Trương Dương cũng rất khách khí bắt tay với ông ta, đánh người cũng không đánh người đang cười, chuyện ngày hôm nay nên tranh thủ giải quyết hòa bình.
Mạnh Sĩ Xung cười nói: Đại ca, ngày hôm nay cũng không có người ngoài, anh cũng đừng khẩn trương.
Mạnh Sĩ Cường cười ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh Hoắc Đình Sơn, ông trực tiếp nói: Các người gọi tôi đến là vì hai căn nhà ở công trường trung tâm thể dục mới sao.
Trương Dương gật đầu, làm rõ mọi chuyện cũng rất tốt, hắn mỉm cười nói: Quản lý Mạnh quả nhiên có dự kiến trước.
Mạnh Sĩ Cường nói: Cái cũng không khó đoán, chuyện xử lý kiến trúc trái phép oanh oanh liệt liệt như thế, người lớn trẻ nhỏ tất cả đều biết, ta chỉ làm buôn bán, cái bình thường quan tâm nhất chính là tin tức, hơn nữa hai căn nhà của tôi nằm trong phạm vi phá bỏ và di dời mà.
Trương đại quan nhân thích nói chuyện với người thông minh, từ biểu hiện bây giờ của Mạnh Sĩ Cường mà xem, ông ta hẳn là một người thông minh, Trương Dương nói: Quản lý Mạnh, nếu ông đã sảng khoái như thế, tôi cũng không cần phải quanh co, hai căn nhà của ông nằm trong trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới, xuất phát từ yêu cầu xây dựng công trình, chúng tôi phải dỡ bỏ hai căn nhà của ông.
Mạnh Sĩ Cường nói: Hai căn nhà của tôi khác với những người khác, tôi có đầy đủ thủ tục hết, không thuộc về kiến trúc trái phép.
Trương Dương nói: Tôi biết, cho nên mới mời đến gặp mặt nói chuyện. Hắn thầm nghĩ trong lòng, nếu như ông không có thủ tục, tôi căn bản không cần phiền phức như vậy.
Mạnh Sĩ Cường nói: Phá bỏ và di dời đi nơi khác không có vấn đề gì, nhưng các người phải cho tôi bồi thường hợp lý.
Cục trưởng cục quy hoạch Hoắc Đình Sơn cười nói: Tất cả mọi người đều là người quen, bồi thường đương nhiên là có, chỉ cần trong phạm vi hợp lý, chúng tôi sẽ đáp ứng.
Trương Dương nói: Ông muốn bao nhiêu?
Mạnh Sĩ Cường vươn một ngón tay nói: Mười triệu, năm ngoái một vị hương thương nhân Hồng Kông ra giá mười lăm triệu tôi còn chưa bán, nói thế nào thì các người cũng phải ra mười triệu.
Trương Dương còn chưa nói ni, Tang Kim Đường ngồi một bên đã hít sâu một hơi lạnh, mười triệu! Mạnh Sĩ Cường thật đúng là biết suy nghĩ, hai căn nhà trệt đổ nát đó dựa theo chính sách tương quan tối đa cũng chỉ bồi thường bốn năm chục ngàn đồng, ông ta lại dám đòi mười triệu, thực sự biết hét giá trên trời.
Mạnh Sĩ Xung giữ sự im lặng, liên quan đến đại ca của ông, ông không tiện mở miệng.
Trương Dương nhìn Hoắc Đình Sơn một chút, lúc này Hoắc Đình Sơn cũng giả bộ câm điếc, Trương Dương nói: Mười triệu nhiều lắm, chúng tôi cũng không thể làm được, nếu như đưa cho ông mười triệu, thì hành động của thành phố sẽ không các nào tiến hành được.
Cục trưởng cục xây dựng thành phố Mạnh Sĩ Xung cuối cùng cũng nói thay Trương Dương một câu : Đại ca, anh cũng phải thông cảm cho chổ khó xử của thành phố, phương diện bồi thường anh suy nghĩ lại một chút đi.
Mạnh Sĩ Cường nói: Em đã lên tiếng rồi, được, anh giảm một triệu, chín triệu, không thể giảm nữa, cái này là giới hạn của anh rồi.”
Trương Dương cười tủm tỉm nhìn Mạnh Sĩ Xung nói: Cục trưởng Mạnh, ông ấy là đại ca của ông, có biết về chính sách của chúng ta hay không?
Mạnh Sĩ Xung có chút xấu hổ, thấp giọng nói: Chuyện này tôi không thích hợp tham gia, các ngươi nói đi.
Trương Dương nói: Trước khi đến đây tôi đã cho tính qua, hai căn nhà của ông, nếu như phối hợp thì có thể bồi thường cho ông sáu chục ngàn đồng. Mạnh Sĩ Cường cười ha hả nói: Chủ nhiệm Trương, cậu đang nói giỡn à.
Trương Dương nói: Không nói giỡn, nhiều nhất là sáu chục ngàn, nếu như ông không tiếp nhận điều kiện của tôi, sáu chục ngàn cũng không có!
Mạnh Sĩ Cường thiếu chút nữa vỗ bàn quát lên, chỉ là nghĩ lại đây dù sao cũng phòng làm việc của em trai, trước mặt nhiều người như vậy, ông cần cố kỵ một ít, lắc đầu nói: Sáu chục ngàn à, không cần phải bàn nữa, chín triệu là chín triệu, ít hơn tôi sẽ không đập, tôi có đầy đủ thủ tục, không có gì phải sợ.
Trương Dương cũng không nói nhiều, đứng lên nói với cục trưởng cục xây dựng thành phố Mạnh Sĩ Xung: Cục trưởng Mạnh, ông giúp tôi làm công tác tư tưởng, nhiều nhất là sáu chục ngàn, tôi cho ông ta nửa ngày suy nghĩ, tám giờ sáng ngày mai nếu như không đồng ý, thì sáu chục ngàn cũng không có. Hắn nói xong xoay người đi, Tang Kim Đường đi cùng hắn đến, thấy Trương Dương đi, ông cũng không thể ở lại, liền cười chào mọi người, theo Trương Dương đi ra cửa.
Mạnh Sĩ Cường đợi Trương Dương rời đi rồi, mới cả giận nói: Tên này sao lại càn rỡ như thế? Một chủ nhiệm ủy ban thể dục, hắn làm lãnh đạo của các người sao?
Hoắc Đình Sơn cười nói: Hai anh em ông tâm sự đi, tôi phải khứ họp liễu. Ông ta mong rằng mâu thuẫn đều là của người khác, mình tránh càng xa càng tốt, Trương Dương là một Hỗn Thế Ma Vương, hai anh em Mạnh Sĩ Xung cũng không thể đắc tội, Hoắc Đình Sơn nghĩ thầm, ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách, tôi trốn đi trước, các người cứ đấu của các người đi, lôi tôi vào làm cái rắm gì!
Trong phòng làm việc chỉ còn lại hai anh em Mạnh Sĩ Cường, Mạnh Sĩ Xung, Mạnh Sĩ Cường mắng: Hắn ta ngon đấy, dám giỡn mặt với anh!
Mạnh Sĩ Xung thở dài nói: Anh, có nghe nói chuyện siêu thị Cát Tinh bị đập hay không?
Mạnh Sĩ Cường đương nhiên nghe nói, ông ta cười chẳng đáng nói: Đó là do Lý Trường Phong làm không tốt, thủ tục gì cũng không có, người khác đập đi hắn cũng không nói được một câu, căn bản là yếu kém.
Mạnh Sĩ Xung nói: Cũng gần như là vậy, anh đòi chín triệu, quả thật có chút nhiều quá.
Mạnh Sĩ Cường nói: Nhà anh xây không tốn tiền à? Làm thủ tục không tốn tiền sao? Anh biết em ở quan trường sợ liên lụy, anh không sợ, anh chỉ là một người dân, anh sợ hắn cái gì? Có gan thì hắn đến đập nhà của anh đi, anh thả chó cắn chết hắn! Mạnh Sĩ Cường có một sở thích, thích nuôi chó, hơn nữa còn nuôi chó loại lớn, vì thế còn mở một chổ nuôi chó, cho nên bình thường nói chuyện hù dòa là thả chó cắn chết người.
Mạnh Sĩ Xung nói: Anh suy nghĩ lại đi.
Mạnh Sĩ Cường suy nghĩ một chút, rốt cục nói: Bảy triệu, không thể ít hơn! Nếu hắn không đáp ứng, vậy để hắn đến đập, anh muốn nhìn xem hắn có bao nhiêu năng lực.
... ... ... ... ...
Trương Dương trở lại phòng làm việc ủy ban thể dục không bao lâu, liền nhận được điện thoại của Mạnh Sĩ Xung, trong điện thoại Mạnh Sĩ Xung nói cho Trương Dương biết, đại ca của ông đã chủ động hạ thấp xuống bảy triệu, ít hơn thì ông cũng bó tay.
Trương Dương trả lời cũng rất đơn giản, ông không cần cảm thấy khó xử, chuyện này không liên quan đến ông, bảy triệu, không cách nào trả được, sáu chục ngàn, còn giới hạn trước tám giờ ngày mai, qua khoảng thời gian đó, một đồng cũng không trả cho Mạnh Sĩ Cường.
Mạnh Sĩ Xung nghe hắn nói kiên quyết như vậy, trong lòng cũng không khỏi có chút tức giận, thằng nhãi này thật ngông cuồng.
Trương đại quan nhân ghét nhất bị người khác áp chế mình, bây giờ Mạnh Sĩ Cường tự cho hai căn nhà của ông ta có hợp pháp thủ tục, liền can đảm chống đối Trương Dương, nhưng không biết rằng đã chạm đến vẩy nghịch của Trương Dương, Trương Dương biết chuyện này Mạnh Sĩ Xung cũng không có bao nhiêu tác dụng, nếu như Mạnh Sĩ Xung có thể làm gương tốt, có thể thuyết phục được đại ca của ông ta, thì các vấn đề phá bỏ và di dời đi nơi khác hẳn là không khó giải quyết, chỉ là theo tình huống bây giờ, Mạnh Sĩ Xung đã mặc kệ hành vi của Mạnh Sĩ Cường, còn cố gắng nhấn mạnh rằng mình không tiện tham gia, căn bản là có lý do.
