Trương Dương hùng hổ tiến vào văn phòng làm việc của bí thư thị ủy thành phố Đỗ Thiên Dã, hắn không nói gì cả mà cầm luôn tách trà mà Đỗ Thiên Dã đặc biệt chuẩn bị cho hắn uống trước. Đỗ Thiên Dã nói: - Cậu đến thật đúng lúc, trước giờ ăn cơm trưa thì đến, là muốn tôi xem tôi tiếp đãi cậu thế nào? Trương Dương cười nói: - Hôm nay tôi qua đây là có chuyện công việc cần nói, chuyện ăn uống chúng ta nói sau, giờ chúng ta bàn việc chính trước đi. Đỗ Thiên Dã nói:
- Giở giời sao, cậu muốn nói chuyện công việc, đặt công việc lên hàng đầu. Trương Dương nói:
- Tôi trước đến giờ đều như thế! Hắn ngồi đối diện với Đỗ Thiên Dã nói:
- Thư ký Đỗ, được làm bạn với ông là phúc phận của tôi, ông nhìn xem, tôi vừa gặp được một chuyện tốt, người đầu tiên nghĩ đến chính là ông. Đỗ Thiên Dã cười nói: - Cái tên tiểu tử này, vòng vo quá có chuyện gì mau nói xem nào!
- Cái tố chất này của anh, đúng là một cán bộ lãnh đạo tốt, một vị tỉnh trưởng tỉnh Bình Hải trong tương lai, lời nói phải thật rõ ràng, đúng là một tấm gương tốt cho những cán bộ nhỏ như tôi học tập. Đỗ Thiên Dã cười lớn nói:
- Đúng, đúng vậy, tôi là một cán bộ thẳng thắn, bí thư Trương, không biết hôm nay đến có việc gì muốn chỉ giáo đây? Trương Dương nói:
- Trên đường đi đến đây, tôi có phát hiện hệ thống đèn giao thông ở đây đã cũ và hỏng đi rất nhiều, nên thay mới toàn bộ đi. Đỗ Thiên Dã nói:
- Cậu là bí thư thị ủy Tân Hải, chuyện của thành phố Giang Thành không cần cậu phải bận tâm. Trương Dương nói: - Đồng chí Đỗ Thiên Dã, thái độ này của đồng chí rất dễ làm tổn thương người khác đó, dù sao thì trước kia tôi cũng từng là cán bộ của thành phố Giang Thành, quan tâm đến thành phố của mình lẽ nào là sai sao? Đỗ Thiên Dã cười nói:
- Trương Dương ơi là Trương Dương, cái tên tiểu tử này, cậu có biết cậu đang động chạm đến tổ kiến lửa không.
- Tố chất, chú ý đến tố chất! Đỗ Thiên Dã nói: - Cậu đến đây, có phải vì muốn tìm nguồn cầu viện đúng không? - Cầu viện, với thực lực của tôi cần gì phải cầu viện ai chứ? Tôi chỉ là tiện đường qua thăm anh thôi. Hắn đưa tài liệu dự án năng lượng mặt trời dùng cho đèn giao thông cho Đỗ Thiên Dã xem. Trương Dương nhẫn nại ngồi uống trà, nhân tiện quan sát luôn biểu hiện trên khuôn mặt của Đỗ Thiên Dã, phải mất hơn ba mươi phút Đỗ Thiên Dã mới xem xong tập tài liệu, phải nói rằng tập tài liệu của Trương Dương không hẹn mà lại trùng với ý tưởng của Đỗ Thiên Dã, năm nay thành phố Dương là năm có tốc độ phát triển nhanh chóng nhất, thành phố được xây dựng tươi đẹp hơn, xanh sạch hơn, thay đổi toàn bộ diện mạo của thành phố, trước đây mấy ngày, trong cuộc họp thường vụ cũng có đề cập đến vấn đề này, các thường vụ nhất trí cho rằng nên thay toàn bộ hệ thống đèn giao thông bằng đèn sử dụng năng lượng mặt trời, có điều theo sự hiểu biết của bọn họ thì sản phẩm này cần phải nhập khẩu, mà lại có giá thành rất cao.
