Y Thủ Che Thiên

Chương 102: Truyền thừa

/655


Nghe được hai chữnương tử này, Mộ Chỉ Ly cũng phản xạ có điều kiện quay đầu lại, quả nhiên gặpđược Hàn Như Liệt. Dù sao tại trước mặt mọi người không chút nào để ý hô lên haichữ nương tử, sợ là cũng chỉ có một mình hắn rồi.

Càng chủ yếu chính làgiọng nói của hắn, tuy thời gian một ngày mà thôi, nhưng đối với xưng hô thế nàyMộ Chỉ Ly lại vô cùng quen thuộc.

Lúc này Hư Không trảmcùng Vạn Nguyên Quy Nhất kiếm pháp chiêu thức thứ bảy đã va chạm ở thời khắccuối cùng, bốn phía trên tường tro bụi đều bong ra bay lả tả, tất cả mọi ngườiđi tới đều đứng ở cửa ra vào, dù sao hiện tại đi vào hiển nhiên là tai bay vạgió, duy chỉ ngoại trừ có một người.

Hàn Như Liệt bướcnhanh đi tới bên người Mộ Chỉ Ly, hẳn nhiên dùng tu vi của hắn là cảm nhận đượcthực lực cả hai, nam tử áo xanh kia thực lực so với Mộ Chỉ Ly lớn hơn hẳn, cáinày vạn nhất Chỉ Ly không địch lại công kích, chẳng phải là toàn bộ rơi xuốngngười của nàng?

Mộ Chỉ Ly hiển nhiêncũng không nghĩ tới Hàn Như Liệt sẽ vọt tới trước mặt của mình, vội hỏi: "Ngươiqua tới làm cái gì?" Tuy nhiên lời nói có chút nghiêm túc, nàng đã suy đoán suynghĩ của Hàn Như Liệt.

Nghe vậy, Hàn NhưLiệt nhếch miệng cười cười, bộ dáng tà mị đủ để cho mọi người mê muội: "Nương tửcó việc, đương nhiên vi phu là phải xuất hiện rồi...!"

"Oanh" một tiếng nổmạnh kịch liệt vang tới, vũ kỹ của bọn hắn đụng nhau đúng là đưa tới bạo tạc nổtung, trước tiên Hàn Như Liệt liền đem Mộ Chỉ Ly ôm vào trong ngực trốn ra chỗxa.

Nam tử áo xanh cũngrất nhanh lách mình tránh ra, còn lại sóng xung kích phân biệt đánh úp về phíahai người Mộ Chỉ Ly cùng nam tử áo xanh, uy lực sóng xung kích không thể khinhthường, nếu là bị đánh trúng thì sợ là cũng phải trọng thương.

Đang ở thời điểm sóngxung kích đó sắp đến trước mặt Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt một tay vung lên, mộtkhối bình chướng vô hình liền xuất hiện ở trước mặt của bọn họ, cứ thế kiênquyết đem xung kích toàn bộ chặn lại, một phần cũng không thể va chạm vào haingười bọn họ.

So với việc hai ngườithong dong, bên kia nam tử áo xanh cũng không có may mắn như vậy, dù sao dựatheo ý nghĩ của hắn, Mộ Chỉ Ly thực lực so với hắn muốn thấp hơn một cấp, hẳn vũkỹ uy lực tự nhiên là không thể cùng mình đánh đồng rồi, cho dù không đề cậptới thực lực, bọn hắn một người là siêu cấp đại thế gia, một người thì là tiểubối không biết tên, vũ kỹ của bọn hắn đẳng cấp tự nhiên cũng là có chênh lệchđấy.

Tại đây dưới nhữngđiều kiện đó, hắn tin tưởng chính mình tuyệt không có khả năng thất bại, chỉ cầnsau một kích này, Mộ Chỉ Ly chắc chắn phải thua! Cho dù có thể sống sót cũng làcòn nửa cái mạng mà thôi, mà hắn có thể đem giải quyết triệt để!

Nhưng mà, hắn tuyệtđối không nghĩ tới vũ kỹ uy lực của Mộ Chỉ Ly đúng là cùng hắn tương xứng, đâyquả thực đã vượt quá tưởng tượng của hắn!

