Mời nhân viên khảo sát của tập đoàn Lam Tinh vào xe, Cung Kì Vĩ tìm cơ hội nói với Hứa Song Kì: Anh lập tức liên hệ với Trương Dương, bảo hắn phụ trách tiếp đãi tập đoàn Lam Tinh.
Hứa Song Kì mặt lộ vẻ khó xử, từ sau khi Trương Dương bị cướp đi quyền quản lý khu bảo lưu thuế nhập khẩu, thằng cha này đối với mình tràn ngập thành kiến, mình hiện tại đi tìm hắn giúp, không phải tự tìm mất mặt ư? Nhưng lãnh đạo đã lên tiếng, lại không thể không đi.
Cung Kì Vĩ tựa hồ nhìn ra chỗ khó của hắn, mỉm cười nói: Mau đi đi, Trương Dương là người lấy đại cục làm trọng.
Hứa Song Kì nghĩ tới nghĩ lui, vẫn vứt bỏ ý đồ gọi điện thoại, hắn ngồi xe con, bảo lái xe tới Tân Hải trước, khi tới văn phòng của Trương Dương thì nhìn thấy Trương Dương để mình trân chồng cây chuối trong phòng.
Trương đại quan nhân từ góc độ này nhìn thấy hình ảnh ngược của Hứa Song Kì, hắn cười nói: Thị trưởng Hứa hôm nay sao lại rảnh tới tìm tôi vậy?
Hứa Song Kì nói: Bí thư Trương, đoàn đội khảo sát của tập đoàn Lam Tinh đến rồi, vừa rồi tôi và phó bí thư Cung tới sân bay nghênh đón, bí thư Cung chuẩn bị giao việc tiếp đãi đoàn khảo sát của Lam Tinh cho anh.
Trương Dương nói: Sao lại có việc của tôi? Khu bảo lưu thuế nhập khẩu không thuộc tôi quản nữa rồi.
Hứa Song Kì nói: Nhưng bọn họ nhận lời mời của anh mới đến Tân Hải khảo sát, anh không ra mặt thì rất khó ăn khó nói trên đạo lý. Hứa Song Kì trước khi đến đây đã lường trước được rằng có thể sẽ bị Trương Dương gây khó dễ rồi, biết Trương Dương khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội làm khó hắn.
Trương Dương nói: Các anh tự mình giải quyết đi, tôi không có thời gian. Hơn nữa tôi tham gia cũng không thích hợp, tỉnh lý đã bảo tôi đừng có nhúng tay vào chuyện của khu bảo lưu thuế nhập khẩu, nếu tôi lại ra mặt, chẳng phải là đối nghịch với các lãnh đạo ư?
Hứa Song Kì nói: Bí thư Trương, lần này ngài nhất định phải lấy đại cục làm trọng, người ta là vì ngài mà tới, ngài nếu không đi tôi Lam Tinh có thể sẽ bỏ đi.
Trương đại quan nhân đổi thành chồng cây cuối một tay, sau đó thì chuyển sang bằng hai ngón tay, sau cùng thì lộn người lại, cầm khăn mặt lau mồ hôi rồi nói: Đã bảo tôi ra mặt tiếp đãi thì các anh tất cả đừng có nhúng tay vào, anh giúp tôi chuyển cáo với bí thư Cung, hắn cũng không cần đi.
Hứa Song Kì nghe vậy thì ngẩn ra, những lời này của Trương Dương căn bản là cho thấy thề không lưỡng lập với Cung Kì Vĩ, có anh thì không có tôi. Có điều Hứa Song Kì cũng nghĩ rằng Trương Dương và Cung Kì Vĩ bất kể đấu như thế nào thì cũng không liên quan tới mình, cứ lưng dựa cây to hóng mát là được rồi, hắn hiện tại đã đã tìm đúng chỗ dựa, đủ loại dấu hiệu cho thấy, Cung Kì Vĩ là người cầm lái của Bắc Cảng trong tương lai, chỉ cần đạt được sự tín nhiệm của hắn, con đường chính trị của mình trong mấy năm tương lai tất nhiên sẽ bằng phẳng, mỗi người đều có mục tiêu chính trị của mình, Hứa Song Kì đối với định vị của mình cũng rất rõ ràng, trước khi về hưu chỉ cần có thể thuận lợi lên cấp phó thính là được rồi, hắn không còn trẻ tuổi, cũng không có quan hệ bối cảnh. Đối với hắn mà nói thì mục tiêu này là thực tế và khách quan nhất rồi.
