Kỳ Sơn vô cùng quen thuộc Tân Hải, Vũ Ý quay đầu lại, nói với Trương Dương : Điện thoại phỏng vấn của đài truyền hình trung ương thế nào?
Trương Dương cười khổ nói : Đừng nói với tôi cái chuyện này, cô vừa nói, tâm cắn cô tôi cũng có rồi đấy
Kỳ Sơn ở một bên cười ha ha.
Vũ Ý cười hì hì nói : Có cần độc ác như vậy không?
Trương Dương nói : Tôi chỉ biết nổi tiếng không phải là chuyện tốt, hiện tại được rồi, Hạng bí thư tự mình điểm danh tôi, muốn cho tôi cuối tuần này đi trường đảng làm báo cáo cho cán bộ học tập
Vũ Ý nói : Báo cáo về sự tích tiên tiến à! Tốt, đến lúc đó tôi mang theo thợ quay phim cổ vũ cho anh!
Trương đại quan nhân cười khổ nói : Vũ đại ký giả, coi như tôi cầu cô, cô đừng hãm hại tôi nữa, tôi tới Tân Hải là vì công tác chứ không phải là vì làm anh hùng, càng không phải là đi diễn thuyết lưu động, hai ta có thể nói rõ luôn, tôi tiếp nhận phỏng vấn của đài truyền hình trung ương, còn cô sau này cũng không được nhắc lại chuyện này
Vũ Ý nói : Được được được! Tôi đáp ứng là được chứ gì! Hiện tại cô ấy cũng tin tưởng là mình đã mang đến phiền phức cho Trương Dương.
Lúc xe chạy qua chợ giao dịch xe, Trương Dương ghé đầu vào cửa sổ nhìn một chút.
Kỳ Sơn nói : Chợ xe của các người sao đột nhiên lại ngừng kinh doanh chỉnh đốn thế?
Trương Dương nói : Tình huống cụ thể thì tôi không rõ lắm, là Hứa huyện trưởng tự mình ra lệnh, tiêu thụ xe mới thì tiến hành bình thờng, còn giao dịch xe loại hai thì tạm dừng một tuần, nói là muốn chỉnh đốn trật tự Trong lòng hắn đương nhiên rõ ràng, lần chỉnh đốn này là do hắn mà ra, bất quá phản ứng lần này của Hứa Song Kỳ cũng vô cùng đúng lúc, khiến cho Trương Dương cảm thấy phía sau lần chỉnh đốn này có thể có chút huyền cơ. Trương đại quan nhân hiện tại chỉ lẳng lặng quan sát, mặc dù có cái gì không đúng cũng tạm ghi nhớ trong lòng, hắn nhớ đến một câu gọi là rút dây động rừng, mình gây ra chuyện như vậy tại chợ xe, tám chín phần là đã đạt được hiệu quả này.
Kỳ Sơn nói : Vốn định mua một chiếc xe thích hợp
Trương Dương vừa nghe liền hứng thú : Kỳ Sơn, anh mua xe còn cần đến một chổ nhỏ như Tân Hải? Ở Đông Giang dạng xe gì mà không có?
Kỳ Sơn nói : Trương bí thư, xem ra cậu vừa đến Tân Hải, đối với tình huống nơi này đúng là chưa biết gì
Trương Dương nói : Tôi ít nhiều cũng nghe nói một chút, Kỳ Sơn, anh muốn mua xe buôn lậu?
Kỳ Sơn nở nụ cười.
Trương đại quan nhân nói bóng nói gió ; Kỳ Sơn, tôi tới Bắc Cảng cũng nghe không ít người nói qua, ở đây xe buôn lậu tràn lan, chợ xe Tân Hải cũng là nguồn cung cấp xe buôn lậu chủ yếu
Kỳ Sơn nói : Tôi cũng nghe nói qua, nhưng nội tình cụ thể thì tôi cũng không biết, danh tiếng của chợ xe Tân Hải rất lớn, nhưng cho đến bây giờ tôi cũng chưa từng đi qua, lần này chuẩn bị đi xem, không ngờ rằng lại bị đóng cửa chỉnh đốn
Trương Dương nói : Tôi rất buồn bực, những chiếc xe buôn lậu này làm sao lấy được bảng số?