Đỗ Thiên Dã xem xong tập tư liệu về sản phẩm đèn giao thông sử dụng năng lượng mặt trời này đã kinh ngạc phát hiện ra đèn giao thông này rẻ hơn rất nhiều so với loại đèn giao thông cổ điển. Đỗ Thiên Dã nói:
- Trương Dương, loại hệ thống này đã được sản xuất chưa hay vẫn còn nằm trên lý thuyết? Trương Dương nói:
- Đã có sản phẩm mẫu rồi. Tôi là bạn lâu năm của anh, nói thật là trước khi đến đây tôi đã đưa tập tài liệu này cho bí thư Hạng Thành xem rồi. - Ông ta nói thế nào? Trương Dương nói: - Nếu như ông ta có hứng thú với dự án này, thì tôi đã không đến tìm anh rồi. Đỗ Thiên Dã nói:
- Nếu như tập tài liệu tốt này như lời cậu nói, sao ông ấy lại không có chút hứng thú nào với nó? Trương Dương nói: - Bí thư Đỗ. Không dám giấu anh, nếu như thành phố Tân Hải chúng tôi có thể tự mình hoàn thành dự án này, thì dự án tốt như thế này tôi sẽ không chia sẻ cùng ai hết. Đỗ Thiên Dã nói: - Bí thư Tân Hải, người anh em tốt. Anh mới làm bí thư mới có mấy ngày, đã đi theo bí thư thành phố rồi. Trương Dương cười nói:
- Những vấn đề cải cách thành phố đều đã được đưa lên quốc vụ viện rồi, bây giờ chỉ còn là vấn đề thời gian thôi. Chuyện này, trên thực tế tôi đã đệ trình trực tiếp lên chỗ quốc vụ viện rồi. Đỗ Thiên Dã nói:
- Anh đúng là cái tên làm chuyện gì cũng không không theo quy tắc nào hết, bảo sao bên Cảng Bắc không vui vẻ với Anh được! Trương Dương nói:
- Nếu như đơn đệ trình đưa vào tay họ, thì không biết đến năm nào tháng nào mới được cấp phê chuẩn chứ. Đỗ Thiên Dã nói:
- Được rồi, chúng ta đừng nói chuyện chính trị nữa, nói tiếp về hệ thống chiếu sáng này đi, anh có sáng kiến gì không? Trương Dương nói: - Chúng tôi có kỹ thuật. Nhưng lại không có năng lực sản xuất ra hệ thống này, bên các anh chắc sẽ có khả năng. Đỗ Thiên Dã gật gật đầu, gã nói rất tự tin:
- Các anh lo không có khả năng sản xuất, và lo không đủ tiền để thực hiện dự án này, chính vì thế mà anh mới đến tìm tôi. Trương Dương nói: - Sự phát triển hiện tại của dự án vượt xa so với tưởng tượng của chúng tôi, công trình quản lí đô thị cần có mối liên hệ mật thiết với bước đi của thời đại, thực ra đối với hệ thống chiếu sáng này, rất nhiều doanh nhân đều rất hứng thú. Chỉ cần tôi gật đầu, thì người muốn đến đầu tư nhất định sẽ làm cho cửa vào của Tân Hải chật cứng người. Nhưng tôi nghĩ rằng, người thương nhân lấy lợi ích làm đầu.
Bọn họ đầu tư chắc chắn là vì mong đợi khoản lợi nhuận khổng lồ sẽ thu được, còn chúng ta đều là những quan chức phục vụ cho người dân, tất nhiên là sẽ suy nghĩ làm sao đem được khoa học kỹ thuật để đem lại lợi ích lớn nhất và thiết thực nhất cho người dân và cho đất nước, người nghiên cứu dự án này là một đôi vợ chồng thuộc cục khoa học kỹ thuật của chúng tôi, dựa vào những biện pháp của tôi, dựa vào chính sách của chính phủ, sản xuất hệ thống chiếu sáng này, nhất định sẽ thành một điểm sáng kinh tế, có điều chúng tôi lại không đủ thực lực để làm nó một mình.