Trương đại quan nhân quyết định ra tay với Mạnh Sĩ Cường, nếu thuyết phục giáo dục vô dụng, chỉ có thể áp dụng biện pháp nghiêm phạt, lúc hắn chuẩn bị ra ngoài cửa, thì nhận được một cú điện thoại bất ngờ, điện thoại do băng công chúa Quan Chỉ Tình gọi tới .
Trương Dương căn bản là không nghĩ rằng Quan Chỉ Tình sẽ chủ động gọi điện thoại cho mình, hắn vừa mừng vừa sợ nói: Quan tiểu tỷ, cô còn ở Nam Tích sao?
Quan Chỉ Tình nói: Ngày mốt mới trở lại!
Tìm tôi có việc?
Quan Chỉ Tình nói: Tôi đã cẩn thận lo lắng, quyết định nhận lời làm đại sứ hình tượng của đại hội các người.
Cái này đối với Trương đại quan nhân mà nói giống như là tin tức tốt nhất ngày hôm nay, hắn cố nén kích động nói: Thật sao? Hạnh phúc tới quá đột nhiên, ngay cả Trương Dương cũng không thể tin được.
Quan Chỉ Tình nói: Tôi không cần phải lừa anh, anh chuẩn bị thủ tục liên quan đi, buổi sáng ngày mai tôi có thời gian, có thể ký tên hợp đồng.
Trương Dương nói: Phương diện thù lao, cô hy vọng giá cả ra sao?
Quan Chỉ Tình nói: Thân là người của Nam Tích, vì quê hương làm ra một ít cống hiến cũng là điều nên làm, tôi không cần thù lao gì cả!
Trương đại quan nhân lúc này thật sự có chút choáng váng, đột nhiên thay đổi một trăm tám chục độ, lẽ nào mình thật sự có năng lực sát gái đến như vậy sao, ngay cả băng công chúa cũng bị phong thái của mình thuyết phục? Nhưng mà cũng may thằng nhãi này còn có chút tự hiểu lấy mình, mình hẳn là không đến mức đó đâu, hắn ổn định lại tâm tình, nói: Quan tiểu tỷ, sáng mai chín giờ ba mươi, chúng ta ký hợp đồng tại tòa thị chính, thế nào?
Tốt, anh an bài đi, ngày mai tôi đến đúng giờ!
Trương Dương nói: Cô ở chỗ nào, tôi cho xe qua đón cô.
Quan Chỉ Tình nói: Không cần, tôi tự đi qua!
Quan Chỉ Tình cúp điện thoại, bà chị họ Tào Mễ Lỵ nhịn không được nói: Thật sự không rõ vì sao em phải đáp ứng hắn, một đồng thù lao cũng không thu, emlà ngôi sao thế giới, làm người phát ngôn cho một đại hội tỉnh nho nhỏ này có phải là ủy khuất quá không.
Quan Chỉ Tình cười thản nhiên nói: Yên Nhiên là bạn tốt của em, Mã Cách Lệ trì lại coi em như là cháu gái ruột vậy, không có bà ấy, em sẽ không có thành tựu như bây giờ, Yên Nhiên đã lên tiếng, sao em có thể không hỗ trợ?
Tào Mễ Lỵ nói: Cái tên Trương Dương này có cái gì tốt? Vừa dã man vừa thô tục! Thật không biết Sở tiểu thư vì sao lại thích hắn?
Quan Chỉ Tình thản nhiên nói: Chuyện tình cảm rất khó nói, chuyện của người khác không tới lượt chúng ta hỏi đến.
... ... ...
Trương Dương lập tức triệu tập tất cả đảng viên của ủy ban thể dục đến, mở một cuộc họp nhỏ, đầu tiên là đem tin tức Quan Chỉ Tình đã đáp ứng đảm nhiệm làm đại sứ hình tượng cho đại hội tỉnh nói cho mọi người biết, nghe xong tin tức mà Dương tuyên bố, tất cả mọi người đều cảm thấy rất là khó tin tưởng, lúc đầu khiTrương Dương đưa ra yêu cầu muốn mời Quan Chỉ Tình đảm nhiệm đại sứ hình tượng, tất cả mọi người đều nghĩ hắn đang nằm mơ, sau đó quả nhiên bị Quan Chỉ Tình từ chối, nhưng không ngờ chuyện này thay đổi, Quan Chỉ Tình đột nhiên đồng ý yêu cầu của Trương Dương.
Phản ứng của phần lớn người ở đây đều như nhau, phó chủ nhiệm Lý Hồng Dương mở đầu biểu đạt : Thật sao?
Trương Dương cười gật đầu nói: Thật, Quan tiểu tỷ bị lòng thành của tôi làm cho cảm động, cô ta đã đáp ứng làm đại sứ hình tượng của đại hội tỉnh Bình Hải lần thứ mười hai, còn phối hợp với chúng ta làm ra một loạt công tác tuyên truyền, buổi sáng ngày mai, chúng ta sẽ chính thức ký hợp đồng tại tòa thị chính. Hắn nói với Tiêu Điều Mẫn: Chủ nhiệm Tiêu, phương diện hợp đồng ngày hôm nay chị phải chuẩn bị cho tốt.
Tang Kim Đường hỏi ra một vấn đề tương đối thực tế: Cô ta muốn bao nhiêu tiền vậy?
Trương Dương mỉm cười nói: Một đồng cũng không muốn, lần này cô ta làm đại sứ cho đại hội hoàn toàn là nghĩa vụ .
Phó chủ nhiệm Lưu Cương kích động kêu lên: Kkhông ngờ Quan tiểu tỷ lại có lòng yêu nước như vậy, thật sự đáng để tất cả động viên học tập.
Trương Dương cười nói: Tôi cũng cho rằng như vậy. chủ nhiệm Lưu, ông liên hệ với đài truyền hình một chút, chuẩn bị đàng hoàng một chút, làm tốt công tác tuyên truyền ngày mai.
Lưu Cương gật đầu liên tục.
Trương Dương lại nói với Thôi Quốc Trụ : Lão thôi, ngày mai ông ở chỗ này tọa trấn, bởi vì xử lý kiến trúc trái phép, cho nên gần đây bình thường có người đến gây chuyện, cần phải liên hệ với bên công an để tăng cường trị an, bảo đảm tình hình trị an của ủy ban thể dục gần đây phải ổn định.
Quan Chỉ Tình đáp ứng làm đại sứ hình tượng đối với bọn họ mà nói là một đột phá rất lớn, sau đó công tác tuyên truyền cũng sẽ bởi vì sự góp mặt của Quan Chỉ Tình mà trở nên dễ dàng rất nhiều.
Trương Dương sau khi phân công xong, rời khỏi phòng họp chuẩn bị đến tòa thị chính một chuyến.
Tang Kim Đường đuổi theo: Chủ nhiệm Trương!
Trương Dương dừng lại, cười nói: Chủ nhiệm Tang có việc sao?
Tang Kim Đường gật đầu nói: Chủ nhiệm Trương, vừa rồi cục trưởng cục xây dựng thành phố cục trưởng Mạnh gọi điện thoại đến, thuyết Mạnh Sĩ Cường đã đồng ý giảm hai triệu, bảy triệu là có thể phá bỏ, ý tứ của cậu là ...
Trương Dương nói: Bảy triệu? Kêu ông ta trực tiếp đi cướp ngân hàng đi!
Tang Kim Đường cười cười nói: Ông ta có thủ tục hợp pháp, hay là chuyện này thương lượng lại một lần nữa, tôi thấy có thể giảm xuống một chút nữa hay không.
Trương Dương nói: Thương lượng cái gì? Rõ ràng ông ta không nói lý, thương lượng với ông ta là cho ông ta mặt mũi rồi, nhưng ông ta không biết xấu hổ, thì ông còn cho ông ta mặt mũi làm gì?
Tang Kim Đường nói: Thế nhưng, nếu như không đạt được ý kiến chung, Mạnh Sĩ Cường sẽ lựa chọn đối kháng, và cái bị ảnh hưởng sẽ là công trình thể dục trung tâm!
Trương Dương nói: Lão Tang ơi là lão Tang, sao ông lại nâng cao chí khí của người khác mà diệt uy phong của mình, Mạnh Sĩ Cường thì tính là gì? Đơn giản chỉ là ỷ lại có một người em làm cục trưởng cục xây dựng thành phố, càng là như thế này, càng là phải hiểu được nên tiến nên lùi, mặt mũi tôi đã cho hắn, chính sách tôi cũng cho ông ta, cái gì nói rõ rồi, ông cũng có mặt ở đó mà, đúng không?
Tang Kim Đường có chút xấu hổ gật đầu, bây giờ ông đã rõ, vất vả nửa ngày, thì ra thằng nhãi này túm mình đi theo là giúp hắn chứng kiến. Trương Dương nói: Tôi cho ông ta sáu chục ngàn đã là nhượng bộ lớn nhất, ông ta đòi bảy triệu, ông nói cái này có phải là coi thường? Tôi đại biểu cho ai? Đại biểu cho Nam Tích, đại biểu cho chính phủ, ông ta đòi bảy triệu lừa gạt chính phủ, Cái chó gì thế? Ăn no rửng mỡ à, lão Tang, ông có tin hay không, tôi sẽ làm cho ông ta quỳ trước mặt tôi cầu tôi đập nhà ông ta đi!
Tang Kim Đường không tin, đánh chết ông ta cũng không tin, cho dù Mạnh Sĩ Cường chịu đồng ý với yêu cầu phá bỏ và di dời, nhưng nói đến chuyện phải quỳ lạy trước mặt của Trương Dương để cầu hắn đập đi, thì ông ta trăm không tin, ngàn không tin, mà triệu lần cũng không tin.