Kỳ Sơn nhìn Trương Dương, lập tức ý thức là Trương Dương muốn moi tin từ miệng mình, Kỳ Sơn cũng không có biểu hiện ra phòng bị nhiều, mỉm cười nói : Xe buôn lậu muốn lấy bảng số cũng có vài loại phương thức, thông thường nhất cũng là làm sáo bài, tức là làm bảng số xe giả, bình thường đuề là xe của thành phố khác hoặc thậm chí của tỉnh khác, loại phương pháp này rất đơn giản, nhưng cũng oồn tại nguy hiểm, nếu như bị cảnh sát tra được, hoặc là xảy ra sự cố giao thông, chuyện làm bảng số giả sẽ lập tức bị lộ, không chỉ bị phạt tiền, nghiêm trọng hơn là sẽ bị bắt
Trương Dương còn muốn hỏi, thì xe ô tô đã đi đến quán thịt dê.
Bọn họ xuống xe, Ngũ ca và Vũ Ý đi vào, Trương Dương và Kỳ Sơn cũng không lập tức đi vào, mà đứng ở cửa nhìn cảnh giết dê, Kỳ Sơn tiếp tục đề tài hồi nãy : Còn có một loại phương pháp, đi quan hệ đem phi pháp biến thành hợp pháp
Thế nào là đem phi pháp biến thành hợp pháp? Trương đại quan nhân càng nghe càng muốn truy hỏi đến cùng.
Biểu hiện của Kỳ Sơn ngày hôm nay đặc biệt kiên trì : Ra tiền cho hải quan làm giấy tờ phi pháp, sau đó tiến hành bán đấu giá công khai
Ở giữa cái này có cái gì không?
Kỳ Sơn nói Nếu như là chiếc xe trên triệu đồng, ra tiền cho hải quan làm giấy tờ giả xong, sau đó dùng giá cực thấp bán đi, bên trong vẫn có được tiền lãi kinh người
Trương Dương bỗng nhiên nhớ đến vụ án xe đen tại Đông Giang trước đó, Chu Vân Phàm cũng là người buôn lậu xe, đi quan hệ làm bảng số kiếm lời kếch sù, trong trường phong ba đó, Hồ Nhân Như bị liên lụy rất nhiều, còn bị giam giữ và thẩm tra một trận. Nói như vậy Tân Hải cũng chính là con đường mà Chu Vân Phàm buôn lậu rồi.
Kỳ Sơn nói : Còn có một phương pháp khác nữa, cũng chính là bên buôn lậu xe, trực tiếp có người tiếp hàng, chuyển ra nước ngoài, làm bảng số bên nước ngoài, đúng rồi, cậu còn nhớ rõ vụ án buôn lậu mấy năm trước của Chu Vân Phàm không?
Trương Dương gật đầu.
Kỳ Sơn nói : Nghe nói, Chu Vân Phàm cũng là nhập hàng như vậy
Trương Dương nói : Từ nơi này đến Đông GIang cũng không phải là gần
Kỳ Sơn cười nói: Nói chung những người này đều có biện pháp, nếu không Chu Vân Phàm lúc trước cũng sẽ không kiếm nhiều tiền như vậy.
Trương Dương nói: Anh cũng rất có tiền!
Kỳ Sơn nở nụ cười ha ha: Cái loại chuyện buôn lậu tình tôi không chạm vào!
Trương Dương nói: Chu Vân Phàm khi chạy án, có người thì nói anh là thủ phủ Đông Giang.
Kỳ Sơn cười lắc đầu nói: Chút tài sản của tôi sao có thể được cho là thủ phủ, nói ra chỉ làm trò cười cho người trong nghề, kẻ có tiền của Đông Giang rất nhiều, muốn nói thủ phủ, đầu tiên phải chọn bên trong đám con cháu của cán bộ cao cấp, tôi nói thật, tại Đông Giang tôi ngay cả hạng mười còn không vào được.
