Chuyện Trương Dương đến Nam Tích gây ra bao nhiêu sóng gió cụ thể ra sao thì Cố Doãn Tri cũng không rõ ràng, ngày hôm nay nghe Hạ Bá Đạt nói xong, ông cũng đã hiểu rõ được mục đích của Kiều Chấn Lương rồi, cũng rõ ràng lần này Trương Dương đứng kiên định bên phe của Kiều Chấn lương, ít nhất là theo trước mắt mà xem thì Trương Dương cũng không có làm gì sao cả. Cố Doãn Tri nhìn Hạ Bá Đạt trước mắt, trong lòng sinh ra một sự cảm thán, từ năng lực chấp chính của Hạ Bá Đạt bây giờ xem ra, vị trí mà Hạ Bá Đạt thích hợp nhất cũng không phải là quan to một phương, có lẽ là do đi theo bên cạnh mình lâu quá rồi, cho nên Hạ Bá Đạt đã thiếu đi mất dũng khí và sự quyết đoán, mà hai điểm này lại chính là vết thương trí mạng của một người đứng đầu chính phủ. Nhưng mà Hạ Bá Đạt cẩn thận cũng không phải là không có nguyên nhân, trong mắt của người bên ngoài thì Hạ Bá Đạt là thân tín của mình, khi mình về hưu, thân phận của Hạ Bá Đạt liền trở nên mẫn cảm, Hạ Bá Đạt lựa chọn phương thức chính trị không cần vô công nhưng cầu vô quá cũng không thể nói là sai lầm được.
Đánh giá của Cố Doãn Tri về Hạ Bá Đạt là, Hạ Bá Đạt là một người chấp pháp tốt, nhưng không phải là một người nắm quyền tốt.
Hạ Bá Đạt thấp giọng nói : Bí thư Cố, tôi nên làm thế nào bây giờ?
Cố Doãn Tri cười lặng lẽ, những lời này của Hạ Bá Đạt làm cho ông cảm thấy quen thuộc vô cùng, Cố Doãn Tri nói : Tôi đã không còn là bí thư tỉnh ủy, cậu cũng không còn là thư ký của tôi, tiểu Hạ, sau này chuyện trong chính trị không nên hỏi tôi, cậu thấy nên làm thế nào thì cứ làm thế ấy, bất luận kẻ nào cũng phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình cả
..............................
Phố Thư Vân của Nam Tích đã có lịch sử vài chục năm rồi, con phố cũ này đã được trang trí lên nhiều màu sắc của sự hiện đại, nhiều lần thay đổi, những kiến trúc cổ xưa thì đã bốc hơi từ lâu rồi, con phố nay đã được mở rộng rất nhiều, hai bên đường mọc lên không ít những tòa nhà cao tầng, nếu nói cái không thay đổi ở đây thì hẳn chính là mỹ thực, Trương Dương cùng Cố Giai Đồng ăn gạch cua, tay rồng hấp hành, đậu hương xào trong Long Hưng Ký, hình như con gái đặc biệt yêu thích những món ăn vặt này thì phải.
Trương đại quan nhân thì không có hứng thú với mấy điều này, nhưng mà có Cố Giai Đồng, hắn cũng rất hài lòng, Cố Giai Đồng ăn rất khỏe, ăn xong mấy món kia còn gọi thêm một phần canh bò nữa.
Trương Dương cười nói : Hôm nay làm sao vậy? Miệng ăn mở rộng, sức ăn kinh người nha
Cố Giai Đồng cười dịu dàng nói : Ở cùng một chổ với em thì đâu cũng vui cả
Trong lòng Trương Dương cảm thấy ấm áp dào dạt, thấp giọng nói : Một lát nữa em càng làm cho chị hài lòng
Cố Giai Đồng mấp máy môi, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia ngượng ngùng, cô nhỏ giọng nói : Em đó, sao lại ăn ít như vậy ?
Trương Dương nói : Tú sắc cũng có thể ăn mà, nhìn thấy chị là em không còn thấy đói nữa, cái này gọi là có tình thì no bụng
Cố Giai Đồng cười nói : Có phải là không thấy chị thì cả ngày đều ăn không vô không?
Trương Dương nói : Đúng vậy, chỉ cần nhớ đến ăn chị, là không còn muốn ăn cơm nữa
Cố Giai Đồng vươn chân, đá nhẹ hắn một cái dưới bàn, nhỏ giọng nói : Ai ăn ai còn chưa biết
Trương đại quan nhân cười ha hả, quả thật, mình mỗi lần đều là đối tượng bị ăn cả.
Cố Giai Đồng biết hắn cười không có ý tốt, liền cười hì hì nói : Em cẩn thận đó, hôm nay sức ăn của chị rất tốt đấy
Trương Dương đang chuẩn bị tính tiền rời đi thì ánh mắt lập tức bị tin tức trên TV hấp dẫn, trong TV đang đưa tin về chuyện dỡ bỏ những kiến trúc trái phép ngày hôm nay, hình ảnh còn đặc tả về siêu thị Cát TInh nữa, sau đó quay màn ảnh đến người của Trương Dương, cái này đều được quay trong lúc Trương đại quan nhân không hề lưu ý.
Cố Giai Đồng quay đầu lại nhìn, xem mãi cho đến khi hết phần tin tức mới quay đầu lại, cười nói : Chị phát hiện ra em rất ăn ảnh
Trương Dương nói : Đương nhiên, ngũ quan đầy đủ, chính khí nghiêm nghị
Cố Giai Đồng cười hì hì, cô vẫy vẫy tay với người phục vụ, Trương Dương giành trả tiền trước. Tuy rằng tiền bạc của hắn không cách nào so sánh với Cố tiểu thư cả, nhưng mà phong độ thân sĩ thì lúc nào cũng cần phải biểu hiện ra cả.
Hai người đi ra ngoài cửa, bên ngoài có gió rất lớn, Cố Giai Đồng đội mũ, Trương Dương dựng thẳng áo lên, vươn cánh tay ra ôm lấy Cố Giai Đồng vào lòng, Cố Giai Đồng biểu hiện có chút chống cự, nhỏ giọng nhắc nhở : Chú ý ảnh hưởng, đây là bên ngoài
Trương Dương nói : Ảnh hưởng cái gì? chỉ cần hai chúng ta người tình ta nguyệt, thì quản những người khác làm cái gì?
Một trận gió lạnh thổi đến, Cố Giai Đồng rùng mình một cái, cúi đầu tựa vào trong lòng của Trương Dương. Trương Dương ôm lấy Cố Giai Đồng đi về chiếc xe của cô cách đó không xa, mở cửa xe, hai người ngồi vào trong xe, Cố Giai Đồng chà chà tay nói : Thật lãnh, mùa đông sắp tới rồi
Trương Dương nói : Mùa đông ở Giang Nam luôn đến muộn hơn một ít, em không thích mùa đông ở đây
Vì sao?
Quá ẩm uốt
Cố Giai Đồng mở radio lên, bên trong đang phát một ca khúc của Tề Tần : Mưa đông. Trương Dương khởi động xe, đưa Cố Giai Đồng đến Vân Hi Sơn Trang, nếu như không có căn biệt thự của Lương Thành Long, hắn đúng là không biết nên ở chổ nào nữa, bây giờ càng ngày càng phát hiện ra chổ tốt của căn biệt thự này.
Cố Giai Đồng cũng vô cùng thích thú với hoàn cảnh thanh nhã của Vân Hi Sơn Trang, đi đến trước căn biệt thự của Lương Thành Long, Cố Giai Đồng khen : Hoàn cảnh nơi này thật tốt, còn tĩnh mịch hơn cả bên kia hồ Thu Hà
Trương Dương khóa xe lại, vươn cánh tay ra ôm lấy cô, mỉm cười nói : Của Lương Thành Long đấy, em mượn dùng thôi
Cố Giai Đồng tựa vào trong lòng hắn, nói : Có biết vì sao chị lại hài lòng không?
Trương Dương khẽ hôn lên mặt ngọc của cô một cái, sau đó từ từ lướt xuống trên cổ trắng của cô, cánh tay của Cố Giai Đồng cũng đưa lên, khẽ vuốt khuôn mặt của Trương Dương, nói Bên Lam Hải chị đã giao lại rõ ràng rồi, sau này tất cả đều buông tay để cho Minh Kiện đi làm, chị không cần phải hối hả ngược xuôi nữa
Trương Dương nói : Bên ngoài lạnh lắm, chúng ta vào trong nói đi
Hai người đi vào trong biệt thự, Cố Giai Đồng đưa tay muốn bật đèn, nhưng lại bị Trương Dương ngăn lại, miệng của hắn tìm đến môi của cô trong bóng tối, mạnh mẽ hôn xuống, hai người ôm lấy nhau mà hôn kịch liệt trong bóng tối, từ ngay cửa dần đến ghế sô pha, Trương Dương ôm lấy Cố Giai Đồng đặt lên ghế sô pha, đưa tay cởi quần áo của cô, Cố Giai Đồng gắt giọng nói : Chị còn chưa nói xong
Trương Dương nói : Chị nói đi Nhưng bàn tay to tham lam đã mò vào trong vạt áo của cô, bắt lấy phần ngực ấm áp mềm mại.
Cố Giai Đồng dùng tay ngăn cản lấy bàn tay tinh nghịch của Trương Dương lại, nói : Hiệu quả và lợi ích của nhà máy thuốc năm nay đã tăng lên thêm một tầng, lợi nhuận cũng tăng, xem ra sau này sinh ý của chị nên chú trọng vào phương diện này
Trương Dương đã cởi dây lưng của cô, nói với Cố Giai Đồng trong bóng tối : Chị đúng là không thành thật, em chỉ bảo là chị nói đi, chứ không nói là nhúc nhích Cố Giai Đồng bắt lấy hai tay của Trương Dương, ngồi bò lên trên người của hắn, cái trán chạm vào trán của Trương Dương, đôi mắt đẹp long lanh phát ra ánh rạng rỡ trong bóng tối : Em biết năm nay em sẽ được chia bao nhiêu hoa hồng không?