Trương đại quan nhân biểu hiện ra đủ lòng tin đối với thứ này, hắn nhìn thời gian một chút, nói : Không nói nữa, tôi còn phải đi đến tòa thị chính, ông có đi theo tôi không?
Tang Kim Đường vội vã lắc đầu, đi theo hắn nhất định không có chuyện tố,t tuy rằng làm chung với Trương Dương không lâu, nhưng mà Tang Kim Đường cũng có thể nói là đã tràn đầy hiểu biết rồi, ông ta cũng không muốn đi theo Trương Dương để ra pháp trường một lần nữa đâu.
Trương Dương thấy Tang Kim Đường tỏ vẻ không đi, không khỏi nở nụ cười : Lão Tang à, tôi gọi ông đi theo đều là chuyện tốt hết, ông thật sự không đi à?
Tang Kim Đường nói : Ủy ban thể dục còn có rất nhiều chuyện, tôi ở lại chổ này để xử lý công việc
Trương Dương lắc đầu, cũng không miễn cưỡng nữa, chổ hắn muốn đến là ủy ban kỷ luật thành phố, Trương đại quan nhân muốn đi kiện cáo.
Bí thư ủy ban kỷ luật Lý Bồi Nguyên lần đầu tiên tiếp xúc với Trương Dương, thấy Trương Dương chủ động đến cửa, suy nghĩ đầu tiên của Lý Bồi Nguyên chính là thằng nhãi này có phải là đến thừa nhận sai lầm hay không? Trong lòng không khỏi thầm khen thằng nhóc này hiểu chuyện, nhưng mà ông ta không ngờ rằng Trương Dương đến không phải là để thỉnh tội, mà là đến kiện cáo.
Trương Dương cười tủm tỉm nói : Bí thư Lý, tôi là Trương Dương
Lý Bồi Nguyên nói : Tôi biết
Trương Dương nói : Tôi đến để phản ánh tình huống
Lý Bồi Nguyên nói : Chuyện của cậu hình như không thuộc quyền tôi quản, hẳn là nên đi tìm phó thị trưởng Cung đi
Trương Dương nói : Chuyện này không liên quan đến công tác chủ quản của tôi, liên quan đến một hành vi sai trái pháp luật, cho nên tôi mới đến tìm ông, chỉ có ông mới có thể giải quyết vấn đề thôi
Lý Bồi Nguyên không khỏi nở nụ cười, ông nói với ý tứ sâu xa : Cậu không đến tìm tôi thì tôi cũng đến tìm cậu, có biết bây giờ có bao nhiêu người đang kiện cáo cậu không?
Trương Dương cười nói : Biết, lúc tôi còn ở Giang thành, ủy ban kỷ luật còn đặc biệt thiết lập cho tôi một hòm thư chuyên dụng, thư nặc danh và tài liệu đen mỗi ngày đều đến rất nhiều, nhân viên công tác của ủy ban kỷ luật đặc biệt thích tôi, thu nhập thêm của bọn họ dựa vào lượng công tác để kiếm tiền, mà tôi thì chiếm một phần lớn nhất
Lý Bồi Nguyên cười ha hả nói : Vớ vẫn Ông ta phát hiện ra thằng nhóc này quả thật rất là thú vị, vốn là một chuyện rất nghiêm túc nhưng thông qua cái miệng của hắn lại trở nên dễ dàng thoải mái rất nhiều.
Trương Dương mang bản vẽ quy hoạch của trung tâm thể dục mới ra, đặt lên trên bàn làm việc của Lý Bồi Nguyên.
Lý Bồi Nguyên nói : Đây là cái gì?
Bản vẽ quy hoạch của trung tâm thể dục mới
Lý Bồi Nguyên cười nói : Chổ của tôi là ủy ban kỷ luật, cậu rốt cục muốn làm cái gì?
Trương Dương nói : Người khác kiện tôi tôi không sợ, là bởi vì bọn họ không có chứng cứ, kiện tôi toàn những thứ linh tinh, còn tôi đơn giản là không kiện, nếu đã kiện rồi thì phải có bằng chứng, bản vẽ quy hoạch này của tôi là một trong các bằng chứng đó
Lý Bồi Nguyên đã có chút hứng thú, gật đầu nói : Cậu nói đi
Trương Dương nói : Bản vẽ quy hoạch này là phương án quy hoạch của trung tâm thể dục sớm nhất, ngay lúc đó cũng có văn kiện thông báo, cho đến bây giờ cũng không có văn bản nào thay đổi rõ ràng cả, cho nên nói bản vẽ quy hoạch này đã được các lãnh đạo của thị ủy nghiên cứu thông qua, có quyền uy của chính phủ
Lý Bồi Nguyên đã đoán được mục đích của Trương Dương rồi, nhất định là có liên quan đến việc chỉnh đốn những kiến trúc trái phép trong phạm vi của công trình trung tâm thể dục mới, nhưng mà ông vẫn không đoán được là Trương Dương muốn kiện ai?
Trương Dương nói : Quy hoạch có thể thay đổi theo tình huống thực tế, nhưng mà công trình trọng điểm của thành phố thì không thay đổi dễ dàng, đạo lý này tất cả mọi người đều hiểu, nhưng có vài cán bộ bằng mặt không bằng lòng, biểu hiện bên ngoài thì chấp hành với chính sách của thành phố, nhưng sau lưng thì lại làm trái, loại chuyện này không thuộc về ủy ban kỷ luật? Ủy ban kỷ luật không xử lý sao?
Lý Bồi Nguyên nói Đương nhiên là thuộc về ủy ban kỷ luật, nhưng mà muốn thẩm tra cũng không dễ dàng như vậy
Trương Dương nói : Có những lời này của bí thư Lý, tôi yên tâm rồi, ông hẳn là cũng biết gần đây chúng ta đang chỉnh đốn những kiến trúc trái phép trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới
Lý Bồi Nguyên nói : Chuyện này tôi có nghe nói, nhưng mà hình như phạm vi chỉnh đốn của các người không chỉ có nhiêu đó
Trương Dương cười cười nói : Các lãnh đạo bình thường giáo dục tôi phải làm cái tiêu biểu, chỉ có làm cái tiêu biểu thì công tác mới có thể tiến hành tốt được, cho nên tôi mới đi làm tiêu biểu đó
Trong lòng Lý Bồi Nguyên nói cậu đúng là biết làm tiêu biểu thật, hủy đi siêu thị của cháu trai bí thư thị ủy, lá gan cũng không phải là lớn bình thường nữa, không biết lần này hắn ta lại muốn kiện cáo tiêu biểu ai đây.
Trương Dương nói : Hành động chỉnh đốn lần này có thể nói là thuận lợi, chỉ còn gặp một chút phiền phức
Lý Bồi Nguyên nói : Làm công tác nào có thuận buồm xuôi gió, gặp phải chút phiền phức thì phải nghĩ biện pháp khắc phục
Trương Dương nói : Cho nên tôi mới tìm đến ông Hắn lấy ra một tấm ảnh đặt trước mặt Lý Bồi Nguyên : Bí thư Lý, ông xem, trong bức ảnh này là hai căn nhà cuối cùng nằm trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới, vì sao cho đến bây giờ vẫn chưa bị phá dỡ, là vì có nguyên nhân, hai căn nhà này có thủ tục đầy đủ hết, chúng tôi không thể áp dụng biện pháp cưỡng chế giống như những kiến trúc trái phép khác
Lý Bồi Nguyên nói : Có thể đi làm công tác tư tưởng với chủ nhà, cho người ta bồi thường thích hợp
Trương Dương nói : Chủ nhà tên là Mạnh Sĩ Cường, anh trai ruột của cục trưởng cục xây dựng thành phố Mạnh Sĩ Xung
Lý Bồi Nguyên nghe thấy chuyện này bắt đầu đến khúc hấp dẫn, vùng lông mày xung quanh không khỏi nhíu lại, thì ra Trương Dương muốn kiện hai anh em Mạnh Sĩ Xung.
Trương Dương nói : Tôi vốn ôm mục đích giải quyết chuyện này trong hòa bình, chủ động hẹn gặp Mạnh Sĩ Cường, còn mời cục trưởng cục quy hoạch Hoắc Đình Sơn, cục trưởng cục xây dựng thành phố Mạnh Sĩ Xung đến làm công tác, ông cũng biết, chúng tôi cùng một tổ công tác liên hợp mà
Lý Bồi Nguyên gật đầu, vẻ mặt của ông rất nghiêm túc, nghe rất chăm chú.
Trương Dương nói : Mạnh Sĩ Cường mở miệng ra là đòi mười triệu, phương án bồi thường quy hoạch của chúng tôi tất cả đều phải tra trước, dựa theo chính sách của thành phố, kết hoạch với tình huống thực tế ở nơi đó, chúng tôi cùng lắm là chỉ có thể bồi thường cho ông ta sáu chục ngàn. Ông ta không những không đồng ý, hơn nữa thái độ còn cực kỳ xúc phạm, tôi đã kêu Mạnh Sĩ Xung làm công tác tư tưởng với ông ta, cuối cùng Mạnh Sĩ Xung đã cho tôi một câu trả lời thuyết phục, nói anh của ông ta đồng ý nhượng bộ, nhưng ít nhất là bảy triệu
Lý Bồi Nguyên nói : Chuyện này tôi thật sự là lực bất tòng tâm, không nằm trong phạm vi quản lý của tôi
Trương Dương nói : Bí thư Lý, ông còn không kiên trì hơn tôi nữa, ông cứ tiếp tục nghe tiếp đi
Lý Bồi Nguyên nở nụ cười, ông quả thật là không kiên trì lắm, nhưng mà nói chuyện phiếm với tên nhóc này cũng tương đối thú vị, ông gật đầu nói : Tôi cho cậu thêm mười phút, nếu như cậu vẫn không đi vào chủ đề chính, chúng ta không cần phải bàn tiếp nữa
Trương Dương lại móc ra một phần tài liệu : Đây là tư liệu tôi nhờ người lấy ra từ bên quản lý nhà đất, từ những tư liệu này có thể thấy được, Mạnh Sĩ Cường xây phòng vào khoảng ba năm trước, nói cách khác, miếng đất ấy đã được chính phủ định làm nơi quy hoạch rồi, ông ta mới xây nhà, thời gian đăng ký giấy tờ nhà là vào tháng năm của năm trước, đến bây giờ đã là một năm rưỡi, bên quản lý nhà đất có phải là không biết căn nhà của ông ta là xây dựng trái phép không? Vì sao còn cho ông ta đăng ký? Hay căn bản là biết rồi, nhưng mà ngại tình cảm? Lúc Mạnh Sĩ Cường xây nhà, tôi không tin ông ta không biết thành phố sẽ dùng miếng đất này để quy hoạch làm trung tâm thể dục mới, biết rõ thành phố sẽ quy hoạch, còn đi xây nhà, ông ta muốn làm gì? Em trai của ông ta Mạnh Sĩ Xung là cục trưởng cục xây dựng thành phố, cho dù Mạnh Sĩ Cường không biết, thì Mạnh Sĩ Xung nhất định biết, thân là một đảng viên, một cán bộ quốc gia, vì sao ông ta biết loại hành vi gây tổn hại đến lợi ích quốc gia của người thân mà lại mặc kệ không để ý đến?