Ra sức ngăn cản sóngxung kích, nhưng hắn cũng không có thực lực như Hàn Như Liệt kia, dù cho ra sứcchống cự cũng tránh không được bị thương.

"Phốc phốc" mộttiếng, nam tử áo xanh hộc ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt vài phần, tinhthần càng là uể oải rất nhiều, có lẽ bị thương rất nghiêm trọng.

Đem làn dư âm còn lạitriệt để biến mất về sau, mọi người kinh hãi nhìn xem một mảnh mật thất bừa bộn,mặt đất vô cùng chắc chắn giờ phút này xuất hiện một cái hố cực lớn, bọn họ đềungây người ở bên trong di tích một tháng, tự nhiên biết rõ cái mặt đất này cóbao nhiêu cứng rắn.

Không ít người saukhi nhìn thấy một màn này thì bước nhanh rời đi, hiển nhiên thực lực của hai bênđều muốn vượt qua thực lực của bọn hắn, đi vào không chiếm được chỗ tốt khôngnói, nói không chừng cái mạng nhỏ của mình đều mất ở nơi này rồi.

Có thể tại trong ditích đợi lâu như vậy mọi người hiển nhiên cũng là người thông minh, đương nhiênlà biết rõ như thế nào là tự bảo vệ mình.

Lúc này còn lại đềulà những người thực lực không kém, sau khi Hàn Như Liệt hướng về phía bọn hắnnhìn thoáng qua, tất cả mọi người lựa chọn rời đi, bảo bối trân quý là không tệ,nhưng Hàn Như Liệt lại không phải là người mà bọn hắn có thể đắc tộiđược.

Bọn hắn không có nắmchắc có thể giết được Hàn Như Liệt, như vậy bọn hắn chỉ có một lựa chọn, đóchính là rời đi, bằng không thì Hàn Như Liệt chỉ cần nhìn chằm chằm vào bọn hắnthì bọn hắn đã có thể xong đời.

Hiển nhiên, Mộ Chỉ Lycũng chú ý tới một màn này, xem ra thân phận Hàn Như Liệt không đơn giản a! Thựclực của những người này không tầm thường, lại xem ý trên mặt mũi của hắn thì đãđi ra, điều này cũng nói rõ Hàn Như Liệt có đủ thực lực cùng bối cảnh để làm chobọn hắn kinh sợ.

Nam tử áo xanh bịtrọng thương đã không đủ sức gây sự, hắn hiện tại chỉ là chèo chống lấy chínhmình đứng nguyên tại chỗ nhìn xem hai người bọn họ.

"Hàn Như Liệt, ta vàngươi ngày thường không oán, không thù, vì sao phải giúp nàng ta?" Nam tử áoxanh mặt âm trầm mở miệng nói, biết rõ thân phận địa vị Hàn Như Liệt, hắn đốivới Hàn Như Liệt gần đây đều là đứng xa mà trông, dù sao hắn không phải là ngườimà mình có thể đắc tội.

Bình thường, loạichuyện này từ trước cho tới bây giờ Hàn Như Liệt sẽ không ra tay, nhưng hôm nayhắn lại ra tay, cái này thật sự không phải tác phong của hắn a! Trong đầu độtnhiên nhớ tới lời nói lúc trước Hàn Như Liệt hướng về phía Mộ Chỉ Ly, một giọtmồ hôi lạnh theo trán của hắn chảy xuôi mà xuống, hắn gọi nàng là nươngtử?

Cái này... Làm sao cóthể? Hắn cho tới bây giờ đều chưa từng nghe nói tới chuyện Hàn Như Liệt có nươngtử, thêm vào lúc trước Lăng Lạc Trần cứu Mộ Chỉ Ly, hắn còn cho rằng bọn họ haingười là có tình ý, nhưng bây giờ lại đi ra một người như Hàn NhưLiệt.

