Tùy Qua gật đầu, sau đó nói:
- Nhưng họ là bộ môn bí mật, muốn phỏng vấn nhất định là không thực tế. Nhưng họ cũng có thời điểm phối hợp công an hành động, loại tình huống đó có thể cho phép phỏng vấn hiện trường, theo dõi đưa tin, nếu như cô có hứng thú, tôi sẽ liên hệ giúp cô là được.
- Vậy tôi cảm ơn anh trước.
Lam Lan nối.
- Kỳ thật Lam tỷ, nếu cô cần phỏng vấn hiệp khách anh hùng, kỳ thật tôi biết một đối tượng phỏng vấn tuyệt hảo.
Tùy Qua nghiêm trang nói.
- Ai vậy?
Lam Lan hỏi.
- Tôi.
Biểu tình Tùy Qua vẫn thật đứng đắn.
- Anh đi chết đi!
Lam Lan kêu lên:
- Anh đúng là một tiểu lưu manh! Còn là hiệp khách gì chứ.
Lúc này An Vũ Đồng nói một câu bên tai Lam Lan.
Thanh âm rất thấp nhưng Tùy Qua nghe được, nàng muốn báo cho Lam Lan biết Đường Vũ Khê đã về nhà.
Lý Nghệ Cơ lại đi mở cửa, tiếp tục bị đả kích.
Tối nay ngay cả Đường Vũ Khê, Ngưu Tiểu Hoa, Trầm Quân Lăng cũng trang điểm lộng lẫy vô cùng.
Tâm tư phụ nữ quả nhiên không hề khác nhau chút nào.
Trầm Quân Lăng mặc váy dài màu đỏ rượu, thoa son tím, vừa có vẻ lãnh diễm lại dễ thương.
Đường Vũ Khê mặc sườn xám phong cách thanh hoa, thoạt nhìn thanh nhã mà cao quý.
Làm Tùy Qua không nghĩ tới chính là, Ngưu Tiểu Hoa lại mặc Hán phục tiểu hoa hồng nhạt, có vẻ duyên dáng yêu kiều, thư hương bích ngọc.
Lúc này hắn đột nhiên bật cười.
- Ca, áo của em không đẹp sao?
Ngưu Tiểu Hoa nghĩ Tùy Qua chê cười quần áo của nàng, có chút ngượng ngùng nói:
- Là Trầm tỷ nói cho em biết tối nay phải mặc trang trọng một chút, nói anh khó được hứng trí tự mình xuống bếp một lần. Nhưng em nhìn thấy lễ phục dạ hội đều lộ lưng hay lộ vai, em thật sự không quen, cho nên…để sau này chờ em thích ứng sẽ mặc lễ phục đi.
- Không phải, quần áo của em rất đẹp.
Tùy Qua cười nói:
- Anh chỉ cười không biết hôm nay là trường hợp gì mà lại giống như quần tinh nhấp nháy thôi.
- Tiệc tối chừng nào thì bắt đầu vậy?
Trầm Quân Lăng đi thẳng vào vấn đề, nhìn vào phòng ăn:
- Sao không thấy gì cả đây?
- Đáp án của vấn đề này đợi lát nữa tiếp tục công bố. Nhưng anh muốn lên lầu một chút, mọi người nhận thức lẫn nhau đi.
Tùy Qua dự tính bứt ra trước.
- Anh muốn đi đâu?
Đường Vũ Khê hỏi:
- Không phải tính toán đi gọi nhà hàng mang cơm đến đi?
- Không phải.
Tùy Qua nghiêm trang nói:
- Mọi người ăn mặc chính thức như vậy, anh phải thay đổi bộ quần áo tốt một chút đi. Nếu không chẳng phải là cảnh tượng hoa tươi phân trâu phối hợp?
Tùy Qua định rời đi, lại dặn Lý Nghệ Cơ:
- Tiểu Lý, cô cũng đi thay bộ quần áo khác đi, tôi sẽ trả tiền cho cô sau, chúng ta không thể hạ thấp cấp bậc bữa tối ah.