Lý Bồi Nguyên nghe đến đó đã hoàn toàn hiểu rõ rồi, chuyện này xét cho cùng cũng là do Mạnh Sĩ Cường buộc bên quy hoạch phải bồi thường đến bảy triệu, cái này quả thật quá độc ác. Trương Dương cũng không hy vọng ủy ban kỷ luật can thiệp vào chuyện quy hoạch, hắn chỉ muốn nhờ ủy ban kỷ luật điều tra về chuyện giấy tờ nhà đất của Mạnh Sĩ Cường, hắn ông ta làm soa chiếm dụng được quyền sử dụng đất, lại thông qua cách nào để đạt được thủ tục hợp pháp, chuyện này nghe thì đơn giản, nhưng mà liên quan rất lớn, nếu như thật sự chính thức điều tra, thì phỏng chừng là ngay cả Mạnh Sĩ Xung cũng bị liên lụy vào, ủy ban kỷ luật đối với loại chuyện như vậy thì tương đối cẩn thận, Lý Bồi Nguyên nói : Tiểu Trương, tình huống mà cậu phản ánh tôi đã biết rồi, như vậy đi, ngày mai tôi cho điều tra chuyện này, nhìn xem có chổ nào phạm pháp hay không?
Trương Dương cười nói : Bí thư Lý, cái này cũng không giống phong cách của ông, chứng cứ tôi đã mang đến rồi, chuyện này người sáng suốt nhìn vào là biết đã xảy ra chuyện gì, Mạnh Sĩ Cường thông qua thủ đoạn không quang minh để lấy được thủ tục hợp pháp cho căn nhà
Lý Bồi Nguyên hơi tái mặt lại nói : Tiểu Trương, cậu còn muốn dạy tôi nên làm thế nào sao?
Trương Dương biết mình có chút nóng vội, cười ha hả nói : Không dám, không dám, bí thư Lý, chuyện của tôi đã nói xong, vậy thôi tôi về
Lý Bồi Nguyên cười nói : Cậu đừng đi vội
Trương Dương nói : Bí thư Lý tìm tôi có việc?
Lý Bồi Nguyên nói : Nếu cậu đã đến, vậy thì tôi với cậu nói chuyện một chút, có muốn nhìn xem tài liệu kiện cáo cậu hay không?
Trương Dương cười nói : Đều là giả cả, tôi không có hứng thú nhìn
Lý Bồi Nguyên nói : Rất tự tin vào bản thân
Trương Dương nói : Bí thư Lý, ông xem, bây giờ đã là giờ ra về rồi, hay là tôi mời ông ăn
Lý Bồi Nguyên nói : Sao thế? Muốn hối lộ tôi/
Nghe ông nói vậy, vậy thì tố chất của lão đảng viên dở thật, tôi chỉ cần dùng một viên đạn bọc đường ném ông, đường bọc bên ngoài thôi cũng đủ làm cho ông kẹt rồi, đạn pháo này nọ tôi mang trở về cất
Lý Bồi Nguyên bị lời nói dí dởm của hắn làm cho chọc cười ha hả, ông gật đầu nói : Tốt, tôi gọi bộ trưởng Hà đến luôn , vốn dĩ tối hôm nay tôi mời ông ta ăn, cậu đã mời, thì tôi đỡ tốn tiền
Trương Dương mời ông ta ăn chẳng qua chỉ là thuận miệng thôi, không ngờ rằng Lý Bồi Nguyên lại nghiêm túc như thế, không chỉ là tiếp thu lời mời của hắn, mà còn kêu cả bộ trưởng tổ chức Hà Anh Bồi đến, mặt mũi của Trương đại quan nhân cũng đủ lớn rồi, hắn cười nói : Nói ra thì tôi đúng là còn thiếu bộ trưởng Hà một bữa cơm
Lý Bồi Nguyên nói : Còn nửa tiếng nữa là đến giờ ra về, cậu đặt chổ ở đâu
Trương Dương đến Nam Tích không bao luâ, chổ quen thuộc nhất chính là nhà khách của ủy ban thể dục, hắn lập tức nói : Đến nhà khách của ủy ban thể dục đi
Lý Bồi Nguyên nói : Tốt, vậy chổ đó
Trương Dương nói : Bí thư LÝ, tôi còn phải đến chổ của thị trưởng Cung để báo cáo, xin đi trước, trở về tôi sẽ đến nhà khách đợi hai người
Lý Bồi Nguyên nói : Gọi thị trưởng Cung đến luôn đi
Trương Dương nói : Tôi không nhất định có thể mời được ông ta
Lý Bồi Nguyên nói : Nói là tôi mời, ông ta khẳng định sẽ đi
Phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ đã bắt tay vào thu dọn bàn làm việc, mắt thấy một ngày công tác sẽ kết thúc, là lúc chuẩn bị về nhà rồi. Trong các phó thị trưởng thì ông là người không được trọng dụng nhất, phân công quản lý công tác văn hóa thể dục không có một chút tính thực tế, tất cả mọi người đều biết đại hội tỉnh là thời điểm quan trọng, thân là lãnh đạo được phân công quản lý nhưng ông lại cố gắng tránh xa chuyện này, mục đích chính là vì không muốn có ngày phải chịu tiếng xấu thay cho người khác, Cung Kỳ Vĩ cũng không phải là một người không dám gánh vác trách nhiệm, sở dĩ ông làm ra lựa chọn như vậy, cũng là bởi vì trong tay ông không có quyền lực tương ứng, không phải là ông không muốn làm, mà là ông không cách nào thi triển hoài bão, trong hoàn cảnh chính trị như vậy, ông chỉ có thể lựa chọn bình thường cam chịu, ông cam chịu không có nghĩa là ông muốn chịu tiếng xấu thay cho người khác, đến gánh chịu trách nhiệm thay.
Trương Dương đến gặp Cung Kỳ Vĩ lúc này có thể nói là đã muộn rồi, dù sao thì Cung Kỳ Vĩ cũng là lãnh đạo phân công quản lý của hắn.
Cung Kỳ Vĩ nghe thấy Trương Dương đến tìm ông, trong lòng có chút kinh ngạc, thật ra thì đây là một chuyện rất bình thường, Trương Dương đến Nam Tích đã không ít ngày rồi, mà vẫn chưa từng chủ động đến thăm ông, cái đạo lý này nói thế nào cũng không thông, về lễ tiết có vẻ chậm chạp đến đáng ngờ, chỉ là Cung Kỳ Vĩ cũng không vì vậy mà sinh ra suy nghĩ gì cả, dù sao thì địa vị lãnh đạo của ông ta cũng như vậy, được phân công quản lý một thứ không mấy quan trọng. Trương Dương đến Nam Tích thông qua Hạ Bá Đạt, người ta không đến gặp mình cũng là chuyện bình thường.
Trương Dương đến tìm Cung Kỳ Vĩ mục đích là muốn ông ta ngày mai tham gia vào nghi thức ký hợp đồng với Quan Chỉ Tình, hắn muốn làm cho chuyện này trở nên long trọng hơn một chút.
Cung Kỳ Vĩ nghe nói Quan Chỉ Tình đã đáp ứng làm đại sứ hình tượng của đại hội tỉnh, cũng rất mừng rỡ, ông rất vui vẻ đáp ứng lời thỉnh cầu của Trương Dương : Tiểu Trương, ngày mai tôi sẽ đến đúng giờ, tham dự nghi thức ký hợp đồng của Quan tiểu tỷ
Trương Dương thấy Cung Kỳ Vĩ sảng khoái như thế, cũng vô cùng hài lòng, cười nói : Thị trưởng Cung có thể tham dự là tốt quá rồi, cái này thể hiện ra sự coi trọng của chúng ta đối với đại hội tỉnh
Cung Kỳ Vĩ cười nói : Tiểu Trương, từ khi cậu đến Nam Tích, công tác của ủy ban thể dục đúng là đã trở nên sinh động rất nhiều, ngay cả một quán quân thế giới như Quan Chỉ Tình mà cậu cũng có thể mời đến, thật sự rất có bản lĩnh
Trương Dương nói : Cảm ơn thị trưởng Cung đã khích lệ, tôi cũng đến thừa nhận sai phạm với ông, tôi đến Nam Tích nhiều ngày như vậy, mà cũng không đến gặp ông, ông ngàn vạn lần đừng giận tôi, cho đến bây giờ cái mông của tôi còn chưa được ngồi yên, cái ghế lúc nào cũng phải vác lên trên cổ cả, rất sợ vừa đứng lên chào hỏi với ông, thì cái ghế này đã bị người ta giành mất, ngồi xuống té nhào thì xấu hổ lắm
Cung Kỳ Vĩ cười ha hả, ví dụ của Trương Dương quả thật rất chính xác, Cung Kỳ Vĩ tuy rằng không tiếp xúc nhiều với hắn, nhưng mà cũng có hiểu biết về tình cảnh hiện tại của hắn, có hể nói những ngày gần đây của Trương Dương quả thật không được tốt.
