Hai người liền đánh bạc đương trường, chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục tỉnh Duyên Đông Kim Thụ Cường ở một bên vui tươi hớn hở nhìn một màn này, thầm nói người thanh niên này không lượng sức mình, trận thi đấu chạy 1500m nam ngày hôm nay, hai gã đội viên của Ngưu Gia Quân ít nhất bỏ những người khác sang một bên ít nhất mười giây, Trương Dương nhất định phải thua!
Đánh cuộc giữa bọn hắn hấp dẫn không ít người vây xem, phóng mắt khắp giới thể thao trong nước, ở trong hạng mục chạy cự li dài có gan hướng Ngưu Tuấn Sinh khiêu chiến thật đúng là tìm không thấy mấy, Phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục tỉnh Bình Hải Tạ Vân Phi nghe được việc bọn hắn đánh cuộc, liền đem Lý Hồng Dương gọi tới, vì cái gì gọi Lý Hồng Dương? Tạ Vân Phi cũng không phải người ngu, y cũng có thể nhìn ra tên tiểu tử Trương Dương này là một tên hay sinh sự, không biết nể mặt mũi phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục tỉnh như y là gì, Tạ Vân Phi oán giận nói: Các anh làm cái gì? Đánh cuộc cái gì ? Đồn đại nhiều không tốt!
Lý Hồng Dương cười nói: Chủ nhiệm Trương cùng huấn luyện viên Ngưu đùa giỡn thôi, đó là chuyện cá nhân của bọn họ! Lý Hồng Dương đối với tính tình nóng máu của vị thủ trưởng trẻ tuổi nàyh đã sớm biết rõ ràng, hắn cũng không cho rằng đánh cuộc là chuyện gì to tát
Vẻ mặt Tạ Vân Phi nghiêm túc: Chuyện cá nhân ? Anh nói thật nhẹ nhàng, ai coi việc đánh cuộc này trở thành chuyện cá nhân của hắn? Người ta đều cho rằng là Bình Hải cùng Duyên Đông đánh cuộc, liên quan đến danh dự tỉnh Bình Hải chúng ta, hắn đánh cuộc thì không sao cả, nhưng dựa vào cái gì đem danh dự của Bình Hải chúng ta kéo vào.
Không nghiêm trọng như vậy chứ!
Anh nói với hắn, bảo hắn đừng làm, nếu tạo thành ảnh hưởng tồi tệ, tổn hại đến danh dự của tỉnh Bình Hải chúng ta, trên tỉnh nhất định sẽ truy cứu trách nhiệm của hắn.
Lý Hồng Dương nghe Tạ Vân Phi nói như vậy, cũng thấy chuyện này thật nghiêm trọng, ông ta đi tới bên cạnh Trương Dương, lặng lẽ gọi hắn vào một bên, thấp giọng đem lời Tạ Vân Phi mới rồi nói lại, Trương Dương hướng về phía Tạ Vân Phi liếc mắt một cái, nhếch miệng cười nói: Tại sao ông ta không nói với tôi?
Lý Hồng Dương thầm nói, người ta không nói cho ngươi là bởi vì sợ ngươi va chạm trước mặt, không dễ nhìn trên thể diện, lời này Lý Hồng Dương đương nhiên không thể nói ra, ông ta thở dài nói: Chủ nhiệm Trương, trong hạng mục chạy cự ly dài trong nước chúng ta chủ yếu đều là thiên hạ của Ngưu Gia Quân, chỉ riêng nội dung1500m này mà nói, thành tích cá nhân tốt nhất của Ngưu Chấn Vĩ còn chưa chạy tới ba phút, là 4 phút 01 giây, hai tuyển thủ Ngưu Gia Quân người ta bình thường đều có thành tích thi đấu chạy là 3 phút 40 giây, chênh lệch quá xa, anh lại ở đây đánh cuộc với huấn luyện viên Ngưu, không phải là trăm phần trăm thua sao?
Trương Dương nói : Còn chưa thii đấu làm sao anh đã nhận định tôi thua chứ? Người khác không có lòng tin đối với vận động viên Nam Tích chúng ta thì cũng thôi, nhưng anh là Phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục thành phố Nam Tích, làm sao cả một chút lòng tin đối với vận động viên của mình cũng không có?
Lý Hồng Dương nói : Đây không phải vấn đề có lòng tin hay không, trên thi đấu thì thực lực quyết định hết thảy, nếu chênh lệch trong mười giây đồng hồ ở trong nội dung chạy cự li dài nội dung trung cấp còn có chiến một lần, nhưng bây giờ là kém tới hai mươi mấy giây, chủ nhiệm Trương, vận động viên giỏi, hai mươi mấy giây có thể chạy được hai trăm mét, một ngàn năm trăm mét bị người ta bỏ cách 200 mét là cái khái niệm gì?
Trương Dương cười nói: Thực lực là một mặt, nhưng phát huy là một mặt khác, mặc kệ các anh nghĩ như thế nào, dù sao tôi rất có lòng tin đối với Ngưu Chấn Vĩ. Hắn không hề hiểu Lý Hồng Dương, lại đến trước mặt Ngưu Chấn Vĩ, vỗ vỗ bả vai của Ngưu Chấn Vĩ nói : Tiểu Ngưu, có lòng tin hay không?
Ngưu Chấn Vĩ bị bức đến nước này, chỉ có thể kiên trì nói : Có!
Nói to lên!
Có! Ngưu Chấn Vĩ hét lớn.
Một tiếng hét này đem lực chú ý của toàn bộ người hấp dẫn lại đây.
Trương Dương nói : Chạy cho tốt, nếu lấy được tấm huy chương vàng này, tôi đại biểu Ủy Ban Thể Dục thành phố Nam Tích thưởng cho cậu hai vạn đồng!
Dưới trọng thưởng tất có dũng phu, Ngưu Chấn Vĩ nghe được câu này, cả người bỗng nhiên hưng phấn lên, hai vạn đồng, đây còn nhiều hơn so với tiền thưởng của đại hội.
Ngưu Tuấn Sinh ở một bên nhìn Trương Dương, lúc này tất cả ánh mắt đã đều là xem thường, y còn tưởng rằng Trương Dương có thể có cái chiêu gì, hóa ra cuối cùng vẫn là thưởng cho vật chất, ngươi thưởng hai vạn, tiền là không ít, nhưng Ngưu Chấn Vĩ có thực lực để lấy sao? Trong thi đấu hết thảy đều phải dựa vào thực lực nói chuyện, cho dù ngươi xuất ra một trăm ngàn, dù Ngưu Chấn Vĩ có đem hết sức lực từ lúc bú mẹ đều sử dụng ra cũng không lấy được huy chương vàng.
Ngưu Chấn Vĩ cực kỳ hưng phấn, Trương Dương vỗ vỗ phía sau lưng của gã, Ngưu Chấn Vĩ có cảm giác có một dòng nước ấm đưa vào trong cơ thể mình, trạng thái của gã lúc này là phi thường tốt, liên tiếp hét to vài tiếng.
Ngưu Tuấn Sinh nhíu mày, ma túy sao, làm sao lại hưng phấn như thế? Không phải tên này cấp cho vận động viên uống thuốc kích thích chứ?
Người khác không nói gì, nhưng huấn luyện viên của Ngưu Chấn Vĩ không nhịn được, hắn đi tới, coi như khách khí nói với Trương Dương nói : Chủ nhiệm Trương, trận đấu sắp bắt đầu rồi, xin mọi người rời đi khỏi chỗ vận động viên đi, không cần tạo áp lực quá lớn cho cậu ấy.
Trương Dương cười cười, hướng Ngưu Chấn Vĩ giơ ngón tay cái lên nói : Huy chương vàng, hai vạn! (hai vạn của nó bằng 420 triệu của mình đó =.=)
Thường Hải Tâm cũng ở một bên không nhịn được bật cười lên, nàng chưa thấy qua có người nào như vậy trắng trợn cổ vũ vận động viên như vậy.
Trương Dương rời khỏi đường chạy, nhưng là hắn liền đứng ở biên giới sân bãi, đi chưa xa, hôm nay n hắn muốn tận mắt nhìn thấy một màn Ngưu Chấn Vĩ đoạt huy chương vàng.
Ngoại trừ chính Trương Dương ra, sẽ không có ai tin tưởng Ngưu Chấn Vĩ có thể giành được huy chương vàng.
Trên bữa tiệc khách quý, Phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Quốc Gia Lưu Thành Bình cùng lão tổng của tập đoàn sắt thép Thái Hồng Triệu Vĩnh Phúc cũng đều đến đây, khi hai người biết được chuyện đánh cuộc thì thoáng chậm một chút, sau khi nghe nói chuyện này, Lưu Thành Bình không nhịn được cười: Rốt cuộc là tuổi trẻ khí thịnh, biết rõ tất bại cũng dám cùng huấn luyện viên Ngưu đánh cuộc!
Triệu Vĩnh Phúc hờ hững cười nói: Tuổi trẻ khí thịnh cùng với không lượng sức mình là hai việc khác nhau, biết rõ không thể làm mà vẫn làm, đó không phải dũng khí, mà là ngu xuẩn!
Lưu Thành Bình nói : Trên thi đấu thường xuyên có kỳ tích xuất hiện!
Triệu Vĩnh Phúc mỉm cười nói: Anh nói xuất hiện kỳ tích đội Trung Quốc ngẫu nhiên đánh bại đội Barzin một lần thì tôi tin, nhưng nếu là anh nói đội Trung Quốc có thể khắc chế tất cả đội mạnh, lấy được cúp vô địch thế giới thì đánh chết tôi cũng không tin, anh có tin hay không?
Lưu Thành Bình cười nói: Tôi cũng không tin! Trận thi đấu chạy 1500m nam, cường thủ như rừng, Ngưu Chấn Vĩ lại bài danh nửa phía sau, cho dù hai gã vận động viên Ngưu Gia Quân kia không dự thi, hy vọng của hắn nhảy vào ba vị trí đầu cũng thực sự xa vời, đám vận động viên kia không có khả năng phát huy khả năng thất thường tập thể.
Sau khi tiếng súng lệnh vang lên, Ngưu Chấn Vĩ xung phong trước trận liền xông ra ngoài, huấn luyện viên của gãí chứng kiến tình cảnh này thì gấp đến độ dậm mạnh chân, căn cứ theo sách lược hắn định ra, Ngưu Chấn Vĩ nên áp dụng chiến thuật chạy theo, chỉ cần cùng chạy ở trong tốp thứ nhất, có lẽ có thể nhảy vào trong năm vị trí dẫn đầu. Ai cũng không ngờ, ngay từ đầu trận đấu đã là loại tình huống này.