Trương đại quan nhân đối với chuyện này thật sự là không có một chút hứng thú, hắn cười nói : Em lấy tiền cũng vô dụng, bao nhiêu em cũng không quan tâm. Mặc kệ nó bao nhiêu tiền, chị quản giúp em là được
Cố Giai Đồng nói : Chị đã đem một phần của em tầu tư vào việc xây dựng nhà máy thuốc, tái mở rộng sản xuất, sau này sẽ tính chuyện tiền lãi với em
Trương Dương nói : Chị là tiền lãi tốt nhất của em, chị đều là của em rồi, cái khác em mặc kệ
Cố Giai Đồng ôn nhu nói : Em là tiền lãi của chị mới đúng Cô chủ động dâng môi thơm lên. Trương đại quan nhân bị chọc đến nổi dục hỏa nhảy tưng tưng, đang chuẩn bị áp đảo Cố tiểu thư, thì lại bị Cố Giai Đồng chống xuống, nhỏ giọng nói : Nằm yên, tối nay chị muốn ăn tươi em
Trương đại quan nhân thấp giọng cười cười : Sao em có cảm giác giống như tiến vào trong động bàn tơ vậy nhĩ?
Cố Giai Đồng nói : Chị sẽ trói em lại rồi ăn tươi em
Trương đại quan nhân cảm thấy mỗi một bộ phận trên thân thể của mình đang bị sự ấm áp và ẩm ướt chậm rãi xâm chiếm, hắn thích thú nhắm hai mắt lại, đỡ lấy eo nhỏ mềm mại của Cố Giai Đồng, cảm thụ sự thoải mái sung sướng do cô gây ra cho thân thể của mình, cái lạnh của đầu mùa đông dần dần biến mất không tahy61 đâu ...
.................................................. .......
Trương Dương đã sớm có chuẩn bị tâm lý về ảnh hưởng của việc dỡ bỏ những kiến trúc trái phép, sáng ngày hôm sau đã có không ít người tập trung đến cửa lớn của tòa thị chính để kháng nghị, chủ đề kháng nghị chính là tác phong làm việc của tổ công tác liên hệ rất dã man, không để ý đến cảm thụ của quần chúng, mạnh mẽ phá bỏ nhà ở của bọn họ. Bây giờ người tập trung rất nhiều, có đến hơn năm trăm người, hơn nữa còn có xu thế càng tụ càng đông.
Thị trưởng Hạ Bá Đạt lúc ngồi xe đi làm đến thì thấy được tình cảnh trước mắt, ông không khỏi nhíu nhíu mày, thấp giọng nói với tài xế : Đi cửa Đông vào
Tài xế chậm rãi quay xe lại, nhanh chóng rời khỏi cửa bắc, Hạ Bá Đạt nhìn kỹ những chữ viết trên mấy tấm bảng biểu tình, lại nhìn số người tại hiện trường, ông cảm thấy có chút kỳ quái, theo ông được biết thì những người có liên quan trong việc phá dỡ nhà ở kia không có nhiều như vậy, tại sao lúc này lại có nhiều người tập trung đến đây chứ? Trong đó rốt cục là có bao nhiêu người thật sự bị tổn hại lợi ích? Ông móc điện thoại ra, gọi cho cục trưởng cục công an Trương Đức Phóng.
Trương Đức Phóng đang trên đường đi làm, ông đã nghe nói đến trước cửa tòa thị chính đang xảy ra chuyện, nhận được điện thoại của Hạ Bá Đạt cũng ý thức được chính là chuyện này, Trương Đức Phóng không đợi Hạ Bá Đạt nói, đã biểu thị : Thị trưởng Hạ, chuyện trước cửa tòa thị chính tôi đã biế rồi, đã sớm an bài công an võ cảnh đến duy trì trật tự và giải quyết, ngài yên tâm, nhất định có thể giải quyết trong thời gian ngắn nhất
Hạ Bá Đạt nói : Bây giờ đang là giờ đi làm cao điểm, bọn họ tụ tập trước cửa lớn của tòa thị chính gây chuyện, sẽ tạo thành ảnh hưởng ác liệt như thế nào? Trương Đức Phóng, anh thân là cục trưởng cục công an, chuyện này xử lý không được tốt, tôi lệnh cho anh phải lập tức giải quyết chuyện này, nếu như trong một giờ mà tình huống vẫn còn chưa được giải quyết, thì tôi sẽ bắt anh hỏi tội
Trương Đức Phóng nghe được những lời này của Hạ Bá Đạt, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút buồn bực, ngữ khí của thị trưởng Hạ ngày hôm nay sao đột nhiên trở nên cường thế quá vyay65, cái này là hiện tượng chưa từng xuất hiện qua trong quá khức? Lẽ nào việc dân chúng tụ tập lại trước cửa tòa thị chính đã làm cho vị thị trưởng đại nhân này tức giận?
Đám người đến gây chuyện này cũng được bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên nhìn thấy, là trùng hợp chính là, ông cũng đi vào từ cửa Đông, lúc xuống xe, thì thấy được Hạ Bá Đạt cách đó không xa.
Hạ Bá Đạt chủ động chào hỏi với : Bí thư Từ
Từ Quang Nhiên cười gật đầu, nhưng từ trên mặt của ông ta thì thấy được đây không phải là tâm tình thật sự, có thể giữ vững nụ cười trong lúc xảy ra một loạt chuyện không như ý, sự rèn luyện chính trị của Từ Quang Nhiên quả thật đúng là không tầm thường, Từ Quang Nhiên và Hạ Bá Đạt cùng nhau đi vào, ông thấp giọng nói : Lão Hạ, đến phòng làm việc của tôi ngồi đi
Hạ Bá Đạt nói : Lát nữa còn có cuộc họp các thị trưởng, không có thời gian Ông từ chối lời mời của Từ Quang Nhiên.
Từ Quang Nhiên dừng chân lại, nhìn Hạ Bá Đạt : Lão Hạ, tình huống bên ngoài ông có thấy không? Chuyện rõ ràng như vậy, Hạ Bá Đạt không thể phủ nhận được.
Hạ Bá Đạt gật đầu nói : Người đến không ít, tôi vừa liên hệ với Trương Đức Phóng, kêu hắn lập tức giải quyết chuyện này, đuổi hết đám người gây chuyện kia đi
Từ Quang Nhiên nói : Hành động chỉnh đốn kiến trúc trái phép của Nam Tích lúc trước cũng đã có nhiều lần, nhưng mà chưa lần nào được náo nhiệt như bây giờ Ông xoay người qua cửa lớn nhìn một chút : Lão Hạ, ngọn lửa này của ông đốt lên thật lớn Ông ta đã bắt đầu công khai chỉ trích Hạ Bá Đạt.
Hạ Bá Đạt nói : Bây giờ bên ngoài có gần năm sáu trăm người, mà những kiến trúc trái phép ngày hôm qua tổng cộng chưa đến hai mươi mốt căn, một cục đá đã kinh động hơn ngàn cơn sóng, chuyện hợp lý hợp pháp của chính phủ sao lại gặp phải đối kháng lớn như vậy?
Từ Quang Nhiên cười nói : Ông hỏi tôi, tôi còn muốn hỏi ông đây? Tổ công tác liên hợp của các người, có phải là do phương pháp xử lý có vấn đề không, mà đã xúc phạm đến cảm tình của dân chúng?
Hạ Bá Đạt nói : Phương pháp có thể là thiếu sót, nhưng mà hiệu quả thì đúng là không tồi, kiến trúc trái phép trong phạm vi trung tâm thể dục mới, trong một ngày hôm qua đã được thanh trừ phần lớn, những vấn đề tồn đọng đều đã có giải quyết
Từ Quang Nhiên nói : Làm việc không thể chỉ nhìn trước mắt, càng không thể chỉ nhìn phiến diện, cần phải nhìn hoàn cảnh lớn, có cái nhìn toàn cục Những lời này tràn ngập ý tứ giáo huấn Hạ Bá Đạt.
Hạ Bá Đạt cười nói : Tôi cảm thấy rằng, có những mâu thuẫn sớm muốn gì cũng phải bộc phát, càng giấu thì nó càng sâu, không bằng để cho mâu thuẫn này nhanh chóng bộc phát ra, chỉ có như vậy thì chúng ta mới có thể thấy rõ được vấn đề, thấy rõ được vấn đề rồi chúng ta mới có thể xứ lý tốt vấn đề, bí thư Từ, ông thấy có đúng không?
Từ Quang Nhiên nhạy cảm nắm bắt được, chỉ qua một đêm mà Hạ Bá Đạt đã nảy sinh thay đổi thật lớn, trong quá khứ, lúc Hạ Bá Đạt nói chuyện với mình chưa bao giờ để bộc lộ tài năng cả, lẽ nào Hạ Bá Đạt đã bắt tay vào phản kích mình? Lần chỉnh đốn kiến trúc trái phép này là do Hạ Bá Đạt bày ra, chính là trận chiến phản kích đầu tiên ông ta nhằm vào mình? Từ Quang Nhiên nhìn Hạ Bá Đạt, cười cười đầy thâm ý nói : Đem mâu thuẫn ẩn giấu sâu kích phát ra, ý kiến của thị trưởng Hạ thật sự rất hay, nhưng mà tôi phải nhắc nhở ông, lúc kích phát mâu thuẫn, ngàn vạn lần không nên làm cho oán khí của dân chúng cũng kích phát theo, vĩnh viễn chớ quên, chúng ta đều là nô bộc của dân chúng, vô luận là lúc nào, chúng ta cũng phải đặt lợi ích của dân chúng lên hàng đầu cả
Hạ Bá Đạt nói : Những người như chúng ta thật sự đúng là không dễ dàng, lợi ích quốc gia, lợi ích đảng, lợi ích nhân dân, đều nói những lợi ích này là thống nhất, nhưng bây giờ xem ra, bên trong cũng có chổ mâu thuẫn nữa, bí thư Từ, ông nói có đúng không ?