Mạnh Sĩ Xung cười nói: Đại ca, ngày hôm nay cũng không có người ngoài, anh cũng đừng khẩn trương.
Mạnh Sĩ Cường cười ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh Hoắc Đình Sơn, ông trực tiếp nói: Các người gọi tôi đến là vì hai căn nhà ở công trường trung tâm thể dục mới sao.
Trương Dương gật đầu, làm rõ mọi chuyện cũng rất tốt, hắn mỉm cười nói: Quản lý Mạnh quả nhiên có dự kiến trước.
Mạnh Sĩ Cường nói: Cái cũng không khó đoán, chuyện xử lý kiến trúc trái phép oanh oanh liệt liệt như thế, người lớn trẻ nhỏ tất cả đều biết, ta chỉ làm buôn bán, cái bình thường quan tâm nhất chính là tin tức, hơn nữa hai căn nhà của tôi nằm trong phạm vi phá bỏ và di dời mà.
Trương đại quan nhân thích nói chuyện với người thông minh, từ biểu hiện bây giờ của Mạnh Sĩ Cường mà xem, ông ta hẳn là một người thông minh, Trương Dương nói: Quản lý Mạnh, nếu ông đã sảng khoái như thế, tôi cũng không cần phải quanh co, hai căn nhà của ông nằm trong trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới, xuất phát từ yêu cầu xây dựng công trình, chúng tôi phải dỡ bỏ hai căn nhà của ông.
Mạnh Sĩ Cường nói: Hai căn nhà của tôi khác với những người khác, tôi có đầy đủ thủ tục hết, không thuộc về kiến trúc trái phép.
Trương Dương nói: Tôi biết, cho nên mới mời đến gặp mặt nói chuyện. Hắn thầm nghĩ trong lòng, nếu như ông không có thủ tục, tôi căn bản không cần phiền phức như vậy.
Mạnh Sĩ Cường nói: Phá bỏ và di dời đi nơi khác không có vấn đề gì, nhưng các người phải cho tôi bồi thường hợp lý.
Cục trưởng cục quy hoạch Hoắc Đình Sơn cười nói: Tất cả mọi người đều là người quen, bồi thường đương nhiên là có, chỉ cần trong phạm vi hợp lý, chúng tôi sẽ đáp ứng.
Trương Dương nói: Ông muốn bao nhiêu?
Mạnh Sĩ Cường vươn một ngón tay nói: Mười triệu, năm ngoái một vị hương thương nhân Hồng Kông ra giá mười lăm triệu tôi còn chưa bán, nói thế nào thì các người cũng phải ra mười triệu.
Trương Dương còn chưa nói ni, Tang Kim Đường ngồi một bên đã hít sâu một hơi lạnh, mười triệu! Mạnh Sĩ Cường thật đúng là biết suy nghĩ, hai căn nhà trệt đổ nát đó dựa theo chính sách tương quan tối đa cũng chỉ bồi thường bốn năm chục ngàn đồng, ông ta lại dám đòi mười triệu, thực sự biết hét giá trên trời.
Mạnh Sĩ Xung giữ sự im lặng, liên quan đến đại ca của ông, ông không tiện mở miệng.
Trương Dương nhìn Hoắc Đình Sơn một chút, lúc này Hoắc Đình Sơn cũng giả bộ câm điếc, Trương Dương nói: Mười triệu nhiều lắm, chúng tôi cũng không thể làm được, nếu như đưa cho ông mười triệu, thì hành động của thành phố sẽ không các nào tiến hành được.
Cục trưởng cục xây dựng thành phố Mạnh Sĩ Xung cuối cùng cũng nói thay Trương Dương một câu : Đại ca, anh cũng phải thông cảm cho chổ khó xử của thành phố, phương diện bồi thường anh suy nghĩ lại một chút đi.
Mạnh Sĩ Cường nói: Em đã lên tiếng rồi, được, anh giảm một triệu, chín triệu, không thể giảm nữa, cái này là giới hạn của anh rồi.”
Trương Dương cười tủm tỉm nhìn Mạnh Sĩ Xung nói: Cục trưởng Mạnh, ông ấy là đại ca của ông, có biết về chính sách của chúng ta hay không?
Mạnh Sĩ Xung có chút xấu hổ, thấp giọng nói: Chuyện này tôi không thích hợp tham gia, các ngươi nói đi.
Trương Dương nói: Trước khi đến đây tôi đã cho tính qua, hai căn nhà của ông, nếu như phối hợp thì có thể bồi thường cho ông sáu chục ngàn đồng. Mạnh Sĩ Cường cười ha hả nói: Chủ nhiệm Trương, cậu đang nói giỡn à.
Trương Dương nói: Không nói giỡn, nhiều nhất là sáu chục ngàn, nếu như ông không tiếp nhận điều kiện của tôi, sáu chục ngàn cũng không có!
Mạnh Sĩ Cường thiếu chút nữa vỗ bàn quát lên, chỉ là nghĩ lại đây dù sao cũng phòng làm việc của em trai, trước mặt nhiều người như vậy, ông cần cố kỵ một ít, lắc đầu nói: Sáu chục ngàn à, không cần phải bàn nữa, chín triệu là chín triệu, ít hơn tôi sẽ không đập, tôi có đầy đủ thủ tục, không có gì phải sợ.
Trương Dương cũng không nói nhiều, đứng lên nói với cục trưởng cục xây dựng thành phố Mạnh Sĩ Xung: Cục trưởng Mạnh, ông giúp tôi làm công tác tư tưởng, nhiều nhất là sáu chục ngàn, tôi cho ông ta nửa ngày suy nghĩ, tám giờ sáng ngày mai nếu như không đồng ý, thì sáu chục ngàn cũng không có. Hắn nói xong xoay người đi, Tang Kim Đường đi cùng hắn đến, thấy Trương Dương đi, ông cũng không thể ở lại, liền cười chào mọi người, theo Trương Dương đi ra cửa.
Mạnh Sĩ Cường đợi Trương Dương rời đi rồi, mới cả giận nói: Tên này sao lại càn rỡ như thế? Một chủ nhiệm ủy ban thể dục, hắn làm lãnh đạo của các người sao?
Hoắc Đình Sơn cười nói: Hai anh em ông tâm sự đi, tôi phải khứ họp liễu. Ông ta mong rằng mâu thuẫn đều là của người khác, mình tránh càng xa càng tốt, Trương Dương là một Hỗn Thế Ma Vương, hai anh em Mạnh Sĩ Xung cũng không thể đắc tội, Hoắc Đình Sơn nghĩ thầm, ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách, tôi trốn đi trước, các người cứ đấu của các người đi, lôi tôi vào làm cái rắm gì!
Trong phòng làm việc chỉ còn lại hai anh em Mạnh Sĩ Cường, Mạnh Sĩ Xung, Mạnh Sĩ Cường mắng: Hắn ta ngon đấy, dám giỡn mặt với anh!
Mạnh Sĩ Xung thở dài nói: Anh, có nghe nói chuyện siêu thị Cát Tinh bị đập hay không?
Mạnh Sĩ Cường đương nhiên nghe nói, ông ta cười chẳng đáng nói: Đó là do Lý Trường Phong làm không tốt, thủ tục gì cũng không có, người khác đập đi hắn cũng không nói được một câu, căn bản là yếu kém.
Mạnh Sĩ Xung nói: Cũng gần như là vậy, anh đòi chín triệu, quả thật có chút nhiều quá.
Mạnh Sĩ Cường nói: Nhà anh xây không tốn tiền à? Làm thủ tục không tốn tiền sao? Anh biết em ở quan trường sợ liên lụy, anh không sợ, anh chỉ là một người dân, anh sợ hắn cái gì? Có gan thì hắn đến đập nhà của anh đi, anh thả chó cắn chết hắn! Mạnh Sĩ Cường có một sở thích, thích nuôi chó, hơn nữa còn nuôi chó loại lớn, vì thế còn mở một chổ nuôi chó, cho nên bình thường nói chuyện hù dòa là thả chó cắn chết người.
Mạnh Sĩ Xung nói: Anh suy nghĩ lại đi.
Mạnh Sĩ Cường suy nghĩ một chút, rốt cục nói: Bảy triệu, không thể ít hơn! Nếu hắn không đáp ứng, vậy để hắn đến đập, anh muốn nhìn xem hắn có bao nhiêu năng lực.
... ... ... ... ...
Trương Dương trở lại phòng làm việc ủy ban thể dục không bao lâu, liền nhận được điện thoại của Mạnh Sĩ Xung, trong điện thoại Mạnh Sĩ Xung nói cho Trương Dương biết, đại ca của ông đã chủ động hạ thấp xuống bảy triệu, ít hơn thì ông cũng bó tay.
Trương Dương trả lời cũng rất đơn giản, ông không cần cảm thấy khó xử, chuyện này không liên quan đến ông, bảy triệu, không cách nào trả được, sáu chục ngàn, còn giới hạn trước tám giờ ngày mai, qua khoảng thời gian đó, một đồng cũng không trả cho Mạnh Sĩ Cường.
Mạnh Sĩ Xung nghe hắn nói kiên quyết như vậy, trong lòng cũng không khỏi có chút tức giận, thằng nhãi này thật ngông cuồng.
Trương đại quan nhân ghét nhất bị người khác áp chế mình, bây giờ Mạnh Sĩ Cường tự cho hai căn nhà của ông ta có hợp pháp thủ tục, liền can đảm chống đối Trương Dương, nhưng không biết rằng đã chạm đến vẩy nghịch của Trương Dương, Trương Dương biết chuyện này Mạnh Sĩ Xung cũng không có bao nhiêu tác dụng, nếu như Mạnh Sĩ Xung có thể làm gương tốt, có thể thuyết phục được đại ca của ông ta, thì các vấn đề phá bỏ và di dời đi nơi khác hẳn là không khó giải quyết, chỉ là theo tình huống bây giờ, Mạnh Sĩ Xung đã mặc kệ hành vi của Mạnh Sĩ Cường, còn cố gắng nhấn mạnh rằng mình không tiện tham gia, căn bản là có lý do.