Trương Dương cười nói: Khiêm tốn, anh quá khiêm tốn, anh cũng là con cháu cán bộ cao cấp mà! Cậu của Kỳ Sơn là thị trưởng Đông Giang Phương Tri Đạt, cho nên Trương Dương mới có thể nói như vậy.
Kỳ Sơn thở dài nói: Hầu như tất cả mọi người cho rằng tôi sở dĩ có ngày hôm nay là được cậu của tôi chiếu cố, nhưng trên thực tế, sinh ý của tôi, cậu tôi không bao giờ hỏi qua, tôi ở bên ngoài buôn bán cũng không nhắc tới tầng quan hệ này.
Vũ Ý gọi món đi ra, thấy bên ngoài đang giết dê, không khỏi nhíu nhíu mày: Thật tàn nhẫn, thấy cái cảnh máu chảy đầm đìa này, các người còn nuốt trôi nổi sao?
Kỳ Sơn nói: Không có tàn sát sẽ không có mỹ vị.
Vũ Ý nói: Quân tử không bằng đầu bếp!
Trương Dương và Kỳ Sơn liếc mắt nhìn nhau, hai người đều lắc đầu, trăm miệng một lời nói: Tôi không phải là chính nhân quân tử cái gì! Hai người đồng thời nở nụ cười.
Năng lực thừa nhận tâm lý của Vũ Ý vẫn là rất mạnh, mặc dù thấy được máu tanh, vẫn đang ăn rất ngon, Trương đại quan nhân không khỏi trêu ghẹo nói: Cô không phải nói quân tử không bằng đầu bếp sao?
Vũ Ý nói: Tôi không phải quân tử.
Kỳ Sơn nói: Trương bí thư đã quên, còn có một câu nói gọi là, tiểu nhân và đàn bà đều khó nuôi như nhau!
Vũ Ý dựng thẳng mày nói: Này, các người quá đáng thật, hai người đàn ông cấu kết khi dễ một thiếu nữ!
Trương Dương nói: Thôi đủ rồi, cô mà là thiếu nữ cái gì, tôi bị cô khi dễ đến sứt đầu mẻ trán đây nè.
Vũ Ý liếc mắt nhìn hắn nói: Lòng dạ hẹp hòi!
Trương Dương nói: Tôi hiện tại vừa nghĩ đến việc đi trường đảng báo cáo thì đau đầu. Hắn đứng dậy đi toilet, lúc đi ra gặp viện trưởng tòa án Hồ Nghiễm Châu, Hồ Nghiễm Châu thấy Trương Dương, không khỏi sửng sốt một chút, ông ta hiển nhiên không ngờ rằng lại gặp phải Trương Dương ở chỗ này, bên cạnh của Hồ Nghiễm Châu còn có một người đàn ông thân hình cao lớn tử. Người kia ăn mặc vô cùng quý phái, trên tay đeo nhẫn kim cương bạch kim cực lớn làm tục khí của ông ta lộ ra vài phần. Hồ Nghiễm Châu cười đi qua, cung kính nói: Trương bí thư, trùng hợp như thế, ngài cũng tới đây ăn.
Trương Dương cười tủm tỉm gật đầu nói: Uống chút rượu với bạn bè.
Hồ Nghiễm Châu đem người trung niên bên cạnh giới thiệu cho Trương Dương: Ông chủ Đinh, vị này chính là Trương bí thư của huyện ủy chúng ta! Người trung niên nghe được Hồ Nghiễm Châu giới thiệu, lập tức làm mặt cười đến xán lạn không gì sánh được, thân thể cao to nhất thời cung kính xuống, hai tay đưa qua cầm tay của Trương Dương nói: Xin chào Trương bí thư, tôi là Đinh Cao Thăng của thương vụ Hằng Mậu!
Trương Dương nhàn nhạt gật đầu: Xin chào! Nói xong hắn rút tay, hướng hai người cười cười nói: Tôi đi toilet.