Chính là một nữ tửkhông có danh tiếng gì mà có thể làm cho hai vị thiên chi kiêu tử vì nàng ta màsi mê, thật là hồng nhan họa thủy! Hắn không nghĩ tới có một ngày chính mình sẽthua ở trong tay của nữ nhân!

"Nàng là nương tử củata, ngươi khi dễ nương tử của ta, chẳng lẽ lại còn muốn ta khoanh tay đứngnhìn hay sao?" Hàn Như Liệt khóe miệng giơ lên một nụ tươi cười, chỉ là trong nụcười này lại bao hàm lấy một tia ngoan lệ, tổn thương người của hắn đây làchuyện hắn không dễ dàng tha thứ nhất, bất luận trước đó có nhân tình hay không:"Chẳng lẽ ngươi không biết tính cách của ta sao?"

Nghe được Hàn NhưLiệt khẳng định, nam tử áo xanh mở miệng lần nữa, chỉ là lần này thanh âm rõràng muốn thấp đi một chút: "Lúc trước, ta không biết nên đắc tội, tất nhiên vềsau sẽ không rồi, mong rằng Hàn công tử có thể tha ta một mạng."

Hiện tại hắn ở vàoyếu thế, không ai so với hắn tinh tường tình huống của mình có bao nhiêu khókhăn, nếu bọn họ quyết định giết mình, chính mình căn bản không có đánh lạiđược, chỉ có thể chịu nhận tội để xem còn có hay không một con đườngsống.

Dựa theo ý nghĩ MộChỉ Ly trong lòng tự nhiên là muốn triệt để giải quyết, như vậy mới có thể vĩnhviễn tuyệt hậu hoạn, nếu không một khi để cho hắn trở về, nhất định hậu hoạn vôcùng, nam tử áo xanh này có lẽ không dám trả thù Hàn Như Liệt, nhưng là mình thìcũng không chắc là hắn sẽ bỏ qua.

Mộ gia là một tiểugia tộc chắc chắn là không cách nào gánh chịu được sự trả thù đại gia tộc, nếukhông Mộ gia lúc trước cũng không bởi vì gia tộc kia làm khó dễ mà biến thành bộdáng hôm nay, nàng tuyệt đối sẽ không lại để cho chuyện như vậy phát sinh lầnnữa.

Nghe vậy, Hàn NhưLiệt khóe miệng độ cong càng mở rộng: "Tiền Ích, ngươi cho rằng ta sẽ làm raquyết định ngu xuẩn như vậy sao, hôm nay ngươi ở lại đây cùng đệ đệ của ngươi màlàm bạn a!"

Âm thanh vừu dứt, HànNhư Liệt một chưởng trực tiếp bổ về phía Tiền Ích, tốc độ cực nhanh thậm chívượt qua khả năng con người có thể nhìn thấy, thời điểm Mộ Chỉ Ly phát giác thìTiền Ích đã bị chết.

Trong lòng đối vớithực lực Hàn Như Liệt càng có thêm vài phần sợ hãi thán phục, ít nhất nàng cảmgiác không ra thực lực Hàn Như Liệt đến tột cùng mạnh bao nhiêu, hiển nhiênkhông hề nghi ngờ nếu so với Tiền Ích thì mạnh hơn nhiều lắm.

Giải quyết xong TiềnÍch, Hàn Như Liệt mới xoay đầu lại nhìn Mộ Chỉ Ly nói: "Nương tử, hồi lâu khôngthấy, có từng nhớ vi phu không?"

Mộ Chỉ Ly hiển nhiênkhông nghĩ tới Hàn Như Liệt ở đằng kia giống như quả quyết giết Tiễn Ích xongquay đầu lại sẽ cùng mình nói lời này, không khỏi quăng cho hắn một câu nói: "Vôlại "

Lúc trước, Hàn NhưLiệt rời, đi lưu lại tờ giấy nói tương lai sẽ đi tìm nàng, nhưng mà lúc đó đãcách hơn một năm nhưng lại không xuất hiện, tuy nói trong lòng của nàng cũngkhông chờ mong gì, nhưng cũng nhớ rõ đấy, nàng cho rằng hắn đã quên rồi, thậmchí còn nghĩ tương lai bọn họ cũng sẽ không gặp lại.