Lý Nghệ Cơ vừa nghe trong lòng càng tức giận, thầm nói bữa tiệc tối này của ngươi lại có cấp bậc gì, mặc cho xinh đẹp lại không thấy có gì đặc biệt, không chừng hắn gọi nhà hàng mang thức ăn tới gạt mọi người cho xong.
Nhưng Tùy Qua thật sự đi lên lầu thay một bộ tây phục, chỉ vài phút đã đi xuống lầu, trên người mặc âu phục màu đen, nhìn qua cũng rất có dáng vẻ.
- Trang phục cùng đạo cụ không tệ, không biết bữa cơm tối nay cấp bậc thế nào, mọi người đều đang thật chờ mong đâu.
Đường Vũ Khê cười nói.
- Yên tâm đi, mời mọi người đến phòng ăn ngồi xuống trước đã.
Tùy Qua ra vẻ thần bí, cuối cùng ngồi xuống cười nói:
- Anh xem trong ti vi, những người thờ đạo Cơ Đốc trước bữa ăn thường cầu nguyện. Bằng không mọi người cũng thử xem một chút, sau đó sẽ có mỹ thực xuất hiện trước mặt mọi người. Nhưng không cần cầu nguyện Jesus ban mỹ thực, cầu nguyện anh ban mỹ thực là được.
- Đánh cuộc đi, nếu anh còn tiếp tục ra vẻ huyền bí, em sẽ trực tiếp gọi nhà hàng mang thức ăn tới!
Đường Vũ Khê không nhịn được nói.
Tùy Qua bất đắc dĩ, thở dài nói:
- Vốn định cùng mọi người chơi một lần ma thuật cao thâm, kết quả Vũ Khê lại không cho chơi. Được, khúc nhạc dạo biểu diễn trực tiếp bỏ qua, anh bắt đầu biểu diễn đây.
Nói xong Tùy Qua xốc lên khăn trải bàn.
Ngay nháy mắt khăn trải bàn xốc lên, một bàn thức ăn rõ ràng hiện ra trước mặt mọi người.
Thật sự là một bàn mỹ vị ngon lành, thoạt nhìn cảnh đẹp ý vui, hương khí bốn phía, nhưng mà…
Hình như toàn bộ đều là thức ăn chay!
Hơn nữa đa số đều là rau dưa trái cây có sẵn, không dùng dao xử lý.
- Đây là kết quả anh tự mình xuống bếp?
Trầm Quân Lăng kinh ngạc nhìn một bàn thức ăn:
- Cà rốt, salad trộn, rau trộn cải thìa, măng…còn có dưa chuột, cà chua, thậm chí anh còn chưa cắt qua. Tùy Qua, anh thật sự lợi hại ah!
- Em cảm thấy bữa tiệc tối của anh rất có sáng ý!
Ngưu Tiểu Hoa ủng hộ Tùy Qua.
- Ha ha…nhìn xem, vẫn là tiểu Hoa hiểu biết, tinh mắt nhất.
Tùy Qua cười nói:
- Bàn tiệc tối này chẳng những sáng ý, hơn nữa còn có phẩm vị. Mọi người đều là mỹ nữ, nghĩ tới đã chán ghét thưởng thức thịt ca, cho nên anh mới nghĩ ra một bàn thức ăn chay. Mặt khác nhắc nhở một chút, chẳng những do anh tự mình xuống bếp làm, thậm chí còn tự tay trồng rau dưa.
- Khoác lác!
Lý Nghệ Cơ nghe xong lời này của Tùy Qua, nhịn không được hừ một tiếng, âm thầm khinh bỉ Tùy Qua. Nàng thầm nhủ tên nham hiểm kia thậm chí còn chưa bước chân vào phòng bếp, còn không biết xấu hổ nói mình vào bếp. Còn nữa, người này thật sự là trâng tráo, dám nói những thức ăn kia là do chính tay hắn trồng ra, thật sự quá khoa trương.
Chẳng những Lý Nghệ Cơ không tin, ngay cả mọi người cũng không tin.
- Tiểu Lý…
Lúc này Đường Vũ Khê gọi Lý Nghệ Cơ, làm cho nàng giật mình vội vàng đáp lời:
- Đường tiểu thư…có sự tình gì cô dặn dò là được!