Từ Quang Nhiên cười ha hả nói : Mau đi họp đi Ông ta bước nhanh chân hơn, nhanh chóng bỏ xa Hạ Bá Đạt ở sau lưng.
.................................................
Cuộc họp thị trưởng diễn ra vào lúc chín giờ ba mươi sáng, thật ra thì Hạ Bá Đạt cũng có đủ thời gian để đến chổ của Từ Quang Nhiên nói chuyện, nhưng mà ông ta không muốn đến, từ sau khi nói chuyện với Cố Doãn Tri tối hôm qua, Hạ Bá Đạt đã có nhận thức rõ ràng đối với tình thế hiện tại rồi, Cố Doãn Tri cũng không có dạy ông nên làm thế nào cả, thật ra thì ông cũng căn bản là không cần phải dạy, có rất nhiều chuyện ông đã sớm thấy rõ rồi, chỉ là Hạ Bá Đạt thiếu đi dũng khí để đảm đương thôi, quá cẩn thận chặt chẽ trên chính trì một thời gian dài đã làm cho ông có đôi khi xử lý công việc trở nên không được quyết đoán.
Hạ Bá Đạt lúc này đã ý thức được, ông hẳn là nên biểu hiện chủ động, tích cực ra sức nhiều hơn trong thể chế Nam Tích, trước khi cuộc họp thị trưởng bắt đầu, Hạ Bá Đạt còn đi đến trước cửa sổ phòng họp nhìn một chút, làm cho ông cảm thấy căm tức chính là, đám người đang đứng trước cửa lớn tòa thị chính không những không giảm xuống, m à ngược lại càng lúc càng nhiều hơn nữa, hiện trường cũng có không ít công an đến để duy trì trật tự, cho nên ít nhất là đến bây giờ không nhìn thấy có dấu hiệu nào của việc mâu thuẫn trở nên gay gắt cả, Hạ Bá Đạt lại gọi điện thoại cho Trương Đức Phóng, biểu hiện của Trương Đức Phóng cũng có chút bất đắc dĩ : Thị trưởng Hạ, đang thuyết phục giáo dục dân chúng
Hạ Bá Đạt cả giận nói : Anh làm ăn kiểu gì thế hả? Bây giờ toàn bộ tòa thị chính từ trên xuống dưới tất cả đều đang nhìn anh đấy
Trương Đức Phóng nói : Thị trưởng Hạ, ngài yên tâm, tôi lập tức giải quyết, lập tức giải quyết ngay
Các phó thị trưởng lục đục đi đến phòng họp, thường vụ phó thị trưởng Trần Hạo châm một điếu thuốc lá, cũng đi đến bên cạnh của Hạ Bá Đạt, nhìn tình cảnh bên ngoài cửa sổ, không khỏi thở dài nói : Cửa lớn của chúng ta đã lâu rồi không náo nhiệt như vậy
Biểu tình trên mặt của phó thị trưởng phân công quản lý chính pháp Tằng Đông thì có vẻ xấu hổ, hiệu suất làm việc của bên công an ngày hôm nay quả thật có chút quá kém, trước khi đến phòng họp ông cũng đã gọi điện mắng cho Trương Đức Phóng một trận rồi.
Hạ Bá Đạt phất phất tay, nói : Mặc kệ bọn họ, mọi người ngồi xuống họp!
Các phó thị trưởng lần lượt ngồi vào vị trí của mình, Hạ Bá Đạt cất cao giọng nói : Chủ đề cuộc họp ngày hôm nay của chúng ta là ... Ông dừng lại một chút, sau đó lớn giọng nhấn mạnh thêm : Làm sao để xử lý triệt để những kiến trúc trái phép trong thành phố. Tất cả mọi người đều biết, trong phạm vi toàn quốc đều đang xây dựng thành phố vệ sinh, xây dựng thành phố văn minh lịch sự, Nam Tích của chúng ta là thành phố trọng điểm của tỉnh Bình Hải, tuyệt đối không thể đi sau những thành phố khác. Ngày hôm qua hành động xử lý những kiến trúc trái phép trong phạm vi của trung tâm thể dục mới chỉ là bước đầu tiên, kế tiếp, cường độ xử lý của chúng ta phải tăng mạnh lên, phạm vi xử lý phải được mở rộng ra khắp toàn bộ Nam Tích
Thường vụ phó thị trưởng Trần Hạo nói : Thị trưởng Hạ, chúng ta không phải là đang lấy phát triển kinh tế làm việc chính sao? Trong cuộc họp lần này trước ông đã nói với chúng tôi rằng công tác trọng điểm năm nay chính là gia tăng cải cách xí nghiệp thành phố. Chuyện này tất cả mọi người đều biết cả Trong cuộc họp lần trước, đúng là Hạ Bá Đạt đã đưa ra công tác trọng điểm gần đây chính là gia tăng cải cách xí nghiệp thành phố, lúc này chỉ mới qua vài ngày, mà tự nhiên lại thay đổi một chủ đề khác, làm một thị trưởng, đâu phải cứ hứng lên là ăn nói lung tung được.
Hạ Bá Đạt nói : Cả hai đều phải làm, cả hai đều phải mạnh! Phong cách của ông ngày hôm nay đã có biến đổi rất lớn, mỗi người đều cảm thấy rằng Hạ Bá Đạt giống như là đang trở thành một người khác vậy, có được sự cường thế mà trước nay chưa từng có.
Phó thị trưởng chủ quản công nghiệp Vương Hải Ba nói : Thị trưởng Hạ, hai cái đều phải làm, hai cái đều quan trọng, vậy công tác trọng điểm của chúng tôi rốt cục là cải cách xí nghiệp hay là xây dựng thành phố?
Hạ Bá Đạt cười nói : Đồng chí Hải Ba, hai chuyện này có mâu thuẫn sao? Ông biết Vương Hải Ba từ trước đến giờ đều cùng một ý kiến với Trần Hạo cả, bọn họ đều là cán bộ do một tay của bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên đề bạt lên, bọn họ qua lại rất gần với nhau, theo Hạ Bá Đạt thấy, những người này trong chính trị là một đoàn thể gắn bó, từ trước đến giờ đều có quan hệ hỗ trợ lẫn nhau.
Thường vụ phó thị trưởng Trần Hạo nói : Bất luận công tác gì cũng đều cần có sự ủng hộ của tài chính, mà tình hình tài chính của chúng ta đang gặp phải vấn đề nghiêm trọng ...
Hạ Bá Đạt cắt lời của Trần Hạo ngay : Tôi luôn cho rằng đầu tư tài chính là phải có cái nhìn và kế hoạch tính trước, sau đó mới có thể đưa ra kế hoạch đầu tư tài chính được, không thể bởi vì có một chút chuyện nhỏ mà dẫn đến thay đổi, bất luận cải cách hay xây dựng gì đều bắt đầu từ những quan điểm lâu dài cũng như tầm quan trọng của nó, tuyệt đối không thể coi một bên nặng một bên nhẹ được
Trần Hạo nhíu nhíu mày, ông ta nghe ra những lời này của Hạ Bá Đạt tựa hồ như đang nói bóng nói gió rằng cảng nước sâu đang chiếm dụng một phần lớn tài chính của Nam Tích vậy. Trong đáy lòng của Trần Hạo đúng thật là không phục Hạ Bá Đạt, theo ông ta thấy Hạ Bá Đạt từ khi đến Nam Tích tới giò cũng chưa từng làm ra được chuyện gì hay ho cả, chỉ là một vật trang trí mà thôi, lúc trước công trình cảng nước sâu là do Thường Lăng Không quản lý, sau khi Thường Lăng Không đi rồi, thì quyền chỉ huy công trình này liền rơi vào trong tay của ông, từ chuyện này cũng có thể nhìn thấy rằng bí thư Từ đã có bài xích đối với ông ta. Trần Hạo nói : Xử lý kiến trúc trái phép trong thành phố là một chuyện tốt, nhưng mà bất luận là chuyện gì thì chúng ta cũng nên lo lắng đến cảm xúc của dân chúng, tôi lần hành động xử lý lần này có hơi quá khích, tổ công tác liên hợp không làm công tác tư tưởng với dân chúng, cho nên mới tạo thành tình huống hiện nay Lúc nói những lời này, ánh mắt của ông nhìn ra ngoài cửa sổ, rõ ràng là đang nhắc nhở mọi người rằng, bây giờ dân chúng vẫn còn đang tiếp tục gây chuyện đấy.