Chỉ là không nghĩ tớilại ở chỗ này lần nữa nhìn thấy hắn, nghe được trong miệng hắn gọi nương tử,chẳng biết tại sao cảm thấy có chút buồn cười.

Phản ứng của Mộ ChỉLy rơi vào trong mắt Hàn Như Liệt lại trở thành vẻ hờn dỗi, so với bộ dáng bìnhthường trong trẻo lạnh lùng, ngược lại có nhiều thêm vài phần thú vị, hồi lâukhông thấy, dường như nàng vẫn như vậy không có thay đổi gì, nguyên bản vốn làhai chữ mắng chửi người "Vô lại" tại lúc hắn nghe tới giống là âm thanh của tựnhiên.

"Nương tử, tai saonàng lại tới thành Ngải Y này? Như thế nào cùng người Tiền gia gây ra mâuthuẫn?" Hàn Như Liệt mở miệng hỏi

"Ta không phải nươngtử của ngươi!" Mộ Chỉ Ly lần nữa cường điệu điểm này, nàng cho tới bây giờ chưabao giờ nghĩ như Hàn Như Liệt vừa thấy mặt liền gọi mình là nương tử: "Chỉ làngẫu nhiên đến nơi này, nghe nói có di tích Viễn Cổ hiện thế, cho nên mới tớixem xét thôi.

Về phần Tiền gia, tạinúi Tử Vân, thời điểm trên đỉnh núi cũng đã cùng bọn họ có mâu thuẫn rồi, khôngnghĩ tới trong này gặp được. Mà vừa rồi tranh đấu là bởi vì " Mộ Chỉ Ly đem Tửtâm hồn chướng đan lấy ra.

Hàn Như Liệt là ngườithông minh, cho dù dấu diếm cũng không thể gạt được, huống hồ Mộ Chỉ Ly cũngkhông định dấu diếm hắn.

"Tử tâm hồn chướngđan?" Nhìn thấy hộp trong tay Mộ Chỉ Ly, dù Hàn Như Liệt cũng là kinh ngạc mộtphen, trong mắt một hồi lửa nóng, hắn tự nhiên cũng nghe nói qua Tử tâm hồnchướng đan, chỉ có điều là dược sư có thể luyện chế ra Tử tâm hồn chướng đanthật sự là quá ít.

Không có nghĩ, tớiđây lại sẽ có thể thấy được trọng bảo, phải biết Tử tâm hồn chướng đan một khixuất hiện, cho dù là thế lực bọn hắn lớn thế nào cũng sẽ tranh chấp đoạt đấy, dùsao một viên Tử tâm hồn chướng đan rất có thể lại để cho một gia tộc xuất hiệnmột gã cao thủ.

Nếu là Hậu Thiên caothủ ăn hết Tử tâm hồn chướng đan mà nói đó là 100% khả năng đột phá đến TiênThiên, chỉ là như vậy sử dụng không khỏi quá lãng phí một chút.

Mộ Chỉ Ly gật đầu,dùng thân phận Hàn Như Liệt thì việc nhận biết ra Tử tâm hồn chướng đan cũngbình thường, đang lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị đem đan dược đưa cho Hàn Như Liệt, HànNhư Liệt nhưng lại đem đan dược hướng trong ngực Mộ Chỉ Ly đẩy tới, nói: "Nàngtranh thủ thời gian cất kỹ, Tử tâm hồn chướng đan giá trị xa xỉ, nếu là bị ngườibên ngoài nhìn thấy, sợ là sẽ sinh lòng ác ý, chuyện này nàng chớ có nói rangoài biết không?"

Dù sao thất phu vôtội, mang ngọc có tội a!

Nhìn thấy động tácHàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly kinh ngạc một hồi, khi Hàn Như Liệt nhìn thấy Tử tâm hồnchướng đan, có vẻ ham muốn, nhưng mà hắn lại không có muốn chiếm hữu chút nào,cái này...

