Y Thủ Che Thiên

Chương 103: Ly khai di tích

/655


Trước mặt là mộtkhông gian cực kỳ quái dị, ngoại trừ dưới chân của mình là đá hoa cương, bốnphía phảng phất đều là nước, một mảnh màu xanh lam xen lẫn không gian trongsuốt, cùng với sóng nước dao động dịu dàng, thoạt nhìn thật mỹ lệ dịthường.

Bởi vì có những sóngnước, nên đá hoa cương trên mặt đất phản xạ ánh hào quang, nàng thậm chí có thểcảm nhận được nước chảy làm cho trong không khí thêm ẩm ướt, nhưng cảm giác nàyngược lại thêm vài phần tươi mát.

Lúc này, bên cạnh củanàng cũng không có Hàn Như Liệt, xem ra bọn họ mỗi người ở một không gian độclập, có lẽ Hàn Như Liệt ở ngay bên cạnh nàng, chỉ là trong mắt nhìn không tới màthôi, đối với thủ đoạn lúc trước kia ở tại thời điển vừa tiến vào cũng đã lĩnhgiáo rồi.

Bất quá như vậy cũngrất tốt, tự mình một người tiếp nhận khảo nghiệm, so với một nhóm người cùng mộtchỗ thêm mấy phần yên tĩnh, thêm vài phần tỉnh táo.

Loại tình huống nàycũng không có tiếp tục lâu, thanh âm già nua và xa xưa lần nữa lại vang lên bêntai Mộ Chỉ Ly: "Ngươi tên là gì?"

Lời này vừa nói ra,Mộ Chỉ Ly thấy trước mặt xuất hiện một đạo thân ảnh, thân thể của hắn cao chừngtầm 1m9, đang mặc một kiện trường bào màu đen Tường Long đường viền tơ vàng, xemqua cũng biết là tuyệt hảo thượng phẩm, nhưng mà Mộ Chỉ Ly rung động chính làTường Long đồ án sợ là không phải người bình thường có thể mặc a, xem ra vị nàykhông chỉ thực lực cường đại, mà thân phận cũng không đơn giản.

Hướng bên trên nhìnlại, lúc này mới nhìn rõ khuôn mặt nam tử, không như nàng hình dung ban đầu, namtử ước chừng bốn mươi lăm tuổi, khuôn mặt hình vuông, mày kiếm mắt sáng, chỉ làđơn giản đứng ở đó, nhưng trên mặt lại tràn đầy uy nghiêm, nhất cử nhất động đóhiển thị rõ không giận mà uy.

Chính là nghe thanhâm kia, nàng còn tưởng rằng là một lão giả cao tuổi, không nghĩ tới lại là namtử trung niên, nhưng Mộ Chỉ Ly trong lòng cũng rõ ràng, hiện tại chứng kiếntuyệt đối không phải tuổi chân thật của hắn, từ trên thực lực vị cường giả nàyđủ khả năng nhìn ra, ít nhất được sống mấy trăm năm đi à nha!

"Vãn bối Mộ Chỉ Ly,bái kiến tiền bối." Mộ Chỉ Ly xoay người thở dài nói, ánh mắt đã từ vị cường giảdi chuyển đến mặt đất, lộ ra rất là khiêm tốn.

Vừa rồi nàng đã thửcùng Thiên Nhi câu thông, thế nhưng mà cũng giống lúc trước nghe thấy chút khôngâm thanh, tin tức nào, không biết là có phải Thiên Nhi lo lắng vị cường giả nàysẽ phát hiện ra nàng còn có cái không gian đặc thù, tóm lại bị chặt đứt liên hệ,đã từng xảy ra một lần như vậy, nàng bây giờ cũng không lo lắng giống như lúctrước vậy.

Tần Ngạo Thiên nhẹgật đầu, nói: "Mười sáu tuổi, Toàn Thiên Cảnh cao nhất, miễn cưỡng được gọi làcó năng lực."