Đỗ Thiên Dã nói:
- Cách suy nghĩ của anh rất tốt, Trương Dương, chúng ta là bạn tốt của nhau, nhưng công việc vẫn là công việc, khi chúng ta làm việc nhất định không được để tình cảm riêng tư xen vào trong công việc. Tôi có thể nói với anh rằng, đối với dự án hệ thống chiếu sáng này, tôi thực sự cảm thấy rất hứng thú, thành phố Giang Thành thực sự đang có kế hoạch thay mới toàn bộ hệ thống đèn đường, đang trong giai đoạn bàn bạc, nếu như có thể chứng minh được sản phẩm của anh có tính thực tế, tôi có thể đảm bảo, trong tháng này có thể đầu tư ngay vào dự án này, Phong Trạch sẽ có một nhà máy điện quang trong tương lai không xa, sẽ có khả năng tự sản xuất hệ thống đèn đường, đó chính là doanh nghiệp quốc doanh. Trương Dương nói:
- Có một số việc tôi cần phải nói trước với anh, chúng tôi đầu tư kỹ thuật, những cái khác đều là các anh đầu tư, sau này lợi nhuận sẽ chia năm năm.
Đỗ Thiên Dã không nhịn được cười nói:
- Trương Dương ơi là Trương Dương, hệ thống kia vẫn chưa hoàn thành, sao anh đã nghĩ đến việc chia chác, có phải là quá nóng lòng rồi không? Trương Dương nói: - Tôi cảm thấy vô cùng tự tin với dự án này, một chuyện tốt như thế này, tôi thực sự không muốn chia sẻ với ai, cho dù là anh. - Nếu như đã thế, thì ngày mai tôi sẽ cho người đến cho anh khảo sát, trong vòng một tuần nhất định sẽ quyết định xong chuyện này, nếu như dự án thực sự có tính khả thi, trong tháng này chúng tôi sẽ tiến hành đầu tư.
Trương Dương và Đỗ Thiên Dã đều là những con người quyết định nhanh chóng, hai người chỉ cần nói chuyện hơn nửa tiếng đồng hồ đã quyết định xong được việc này, Đỗ Thiên Dã đang suy nghĩ liệu tài liệu mà Trương Dương mang đến có thực sự tiên tiển đảm bảo an toàn với môi trường hay không, còn Trương Dương rất cần sự giúp đỡ từ thành phố Giang Thành có tiềm lực kinh tế mạnh mẽ, hai người này đều muốn đạt được thứ mình mong muốn. Đỗ Thiên Dã thấy đã đến thời gian ăn trưa, bèn nói với Trương Dương: - Chúng ta cùng đi ăn cơm văn phòng nhé, buổi chiều tôi còn có cuộc họp không tiếp rượu cùng anh được. Trương Dương nói:
- Tôi cũng không có ý định ăn trưa cùng anh, bữa trưa tôi có buổi hẹn rồi. Đỗ Thiên Dã nhắc khéo:
- Anh ấy à, chuyện tình cảm là phải chú ý một chút, đừng có mà lăng nhăng này nọ, anh làm việc gì có lỗi với Yên Nhiên là tôi không tha cho anh đâu. Trương Dương nói: - Anh yên tâm, đúng rồi, còn một chuyện nữa, nếu như lần này chúng ta hợp tác thành công, sản xuất ra một loạt sản phẩm thì đưa đến Tân Hải dùng trước. Đỗ Thiên Dã cười ha ha nói: - Được, cứ để các anh làm chuột bạch thí nghiệm trước. Sau khi Trương Dương rời đi, lập tức đi thẳng đến nhà hàng Nhã Vân Hồ, đó là nhà hàng năm sao mới được khai trương cách đây không lâu.Phó bí thư tỉnh Bình Hải, trưởng phòng giám Lưu Diễm Hồng Hồng sát đã nghỉ tại nơi đây.