Gặp Mộ Chỉ Ly bấtđộng nhìn mình, Hàn Như Liệt vẻ mặt bất đắc dĩ sờ lên gương mặt anh tuấn củachính mình nói: "Nương tử, vi phu biết rõ chính mình tướng mạo tuấn mỹ, lạikhông nghĩ rằng nàng lại si mê như vậy, nhìn chằm chằm vào ta. Không gấp, nàngcó rất nhiều thời gian cứ từ từ mà xem."

Nghe vậy, đang đắmchìm ở trong lòng cảm giác phức tạp Mộ Chỉ Ly cũng thầm gắt lên một cái: "Ngươiquá tự kỷ rồi!"

"Ha ha, nương tử vẫnnhư vậy, thật đáng yêu, lại để cho vi phu sinh lòng trìu mến a!" Hàn Như Liệtthấy cảm giác mình sau khi nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, tâm tình đột nhiên đã khá nhiều,phảng phất hết thảy đều không trọng yếu..., nàng vẫn có ma lực như vậy, nếukhông như thế nào lại dễ dàng như vậy trộm đi trái tim của hắn?

"Ngươi sao cứ ba hoanhư vậy? Ta không phải nương tử của ngươi, ngươi nên gọi ta Mộ cô nương thì sẽtốt hơn." Bị Hàn Như Liệt một mực hô hào nương tử, trong lòng nàng thật đúng làcảm thấy có vài phần quái dị, nàng rõ ràng đến cùng chuyện gì xảy ra, nếu bịngười bên ngoài nghe được còn không biết sẽ phỏng đoán như thế nàođây!

Hàn Như Liệt lắc đầu:"Nương tử, ta chỉ gọi nàng là nương tử, nàng có thể gọi ta là tướng công, ta sẽkhông để ý."

Hắn không ngại, nhưnglà mình để ý a! Gặp Hàn Như Liệt da mặt dày như vậy, Mộ Chỉ Ly cũng bỏ qua, hiểnnhiên dù nàng nói như thế nào Hàn Như Liệt cũng sẽ không cải biến cách xưng hônày rồi, thôi thôi, nếu vẫn rối rắm cái vụ này thì không biết về sau sẽ thànhnhư thế nào nữa.

Đứng ở bên trongThiên Sát cổ giới, Thiên Nhi nhìn thấy một màn này, trong mắt cũng là lộ ra vẻtươi cười, Chỉ Ly đụng phải Hàn Như Liệt thật giống như đụng phải oan gia, trênđời này còn có người lại để cho Mộ Chỉ Ly không biết ứng phó như thế nào, thậtđúng hiếm có vô cùng!

Mộ Chỉ Ly đem hộp cầmtrong tay đưa đến trước mặt Hàn Như Liệt nói: "Cái này cho ngươi."

Chính nàng vốn làdược sư, tuy nhiên hiện tại không cách nào luyện chế ra, nhưng là nàng tin tưởngsẽ có một ngày nào đó nàng có thể luyện chế ra được, huống hồ lấy thực lực nàngbây giờ cũng không cần dùng đến cái này, Hàn Như Liệt lại lần nữa giúpmình.

Vốn là dựa theo ýnghĩ của nàng, nàng có thể nắm chắc giết được Tiền Ích, dù mình cũng phải trảgiá một cái giá lớn đấy, huống chi về sau lại đưa tới nhiều người như vậy, nếukhông có Hàn Như Liệt xuất hiện kịp thời..., Tử tâm hồn chướng đan này chínhmình chẳng những không cách nào có được, thậm chí tánh mạng cũng không còn, cùngvới tính mạng mà so sánh, thì Tử tâm hồn chướng đan lại không trọng yếu như vậyrồi.

Cho dù là trân quý dịthường, Mộ Chỉ Ly cũng không để ý, về Hàn Như Liệt, tuy nói nàng đối với hắn rấtlà bất đắc dĩ, nhưng nàng cũng không ghét hắn.

Nhìn thấy hành độngcủa Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt cũng có chút kinh ngạc, nhưng quyết đoán lắc đầu, ravẻ tức giận nói: "Nương tử, lần này nàng làm như vậy vì cớ gì, cái này cơ bảnchính là đồ của nàng, nàng cất kỹ đi!"