Mộ Chỉ Ly tâm thầnngưng tụ, đối với việc hắn có thể xem ra tu vi của mình nàng không kinh ngạc, đểcho nàng kinh ngạc chính là hắn lại có thể liếc xem ra tuổi của mình, nghe haichữ “miễn cưỡng”, Mộ Chỉ Ly hé miệng.

"Tiền bối, ngài... Vìsao lại ở chỗ này?" Nàng có thể cảm nhận được máu thịt chân thật của hắn, nhưngnếu là hắn không chết như lời đồn..., tại sao lại kiến tạo cái này di tích? Đâychính là niên đại rất xưa a!

Nghe vậy, Tần NgạoThiên cũng mỉm cười, chỉ là nụ cười kia bên trong nhiều thêm vài phần bất đắcdĩ: " Bây giờ ta ở trước mặt ngươi chẳng qua là lúc trước lưu lại một ít ảo giácmà thôi, đợi đến lúc có người đã tiếp nhận truyền thừa của ta, chính là ta sẽhoàn toàn biến mất trên thế giới này."

Nghe được lời nói củaTần Ngạo Thiên..., Mộ Chỉ Ly giờ mới hiểu được tới, trong lòng có thêm vài phầnphiền muộn, tiền bối thực lực cường đại như vậy, cuối cùng cũng biến thành mộtđám đất vàng, quả thật một chuyện tiếc nuối!

Tần Ngạo Thiên hiểnnhiên cũng chú ý tới trong mắt Mộ Chỉ Ly có nhiều phiền muộn cùng tiếc nuối,khóe miệng độ cong lớn ra vài phần: "Trên đời này mỗi người đều có số mệnh, chỉcần mình cảm thấy không hối hận là được."

Nghe vậy, Mộ Chỉ Lynhẹ gật đầu, Tần Ngạo Thiên có thể khai mở như vậy, nàng cần gì phải nghĩ nhiềunhư vậy? Sinh lão bệnh tử vốn là giai đoạn người cần phải trải qua, theo thế kỷhai mươi mốt bình quân tuổi thọ là trăm năm, bất quá đi tới thế giới Thiên HuyềnĐại Lục, tuổi thọ của nàng đã tăng trưởng rất nhiều, nàng còn có cái gì khônghài lòng hay sao?

"Hiện tại, liền chota xem xét tiềm lực của ngươi như thế nào, có hay không có tư cách tiếp nhậntruyền thừa của ta!" Tần Ngạo Thiên lên tiếng nói

Lời này vừa nói ra,Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng không cách nào kháng cự truyền đến, mộtgiây sau nàng đã đứng ở trước mặt Tần Ngạo Thiên, mà Tần Ngạo Thiên tay phải đãkhoác lên bờ vai của nàng.

Một cỗ Thiên Lựccường đại xông vào cơ thể của nàng, thậm chí còn căn bản không có lực lượngchống cự, phải biết rằng trong cơ thể đột nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng khôngđồng dạng như vậy, kết quả bài xích lẫn nhau có thể là vô cùng kinh khủng đấy,trong cơ thể Mộ Chỉ Ly Thiên Lực đang không ngừng đối kháng, mà thân thể củanàng lại rở thành một cái chiến trường.

Tần Ngạo Thiên phảngphất dường như thèm để ý những thứ này, phối hợp làm những việc này, tay phảicủa hắn chỉ đơn giản là đặt ở nơi này, nhưng thật giống như kìm sắt kẹp lấy làmMộ Chỉ Ly căn bản không thể động đậy.

Dùng sự thông minh,Mộ Chỉ Ly lập tức đã đoán được ý tưởng của Tần Ngạo Thiên, hắn hành động như vậylà vì một mặt khảo nghiệm tiềm lực, cốt cách, Thiên Lực của mình vân...vân, mặtkhác là khảo thí tâm trí của mình, có thể hay không chịu được thống khổ nhưvậy.

Là kiên trì hay làcầu xin tha thứ. Nếu là hạng người tâm trí bình thường không cứng cỏi, ở trạngthái thống khổ kịch liệt như vậy, rất có thể chính là bỏ qua, nhưng Mộ Chỉ Lytuyệt đối sẽ không!