Trương đại quan nhân đi tắm rửa, thay đổi quần áo rồi bảo Chu Sơn Hổ đưa hắn tới khu bảo lưu thuế nhập khẩu, đoàn khảo sát của Lam Tinh đang ở bộ chỉ huy.
Cung Kì Vĩ quả nhiên lựa chọn lảng tránh, trong mắt rất nhiều người, đã đọc giải điều này là vua không gặp vua, bởi vì tranh chấp quyền lực của khu bảo lưu thuế nhập khẩu. Trương Dương và Cung Kì Vĩ đã công khai quyết liệt.
Trương Dương trước khi đi vào phòng họp, Kiều Mộng Viện và Thường Hải Thiên đã giới thiệu một chút tình huống tiến triển xây dựng của khu bảo lưu thuế nhập khẩu với đoàn khảo sát Lam Tinh.
Kiều Mộng Viện Kim Mẫn Nhi, một số vấn đề đề xuất đều khá chuyên nghiệp, Kiều Mộng Viện và Kim Mẫn Nhi trước đó đã từng tiếp xúc, trong lúc Kiều Mộng Viện tòng thương, Hối Thông của cô ta và Lam Tinh cũng từng hợp tác, cũng vì Lam Tinh sản xuất màn hình máy tính, Cho nên cô ta câu thông giữa bọn họ tất nhiên không tồn tại bất kỳ vấn đề gì.
Kim Mẫn Nhi quyết định khảo sát cũng là cũng muốn xây nhà máy ở đây, không chỉ bởi vì quan hệ của cô ta và Trương Dương rất tốt, còn có một nguyên nhân quan trọng là ưu đãi của khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải. Cô ta trình bày kế hoạch phát triển tương lai của Lam Tinh với Kiều Mộng Viện, sản nghiệp ở bên Giang Thành chủ yếu là sản xuất điện gia dụng, kế hoạch của tập đoàn bọn họ ở Trung Quốc đại lục là thiết lập một nhà xưởng sản xuất thiết bị thông tin, chủ công điện thoại di động.
Khi hai người đang tham thảo chi tiết cụ thể thì Trương đại quan nhân bước vào.
Nhìn thấy hai vị mỹ nữ ngồi cùng một chỗ bàn chuyện hợp tác bàn chuyện hợp tác, cảm giác đầu tiên của Trương đại quan nhân chính là đẹp mắt quá.
Kiều Mộng Viện cười nói với hắn: Bí thư Trương tới rồi!
Kim Mẫn Nhi xoay người nhinr Trương Dương, quả thật là quả thật là ngoái đầu nhìn lại nhất tiếu bách mị sinh, Trương đại quan nhân trước nụ cười của cô ta luôn không có bất kỳ năng lực chống cự nào, phát hiện Kim Mẫn Nhi và Xuân Tuyết Tình giống nhau tới cực điểm. Nhất cử nhất động, một cái nhăn mày cơ hồ đều giống nhau như đúc.
Trương đại quan nhân không quên thân phận lãnh đạo của mình, cười cười vươn tay về phía Kim Mẫn Nhi: Kim tiểu thư, hoan nghênh tới Tân Hải khảo sát.
Kim Mẫn Nhi nói: Trương Dương, tôi còn tưởng rằng anh sẽ tới sân bay đón tôi. Một câu đã lộ rõ quan hệ thân mật giữa hai người.
Trước mặt Kiều Mộng Viện, Trương đại quan nhân không khỏi có chút xấu hổ, ho khan một tiếng nói: Bận, gần đây thực sự là rất bận.