Lúc đầu Hạ Bá Đạt đối với lần hành động xử lý này cũng rất là không vui, bởi vì Trương Dương đánh đông đánh tây mà lại lợi dụng cơ hội này kéo ông vào mặt đối lập với Từ Quang Nhiên, nhưng trên thực tế thì từ trước đến nay ông và Từ Quang Nhiên cũng chưa từng đứng chung trên cùng một lập trường, chỉ là trước đó mâu thuẫn của hai bên đều được ẩn dấu đi thôi. Mâu thuẫn này chỉ cần trở nên gay gắt, thì Hạ Bá Đạt ngược lại cũng không còn nhiều cố kỵ như trước, Từ Quang Nhiên ông không phải là cho rằng tôi đã sai khiến Trương Dương làm như vậy sao? Nếu mọi chuyện đã xảy ra rồi, tôi cũng không sợ thừa nhậ, từ khi hiểu rõ được mục đích của bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương xong, suy nghĩ của Hạ Bá Đạt cũng đã có biến đổi. Ông nói với phó thị trưởng Tằng Đông : Lão Tằng, chuyện này hôm nay, bên hệ thống công an cũng có trách nhiệm rất lớn
Tằng Đông cười khổ nói : Thị trưởng Hạ, thật ra thì hệ thống công an đã hết sức rồi, ngày hôm qua phối hợp với hành động xử lý những kiến trúc trái phép cả ngày, ngày hôm nay lại phải đến sơ tán những người dân này, tôi thừa nhận rằng trật tự trị an xã hội cần có bọn họ duy trì, nhưng mà ông thấy hai ngày nay bọn họ hầu như đã biến thành lính cứu hỏa rồi, chổ nào cháy thì bọn họ phải đến đó chữa cháy, dỡ bỏ những kiến trúc trái phép vốn là một chuyện rất mẫn cảm, thị trưởng Hạ, tôi cho rằng loại chuyện này nên dùng khai thông tư tưởng làm việc chính, làm tốt công tác tư tưởng với dân chúng, thì chuyện sau đó sẽ dễ dàng giải quyết hơn, chính sách của thành phố là tốt, ý nguyện cũng tốt, chỉ là cán bộ của chúng ta lúc chấp hành nhiệm vụ thì có chút nóng vội, căn bản là không cho dân chúng thời gian tiêu hóa, rõ ràng là có thể xử lý chuyện này một cách yên bình, cớ sao lại phải dùng lửa để đốt, bây giờ lửa cháy lớn rồi, tất cả trách nhiệm đều đổ lên đầu của hệ thống công an, tôi thấy như vậy không công bằng
Hạ Bá Đạt nói : Tôi nghĩ mọi người đầu tiên là nên làm rõ một chuyện, đối tượng chúng ta xử lý là những kiến trúc trái phép, những kiến trúc trái phép này có tổn hại đến lợi ích của Nam Tích, bây giờ bọn họ còn chạy đến trước cửa tòa thị chính để gây chuyện, đây gọi là cố chấp, biết rõ mà vẫn cố phạm, bảo đảm lợi ích dân chúng, chứ không phải là bảo đảm lợi ích của một số người, bọn họ vì lợi ích bản thân mà làm tổn hại đến hình tượng của thành phố, đối với người như vậy mà nói thì có giáo dục tư tưởng cũng vô dụng, chỉ có thể áp dụng biện pháp thi hành cưỡng chế
Phó thị trưởng phân công quản lý văn hóa thể dục Cung Kỳ Vĩ nói : Tôi thấy lời của thị trưởng Hạ nói không sai, vấn đề kiến trúc trái phép trong trung tâm thể dục mới tồn tại quá lâu rồi, mấy lần xử lý trước đều là tiếng sấm to mà mưa thì nhỏ, không thấy được hiệu quả nào cả, cái này có liên quan rất lớn đến lo lắng của những cán bộ chúng ta, hành động lần này tuy rằng gây ra tiếng vang không nhỏ, nhưng mà từ tổng thể nhìn vào, hành động xử lý của tổ công tác liên hợp đã lấy lợi ích của tập thể làm đầu, trong hành động xử lý những kiến trúc trái phép lần này, chúng ta nhất định không thể thỏa hiệp nữa, nếu đã làm thì phải kiên trì làm đến cùng, nếu đã châm ngọn lửa này rồi, thì phải thiêu rụi tất cả những thứ không phù hợp với quy hoạch của thành phố
Vương Hải Ba nói : Đồng chí Kỳ Vĩ, đối tượng mà chúng ta xử lý không phải là kẻ địch, mà là người dân, không ai nói là phải không xử lý, mà là cần phải chú ý đến phương pháp xử lý
Thường vụ phó thị trưởng Trần Hạo nói : Xử lý kiến trúc trái phép cũng là có cơ quan tương quan phụ trách, tôi thật sự không rõ vì sao tổ công tác liên hợp lần này lại là do Trương Dương phụ trách? Một chủ nhiệm ủy ban thể dục như hắn thì có quen thuộc đối với quy hoạch thành phố, xây dựng thành phố sao?
Trong phòng họp bỗng nhiên im lặng xuống, lúc này Trần Hạo đang đem đầu súng nhắm về hướng của Trương Dương rồi, mà tất cả mọi người đều rõ ràng rằng Trương Dương thông qua quan hệ của Hạ Bá Đạt mà được điều từ Giang thành đến đây, có câu nói đánh chó phải nể mặt chủ, những lời này của Hạ Bá Đạt đã công khai làm khó dễ Hạ Bá Đạt.
Hạ Bá Đạt nói : Tổ công tác liên hợp là do Trương Dương, Mạnh Sĩ Xung, Hoắc Đình Sơn, Trương Đức Phóng bốn người liên hợp lại phụ trách, trong hành động liên hợp này, không thể nói là do Trương Dương phụ trách được
Trần Hạo nói : Chỉ là mỗi lần dỡ bỏ thì đều là do hắn ra lệnh
Tằng Đông nói : Đúng vậy, tôi có hỏi Trương Đức Phóng, hắn cũng đã khuyên là Trương Dương cần phải suy nghĩ rõ ràng, nhưng mà Trương Dương này, cứ thích làm náo động, căn bản là không suy nghĩ đến ý kiến của các đồng chí khác, khư khư cố chấp, bây giờ thì hay rồi, làm thành cái dạng này
Vương Hải Ba nói : Làm cán bộ sợ nhất là chức trách bản thân cũng không phân rõ ràng, chuyện ở ủy ban thể dục cũng chưa đủ làm hắn bận sao?
Các phó thị trưởng ở đây đều có oán hận rất lớn với Trương Dương.
Từ kết cấu tổ chức mà nói, phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ là lãnh đạo trực tiếp của Trương Dương, chỉ là Cung Kỳ Vĩ cũng làm quan thất bại trong tầng lãnh đạo ở Nam Tích này, phân công quản lý cũng là một công tác không nặng không nhẹ, Cung Kỳ Vĩ tuy rằng không có thâm giao gì với Trương Dương cả, nhưng mà nghe mọi người cùng góp ý như thế, ông cũng ngồi không yên được, ông cũng không phải là không muốn ra mặt cho Trương Dương, chỉ là những người này đều đang nhằm vào thuộc hạ của ông mà ra tay cả, ông thật sự là nghe không nỗi nữa rồi. Cung Kỳ Vĩ nói : Xã hội bây giờ, người biết nói thì nhiều, người biết làm thì ít, tổ liên hợp là do bốn người phụ trách, luận cấp bậc bọn họ đều là cùng cấp cả, làm việc hẳn là có thương lượng với nhau, Trương Dương ra lệnh, vì sao những người khác không phản đối? Bọn họ không phản đối tức là đại biểu cho đồng ý, nếu như hành động dỡ bỏ kiến trúc trái phép này thành công thuận lợi, thì phần công lao này, tôi thấy nhất định không phải là do một mình Trương Dương chiếm toàn bộ, nhưng bây giờ xảy ra sóng gió, lập tức đổ hết trách nhiệm lên trên đầu của một mình Trương Dương, cái gì gọi là công bằng? Cái này gọi là công bằng sao?
Hạ Bá Đạt không ngờ rằng Cung Kỳ Vĩ cũng đứng ra nói cho Trương Dương, mỉm cười nhìn ông ta nói : Đồng chí Kỳ Vĩ nói rất có đạo lý
Trần Hạo nói : Ai trong chúng ta cũng muốn mọi chuyện phát triển theo chiều hướng tốt, chỉ là ý nguyện của chúng ta tuy tốt, nhưng kết quả cuối cùng chưa chắc đã lý tưởng đâu, ngày hôm nay dân chúng tập trung biểu tình ngoài cửa, bí thư Từ rất tức giận, khẳng định sẽ truy cứu Ông ta đem Từ Quang Nhiên ra, rõ ràng là tỏ vẻ bất kính với Hạ Bá Đạt, Hạ Bá Đạt ông đến Nam Tích nhiều năm như vậy cũng chỉ là một kẻ hạng hai thôi, bí thư Từ mới là người nắm quyền thật sự.
Cho dù tính tình của Hạ Bá Đạt có tốt đến mấy cũng không khỏi bị những lời này của Trần Hạo làm cho nổi giận, con cọp không phát uy thì các người cho rằng tôi là mèo bệnh sao? Cuộc họp bây giờ là cuộc họp của các thị trưởng, ông đem Từ Quang Nhiên ra để làm gì hả? Dùng ông ấy để hù tôi? Ông cũng quá kiêu ngạo rồi đấy. Sắc mặt của Hạ Bá Đạt trầm xuống, nói : Chỉnh đốn kiến trúc trái phép là chuyện của tôi, xảy ra bất cứ chuyện gì tôi sẽ đứng ra chịu
Trần Hạo thấy Hạ Bá Đạt tức giận, trong lòng cũng có chút hối hận, câu nói vừa rồi của mình quả thật cũng có chút hơi quá, trong cuộc họp các thị trưởng mà lấy bí thư Từ ra, cái này chính là không tôn trọng thị trưởng Hạ Bá Đạt mà, người ta tức giận cũng là chuyện bình thường.
Hạ Bá Đạt nói : Tôi thật sự không rõ, bây giờ muốn làm vài chuyện sao lại khó như thế? Mình không làm được, người khác đi làm, trong lòng cảm thấy bất bình, còn muốn nói xằng nói bậy, nếu nói đến người khác, vì sao không nhìn lại mình đã làm được cái gì? Hai năm nay Nam Tích đang xây dựng phát triển nhanh chóng, nhưng vì sao tình trạng xây dựng trái phép này vẫn không được xử lý tận gốc, không phải chi là một tòa nhà cao tầng đột ngột mọc lên từ dưới đất, mà còn sinh ra thêm những kiến trúc trái phép loạn xạ, chúng ta lôn mồm nói rằng phải xây dựng thành phố hiện đại háo, xây dựng thành phố văn minh lịch sự, nhưng những kiến trúc trái phép này cứ như là những cục mụn nhọt, mọc thẳng lên trên mặt của Nam Tích chúng ta, lo lắng đến cảm thụ của dân chúng sao? Tô không tin phần lớn người dân đều vui khi nhìn thấy loại hiện tượng này, một số ít người vì lợi ích cá nhân mà làm tổn hại đến hình tượng của cả Nam Tích, loại chuyện này chúng ta tuyệt đối không thể nhẹ tay, tôi nhấn mạnh một lần nữa, hành động chỉnh đốn kiến trúc trái phép lần này, sẽ xử lý và chấp hành kiên quyết triệt để, phạm vi chỉnh đốn không chỉ nằm trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới, mà là toàn bộ thành phố Nam Tích, mặc kệ là những kiến trúc trái phép ấy thuộc về ai? Mặc kệ là có hậu trường như thế nào, chúng ta đều không thể lưu tình được, phải làm cho rõ ràng
Đánh giá của Cố Doãn Tri về Hạ Bá Đạt là, Hạ Bá Đạt là một người chấp pháp tốt, nhưng không phải là một người nắm quyền tốt.
