mát từ từ truyền đến nhè nhẹ mùi máu tươi, Song Nhi và Bội Nhi trốn ở ở một bên ói đến choáng váng, xe ngựa của Thánh Khanh Vương phủ từ từ lái qua hai bên trái phải của Tiếu Tĩnh, rèm cửa sổ xe ngựa của Tùy Phong bay lên, Tiếu Tĩnh xuyên thấu qua cửa sổ xe thấy được một nam tử dung mạo tuấn mỹ sắc mặt tái nhợt, hắn an tĩnh nằm bên trong xe ngựa, làm như tùy thời đều có thể ngừng hô hấp, tính mạng tựa hồ đang dần dần bị rút đi.
"Chờ một chút." Tiếu Tĩnh không tự chủ được lên tiếng sau đó liền chay đến gần xe ngựa, Tùy Phong hơi sửng sờ giơ tay lên làm một thủ thế xe ngựa liền ngừng lại, Tiếu Tĩnh không nói hai lời liền xông về phía xe ngựa, Tùy Phong vội vàng đưa tay ngăn trở "Tiếu tiểu thư, phiền toái ta đã thay ngươi giải quyết, Vương gia nhà ta tính mệnh nguy hiểm không phải một sớm một chiều, vẫn là Tiếu tiểu thư đừng làm khó Tùy Phong." Lúc này trên người Tùy Phong đã dâng lên sát khí, nàng lặp đi lặp lại nhiều lần gây phiền toái cho bọn hắn nếu là không đúng lúc đi đến Thiên Sơn, Vương gia phải làm sao bây giờ? Để Thánh Khanh Vương an toàn hắn làm cái gì đều có thể.
"Nếu như không để cho ta xem một chút, Vương gia các ngươi hẳn sẽ chết không thể nghi ngờ. Vẫn là Tùy thống lĩnh không nên đùa giỡn sinh mệnh Vương gia nhà các ngươi." Ánh mắt Tiếu Tĩnh kiên định, nhìn không ra chút vết tích đùa giỡn."Có tin hay không sau khi rời đi Vương gia nhà các ngươi sẽ không thấy được hình dạng mặt trời mọc ngày mai." Sắc mặt Tiếu Tĩnh đạm nhiên, cầm quyền quyết định giao cho Tùy Phong. Tùy Phong nhìn Mặc Thiên Trần đang nằm ở bên trong xe, lui sang một bên.
Để cho Tiếu Tĩnh đi tới trước người hắn sau đó hắn rơi vào trầm tư, nhưng trong lòng thì đang nổi lên sóng to gió lớn, chẳng lẽ số phận lại trêu cợt người như vậy sao?
"Chuẩn bị giấy bút." Tiếu Tĩnh bình tĩnh ra lệnh, Tùy Phong xoay người phân phó thị vệ cầm giấy bút tới.
Tiếu Tĩnh cầm bút lông trên giấy viết những chữ lớn nét chữ như rồng bay phượng múa, chữ của nàng hào khí ngất trời, mơ hồ lộ ra khí phách không có một chút dấu vết nói lên đây là bút tích của một nữ tử.
"Không nên mang theo hắn đi xa, tình huống hiện tại của hắn không thích hợp đi đường xa, lập tức mang theo người trở về thành, cầm cái này đi đến Trấn quốc công phủ xin thuốc, thỉnh Lão Phu Nhân mang đơn thuốc này đến Mạn Đà Viên đưa cho Vương ma ma, nàng tự sẽ biết là có ý gì, mặt khác sau khi thuốc uống sẽ không có hô hấp không có mạch đập nằm ở trên giường hai mươi bốn canh giờ, nghìn vạn lần không nên để cho người có lòng biết việc này, bằng không thì lại rước lấy phiền phức cho Thánh Khanh Vương phủ." Sau khi nói một hơi Tiếu Tĩnh vội vã xuống xe ngựa "Ngoài ra phu xe của ta không thể dùng, có thể hay không cho ta mượn một người đánh xe, trước lúc trời tối ta phải chạy tới trấn trên kế tiếp đặt chân."