- Đừng khẩn trương, cùng nhau qua dùng cơm đi.
Đường Vũ Khê ôn hòa nói.
- Không, tôi là một người hầu, sao có thể…
Ánh mắt Lý Nghệ Cơ nhìn Tùy Qua. Người khác nói thế nào cũng không quan trọng, nàng chỉ nghe lời của tên nham hiểm kia.
- Gọi cô tới thì tới đi.
Tùy Qua nói:
- Tùy ý một chút, đừng làm như tôi là chủ nô vạn ác vậy.
Lý Nghệ Cơ thầm nhủ ngươi còn lợi hại hơn chủ nô, nhưng cũng không xem là vạn ác, ai bảo bổn cô nương cũng hưởng được không ít đan dược từ trên người ngươi đâu.
- Có thức ăn nhưng không rượu sao được.
Tùy Qua nói, trong tay toát ra một bình bạch ngọc, mùi hương bốn phía, ngửi được là mùi rượu xen lẫn hương hoa.
- Đây là rượu gì mà thơm như vậy?
An Vũ Đồng không nhịn được hỏi một câu.
- Rượu Bách Hoa.
Tùy Qua tự tay rót đầy rượu cho mỗi người. Rượu này đúng là Bách Hoa tửu, nhưng dùng linh thảo nhưỡng thành, do Ảnh Phong thu thập mật dùng phương pháp bí chế ủ rượu mà thành, còn chưa có tên, Tùy Qua mới mang ra uống thử.
- Nói thế nào rượu này của anh cũng làm bữa ăn rạng rỡ không ít đâu.
Lam Lan nói:
- Tùy Qua, trước khi uống rượu cũng nên có một chủ đề gì đi?
- Chủ đề, là vì nghênh đón em gái của tôi đến Đông Giang, chúc mừng nàng thi đậu vào Đông đại.
Tùy Qua giơ chén rượu lên, nhìn Ngưu Tiểu Hoa:
- Tiểu Hoa, chuyện này anh không để bụng, thật sự ngượng ngùng. Chén rượu này xem như anh bồi tội, cũng chúc mừng cho em.
- Nhưng họ là bộ môn bí mật, muốn phỏng vấn nhất định là không thực tế. Nhưng họ cũng có thời điểm phối hợp công an hành động, loại tình huống đó có thể cho phép phỏng vấn hiện trường, theo dõi đưa tin, nếu như cô có hứng thú, tôi sẽ liên hệ giúp cô là được.
- Vậy tôi cảm ơn anh trước.
Lam Lan nối.
- Kỳ thật Lam tỷ, nếu cô cần phỏng vấn hiệp khách anh hùng, kỳ thật tôi biết một đối tượng phỏng vấn tuyệt hảo.
Tùy Qua nghiêm trang nói.
- Ai vậy?
Lam Lan hỏi.
- Tôi.
Biểu tình Tùy Qua vẫn thật đứng đắn.
- Anh đi chết đi!
Lam Lan kêu lên:
- Anh đúng là một tiểu lưu manh! Còn là hiệp khách gì chứ.
Lúc này An Vũ Đồng nói một câu bên tai Lam Lan.
Thanh âm rất thấp nhưng Tùy Qua nghe được, nàng muốn báo cho Lam Lan biết Đường Vũ Khê đã về nhà.
Lý Nghệ Cơ lại đi mở cửa, tiếp tục bị đả kích.
Tối nay ngay cả Đường Vũ Khê, Ngưu Tiểu Hoa, Trầm Quân Lăng cũng trang điểm lộng lẫy vô cùng.
Tâm tư phụ nữ quả nhiên không hề khác nhau chút nào.
Trầm Quân Lăng mặc váy dài màu đỏ rượu, thoa son tím, vừa có vẻ lãnh diễm lại dễ thương.
Đường Vũ Khê mặc sườn xám phong cách thanh hoa, thoạt nhìn thanh nhã mà cao quý.
Làm Tùy Qua không nghĩ tới chính là, Ngưu Tiểu Hoa lại mặc Hán phục tiểu hoa hồng nhạt, có vẻ duyên dáng yêu kiều, thư hương bích ngọc.