Hạ Bá Đạt thấp giọng nói : Bí thư Cố, tôi nên làm thế nào bây giờ?
Cố Doãn Tri cười lặng lẽ, những lời này của Hạ Bá Đạt làm cho ông cảm thấy quen thuộc vô cùng, Cố Doãn Tri nói : Tôi đã không còn là bí thư tỉnh ủy, cậu cũng không còn là thư ký của tôi, tiểu Hạ, sau này chuyện trong chính trị không nên hỏi tôi, cậu thấy nên làm thế nào thì cứ làm thế ấy, bất luận kẻ nào cũng phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình cả
..............................
Phố Thư Vân của Nam Tích đã có lịch sử vài chục năm rồi, con phố cũ này đã được trang trí lên nhiều màu sắc của sự hiện đại, nhiều lần thay đổi, những kiến trúc cổ xưa thì đã bốc hơi từ lâu rồi, con phố nay đã được mở rộng rất nhiều, hai bên đường mọc lên không ít những tòa nhà cao tầng, nếu nói cái không thay đổi ở đây thì hẳn chính là mỹ thực, Trương Dương cùng Cố Giai Đồng ăn gạch cua, tay rồng hấp hành, đậu hương xào trong Long Hưng Ký, hình như con gái đặc biệt yêu thích những món ăn vặt này thì phải.
Trương đại quan nhân thì không có hứng thú với mấy điều này, nhưng mà có Cố Giai Đồng, hắn cũng rất hài lòng, Cố Giai Đồng ăn rất khỏe, ăn xong mấy món kia còn gọi thêm một phần canh bò nữa.
Trương Dương cười nói : Hôm nay làm sao vậy? Miệng ăn mở rộng, sức ăn kinh người nha
Cố Giai Đồng cười dịu dàng nói : Ở cùng một chổ với em thì đâu cũng vui cả
Trong lòng Trương Dương cảm thấy ấm áp dào dạt, thấp giọng nói : Một lát nữa em càng làm cho chị hài lòng
Cố Giai Đồng mấp máy môi, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia ngượng ngùng, cô nhỏ giọng nói : Em đó, sao lại ăn ít như vậy ?
Trương Dương nói : Tú sắc cũng có thể ăn mà, nhìn thấy chị là em không còn thấy đói nữa, cái này gọi là có tình thì no bụng
Cố Giai Đồng cười nói : Có phải là không thấy chị thì cả ngày đều ăn không vô không?
Trương Dương nói : Đúng vậy, chỉ cần nhớ đến ăn chị, là không còn muốn ăn cơm nữa
Cố Giai Đồng vươn chân, đá nhẹ hắn một cái dưới bàn, nhỏ giọng nói : Ai ăn ai còn chưa biết
Trương đại quan nhân cười ha hả, quả thật, mình mỗi lần đều là đối tượng bị ăn cả.
Cố Giai Đồng biết hắn cười không có ý tốt, liền cười hì hì nói : Em cẩn thận đó, hôm nay sức ăn của chị rất tốt đấy
Trương Dương đang chuẩn bị tính tiền rời đi thì ánh mắt lập tức bị tin tức trên TV hấp dẫn, trong TV đang đưa tin về chuyện dỡ bỏ những kiến trúc trái phép ngày hôm nay, hình ảnh còn đặc tả về siêu thị Cát TInh nữa, sau đó quay màn ảnh đến người của Trương Dương, cái này đều được quay trong lúc Trương đại quan nhân không hề lưu ý.
Cố Giai Đồng quay đầu lại nhìn, xem mãi cho đến khi hết phần tin tức mới quay đầu lại, cười nói : Chị phát hiện ra em rất ăn ảnh
Trương Dương nói : Đương nhiên, ngũ quan đầy đủ, chính khí nghiêm nghị
Cố Giai Đồng cười hì hì, cô vẫy vẫy tay với người phục vụ, Trương Dương giành trả tiền trước. Tuy rằng tiền bạc của hắn không cách nào so sánh với Cố tiểu thư cả, nhưng mà phong độ thân sĩ thì lúc nào cũng cần phải biểu hiện ra cả.
Hai người đi ra ngoài cửa, bên ngoài có gió rất lớn, Cố Giai Đồng đội mũ, Trương Dương dựng thẳng áo lên, vươn cánh tay ra ôm lấy Cố Giai Đồng vào lòng, Cố Giai Đồng biểu hiện có chút chống cự, nhỏ giọng nhắc nhở : Chú ý ảnh hưởng, đây là bên ngoài
Trương Dương nói : Ảnh hưởng cái gì? chỉ cần hai chúng ta người tình ta nguyệt, thì quản những người khác làm cái gì?
Một trận gió lạnh thổi đến, Cố Giai Đồng rùng mình một cái, cúi đầu tựa vào trong lòng của Trương Dương. Trương Dương ôm lấy Cố Giai Đồng đi về chiếc xe của cô cách đó không xa, mở cửa xe, hai người ngồi vào trong xe, Cố Giai Đồng chà chà tay nói : Thật lãnh, mùa đông sắp tới rồi
Trương Dương nói : Mùa đông ở Giang Nam luôn đến muộn hơn một ít, em không thích mùa đông ở đây
Vì sao?
Quá ẩm uốt
Cố Giai Đồng mở radio lên, bên trong đang phát một ca khúc của Tề Tần : Mưa đông. Trương Dương khởi động xe, đưa Cố Giai Đồng đến Vân Hi Sơn Trang, nếu như không có căn biệt thự của Lương Thành Long, hắn đúng là không biết nên ở chổ nào nữa, bây giờ càng ngày càng phát hiện ra chổ tốt của căn biệt thự này.
Cố Giai Đồng cũng vô cùng thích thú với hoàn cảnh thanh nhã của Vân Hi Sơn Trang, đi đến trước căn biệt thự của Lương Thành Long, Cố Giai Đồng khen : Hoàn cảnh nơi này thật tốt, còn tĩnh mịch hơn cả bên kia hồ Thu Hà
Trương Dương khóa xe lại, vươn cánh tay ra ôm lấy cô, mỉm cười nói : Của Lương Thành Long đấy, em mượn dùng thôi
Cố Giai Đồng tựa vào trong lòng hắn, nói : Có biết vì sao chị lại hài lòng không?
Trương Dương khẽ hôn lên mặt ngọc của cô một cái, sau đó từ từ lướt xuống trên cổ trắng của cô, cánh tay của Cố Giai Đồng cũng đưa lên, khẽ vuốt khuôn mặt của Trương Dương, nói Bên Lam Hải chị đã giao lại rõ ràng rồi, sau này tất cả đều buông tay để cho Minh Kiện đi làm, chị không cần phải hối hả ngược xuôi nữa
Trương Dương nói : Bên ngoài lạnh lắm, chúng ta vào trong nói đi
Hai người đi vào trong biệt thự, Cố Giai Đồng đưa tay muốn bật đèn, nhưng lại bị Trương Dương ngăn lại, miệng của hắn tìm đến môi của cô trong bóng tối, mạnh mẽ hôn xuống, hai người ôm lấy nhau mà hôn kịch liệt trong bóng tối, từ ngay cửa dần đến ghế sô pha, Trương Dương ôm lấy Cố Giai Đồng đặt lên ghế sô pha, đưa tay cởi quần áo của cô, Cố Giai Đồng gắt giọng nói : Chị còn chưa nói xong
Trương Dương nói : Chị nói đi Nhưng bàn tay to tham lam đã mò vào trong vạt áo của cô, bắt lấy phần ngực ấm áp mềm mại.
Cố Giai Đồng dùng tay ngăn cản lấy bàn tay tinh nghịch của Trương Dương lại, nói : Hiệu quả và lợi ích của nhà máy thuốc năm nay đã tăng lên thêm một tầng, lợi nhuận cũng tăng, xem ra sau này sinh ý của chị nên chú trọng vào phương diện này
Trương Dương đã cởi dây lưng của cô, nói với Cố Giai Đồng trong bóng tối : Chị đúng là không thành thật, em chỉ bảo là chị nói đi, chứ không nói là nhúc nhích Cố Giai Đồng bắt lấy hai tay của Trương Dương, ngồi bò lên trên người của hắn, cái trán chạm vào trán của Trương Dương, đôi mắt đẹp long lanh phát ra ánh rạng rỡ trong bóng tối : Em biết năm nay em sẽ được chia bao nhiêu hoa hồng không?