Kiều Mộng Viện không khỏi nhìn Trương Dương với vẻ oán trách, thằng cha này vẫn luôn có cái tính lưu tình khắp nơi, ngay cả tiểu cô nương Hàn Quốc người ta cũng không buông tha. Kiều Mộng Viện nói: Bí thư Trương, phó bí thư Cung đặc biệt dặn dò, công tác tiếp đãi đoàn khảo sát Lam Tinh lần này sẽ giao cho anh.
Trương Dương nói: Tôi lần này tới đây không mang theo bất kỳ tính chất nhà nước nào cả, tôi là tới đây gặp lão bằng hữu, chuyện công tác các cô cứ bàn, tôi không nhúng tay vào công tác của khu bảo lưu thuế nhập khẩu là thỏa đáng nhất.
Kim Mẫn Nhi nói: Trương Dương, anh không ngại dẫn tôi đi tham quan khu bảo lưu thuế nhập khẩu chứ?
Trương đại quan nhân cười nói: Rất vinh hạnh!
Kim Mẫn Nhi đứng dậy cùng nh hắn rời khỏi , Kiều Mộng Viện nói : Bí thư Trương , anh phải chiêu đãi Kim tiểu thư cho tốt đấy nhé! Lời này tràn ngập ý vị sâu xa.
Trương đại quan nhân bật cười.
Đoàn khảo sát của Lam Tinh giao cho Kiều Mộng Viện và Thường Hải Thiên, Kim Mẫn Nhi thì do Trương đại quan nhân một mình chiếu cố, Trương Dương tự mình lái xe Audi dẫn Kim Mẫn Nhi dạo qua một vòng khu bảo lưu thuế nhập khẩu, Kim Mẫn Nhi sau khi lên xe thì không nhịn được bật cười.
Trương đại quan nhân nhìn cô ta một cái nói: Cười cái gì mà cười? Có gì buồn cười?
Cao hứng, nhìn thấy anh thì cao hứng!
Trương đại quan nhân nói: Bộ dạng của ta đáng cười như vậy ư? Sao cảm giác anh có thành phần cười nhạo tôi nhỉ?
Hứa Song Kì mặt lộ vẻ khó xử, từ sau khi Trương Dương bị cướp đi quyền quản lý khu bảo lưu thuế nhập khẩu, thằng cha này đối với mình tràn ngập thành kiến, mình hiện tại đi tìm hắn giúp, không phải tự tìm mất mặt ư? Nhưng lãnh đạo đã lên tiếng, lại không thể không đi.
Cung Kì Vĩ tựa hồ nhìn ra chỗ khó của hắn, mỉm cười nói: Mau đi đi, Trương Dương là người lấy đại cục làm trọng.
Hứa Song Kì nghĩ tới nghĩ lui, vẫn vứt bỏ ý đồ gọi điện thoại, hắn ngồi xe con, bảo lái xe tới Tân Hải trước, khi tới văn phòng của Trương Dương thì nhìn thấy Trương Dương để mình trân chồng cây chuối trong phòng.
Trương đại quan nhân từ góc độ này nhìn thấy hình ảnh ngược của Hứa Song Kì, hắn cười nói: Thị trưởng Hứa hôm nay sao lại rảnh tới tìm tôi vậy?
Hứa Song Kì nói: Bí thư Trương, đoàn đội khảo sát của tập đoàn Lam Tinh đến rồi, vừa rồi tôi và phó bí thư Cung tới sân bay nghênh đón, bí thư Cung chuẩn bị giao việc tiếp đãi đoàn khảo sát của Lam Tinh cho anh.
Trương Dương nói: Sao lại có việc của tôi? Khu bảo lưu thuế nhập khẩu không thuộc tôi quản nữa rồi.
Hứa Song Kì nói: Nhưng bọn họ nhận lời mời của anh mới đến Tân Hải khảo sát, anh không ra mặt thì rất khó ăn khó nói trên đạo lý. Hứa Song Kì trước khi đến đây đã lường trước được rằng có thể sẽ bị Trương Dương gây khó dễ rồi, biết Trương Dương khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội làm khó hắn.