Lúc này hắn đột nhiên bật cười.
- Ca, áo của em không đẹp sao?
Ngưu Tiểu Hoa nghĩ Tùy Qua chê cười quần áo của nàng, có chút ngượng ngùng nói:
- Là Trầm tỷ nói cho em biết tối nay phải mặc trang trọng một chút, nói anh khó được hứng trí tự mình xuống bếp một lần. Nhưng em nhìn thấy lễ phục dạ hội đều lộ lưng hay lộ vai, em thật sự không quen, cho nên…để sau này chờ em thích ứng sẽ mặc lễ phục đi.
- Không phải, quần áo của em rất đẹp.
Tùy Qua cười nói:
- Anh chỉ cười không biết hôm nay là trường hợp gì mà lại giống như quần tinh nhấp nháy thôi.
- Tiệc tối chừng nào thì bắt đầu vậy?
Trầm Quân Lăng đi thẳng vào vấn đề, nhìn vào phòng ăn:
- Sao không thấy gì cả đây?
- Đáp án của vấn đề này đợi lát nữa tiếp tục công bố. Nhưng anh muốn lên lầu một chút, mọi người nhận thức lẫn nhau đi.
Tùy Qua dự tính bứt ra trước.
- Anh muốn đi đâu?
Đường Vũ Khê hỏi:
- Không phải tính toán đi gọi nhà hàng mang cơm đến đi?
- Không phải.
Tùy Qua nghiêm trang nói:
- Mọi người ăn mặc chính thức như vậy, anh phải thay đổi bộ quần áo tốt một chút đi. Nếu không chẳng phải là cảnh tượng hoa tươi phân trâu phối hợp?
Tùy Qua định rời đi, lại dặn Lý Nghệ Cơ:
- Tiểu Lý, cô cũng đi thay bộ quần áo khác đi, tôi sẽ trả tiền cho cô sau, chúng ta không thể hạ thấp cấp bậc bữa tối ah.
Lý Nghệ Cơ vừa nghe trong lòng càng tức giận, thầm nói bữa tiệc tối này của ngươi lại có cấp bậc gì, mặc cho xinh đẹp lại không thấy có gì đặc biệt, không chừng hắn gọi nhà hàng mang thức ăn tới gạt mọi người cho xong.
Nhưng Tùy Qua thật sự đi lên lầu thay một bộ tây phục, chỉ vài phút đã đi xuống lầu, trên người mặc âu phục màu đen, nhìn qua cũng rất có dáng vẻ.
- Trang phục cùng đạo cụ không tệ, không biết bữa cơm tối nay cấp bậc thế nào, mọi người đều đang thật chờ mong đâu.
Đường Vũ Khê cười nói.
- Yên tâm đi, mời mọi người đến phòng ăn ngồi xuống trước đã.
Tùy Qua ra vẻ thần bí, cuối cùng ngồi xuống cười nói:
- Anh xem trong ti vi, những người thờ đạo Cơ Đốc trước bữa ăn thường cầu nguyện. Bằng không mọi người cũng thử xem một chút, sau đó sẽ có mỹ thực xuất hiện trước mặt mọi người. Nhưng không cần cầu nguyện Jesus ban mỹ thực, cầu nguyện anh ban mỹ thực là được.
- Đánh cuộc đi, nếu anh còn tiếp tục ra vẻ huyền bí, em sẽ trực tiếp gọi nhà hàng mang thức ăn tới!
Đường Vũ Khê không nhịn được nói.
Tùy Qua bất đắc dĩ, thở dài nói:
- Vốn định cùng mọi người chơi một lần ma thuật cao thâm, kết quả Vũ Khê lại không cho chơi. Được, khúc nhạc dạo biểu diễn trực tiếp bỏ qua, anh bắt đầu biểu diễn đây.
Nói xong Tùy Qua xốc lên khăn trải bàn.
Ngay nháy mắt khăn trải bàn xốc lên, một bàn thức ăn rõ ràng hiện ra trước mặt mọi người.
Thật sự là một bàn mỹ vị ngon lành, thoạt nhìn cảnh đẹp ý vui, hương khí bốn phía, nhưng mà…
Hình như toàn bộ đều là thức ăn chay!