Hồ Nghiễm Châu và Đinh Cao Thăng đứng ở nơi đó cung kính chờ Trương Dương rời đi, bọn họ mới trở về phòng của mình.
Trương Dương trở lại phòng của mình không lâu, Hồ Nghiễm Châu và Đinh Cao Thăng tới đây kính rượu. Bọn họ mang đến chính là một chai Mao Đài cất ba mươi năm.
Đưa tay không đánh khuôn mặt tươi cười người, người ta tìm đến cửa, Trương Dương không thể từ chối được, đành uống hai ly rượu với mỗi người, hai người này cũng coi như thức thời, kính rượu xong lập tức đứng dậy rời đi, không có ở lại, bình rượu Mao Đài đương nhiên để lại cho Trương Dương.
Bọn họ đi không lâu, người phục vụ lại bắt đầu mang đồ ăn lên, đầy đủ tám món, Vũ Ý có chút sửng sốt, cô ấy cũng không gọi nhiều đồ ăn như vậy. Trương Dương không cảm thấy kỳ quái, không cần hỏi, nhất định là Hồ Nghiễm Châu bọn họ cho thêm đồ ăn.
Ba người ăn cơm xong, Kỳ Sơn lúc đi tính tiền lại được nói cho biết, Đinh Cao Thăng đã trả xong. Trên ô tô, Kỳ Sơn cười nói: Trương bí thư, xem ra sau này đi ra với cậu không cần tôi trả tiền.
Trương Dương cười cười: Cũng là anh trả tiền tôi ăn mới thoải mái.
Tiễn Kỳ Sơn đi, Trương Dương vốn định thứ bảy chủ nhật hai ngày này đi dạo xung quanh Tân Hải, cảm thụ một chút dân phong, thể nghiệm và quan sát một chút dân tình, nhưng buổi sáng thứ bảy Lương Thành Long, Đinh Triệu Dũng, Trần Thiệu Bân, Cao Liêm Minh, Viên Ba, Triệu Tĩnh, Thường Hải Long, Thường Hải Tâm cái đoàn người này từ Đông Giang chạy tới, nói văn vẻ là vì tiễn đưa Trương Dương. Cái bữa cơm này lúc đầu ăn tại Đông Giang, nhưng Trương Dương đi quá đột nhiên, cho nên bọn họ chỉ có thể lựa chọn tới Tân Hải tiễn đưa, dựa theo lời Trần Thiệu Bân nói thì là đưa phật đưa đến Tây Thiên.
Trương đại quan nhân không thích nghe cái này, cốc đầu của Trần Thiệu Bân một cái: Cậu mới đi Tây Thiên đấy.
Đám người này lái một chiếc Mecedes Benz đến đây, phụ trách lái xe chính là hai tài xế, một người là tài xế chuyên trách của Lương Thành Long, còn có một là Chu Sơn Hổ, Trương Dương vốn tưởng rằng Chu Sơn Hổ là đến đây thăm mình, nhưng không ngờ rằng Chu Sơn Hổ lặng lẽ nói cho hắn biết, là Tần bí thư bảo hắn tới, còn bảo hắn tiếp tục làm tài xế cho Trương Dương, có hắn bên người, Trương Dương làm việc tương đối tiện hơn.
Trương đại quan nhân trong khoảng thời gian này quả thật cảm thụ được mình lái xe không phải chuyện tốt, tài xế mà bên phương diện Tân Hải cho hắn lại không hợp tâm ý, vẫn là người một nhà tốt hơn, Chu Sơn Hổ đối với hắn tuyệt đối là trung thành và tận tâm.
Trương Dương mang theo đám người này đi tới nơi ở của mình, tất cả thấy căn biệt thự nà xong đều không kìm lòng được phát ra tiếng than sợ hãi. Lương Thành Long coi như kiến thức rộng rãi, nhìn biệt thự từ trong ra ngoài một lần, hướng Trương Dương nói: Tôi nói Trương bí thư này, quá xa xỉ thì phải? Chổ ở của bí thư tỉnh uỷ so ra cũng không bằng chổ của cậu đấy!
