- Đi đi!
Tuỳ Qua cười khẽ một cái, giật người bay lùi lại, còn hàng trăm hàng ngàn giáp lôi lại xuất hiện chung quanh bốn ma đầu này, mở ra quần tinh huyễn diệt trận pháp, bao vât bốn ma đầu ở bên trong.
Bất quá, Tuỳ Qua cũng không cho nổ đám giáp lôi này ngay lập tức, bởi vì hắn biết rõ chỉ dựa vào đám giáp lôi này, muốn một lần xử lý cả bốn tâm ma nguyên anh trung kỳ có vẻ như không có khả năng. Bất quá, việc Tuỳ Qua làm cũng qua suy nghĩ. Muốn hoàn thành nhiệm vụ khí linh Như Mộng giao cho hắn, chỉ dựa vào lực lượng là không cách nào hoàn thành, còn phải dùng tới đầu óc mới được.
Bốn tên ma đầu này sau khi bị quần tinh huyễn diệt trận pháp do giáp lôi tạo thành liền giống hệt như Tuỳ Qua đã nghĩ, không dám lập tức đột phá vòng vây.
- Ta biết rõ, thứ này không làm gì được các ngươi.
Tuỳ Qua bình tĩnh nhìn về phía bốn tên ma đầu kia nói ra, - Chỉ là chắc các ngươi cũng không muốn bị phát nổ đâu. Dẫu sao đi được, nếu như chúng phát nổ, các ngươi cũng không có khả năng bình yên vô sự thoát ra. Cho nên như vầy đi, chỉ cần các ngươi không có ý định vọng động, đám này cũng sẽ không nổ. Nếu như các ngươi mà vọng động, vậy thì ta không cách nào đảm bảo được.
Đương lúc nói chuyện, Tuỳ Qua lại dùng quyền đầu đánh ra thêm một đống hư ảnh thanh đế mộc hoàng giáp, hơn nữa, bên trong mỗi một hư ảnh giáp trụ đều chứa đầy phích lịch nguyên khí châu. Vốn bốn tên ma đầu còn đang do dự không biết có nên xông ra hay không, nhưng khi nhìn thấy lôi giáp bốn phía ngày một nhiều hơn, nhất thời bỏ đi ngay ý niệm này khỏi đầu.
Bởi vì xem tình huống hiện tại, bốn ma đầu cho dù có chạy ra được đi nữa thì e là dù không chết cũng mất một lớp da.
Tuỳ Qua lại đứng bên ngoài quần tinh huyễn diệt trận pháp thả thêm mấy ngàn cái giáp lôi, bấy giờ mới ung dung tời đi, hướng vào nt mà tiến sâu vào.
Ngày càng nhiều ma đầu nhào ra, vô hình, hữu hình, kết đan kỳ, nguyên anh kỳ, đủ loại ma đầu, đều từ chỗ sâu bên trong nt nhào ra.
Trong đầu Tuỳ Qua nhịn không được mà mắng một tiếng, thầm nghĩ thật là đủ xui xẻo, vốn dĩ trước tiên hấp dẫn ma nhân ra, đợi sau khi hấp dẫn phần lớn ‘hoả lực’ của ntc ra, cho nên Tuỳ Qua mới dứt khoát cho nổ đường ra, tạo thành thế đóng cửa đánh chó.
Lại không ngờ tới, đóng cửa đánh chó có vẻ không thể thành, còn trở thành ba ba trong chậu.
Nhưng lúc này đường vào nt đã bị Tuỳ Qua đánh sập, căn bản không còn đường lui nữa. Cho dù có rút lui, ngoài cửa vẫn còn rất nhiều ma vật đợi hắn ra chịu chết. Cho nên, tình cảnh bây giờ của Tuỳ Qua thực sự giống như chỉ còn nước tử chiến tới cùng, không thành công thì thành nhân.
- Giết!