Trương đại quan nhân đối với chuyện này thật sự là không có một chút hứng thú, hắn cười nói : Em lấy tiền cũng vô dụng, bao nhiêu em cũng không quan tâm. Mặc kệ nó bao nhiêu tiền, chị quản giúp em là được
Cố Giai Đồng nói : Chị đã đem một phần của em tầu tư vào việc xây dựng nhà máy thuốc, tái mở rộng sản xuất, sau này sẽ tính chuyện tiền lãi với em
Trương Dương nói : Chị là tiền lãi tốt nhất của em, chị đều là của em rồi, cái khác em mặc kệ
Cố Giai Đồng ôn nhu nói : Em là tiền lãi của chị mới đúng Cô chủ động dâng môi thơm lên. Trương đại quan nhân bị chọc đến nổi dục hỏa nhảy tưng tưng, đang chuẩn bị áp đảo Cố tiểu thư, thì lại bị Cố Giai Đồng chống xuống, nhỏ giọng nói : Nằm yên, tối nay chị muốn ăn tươi em
Trương đại quan nhân thấp giọng cười cười : Sao em có cảm giác giống như tiến vào trong động bàn tơ vậy nhĩ?
Cố Giai Đồng nói : Chị sẽ trói em lại rồi ăn tươi em
Trương đại quan nhân cảm thấy mỗi một bộ phận trên thân thể của mình đang bị sự ấm áp và ẩm ướt chậm rãi xâm chiếm, hắn thích thú nhắm hai mắt lại, đỡ lấy eo nhỏ mềm mại của Cố Giai Đồng, cảm thụ sự thoải mái sung sướng do cô gây ra cho thân thể của mình, cái lạnh của đầu mùa đông dần dần biến mất không tahy61 đâu ...
.................................................. .......
Trương Dương đã sớm có chuẩn bị tâm lý về ảnh hưởng của việc dỡ bỏ những kiến trúc trái phép, sáng ngày hôm sau đã có không ít người tập trung đến cửa lớn của tòa thị chính để kháng nghị, chủ đề kháng nghị chính là tác phong làm việc của tổ công tác liên hệ rất dã man, không để ý đến cảm thụ của quần chúng, mạnh mẽ phá bỏ nhà ở của bọn họ. Bây giờ người tập trung rất nhiều, có đến hơn năm trăm người, hơn nữa còn có xu thế càng tụ càng đông.
Thị trưởng Hạ Bá Đạt lúc ngồi xe đi làm đến thì thấy được tình cảnh trước mắt, ông không khỏi nhíu nhíu mày, thấp giọng nói với tài xế : Đi cửa Đông vào
Tài xế chậm rãi quay xe lại, nhanh chóng rời khỏi cửa bắc, Hạ Bá Đạt nhìn kỹ những chữ viết trên mấy tấm bảng biểu tình, lại nhìn số người tại hiện trường, ông cảm thấy có chút kỳ quái, theo ông được biết thì những người có liên quan trong việc phá dỡ nhà ở kia không có nhiều như vậy, tại sao lúc này lại có nhiều người tập trung đến đây chứ? Trong đó rốt cục là có bao nhiêu người thật sự bị tổn hại lợi ích? Ông móc điện thoại ra, gọi cho cục trưởng cục công an Trương Đức Phóng.
Trương Đức Phóng đang trên đường đi làm, ông đã nghe nói đến trước cửa tòa thị chính đang xảy ra chuyện, nhận được điện thoại của Hạ Bá Đạt cũng ý thức được chính là chuyện này, Trương Đức Phóng không đợi Hạ Bá Đạt nói, đã biểu thị : Thị trưởng Hạ, chuyện trước cửa tòa thị chính tôi đã biế rồi, đã sớm an bài công an võ cảnh đến duy trì trật tự và giải quyết, ngài yên tâm, nhất định có thể giải quyết trong thời gian ngắn nhất
Hạ Bá Đạt nói : Bây giờ đang là giờ đi làm cao điểm, bọn họ tụ tập trước cửa lớn của tòa thị chính gây chuyện, sẽ tạo thành ảnh hưởng ác liệt như thế nào? Trương Đức Phóng, anh thân là cục trưởng cục công an, chuyện này xử lý không được tốt, tôi lệnh cho anh phải lập tức giải quyết chuyện này, nếu như trong một giờ mà tình huống vẫn còn chưa được giải quyết, thì tôi sẽ bắt anh hỏi tội
Trương Đức Phóng nghe được những lời này của Hạ Bá Đạt, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút buồn bực, ngữ khí của thị trưởng Hạ ngày hôm nay sao đột nhiên trở nên cường thế quá vyay65, cái này là hiện tượng chưa từng xuất hiện qua trong quá khức? Lẽ nào việc dân chúng tụ tập lại trước cửa tòa thị chính đã làm cho vị thị trưởng đại nhân này tức giận?
Đám người đến gây chuyện này cũng được bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên nhìn thấy, là trùng hợp chính là, ông cũng đi vào từ cửa Đông, lúc xuống xe, thì thấy được Hạ Bá Đạt cách đó không xa.
Hạ Bá Đạt chủ động chào hỏi với : Bí thư Từ
Từ Quang Nhiên cười gật đầu, nhưng từ trên mặt của ông ta thì thấy được đây không phải là tâm tình thật sự, có thể giữ vững nụ cười trong lúc xảy ra một loạt chuyện không như ý, sự rèn luyện chính trị của Từ Quang Nhiên quả thật đúng là không tầm thường, Từ Quang Nhiên và Hạ Bá Đạt cùng nhau đi vào, ông thấp giọng nói : Lão Hạ, đến phòng làm việc của tôi ngồi đi
Hạ Bá Đạt nói : Lát nữa còn có cuộc họp các thị trưởng, không có thời gian Ông từ chối lời mời của Từ Quang Nhiên.
Từ Quang Nhiên dừng chân lại, nhìn Hạ Bá Đạt : Lão Hạ, tình huống bên ngoài ông có thấy không? Chuyện rõ ràng như vậy, Hạ Bá Đạt không thể phủ nhận được.
Hạ Bá Đạt gật đầu nói : Người đến không ít, tôi vừa liên hệ với Trương Đức Phóng, kêu hắn lập tức giải quyết chuyện này, đuổi hết đám người gây chuyện kia đi
Từ Quang Nhiên nói : Hành động chỉnh đốn kiến trúc trái phép của Nam Tích lúc trước cũng đã có nhiều lần, nhưng mà chưa lần nào được náo nhiệt như bây giờ Ông xoay người qua cửa lớn nhìn một chút : Lão Hạ, ngọn lửa này của ông đốt lên thật lớn Ông ta đã bắt đầu công khai chỉ trích Hạ Bá Đạt.
Hạ Bá Đạt nói : Bây giờ bên ngoài có gần năm sáu trăm người, mà những kiến trúc trái phép ngày hôm qua tổng cộng chưa đến hai mươi mốt căn, một cục đá đã kinh động hơn ngàn cơn sóng, chuyện hợp lý hợp pháp của chính phủ sao lại gặp phải đối kháng lớn như vậy?
Từ Quang Nhiên cười nói : Ông hỏi tôi, tôi còn muốn hỏi ông đây? Tổ công tác liên hợp của các người, có phải là do phương pháp xử lý có vấn đề không, mà đã xúc phạm đến cảm tình của dân chúng?
Hạ Bá Đạt nói : Phương pháp có thể là thiếu sót, nhưng mà hiệu quả thì đúng là không tồi, kiến trúc trái phép trong phạm vi trung tâm thể dục mới, trong một ngày hôm qua đã được thanh trừ phần lớn, những vấn đề tồn đọng đều đã có giải quyết
Từ Quang Nhiên nói : Làm việc không thể chỉ nhìn trước mắt, càng không thể chỉ nhìn phiến diện, cần phải nhìn hoàn cảnh lớn, có cái nhìn toàn cục Những lời này tràn ngập ý tứ giáo huấn Hạ Bá Đạt.
Hạ Bá Đạt cười nói : Tôi cảm thấy rằng, có những mâu thuẫn sớm muốn gì cũng phải bộc phát, càng giấu thì nó càng sâu, không bằng để cho mâu thuẫn này nhanh chóng bộc phát ra, chỉ có như vậy thì chúng ta mới có thể thấy rõ được vấn đề, thấy rõ được vấn đề rồi chúng ta mới có thể xứ lý tốt vấn đề, bí thư Từ, ông thấy có đúng không?
Từ Quang Nhiên nhạy cảm nắm bắt được, chỉ qua một đêm mà Hạ Bá Đạt đã nảy sinh thay đổi thật lớn, trong quá khứ, lúc Hạ Bá Đạt nói chuyện với mình chưa bao giờ để bộc lộ tài năng cả, lẽ nào Hạ Bá Đạt đã bắt tay vào phản kích mình? Lần chỉnh đốn kiến trúc trái phép này là do Hạ Bá Đạt bày ra, chính là trận chiến phản kích đầu tiên ông ta nhằm vào mình? Từ Quang Nhiên nhìn Hạ Bá Đạt, cười cười đầy thâm ý nói : Đem mâu thuẫn ẩn giấu sâu kích phát ra, ý kiến của thị trưởng Hạ thật sự rất hay, nhưng mà tôi phải nhắc nhở ông, lúc kích phát mâu thuẫn, ngàn vạn lần không nên làm cho oán khí của dân chúng cũng kích phát theo, vĩnh viễn chớ quên, chúng ta đều là nô bộc của dân chúng, vô luận là lúc nào, chúng ta cũng phải đặt lợi ích của dân chúng lên hàng đầu cả
Hạ Bá Đạt nói : Những người như chúng ta thật sự đúng là không dễ dàng, lợi ích quốc gia, lợi ích đảng, lợi ích nhân dân, đều nói những lợi ích này là thống nhất, nhưng bây giờ xem ra, bên trong cũng có chổ mâu thuẫn nữa, bí thư Từ, ông nói có đúng không ?
Từ Quang Nhiên cười ha hả nói : Mau đi họp đi Ông ta bước nhanh chân hơn, nhanh chóng bỏ xa Hạ Bá Đạt ở sau lưng.
.................................................