Trương Dương cười khổ nói : Đừng nói với tôi cái chuyện này, cô vừa nói, tâm cắn cô tôi cũng có rồi đấy
Kỳ Sơn ở một bên cười ha ha.
Vũ Ý cười hì hì nói : Có cần độc ác như vậy không?
Trương Dương nói : Tôi chỉ biết nổi tiếng không phải là chuyện tốt, hiện tại được rồi, Hạng bí thư tự mình điểm danh tôi, muốn cho tôi cuối tuần này đi trường đảng làm báo cáo cho cán bộ học tập
Vũ Ý nói : Báo cáo về sự tích tiên tiến à! Tốt, đến lúc đó tôi mang theo thợ quay phim cổ vũ cho anh!
Trương đại quan nhân cười khổ nói : Vũ đại ký giả, coi như tôi cầu cô, cô đừng hãm hại tôi nữa, tôi tới Tân Hải là vì công tác chứ không phải là vì làm anh hùng, càng không phải là đi diễn thuyết lưu động, hai ta có thể nói rõ luôn, tôi tiếp nhận phỏng vấn của đài truyền hình trung ương, còn cô sau này cũng không được nhắc lại chuyện này
Vũ Ý nói : Được được được! Tôi đáp ứng là được chứ gì! Hiện tại cô ấy cũng tin tưởng là mình đã mang đến phiền phức cho Trương Dương.
Lúc xe chạy qua chợ giao dịch xe, Trương Dương ghé đầu vào cửa sổ nhìn một chút.
Kỳ Sơn nói : Chợ xe của các người sao đột nhiên lại ngừng kinh doanh chỉnh đốn thế?
Trương Dương nói : Tình huống cụ thể thì tôi không rõ lắm, là Hứa huyện trưởng tự mình ra lệnh, tiêu thụ xe mới thì tiến hành bình thờng, còn giao dịch xe loại hai thì tạm dừng một tuần, nói là muốn chỉnh đốn trật tự Trong lòng hắn đương nhiên rõ ràng, lần chỉnh đốn này là do hắn mà ra, bất quá phản ứng lần này của Hứa Song Kỳ cũng vô cùng đúng lúc, khiến cho Trương Dương cảm thấy phía sau lần chỉnh đốn này có thể có chút huyền cơ. Trương đại quan nhân hiện tại chỉ lẳng lặng quan sát, mặc dù có cái gì không đúng cũng tạm ghi nhớ trong lòng, hắn nhớ đến một câu gọi là rút dây động rừng, mình gây ra chuyện như vậy tại chợ xe, tám chín phần là đã đạt được hiệu quả này.
Kỳ Sơn nói : Vốn định mua một chiếc xe thích hợp
Trương Dương vừa nghe liền hứng thú : Kỳ Sơn, anh mua xe còn cần đến một chổ nhỏ như Tân Hải? Ở Đông Giang dạng xe gì mà không có?
Kỳ Sơn nói : Trương bí thư, xem ra cậu vừa đến Tân Hải, đối với tình huống nơi này đúng là chưa biết gì
Trương Dương nói : Tôi ít nhiều cũng nghe nói một chút, Kỳ Sơn, anh muốn mua xe buôn lậu?
Kỳ Sơn nở nụ cười.
Trương đại quan nhân nói bóng nói gió ; Kỳ Sơn, tôi tới Bắc Cảng cũng nghe không ít người nói qua, ở đây xe buôn lậu tràn lan, chợ xe Tân Hải cũng là nguồn cung cấp xe buôn lậu chủ yếu
Kỳ Sơn nói : Tôi cũng nghe nói qua, nhưng nội tình cụ thể thì tôi cũng không biết, danh tiếng của chợ xe Tân Hải rất lớn, nhưng cho đến bây giờ tôi cũng chưa từng đi qua, lần này chuẩn bị đi xem, không ngờ rằng lại bị đóng cửa chỉnh đốn
Trương Dương nói : Tôi rất buồn bực, những chiếc xe buôn lậu này làm sao lấy được bảng số?