Từ khi đi vào ThiênHuyền Đại Lục, xung quanh đã phát sinh hết thảy sự tình đều nói cho nàng một cáiđạo lý, chính là tầm quan trọng của thực lực! Nếu là có thực lực, ngươi chính làtrời! Nếu là không có thực lực, ngươi chính là cặn bã!

Cho nên trong lòngcủa nàng để ý nhất chính là thực lực của mình! Mộ Chỉ Ly mín chặt bờ môi củamình, không để cho mình phát ra chút thanh âm nào, sắc mặt nàng đã gần như trắngbệch, mà nàng càng tập trung tinh thần của mình đi khống chế Thiên Lực hỗn loạntrong cơ thể mình, ý đồ để cho bọn họ không cần đối với cổ lực lượng kia quá mứcbài xích.

Dù sao Thiên Lựctrong thân thể căn bản không cách nào cùng Thiên Lực cường đại của Tần NgạoThiên đánh đồng, mà kinh mạch của mình có thể bởi vì những thứ này mà khả năngbị chấn vỡ! Loại thống khổ này quả thực so tẩy kinh phạt tủy còn muốn thống khổhơn, nàng thần trí vô cùng rõ ràng, thậm chí còn có thể cảm nhận được quá trìnhkinh mạch của mình đứt gãy!

Nàng như trước kiêungạo đứng ở nơi đó, thậm chí còn thân thể chưa từng có chút nhúc nhích! Thân ảnhmảnh khảnh giờ phút này nhìn đúng là yếu đuối, mà đang ở trong thân thể yếu đuốinày có một linh hồn vô cùng cường đại và chấp nhất!

Tại thời điểm ThiênLực Tần Ngạo Thiên mới tiến vào trong cơ thể của Mộ Chỉ Ly, hắn chính là mộtphen kinh ngạc, cơ nhiên là Hỗn Độn Thiên Lực! Khó có thể gặp được kẻ có Hỗn ĐộnThiên Lực, không nghĩ tới hôm nay lại gặp được ở chỗ này!

Mặc dù còn chưa đủlớn, nhưng tin tưởng trong tương lai cũng sẽ trở nên nổi tiếng! Dù sao hắn thấyđược sự lợi hại của Hỗn Độn Thiên Lực. Chỉ là hắn sẽ không vì điểm này mà lựachọn người có tư cách thừa kế hắn, dù sao trên con đường tu luyện, người cóthiên tư tốt tuyệt đối không ít, nhưng mà tại sao cường giả thành danh lại khôngnhiều như vậy? Một nguyên nhân chính trong đó là tâm trí.

Không phải là ngườicó tâm trí cứng cỏi, thiên tư khá hơn nữa cuối cùng cũng chẳng khác gì so vớingười thường.

Tại thời điểm TầnNgạo Thiên nhìn thấy trong mắt Mộ Chỉ Ly kiên trì cùng bất khuất, hắn âm thầmgật đầu, dường như hắn đã tìm được một hạt giống tốt, không đề cập tới nàng làkẻ có được Hỗn Độn Thiên Lực, chỉ là nàng có tâm trí như vậy, thành tựu trongtương lai tất nhiên không đơn giản!

Nhưng mà, theo đóphát hiện của mình ngày càng nhiều, Tần Ngạo Thiên càng thêm kinh ngạc ngày càngnhiều, thậm chí còn hắn cảm thấy đây quả thực không thể tưởng tượngnổi!

Tại thời điểm Mộ ChỉLy phảng phất cảm thấy đã trải qua mấy thế kỷ, Tần Ngạo Thiên đem tay của mình ởtrên vai của nàng buông xuống, khác với bộ dáng lúc trước không để ý chút nào,Tần Ngạo Thiên hiển nhiên không tùy ý như trước.

"Thời gian tu luyệnkhông đến ba năm? Điều này sao có thể?" Dù là hắn kiến thức rộng rãi, cũng chưatừng có nhìn thấy qua chuyện như vậy, loại chuyện này một khi nói ra, căn bảnkhông có người có thể tin tưởng!