Trương Dương nói: Các anh tự mình giải quyết đi, tôi không có thời gian. Hơn nữa tôi tham gia cũng không thích hợp, tỉnh lý đã bảo tôi đừng có nhúng tay vào chuyện của khu bảo lưu thuế nhập khẩu, nếu tôi lại ra mặt, chẳng phải là đối nghịch với các lãnh đạo ư?
Hứa Song Kì nói: Bí thư Trương, lần này ngài nhất định phải lấy đại cục làm trọng, người ta là vì ngài mà tới, ngài nếu không đi tôi Lam Tinh có thể sẽ bỏ đi.
Trương đại quan nhân đổi thành chồng cây cuối một tay, sau đó thì chuyển sang bằng hai ngón tay, sau cùng thì lộn người lại, cầm khăn mặt lau mồ hôi rồi nói: Đã bảo tôi ra mặt tiếp đãi thì các anh tất cả đừng có nhúng tay vào, anh giúp tôi chuyển cáo với bí thư Cung, hắn cũng không cần đi.
Hứa Song Kì nghe vậy thì ngẩn ra, những lời này của Trương Dương căn bản là cho thấy thề không lưỡng lập với Cung Kì Vĩ, có anh thì không có tôi. Có điều Hứa Song Kì cũng nghĩ rằng Trương Dương và Cung Kì Vĩ bất kể đấu như thế nào thì cũng không liên quan tới mình, cứ lưng dựa cây to hóng mát là được rồi, hắn hiện tại đã đã tìm đúng chỗ dựa, đủ loại dấu hiệu cho thấy, Cung Kì Vĩ là người cầm lái của Bắc Cảng trong tương lai, chỉ cần đạt được sự tín nhiệm của hắn, con đường chính trị của mình trong mấy năm tương lai tất nhiên sẽ bằng phẳng, mỗi người đều có mục tiêu chính trị của mình, Hứa Song Kì đối với định vị của mình cũng rất rõ ràng, trước khi về hưu chỉ cần có thể thuận lợi lên cấp phó thính là được rồi, hắn không còn trẻ tuổi, cũng không có quan hệ bối cảnh. Đối với hắn mà nói thì mục tiêu này là thực tế và khách quan nhất rồi.
Trương đại quan nhân đi tắm rửa, thay đổi quần áo rồi bảo Chu Sơn Hổ đưa hắn tới khu bảo lưu thuế nhập khẩu, đoàn khảo sát của Lam Tinh đang ở bộ chỉ huy.
Cung Kì Vĩ quả nhiên lựa chọn lảng tránh, trong mắt rất nhiều người, đã đọc giải điều này là vua không gặp vua, bởi vì tranh chấp quyền lực của khu bảo lưu thuế nhập khẩu. Trương Dương và Cung Kì Vĩ đã công khai quyết liệt.
Trương Dương trước khi đi vào phòng họp, Kiều Mộng Viện và Thường Hải Thiên đã giới thiệu một chút tình huống tiến triển xây dựng của khu bảo lưu thuế nhập khẩu với đoàn khảo sát Lam Tinh.
Kiều Mộng Viện Kim Mẫn Nhi, một số vấn đề đề xuất đều khá chuyên nghiệp, Kiều Mộng Viện và Kim Mẫn Nhi trước đó đã từng tiếp xúc, trong lúc Kiều Mộng Viện tòng thương, Hối Thông của cô ta và Lam Tinh cũng từng hợp tác, cũng vì Lam Tinh sản xuất màn hình máy tính, Cho nên cô ta câu thông giữa bọn họ tất nhiên không tồn tại bất kỳ vấn đề gì.