Tuỳ Qua quát lớn một tiếng, thanh đế mộc hoàng giáp trên người mộc văn thanh quang bắn ra, cầm chấn linh sử, lao vào trong biển ma, đồng thời, Tuỳ Qua lại mang một chùm mầm bồng linh thảo ném ở sau lưng.
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Chấn linh sử nhanh chóng xoẹt qua trên không, vô số tâm ma bị chém mất đầu, chỉ có đám ma đầu tu vi đạt tới nguyên anh kỳ mới có thể miễn cưỡng chống đỡ công kích của chấn linh sử, những tâm ma ở kết đan kỳ kia, dưới sự công kích toàn lực một cách điên cuồng của Tuỳ Qua, gần như chỉ một chiêu là toi mạng.
Đồng thời, quyền đầu của Tuỳ Qua cũng không nhàn rỗi, trái phải vươn ra, không ngừng đánh ra sát chiêu như - thảo mộc tri uy- , - thảo mộc câu hủ- , đánh qua nơi nào thì nơi đó cũng có kẻ ngã rạp.
Nhìn thế công kích điên cuồng dồn dập của Tuỳ Qua, nhiều ma đầu đều cảm thấy sợ hãi không thôi, nhất là khi nhìn thấy cảnh tượng đám tâm ma cố gắng tới gần để tấn công Tuỳ Qua đều bị Tuỳ Qua trực tiếp nện cho hồn phi phách tán, càng tăng thêm lực uy hiếp của Tuỳ Qua đối với đám ma vật này.
Chỉ với sức một người, nhưng lại có thể thắng được thiên quân vạn mã.
Rốt cuộc, Tuỳ Qua cũng tới được Trấn Ma Điện bên trong Nhược Thuỷ Cung.
Nơi này, chính là trung khu trận pháp của Nhược Thuỷ Cung.
Tuỳ Qua không chút do dự, xông vào trong trấn ma điện, chưa chi mà Tuỳ Qua đã cảm giác được bên trong trấn ma điện này có một cỗ khí tức vô cùng nguy hiểm tồn tại.
Trong nháy mắt tiến vào trấn ma điện, Tuỳ Qua lập tức giở lại chiêu cũ, cho nổ sập cửa vào cửa cung điện.
Hơn nữa, Tuỳ Qua còn để đám người Lạc Phi Đan và Tây Môn Huyền Tỗn ở lại canh chừng cửa ra vào, không để cho đám ma vật kia trùng kiến thông dạo, tiến vào trong trấn ma điện này.
- Tuỳ tiên sinh, chúng ta phải trấn thủ ở nơi này bao lâu? Lạc Phi Đan hỏi.
- Đợi tới lúc ta trở ra thì thôi. Tuỳ Qua nói.
- Vậy khi nào thì ngươi trở ra?
Xuân Thân Mạnh nhịn không được lên tiếng hỏi.
Bên ngoài ma diễm ngập trời, Xuân Thân Mạnh cảm thấy rời khỏi không gian pháp bảo của Tuỳ Qua thì quá mức nguy hiểm.
- Khi nào phải ra thì tất nhiên sẽ ra.
Tuỳ Qua đáp lại, - Nếu như ta không trở ra, chính là đã mất mạng rồi. Ta chết đi,các ngươi tự nhiên cũng chỉ có thể ở đây liều chết đánh một trận. Ta tin, đám ma vật này nhất định sẽ không chấp nhận cho bất kỳ kẻ nào đầu hàng, bọn chúng chỉ cảm thấy hứng thú với thân thể của các ngươi mà thôi.
Lời này của Tuỳ Qua cũng không phải nói đùa, đám ma vật này căn bản sẽ không tin tưởng tu sĩ nhân loại, hơn nữa bọn chúng vốn cũng giống như ký sinh trùng vậy, ký sinh bên trong thân thể của tu sĩ nhân loại, đương nhiên cũng không cần tu sĩ nhân loại về phe của chúng làm gì.
- Tuỳ tiên sinh, vậy chúng ta đợi ngài.