Ngưu Tuấn Sinh chứng kiến tình huống tại hiện trường, liền ôm hai tay, không khỏi nở nụ cười, trong chạy cự li dài cùng chạy cự ly ngắn là hoàn toàn khác nhau, cự ly dài là phải chú ý trình độ chiến thuật, khoảng cách dài như vậy, nhất định phải đem thể năng của mình phân phối đến trạng thái tốt nhất, nếu vừa bắt đầu đã xông đến mạnh mẽ, thì nửa sau trận đấu liền gặp phải tình huống thể lực không tốt, cách làm như thế, có thể sử dụng, bất quá chỉ là một loại chiến thuật, dưới tình huống nhiều vận động viên tham gia cùng tranh tài, lợi dụng một gã đội viên cản bước các vận động viên khác mà tên vận động viên đó thường thường là chủ động hy sinh một thứ tự.
Ngưu Tuấn Sinh đoán chắc ưu thế của Ngưu Chấn Vĩ ở vị trí thứ nhất khi chạy qua vòng đầu sẽ bị thu nhỏ lại, thể lực của hắn sẽ xuất hiện tình trạng giảm xuống nghiêm trọng. Nhưng làm cho Ngưu Tuấn Sinh không ngờ chính là, vòng thứ nhất qua đi, tốc độ của Ngưu Chấn Vĩ thế nhưng không thấy chậm lại, hắn đã dẫn đầu cách tên thứ hai chừng 20 mét. Ngưu Tuấn Sinh nhíu mày, vòng thứ hai vẫn đang là như thế, mặc dù Ngưu Chấn Vĩ không mở rộng ưu thế này, nhưng là cũng không bị đối thủ ở phía sau thu nhỏ lại khoảng cách chênh lệch, tám trăm mét đã qua.
Ngưu Tuấn Sinh nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay một cái, khuôn mặt dần dần trở nên ác liệt. Hai gã đệ tử của y cũng bắt đầu gia tăng tốc độ, trên trận thi đấu bắt đầu chia làm ba tốp rõ ràng, tốp 1 là Ngưu Chấn Vĩ, thằng nhãi này vẫn là xung phong dẫn đầu, cách tên thứ hai hơn hai mươi mét, tốp 2 là hai gã đệ tử của Ngưu Tuấn Sinh, bọn hắn dựa theo kế hoạch dự tính tốt từ trước mà chạy, hiện tại chính là lúc tính chất vốn có của thân thể cùng trình độ của huấn luyện viên thể hiện ra hoàn toàn, tốp 3 là các vận động khác, hiện tại đã bị hai gã đệ tử của Ngưu Tuấn Sinh bỏ qua một bên gần năm mươi mét.]
Vòng đua thứ ba đã qua hơn nửa, hai gã đệ tử của Ngưu Tuấn Sinh đang dần thu ngắn lại khoảng cách với Ngưu Chấn Vĩ, bất quá ở giữa còn có chênh lệch mười mét. Trên khán đài, cảm xúc mọi người đều thay đổi, bọn hắn lớn tiếng quát to : Ngưu Gia Quân cố lên! Đã qua nhiều trận đấu, thấy qua nhiều Ngưu Gia Quân từ sau vượt lên trước rồi dũng mãnh đoạt lấy huy chương vàng và bạc, đa số người trên khán đài đều nghĩ như vậy, đều cho rằng như vậy, thắng lợi cuối cùng vẫn là thuộc về Ngưu Gia Quân.
Ngưu Tuấn Sinh rõ ràng rất căng thẳng, hắn lớn tiếng hét lớn ở bên sân, thủ thế ra hiệu tăng tốc, khoảng cách còn lại chỉ có bốn trăm thước, nhưng làm cho Ngưu Tuấn Sinh buồn bực chính là, thể lực của Ngưu Chấn Vĩ tựa hồ vẫn còn rất dồi dào.
Trên khán đài, Lưu Thành Bình cùng Triệu Vĩnh Phúc cũng có chút sửng sốt, Lưu Thành Bình há to miệng, y thật không nghĩ tới trận đấu 1500m ngày hôm nay sẽ giết ra một con ngựa đen. Tuy rằng không biết kết quả cuối cùng ngày hôm nay như thế nào, chính là ít nhất theo tình huống trước mắt mà nhìn, vận động viên đến từ Nam Tích kia vẫn đang dẫn đầu.
Hai gã đệ tử của Ngưu Tuấn Sinh bắt đầu gia tăng tốc độ, trên khán đài đều vang lên tiếng thét cố lên, khoảng cách của bọn hắn với Ngưu Chấn Vĩ ở phía trước đã càng ngày càng gần, mười mét, tám mét, bảy mét. . . Năm mét, bốn mét. . . Ngay tại khi bọn hắn song song sắp hoàn thành việc vượt qua, Trương Dương hét lớn: Ngưu Chấn Vĩ, ba vạn đồng! Xông tới cho tôi! Nhìn phía trước mặt, xông về phía trước! Hắn hét so với huấn luyện viên Ngưu Chấn Vĩ còn to hơn.
Ngưu Chấn Vĩ ở trong lúc hai gã thành viên đội Ngưu Gia Quân không ngừng bức tới chính mình,trên tâm lý quả thật nổi lên dao dộng, hắn cho là khả năng của mình hôm nay đã là phát huy vượt xa người thường, trên thể lực cũng bắt đầu có chút giảm xuống, xem tình hình này mình có thể lấy được vị trí thứ ba, đây đã là thành tích tốt nhất của hắn từ trước tới nay, khoảng cách còn có ba trăm mét, hắn không có khả năng chạy thắng hai gã vận đông viên Ngưu Gia Quân, một khi người có ý tưởng, khó tránh sẽ sinh ra phân tâm, buông tha thường thường đều là nghĩ trước rồi bắt đầu.
Cho nên tiếng hét của Trương Dương càng là mấu chốt, hắn hét một tiếng làm cho Ngưu Chấn Vĩ tỉnh lại, hơn nữa tiền thưởng vốn có lại gia tăng thêm một vạn, đây là một loại kích thích như thế nào chứ, Ngưu Chấn Vĩ cắn chặt miệng ! Mẹ nó! Hôm nay liền liều mạng, cho dù chạy hộc máu, cũng muốn liều một lần.
Khi hai gã vận động viên Ngưu Gia Quân đã cùng hắn sánh vai, Ngưu Tuấn Sinh nhìn thấy tình huống lúc này, khuôn mặt rốt cục đã khôi phục thoải mái, y cho rằng Ngưu Chấn Vĩ đã là nỏ mạnh hết đà. Mà hai gã đệ tử của y còn bảo tồn được thể lực tương đối, thắng bại đã không có gì trì hoãn, Ngưu Tuấn Sinh không khỏi đắc ý nhìn thoáng qua hướng Trương Dương ở x xa, thầm nói tiểu tử kia, ngươi hôm nay là tự tìm mất mặt!
Nhưng khi ánh mắt của y một lần nữa trở lại trên sân thi đấu, phát hiện tình thế bỗng chốc thay đổi, Ngưu Chấn Vĩ mà y vốn cho rằng thể lực hao hết thế nhưng lại bắt đầu gia tăng tốc độ, rất nhanh đã đem hai gã đội viên của y bỏ xa, hơn nữa khoảng cách đang không ngừng kéo lớn.
Hiện trường lặng đi, vì sao lại lặng? Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì trong lòng người xem ở đây đều cho rằng nhất định là Ngưu Gia Quân lấy được quán quân, bây giờ nhìn thấy tình thế không đúng, không ngờ lại là vận động viên Bình Hải chạy được thứ nhất, mức độ chênh lệnh trên tâm lý thật sự là lòng sông so với mặt biển, thần trí không kịp phản ứng lại.
Tất cả người công tác ở Thể Dục Bình Hải đều hưng phấn lên, cho dù là Phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục tỉnh Bình Hải Tạ Vân Phi cũng ở bên trong, y quơ quơ hai tay, hưng phấn đến mặt đỏ bừng: Cố lên, cố lên! Ai cũng có cảm giác vinh dự tập thể, Tạ Vân Phi cũng không ngoại lệ, y cũng muốn vận động viên Bình Hải giành được huy chương vàng, nhưng là bởi vì Bình Hải bọn họ ở trên nội dung chạy cự li dài không có thực lực này, cho nên mới không dám nghĩ, bây giờ nhìn thấy thành công dễ như trở bàn tay, y đương nhiên hưng phấn, đương nhiên cần hoan hô.
Nhìn thấy đích càng ngày càng gần, Ngưu Chấn Vĩ càng ngày càng hưng phấn, hắn chạy càng lúc càng nhanh, khoảng cách với hai gã đội viên Ngưu Gia Quân cũng càng kéo càng xa, rốt cục thanh âm hoan hô có lên tại hiện trường một lần nữa vang lên, Ngưu Chấn Vĩ trong lúc mọi người hoan hô cùng ủng hộ, giơ cao hai tay xông qua dây vải đích, sau khi xông qua đích, Ngưu Chấn Vĩ vẫn không thể tin tưởng sự thật này, khi huấn luyện viên cùng đồng đội của hắn đều tiến lên chúc mừng hắn, Ngưu Chấn Vĩ mới ý thức được mình đã lấy được huy chương vàng, hắn hạnh phúc che miệng, nước mắt ào ào chảy xuống, cả người giống như thoát lực té trên mặt đất, tứ chi chỏng vó ngủ ở trên đường đua, qua một hồi lâu, hắn mới một lần nữa đứng dậy, hai tay nắm chặt quyền vung tay hô vang một tiếng.
Ngưu Tuấn Sinh xanh mặt, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, y tuyệt đối sẽ không tin tưởng sự thật này, Ngưu Chấn Vĩ thắng, một vận động viên không có danh tiếng gì thế nhưng lại cướp đi huy chương vàng 1500m nam, hơn nữa là lấy ưu thế tuyệt đối giành được, thành tích của hắn cuối cùng dừng ở 3 phút 36 giây, chẳng những đánh vỡ kỷ lục đại hội lần trước, kỷ lục quốc gia, mà còn phá vỡ kỷ lục Châu Á, Ngưu Tuấn Sinh nhớ tới lời nói hùng hồn của mình lúc trước, trong lòng buồn bực tới cực điểm, tuy rằng chỉ là hạng nhất trong nội dung cự ly dài nam, nhưng là y và Trương Dương đã đánh cuộc, y cho rằng khẳng định phải thăng thế nhưng thua, chẳng những thua ở trên thi đấu, hơn nữa, y đánh cuộc cũng thua, thua thật thảm như vậy!