Một ánh mắt của Tùy Phong ám vệ bên cạnh liền đứng ở phía sau Tiếu Tĩnh, Tùy Phong hướng Tiếu Tĩnh ôm quyền sắc mặt nghiêm túc ánh mắt chân thành tha thiết "Nếu là tiểu thư có thể làm cho Vương gia tỉnh lại, đừng nói một người đánh xe, cho dù để Tùy Phong đi tìm cái chết Tùy Phong cũng không chối từ, nếu là dùng phương thuốc của tiểu thư làm Vương gia xảy ra cái gì không may, Tùy Phong coi như là liều mạng cũng muốn huyết tẩy Trấn quốc công phủ, vẫn là tiểu thư nên cân nhắc cẩn thận."
"Ngươi cứ việc tới là được, ta nếu không thể làm cho Vương gia nhà ngươi tỉnh lại, thì sẽ tới cửa tùy ngươi xử trí." Thấy sắc mặt Tiếu Tĩnh thong dong không hề bối rối, Tùy Phong hơi yên tâm, mệnh lệnh đoàn xe trở về. Tiếu Tĩnh cũng lên xe ngựa chạy tới thành trấn kế tiếp đặt chân, sau khi thay đổi người đánh xe quả nhiên xe ngựa chạy nhanh hơn rất nhiều.
Edit: Tuyết Khanh
"Giá. . . Mau tránh ra. . . tất cả mau tránh ra. . ." Hơn mười nam tử mặc trang phục màu đen cưỡi hắc mã hùng hổ chạy như bay đến. Chính giữa một chiếc xe ngựa sang trọng, nạm bảo thạch, xa xỉ đến cực điểm, khóe miệng Tiếu Tĩnh khẽ nhếch, đó là xe ngựa của Thánh Khanh Vương phủ, cái này coi như là không cần cùng thổ phỉ liều mạng, xe ngựa này thực sự là tới sớm không bằng tới đúng dịp.
"Mau tránh ra. . ." Phía trước nam nhân đi đầu quát lớn thị vệ Trấn quốc công phủ và thổ phỉ, có một loại khí thế nếu không tránh ra liền giết chết không luận tội, Tiếu Tĩnh mỉm cười, gió mát từ từ thổi vào khiến quần áo bay tán loạn, giống như mới vừa tiên tử hạ phàm. Ánh mắt Tùy Phong ở trên người thị vệ và thổ phỉ bồi hồi một vòng sau đó rơi vào trên người Tiếu Tĩnh, Tiếu Tĩnh mỉm cười đạm nhiên ưu nhã, mà lúc này Tùy Phong lại lòng nóng như lửa đốt "Tiếu đại tiểu thư, vương phủ có việc gấp, vẫn xin người cho đi qua được thuận tiện." Tiếu Tĩnh dù sao đã từng cứu hắn, hơn nữa còn là con gái trọng thần triều đình thực sự không thể đắc tội.
"Ngài cũng nhìn thấy, ta hôm nay tự mình đi Khấn Châu tế bái mẫu thân lại bị thổ phỉ chặn đường đánh cướp, đều không phải ta không cho các vị đi qua . . ."
Tiếu Tĩnh còn chưa nói hết Tùy Phong liền làm một thủ thế đưa tới mười tên ám vệ mặc áo đen "Ngoại trừ người của Trấn quốc công phủ, còn lại giết chết không cần luận tội!" Theo mệnh lệnh của Tùy Phong đám thổ phỉ còn đang không biết tình huống gì liền ngã xuống, gió mát từ từ truyền đến nhè nhẹ mùi máu tươi, Song Nhi và Bội Nhi trốn ở ở một bên ói đến choáng váng, xe ngựa của Thánh Khanh Vương phủ từ từ lái qua hai bên trái phải của Tiếu Tĩnh, rèm cửa sổ xe ngựa của Tùy Phong bay lên, Tiếu Tĩnh xuyên thấu qua cửa sổ xe thấy được một nam tử dung mạo tuấn mỹ sắc mặt tái nhợt, hắn an tĩnh nằm bên trong xe ngựa, làm như tùy thời đều có thể ngừng hô hấp, tính mạng tựa hồ đang dần dần bị rút đi.