Hỗn Độn Thiên Lực chodù là thần kỳ, cũng không có khả năng có hiệu quả như vậy, hắn không nghĩ tớitrên người một tiểu cô nương đơn giản mà có nhiều bí mật như vậy.

Coi như là hắn cũnglà bỏ ra bảy năm thời gian a, lúc ấy đã trở thành thiên tài Thiên Huyền Đại Lục,nhưng xem Mộ Chỉ Ly trước mặt, trong lòng của hắn cũng chỉ có một nghĩ cách:nếu hắn là thiên tài, thì nàng lại nên xưng là cái gì?

Hiện tại trạng tháiMộ Chỉ Ly rất là không tốt, sắc mặt trắng bệch không có chút huyết sắc nào, đổilại người bình thường giờ phút này đã sớm xụi lơ xuống, nhưng vẫn như trước nàngthẳng tắp lưng đứng ở nơi đó.

Chỉ là khi nghe TầnNgạo Thiên nói, Mộ Chỉ Ly trong lòng cũng kinh ngạc tột đỉnh, chuyện này ngoạitrừ nàng cùng Thiên Nhi bên ngoài không có bất kỳ người nào biết rõ, hắn lại cóthể biết rõ, cái này không chỉ để cho nàng bội phục thực lực của hắn, nàng hơnnữa cảm thấy hoảng sợ.

Bí mật bản thân cứnhư vậy phơi ra ánh sáng dưới mí mắt đối phương, loại cảm giác này thật sự làmcho người cảm thấy sợ hãi, phảng phất như đứng ở trước mặt của hắn mình đã biếnthành người trong suốt, không có chút nào bí mật.

Tần Ngạo Thiên lúcnày cũng không rảnh bận tâm đến tình huống của Mộ Chỉ Ly, hắn hoàn toàn đắm chìmtrong ba năm tu luyện đến Toàn Thiên Cảnh cao nhất, sự thật này, quả thực đã phávỡ nhận thức của hắn trước đây, cái này căn bản là chuyện không thể nào, thếnhưng mà hắn cũng xác định chính mình cũng không có tính sai.

Nghĩ vậy, Tần NgạoThiên hai tay lần nữa khoác lên trên người Mộ Chỉ Ly, ánh mắt của hắn gắt gaonhìn chằm chằm vào con mắt Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy ánh mắt của mìnhsau khi bị Tần Ngạo Thiên đối mặt, cả người đều trở nên chóng mặt mơ hồ.

Khi phát hiện tìnhhuống, Mộ Chỉ Ly lập tức cảnh giác, đây là đang thôi miên hay sao? Dùng cách nàyđể tìm ra bí mật của ta? Tuy tại Thiên Huyền Đại Lục nàng cũng chưa bao giờ gặpchuyện như vậy, bất quá cái đó và thuật thôi miên rất giống nhau, hơn nữa khôngcần phản kháng.

Dùng lực lượng củanàng muốn không nhìn tới con mắt Tần Ngạo Thiên điều này hiển nhiên là khôngcách nào làm được, biện pháp duy nhất chính là tinh thần của mình phải kiênđịnh, không cho Tần Ngạo Thiên thừa lúc thấy được.

Tuy nhiên trước mặtTần Ngạo Thiên chỉ là một tia ảo giác, nhưng cái ảo giác này cũng đã bảo lưuđược một bộ phận thực lực Tần Ngạo Thiên trước kia đấy, đối phương nếu muốn giếtnàng cũng không phải một việc khó.

Trong lòng của nàng,bí mật Thiên Sát cổ giới tuyệt đối không thể nói cho người khác biết, cả đời nàycũng sẽ không nói cho người khác biết!

Tinh thần Mộ Chỉ Lytrình độ cứng cỏi sao mà cường hãn? Không nói trước nàng tại Mộ gia đã bị các đệtử trào phúng, nói móc sống trong mười lăm năm, tâm trí như thế nào có thể cùngngười bình thường so sánh, huống chi trí nhớ của hai cái linh hồn lại kẹp cùngnhau ở một chỗ?