Ngưu Tuấn Sinh cho rằng rất kỳ quái, bình thường thành tích tốt nhất của Ngưu Chấn Vĩ mới có 4 phút 01 giây, làm sao hắn có thể lấy được tiến bộ lớn như vậy trong khoảng thời gian ngắn? Có phải có cái ngoắt ngéo gì ở tỏng đó hay không ? Y không tin kết quả này, có lẽ hết thảy đều phải chờ tới kết quả kiểm tra đi ra mới có thể có được kết luận cuối cùng.
Trương Dương cũng không gia nhập trong đội ngũ chúc mừng Ngưu Chấn Vĩ, hắn đi tới bên cạnh Ngưu Tuấn Sinh, cười tủm tỉm nói: Huấn luyện viên Ngưu, thế nào ?
Sắc mặt Ngưu Tuấn Sinh thật sự khó coi, bất quá vẫn là biểu hiện ra phong độ đại tướng: Thắng bại là chuyện thường binh gia, chúc mừng ! Trương Dương nói : Huấn luyện viên Ngưu, đừng quên đánh cuộc giữa chúng ta đó!
Ngưu Tuấn Sinh nói : Đã đánh cuộc thì có gan chịu thua. Tôi sẽ làm đại sứ phát ngôn miễn phí cho Đại Hội Thể Thao Tỉnh Bình Hải các anh.
Trương Dương cười ha ha, hướng về Thường Hải Tâm nói : Tiểu Thường, khi trở lại em soạn một phần hợp đồng, anh cùng huấn luyện viên Ngưu sẽ bàn bạc quyết định chuyện đại sứ hình tượng. Hắn cảm thấy nói miệng không bằng chứng, sợ Ngưu Tuấn Sinh sau đó đổi ý.
Thường Hải Tâm vui mừng gật gật đầu. Ngưu Gia Quân hiện tại ở trong nước là vinh quang tột đỉnh, có bọn họ hỗ trợ làm công tác quảng bá Đại Hội Thể Thao tỉnh Bình Hải, tất nhiên là làm ít công to! Trong lòng nàng lại càng ái mộ đối với Trương Dương, tiểu tình lang này thật là không gì không làm được.
Phó chủ Ủy Ban Thể Dục Lý Hồng Dương mừng rỡ cười toét, y bây giờ đã muốn phục sát đất đối với Trương Dương, khi Trương Dương vừa mới đánh cuộc cùng Ngưu Tuấn Sinh, y còn cho rằng Trương Dương hành động theo cảm tính, nhưng hiện tại xem ra trong lòng Trương Dương đã sớm tính trước kỹ càng. Lợi dụng sự thành công của chuyện này làm cho Ngưu Tuấn Sinh cùng Ngưu Gia Quân của hắn đảm đương đại sứ hình tượng cho Đại Hội Thể Thảo tỉnh Bình Hải, lấy sự nổi bật của Ngưu Gia Quân hiện tại mà nói, bọn hắn còn thân dân hơn công chúa trượt băng Quan Chỉ Tình, hơn Hứa Di, còn hơn cả Bộ Đức Long, hiệu ứng náo động cùng lực ảnh hưởng trong giới thể thao cũng lớn hơn.
Phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Thể Thao tỉnh Bình Hải Tạ Vân Phi biểu hiện còn muốn kích động hơn bọn họ, đã muốn vọt tới trong trường thi đấu nhào tới hướng huấn luyện viên, hướng vận động viên mà chúc mừng.
Công bằng mà nói, vương bài đích thực của Ngưu Gia Quân trong nội dung này là ở trên hạng mục chạy cự ly dài nữ, tuy rằng hạng mục chạy cự li dài nam dẫn đầu trong nước, nhưng là còn kém xa không đạt tới trình độ cấp thế giới, nhưng là hôm nay bởi vì đổ ước khi đánh cuộc cùng Trương Dương, Ngưu Tuấn Sinh đối với huy chương vàng 1500 mét nam là nhất định phải có. Y cũng cho rằng không có vấn đề gì, dù sao trình độ hai gã đệ tử của y ở trong nước là vượt xa qua mặt các vận động viên khác, nhưng kết quả của trận đấu hôm nay làm cho y mở rộng tầm mắt, vận động viên Ngưu Chấn Vĩ không có danh tiếng gì của Nam Tích kia chẳng những đoạt được huy chương vàng, còn phá ba kỷ lục đại hội lần trước, quốc gia cùng kỷ lục Châu Á, cho tới bây giờ Ngưu Tuấn Sinh vẫn duy trì nghi ngờ cao độ với kết quả này, hai gã đệ tử của y phát huy thành tích bình thường, cũng là dựa theo chiến thuật y chế định từ trước mà chấp hành, thành tích cũng không có gì đáng trách, Ngưu Tuấn Sinh cũng không có lý do tức giận bọn họ, liền vỗ vỗ bả vai hai gã đệ tử nói : Không cần nản lòng. Kết quả kiểm tra nước tiểu còn chưa có lấy ra. Những lời này liền tỏ rõ Ngưu Tuấn Sinh hoài nghi thành tích thi đấu của Ngưu Chấn Vĩ có khản năng có gian lận.
Trương Dương là người cuối cùng lại chúc mừng Ngưu Chấn Vĩ, Ngưu Chấn Vĩ nắm chặt tay của Trương Dương, trong lòng cảm kích không cần nói cũng hiểu, không ai hiểu rõ hơn so với gã là chuyện gì xảy ra trong hôm nay, nếu không phải Trương Dương đâm mấy châm cho gã, gã làm sao có được thần uy ngày hôm nay, gã nắm chặt tay của Trương Dương: Chủ nhiệm Trương, cám ơn ngài, cám ơn ngài!
Trương Dương kéo gã đến một bên, thấp giọng nói: Cậu cám ơn tôi làm cái gì? Lần này giành được huy chương vàng là dựa vào cố gắng của chính cậu, yên tâm đi, chờ thi đấu lần này chấm dứt, cậu bớt thì giờ quay về Nam Tích một chuyến, tôi sẽ cấp cho cậu một cái bằng khen, tiện thể đem ba vạn đồng tiền thưởng phát cho cậu.
Ngưu Chấn Vĩ hưng phấn đến ngay cả nói đều cũng không nói ra được, bất quá trong lòng gã vẫn là có chút không yên tâm, vất vả lắm mới tìm được một cơ hội thích hợp, thấp giọng hướng Trương Dương nói : Chủ nhiệm Trương, kiểm tra nước tiểu của tôi không có vấn đề chứ?
Trương Dương ha ha cười nói: Tuyệt đối không thành vấn đề, bất quá ngàn vạn lần đừng quên, đây là bí mật giữa hai người chúng ta!
Ngưu Chấn Vĩ liên tục gật đầu.
Lúc này Tạ Vân Phi đã đi tới, Trương Dương nói : Chủ nhiệm Tạ, ngày hôm nay Tiểu Ngưu giành được thể diện lớn như vậy cho giới thể thao Bình Hải chúng ta, thành phố chúng tôi thưởng cho cậu ấy ba vạn đồng, trong tỉnh có phải cũng nên biểu lộ một chút?
Lúc này tâm trạng của Tạ Vân Phi rất tốt, hắn gật đầu nói: Được, tỉnh thưởng cho năm nghìn đồng!
Trương Dương thầm mắng Tạ Vân Phi keo kiệt, bất quá cuối cùng cũng không đẻ ý, có thể giúp đỡ Ngưu Chấn Vĩ tranh thủ thêm chút nào liền tranh thủ chút đó.
Trương Dương vốn định xuống dưới quan sát nghi thức trao giải cho Ngưu Chấn Vĩ, nhưng Lương Thành Long lúc này lại gọi điện thoại tới, giọng nói trong điện thoại rõ ràng mang theo ý xin lỗi: Bạn thân, xin lỗi, ủy khuất cho mày rồi!
Trương đại quan nhân nói : Sao lại thế ? Không phải mày muốn ân đoạn nghĩa tuyệt với tao sao?
Lương Thành Long ở bên kia có chút ngại ngùng nở nụ cười: Mày cũng quá hẹp hòi đi, là bạn thân của mình, nào có thù qua đêm chứ! Trương Dương nói : Đã làm rõ ràng rồi? Lương Thành Long nói : Tao cùng Đinh Triệu Dũng đều đang ở Hương Hà Vịnh. Mày nhanh chóng lại đây một chuyến đi, chúng tao tìm được vò rượu kia rồi.
Trương Dương lặng đi một chút, không nghĩ tới hai người bọn họ thật sự có phát hiện, Trương Dương nói : Đợi một chút, tao đây sẽ qua! Lương Thành Long ở bên kia bỏ điện thoại xuống, hướng Đinh Triệu Dũng cùng Lâm Thanh Hồng nói : Hắn sắp tới đây.
Lâm Thanh Hồng hừ lạnh một tiếng, Lương Thành Long vừa rồi lại đây hưng sư vấn tội, Lâm Thanh Hồng thật sự là không chịu nổi, liền nói ra chuyện đêm hôm đó, còn đem cả chứng cứ mình đi bệnh viện kiểm tra sức khoẻ ra. Kỳ thật trước khi đến nơi Lương Thành Long đã từ lời Trương Dương suy nghĩ ra chuyện này tám chín phần mười không liên quan với Trương Dương, hiện giờ nhìn thấy nhiều chứng cớ như vậy, hắn đã hoàn toàn tin tưởng, đây là một cái bẫy bày ra nhằm vào Lâm Thanh Hồng, Trương Dương chỉ là không may bị cuốn vào.
Đinh Triệu Dũng nói : Căn biệt thự này không tồi. Tôi có thể đi thăm quan một chút chứ? Hắn chỉ là tìm cái lấy cớ tránh đi, lưu lại cho hai vợ chồng Lương Thành Long một cái không gian nói chuyện riêng.
Lâm Thanh Hồng nói : Anh cứ tùy tiện.
Đinh Triệu Dũng đứng dậy hướng ra vườn hoa ngoài cửa đi đến.
Lương Thành Long nói : Thanh Hồng. . .
Đừng gọi buồn nôn như vậy, gọi tôi là Lâm Thanh Hồng, nếu không anh gọi tôi là Tổng giám đốc Lâm! Lâm Thanh Hồng tức giận nói.
Lương Thành Long nói : Em không phải vợ của anh sao? Anh gọi em là Thanh Hồng có làm sao?
Lâm Thanh Hồng nói : Lương Thành Long, anh có bệnh hả? Từ xa chạy tới chính là vì không có việc gì nên tới tìm việc sao?
Không phải anh quan tâm em sao?
Quan tâm tôi? Làm sao anh còn mặt mũi nói những lời này? Anh quan tâm mặt mũi của mình đi! Nếu không phải anh nhìn thấy mấy tấm hình kia, anh sẽ vội vã chạy đến Nam Vũ sao? Anh là sợ tôi cho anh đội nón xanh, sợ mặt mũi của mình nhục nhã.