Kỳ Sơn nhìn Trương Dương, lập tức ý thức là Trương Dương muốn moi tin từ miệng mình, Kỳ Sơn cũng không có biểu hiện ra phòng bị nhiều, mỉm cười nói : Xe buôn lậu muốn lấy bảng số cũng có vài loại phương thức, thông thường nhất cũng là làm sáo bài, tức là làm bảng số xe giả, bình thường đuề là xe của thành phố khác hoặc thậm chí của tỉnh khác, loại phương pháp này rất đơn giản, nhưng cũng oồn tại nguy hiểm, nếu như bị cảnh sát tra được, hoặc là xảy ra sự cố giao thông, chuyện làm bảng số giả sẽ lập tức bị lộ, không chỉ bị phạt tiền, nghiêm trọng hơn là sẽ bị bắt
Trương Dương còn muốn hỏi, thì xe ô tô đã đi đến quán thịt dê.
Bọn họ xuống xe, Ngũ ca và Vũ Ý đi vào, Trương Dương và Kỳ Sơn cũng không lập tức đi vào, mà đứng ở cửa nhìn cảnh giết dê, Kỳ Sơn tiếp tục đề tài hồi nãy : Còn có một loại phương pháp, đi quan hệ đem phi pháp biến thành hợp pháp
Thế nào là đem phi pháp biến thành hợp pháp? Trương đại quan nhân càng nghe càng muốn truy hỏi đến cùng.
Biểu hiện của Kỳ Sơn ngày hôm nay đặc biệt kiên trì : Ra tiền cho hải quan làm giấy tờ phi pháp, sau đó tiến hành bán đấu giá công khai
Ở giữa cái này có cái gì không?
Kỳ Sơn nói Nếu như là chiếc xe trên triệu đồng, ra tiền cho hải quan làm giấy tờ giả xong, sau đó dùng giá cực thấp bán đi, bên trong vẫn có được tiền lãi kinh người
Trương Dương bỗng nhiên nhớ đến vụ án xe đen tại Đông Giang trước đó, Chu Vân Phàm cũng là người buôn lậu xe, đi quan hệ làm bảng số kiếm lời kếch sù, trong trường phong ba đó, Hồ Nhân Như bị liên lụy rất nhiều, còn bị giam giữ và thẩm tra một trận. Nói như vậy Tân Hải cũng chính là con đường mà Chu Vân Phàm buôn lậu rồi.
Kỳ Sơn nói : Còn có một phương pháp khác nữa, cũng chính là bên buôn lậu xe, trực tiếp có người tiếp hàng, chuyển ra nước ngoài, làm bảng số bên nước ngoài, đúng rồi, cậu còn nhớ rõ vụ án buôn lậu mấy năm trước của Chu Vân Phàm không?
Trương Dương gật đầu.
Kỳ Sơn nói : Nghe nói, Chu Vân Phàm cũng là nhập hàng như vậy
Trương Dương nói : Từ nơi này đến Đông GIang cũng không phải là gần
Kỳ Sơn cười nói: Nói chung những người này đều có biện pháp, nếu không Chu Vân Phàm lúc trước cũng sẽ không kiếm nhiều tiền như vậy.
Trương Dương nói: Anh cũng rất có tiền!
Kỳ Sơn nở nụ cười ha ha: Cái loại chuyện buôn lậu tình tôi không chạm vào!
Trương Dương nói: Chu Vân Phàm khi chạy án, có người thì nói anh là thủ phủ Đông Giang.
Kỳ Sơn cười lắc đầu nói: Chút tài sản của tôi sao có thể được cho là thủ phủ, nói ra chỉ làm trò cười cho người trong nghề, kẻ có tiền của Đông Giang rất nhiều, muốn nói thủ phủ, đầu tiên phải chọn bên trong đám con cháu của cán bộ cao cấp, tôi nói thật, tại Đông Giang tôi ngay cả hạng mười còn không vào được.