Trương đại quan nhân quyết định ra tay với Mạnh Sĩ Cường, nếu thuyết phục giáo dục vô dụng, chỉ có thể áp dụng biện pháp nghiêm phạt, lúc hắn chuẩn bị ra ngoài cửa, thì nhận được một cú điện thoại bất ngờ, điện thoại do băng công chúa Quan Chỉ Tình gọi tới .
Trương Dương căn bản là không nghĩ rằng Quan Chỉ Tình sẽ chủ động gọi điện thoại cho mình, hắn vừa mừng vừa sợ nói: Quan tiểu tỷ, cô còn ở Nam Tích sao?
Quan Chỉ Tình nói: Ngày mốt mới trở lại!
Tìm tôi có việc?
Quan Chỉ Tình nói: Tôi đã cẩn thận lo lắng, quyết định nhận lời làm đại sứ hình tượng của đại hội các người.
Cái này đối với Trương đại quan nhân mà nói giống như là tin tức tốt nhất ngày hôm nay, hắn cố nén kích động nói: Thật sao? Hạnh phúc tới quá đột nhiên, ngay cả Trương Dương cũng không thể tin được.
Quan Chỉ Tình nói: Tôi không cần phải lừa anh, anh chuẩn bị thủ tục liên quan đi, buổi sáng ngày mai tôi có thời gian, có thể ký tên hợp đồng.
Trương Dương nói: Phương diện thù lao, cô hy vọng giá cả ra sao?
Quan Chỉ Tình nói: Thân là người của Nam Tích, vì quê hương làm ra một ít cống hiến cũng là điều nên làm, tôi không cần thù lao gì cả!
Trương đại quan nhân lúc này thật sự có chút choáng váng, đột nhiên thay đổi một trăm tám chục độ, lẽ nào mình thật sự có năng lực sát gái đến như vậy sao, ngay cả băng công chúa cũng bị phong thái của mình thuyết phục? Nhưng mà cũng may thằng nhãi này còn có chút tự hiểu lấy mình, mình hẳn là không đến mức đó đâu, hắn ổn định lại tâm tình, nói: Quan tiểu tỷ, sáng mai chín giờ ba mươi, chúng ta ký hợp đồng tại tòa thị chính, thế nào?
Tốt, anh an bài đi, ngày mai tôi đến đúng giờ!
Trương Dương nói: Cô ở chỗ nào, tôi cho xe qua đón cô.
Quan Chỉ Tình nói: Không cần, tôi tự đi qua!
Quan Chỉ Tình cúp điện thoại, bà chị họ Tào Mễ Lỵ nhịn không được nói: Thật sự không rõ vì sao em phải đáp ứng hắn, một đồng thù lao cũng không thu, emlà ngôi sao thế giới, làm người phát ngôn cho một đại hội tỉnh nho nhỏ này có phải là ủy khuất quá không.
Quan Chỉ Tình cười thản nhiên nói: Yên Nhiên là bạn tốt của em, Mã Cách Lệ trì lại coi em như là cháu gái ruột vậy, không có bà ấy, em sẽ không có thành tựu như bây giờ, Yên Nhiên đã lên tiếng, sao em có thể không hỗ trợ?
Tào Mễ Lỵ nói: Cái tên Trương Dương này có cái gì tốt? Vừa dã man vừa thô tục! Thật không biết Sở tiểu thư vì sao lại thích hắn?
Quan Chỉ Tình thản nhiên nói: Chuyện tình cảm rất khó nói, chuyện của người khác không tới lượt chúng ta hỏi đến.
... ... ...
Trương Dương lập tức triệu tập tất cả đảng viên của ủy ban thể dục đến, mở một cuộc họp nhỏ, đầu tiên là đem tin tức Quan Chỉ Tình đã đáp ứng đảm nhiệm làm đại sứ hình tượng cho đại hội tỉnh nói cho mọi người biết, nghe xong tin tức mà Dương tuyên bố, tất cả mọi người đều cảm thấy rất là khó tin tưởng, lúc đầu khiTrương Dương đưa ra yêu cầu muốn mời Quan Chỉ Tình đảm nhiệm đại sứ hình tượng, tất cả mọi người đều nghĩ hắn đang nằm mơ, sau đó quả nhiên bị Quan Chỉ Tình từ chối, nhưng không ngờ chuyện này thay đổi, Quan Chỉ Tình đột nhiên đồng ý yêu cầu của Trương Dương.
Phản ứng của phần lớn người ở đây đều như nhau, phó chủ nhiệm Lý Hồng Dương mở đầu biểu đạt : Thật sao?
Trương Dương cười gật đầu nói: Thật, Quan tiểu tỷ bị lòng thành của tôi làm cho cảm động, cô ta đã đáp ứng làm đại sứ hình tượng của đại hội tỉnh Bình Hải lần thứ mười hai, còn phối hợp với chúng ta làm ra một loạt công tác tuyên truyền, buổi sáng ngày mai, chúng ta sẽ chính thức ký hợp đồng tại tòa thị chính. Hắn nói với Tiêu Điều Mẫn: Chủ nhiệm Tiêu, phương diện hợp đồng ngày hôm nay chị phải chuẩn bị cho tốt.
Tang Kim Đường hỏi ra một vấn đề tương đối thực tế: Cô ta muốn bao nhiêu tiền vậy?
Trương Dương mỉm cười nói: Một đồng cũng không muốn, lần này cô ta làm đại sứ cho đại hội hoàn toàn là nghĩa vụ .
Phó chủ nhiệm Lưu Cương kích động kêu lên: Kkhông ngờ Quan tiểu tỷ lại có lòng yêu nước như vậy, thật sự đáng để tất cả động viên học tập.
Trương Dương cười nói: Tôi cũng cho rằng như vậy. chủ nhiệm Lưu, ông liên hệ với đài truyền hình một chút, chuẩn bị đàng hoàng một chút, làm tốt công tác tuyên truyền ngày mai.
Lưu Cương gật đầu liên tục.
Trương Dương lại nói với Thôi Quốc Trụ : Lão thôi, ngày mai ông ở chỗ này tọa trấn, bởi vì xử lý kiến trúc trái phép, cho nên gần đây bình thường có người đến gây chuyện, cần phải liên hệ với bên công an để tăng cường trị an, bảo đảm tình hình trị an của ủy ban thể dục gần đây phải ổn định.
Quan Chỉ Tình đáp ứng làm đại sứ hình tượng đối với bọn họ mà nói là một đột phá rất lớn, sau đó công tác tuyên truyền cũng sẽ bởi vì sự góp mặt của Quan Chỉ Tình mà trở nên dễ dàng rất nhiều.
Trương Dương sau khi phân công xong, rời khỏi phòng họp chuẩn bị đến tòa thị chính một chuyến.
Tang Kim Đường đuổi theo: Chủ nhiệm Trương!
Trương Dương dừng lại, cười nói: Chủ nhiệm Tang có việc sao?
Tang Kim Đường gật đầu nói: Chủ nhiệm Trương, vừa rồi cục trưởng cục xây dựng thành phố cục trưởng Mạnh gọi điện thoại đến, thuyết Mạnh Sĩ Cường đã đồng ý giảm hai triệu, bảy triệu là có thể phá bỏ, ý tứ của cậu là ...
Trương Dương nói: Bảy triệu? Kêu ông ta trực tiếp đi cướp ngân hàng đi!
Tang Kim Đường cười cười nói: Ông ta có thủ tục hợp pháp, hay là chuyện này thương lượng lại một lần nữa, tôi thấy có thể giảm xuống một chút nữa hay không.
Trương Dương nói: Thương lượng cái gì? Rõ ràng ông ta không nói lý, thương lượng với ông ta là cho ông ta mặt mũi rồi, nhưng ông ta không biết xấu hổ, thì ông còn cho ông ta mặt mũi làm gì?
Tang Kim Đường nói: Thế nhưng, nếu như không đạt được ý kiến chung, Mạnh Sĩ Cường sẽ lựa chọn đối kháng, và cái bị ảnh hưởng sẽ là công trình thể dục trung tâm!
Trương Dương nói: Lão Tang ơi là lão Tang, sao ông lại nâng cao chí khí của người khác mà diệt uy phong của mình, Mạnh Sĩ Cường thì tính là gì? Đơn giản chỉ là ỷ lại có một người em làm cục trưởng cục xây dựng thành phố, càng là như thế này, càng là phải hiểu được nên tiến nên lùi, mặt mũi tôi đã cho hắn, chính sách tôi cũng cho ông ta, cái gì nói rõ rồi, ông cũng có mặt ở đó mà, đúng không?
Tang Kim Đường có chút xấu hổ gật đầu, bây giờ ông đã rõ, vất vả nửa ngày, thì ra thằng nhãi này túm mình đi theo là giúp hắn chứng kiến. Trương Dương nói: Tôi cho ông ta sáu chục ngàn đã là nhượng bộ lớn nhất, ông ta đòi bảy triệu, ông nói cái này có phải là coi thường? Tôi đại biểu cho ai? Đại biểu cho Nam Tích, đại biểu cho chính phủ, ông ta đòi bảy triệu lừa gạt chính phủ, Cái chó gì thế? Ăn no rửng mỡ à, lão Tang, ông có tin hay không, tôi sẽ làm cho ông ta quỳ trước mặt tôi cầu tôi đập nhà ông ta đi!
Tang Kim Đường không tin, đánh chết ông ta cũng không tin, cho dù Mạnh Sĩ Cường chịu đồng ý với yêu cầu phá bỏ và di dời, nhưng nói đến chuyện phải quỳ lạy trước mặt của Trương Dương để cầu hắn đập đi, thì ông ta trăm không tin, ngàn không tin, mà triệu lần cũng không tin.
Trương đại quan nhân biểu hiện ra đủ lòng tin đối với thứ này, hắn nhìn thời gian một chút, nói : Không nói nữa, tôi còn phải đi đến tòa thị chính, ông có đi theo tôi không?