Lúc này trong lòng Lương Thành Long đã thoải mái hơn, lời Lâm Thanh Hồng nói là nói nhảm trong lúc tức giận, sự thật đã chứng minh nàng cùng Trương Dương không có bất kỳ quan hệ mập mờ gì, Lương Thành Long nói : Thằng đàn ông nào không sĩ diện chứ? Ai cũng không muốn vợ của mình lén lút với kẻ khác!
Lâm Thanh Hồng nói : Anh sợ à!
Lương Thành Long gật gật đầu.
Sợ thì mau ly hôn với tôi đi, bằng không sớm muộn gì anh cũng bị nón xanh đè chết!
Lương Thành Long cười cười nói: Em không phải là người như thế!
Lâm Thanh Hồng dựng thẳng lông mày nói : Lương Thành Long. Tên vương bát đản này, anh sợ đội nón xanh ư, sau khi tôi kết hôn với anh, anh cũng cho tôi đội nón xanh không ít, tôi nói cho anh biết, tôi hiện tại xem như là mở miệng ai rời đi thì có người khác sẽ qua. Đàn ông hai đùi trên đời này còn nhiều lắm, rất nhiều, Lâm Thanh Hồng tôi muốn tìm đàn ông. Anh cho là có thể ngăn trở được tôi sao?
Lương Thành Long cười đến có chút xấu hổ: Thanh Hồng, đừng tức giận nữa, đúng rồi! Em nói lần này rốt cuộc là ai hãm hại em chứ? Lương Thành Long cố ý chuyển hướng trọng tâm câu chuyện.
Lâm Thanh Hồng nói : Cút đi, không liên quan tới anh!
Lương Thành Long nói : Thanh Hồng, một phụ nữ cho dù mạnh mẽ đến đâu, bên người cũng phải có một người đàn ông, em xem, khi tôi đi vắng bên cạnh em, còn có người xấu đánh chủ ý tới em, muốn hãm hại em, nếu không phải gặp Trương Dương, chuyện này sẽ phiền toái lớn.
Lâm Thanh Hồng nói : Anh đừng ở chỗ này giả mù sa mưa, tôi sẽ đem đơn ly hôn lấy ra, anh nhanh chóng ký tên rồi cút đi cho tôi!
Lương Thành Long nói : Muốn anh kí tên trừ phi anh chết!
Lâm Thanh Hồng nói : Một người đàn ông to lớn như anh, đi ra khỏi cửa ra bên ngoài như thế nào cũng coi như là một nhân vật, làm sao lại vô sỉ như thế chứ?
Lương Thành Long nói : Quá khứ anh đã không biết quý trọng, nhưng hiện tại anh đã biết rõ, trên đời này với anh không có người nào tốt hơn em!
Lâm Thanh Hồng nói : Anh làm tôi buồn nôn! Lúc nàng đứng lên chuẩn bị rời đi thì nhìn thấy Đinh Triệu Dũng cùng Trương Dương cùng nhau đi vào, Trương Dương cười toe toét miệng cười nói: Chị dâu, hom nay trước mặt Lương Thành Long chị phải giúp tôi rửa sạch oan ức, tên này muốn cùng tôi ân đoạn nghĩa tuyệt đó.
Lương Thành Long nói : Không phải tao xin lỗi mày rồi sao?
Lâm Thanh Hồng nói : Loại người tiểu nhân này mà cậu cũng cùng hắn làm bạn sao. Ân đoạn nghĩa tuyệt thì ân đoạn nghĩa tuyệt. Cậu sợ cái gì?
Lương Thành Long nói : Đừng như vậy, anh sai lầm rồi, anh cho các em giải thích còn không được sao? Giết người bất quá là đầu chỉ xuống đất. Nếu không phải quan tâm em, làm sao anh đến nỗi cùng huynh đệ trở mặt chứ?
Lâm Thanh Hồng nói : Thê tử như quần áo. Huynh đệ như tay chân, đương nhiên là huynh đệ quan trọng hơn.
Lương Thành Long nói : Tay chân có thể đứt nhưng quần áo không thể không mặc, anh là người trọng sắc khinh bạn, vì em, anh có tuyệt giao hết với bạn cũng đều không sao.
Đinh Triệu Dũng cùng Trương Dương đồng thời mắng: Vô sỉ! Kỳ thật bọn hắn cũng chỉ là ở phối hợp với Lương Thành Long, hi vọng thông qua chuyện này có thể hỗ trợ cải thiện quan hệ hai người bọn họ.
Biểu hiện của Lương Thành Long cũng không có làm cho Lâm Thanh Hồng cảm động, nàng nhẹ giọng nói: Làm trò đủ rồi thì đi đi thôi. Tôi không thừa hơi chơi đùa với anh!
Trương Dương nói : Không phải nói tìm được vò rượu kia rồi sao?
Lâm Thanh Hồng gật gật đầu, chỉ vào vò rượu trên bàn trà nói : Tìm được rồi, cũng may rượu đêm hôm đó không uống hết, rượu còn lại được người phục vụ thu lại, tôi đi Túy Ông Cư vất vả lắm mới hỏi ra, vì vò rượu này tôi đã bỏ ra một ngàn đồng.
Trương Dương đã đi qua cầm lấy kia vò rượu, quơ quơ, bên trong còn có chừng bốn lạng.
Lương Thành Long tiến đến bên cạnh Trương Dương nói: Trong rượu này trộn lẫn xuân dược sao?
Trương Dương gật gật đầu, khẽ mở nắp bình, cẩn thận nghe nghe, đêm hôm đó hắn cũng không để ý, lúc ấy chỉ nếm một ngụm, hiện tại lấy được vò rượu này, hắn mới thật sự cảm nhận, bên trong hẳn là có chứa Ngũ Thạch Tán.
Lâm Thanh Hồng nói : Tôi đã lấy ra một ít mẫu giao cho bạn trong viện nghiên cứu sinh hóa, nhờ cô ấy giúp xét nghiệm thành phần.
Trương Dương nói : Có thể nghĩ ra được ai bỏ thứ này vào trong rượu hay không ?
Lâm Thanh Hồng lắc đầu nói: Không biết, chuyện này dừng ở đây đi, tôi thật sự vô cùng buồn, thực xin lỗi, công ty của tôi còn có chuyện quan trọng, không thể nói chuyện cùng các anh. Nàng hướng bọn hắn hạ lệnh trục khách.
Trương Dương cùng Đinh Triệu Dũng nhìn nhau, xem ra Lâm Thanh Hồng đã quyết tâm ly hôn với Lương Thành Long. Trước khi bọn hắn rời khỏi biệt thự của Lâm Thanh Hồng, không qua bao lâu Lương Thành Long cũng theo đi ra, vẻ mặt có vẻ thực sự uể oải, trong tay mang theo vò rượu kia.
Đinh Triệu Dũng nói : Anh mang rượu này ra ngoài làm gì?
Lương Thành Long nói : Thứ này hại người. Tôi sợ cô ấy không cẩn thận lại uống hết.
Đinh Triệu Dũng cùng Trương Dương cùng nhau nở nụ cười.
Lương Thành Long mặt mày ủ dột : Thực sư là uất ức, ai mẹ nó lại âm hiểm như vậy chứ, lại có thể bỏ thuốc một phụ nữ?
Đinh Triệu Dũng nói : Người bỏ thuốc khẳng định có mục đích, có phải muốn lợi dụng ảnh chụp này uy hiếp Lâm Thanh Hồng hay không?
Trương Dương nói : Tôi nghe chị dâu nói, người đem ảnh chụp đưa cho cô ấy xem chính là chồng trước Trình Quốc Bân của cô ấy!
Lương Thành Long nói : Làm sao hắn lại nhận được ảnh chụp? Tôi là chồng của Lâm Thanh Hồng, cho dù muốn hại Thanh Hồng, cũng phải đem ảnh chụp lấy cho tôi xem trước chứ? Không có lý gì đưa cho chồng trước xem ?
Đinh Triệu Dũng nói : Anh hoài nghi chuyện này có liên quan với Triệu Quốc Bân?
Trương Dương nói : Tôi cảm thấy người này cũng có vấn đề, chuyện xảy ra vào lúc ban đêm, sáng sớm hôm sau hắn đã có ảnh chụp đến tìm chị dâu, hơn nữa nhanh như vậy đã nhận được ảnh chụp, nếu như là đối thủ làm ăn muốn lợi dụng ảnh chụp này uy hiếp chị dâu, cũng không thể áp dụng thủ đoạn như vậy, trực tiếp tìm chị dâu không phải tốt hơn sao? Vì sao lại đưa chồng trước? Vì sao phải cho anh biết? Căn bản là muốn phá hư tình cảm hai người các vị.
Lương Thành Long nói : Trình Quốc Bân lúc trước không muốn ly hôn với Lâm Thanh Hồng, là bởi vì hắn ở bên ngoài..., cho nên Thanh Hồng mới kiên trì ly hôn với hắn.
Đinh Triệu Dũng nói : Lâm Thanh Hồng cũng thật là bất hạnh, chồng trước bên ngoài..., anh lại gây ra chuyện Bạch Yến kia, co ấy không căm tức mới là lạ!
Lương Thành Long nói : Được rồi, tôi cũng áy náy muốn chết, tôi sẽ đi tìm Trình Quốc Bân hỏi cho rõ ngay bây giờ.
Trương Dương chủ động xin đi giết giặc nói : Tôi với anh đi thôi! Tôi am hiểu quan sát mặt mũi lời nói, từ cuộc nói chuyện của các anh, tôi sẽ có thể phán đoán ra hắn có phải nói thật hay không.
Trình Quốc Bân tiếp Lương Thành Long cùng Trương Dương ở trong phòng làm việc. Nhìn thấy Lương Thành Long, vẻ mặt hắn buồn cười nói: Lương tiên sinh nhanh như vậy đã tới, anh hẳn là vì chuyện của Thanh Hồng đi.
Lương Thành Long gật đầu nói: Đội trưởng Trình, hôm nay tôi tới là muốn tìm anh hỏi một chút chuyện.
Trình Quốc Bân cười nói: Hỏi đi, có việc gì cứ hỏi, xem ở trên mặt mũi Thanh Hồng, nếu tôi có thể giúp gì cho anh thì nhất định sẽ giúp!
Lương Thành Long nghe được lời này thực sự không thoải mái, ngươi dựa vào cái gì xem ở trên mặt mũi Thanh Hồng, ta mới là chồng hiện tại của Lâm Thanh Hồng.