"Chờ một chút." Tiếu Tĩnh không tự chủ được lên tiếng sau đó liền chay đến gần xe ngựa, Tùy Phong hơi sửng sờ giơ tay lên làm một thủ thế xe ngựa liền ngừng lại, Tiếu Tĩnh không nói hai lời liền xông về phía xe ngựa, Tùy Phong vội vàng đưa tay ngăn trở "Tiếu tiểu thư, phiền toái ta đã thay ngươi giải quyết, Vương gia nhà ta tính mệnh nguy hiểm không phải một sớm một chiều, vẫn là Tiếu tiểu thư đừng làm khó Tùy Phong." Lúc này trên người Tùy Phong đã dâng lên sát khí, nàng lặp đi lặp lại nhiều lần gây phiền toái cho bọn hắn nếu là không đúng lúc đi đến Thiên Sơn, Vương gia phải làm sao bây giờ? Để Thánh Khanh Vương an toàn hắn làm cái gì đều có thể.
"Nếu như không để cho ta xem một chút, Vương gia các ngươi hẳn sẽ chết không thể nghi ngờ. Vẫn là Tùy thống lĩnh không nên đùa giỡn sinh mệnh Vương gia nhà các ngươi." Ánh mắt Tiếu Tĩnh kiên định, nhìn không ra chút vết tích đùa giỡn."Có tin hay không sau khi rời đi Vương gia nhà các ngươi sẽ không thấy được hình dạng mặt trời mọc ngày mai." Sắc mặt Tiếu Tĩnh đạm nhiên, cầm quyền quyết định giao cho Tùy Phong. Tùy Phong nhìn Mặc Thiên Trần đang nằm ở bên trong xe, lui sang một bên.
Để cho Tiếu Tĩnh đi tới trước người hắn sau đó hắn rơi vào trầm tư, nhưng trong lòng thì đang nổi lên sóng to gió lớn, chẳng lẽ số phận lại trêu cợt người như vậy sao?
"Chuẩn bị giấy bút." Tiếu Tĩnh bình tĩnh ra lệnh, Tùy Phong xoay người phân phó thị vệ cầm giấy bút tới.
Tiếu Tĩnh cầm bút lông trên giấy viết những chữ lớn nét chữ như rồng bay phượng múa, chữ của nàng hào khí ngất trời, mơ hồ lộ ra khí phách không có một chút dấu vết nói lên đây là bút tích của một nữ tử.
"Không nên mang theo hắn đi xa, tình huống hiện tại của hắn không thích hợp đi đường xa, lập tức mang theo người trở về thành, cầm cái này đi đến Trấn quốc công phủ xin thuốc, thỉnh Lão Phu Nhân mang đơn thuốc này đến Mạn Đà Viên đưa cho Vương ma ma, nàng tự sẽ biết là có ý gì, mặt khác sau khi thuốc uống sẽ không có hô hấp không có mạch đập nằm ở trên giường hai mươi bốn canh giờ, nghìn vạn lần không nên để cho người có lòng biết việc này, bằng không thì lại rước lấy phiền phức cho Thánh Khanh Vương phủ." Sau khi nói một hơi Tiếu Tĩnh vội vã xuống xe ngựa "Ngoài ra phu xe của ta không thể dùng, có thể hay không cho ta mượn một người đánh xe, trước lúc trời tối ta phải chạy tới trấn trên kế tiếp đặt chân."
Một ánh mắt của Tùy Phong ám vệ bên cạnh liền đứng ở phía sau Tiếu Tĩnh, Tùy Phong hướng Tiếu Tĩnh ôm quyền sắc mặt nghiêm túc ánh mắt chân thành tha thiết "Nếu là tiểu thư có thể làm cho Vương gia tỉnh lại, đừng nói một người đánh xe, cho dù để Tùy Phong đi tìm cái chết Tùy Phong cũng không chối từ, nếu là dùng phương thuốc của tiểu thư làm Vương gia xảy ra cái gì không may, Tùy Phong coi như là liều mạng cũng muốn huyết tẩy Trấn quốc công phủ, vẫn là tiểu thư nên cân nhắc cẩn thận."
"Ngươi cứ việc tới là được, ta nếu không thể làm cho Vương gia nhà ngươi tỉnh lại, thì sẽ tới cửa tùy ngươi xử trí." Thấy sắc mặt Tiếu Tĩnh thong dong không hề bối rối, Tùy Phong hơi yên tâm, mệnh lệnh đoàn xe trở về. Tiếu Tĩnh cũng lên xe ngựa chạy tới thành trấn kế tiếp đặt chân, sau khi thay đổi người đánh xe quả nhiên xe ngựa chạy nhanh hơn rất nhiều.
/32
|