Trương Dương đi thẳng đến phòng ăn, đến phòng ăn hắn dừng lại, ngắm nhìn toàn bộ cách bài trí của phòng ăn, không thể không công nhận rằng Đỗ Thiên Dã đã tốn rất nhiều công sức vào cải tạo không gian ở Nhã Vân Hồ và Nam Hồ. Đến ngày hôm nay đã thấy được không gian đầu xuân tươi đẹp, có hồ nước chảy róc rách, trên hồ nước là những cây cỏ xanh tươi mơn mởn, bên cạnh hồ nước là những đèn sáng các màu, đúng là ngủ trong một mùa đông dài lạnh giá bước vào thời kì phục hưng.
- Giở giời sao, cậu muốn nói chuyện công việc, đặt công việc lên hàng đầu. Trương Dương nói:
- Tôi trước đến giờ đều như thế! Hắn ngồi đối diện với Đỗ Thiên Dã nói:
- Thư ký Đỗ, được làm bạn với ông là phúc phận của tôi, ông nhìn xem, tôi vừa gặp được một chuyện tốt, người đầu tiên nghĩ đến chính là ông. Đỗ Thiên Dã cười nói: - Cái tên tiểu tử này, vòng vo quá có chuyện gì mau nói xem nào!
- Cái tố chất này của anh, đúng là một cán bộ lãnh đạo tốt, một vị tỉnh trưởng tỉnh Bình Hải trong tương lai, lời nói phải thật rõ ràng, đúng là một tấm gương tốt cho những cán bộ nhỏ như tôi học tập. Đỗ Thiên Dã cười lớn nói:
- Đúng, đúng vậy, tôi là một cán bộ thẳng thắn, bí thư Trương, không biết hôm nay đến có việc gì muốn chỉ giáo đây? Trương Dương nói:
- Trên đường đi đến đây, tôi có phát hiện hệ thống đèn giao thông ở đây đã cũ và hỏng đi rất nhiều, nên thay mới toàn bộ đi. Đỗ Thiên Dã nói:
- Cậu là bí thư thị ủy Tân Hải, chuyện của thành phố Giang Thành không cần cậu phải bận tâm. Trương Dương nói: - Đồng chí Đỗ Thiên Dã, thái độ này của đồng chí rất dễ làm tổn thương người khác đó, dù sao thì trước kia tôi cũng từng là cán bộ của thành phố Giang Thành, quan tâm đến thành phố của mình lẽ nào là sai sao? Đỗ Thiên Dã cười nói:
- Trương Dương ơi là Trương Dương, cái tên tiểu tử này, cậu có biết cậu đang động chạm đến tổ kiến lửa không.
- Tố chất, chú ý đến tố chất! Đỗ Thiên Dã nói: - Cậu đến đây, có phải vì muốn tìm nguồn cầu viện đúng không? - Cầu viện, với thực lực của tôi cần gì phải cầu viện ai chứ? Tôi chỉ là tiện đường qua thăm anh thôi. Hắn đưa tài liệu dự án năng lượng mặt trời dùng cho đèn giao thông cho Đỗ Thiên Dã xem. Trương Dương nhẫn nại ngồi uống trà, nhân tiện quan sát luôn biểu hiện trên khuôn mặt của Đỗ Thiên Dã, phải mất hơn ba mươi phút Đỗ Thiên Dã mới xem xong tập tài liệu, phải nói rằng tập tài liệu của Trương Dương không hẹn mà lại trùng với ý tưởng của Đỗ Thiên Dã, năm nay thành phố Dương là năm có tốc độ phát triển nhanh chóng nhất, thành phố được xây dựng tươi đẹp hơn, xanh sạch hơn, thay đổi toàn bộ diện mạo của thành phố, trước đây mấy ngày, trong cuộc họp thường vụ cũng có đề cập đến vấn đề này, các thường vụ nhất trí cho rằng nên thay toàn bộ hệ thống đèn giao thông bằng đèn sử dụng năng lượng mặt trời, có điều theo sự hiểu biết của bọn họ thì sản phẩm này cần phải nhập khẩu, mà lại có giá thành rất cao.