Hành động của Mộ ChỉLy lại để cho Tần Ngạo Thiên lại một lần nữa kinh ngạc, vốn cho là dùng thực lựccủa hắn đi điều tra một cái tiểu bối Toàn Thiên Cảnh có thể nói là không cần tốnnhiều sức, nhưng hiện tại hắn không cách nào điều tra ra, thân thể của nàng rõràng đã hư nhược rồi, nhưng nàng cũng có thể chống cự chính mình, cái này cũngnói rõ tinh thần lực của nàng vô cùng cường hãn.

Không có được kếtquả, Tần Ngạo Thiên cũng là bỏ qua, dường như hắn gặp được một tiểu quái vật đầythách đố! Hắn (Tần Ngạo Thiên) vậy mà nhìn không thấu một tiểu nữ oa chỉ cómười sáu tuổi, cái này nếu nói ra thì ai sẽ tin tưởng?

Mộ Chỉ Ly kiên địnhkhông nghi ngờ nhìn Tần Ngạo Thiên, đối với vị này đại nhân này, nàng căn bảnnhìn không thấu ý nghĩ của hắn, nàng cũng không biết mình trở thành người đượcđề cử truyền thừa đến cùng là đúng hay không may mắn.

Quả nhiên người cóthực lực cường đại tâm tư cùng người bình thường có độ chênh lệch lớn, nếu mộtchút không cẩn thận có khả năng đem mạng nhỏ mất ở nơi này.

Tần Ngạo Thiên nhìnthấy trong mắt Mộ Chỉ Ly một tia cẩn thận, trên mặt cũng lộ ra một chút dángtươi cười: "Không nghĩ tới ngươi lại có thể mang cho ta nhiều kinh hỉ như vậy,lúc trước ta thật đúng là khinh thường ngươi rồi."

"Ba năm từ Hậu Thiêncảnh giới đột phá đến Toàn Thiên Cảnh cao nhất, tiềm lực hiển nhiên không cầnphải nói, kẻ có được Hỗn Độn Thiên Lực, tâm trí thành thục, tinh thần lực cườngđại, ngươi thật sự rất không tồi!" Tần Ngạo Thiên gật đầu.

Nghe được lời TầnNgạo Thiên ..., Mộ Chỉ Ly trong mắt như trước tràn đầy cẩn thận, chỉ là đượcnàng che giấu tốt lắm. Đối phương biết rõ nhiều sự tình của nàng như vậy, khôngbiết hắn sẽ làm như thế nào, loại cảm giác này nàng rất không thích, phảng phấtnhư chính mình bị người khác nắm ở trong tay, nàng cực kỳ chán ghét, huống chihắn chuẩn bị điều tra những trí nhớ của mình, để cho nàng cảm thấy nhận lấy vũnhục.

"Mặc dù không biếtđược trên người của ngươi phát sinh cái gì, nhưng ta cũng biết ngươi có rấtnhiều bí mật, bất quá những thứ này cũng không trọng yếu." Trên người Tần NgạoThiên xuất hiện một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ, nhưng mà lời nói xoay chuyển:"Ta chỉ là muốn biết, ngươi có bằng lòng hay không làm đệ tử của ta, tiếp nhậncủa ta truyền thừa?"

Nghe vậy, Mộ Chỉ Lytrên mặt cũng không có sắc vui mừng, cái gì truyền thừa với không truyền thừađấy, nàng đã không thèm để ý, nàng tin tưởng dựa vào cố gắng của mình nàng nhấtđịnh có thể phát triển, chỉ có điều lãng phí một ít thời gian màthôi.

Nhưng là nàng tìnhnguyện lãng phí một ít thời gian, cũng không muốn bị vũ nhục như vậy, nàng vốnlà người kiêu ngạo, trước mặt vị đại nhân thực lực cường đại cho nên nàng kínhtrọng hắn, đây là theo góc độ vãn bối đối với tiền bối, nhưng là nàng cũng khôngcho là mình so với hắn chênh lệch nhiều.