Cuộc họp thị trưởng diễn ra vào lúc chín giờ ba mươi sáng, thật ra thì Hạ Bá Đạt cũng có đủ thời gian để đến chổ của Từ Quang Nhiên nói chuyện, nhưng mà ông ta không muốn đến, từ sau khi nói chuyện với Cố Doãn Tri tối hôm qua, Hạ Bá Đạt đã có nhận thức rõ ràng đối với tình thế hiện tại rồi, Cố Doãn Tri cũng không có dạy ông nên làm thế nào cả, thật ra thì ông cũng căn bản là không cần phải dạy, có rất nhiều chuyện ông đã sớm thấy rõ rồi, chỉ là Hạ Bá Đạt thiếu đi dũng khí để đảm đương thôi, quá cẩn thận chặt chẽ trên chính trì một thời gian dài đã làm cho ông có đôi khi xử lý công việc trở nên không được quyết đoán.
Hạ Bá Đạt lúc này đã ý thức được, ông hẳn là nên biểu hiện chủ động, tích cực ra sức nhiều hơn trong thể chế Nam Tích, trước khi cuộc họp thị trưởng bắt đầu, Hạ Bá Đạt còn đi đến trước cửa sổ phòng họp nhìn một chút, làm cho ông cảm thấy căm tức chính là, đám người đang đứng trước cửa lớn tòa thị chính không những không giảm xuống, m à ngược lại càng lúc càng nhiều hơn nữa, hiện trường cũng có không ít công an đến để duy trì trật tự, cho nên ít nhất là đến bây giờ không nhìn thấy có dấu hiệu nào của việc mâu thuẫn trở nên gay gắt cả, Hạ Bá Đạt lại gọi điện thoại cho Trương Đức Phóng, biểu hiện của Trương Đức Phóng cũng có chút bất đắc dĩ : Thị trưởng Hạ, đang thuyết phục giáo dục dân chúng
Hạ Bá Đạt cả giận nói : Anh làm ăn kiểu gì thế hả? Bây giờ toàn bộ tòa thị chính từ trên xuống dưới tất cả đều đang nhìn anh đấy
Trương Đức Phóng nói : Thị trưởng Hạ, ngài yên tâm, tôi lập tức giải quyết, lập tức giải quyết ngay
Các phó thị trưởng lục đục đi đến phòng họp, thường vụ phó thị trưởng Trần Hạo châm một điếu thuốc lá, cũng đi đến bên cạnh của Hạ Bá Đạt, nhìn tình cảnh bên ngoài cửa sổ, không khỏi thở dài nói : Cửa lớn của chúng ta đã lâu rồi không náo nhiệt như vậy
Biểu tình trên mặt của phó thị trưởng phân công quản lý chính pháp Tằng Đông thì có vẻ xấu hổ, hiệu suất làm việc của bên công an ngày hôm nay quả thật có chút quá kém, trước khi đến phòng họp ông cũng đã gọi điện mắng cho Trương Đức Phóng một trận rồi.
Hạ Bá Đạt phất phất tay, nói : Mặc kệ bọn họ, mọi người ngồi xuống họp!
Các phó thị trưởng lần lượt ngồi vào vị trí của mình, Hạ Bá Đạt cất cao giọng nói : Chủ đề cuộc họp ngày hôm nay của chúng ta là ... Ông dừng lại một chút, sau đó lớn giọng nhấn mạnh thêm : Làm sao để xử lý triệt để những kiến trúc trái phép trong thành phố. Tất cả mọi người đều biết, trong phạm vi toàn quốc đều đang xây dựng thành phố vệ sinh, xây dựng thành phố văn minh lịch sự, Nam Tích của chúng ta là thành phố trọng điểm của tỉnh Bình Hải, tuyệt đối không thể đi sau những thành phố khác. Ngày hôm qua hành động xử lý những kiến trúc trái phép trong phạm vi của trung tâm thể dục mới chỉ là bước đầu tiên, kế tiếp, cường độ xử lý của chúng ta phải tăng mạnh lên, phạm vi xử lý phải được mở rộng ra khắp toàn bộ Nam Tích
Thường vụ phó thị trưởng Trần Hạo nói : Thị trưởng Hạ, chúng ta không phải là đang lấy phát triển kinh tế làm việc chính sao? Trong cuộc họp lần này trước ông đã nói với chúng tôi rằng công tác trọng điểm năm nay chính là gia tăng cải cách xí nghiệp thành phố. Chuyện này tất cả mọi người đều biết cả Trong cuộc họp lần trước, đúng là Hạ Bá Đạt đã đưa ra công tác trọng điểm gần đây chính là gia tăng cải cách xí nghiệp thành phố, lúc này chỉ mới qua vài ngày, mà tự nhiên lại thay đổi một chủ đề khác, làm một thị trưởng, đâu phải cứ hứng lên là ăn nói lung tung được.
Hạ Bá Đạt nói : Cả hai đều phải làm, cả hai đều phải mạnh! Phong cách của ông ngày hôm nay đã có biến đổi rất lớn, mỗi người đều cảm thấy rằng Hạ Bá Đạt giống như là đang trở thành một người khác vậy, có được sự cường thế mà trước nay chưa từng có.
Phó thị trưởng chủ quản công nghiệp Vương Hải Ba nói : Thị trưởng Hạ, hai cái đều phải làm, hai cái đều quan trọng, vậy công tác trọng điểm của chúng tôi rốt cục là cải cách xí nghiệp hay là xây dựng thành phố?
Hạ Bá Đạt cười nói : Đồng chí Hải Ba, hai chuyện này có mâu thuẫn sao? Ông biết Vương Hải Ba từ trước đến giờ đều cùng một ý kiến với Trần Hạo cả, bọn họ đều là cán bộ do một tay của bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên đề bạt lên, bọn họ qua lại rất gần với nhau, theo Hạ Bá Đạt thấy, những người này trong chính trị là một đoàn thể gắn bó, từ trước đến giờ đều có quan hệ hỗ trợ lẫn nhau.
Thường vụ phó thị trưởng Trần Hạo nói : Bất luận công tác gì cũng đều cần có sự ủng hộ của tài chính, mà tình hình tài chính của chúng ta đang gặp phải vấn đề nghiêm trọng ...
Hạ Bá Đạt cắt lời của Trần Hạo ngay : Tôi luôn cho rằng đầu tư tài chính là phải có cái nhìn và kế hoạch tính trước, sau đó mới có thể đưa ra kế hoạch đầu tư tài chính được, không thể bởi vì có một chút chuyện nhỏ mà dẫn đến thay đổi, bất luận cải cách hay xây dựng gì đều bắt đầu từ những quan điểm lâu dài cũng như tầm quan trọng của nó, tuyệt đối không thể coi một bên nặng một bên nhẹ được
Trần Hạo nhíu nhíu mày, ông ta nghe ra những lời này của Hạ Bá Đạt tựa hồ như đang nói bóng nói gió rằng cảng nước sâu đang chiếm dụng một phần lớn tài chính của Nam Tích vậy. Trong đáy lòng của Trần Hạo đúng thật là không phục Hạ Bá Đạt, theo ông ta thấy Hạ Bá Đạt từ khi đến Nam Tích tới giò cũng chưa từng làm ra được chuyện gì hay ho cả, chỉ là một vật trang trí mà thôi, lúc trước công trình cảng nước sâu là do Thường Lăng Không quản lý, sau khi Thường Lăng Không đi rồi, thì quyền chỉ huy công trình này liền rơi vào trong tay của ông, từ chuyện này cũng có thể nhìn thấy rằng bí thư Từ đã có bài xích đối với ông ta. Trần Hạo nói : Xử lý kiến trúc trái phép trong thành phố là một chuyện tốt, nhưng mà bất luận là chuyện gì thì chúng ta cũng nên lo lắng đến cảm xúc của dân chúng, tôi lần hành động xử lý lần này có hơi quá khích, tổ công tác liên hợp không làm công tác tư tưởng với dân chúng, cho nên mới tạo thành tình huống hiện nay Lúc nói những lời này, ánh mắt của ông nhìn ra ngoài cửa sổ, rõ ràng là đang nhắc nhở mọi người rằng, bây giờ dân chúng vẫn còn đang tiếp tục gây chuyện đấy.