Hắn tuy muốn có Tửtâm hồn chướng đan, nhưng là đồ vật của vợ hắn, hắn cũng sẽ không động tâm tưgì!

Nghe vậy, Mộ Chỉ Lykhóe miệng lại khơi gợi lên một vòng đường cong mờ, tuy không rõ ràng, nhưngcũng bị Hàn như liệt phát hiện.

"Dùng tu vi của tabây giờ còn không dùng đến, đưa cho ngươi tác dụng sẽ lớn hơn một ít, huống hồnếu không có ngươi cứu được ta..., nó hiện tại cũng không ở chỗ nàyrồi..."

Nhưng mà Hàn Như Liệtlại trực tiếp cắt đứt lời của nàng: "Nàng cất kỹ, đây là của nàng, của nươngtử cũng là của vi phu, của vi phu cũng là của nương tử đúng không? Việc này cũngđừng có nhiều lời. Chúng ta cùng đi địa phương khác của di tích nhìn một cáiđi!"

Đây là lần thứ nhấtMộ Chỉ Ly nhìn thấy sắc mặt Hàn Như Liệt có bộ dạng nghiêm túc như thế, khôngthể nghi ngờ biểu lộ thái độ để cho người khác không thể nói ra lời cự tuyệt,chính là dung nhan tà mị hiện tại thì tà khí càng lớn, nhìn qua bá đạo dịthường.

Sợ đây mới bộ dạngcủa Hàn Như Liệt mà mọi người vẫn chứng kiến a, như vậy uy nghiêm, như vậy báđạo, bất quá cũng hoàn toàn phù hợp với tác phong của hắn, nếu không phải nhưthế..., hắn làm sao có thể làm kinh sợ nhiều người ở đây như vậy?

Mộ Chỉ Ly không biếtbối cảnh Hàn Như Liệt đến tột cùng là cái gì, nhưng là cũng suy đoán là đệ tửcủa cường đại gia tộc, hơn nữa địa vị của hắn tuyệt đối không thấp! Nếu không sẽkhông có nhiều người như vậy biết hắn, nàng còn nhớ rõ lời nói của Tiền Ích, hắnlà người mà Tiền Ích cũng không dám đắc tội a!

Bất quá, không hềnghi ngờ, Hàn Như Liệt một mặt bá đạo lại làm cho người ta cảm thụ một mặt kháccủa hắn.

Gặp Hàn Như Liệt nóinhư vậy, Mộ Chỉ Ly cũng chậm rãi đem Tử tâm hồn chướng đan thu vào, nhìn thấymột màn này, Hàn Như Liệt trên mặt lần nữa khôi phục bộ dáng trước kia nói:"Đúng thế, nương tử như vậy mới nghe lời."

"Ta không phải nươngtử của ngươi!"

...

Kế tiếp, Mộ Chỉ Lycùng Hàn Như Liệt ở cùng một chỗ trong di tích tìm kiếm lấy bảo bối còn lại, vốnMộ Chỉ Ly chuẩn bị cùng Hàn Như Liệt tách ra, dù sao hai người cùng một chỗ córất nhiều điều không tiện, nói thí dụ như bọn hắn tìm được bảo bối thì nên nhưthế nào phân phối, vấn đề vân...vân.

Chỉ là Hàn Như Liệtlại nghiêm trang nói với Mộ Chỉ Ly là hắn lo lắng cho an nguy của nàng, ban đầuở trong mật thất người nhìn thấy nàng cũng không ít, nếu là nàng đi một mình vàlần nữa gặp được những người đó, có thể sẽ nguy hiểm, cho nên Hàn Như Liệt liềnmột mực đi theo bên cạnh Mộ Chỉ Ly, không cho nàng một mình hànhđộng.

Mà như thế nào phânphối vấn đề ở trên, lại để cho Mộ Chỉ Ly càng bất đắc dĩ, mỗi khi bọn hắn tìmđược bảo bối, Hàn Như Liệt đều đem đồ tốt với một tia ý thức kín đáo đưa chonàng, nhưng lại không cho phép cự tuyệt.