Hắn chỉ có điều sovới mình sinh ra sớm hơn mà thôi, nếu là nàng sinh ra sớm hơn một chút thực lựccủa nàng tất nhiên không phải như bây giờ, tương lai hết thảy ai cũng không thểnói được rõ ràng? Mà nàng tại vì sao phải chịu khuất nhục như vậy?

"Không muốn" Mộ ChỉLy ngẩng đầu lên nhìn Tần Ngạo Thiên, gương mặt tái nhợt phảng phất tràn đầy ánhsáng chói ngời, sáng rọi, trong ánh mắt không hề có ý sợ hãi.

Nghe Mộ Chỉ Ly trảlời, Tần Ngạo Thiên dáng tươi cười cứng lại trên mặt: "Ngươi nói cái gì? Ngươikhông muốn?" Hiển nhiên, Mộ Chỉ Ly trả lời vượt ra khỏi dự liệu của hắn, hắn cănbản là không nghĩ tới sẽ có người cự tuyệt.

Ai cũng biết sự tìnhtiếp nhận truyền thừa là một kiện bánh từ trên trời rớt xuống, có thể không ảnhhưởng tiềm lực, điều kiện tiên quyết là rất nhanh tăng lên thực lực của mình,loại chuyện tốt này ai sẽ cự tuyệt? Nhưng mà trước mặt hắn hết lần này tới lầnkhác lại xuất hiện!

Mộ Chỉ Ly khẳng địnhgật đầu, lần nữa lập lại lời của mình: "Ta không muốn!"

Tần Ngạo Thiên sắcmặt khó coi rất nhiều: "Ngươi vì cái gì không muốn? Ngươi có biết hay không trởthành đệ tử của ta, tiếp nhận truyền thừa của ta ngươi sẽ đạt được bao nhiêu chỗtốt?"

Mộ Chỉ Ly vẫn lắcđầu, trong đôi mắt ngăm đen lộ vẻ trong suốt, không có chút nào tham lam: "Tabiết rõ, nhưng ta vẫn sẽ cự tuyệt."

Song, Mộ Chỉ Ly càngbiểu hiện không bị hấp dẫn, Tần Ngạo Thiên lại càng cảm thấy Mộ Chỉ Ly ưu tú,biểu hiện của nàng quả thực không cách nào bắt bẻ! Thiên tư, tâm trí, năng lựcđều không có nói lại, loại đệ tử này đi đâu tìm a!

Phải biết rằng, vìchuyện truyền thừa, có bao nhiêu người bỏ hết công sức muốn đạt được, đứng trướcmột hấp dẫn cực lớn, có bao nhiêu người có thể cự tuyệt? Có thể nói căn bản làkhông có!

"Ngươi cần phải suynghĩ kỹ càng, đây là cơ hội tuyệt hảo một khi mất đi về sau sẽ không có, ngươithật đúng muốn cự tuyệt? Nếu ngươi thật sự muốn cự tuyệt, có thể bay thẳng đếnphía sau kia, ngươi liền có thể đi ra." Hắn cũng không tin nàng có thể thật sựcự tuyệt.

Mộ Chỉ Ly có chút thởdài: "Cáo từ" mặc dù đối với hành động lúc trước của Tần Ngạo Thiên rất là bấtmãn, nhưng nàng vẫn lễ phép như trước, dù sao đây đang là địa bàn của người ta,hơn nữa chính mình tại trong di tích cũng đã nhận được không ít chỗ tốt, cũngnên làm như vậy.

Mộ Chỉ Ly quay ngườihướng phía sau đi đến, không có chút nào dây dưa dài dòng, thậm chí không chútdo dự.

Nhìn thấy một mànnày, Tần Ngạo Thiên thật sự nóng nảy, vội hỏi: "Đợi một chút "

Mộ Chỉ Ly chuyển conngươi, nhìn Tần ngạo Thiên nói: "Tiền bối còn có cái gì phân phó sao?" Tuy nhiênlời nói rất khách khí, nhưng Mộ Chỉ Ly trên mặt lại không có khiêm tốn nhưvậy.