Lương Thành Long nói : Tôi nhận được một số tấm ảnh chụp, không khác lắm so với tấm ảnh anh đưa cho vợ tôi. Lương Thành Long nhân mạnh riêng chữ vợ tôi, là muốn làm cho Trình Quốc Bân hiểu được, đó là vợ của mình, không có bất cứ quan hệ nào với Trình Quốc Bân
Đánh cuộc giữa bọn hắn hấp dẫn không ít người vây xem, phóng mắt khắp giới thể thao trong nước, ở trong hạng mục chạy cự li dài có gan hướng Ngưu Tuấn Sinh khiêu chiến thật đúng là tìm không thấy mấy, Phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục tỉnh Bình Hải Tạ Vân Phi nghe được việc bọn hắn đánh cuộc, liền đem Lý Hồng Dương gọi tới, vì cái gì gọi Lý Hồng Dương? Tạ Vân Phi cũng không phải người ngu, y cũng có thể nhìn ra tên tiểu tử Trương Dương này là một tên hay sinh sự, không biết nể mặt mũi phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục tỉnh như y là gì, Tạ Vân Phi oán giận nói: Các anh làm cái gì? Đánh cuộc cái gì ? Đồn đại nhiều không tốt!
Lý Hồng Dương cười nói: Chủ nhiệm Trương cùng huấn luyện viên Ngưu đùa giỡn thôi, đó là chuyện cá nhân của bọn họ! Lý Hồng Dương đối với tính tình nóng máu của vị thủ trưởng trẻ tuổi nàyh đã sớm biết rõ ràng, hắn cũng không cho rằng đánh cuộc là chuyện gì to tát
Vẻ mặt Tạ Vân Phi nghiêm túc: Chuyện cá nhân ? Anh nói thật nhẹ nhàng, ai coi việc đánh cuộc này trở thành chuyện cá nhân của hắn? Người ta đều cho rằng là Bình Hải cùng Duyên Đông đánh cuộc, liên quan đến danh dự tỉnh Bình Hải chúng ta, hắn đánh cuộc thì không sao cả, nhưng dựa vào cái gì đem danh dự của Bình Hải chúng ta kéo vào.
Không nghiêm trọng như vậy chứ!
Anh nói với hắn, bảo hắn đừng làm, nếu tạo thành ảnh hưởng tồi tệ, tổn hại đến danh dự của tỉnh Bình Hải chúng ta, trên tỉnh nhất định sẽ truy cứu trách nhiệm của hắn.
Lý Hồng Dương nghe Tạ Vân Phi nói như vậy, cũng thấy chuyện này thật nghiêm trọng, ông ta đi tới bên cạnh Trương Dương, lặng lẽ gọi hắn vào một bên, thấp giọng đem lời Tạ Vân Phi mới rồi nói lại, Trương Dương hướng về phía Tạ Vân Phi liếc mắt một cái, nhếch miệng cười nói: Tại sao ông ta không nói với tôi?
Lý Hồng Dương thầm nói, người ta không nói cho ngươi là bởi vì sợ ngươi va chạm trước mặt, không dễ nhìn trên thể diện, lời này Lý Hồng Dương đương nhiên không thể nói ra, ông ta thở dài nói: Chủ nhiệm Trương, trong hạng mục chạy cự ly dài trong nước chúng ta chủ yếu đều là thiên hạ của Ngưu Gia Quân, chỉ riêng nội dung1500m này mà nói, thành tích cá nhân tốt nhất của Ngưu Chấn Vĩ còn chưa chạy tới ba phút, là 4 phút 01 giây, hai tuyển thủ Ngưu Gia Quân người ta bình thường đều có thành tích thi đấu chạy là 3 phút 40 giây, chênh lệch quá xa, anh lại ở đây đánh cuộc với huấn luyện viên Ngưu, không phải là trăm phần trăm thua sao?
Trương Dương nói : Còn chưa thii đấu làm sao anh đã nhận định tôi thua chứ? Người khác không có lòng tin đối với vận động viên Nam Tích chúng ta thì cũng thôi, nhưng anh là Phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục thành phố Nam Tích, làm sao cả một chút lòng tin đối với vận động viên của mình cũng không có?
Lý Hồng Dương nói : Đây không phải vấn đề có lòng tin hay không, trên thi đấu thì thực lực quyết định hết thảy, nếu chênh lệch trong mười giây đồng hồ ở trong nội dung chạy cự li dài nội dung trung cấp còn có chiến một lần, nhưng bây giờ là kém tới hai mươi mấy giây, chủ nhiệm Trương, vận động viên giỏi, hai mươi mấy giây có thể chạy được hai trăm mét, một ngàn năm trăm mét bị người ta bỏ cách 200 mét là cái khái niệm gì?
Trương Dương cười nói: Thực lực là một mặt, nhưng phát huy là một mặt khác, mặc kệ các anh nghĩ như thế nào, dù sao tôi rất có lòng tin đối với Ngưu Chấn Vĩ. Hắn không hề hiểu Lý Hồng Dương, lại đến trước mặt Ngưu Chấn Vĩ, vỗ vỗ bả vai của Ngưu Chấn Vĩ nói : Tiểu Ngưu, có lòng tin hay không?
Ngưu Chấn Vĩ bị bức đến nước này, chỉ có thể kiên trì nói : Có!
Nói to lên!
Có! Ngưu Chấn Vĩ hét lớn.
Một tiếng hét này đem lực chú ý của toàn bộ người hấp dẫn lại đây.
Trương Dương nói : Chạy cho tốt, nếu lấy được tấm huy chương vàng này, tôi đại biểu Ủy Ban Thể Dục thành phố Nam Tích thưởng cho cậu hai vạn đồng!
Dưới trọng thưởng tất có dũng phu, Ngưu Chấn Vĩ nghe được câu này, cả người bỗng nhiên hưng phấn lên, hai vạn đồng, đây còn nhiều hơn so với tiền thưởng của đại hội.
Ngưu Tuấn Sinh ở một bên nhìn Trương Dương, lúc này tất cả ánh mắt đã đều là xem thường, y còn tưởng rằng Trương Dương có thể có cái chiêu gì, hóa ra cuối cùng vẫn là thưởng cho vật chất, ngươi thưởng hai vạn, tiền là không ít, nhưng Ngưu Chấn Vĩ có thực lực để lấy sao? Trong thi đấu hết thảy đều phải dựa vào thực lực nói chuyện, cho dù ngươi xuất ra một trăm ngàn, dù Ngưu Chấn Vĩ có đem hết sức lực từ lúc bú mẹ đều sử dụng ra cũng không lấy được huy chương vàng.
Ngưu Chấn Vĩ cực kỳ hưng phấn, Trương Dương vỗ vỗ phía sau lưng của gã, Ngưu Chấn Vĩ có cảm giác có một dòng nước ấm đưa vào trong cơ thể mình, trạng thái của gã lúc này là phi thường tốt, liên tiếp hét to vài tiếng.
Ngưu Tuấn Sinh nhíu mày, ma túy sao, làm sao lại hưng phấn như thế? Không phải tên này cấp cho vận động viên uống thuốc kích thích chứ?
Người khác không nói gì, nhưng huấn luyện viên của Ngưu Chấn Vĩ không nhịn được, hắn đi tới, coi như khách khí nói với Trương Dương nói : Chủ nhiệm Trương, trận đấu sắp bắt đầu rồi, xin mọi người rời đi khỏi chỗ vận động viên đi, không cần tạo áp lực quá lớn cho cậu ấy.
Trương Dương cười cười, hướng Ngưu Chấn Vĩ giơ ngón tay cái lên nói : Huy chương vàng, hai vạn! (hai vạn của nó bằng 420 triệu của mình đó =.=)
Thường Hải Tâm cũng ở một bên không nhịn được bật cười lên, nàng chưa thấy qua có người nào như vậy trắng trợn cổ vũ vận động viên như vậy.
Trương Dương rời khỏi đường chạy, nhưng là hắn liền đứng ở biên giới sân bãi, đi chưa xa, hôm nay n hắn muốn tận mắt nhìn thấy một màn Ngưu Chấn Vĩ đoạt huy chương vàng.
Ngoại trừ chính Trương Dương ra, sẽ không có ai tin tưởng Ngưu Chấn Vĩ có thể giành được huy chương vàng.
Trên bữa tiệc khách quý, Phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Quốc Gia Lưu Thành Bình cùng lão tổng của tập đoàn sắt thép Thái Hồng Triệu Vĩnh Phúc cũng đều đến đây, khi hai người biết được chuyện đánh cuộc thì thoáng chậm một chút, sau khi nghe nói chuyện này, Lưu Thành Bình không nhịn được cười: Rốt cuộc là tuổi trẻ khí thịnh, biết rõ tất bại cũng dám cùng huấn luyện viên Ngưu đánh cuộc!
Triệu Vĩnh Phúc hờ hững cười nói: Tuổi trẻ khí thịnh cùng với không lượng sức mình là hai việc khác nhau, biết rõ không thể làm mà vẫn làm, đó không phải dũng khí, mà là ngu xuẩn!
Lưu Thành Bình nói : Trên thi đấu thường xuyên có kỳ tích xuất hiện!
Triệu Vĩnh Phúc mỉm cười nói: Anh nói xuất hiện kỳ tích đội Trung Quốc ngẫu nhiên đánh bại đội Barzin một lần thì tôi tin, nhưng nếu là anh nói đội Trung Quốc có thể khắc chế tất cả đội mạnh, lấy được cúp vô địch thế giới thì đánh chết tôi cũng không tin, anh có tin hay không?
Lưu Thành Bình cười nói: Tôi cũng không tin! Trận thi đấu chạy 1500m nam, cường thủ như rừng, Ngưu Chấn Vĩ lại bài danh nửa phía sau, cho dù hai gã vận động viên Ngưu Gia Quân kia không dự thi, hy vọng của hắn nhảy vào ba vị trí đầu cũng thực sự xa vời, đám vận động viên kia không có khả năng phát huy khả năng thất thường tập thể.
Sau khi tiếng súng lệnh vang lên, Ngưu Chấn Vĩ xung phong trước trận liền xông ra ngoài, huấn luyện viên của gãí chứng kiến tình cảnh này thì gấp đến độ dậm mạnh chân, căn cứ theo sách lược hắn định ra, Ngưu Chấn Vĩ nên áp dụng chiến thuật chạy theo, chỉ cần cùng chạy ở trong tốp thứ nhất, có lẽ có thể nhảy vào trong năm vị trí dẫn đầu. Ai cũng không ngờ, ngay từ đầu trận đấu đã là loại tình huống này.