Hôm nay, hai ngườilại đồng loạt đi ở phía trước, giữa hai người tự nhiên vẫn là bảo trì một chútkhoảng cách.

Tuy nhiên Hàn NhưLiệt một mực đều cùng Mộ Chỉ Ly thân cận, phối hợp hô hào Mộ Chỉ Ly là nương tử,mà hiển nhiên Mộ Chỉ Ly là không thể nào thừa nhận điểm này đấy, nhưng cũng phảichịu theo hắn gọi như vậy.

"Nương tử, lần nàysau khi từ di tích ra ngoài nàng có tính toán gì không?" Hàn Như Liệt nhìn MộChỉ Ly nghiêng mặt lên tiếng hỏi

"Ta vì sao phải nóicho ngươi biết?" Trong đoạn thời gian này, Hàn Như Liệt đã hỏi nàng rất nhiềuvấn đề, chẳng qua đại đa số nàng đều không có trả lời, nàng thật đúng là có chútít bội phục Hàn Như Liệt, lại có thể một mực hỏi như vậy.

Đường đường thế giađệ tử, lại làm như vậy, nói ra sợ là không có người tin tưởng.

"Vì sao không thể nóicho ta biết?"

"Bởivì..."

...

Nếu là Hàn Dạ biết rõý nghĩ Mộ Chỉ Ly..., nhất định sẽ lập tức gật đầu, đừng nói Mộ Chỉ Ly cảm thấykỳ quái, hắn cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái, cái này nếu để cho những nữ tử khácbiết rõ công tử đối với Mộ cô nương tốt như vậy..., sợ là cũng bị người ghi hậnchết rồi.

Ngày bình thường,công tử có thể phản ứng với nữ tử khác một câu thôi cũng đủ làm cho đối phươngrất là vui vẻ rồi, mà bây giờ lại là hoàn toàn điên đảo rồi, tựa hồ là Mộ cônương phản ứng công tử một phen, công tử đều cảm giác thấy cao hứng, cái này nóira ai mà tin a!

Phảng phất như thayđổi thành một người khác vậy, bất quá trong lòng của hắn cũng là vui vẻ, dù saotừ lúc Mộ cô nương xuất hiện, công tử vui vẻ không ít, chỉ cần công tử có thểcao hứng là tốt rồi.

Ba người ở trong ditích lục tục tìm được không ít đồ đạc, Mộ Chỉ Ly đi theo sau lưng Hàn Như Liệtphát hiện bọn hắn đối với di tích Viễn Cổ dường như có nghiên cứu rất sâu, rấtnhiều địa phương nàng căn bản đều không nghĩ tới có mật thất, bọn hắn đều có thểtìm kiếm ra, đây cũng là nguyên nhân vì sao bọn họ thu hoạch tương đốikhá.

Hiệu suất của bọn họlà kinh người, huống chi Hàn Như Liệt cùng Hàn Dạ thực lực đều rất cường, gặpđược nguy hiểm hai người đều có thể loại bỏ hết, bởi vậy nàng lại phảng phấtgiống như trở thành người không có việc gì, chỉ là đi theo sau lưng Hàn NhưLiệt, nguy hiểm gì đều không có.

Loại cảm giác này lạiđể cho nàng cảm thấy được bảo hộ, cũng có thêm vài phần thất bại, thực lực củamình cùng bọn hắn chênh lệch vẫn là rất lớn a, vì vậy, Mộ Chỉ Ly lần nữa hạquyết tâm, nàng nhất định phải càng thêm cố gắng đề tăng tu vi củamình.

Nhưng mà, Mộ Chỉ Lykhông biết là, Hàn Như Liệt đối với thực lực của nàng cũng có vài phần kinhngạc, lấy gia thế Mộ Chỉ Ly ở đây đến tuổi này mà có thể có được thực lực nhưvậy đã là vô cùng khó rồi, huống chi chính mình lúc trước vừa mới gặp được nàngthì nàng vừa mới đột phá Tiên Thiên mà thôi, mà bây giờ đã đạt đến Toàn ThiênCảnh cao nhất, có lẽ không được bao lâu nữa là có thể đạt tới Ngự Thiên cảnhrồi.