Tang Kim Đường vội vã lắc đầu, đi theo hắn nhất định không có chuyện tố,t tuy rằng làm chung với Trương Dương không lâu, nhưng mà Tang Kim Đường cũng có thể nói là đã tràn đầy hiểu biết rồi, ông ta cũng không muốn đi theo Trương Dương để ra pháp trường một lần nữa đâu.
Trương Dương thấy Tang Kim Đường tỏ vẻ không đi, không khỏi nở nụ cười : Lão Tang à, tôi gọi ông đi theo đều là chuyện tốt hết, ông thật sự không đi à?
Tang Kim Đường nói : Ủy ban thể dục còn có rất nhiều chuyện, tôi ở lại chổ này để xử lý công việc
Trương Dương lắc đầu, cũng không miễn cưỡng nữa, chổ hắn muốn đến là ủy ban kỷ luật thành phố, Trương đại quan nhân muốn đi kiện cáo.
Bí thư ủy ban kỷ luật Lý Bồi Nguyên lần đầu tiên tiếp xúc với Trương Dương, thấy Trương Dương chủ động đến cửa, suy nghĩ đầu tiên của Lý Bồi Nguyên chính là thằng nhãi này có phải là đến thừa nhận sai lầm hay không? Trong lòng không khỏi thầm khen thằng nhóc này hiểu chuyện, nhưng mà ông ta không ngờ rằng Trương Dương đến không phải là để thỉnh tội, mà là đến kiện cáo.
Trương Dương cười tủm tỉm nói : Bí thư Lý, tôi là Trương Dương
Lý Bồi Nguyên nói : Tôi biết
Trương Dương nói : Tôi đến để phản ánh tình huống
Lý Bồi Nguyên nói : Chuyện của cậu hình như không thuộc quyền tôi quản, hẳn là nên đi tìm phó thị trưởng Cung đi
Trương Dương nói : Chuyện này không liên quan đến công tác chủ quản của tôi, liên quan đến một hành vi sai trái pháp luật, cho nên tôi mới đến tìm ông, chỉ có ông mới có thể giải quyết vấn đề thôi
Lý Bồi Nguyên không khỏi nở nụ cười, ông nói với ý tứ sâu xa : Cậu không đến tìm tôi thì tôi cũng đến tìm cậu, có biết bây giờ có bao nhiêu người đang kiện cáo cậu không?
Trương Dương cười nói : Biết, lúc tôi còn ở Giang thành, ủy ban kỷ luật còn đặc biệt thiết lập cho tôi một hòm thư chuyên dụng, thư nặc danh và tài liệu đen mỗi ngày đều đến rất nhiều, nhân viên công tác của ủy ban kỷ luật đặc biệt thích tôi, thu nhập thêm của bọn họ dựa vào lượng công tác để kiếm tiền, mà tôi thì chiếm một phần lớn nhất
Lý Bồi Nguyên cười ha hả nói : Vớ vẫn Ông ta phát hiện ra thằng nhóc này quả thật rất là thú vị, vốn là một chuyện rất nghiêm túc nhưng thông qua cái miệng của hắn lại trở nên dễ dàng thoải mái rất nhiều.
Trương Dương mang bản vẽ quy hoạch của trung tâm thể dục mới ra, đặt lên trên bàn làm việc của Lý Bồi Nguyên.
Lý Bồi Nguyên nói : Đây là cái gì?
Bản vẽ quy hoạch của trung tâm thể dục mới
Lý Bồi Nguyên cười nói : Chổ của tôi là ủy ban kỷ luật, cậu rốt cục muốn làm cái gì?
Trương Dương nói : Người khác kiện tôi tôi không sợ, là bởi vì bọn họ không có chứng cứ, kiện tôi toàn những thứ linh tinh, còn tôi đơn giản là không kiện, nếu đã kiện rồi thì phải có bằng chứng, bản vẽ quy hoạch này của tôi là một trong các bằng chứng đó
Lý Bồi Nguyên đã có chút hứng thú, gật đầu nói : Cậu nói đi
Trương Dương nói : Bản vẽ quy hoạch này là phương án quy hoạch của trung tâm thể dục sớm nhất, ngay lúc đó cũng có văn kiện thông báo, cho đến bây giờ cũng không có văn bản nào thay đổi rõ ràng cả, cho nên nói bản vẽ quy hoạch này đã được các lãnh đạo của thị ủy nghiên cứu thông qua, có quyền uy của chính phủ
Lý Bồi Nguyên đã đoán được mục đích của Trương Dương rồi, nhất định là có liên quan đến việc chỉnh đốn những kiến trúc trái phép trong phạm vi của công trình trung tâm thể dục mới, nhưng mà ông vẫn không đoán được là Trương Dương muốn kiện ai?
Trương Dương nói : Quy hoạch có thể thay đổi theo tình huống thực tế, nhưng mà công trình trọng điểm của thành phố thì không thay đổi dễ dàng, đạo lý này tất cả mọi người đều hiểu, nhưng có vài cán bộ bằng mặt không bằng lòng, biểu hiện bên ngoài thì chấp hành với chính sách của thành phố, nhưng sau lưng thì lại làm trái, loại chuyện này không thuộc về ủy ban kỷ luật? Ủy ban kỷ luật không xử lý sao?
Lý Bồi Nguyên nói Đương nhiên là thuộc về ủy ban kỷ luật, nhưng mà muốn thẩm tra cũng không dễ dàng như vậy
Trương Dương nói : Có những lời này của bí thư Lý, tôi yên tâm rồi, ông hẳn là cũng biết gần đây chúng ta đang chỉnh đốn những kiến trúc trái phép trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới
Lý Bồi Nguyên nói : Chuyện này tôi có nghe nói, nhưng mà hình như phạm vi chỉnh đốn của các người không chỉ có nhiêu đó
Trương Dương cười cười nói : Các lãnh đạo bình thường giáo dục tôi phải làm cái tiêu biểu, chỉ có làm cái tiêu biểu thì công tác mới có thể tiến hành tốt được, cho nên tôi mới đi làm tiêu biểu đó
Trong lòng Lý Bồi Nguyên nói cậu đúng là biết làm tiêu biểu thật, hủy đi siêu thị của cháu trai bí thư thị ủy, lá gan cũng không phải là lớn bình thường nữa, không biết lần này hắn ta lại muốn kiện cáo tiêu biểu ai đây.
Trương Dương nói : Hành động chỉnh đốn lần này có thể nói là thuận lợi, chỉ còn gặp một chút phiền phức
Lý Bồi Nguyên nói : Làm công tác nào có thuận buồm xuôi gió, gặp phải chút phiền phức thì phải nghĩ biện pháp khắc phục
Trương Dương nói : Cho nên tôi mới tìm đến ông Hắn lấy ra một tấm ảnh đặt trước mặt Lý Bồi Nguyên : Bí thư Lý, ông xem, trong bức ảnh này là hai căn nhà cuối cùng nằm trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới, vì sao cho đến bây giờ vẫn chưa bị phá dỡ, là vì có nguyên nhân, hai căn nhà này có thủ tục đầy đủ hết, chúng tôi không thể áp dụng biện pháp cưỡng chế giống như những kiến trúc trái phép khác
Lý Bồi Nguyên nói : Có thể đi làm công tác tư tưởng với chủ nhà, cho người ta bồi thường thích hợp
Trương Dương nói : Chủ nhà tên là Mạnh Sĩ Cường, anh trai ruột của cục trưởng cục xây dựng thành phố Mạnh Sĩ Xung
Lý Bồi Nguyên nghe thấy chuyện này bắt đầu đến khúc hấp dẫn, vùng lông mày xung quanh không khỏi nhíu lại, thì ra Trương Dương muốn kiện hai anh em Mạnh Sĩ Xung.
Trương Dương nói : Tôi vốn ôm mục đích giải quyết chuyện này trong hòa bình, chủ động hẹn gặp Mạnh Sĩ Cường, còn mời cục trưởng cục quy hoạch Hoắc Đình Sơn, cục trưởng cục xây dựng thành phố Mạnh Sĩ Xung đến làm công tác, ông cũng biết, chúng tôi cùng một tổ công tác liên hợp mà
Lý Bồi Nguyên gật đầu, vẻ mặt của ông rất nghiêm túc, nghe rất chăm chú.
Trương Dương nói : Mạnh Sĩ Cường mở miệng ra là đòi mười triệu, phương án bồi thường quy hoạch của chúng tôi tất cả đều phải tra trước, dựa theo chính sách của thành phố, kết hoạch với tình huống thực tế ở nơi đó, chúng tôi cùng lắm là chỉ có thể bồi thường cho ông ta sáu chục ngàn. Ông ta không những không đồng ý, hơn nữa thái độ còn cực kỳ xúc phạm, tôi đã kêu Mạnh Sĩ Xung làm công tác tư tưởng với ông ta, cuối cùng Mạnh Sĩ Xung đã cho tôi một câu trả lời thuyết phục, nói anh của ông ta đồng ý nhượng bộ, nhưng ít nhất là bảy triệu
Lý Bồi Nguyên nói : Chuyện này tôi thật sự là lực bất tòng tâm, không nằm trong phạm vi quản lý của tôi
Trương Dương nói : Bí thư Lý, ông còn không kiên trì hơn tôi nữa, ông cứ tiếp tục nghe tiếp đi
Lý Bồi Nguyên nở nụ cười, ông quả thật là không kiên trì lắm, nhưng mà nói chuyện phiếm với tên nhóc này cũng tương đối thú vị, ông gật đầu nói : Tôi cho cậu thêm mười phút, nếu như cậu vẫn không đi vào chủ đề chính, chúng ta không cần phải bàn tiếp nữa
Trương Dương lại móc ra một phần tài liệu : Đây là tư liệu tôi nhờ người lấy ra từ bên quản lý nhà đất, từ những tư liệu này có thể thấy được, Mạnh Sĩ Cường xây phòng vào khoảng ba năm trước, nói cách khác, miếng đất ấy đã được chính phủ định làm nơi quy hoạch rồi, ông ta mới xây nhà, thời gian đăng ký giấy tờ nhà là vào tháng năm của năm trước, đến bây giờ đã là một năm rưỡi, bên quản lý nhà đất có phải là không biết căn nhà của ông ta là xây dựng trái phép không? Vì sao còn cho ông ta đăng ký? Hay căn bản là biết rồi, nhưng mà ngại tình cảm? Lúc Mạnh Sĩ Cường xây nhà, tôi không tin ông ta không biết thành phố sẽ dùng miếng đất này để quy hoạch làm trung tâm thể dục mới, biết rõ thành phố sẽ quy hoạch, còn đi xây nhà, ông ta muốn làm gì? Em trai của ông ta Mạnh Sĩ Xung là cục trưởng cục xây dựng thành phố, cho dù Mạnh Sĩ Cường không biết, thì Mạnh Sĩ Xung nhất định biết, thân là một đảng viên, một cán bộ quốc gia, vì sao ông ta biết loại hành vi gây tổn hại đến lợi ích quốc gia của người thân mà lại mặc kệ không để ý đến?