Ngưu Tuấn Sinh chứng kiến tình huống tại hiện trường, liền ôm hai tay, không khỏi nở nụ cười, trong chạy cự li dài cùng chạy cự ly ngắn là hoàn toàn khác nhau, cự ly dài là phải chú ý trình độ chiến thuật, khoảng cách dài như vậy, nhất định phải đem thể năng của mình phân phối đến trạng thái tốt nhất, nếu vừa bắt đầu đã xông đến mạnh mẽ, thì nửa sau trận đấu liền gặp phải tình huống thể lực không tốt, cách làm như thế, có thể sử dụng, bất quá chỉ là một loại chiến thuật, dưới tình huống nhiều vận động viên tham gia cùng tranh tài, lợi dụng một gã đội viên cản bước các vận động viên khác mà tên vận động viên đó thường thường là chủ động hy sinh một thứ tự.
Ngưu Tuấn Sinh đoán chắc ưu thế của Ngưu Chấn Vĩ ở vị trí thứ nhất khi chạy qua vòng đầu sẽ bị thu nhỏ lại, thể lực của hắn sẽ xuất hiện tình trạng giảm xuống nghiêm trọng. Nhưng làm cho Ngưu Tuấn Sinh không ngờ chính là, vòng thứ nhất qua đi, tốc độ của Ngưu Chấn Vĩ thế nhưng không thấy chậm lại, hắn đã dẫn đầu cách tên thứ hai chừng 20 mét. Ngưu Tuấn Sinh nhíu mày, vòng thứ hai vẫn đang là như thế, mặc dù Ngưu Chấn Vĩ không mở rộng ưu thế này, nhưng là cũng không bị đối thủ ở phía sau thu nhỏ lại khoảng cách chênh lệch, tám trăm mét đã qua.
Ngưu Tuấn Sinh nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay một cái, khuôn mặt dần dần trở nên ác liệt. Hai gã đệ tử của y cũng bắt đầu gia tăng tốc độ, trên trận thi đấu bắt đầu chia làm ba tốp rõ ràng, tốp 1 là Ngưu Chấn Vĩ, thằng nhãi này vẫn là xung phong dẫn đầu, cách tên thứ hai hơn hai mươi mét, tốp 2 là hai gã đệ tử của Ngưu Tuấn Sinh, bọn hắn dựa theo kế hoạch dự tính tốt từ trước mà chạy, hiện tại chính là lúc tính chất vốn có của thân thể cùng trình độ của huấn luyện viên thể hiện ra hoàn toàn, tốp 3 là các vận động khác, hiện tại đã bị hai gã đệ tử của Ngưu Tuấn Sinh bỏ qua một bên gần năm mươi mét.]
Vòng đua thứ ba đã qua hơn nửa, hai gã đệ tử của Ngưu Tuấn Sinh đang dần thu ngắn lại khoảng cách với Ngưu Chấn Vĩ, bất quá ở giữa còn có chênh lệch mười mét. Trên khán đài, cảm xúc mọi người đều thay đổi, bọn hắn lớn tiếng quát to : Ngưu Gia Quân cố lên! Đã qua nhiều trận đấu, thấy qua nhiều Ngưu Gia Quân từ sau vượt lên trước rồi dũng mãnh đoạt lấy huy chương vàng và bạc, đa số người trên khán đài đều nghĩ như vậy, đều cho rằng như vậy, thắng lợi cuối cùng vẫn là thuộc về Ngưu Gia Quân.
Ngưu Tuấn Sinh rõ ràng rất căng thẳng, hắn lớn tiếng hét lớn ở bên sân, thủ thế ra hiệu tăng tốc, khoảng cách còn lại chỉ có bốn trăm thước, nhưng làm cho Ngưu Tuấn Sinh buồn bực chính là, thể lực của Ngưu Chấn Vĩ tựa hồ vẫn còn rất dồi dào.
Trên khán đài, Lưu Thành Bình cùng Triệu Vĩnh Phúc cũng có chút sửng sốt, Lưu Thành Bình há to miệng, y thật không nghĩ tới trận đấu 1500m ngày hôm nay sẽ giết ra một con ngựa đen. Tuy rằng không biết kết quả cuối cùng ngày hôm nay như thế nào, chính là ít nhất theo tình huống trước mắt mà nhìn, vận động viên đến từ Nam Tích kia vẫn đang dẫn đầu.
Hai gã đệ tử của Ngưu Tuấn Sinh bắt đầu gia tăng tốc độ, trên khán đài đều vang lên tiếng thét cố lên, khoảng cách của bọn hắn với Ngưu Chấn Vĩ ở phía trước đã càng ngày càng gần, mười mét, tám mét, bảy mét. . . Năm mét, bốn mét. . . Ngay tại khi bọn hắn song song sắp hoàn thành việc vượt qua, Trương Dương hét lớn: Ngưu Chấn Vĩ, ba vạn đồng! Xông tới cho tôi! Nhìn phía trước mặt, xông về phía trước! Hắn hét so với huấn luyện viên Ngưu Chấn Vĩ còn to hơn.
Ngưu Chấn Vĩ ở trong lúc hai gã thành viên đội Ngưu Gia Quân không ngừng bức tới chính mình,trên tâm lý quả thật nổi lên dao dộng, hắn cho là khả năng của mình hôm nay đã là phát huy vượt xa người thường, trên thể lực cũng bắt đầu có chút giảm xuống, xem tình hình này mình có thể lấy được vị trí thứ ba, đây đã là thành tích tốt nhất của hắn từ trước tới nay, khoảng cách còn có ba trăm mét, hắn không có khả năng chạy thắng hai gã vận đông viên Ngưu Gia Quân, một khi người có ý tưởng, khó tránh sẽ sinh ra phân tâm, buông tha thường thường đều là nghĩ trước rồi bắt đầu.
Cho nên tiếng hét của Trương Dương càng là mấu chốt, hắn hét một tiếng làm cho Ngưu Chấn Vĩ tỉnh lại, hơn nữa tiền thưởng vốn có lại gia tăng thêm một vạn, đây là một loại kích thích như thế nào chứ, Ngưu Chấn Vĩ cắn chặt miệng ! Mẹ nó! Hôm nay liền liều mạng, cho dù chạy hộc máu, cũng muốn liều một lần.
Khi hai gã vận động viên Ngưu Gia Quân đã cùng hắn sánh vai, Ngưu Tuấn Sinh nhìn thấy tình huống lúc này, khuôn mặt rốt cục đã khôi phục thoải mái, y cho rằng Ngưu Chấn Vĩ đã là nỏ mạnh hết đà. Mà hai gã đệ tử của y còn bảo tồn được thể lực tương đối, thắng bại đã không có gì trì hoãn, Ngưu Tuấn Sinh không khỏi đắc ý nhìn thoáng qua hướng Trương Dương ở x xa, thầm nói tiểu tử kia, ngươi hôm nay là tự tìm mất mặt!
Nhưng khi ánh mắt của y một lần nữa trở lại trên sân thi đấu, phát hiện tình thế bỗng chốc thay đổi, Ngưu Chấn Vĩ mà y vốn cho rằng thể lực hao hết thế nhưng lại bắt đầu gia tăng tốc độ, rất nhanh đã đem hai gã đội viên của y bỏ xa, hơn nữa khoảng cách đang không ngừng kéo lớn.
Hiện trường lặng đi, vì sao lại lặng? Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì trong lòng người xem ở đây đều cho rằng nhất định là Ngưu Gia Quân lấy được quán quân, bây giờ nhìn thấy tình thế không đúng, không ngờ lại là vận động viên Bình Hải chạy được thứ nhất, mức độ chênh lệnh trên tâm lý thật sự là lòng sông so với mặt biển, thần trí không kịp phản ứng lại.
Tất cả người công tác ở Thể Dục Bình Hải đều hưng phấn lên, cho dù là Phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục tỉnh Bình Hải Tạ Vân Phi cũng ở bên trong, y quơ quơ hai tay, hưng phấn đến mặt đỏ bừng: Cố lên, cố lên! Ai cũng có cảm giác vinh dự tập thể, Tạ Vân Phi cũng không ngoại lệ, y cũng muốn vận động viên Bình Hải giành được huy chương vàng, nhưng là bởi vì Bình Hải bọn họ ở trên nội dung chạy cự li dài không có thực lực này, cho nên mới không dám nghĩ, bây giờ nhìn thấy thành công dễ như trở bàn tay, y đương nhiên hưng phấn, đương nhiên cần hoan hô.
Nhìn thấy đích càng ngày càng gần, Ngưu Chấn Vĩ càng ngày càng hưng phấn, hắn chạy càng lúc càng nhanh, khoảng cách với hai gã đội viên Ngưu Gia Quân cũng càng kéo càng xa, rốt cục thanh âm hoan hô có lên tại hiện trường một lần nữa vang lên, Ngưu Chấn Vĩ trong lúc mọi người hoan hô cùng ủng hộ, giơ cao hai tay xông qua dây vải đích, sau khi xông qua đích, Ngưu Chấn Vĩ vẫn không thể tin tưởng sự thật này, khi huấn luyện viên cùng đồng đội của hắn đều tiến lên chúc mừng hắn, Ngưu Chấn Vĩ mới ý thức được mình đã lấy được huy chương vàng, hắn hạnh phúc che miệng, nước mắt ào ào chảy xuống, cả người giống như thoát lực té trên mặt đất, tứ chi chỏng vó ngủ ở trên đường đua, qua một hồi lâu, hắn mới một lần nữa đứng dậy, hai tay nắm chặt quyền vung tay hô vang một tiếng.
Ngưu Tuấn Sinh xanh mặt, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, y tuyệt đối sẽ không tin tưởng sự thật này, Ngưu Chấn Vĩ thắng, một vận động viên không có danh tiếng gì thế nhưng lại cướp đi huy chương vàng 1500m nam, hơn nữa là lấy ưu thế tuyệt đối giành được, thành tích của hắn cuối cùng dừng ở 3 phút 36 giây, chẳng những đánh vỡ kỷ lục đại hội lần trước, kỷ lục quốc gia, mà còn phá vỡ kỷ lục Châu Á, Ngưu Tuấn Sinh nhớ tới lời nói hùng hồn của mình lúc trước, trong lòng buồn bực tới cực điểm, tuy rằng chỉ là hạng nhất trong nội dung cự ly dài nam, nhưng là y và Trương Dương đã đánh cuộc, y cho rằng khẳng định phải thăng thế nhưng thua, chẳng những thua ở trên thi đấu, hơn nữa, y đánh cuộc cũng thua, thua thật thảm như vậy!
Ngưu Tuấn Sinh cho rằng rất kỳ quái, bình thường thành tích tốt nhất của Ngưu Chấn Vĩ mới có 4 phút 01 giây, làm sao hắn có thể lấy được tiến bộ lớn như vậy trong khoảng thời gian ngắn? Có phải có cái ngoắt ngéo gì ở tỏng đó hay không ? Y không tin kết quả này, có lẽ hết thảy đều phải chờ tới kết quả kiểm tra đi ra mới có thể có được kết luận cuối cùng.