Loại tốc độ này thậtđúng là để cho người sợ hãi thán phục, một năm thời gian cơ hồ có thể vượt quahai cấp liền, tốc độ này nói ra đủ để cho mọi người ghé mắt.

Mấy ngày nay ở chung,Mộ Chỉ Ly cũng phát hiện ra một mặt tinh tế tỉ mỉ của Hàn Như Liệt, hắn rấtquan tâm săn sóc nàng, lại để cho nàng cảm thấy có chút thụ sủng nhược kinh,càng có chút ít không biết ứng đối như thế nào, bất quá mỗi lần ở thời điểm nhưvậy, Hàn Như Liệt sẽ nói chuyện vui đùa đem cái cục diện xấu hổ này giảiđi.

Lúc hai người đang đitới, một thanh âm già nua và xa xưa truyền vào trong tai hai người: "Những ngườiđược đề cử của ta, hiện tại đã đến thời điểm ta lựa chọn rồi, đồng loạt vàođi!"

Những lời này xuấthiện đột nhiên, chỉ là sau những lời này nói, thấy hai người mi tâm màu vàng ấnký đóng dấu phát sáng lên, Mộ Chỉ Ly nhìn thấy trên trán Hàn Như Liệt cũng có ấnký đóng dấu giống mình, không khỏi mở miệng nói: "Ngươi cũng thế..."

Hàn Như Liệt cũnghiểu ý của Mộ Chỉ Ly, lập tức cười gật đầu: "Nương tử cùng vi phu quả nhiên làtrời sinh một đôi a." Bất quá rất nhanh, Hàn Như Liệt sắc mặt nghiêm túc vàiphần: "Nương tử, sau khi đi vào thì hết sức tranh thủ, nhưng là nếu không cóbiện pháp tranh thủ thì cũng đừng cưỡng cầu, nếu không sẽ không cách nào thừanhận hậu quả, nàng hiểu không?"

Nhìn trong mắt HànNhư Liệt đều là sự quan tâm tới mình, Mộ Chỉ Ly nhẹ gật đầu: "Ta biết rồi, ngươicũng cẩn thận!"

Tại thời điểm haingười nói dứt lời, hai luồng cột sáng màu vàng chiếu rọi trên người hai người,một màn này cũng đồng thời phát sinh trên người ở các địa phương khác trong ditích, cột sáng màu vàng đem thân thể của bọn hắn chiếu rọi trở thành màu vàngsáng lạn, cả người phảng phất đều xuất hiện khí tức thánh khiết.

Mà ở chân của bọnhắn, cái bệ Liên hoa (hoa sen) màu vàng cũng xuất hiện, nói thì chậm mà xảy rathì nhanh, mất ba giây thời gian, Hàn Dạ phát hiện công tử cùng Mộ cô nương đềubiến mất không thấy.

Bất quá nhìn thấy mộtmàn này hắn cũng không có chút nào kinh hoảng, hắn đi theo Hàn Như Liệt bênngười, đối với những chuyện này cũng biết sơ lược, vì vậy hắn đành ngồi xuốngtại chỗ, công tử bọn họ là từ nơi này đi ra, đến lúc đó cũng tất nhiên sẽ về tớiđây, chính mình chỉ phải ở chỗ này chờ là thuận tiện.

Mộ Chỉ Ly chỉ cảmthấy cái cột sáng màu vàng kia chiếu rọi trên người của mình lộ ra vô cùng thoảimái, phảng phất từng tế bào đều có thể nhẹ nhàng hô hấp, toàn thân mệt mỏi trongnháy mắt biến mất sạch sẽ, nếu một mực đứng ở bên trong cột sáng, đối với thânmình sẽ có chỗ tốt rất lớn, di tích Viễn Cổ quả nhiên thần kỳ!

Rất nhanh, Mộ Chỉ Lythấy trước mắt tối sầm, thời điểm mở to mắt lần nữa, nàng đã ở một địa phươngkhác rồi.


/655

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status