Tây Môn Huyền Tỗn nói với Tuỳ Qua.
Tuỳ Qua gật gật đầu, để tiết kiệm thời gian, cũng không nhiều lời thêm nữa, nhanh chóng lướt vào sâu bên trong trấn ma điện.
Trấn ma điện này, ý vốn cũng như tên, vốn là một cung điện dùng để trấn áp ma đầu và ma vật, căn cứ theo lời của khí linh Như Mộng thì bên trong trấn ma điện này có trận pháp nối liền với dị vực thế giới, vào một thời điểm cố định mỗi ngày, trận pháp sẽ mở ra thông đạo liên thông tới dị vực thế giới. Nhờ như vậy, nên ma vật ở dị vực thế giới mới có thể tiến vào bên trong như mộng thuỷ cốc.
Chính bởi vì cứ mỗi một thời điểm cố định thì thông đạo nối liền với dị vực thế giới sẽ mở ra, cho nên khoảng thời gian sau này, không gian của như mộng thuỷ cốc cũng không được ổn định lắm, vậy cho nên đám người Lạc Phi Đan và Tây Môn Huyền Tỗn mới có khả năng thông qua nơi này tiến vào bên trong như mộng thuỷ cốc.
Bất quá, nguyên nhân bên trong hiện tại cũng chỉ có mỗi mình Tuỳ Qua biết rõ, đám người Lạc Phi Đan nghiên cứu cách xông vào cửa vào trận pháp bên trong như mộng thuỷ các rất lâu rồi, nhưng không ai biết rõ nguyên nhân ẩn bên trong. Bọn họ chỉ biết là mỗi ngày sẽ có một thời điểm nhất định là dễ mở ra cửa trận pháp và tiến vào bên trong nhất.
Có một vài thứ, khí linh như mộng cũng không nói cho Tuỳ Qua biết, nhưng Tuỳ Qua dựa vào trí tuệ của mình mà đoán ra được kết quả không khác gì mấy.
Tuỳ Qua cười khẽ một cái, giật người bay lùi lại, còn hàng trăm hàng ngàn giáp lôi lại xuất hiện chung quanh bốn ma đầu này, mở ra quần tinh huyễn diệt trận pháp, bao vât bốn ma đầu ở bên trong.
Bất quá, Tuỳ Qua cũng không cho nổ đám giáp lôi này ngay lập tức, bởi vì hắn biết rõ chỉ dựa vào đám giáp lôi này, muốn một lần xử lý cả bốn tâm ma nguyên anh trung kỳ có vẻ như không có khả năng. Bất quá, việc Tuỳ Qua làm cũng qua suy nghĩ. Muốn hoàn thành nhiệm vụ khí linh Như Mộng giao cho hắn, chỉ dựa vào lực lượng là không cách nào hoàn thành, còn phải dùng tới đầu óc mới được.
Bốn tên ma đầu này sau khi bị quần tinh huyễn diệt trận pháp do giáp lôi tạo thành liền giống hệt như Tuỳ Qua đã nghĩ, không dám lập tức đột phá vòng vây.
- Ta biết rõ, thứ này không làm gì được các ngươi.
Tuỳ Qua bình tĩnh nhìn về phía bốn tên ma đầu kia nói ra, - Chỉ là chắc các ngươi cũng không muốn bị phát nổ đâu. Dẫu sao đi được, nếu như chúng phát nổ, các ngươi cũng không có khả năng bình yên vô sự thoát ra. Cho nên như vầy đi, chỉ cần các ngươi không có ý định vọng động, đám này cũng sẽ không nổ. Nếu như các ngươi mà vọng động, vậy thì ta không cách nào đảm bảo được.