Trương Dương cũng không gia nhập trong đội ngũ chúc mừng Ngưu Chấn Vĩ, hắn đi tới bên cạnh Ngưu Tuấn Sinh, cười tủm tỉm nói: Huấn luyện viên Ngưu, thế nào ?
Sắc mặt Ngưu Tuấn Sinh thật sự khó coi, bất quá vẫn là biểu hiện ra phong độ đại tướng: Thắng bại là chuyện thường binh gia, chúc mừng ! Trương Dương nói : Huấn luyện viên Ngưu, đừng quên đánh cuộc giữa chúng ta đó!
Ngưu Tuấn Sinh nói : Đã đánh cuộc thì có gan chịu thua. Tôi sẽ làm đại sứ phát ngôn miễn phí cho Đại Hội Thể Thao Tỉnh Bình Hải các anh.
Trương Dương cười ha ha, hướng về Thường Hải Tâm nói : Tiểu Thường, khi trở lại em soạn một phần hợp đồng, anh cùng huấn luyện viên Ngưu sẽ bàn bạc quyết định chuyện đại sứ hình tượng. Hắn cảm thấy nói miệng không bằng chứng, sợ Ngưu Tuấn Sinh sau đó đổi ý.
Thường Hải Tâm vui mừng gật gật đầu. Ngưu Gia Quân hiện tại ở trong nước là vinh quang tột đỉnh, có bọn họ hỗ trợ làm công tác quảng bá Đại Hội Thể Thao tỉnh Bình Hải, tất nhiên là làm ít công to! Trong lòng nàng lại càng ái mộ đối với Trương Dương, tiểu tình lang này thật là không gì không làm được.
Phó chủ Ủy Ban Thể Dục Lý Hồng Dương mừng rỡ cười toét, y bây giờ đã muốn phục sát đất đối với Trương Dương, khi Trương Dương vừa mới đánh cuộc cùng Ngưu Tuấn Sinh, y còn cho rằng Trương Dương hành động theo cảm tính, nhưng hiện tại xem ra trong lòng Trương Dương đã sớm tính trước kỹ càng. Lợi dụng sự thành công của chuyện này làm cho Ngưu Tuấn Sinh cùng Ngưu Gia Quân của hắn đảm đương đại sứ hình tượng cho Đại Hội Thể Thảo tỉnh Bình Hải, lấy sự nổi bật của Ngưu Gia Quân hiện tại mà nói, bọn hắn còn thân dân hơn công chúa trượt băng Quan Chỉ Tình, hơn Hứa Di, còn hơn cả Bộ Đức Long, hiệu ứng náo động cùng lực ảnh hưởng trong giới thể thao cũng lớn hơn.
Phó chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Thể Thao tỉnh Bình Hải Tạ Vân Phi biểu hiện còn muốn kích động hơn bọn họ, đã muốn vọt tới trong trường thi đấu nhào tới hướng huấn luyện viên, hướng vận động viên mà chúc mừng.
Công bằng mà nói, vương bài đích thực của Ngưu Gia Quân trong nội dung này là ở trên hạng mục chạy cự ly dài nữ, tuy rằng hạng mục chạy cự li dài nam dẫn đầu trong nước, nhưng là còn kém xa không đạt tới trình độ cấp thế giới, nhưng là hôm nay bởi vì đổ ước khi đánh cuộc cùng Trương Dương, Ngưu Tuấn Sinh đối với huy chương vàng 1500 mét nam là nhất định phải có. Y cũng cho rằng không có vấn đề gì, dù sao trình độ hai gã đệ tử của y ở trong nước là vượt xa qua mặt các vận động viên khác, nhưng kết quả của trận đấu hôm nay làm cho y mở rộng tầm mắt, vận động viên Ngưu Chấn Vĩ không có danh tiếng gì của Nam Tích kia chẳng những đoạt được huy chương vàng, còn phá ba kỷ lục đại hội lần trước, quốc gia cùng kỷ lục Châu Á, cho tới bây giờ Ngưu Tuấn Sinh vẫn duy trì nghi ngờ cao độ với kết quả này, hai gã đệ tử của y phát huy thành tích bình thường, cũng là dựa theo chiến thuật y chế định từ trước mà chấp hành, thành tích cũng không có gì đáng trách, Ngưu Tuấn Sinh cũng không có lý do tức giận bọn họ, liền vỗ vỗ bả vai hai gã đệ tử nói : Không cần nản lòng. Kết quả kiểm tra nước tiểu còn chưa có lấy ra. Những lời này liền tỏ rõ Ngưu Tuấn Sinh hoài nghi thành tích thi đấu của Ngưu Chấn Vĩ có khản năng có gian lận.
Trương Dương là người cuối cùng lại chúc mừng Ngưu Chấn Vĩ, Ngưu Chấn Vĩ nắm chặt tay của Trương Dương, trong lòng cảm kích không cần nói cũng hiểu, không ai hiểu rõ hơn so với gã là chuyện gì xảy ra trong hôm nay, nếu không phải Trương Dương đâm mấy châm cho gã, gã làm sao có được thần uy ngày hôm nay, gã nắm chặt tay của Trương Dương: Chủ nhiệm Trương, cám ơn ngài, cám ơn ngài!
Trương Dương kéo gã đến một bên, thấp giọng nói: Cậu cám ơn tôi làm cái gì? Lần này giành được huy chương vàng là dựa vào cố gắng của chính cậu, yên tâm đi, chờ thi đấu lần này chấm dứt, cậu bớt thì giờ quay về Nam Tích một chuyến, tôi sẽ cấp cho cậu một cái bằng khen, tiện thể đem ba vạn đồng tiền thưởng phát cho cậu.
Ngưu Chấn Vĩ hưng phấn đến ngay cả nói đều cũng không nói ra được, bất quá trong lòng gã vẫn là có chút không yên tâm, vất vả lắm mới tìm được một cơ hội thích hợp, thấp giọng hướng Trương Dương nói : Chủ nhiệm Trương, kiểm tra nước tiểu của tôi không có vấn đề chứ?
Trương Dương ha ha cười nói: Tuyệt đối không thành vấn đề, bất quá ngàn vạn lần đừng quên, đây là bí mật giữa hai người chúng ta!
Ngưu Chấn Vĩ liên tục gật đầu.
Lúc này Tạ Vân Phi đã đi tới, Trương Dương nói : Chủ nhiệm Tạ, ngày hôm nay Tiểu Ngưu giành được thể diện lớn như vậy cho giới thể thao Bình Hải chúng ta, thành phố chúng tôi thưởng cho cậu ấy ba vạn đồng, trong tỉnh có phải cũng nên biểu lộ một chút?
Lúc này tâm trạng của Tạ Vân Phi rất tốt, hắn gật đầu nói: Được, tỉnh thưởng cho năm nghìn đồng!
Trương Dương thầm mắng Tạ Vân Phi keo kiệt, bất quá cuối cùng cũng không đẻ ý, có thể giúp đỡ Ngưu Chấn Vĩ tranh thủ thêm chút nào liền tranh thủ chút đó.
Trương Dương vốn định xuống dưới quan sát nghi thức trao giải cho Ngưu Chấn Vĩ, nhưng Lương Thành Long lúc này lại gọi điện thoại tới, giọng nói trong điện thoại rõ ràng mang theo ý xin lỗi: Bạn thân, xin lỗi, ủy khuất cho mày rồi!
Trương đại quan nhân nói : Sao lại thế ? Không phải mày muốn ân đoạn nghĩa tuyệt với tao sao?
Lương Thành Long ở bên kia có chút ngại ngùng nở nụ cười: Mày cũng quá hẹp hòi đi, là bạn thân của mình, nào có thù qua đêm chứ! Trương Dương nói : Đã làm rõ ràng rồi? Lương Thành Long nói : Tao cùng Đinh Triệu Dũng đều đang ở Hương Hà Vịnh. Mày nhanh chóng lại đây một chuyến đi, chúng tao tìm được vò rượu kia rồi.
Trương Dương lặng đi một chút, không nghĩ tới hai người bọn họ thật sự có phát hiện, Trương Dương nói : Đợi một chút, tao đây sẽ qua! Lương Thành Long ở bên kia bỏ điện thoại xuống, hướng Đinh Triệu Dũng cùng Lâm Thanh Hồng nói : Hắn sắp tới đây.
Lâm Thanh Hồng hừ lạnh một tiếng, Lương Thành Long vừa rồi lại đây hưng sư vấn tội, Lâm Thanh Hồng thật sự là không chịu nổi, liền nói ra chuyện đêm hôm đó, còn đem cả chứng cứ mình đi bệnh viện kiểm tra sức khoẻ ra. Kỳ thật trước khi đến nơi Lương Thành Long đã từ lời Trương Dương suy nghĩ ra chuyện này tám chín phần mười không liên quan với Trương Dương, hiện giờ nhìn thấy nhiều chứng cớ như vậy, hắn đã hoàn toàn tin tưởng, đây là một cái bẫy bày ra nhằm vào Lâm Thanh Hồng, Trương Dương chỉ là không may bị cuốn vào.
Đinh Triệu Dũng nói : Căn biệt thự này không tồi. Tôi có thể đi thăm quan một chút chứ? Hắn chỉ là tìm cái lấy cớ tránh đi, lưu lại cho hai vợ chồng Lương Thành Long một cái không gian nói chuyện riêng.
Lâm Thanh Hồng nói : Anh cứ tùy tiện.
Đinh Triệu Dũng đứng dậy hướng ra vườn hoa ngoài cửa đi đến.
Lương Thành Long nói : Thanh Hồng. . .
Đừng gọi buồn nôn như vậy, gọi tôi là Lâm Thanh Hồng, nếu không anh gọi tôi là Tổng giám đốc Lâm! Lâm Thanh Hồng tức giận nói.
Lương Thành Long nói : Em không phải vợ của anh sao? Anh gọi em là Thanh Hồng có làm sao?
Lâm Thanh Hồng nói : Lương Thành Long, anh có bệnh hả? Từ xa chạy tới chính là vì không có việc gì nên tới tìm việc sao?
Không phải anh quan tâm em sao?
Quan tâm tôi? Làm sao anh còn mặt mũi nói những lời này? Anh quan tâm mặt mũi của mình đi! Nếu không phải anh nhìn thấy mấy tấm hình kia, anh sẽ vội vã chạy đến Nam Vũ sao? Anh là sợ tôi cho anh đội nón xanh, sợ mặt mũi của mình nhục nhã.