"Ngươi vì sao phải cựtuyệt? Làm đệ tử của ta không tốt sao? Chỉ cần thuận tiện kế thừa y bát của ta,ta lại không cần ngươi đi làm chuyện gì, thực lực của ngươi lại có thể tănglên..."

Mộ Chỉ Ly nhíu mày,đang lúc nàng chuẩn bị mở miệng, Tần Ngạo Thiên nhưng đã biết nguyên nhân, nói:"Ngươi là vì lúc trước ta thăm dò mà cự tuyệt sao?"

Mộ Chỉ Ly không nóigì như đã chấp nhận, nàng chính là vì vậy.

Thấy Mộ Chỉ Ly imlặng đồng ý, Tần Ngạo Thiên khóe miệng nụ cười đã mở rộng ra, chỉ là trong lờinói lại nhiều thêm vài phần thấm thía: "Ta thừa nhận hành động của ta lúc trướclà có chút quá phận, nhưng cũng bởi vì ta vô cùng kinh ngạc, ta đối với ngươikhông có ác ý, huống chi ta hiện tại chỉ là một tia ảo giác, làm sao có thể làmcái gì?

Chỉ là ta chưa baogiờ từng thấy qua người kỳ lạ như ngươi như vậy, trên người có nhiều bí mật, chonên ta mới hiếu kỳ. Ngươi về sau đi ra ngoài, tuyệt đối không thể nói cho ngườikhác biết ngươi mới tu luyện gần ba năm, nếu không ngươi sẽ mang đến tai họathật lớn, ở trên Thiên Huyền Đại Lục bởi vì ghen ghét mà người hại người chếtthật sự nhiều lắm.

Tại lúc thực lựcngươi còn yếu, phải học được tạm giấu đi tài năng, nếu quá cương sẽ dễ gãy,ngươi có hiểu không?" Tần Ngạo Thiên đã đem ngạo khí trên mặt diệt hết, có lẽtrước mặt loại thiên tài như Mộ Chỉ Ly này, thật sự là hắn không cũng có gì đángkiêu ngạo.

Lúc này, Tần NgạoThiên như phảng phất chỉ là một vị tiền bối bình thường, như hướng dẫn cho vãnbối một ít tri thức, cái này cải biến thật sự là quá lớn, nhưng mà nghe Tần NgạoThiên nói, nhìn trong mắt không có chút ý đồ nào, thái độ của nàng chần chờ,nhưng lại thích hợp gật đầu: "Đa tạ tiền bối chỉ điểm."

"Ta ở trên đời tạo radi tích này, mục đích là vì tìm được một vị đệ tử hợp tâm ý ta, tựa như ông trờichú định, ta sớm đã dự liệu được trong năm nay ta sẽ gặp được đệ tử hợp tâm ýta, cho nên di tích năm nay mới hiện thế, hôm nay lúc nhìn thấy ngươi, ta biếtrõ ta sẽ gặp.

Mà nguyên nhân tamuốn tìm một vị đệ tử là vì ta ở trên đời này còn có một ít tiếc nuối, ta đãkhông cách nào làm được." Nói đến đây, Tần Ngạo Thiên trên mặt toát ra thần sắcđau thương, mà ánh mắt của hắn thì phảng phất đã vượt qua hết thảy trước mặtnghĩ tới sự tình trước kia: "Ngươi nguyện ý nghe chuyện xưa của tasao?"

Nhìn trong ánh mắtTần Ngạo Thiên mơ hồ toát ra tưởng niệm, Mộ Chỉ Ly do dự một lát nhưng lại nhẹgật đầu.

...

Một thángsau.

Mộ Chỉ Ly xuất hiện ởbên ngoài di tích, mà trước kia vốn là một tòa thành di tích xinh đẹp, lúc nàyđã không có người lại đi chú ý, kia cửa ra vào máu tươi vẫn đỏ tươi như trước,chỉ có như vậy cũng đủ chứng minh lúc trước hết thảy đã từng phát sinh chuyệngì.