Đương lúc nói chuyện, Tuỳ Qua lại dùng quyền đầu đánh ra thêm một đống hư ảnh thanh đế mộc hoàng giáp, hơn nữa, bên trong mỗi một hư ảnh giáp trụ đều chứa đầy phích lịch nguyên khí châu. Vốn bốn tên ma đầu còn đang do dự không biết có nên xông ra hay không, nhưng khi nhìn thấy lôi giáp bốn phía ngày một nhiều hơn, nhất thời bỏ đi ngay ý niệm này khỏi đầu.
Bởi vì xem tình huống hiện tại, bốn ma đầu cho dù có chạy ra được đi nữa thì e là dù không chết cũng mất một lớp da.
Tuỳ Qua lại đứng bên ngoài quần tinh huyễn diệt trận pháp thả thêm mấy ngàn cái giáp lôi, bấy giờ mới ung dung tời đi, hướng vào nt mà tiến sâu vào.
Ngày càng nhiều ma đầu nhào ra, vô hình, hữu hình, kết đan kỳ, nguyên anh kỳ, đủ loại ma đầu, đều từ chỗ sâu bên trong nt nhào ra.
Trong đầu Tuỳ Qua nhịn không được mà mắng một tiếng, thầm nghĩ thật là đủ xui xẻo, vốn dĩ trước tiên hấp dẫn ma nhân ra, đợi sau khi hấp dẫn phần lớn ‘hoả lực’ của ntc ra, cho nên Tuỳ Qua mới dứt khoát cho nổ đường ra, tạo thành thế đóng cửa đánh chó.
Lại không ngờ tới, đóng cửa đánh chó có vẻ không thể thành, còn trở thành ba ba trong chậu.
Nhưng lúc này đường vào nt đã bị Tuỳ Qua đánh sập, căn bản không còn đường lui nữa. Cho dù có rút lui, ngoài cửa vẫn còn rất nhiều ma vật đợi hắn ra chịu chết. Cho nên, tình cảnh bây giờ của Tuỳ Qua thực sự giống như chỉ còn nước tử chiến tới cùng, không thành công thì thành nhân.
- Giết!
Tuỳ Qua quát lớn một tiếng, thanh đế mộc hoàng giáp trên người mộc văn thanh quang bắn ra, cầm chấn linh sử, lao vào trong biển ma, đồng thời, Tuỳ Qua lại mang một chùm mầm bồng linh thảo ném ở sau lưng.
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Chấn linh sử nhanh chóng xoẹt qua trên không, vô số tâm ma bị chém mất đầu, chỉ có đám ma đầu tu vi đạt tới nguyên anh kỳ mới có thể miễn cưỡng chống đỡ công kích của chấn linh sử, những tâm ma ở kết đan kỳ kia, dưới sự công kích toàn lực một cách điên cuồng của Tuỳ Qua, gần như chỉ một chiêu là toi mạng.
Đồng thời, quyền đầu của Tuỳ Qua cũng không nhàn rỗi, trái phải vươn ra, không ngừng đánh ra sát chiêu như - thảo mộc tri uy- , - thảo mộc câu hủ- , đánh qua nơi nào thì nơi đó cũng có kẻ ngã rạp.
Nhìn thế công kích điên cuồng dồn dập của Tuỳ Qua, nhiều ma đầu đều cảm thấy sợ hãi không thôi, nhất là khi nhìn thấy cảnh tượng đám tâm ma cố gắng tới gần để tấn công Tuỳ Qua đều bị Tuỳ Qua trực tiếp nện cho hồn phi phách tán, càng tăng thêm lực uy hiếp của Tuỳ Qua đối với đám ma vật này.
Chỉ với sức một người, nhưng lại có thể thắng được thiên quân vạn mã.
Rốt cuộc, Tuỳ Qua cũng tới được Trấn Ma Điện bên trong Nhược Thuỷ Cung.
Nơi này, chính là trung khu trận pháp của Nhược Thuỷ Cung.
Tuỳ Qua không chút do dự, xông vào trong trấn ma điện, chưa chi mà Tuỳ Qua đã cảm giác được bên trong trấn ma điện này có một cỗ khí tức vô cùng nguy hiểm tồn tại.