Đỗ Thiên Dã xem xong tập tư liệu về sản phẩm đèn giao thông sử dụng năng lượng mặt trời này đã kinh ngạc phát hiện ra đèn giao thông này rẻ hơn rất nhiều so với loại đèn giao thông cổ điển. Đỗ Thiên Dã nói:
- Trương Dương, loại hệ thống này đã được sản xuất chưa hay vẫn còn nằm trên lý thuyết? Trương Dương nói:
- Đã có sản phẩm mẫu rồi. Tôi là bạn lâu năm của anh, nói thật là trước khi đến đây tôi đã đưa tập tài liệu này cho bí thư Hạng Thành xem rồi. - Ông ta nói thế nào? Trương Dương nói: - Nếu như ông ta có hứng thú với dự án này, thì tôi đã không đến tìm anh rồi. Đỗ Thiên Dã nói:
- Nếu như tập tài liệu tốt này như lời cậu nói, sao ông ấy lại không có chút hứng thú nào với nó? Trương Dương nói: - Bí thư Đỗ. Không dám giấu anh, nếu như thành phố Tân Hải chúng tôi có thể tự mình hoàn thành dự án này, thì dự án tốt như thế này tôi sẽ không chia sẻ cùng ai hết. Đỗ Thiên Dã nói: - Bí thư Tân Hải, người anh em tốt. Anh mới làm bí thư mới có mấy ngày, đã đi theo bí thư thành phố rồi. Trương Dương cười nói:
- Những vấn đề cải cách thành phố đều đã được đưa lên quốc vụ viện rồi, bây giờ chỉ còn là vấn đề thời gian thôi. Chuyện này, trên thực tế tôi đã đệ trình trực tiếp lên chỗ quốc vụ viện rồi. Đỗ Thiên Dã nói:
- Anh đúng là cái tên làm chuyện gì cũng không không theo quy tắc nào hết, bảo sao bên Cảng Bắc không vui vẻ với Anh được! Trương Dương nói:
- Nếu như đơn đệ trình đưa vào tay họ, thì không biết đến năm nào tháng nào mới được cấp phê chuẩn chứ. Đỗ Thiên Dã nói:
- Được rồi, chúng ta đừng nói chuyện chính trị nữa, nói tiếp về hệ thống chiếu sáng này đi, anh có sáng kiến gì không? Trương Dương nói: - Chúng tôi có kỹ thuật. Nhưng lại không có năng lực sản xuất ra hệ thống này, bên các anh chắc sẽ có khả năng. Đỗ Thiên Dã gật gật đầu, gã nói rất tự tin:
- Các anh lo không có khả năng sản xuất, và lo không đủ tiền để thực hiện dự án này, chính vì thế mà anh mới đến tìm tôi. Trương Dương nói: - Sự phát triển hiện tại của dự án vượt xa so với tưởng tượng của chúng tôi, công trình quản lí đô thị cần có mối liên hệ mật thiết với bước đi của thời đại, thực ra đối với hệ thống chiếu sáng này, rất nhiều doanh nhân đều rất hứng thú. Chỉ cần tôi gật đầu, thì người muốn đến đầu tư nhất định sẽ làm cho cửa vào của Tân Hải chật cứng người. Nhưng tôi nghĩ rằng, người thương nhân lấy lợi ích làm đầu.
Bọn họ đầu tư chắc chắn là vì mong đợi khoản lợi nhuận khổng lồ sẽ thu được, còn chúng ta đều là những quan chức phục vụ cho người dân, tất nhiên là sẽ suy nghĩ làm sao đem được khoa học kỹ thuật để đem lại lợi ích lớn nhất và thiết thực nhất cho người dân và cho đất nước, người nghiên cứu dự án này là một đôi vợ chồng thuộc cục khoa học kỹ thuật của chúng tôi, dựa vào những biện pháp của tôi, dựa vào chính sách của chính phủ, sản xuất hệ thống chiếu sáng này, nhất định sẽ thành một điểm sáng kinh tế, có điều chúng tôi lại không đủ thực lực để làm nó một mình.