Trương Dương cười nói: Khiêm tốn, anh quá khiêm tốn, anh cũng là con cháu cán bộ cao cấp mà! Cậu của Kỳ Sơn là thị trưởng Đông Giang Phương Tri Đạt, cho nên Trương Dương mới có thể nói như vậy.
Kỳ Sơn thở dài nói: Hầu như tất cả mọi người cho rằng tôi sở dĩ có ngày hôm nay là được cậu của tôi chiếu cố, nhưng trên thực tế, sinh ý của tôi, cậu tôi không bao giờ hỏi qua, tôi ở bên ngoài buôn bán cũng không nhắc tới tầng quan hệ này.
Vũ Ý gọi món đi ra, thấy bên ngoài đang giết dê, không khỏi nhíu nhíu mày: Thật tàn nhẫn, thấy cái cảnh máu chảy đầm đìa này, các người còn nuốt trôi nổi sao?
Kỳ Sơn nói: Không có tàn sát sẽ không có mỹ vị.
Vũ Ý nói: Quân tử không bằng đầu bếp!
Trương Dương và Kỳ Sơn liếc mắt nhìn nhau, hai người đều lắc đầu, trăm miệng một lời nói: Tôi không phải là chính nhân quân tử cái gì! Hai người đồng thời nở nụ cười.
Năng lực thừa nhận tâm lý của Vũ Ý vẫn là rất mạnh, mặc dù thấy được máu tanh, vẫn đang ăn rất ngon, Trương đại quan nhân không khỏi trêu ghẹo nói: Cô không phải nói quân tử không bằng đầu bếp sao?
Vũ Ý nói: Tôi không phải quân tử.
Kỳ Sơn nói: Trương bí thư đã quên, còn có một câu nói gọi là, tiểu nhân và đàn bà đều khó nuôi như nhau!
Vũ Ý dựng thẳng mày nói: Này, các người quá đáng thật, hai người đàn ông cấu kết khi dễ một thiếu nữ!
Trương Dương nói: Thôi đủ rồi, cô mà là thiếu nữ cái gì, tôi bị cô khi dễ đến sứt đầu mẻ trán đây nè.
Vũ Ý liếc mắt nhìn hắn nói: Lòng dạ hẹp hòi!
Trương Dương nói: Tôi hiện tại vừa nghĩ đến việc đi trường đảng báo cáo thì đau đầu. Hắn đứng dậy đi toilet, lúc đi ra gặp viện trưởng tòa án Hồ Nghiễm Châu, Hồ Nghiễm Châu thấy Trương Dương, không khỏi sửng sốt một chút, ông ta hiển nhiên không ngờ rằng lại gặp phải Trương Dương ở chỗ này, bên cạnh của Hồ Nghiễm Châu còn có một người đàn ông thân hình cao lớn tử. Người kia ăn mặc vô cùng quý phái, trên tay đeo nhẫn kim cương bạch kim cực lớn làm tục khí của ông ta lộ ra vài phần. Hồ Nghiễm Châu cười đi qua, cung kính nói: Trương bí thư, trùng hợp như thế, ngài cũng tới đây ăn.
Trương Dương cười tủm tỉm gật đầu nói: Uống chút rượu với bạn bè.
Hồ Nghiễm Châu đem người trung niên bên cạnh giới thiệu cho Trương Dương: Ông chủ Đinh, vị này chính là Trương bí thư của huyện ủy chúng ta! Người trung niên nghe được Hồ Nghiễm Châu giới thiệu, lập tức làm mặt cười đến xán lạn không gì sánh được, thân thể cao to nhất thời cung kính xuống, hai tay đưa qua cầm tay của Trương Dương nói: Xin chào Trương bí thư, tôi là Đinh Cao Thăng của thương vụ Hằng Mậu!
Trương Dương nhàn nhạt gật đầu: Xin chào! Nói xong hắn rút tay, hướng hai người cười cười nói: Tôi đi toilet.