Lúc đầu Hạ Bá Đạt đối với lần hành động xử lý này cũng rất là không vui, bởi vì Trương Dương đánh đông đánh tây mà lại lợi dụng cơ hội này kéo ông vào mặt đối lập với Từ Quang Nhiên, nhưng trên thực tế thì từ trước đến nay ông và Từ Quang Nhiên cũng chưa từng đứng chung trên cùng một lập trường, chỉ là trước đó mâu thuẫn của hai bên đều được ẩn dấu đi thôi. Mâu thuẫn này chỉ cần trở nên gay gắt, thì Hạ Bá Đạt ngược lại cũng không còn nhiều cố kỵ như trước, Từ Quang Nhiên ông không phải là cho rằng tôi đã sai khiến Trương Dương làm như vậy sao? Nếu mọi chuyện đã xảy ra rồi, tôi cũng không sợ thừa nhậ, từ khi hiểu rõ được mục đích của bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương xong, suy nghĩ của Hạ Bá Đạt cũng đã có biến đổi. Ông nói với phó thị trưởng Tằng Đông : Lão Tằng, chuyện này hôm nay, bên hệ thống công an cũng có trách nhiệm rất lớn
Tằng Đông cười khổ nói : Thị trưởng Hạ, thật ra thì hệ thống công an đã hết sức rồi, ngày hôm qua phối hợp với hành động xử lý những kiến trúc trái phép cả ngày, ngày hôm nay lại phải đến sơ tán những người dân này, tôi thừa nhận rằng trật tự trị an xã hội cần có bọn họ duy trì, nhưng mà ông thấy hai ngày nay bọn họ hầu như đã biến thành lính cứu hỏa rồi, chổ nào cháy thì bọn họ phải đến đó chữa cháy, dỡ bỏ những kiến trúc trái phép vốn là một chuyện rất mẫn cảm, thị trưởng Hạ, tôi cho rằng loại chuyện này nên dùng khai thông tư tưởng làm việc chính, làm tốt công tác tư tưởng với dân chúng, thì chuyện sau đó sẽ dễ dàng giải quyết hơn, chính sách của thành phố là tốt, ý nguyện cũng tốt, chỉ là cán bộ của chúng ta lúc chấp hành nhiệm vụ thì có chút nóng vội, căn bản là không cho dân chúng thời gian tiêu hóa, rõ ràng là có thể xử lý chuyện này một cách yên bình, cớ sao lại phải dùng lửa để đốt, bây giờ lửa cháy lớn rồi, tất cả trách nhiệm đều đổ lên đầu của hệ thống công an, tôi thấy như vậy không công bằng
Hạ Bá Đạt nói : Tôi nghĩ mọi người đầu tiên là nên làm rõ một chuyện, đối tượng chúng ta xử lý là những kiến trúc trái phép, những kiến trúc trái phép này có tổn hại đến lợi ích của Nam Tích, bây giờ bọn họ còn chạy đến trước cửa tòa thị chính để gây chuyện, đây gọi là cố chấp, biết rõ mà vẫn cố phạm, bảo đảm lợi ích dân chúng, chứ không phải là bảo đảm lợi ích của một số người, bọn họ vì lợi ích bản thân mà làm tổn hại đến hình tượng của thành phố, đối với người như vậy mà nói thì có giáo dục tư tưởng cũng vô dụng, chỉ có thể áp dụng biện pháp thi hành cưỡng chế
Phó thị trưởng phân công quản lý văn hóa thể dục Cung Kỳ Vĩ nói : Tôi thấy lời của thị trưởng Hạ nói không sai, vấn đề kiến trúc trái phép trong trung tâm thể dục mới tồn tại quá lâu rồi, mấy lần xử lý trước đều là tiếng sấm to mà mưa thì nhỏ, không thấy được hiệu quả nào cả, cái này có liên quan rất lớn đến lo lắng của những cán bộ chúng ta, hành động lần này tuy rằng gây ra tiếng vang không nhỏ, nhưng mà từ tổng thể nhìn vào, hành động xử lý của tổ công tác liên hợp đã lấy lợi ích của tập thể làm đầu, trong hành động xử lý những kiến trúc trái phép lần này, chúng ta nhất định không thể thỏa hiệp nữa, nếu đã làm thì phải kiên trì làm đến cùng, nếu đã châm ngọn lửa này rồi, thì phải thiêu rụi tất cả những thứ không phù hợp với quy hoạch của thành phố
Vương Hải Ba nói : Đồng chí Kỳ Vĩ, đối tượng mà chúng ta xử lý không phải là kẻ địch, mà là người dân, không ai nói là phải không xử lý, mà là cần phải chú ý đến phương pháp xử lý
Thường vụ phó thị trưởng Trần Hạo nói : Xử lý kiến trúc trái phép cũng là có cơ quan tương quan phụ trách, tôi thật sự không rõ vì sao tổ công tác liên hợp lần này lại là do Trương Dương phụ trách? Một chủ nhiệm ủy ban thể dục như hắn thì có quen thuộc đối với quy hoạch thành phố, xây dựng thành phố sao?
Trong phòng họp bỗng nhiên im lặng xuống, lúc này Trần Hạo đang đem đầu súng nhắm về hướng của Trương Dương rồi, mà tất cả mọi người đều rõ ràng rằng Trương Dương thông qua quan hệ của Hạ Bá Đạt mà được điều từ Giang thành đến đây, có câu nói đánh chó phải nể mặt chủ, những lời này của Hạ Bá Đạt đã công khai làm khó dễ Hạ Bá Đạt.
Hạ Bá Đạt nói : Tổ công tác liên hợp là do Trương Dương, Mạnh Sĩ Xung, Hoắc Đình Sơn, Trương Đức Phóng bốn người liên hợp lại phụ trách, trong hành động liên hợp này, không thể nói là do Trương Dương phụ trách được
Trần Hạo nói : Chỉ là mỗi lần dỡ bỏ thì đều là do hắn ra lệnh
Tằng Đông nói : Đúng vậy, tôi có hỏi Trương Đức Phóng, hắn cũng đã khuyên là Trương Dương cần phải suy nghĩ rõ ràng, nhưng mà Trương Dương này, cứ thích làm náo động, căn bản là không suy nghĩ đến ý kiến của các đồng chí khác, khư khư cố chấp, bây giờ thì hay rồi, làm thành cái dạng này
Vương Hải Ba nói : Làm cán bộ sợ nhất là chức trách bản thân cũng không phân rõ ràng, chuyện ở ủy ban thể dục cũng chưa đủ làm hắn bận sao?
Các phó thị trưởng ở đây đều có oán hận rất lớn với Trương Dương.
Từ kết cấu tổ chức mà nói, phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ là lãnh đạo trực tiếp của Trương Dương, chỉ là Cung Kỳ Vĩ cũng làm quan thất bại trong tầng lãnh đạo ở Nam Tích này, phân công quản lý cũng là một công tác không nặng không nhẹ, Cung Kỳ Vĩ tuy rằng không có thâm giao gì với Trương Dương cả, nhưng mà nghe mọi người cùng góp ý như thế, ông cũng ngồi không yên được, ông cũng không phải là không muốn ra mặt cho Trương Dương, chỉ là những người này đều đang nhằm vào thuộc hạ của ông mà ra tay cả, ông thật sự là nghe không nỗi nữa rồi. Cung Kỳ Vĩ nói : Xã hội bây giờ, người biết nói thì nhiều, người biết làm thì ít, tổ liên hợp là do bốn người phụ trách, luận cấp bậc bọn họ đều là cùng cấp cả, làm việc hẳn là có thương lượng với nhau, Trương Dương ra lệnh, vì sao những người khác không phản đối? Bọn họ không phản đối tức là đại biểu cho đồng ý, nếu như hành động dỡ bỏ kiến trúc trái phép này thành công thuận lợi, thì phần công lao này, tôi thấy nhất định không phải là do một mình Trương Dương chiếm toàn bộ, nhưng bây giờ xảy ra sóng gió, lập tức đổ hết trách nhiệm lên trên đầu của một mình Trương Dương, cái gì gọi là công bằng? Cái này gọi là công bằng sao?
Hạ Bá Đạt không ngờ rằng Cung Kỳ Vĩ cũng đứng ra nói cho Trương Dương, mỉm cười nhìn ông ta nói : Đồng chí Kỳ Vĩ nói rất có đạo lý
Trần Hạo nói : Ai trong chúng ta cũng muốn mọi chuyện phát triển theo chiều hướng tốt, chỉ là ý nguyện của chúng ta tuy tốt, nhưng kết quả cuối cùng chưa chắc đã lý tưởng đâu, ngày hôm nay dân chúng tập trung biểu tình ngoài cửa, bí thư Từ rất tức giận, khẳng định sẽ truy cứu Ông ta đem Từ Quang Nhiên ra, rõ ràng là tỏ vẻ bất kính với Hạ Bá Đạt, Hạ Bá Đạt ông đến Nam Tích nhiều năm như vậy cũng chỉ là một kẻ hạng hai thôi, bí thư Từ mới là người nắm quyền thật sự.
Cho dù tính tình của Hạ Bá Đạt có tốt đến mấy cũng không khỏi bị những lời này của Trần Hạo làm cho nổi giận, con cọp không phát uy thì các người cho rằng tôi là mèo bệnh sao? Cuộc họp bây giờ là cuộc họp của các thị trưởng, ông đem Từ Quang Nhiên ra để làm gì hả? Dùng ông ấy để hù tôi? Ông cũng quá kiêu ngạo rồi đấy. Sắc mặt của Hạ Bá Đạt trầm xuống, nói : Chỉnh đốn kiến trúc trái phép là chuyện của tôi, xảy ra bất cứ chuyện gì tôi sẽ đứng ra chịu
Trần Hạo thấy Hạ Bá Đạt tức giận, trong lòng cũng có chút hối hận, câu nói vừa rồi của mình quả thật cũng có chút hơi quá, trong cuộc họp các thị trưởng mà lấy bí thư Từ ra, cái này chính là không tôn trọng thị trưởng Hạ Bá Đạt mà, người ta tức giận cũng là chuyện bình thường.
Hạ Bá Đạt nói : Tôi thật sự không rõ, bây giờ muốn làm vài chuyện sao lại khó như thế? Mình không làm được, người khác đi làm, trong lòng cảm thấy bất bình, còn muốn nói xằng nói bậy, nếu nói đến người khác, vì sao không nhìn lại mình đã làm được cái gì? Hai năm nay Nam Tích đang xây dựng phát triển nhanh chóng, nhưng vì sao tình trạng xây dựng trái phép này vẫn không được xử lý tận gốc, không phải chi là một tòa nhà cao tầng đột ngột mọc lên từ dưới đất, mà còn sinh ra thêm những kiến trúc trái phép loạn xạ, chúng ta lôn mồm nói rằng phải xây dựng thành phố hiện đại háo, xây dựng thành phố văn minh lịch sự, nhưng những kiến trúc trái phép này cứ như là những cục mụn nhọt, mọc thẳng lên trên mặt của Nam Tích chúng ta, lo lắng đến cảm thụ của dân chúng sao? Tô không tin phần lớn người dân đều vui khi nhìn thấy loại hiện tượng này, một số ít người vì lợi ích cá nhân mà làm tổn hại đến hình tượng của cả Nam Tích, loại chuyện này chúng ta tuyệt đối không thể nhẹ tay, tôi nhấn mạnh một lần nữa, hành động chỉnh đốn kiến trúc trái phép lần này, sẽ xử lý và chấp hành kiên quyết triệt để, phạm vi chỉnh đốn không chỉ nằm trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới, mà là toàn bộ thành phố Nam Tích, mặc kệ là những kiến trúc trái phép ấy thuộc về ai? Mặc kệ là có hậu trường như thế nào, chúng ta đều không thể lưu tình được, phải làm cho rõ ràng
/2583
|