Lý Bồi Nguyên nghe đến đó đã hoàn toàn hiểu rõ rồi, chuyện này xét cho cùng cũng là do Mạnh Sĩ Cường buộc bên quy hoạch phải bồi thường đến bảy triệu, cái này quả thật quá độc ác. Trương Dương cũng không hy vọng ủy ban kỷ luật can thiệp vào chuyện quy hoạch, hắn chỉ muốn nhờ ủy ban kỷ luật điều tra về chuyện giấy tờ nhà đất của Mạnh Sĩ Cường, hắn ông ta làm soa chiếm dụng được quyền sử dụng đất, lại thông qua cách nào để đạt được thủ tục hợp pháp, chuyện này nghe thì đơn giản, nhưng mà liên quan rất lớn, nếu như thật sự chính thức điều tra, thì phỏng chừng là ngay cả Mạnh Sĩ Xung cũng bị liên lụy vào, ủy ban kỷ luật đối với loại chuyện như vậy thì tương đối cẩn thận, Lý Bồi Nguyên nói : Tiểu Trương, tình huống mà cậu phản ánh tôi đã biết rồi, như vậy đi, ngày mai tôi cho điều tra chuyện này, nhìn xem có chổ nào phạm pháp hay không?
Trương Dương cười nói : Bí thư Lý, cái này cũng không giống phong cách của ông, chứng cứ tôi đã mang đến rồi, chuyện này người sáng suốt nhìn vào là biết đã xảy ra chuyện gì, Mạnh Sĩ Cường thông qua thủ đoạn không quang minh để lấy được thủ tục hợp pháp cho căn nhà
Lý Bồi Nguyên hơi tái mặt lại nói : Tiểu Trương, cậu còn muốn dạy tôi nên làm thế nào sao?
Trương Dương biết mình có chút nóng vội, cười ha hả nói : Không dám, không dám, bí thư Lý, chuyện của tôi đã nói xong, vậy thôi tôi về
Lý Bồi Nguyên cười nói : Cậu đừng đi vội
Trương Dương nói : Bí thư Lý tìm tôi có việc?
Lý Bồi Nguyên nói : Nếu cậu đã đến, vậy thì tôi với cậu nói chuyện một chút, có muốn nhìn xem tài liệu kiện cáo cậu hay không?
Trương Dương cười nói : Đều là giả cả, tôi không có hứng thú nhìn
Lý Bồi Nguyên nói : Rất tự tin vào bản thân
Trương Dương nói : Bí thư Lý, ông xem, bây giờ đã là giờ ra về rồi, hay là tôi mời ông ăn
Lý Bồi Nguyên nói : Sao thế? Muốn hối lộ tôi/
Nghe ông nói vậy, vậy thì tố chất của lão đảng viên dở thật, tôi chỉ cần dùng một viên đạn bọc đường ném ông, đường bọc bên ngoài thôi cũng đủ làm cho ông kẹt rồi, đạn pháo này nọ tôi mang trở về cất
Lý Bồi Nguyên bị lời nói dí dởm của hắn làm cho chọc cười ha hả, ông gật đầu nói : Tốt, tôi gọi bộ trưởng Hà đến luôn , vốn dĩ tối hôm nay tôi mời ông ta ăn, cậu đã mời, thì tôi đỡ tốn tiền
Trương Dương mời ông ta ăn chẳng qua chỉ là thuận miệng thôi, không ngờ rằng Lý Bồi Nguyên lại nghiêm túc như thế, không chỉ là tiếp thu lời mời của hắn, mà còn kêu cả bộ trưởng tổ chức Hà Anh Bồi đến, mặt mũi của Trương đại quan nhân cũng đủ lớn rồi, hắn cười nói : Nói ra thì tôi đúng là còn thiếu bộ trưởng Hà một bữa cơm
Lý Bồi Nguyên nói : Còn nửa tiếng nữa là đến giờ ra về, cậu đặt chổ ở đâu
Trương Dương đến Nam Tích không bao luâ, chổ quen thuộc nhất chính là nhà khách của ủy ban thể dục, hắn lập tức nói : Đến nhà khách của ủy ban thể dục đi
Lý Bồi Nguyên nói : Tốt, vậy chổ đó
Trương Dương nói : Bí thư LÝ, tôi còn phải đến chổ của thị trưởng Cung để báo cáo, xin đi trước, trở về tôi sẽ đến nhà khách đợi hai người
Lý Bồi Nguyên nói : Gọi thị trưởng Cung đến luôn đi
Trương Dương nói : Tôi không nhất định có thể mời được ông ta
Lý Bồi Nguyên nói : Nói là tôi mời, ông ta khẳng định sẽ đi
Phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ đã bắt tay vào thu dọn bàn làm việc, mắt thấy một ngày công tác sẽ kết thúc, là lúc chuẩn bị về nhà rồi. Trong các phó thị trưởng thì ông là người không được trọng dụng nhất, phân công quản lý công tác văn hóa thể dục không có một chút tính thực tế, tất cả mọi người đều biết đại hội tỉnh là thời điểm quan trọng, thân là lãnh đạo được phân công quản lý nhưng ông lại cố gắng tránh xa chuyện này, mục đích chính là vì không muốn có ngày phải chịu tiếng xấu thay cho người khác, Cung Kỳ Vĩ cũng không phải là một người không dám gánh vác trách nhiệm, sở dĩ ông làm ra lựa chọn như vậy, cũng là bởi vì trong tay ông không có quyền lực tương ứng, không phải là ông không muốn làm, mà là ông không cách nào thi triển hoài bão, trong hoàn cảnh chính trị như vậy, ông chỉ có thể lựa chọn bình thường cam chịu, ông cam chịu không có nghĩa là ông muốn chịu tiếng xấu thay cho người khác, đến gánh chịu trách nhiệm thay.
Trương Dương đến gặp Cung Kỳ Vĩ lúc này có thể nói là đã muộn rồi, dù sao thì Cung Kỳ Vĩ cũng là lãnh đạo phân công quản lý của hắn.
Cung Kỳ Vĩ nghe thấy Trương Dương đến tìm ông, trong lòng có chút kinh ngạc, thật ra thì đây là một chuyện rất bình thường, Trương Dương đến Nam Tích đã không ít ngày rồi, mà vẫn chưa từng chủ động đến thăm ông, cái đạo lý này nói thế nào cũng không thông, về lễ tiết có vẻ chậm chạp đến đáng ngờ, chỉ là Cung Kỳ Vĩ cũng không vì vậy mà sinh ra suy nghĩ gì cả, dù sao thì địa vị lãnh đạo của ông ta cũng như vậy, được phân công quản lý một thứ không mấy quan trọng. Trương Dương đến Nam Tích thông qua Hạ Bá Đạt, người ta không đến gặp mình cũng là chuyện bình thường.
Trương Dương đến tìm Cung Kỳ Vĩ mục đích là muốn ông ta ngày mai tham gia vào nghi thức ký hợp đồng với Quan Chỉ Tình, hắn muốn làm cho chuyện này trở nên long trọng hơn một chút.
Cung Kỳ Vĩ nghe nói Quan Chỉ Tình đã đáp ứng làm đại sứ hình tượng của đại hội tỉnh, cũng rất mừng rỡ, ông rất vui vẻ đáp ứng lời thỉnh cầu của Trương Dương : Tiểu Trương, ngày mai tôi sẽ đến đúng giờ, tham dự nghi thức ký hợp đồng của Quan tiểu tỷ
Trương Dương thấy Cung Kỳ Vĩ sảng khoái như thế, cũng vô cùng hài lòng, cười nói : Thị trưởng Cung có thể tham dự là tốt quá rồi, cái này thể hiện ra sự coi trọng của chúng ta đối với đại hội tỉnh
Cung Kỳ Vĩ cười nói : Tiểu Trương, từ khi cậu đến Nam Tích, công tác của ủy ban thể dục đúng là đã trở nên sinh động rất nhiều, ngay cả một quán quân thế giới như Quan Chỉ Tình mà cậu cũng có thể mời đến, thật sự rất có bản lĩnh
Trương Dương nói : Cảm ơn thị trưởng Cung đã khích lệ, tôi cũng đến thừa nhận sai phạm với ông, tôi đến Nam Tích nhiều ngày như vậy, mà cũng không đến gặp ông, ông ngàn vạn lần đừng giận tôi, cho đến bây giờ cái mông của tôi còn chưa được ngồi yên, cái ghế lúc nào cũng phải vác lên trên cổ cả, rất sợ vừa đứng lên chào hỏi với ông, thì cái ghế này đã bị người ta giành mất, ngồi xuống té nhào thì xấu hổ lắm
Cung Kỳ Vĩ cười ha hả, ví dụ của Trương Dương quả thật rất chính xác, Cung Kỳ Vĩ tuy rằng không tiếp xúc nhiều với hắn, nhưng mà cũng có hiểu biết về tình cảnh hiện tại của hắn, có hể nói những ngày gần đây của Trương Dương quả thật không được tốt.
/2583
|