Trong nháy mắt tiến vào trấn ma điện, Tuỳ Qua lập tức giở lại chiêu cũ, cho nổ sập cửa vào cửa cung điện.
Hơn nữa, Tuỳ Qua còn để đám người Lạc Phi Đan và Tây Môn Huyền Tỗn ở lại canh chừng cửa ra vào, không để cho đám ma vật kia trùng kiến thông dạo, tiến vào trong trấn ma điện này.
- Tuỳ tiên sinh, chúng ta phải trấn thủ ở nơi này bao lâu? Lạc Phi Đan hỏi.
- Đợi tới lúc ta trở ra thì thôi. Tuỳ Qua nói.
- Vậy khi nào thì ngươi trở ra?
Xuân Thân Mạnh nhịn không được lên tiếng hỏi.
Bên ngoài ma diễm ngập trời, Xuân Thân Mạnh cảm thấy rời khỏi không gian pháp bảo của Tuỳ Qua thì quá mức nguy hiểm.
- Khi nào phải ra thì tất nhiên sẽ ra.
Tuỳ Qua đáp lại, - Nếu như ta không trở ra, chính là đã mất mạng rồi. Ta chết đi,các ngươi tự nhiên cũng chỉ có thể ở đây liều chết đánh một trận. Ta tin, đám ma vật này nhất định sẽ không chấp nhận cho bất kỳ kẻ nào đầu hàng, bọn chúng chỉ cảm thấy hứng thú với thân thể của các ngươi mà thôi.
Lời này của Tuỳ Qua cũng không phải nói đùa, đám ma vật này căn bản sẽ không tin tưởng tu sĩ nhân loại, hơn nữa bọn chúng vốn cũng giống như ký sinh trùng vậy, ký sinh bên trong thân thể của tu sĩ nhân loại, đương nhiên cũng không cần tu sĩ nhân loại về phe của chúng làm gì.
- Tuỳ tiên sinh, vậy chúng ta đợi ngài.
Tây Môn Huyền Tỗn nói với Tuỳ Qua.
Tuỳ Qua gật gật đầu, để tiết kiệm thời gian, cũng không nhiều lời thêm nữa, nhanh chóng lướt vào sâu bên trong trấn ma điện.
Trấn ma điện này, ý vốn cũng như tên, vốn là một cung điện dùng để trấn áp ma đầu và ma vật, căn cứ theo lời của khí linh Như Mộng thì bên trong trấn ma điện này có trận pháp nối liền với dị vực thế giới, vào một thời điểm cố định mỗi ngày, trận pháp sẽ mở ra thông đạo liên thông tới dị vực thế giới. Nhờ như vậy, nên ma vật ở dị vực thế giới mới có thể tiến vào bên trong như mộng thuỷ cốc.
Chính bởi vì cứ mỗi một thời điểm cố định thì thông đạo nối liền với dị vực thế giới sẽ mở ra, cho nên khoảng thời gian sau này, không gian của như mộng thuỷ cốc cũng không được ổn định lắm, vậy cho nên đám người Lạc Phi Đan và Tây Môn Huyền Tỗn mới có khả năng thông qua nơi này tiến vào bên trong như mộng thuỷ cốc.
Bất quá, nguyên nhân bên trong hiện tại cũng chỉ có mỗi mình Tuỳ Qua biết rõ, đám người Lạc Phi Đan nghiên cứu cách xông vào cửa vào trận pháp bên trong như mộng thuỷ các rất lâu rồi, nhưng không ai biết rõ nguyên nhân ẩn bên trong. Bọn họ chỉ biết là mỗi ngày sẽ có một thời điểm nhất định là dễ mở ra cửa trận pháp và tiến vào bên trong nhất.
Có một vài thứ, khí linh như mộng cũng không nói cho Tuỳ Qua biết, nhưng Tuỳ Qua dựa vào trí tuệ của mình mà đoán ra được kết quả không khác gì mấy.
/1780
|