Lúc này trong lòng Lương Thành Long đã thoải mái hơn, lời Lâm Thanh Hồng nói là nói nhảm trong lúc tức giận, sự thật đã chứng minh nàng cùng Trương Dương không có bất kỳ quan hệ mập mờ gì, Lương Thành Long nói : Thằng đàn ông nào không sĩ diện chứ? Ai cũng không muốn vợ của mình lén lút với kẻ khác!
Lâm Thanh Hồng nói : Anh sợ à!
Lương Thành Long gật gật đầu.
Sợ thì mau ly hôn với tôi đi, bằng không sớm muộn gì anh cũng bị nón xanh đè chết!
Lương Thành Long cười cười nói: Em không phải là người như thế!
Lâm Thanh Hồng dựng thẳng lông mày nói : Lương Thành Long. Tên vương bát đản này, anh sợ đội nón xanh ư, sau khi tôi kết hôn với anh, anh cũng cho tôi đội nón xanh không ít, tôi nói cho anh biết, tôi hiện tại xem như là mở miệng ai rời đi thì có người khác sẽ qua. Đàn ông hai đùi trên đời này còn nhiều lắm, rất nhiều, Lâm Thanh Hồng tôi muốn tìm đàn ông. Anh cho là có thể ngăn trở được tôi sao?
Lương Thành Long cười đến có chút xấu hổ: Thanh Hồng, đừng tức giận nữa, đúng rồi! Em nói lần này rốt cuộc là ai hãm hại em chứ? Lương Thành Long cố ý chuyển hướng trọng tâm câu chuyện.
Lâm Thanh Hồng nói : Cút đi, không liên quan tới anh!
Lương Thành Long nói : Thanh Hồng, một phụ nữ cho dù mạnh mẽ đến đâu, bên người cũng phải có một người đàn ông, em xem, khi tôi đi vắng bên cạnh em, còn có người xấu đánh chủ ý tới em, muốn hãm hại em, nếu không phải gặp Trương Dương, chuyện này sẽ phiền toái lớn.
Lâm Thanh Hồng nói : Anh đừng ở chỗ này giả mù sa mưa, tôi sẽ đem đơn ly hôn lấy ra, anh nhanh chóng ký tên rồi cút đi cho tôi!
Lương Thành Long nói : Muốn anh kí tên trừ phi anh chết!
Lâm Thanh Hồng nói : Một người đàn ông to lớn như anh, đi ra khỏi cửa ra bên ngoài như thế nào cũng coi như là một nhân vật, làm sao lại vô sỉ như thế chứ?
Lương Thành Long nói : Quá khứ anh đã không biết quý trọng, nhưng hiện tại anh đã biết rõ, trên đời này với anh không có người nào tốt hơn em!
Lâm Thanh Hồng nói : Anh làm tôi buồn nôn! Lúc nàng đứng lên chuẩn bị rời đi thì nhìn thấy Đinh Triệu Dũng cùng Trương Dương cùng nhau đi vào, Trương Dương cười toe toét miệng cười nói: Chị dâu, hom nay trước mặt Lương Thành Long chị phải giúp tôi rửa sạch oan ức, tên này muốn cùng tôi ân đoạn nghĩa tuyệt đó.
Lương Thành Long nói : Không phải tao xin lỗi mày rồi sao?
Lâm Thanh Hồng nói : Loại người tiểu nhân này mà cậu cũng cùng hắn làm bạn sao. Ân đoạn nghĩa tuyệt thì ân đoạn nghĩa tuyệt. Cậu sợ cái gì?
Lương Thành Long nói : Đừng như vậy, anh sai lầm rồi, anh cho các em giải thích còn không được sao? Giết người bất quá là đầu chỉ xuống đất. Nếu không phải quan tâm em, làm sao anh đến nỗi cùng huynh đệ trở mặt chứ?
Lâm Thanh Hồng nói : Thê tử như quần áo. Huynh đệ như tay chân, đương nhiên là huynh đệ quan trọng hơn.
Lương Thành Long nói : Tay chân có thể đứt nhưng quần áo không thể không mặc, anh là người trọng sắc khinh bạn, vì em, anh có tuyệt giao hết với bạn cũng đều không sao.
Đinh Triệu Dũng cùng Trương Dương đồng thời mắng: Vô sỉ! Kỳ thật bọn hắn cũng chỉ là ở phối hợp với Lương Thành Long, hi vọng thông qua chuyện này có thể hỗ trợ cải thiện quan hệ hai người bọn họ.
Biểu hiện của Lương Thành Long cũng không có làm cho Lâm Thanh Hồng cảm động, nàng nhẹ giọng nói: Làm trò đủ rồi thì đi đi thôi. Tôi không thừa hơi chơi đùa với anh!
Trương Dương nói : Không phải nói tìm được vò rượu kia rồi sao?
Lâm Thanh Hồng gật gật đầu, chỉ vào vò rượu trên bàn trà nói : Tìm được rồi, cũng may rượu đêm hôm đó không uống hết, rượu còn lại được người phục vụ thu lại, tôi đi Túy Ông Cư vất vả lắm mới hỏi ra, vì vò rượu này tôi đã bỏ ra một ngàn đồng.
Trương Dương đã đi qua cầm lấy kia vò rượu, quơ quơ, bên trong còn có chừng bốn lạng.
Lương Thành Long tiến đến bên cạnh Trương Dương nói: Trong rượu này trộn lẫn xuân dược sao?
Trương Dương gật gật đầu, khẽ mở nắp bình, cẩn thận nghe nghe, đêm hôm đó hắn cũng không để ý, lúc ấy chỉ nếm một ngụm, hiện tại lấy được vò rượu này, hắn mới thật sự cảm nhận, bên trong hẳn là có chứa Ngũ Thạch Tán.
Lâm Thanh Hồng nói : Tôi đã lấy ra một ít mẫu giao cho bạn trong viện nghiên cứu sinh hóa, nhờ cô ấy giúp xét nghiệm thành phần.
Trương Dương nói : Có thể nghĩ ra được ai bỏ thứ này vào trong rượu hay không ?
Lâm Thanh Hồng lắc đầu nói: Không biết, chuyện này dừng ở đây đi, tôi thật sự vô cùng buồn, thực xin lỗi, công ty của tôi còn có chuyện quan trọng, không thể nói chuyện cùng các anh. Nàng hướng bọn hắn hạ lệnh trục khách.
Trương Dương cùng Đinh Triệu Dũng nhìn nhau, xem ra Lâm Thanh Hồng đã quyết tâm ly hôn với Lương Thành Long. Trước khi bọn hắn rời khỏi biệt thự của Lâm Thanh Hồng, không qua bao lâu Lương Thành Long cũng theo đi ra, vẻ mặt có vẻ thực sự uể oải, trong tay mang theo vò rượu kia.
Đinh Triệu Dũng nói : Anh mang rượu này ra ngoài làm gì?
Lương Thành Long nói : Thứ này hại người. Tôi sợ cô ấy không cẩn thận lại uống hết.
Đinh Triệu Dũng cùng Trương Dương cùng nhau nở nụ cười.
Lương Thành Long mặt mày ủ dột : Thực sư là uất ức, ai mẹ nó lại âm hiểm như vậy chứ, lại có thể bỏ thuốc một phụ nữ?
Đinh Triệu Dũng nói : Người bỏ thuốc khẳng định có mục đích, có phải muốn lợi dụng ảnh chụp này uy hiếp Lâm Thanh Hồng hay không?
Trương Dương nói : Tôi nghe chị dâu nói, người đem ảnh chụp đưa cho cô ấy xem chính là chồng trước Trình Quốc Bân của cô ấy!
Lương Thành Long nói : Làm sao hắn lại nhận được ảnh chụp? Tôi là chồng của Lâm Thanh Hồng, cho dù muốn hại Thanh Hồng, cũng phải đem ảnh chụp lấy cho tôi xem trước chứ? Không có lý gì đưa cho chồng trước xem ?
Đinh Triệu Dũng nói : Anh hoài nghi chuyện này có liên quan với Triệu Quốc Bân?
Trương Dương nói : Tôi cảm thấy người này cũng có vấn đề, chuyện xảy ra vào lúc ban đêm, sáng sớm hôm sau hắn đã có ảnh chụp đến tìm chị dâu, hơn nữa nhanh như vậy đã nhận được ảnh chụp, nếu như là đối thủ làm ăn muốn lợi dụng ảnh chụp này uy hiếp chị dâu, cũng không thể áp dụng thủ đoạn như vậy, trực tiếp tìm chị dâu không phải tốt hơn sao? Vì sao lại đưa chồng trước? Vì sao phải cho anh biết? Căn bản là muốn phá hư tình cảm hai người các vị.
Lương Thành Long nói : Trình Quốc Bân lúc trước không muốn ly hôn với Lâm Thanh Hồng, là bởi vì hắn ở bên ngoài..., cho nên Thanh Hồng mới kiên trì ly hôn với hắn.
Đinh Triệu Dũng nói : Lâm Thanh Hồng cũng thật là bất hạnh, chồng trước bên ngoài..., anh lại gây ra chuyện Bạch Yến kia, co ấy không căm tức mới là lạ!
Lương Thành Long nói : Được rồi, tôi cũng áy náy muốn chết, tôi sẽ đi tìm Trình Quốc Bân hỏi cho rõ ngay bây giờ.
Trương Dương chủ động xin đi giết giặc nói : Tôi với anh đi thôi! Tôi am hiểu quan sát mặt mũi lời nói, từ cuộc nói chuyện của các anh, tôi sẽ có thể phán đoán ra hắn có phải nói thật hay không.
Trình Quốc Bân tiếp Lương Thành Long cùng Trương Dương ở trong phòng làm việc. Nhìn thấy Lương Thành Long, vẻ mặt hắn buồn cười nói: Lương tiên sinh nhanh như vậy đã tới, anh hẳn là vì chuyện của Thanh Hồng đi.
Lương Thành Long gật đầu nói: Đội trưởng Trình, hôm nay tôi tới là muốn tìm anh hỏi một chút chuyện.
Trình Quốc Bân cười nói: Hỏi đi, có việc gì cứ hỏi, xem ở trên mặt mũi Thanh Hồng, nếu tôi có thể giúp gì cho anh thì nhất định sẽ giúp!
Lương Thành Long nghe được lời này thực sự không thoải mái, ngươi dựa vào cái gì xem ở trên mặt mũi Thanh Hồng, ta mới là chồng hiện tại của Lâm Thanh Hồng.
Lương Thành Long nói : Tôi nhận được một số tấm ảnh chụp, không khác lắm so với tấm ảnh anh đưa cho vợ tôi. Lương Thành Long nhân mạnh riêng chữ vợ tôi, là muốn làm cho Trình Quốc Bân hiểu được, đó là vợ của mình, không có bất cứ quan hệ nào với Trình Quốc Bân
/2583
|