Hồ Nghiễm Châu và Đinh Cao Thăng đứng ở nơi đó cung kính chờ Trương Dương rời đi, bọn họ mới trở về phòng của mình.
Trương Dương trở lại phòng của mình không lâu, Hồ Nghiễm Châu và Đinh Cao Thăng tới đây kính rượu. Bọn họ mang đến chính là một chai Mao Đài cất ba mươi năm.
Đưa tay không đánh khuôn mặt tươi cười người, người ta tìm đến cửa, Trương Dương không thể từ chối được, đành uống hai ly rượu với mỗi người, hai người này cũng coi như thức thời, kính rượu xong lập tức đứng dậy rời đi, không có ở lại, bình rượu Mao Đài đương nhiên để lại cho Trương Dương.
Bọn họ đi không lâu, người phục vụ lại bắt đầu mang đồ ăn lên, đầy đủ tám món, Vũ Ý có chút sửng sốt, cô ấy cũng không gọi nhiều đồ ăn như vậy. Trương Dương không cảm thấy kỳ quái, không cần hỏi, nhất định là Hồ Nghiễm Châu bọn họ cho thêm đồ ăn.
Ba người ăn cơm xong, Kỳ Sơn lúc đi tính tiền lại được nói cho biết, Đinh Cao Thăng đã trả xong. Trên ô tô, Kỳ Sơn cười nói: Trương bí thư, xem ra sau này đi ra với cậu không cần tôi trả tiền.
Trương Dương cười cười: Cũng là anh trả tiền tôi ăn mới thoải mái.
Tiễn Kỳ Sơn đi, Trương Dương vốn định thứ bảy chủ nhật hai ngày này đi dạo xung quanh Tân Hải, cảm thụ một chút dân phong, thể nghiệm và quan sát một chút dân tình, nhưng buổi sáng thứ bảy Lương Thành Long, Đinh Triệu Dũng, Trần Thiệu Bân, Cao Liêm Minh, Viên Ba, Triệu Tĩnh, Thường Hải Long, Thường Hải Tâm cái đoàn người này từ Đông Giang chạy tới, nói văn vẻ là vì tiễn đưa Trương Dương. Cái bữa cơm này lúc đầu ăn tại Đông Giang, nhưng Trương Dương đi quá đột nhiên, cho nên bọn họ chỉ có thể lựa chọn tới Tân Hải tiễn đưa, dựa theo lời Trần Thiệu Bân nói thì là đưa phật đưa đến Tây Thiên.
Trương đại quan nhân không thích nghe cái này, cốc đầu của Trần Thiệu Bân một cái: Cậu mới đi Tây Thiên đấy.
Đám người này lái một chiếc Mecedes Benz đến đây, phụ trách lái xe chính là hai tài xế, một người là tài xế chuyên trách của Lương Thành Long, còn có một là Chu Sơn Hổ, Trương Dương vốn tưởng rằng Chu Sơn Hổ là đến đây thăm mình, nhưng không ngờ rằng Chu Sơn Hổ lặng lẽ nói cho hắn biết, là Tần bí thư bảo hắn tới, còn bảo hắn tiếp tục làm tài xế cho Trương Dương, có hắn bên người, Trương Dương làm việc tương đối tiện hơn.
Trương đại quan nhân trong khoảng thời gian này quả thật cảm thụ được mình lái xe không phải chuyện tốt, tài xế mà bên phương diện Tân Hải cho hắn lại không hợp tâm ý, vẫn là người một nhà tốt hơn, Chu Sơn Hổ đối với hắn tuyệt đối là trung thành và tận tâm.
Trương Dương mang theo đám người này đi tới nơi ở của mình, tất cả thấy căn biệt thự nà xong đều không kìm lòng được phát ra tiếng than sợ hãi. Lương Thành Long coi như kiến thức rộng rãi, nhìn biệt thự từ trong ra ngoài một lần, hướng Trương Dương nói: Tôi nói Trương bí thư này, quá xa xỉ thì phải? Chổ ở của bí thư tỉnh uỷ so ra cũng không bằng chổ của cậu đấy!
/2583
|