Kim Mẫn Nhi quyết định khảo sát cũng là cũng muốn xây nhà máy ở đây, không chỉ bởi vì quan hệ của cô ta và Trương Dương rất tốt, còn có một nguyên nhân quan trọng là ưu đãi của khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải. Cô ta trình bày kế hoạch phát triển tương lai của Lam Tinh với Kiều Mộng Viện, sản nghiệp ở bên Giang Thành chủ yếu là sản xuất điện gia dụng, kế hoạch của tập đoàn bọn họ ở Trung Quốc đại lục là thiết lập một nhà xưởng sản xuất thiết bị thông tin, chủ công điện thoại di động.
Khi hai người đang tham thảo chi tiết cụ thể thì Trương đại quan nhân bước vào.
Nhìn thấy hai vị mỹ nữ ngồi cùng một chỗ bàn chuyện hợp tác bàn chuyện hợp tác, cảm giác đầu tiên của Trương đại quan nhân chính là đẹp mắt quá.
Kiều Mộng Viện cười nói với hắn: Bí thư Trương tới rồi!
Kim Mẫn Nhi xoay người nhinr Trương Dương, quả thật là quả thật là ngoái đầu nhìn lại nhất tiếu bách mị sinh, Trương đại quan nhân trước nụ cười của cô ta luôn không có bất kỳ năng lực chống cự nào, phát hiện Kim Mẫn Nhi và Xuân Tuyết Tình giống nhau tới cực điểm. Nhất cử nhất động, một cái nhăn mày cơ hồ đều giống nhau như đúc.
Trương đại quan nhân không quên thân phận lãnh đạo của mình, cười cười vươn tay về phía Kim Mẫn Nhi: Kim tiểu thư, hoan nghênh tới Tân Hải khảo sát.
Kim Mẫn Nhi nói: Trương Dương, tôi còn tưởng rằng anh sẽ tới sân bay đón tôi. Một câu đã lộ rõ quan hệ thân mật giữa hai người.
Trước mặt Kiều Mộng Viện, Trương đại quan nhân không khỏi có chút xấu hổ, ho khan một tiếng nói: Bận, gần đây thực sự là rất bận.
Kiều Mộng Viện không khỏi nhìn Trương Dương với vẻ oán trách, thằng cha này vẫn luôn có cái tính lưu tình khắp nơi, ngay cả tiểu cô nương Hàn Quốc người ta cũng không buông tha. Kiều Mộng Viện nói: Bí thư Trương, phó bí thư Cung đặc biệt dặn dò, công tác tiếp đãi đoàn khảo sát Lam Tinh lần này sẽ giao cho anh.
Trương Dương nói: Tôi lần này tới đây không mang theo bất kỳ tính chất nhà nước nào cả, tôi là tới đây gặp lão bằng hữu, chuyện công tác các cô cứ bàn, tôi không nhúng tay vào công tác của khu bảo lưu thuế nhập khẩu là thỏa đáng nhất.
Kim Mẫn Nhi nói: Trương Dương, anh không ngại dẫn tôi đi tham quan khu bảo lưu thuế nhập khẩu chứ?
Trương đại quan nhân cười nói: Rất vinh hạnh!
Kim Mẫn Nhi đứng dậy cùng nh hắn rời khỏi , Kiều Mộng Viện nói : Bí thư Trương , anh phải chiêu đãi Kim tiểu thư cho tốt đấy nhé! Lời này tràn ngập ý vị sâu xa.
Trương đại quan nhân bật cười.
Đoàn khảo sát của Lam Tinh giao cho Kiều Mộng Viện và Thường Hải Thiên, Kim Mẫn Nhi thì do Trương đại quan nhân một mình chiếu cố, Trương Dương tự mình lái xe Audi dẫn Kim Mẫn Nhi dạo qua một vòng khu bảo lưu thuế nhập khẩu, Kim Mẫn Nhi sau khi lên xe thì không nhịn được bật cười.
Trương đại quan nhân nhìn cô ta một cái nói: Cười cái gì mà cười? Có gì buồn cười?
Cao hứng, nhìn thấy anh thì cao hứng!
Trương đại quan nhân nói: Bộ dạng của ta đáng cười như vậy ư? Sao cảm giác anh có thành phần cười nhạo tôi nhỉ?
/2583
|