Nhìn di tích này, MộChỉ Ly trên mặt lại lộ ra mấy phần thương cảm, hướng về di tích có chút khomngười, nói: "Sư phụ, đệ tử nhất định sẽ hoàn thành tâm nguyện củangười."

Ở bên trong di tích,nàng đã biết câu chuyện của Tần Ngạo Thiên, anh hùng khó qua ải mỹ nhân, coi nhưlà Tần Ngạo Thiên cường giả như vậy trong lòng cũng có một đoạn nhi nữ tìnhtrường khó có thể quên, lúc trước hắn tuổi trẻ tâm cao khí ngạo, một lòng chỉnghĩ đến truy cầu thực lực cao nhất, không để ý đến hồng nhan tri kỷ bêncạnh, bởi vì thói quen có nàng làm bạn, cho nên liền không cảm thụ đến sự quantrọng của nàng.

Mỗi lần xem nhẹ, mỗilần tổn thương, nàng đều nhất nhất nhịn xuống, mà ngày qua ngày, năm qua năm, vịnày hồng nhan tri kỷ kia rốt cục chịu không được nản lòng thoái chí ly khai, TầnNgạo Thiên chỉ cảm thấy một gã nam tử nên dùng thực lực làm trọng, nhi nữ tưtình không nên ngăn cản cước bộ của hắn.

Nhưng mà, từ sau khiđã rời đi, Tần Ngạo Thiên mới hiểu được sự hiện hữu của nàng sớm đã trở thànhthói quen của hắn, không có nàng ở bên cạnh, hắn cảm giác thấy trong lòng mất đimột thứ gì vô cùng trọng yếu, nhưng là vì chủ nghĩa đại nam tử, cho nên hắn mộtmực không muốn thừa nhận, chỉ muốn đem chuyện này vùi sâu tại đáy lòng của mình,không có đi tìm nàng.

Cho đến cuối cùng,hắn muốn đi tìm nàng nhưng đã không có cơ hội, cũng đã trở thành việc mà hắnphải hối tiếc cả đời. Mà nàng thì đã đáp ứng sư phụ, nàng sẽ tìm được hồng nhantri kỷ của sư phụ năm đó, bất luận đối phương còn sống trên đời này hay không,nàng (chỉ Mộ Chỉ Ly)đều đem lời của sư phụ truyền đạt cho lại nàng ấy(chỉ hồngnhan tri kỷ của sư phụ).

Nghe xong câu chuyệncủa Tần Ngạo Thiên, Mộ Chỉ Ly trong lòng nhiều thêm vài phần cảm khái, tuy nhiênkhông biết tình yêu của mình đang ở nơi nào, nhưng rất rõ ràng, nàng không hivọng chính mình đi trên con đường như Tần Ngạo Thiên mà hối hận cảđời.

Mộ Chỉ Ly rời đi núiTử Vân chính là trở lại chỗ ở của mình ở khách sạn, hiện tại trong khách sạnhiển nhiên không có nhiều người như lúc trước, dù sao di tích biến mất, tất cảmọi người đã đi trở về.

Nàng về đây, nguyênnhân là vì lúc trước cùng Trầm Duệ Thu hẹn tới nơi này tụ hợp, nàng muốn thichâm cho Trầm Duệ Thu để trị liệu phần tổn thương ở chân, mặc dù mình đến thờigian hơi muộn một chút, nhưng có lẽ bọn hắn cũng sẽ không rời đi.

Dù sao lúc trước bọnhắn đã nói chờ bọn hắn trong di tích đi ra tới nơi này, không gặp không về, nàngtin tưởng bọn họ đều hết lòng tuân thủ lời hứa hẹn.

Huống hồ, lấy LăngLạc Trần bọn hắn đối với vết thương ở chân Trầm Duệ Thu rất coi trọng, quả quyếtsẽ không buông tha cho. Cho nên nàng cũng không lo lắng vấn đề này.

Thời điểm Mộ Chỉ Lymới vừa đến khách sạn, thanh âm quen thuộc từ phía sau của nàng truyền ra: "Mộcô nương "


/655

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status