Hơn nữa đa số đều là rau dưa trái cây có sẵn, không dùng dao xử lý.
- Đây là kết quả anh tự mình xuống bếp?
Trầm Quân Lăng kinh ngạc nhìn một bàn thức ăn:
- Cà rốt, salad trộn, rau trộn cải thìa, măng…còn có dưa chuột, cà chua, thậm chí anh còn chưa cắt qua. Tùy Qua, anh thật sự lợi hại ah!
- Em cảm thấy bữa tiệc tối của anh rất có sáng ý!
Ngưu Tiểu Hoa ủng hộ Tùy Qua.
- Ha ha…nhìn xem, vẫn là tiểu Hoa hiểu biết, tinh mắt nhất.
Tùy Qua cười nói:
- Bàn tiệc tối này chẳng những sáng ý, hơn nữa còn có phẩm vị. Mọi người đều là mỹ nữ, nghĩ tới đã chán ghét thưởng thức thịt ca, cho nên anh mới nghĩ ra một bàn thức ăn chay. Mặt khác nhắc nhở một chút, chẳng những do anh tự mình xuống bếp làm, thậm chí còn tự tay trồng rau dưa.
- Khoác lác!
Lý Nghệ Cơ nghe xong lời này của Tùy Qua, nhịn không được hừ một tiếng, âm thầm khinh bỉ Tùy Qua. Nàng thầm nhủ tên nham hiểm kia thậm chí còn chưa bước chân vào phòng bếp, còn không biết xấu hổ nói mình vào bếp. Còn nữa, người này thật sự là trâng tráo, dám nói những thức ăn kia là do chính tay hắn trồng ra, thật sự quá khoa trương.
Chẳng những Lý Nghệ Cơ không tin, ngay cả mọi người cũng không tin.
- Tiểu Lý…
Lúc này Đường Vũ Khê gọi Lý Nghệ Cơ, làm cho nàng giật mình vội vàng đáp lời:
- Đường tiểu thư…có sự tình gì cô dặn dò là được!
- Đừng khẩn trương, cùng nhau qua dùng cơm đi.
Đường Vũ Khê ôn hòa nói.
- Không, tôi là một người hầu, sao có thể…
Ánh mắt Lý Nghệ Cơ nhìn Tùy Qua. Người khác nói thế nào cũng không quan trọng, nàng chỉ nghe lời của tên nham hiểm kia.
- Gọi cô tới thì tới đi.
Tùy Qua nói:
- Tùy ý một chút, đừng làm như tôi là chủ nô vạn ác vậy.
Lý Nghệ Cơ thầm nhủ ngươi còn lợi hại hơn chủ nô, nhưng cũng không xem là vạn ác, ai bảo bổn cô nương cũng hưởng được không ít đan dược từ trên người ngươi đâu.
- Có thức ăn nhưng không rượu sao được.
Tùy Qua nói, trong tay toát ra một bình bạch ngọc, mùi hương bốn phía, ngửi được là mùi rượu xen lẫn hương hoa.
- Đây là rượu gì mà thơm như vậy?
An Vũ Đồng không nhịn được hỏi một câu.
- Rượu Bách Hoa.
Tùy Qua tự tay rót đầy rượu cho mỗi người. Rượu này đúng là Bách Hoa tửu, nhưng dùng linh thảo nhưỡng thành, do Ảnh Phong thu thập mật dùng phương pháp bí chế ủ rượu mà thành, còn chưa có tên, Tùy Qua mới mang ra uống thử.
- Nói thế nào rượu này của anh cũng làm bữa ăn rạng rỡ không ít đâu.
Lam Lan nói:
- Tùy Qua, trước khi uống rượu cũng nên có một chủ đề gì đi?
- Chủ đề, là vì nghênh đón em gái của tôi đến Đông Giang, chúc mừng nàng thi đậu vào Đông đại.
Tùy Qua giơ chén rượu lên, nhìn Ngưu Tiểu Hoa:
- Tiểu Hoa, chuyện này anh không để bụng, thật sự ngượng ngùng. Chén rượu này xem như anh bồi tội, cũng chúc mừng cho em.
/1780
|