Đỗ Thiên Dã nói:
- Cách suy nghĩ của anh rất tốt, Trương Dương, chúng ta là bạn tốt của nhau, nhưng công việc vẫn là công việc, khi chúng ta làm việc nhất định không được để tình cảm riêng tư xen vào trong công việc. Tôi có thể nói với anh rằng, đối với dự án hệ thống chiếu sáng này, tôi thực sự cảm thấy rất hứng thú, thành phố Giang Thành thực sự đang có kế hoạch thay mới toàn bộ hệ thống đèn đường, đang trong giai đoạn bàn bạc, nếu như có thể chứng minh được sản phẩm của anh có tính thực tế, tôi có thể đảm bảo, trong tháng này có thể đầu tư ngay vào dự án này, Phong Trạch sẽ có một nhà máy điện quang trong tương lai không xa, sẽ có khả năng tự sản xuất hệ thống đèn đường, đó chính là doanh nghiệp quốc doanh. Trương Dương nói:
- Có một số việc tôi cần phải nói trước với anh, chúng tôi đầu tư kỹ thuật, những cái khác đều là các anh đầu tư, sau này lợi nhuận sẽ chia năm năm.
Đỗ Thiên Dã không nhịn được cười nói:
- Trương Dương ơi là Trương Dương, hệ thống kia vẫn chưa hoàn thành, sao anh đã nghĩ đến việc chia chác, có phải là quá nóng lòng rồi không? Trương Dương nói: - Tôi cảm thấy vô cùng tự tin với dự án này, một chuyện tốt như thế này, tôi thực sự không muốn chia sẻ với ai, cho dù là anh. - Nếu như đã thế, thì ngày mai tôi sẽ cho người đến cho anh khảo sát, trong vòng một tuần nhất định sẽ quyết định xong chuyện này, nếu như dự án thực sự có tính khả thi, trong tháng này chúng tôi sẽ tiến hành đầu tư.
Trương Dương và Đỗ Thiên Dã đều là những con người quyết định nhanh chóng, hai người chỉ cần nói chuyện hơn nửa tiếng đồng hồ đã quyết định xong được việc này, Đỗ Thiên Dã đang suy nghĩ liệu tài liệu mà Trương Dương mang đến có thực sự tiên tiển đảm bảo an toàn với môi trường hay không, còn Trương Dương rất cần sự giúp đỡ từ thành phố Giang Thành có tiềm lực kinh tế mạnh mẽ, hai người này đều muốn đạt được thứ mình mong muốn. Đỗ Thiên Dã thấy đã đến thời gian ăn trưa, bèn nói với Trương Dương: - Chúng ta cùng đi ăn cơm văn phòng nhé, buổi chiều tôi còn có cuộc họp không tiếp rượu cùng anh được. Trương Dương nói:
- Tôi cũng không có ý định ăn trưa cùng anh, bữa trưa tôi có buổi hẹn rồi. Đỗ Thiên Dã nhắc khéo:
- Anh ấy à, chuyện tình cảm là phải chú ý một chút, đừng có mà lăng nhăng này nọ, anh làm việc gì có lỗi với Yên Nhiên là tôi không tha cho anh đâu. Trương Dương nói: - Anh yên tâm, đúng rồi, còn một chuyện nữa, nếu như lần này chúng ta hợp tác thành công, sản xuất ra một loạt sản phẩm thì đưa đến Tân Hải dùng trước. Đỗ Thiên Dã cười ha ha nói: - Được, cứ để các anh làm chuột bạch thí nghiệm trước. Sau khi Trương Dương rời đi, lập tức đi thẳng đến nhà hàng Nhã Vân Hồ, đó là nhà hàng năm sao mới được khai trương cách đây không lâu.Phó bí thư tỉnh Bình Hải, trưởng phòng giám Lưu Diễm Hồng Hồng sát đã nghỉ tại nơi đây.
Trương Dương đi thẳng đến phòng ăn, đến phòng ăn hắn dừng lại, ngắm nhìn toàn bộ cách bài trí của phòng ăn, không thể không công nhận rằng Đỗ Thiên Dã đã tốn rất nhiều công sức vào cải tạo không gian ở Nhã Vân Hồ và Nam Hồ. Đến ngày hôm nay đã thấy được không gian đầu xuân tươi đẹp, có hồ nước chảy róc rách, trên hồ nước là những cây cỏ xanh tươi mơn mởn, bên cạnh hồ nước là những đèn sáng các màu, đúng là ngủ trong một mùa đông dài lạnh giá bước vào thời kì phục hưng.
/2583
|