Bất quá, khoé miệng Đế Phàm vẫn rỉ ra vài đường tơ máu, chuyện này có nghĩa là lần đánh lén của Tuỳ Qua ban nãy cũng không phải thất bại hoàn toàn, thân thể Đế Phàm quả thật đã bị thương, đây cũng là nguyên nhân vì sao mà Đế Phàm nổi giận.
Bây giờ, Đế Phàm khôi phục lại như cũ, hơn nữa hắn rốt cuộc cũng quyết định thi triển toàn bộ lực lượng để giết chết Tuỳ Qua rồi!
Lúc này, mặc dù hắn đang rất tức giận, nhưng trong mắt hắn rốt cuộc cũng xem Tuỳ Qua là một đối thủ.
Một đối thủ mà hắn phải đích thân giết chết!
- Nhân bảo hợp nhất, bạch đế kiếm thế!
Đế Phàm đột nhiên quát to một tiếng, cả người và linh khí bạch đế kiếm của hắn hoà làm một thế. Sau khi nhân bảo hợp nhất, thân thể của Đế Phàm cũng sẽ cứng rắn không gì phá nổi như linh khí bạch đế kiếm của hắn, lực lượng của hắn khi công kích cũng sẽ tăng lên rất nhiều, mỗi lần công kích, có thể phát huy ra được lực chiến đấu của tự bản thân hắn và linh khí bạch đế kiếm. mặc dù trạng thái nhân bảo hợp nhất sẽ nhanh chóng tiêu hao nguyên khí, nhưng đối với Đế Phàm mà nói, hắn chỉ cần tốn chút ít thời gian là có thể giết chết được Tuỳ Qua rồi, hao tổn chút nguyên khí thì đã là gì.
- Mẹ nó! Tên này cư nhiên còn biết nhân bảo hợp nhất!
Trong nháy mắt khi nhìn thấy trạng thái nhân bảo hợp nhất của Đế Phàm và bạch đế kiếm, Tuỳ Qua nhất thời cảm thấy tình hình không ổn, hơn nữa còn cực kì không ổn. Dùng tu vi của Đế Phàm, cho dù Tuỳ Qua có ttoanf lực tấn công đi nữa, đến cuối cùng, cũng chỉ có thể tạo thành vết thương nhẹ với hắn, hoàn toàn không cách nào hoàn toàn chặt đứt liên hệ giữa hắn và nguyên anh. Lúc này đâu, Đế Phàm cư nhiên còn thi triển thuật nhân bảo hợp nhất, rõ ràng là muốn nhanh chóng giết chết Tuỳ Qua.
- Thảo mộc tri uy!
Biết rõ suy nghĩ của đối thủ, Tuỳ Qua tự nhiên phải xuất ra thủ đoạn để bảo vệ tính mạng của mình. Thủ đoạn bảo vệ tánh mạng của hắn chính là không ngừng hình thành hư ảnh của thanh đế mộc hoàng giáp ở chung quanh, đám hư ảnh giáp trụ này có thể dùng như giáp lôi, cũng có thể coi như khôi giáp hay một bức tường phòng ngự.
Nhân bảo hợp nhất của Đế Phàm chắc chắn là vô cùng lợi hại, nhưng chắc cũng có nhược điểm của nó, nhược điểm của hắn chính là tiêu hao lượng nguyên khí cực lớn, còn Tuỳ Qua thì phải lợi dụng nhược điểm này, kéo dài thời gian, tiêu hao nguyên khí của Đế Phàm.
Tiêu hao nguyên khí chính là nhược điểm của Đế Phàm, cũng là ưu điểm của Tuỳ Qua.
Chỉ trong nháy mắt, cả trấn ma điện, khắp nơi đều trôi nổi hư ảnh của thanh đế mộc hoàng giáp.
Đám hư ảnh của thanh đế mộc hoàng giáp này, còn tổ hợp thành quần tinh huyễn diệt trận pháp, từ từ vận chuyển, bao vây Đế Phàm ở bên trong, ngăn cách ở giữa, khiến hắn không cách nào trực tiếp phát huy công kích Tuỳ Qua ở cự ly gần được.
- Mấy trò vặt vãnh!
Đế Phàm hừ lạnh một tiếng, - Tiểu tử, ta sẽ cho ngươi thấy, ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, đám tiểu xảo này của ngươi căn bản không đáng một xu!
Tiếng vừa dứt, toàn thân Đế Phàm đã tuôn ra vô số kiếm quang, cư nhiên không thèm đếm xỉa gì tới đánh giáp lôi do thanh đế mộc hoàng giáp tạo thành, trực tiếp xuyên qua lôi khu, vô số giáp xung quanh hắn nổ mạnh lịch liệt, nhưng căn bản lại không cách nào phá giải được trạng thái nhân bảo hợp nhất của hắn. Thân thể Đế Phàm bây giờ cũng kiên cố hệt như bạch đế kiếm của hắn, tựa như không gì phá nổi!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trong vô số tiếng nổ mạnh, cả trấn ma điện không ngừng run lên, nhưng bởi vì cường độ cấu tạo của trấn ma điện này cũng không hề tầm thường, lại có trận pháp và chấm chế phòng hộ, cho nên dù bị nổ mạnh kịch liệt như vậy, vẫn đứng sững không sụp.
Sau khi Đế Phàm xuyên qua lôi khu, liền xuất hiện ngay trước mặt Tuỳ Qua.
- Bạch đế kiếm quyết!
Đế Phàm hừ lạnh một tiếng, oanh một quyền về phía ngực Tuỳ Qua.
Tuỳ Qua lúc này đã sớm chuẩn bị tinh thần, hắn đã khôi phục hình thái nhân loại, bởi vậy nên cs thể phát huy được uy lực của thanh đế mộc hoàng giáp tới mức lớn nhất, nhưng tốc độ và thân pháp lại hạ xuống một bậc, cho nên tốc độ và thân pháp của Tuỳ Qua lúc này so ra đã kém Đế Phàm, đương nhiên không có khả năng né tránh được một quyền này của đối phương.
Cũng may, Tuỳ Qua còn có thiên biến tróc trùng thủ, dùng quyền đối quyền, ngăn cản một quyền nhanh như chớp này của Đế Phàm.
- Thảo mộc câu hủ!
Tuỳ Qua quát lớn một tiếng, lực lượng toàn thân thúc động tới cực hạn.
Bạch đế quyền kiếm của Đế Phàm, là kiểu quyền pháp mà Tuỳ Qua chưa từng thấy, hay nghe qua bao giờ, Tuỳ Qua cũng không biết quyền pháp áo nghĩa này rốt cuộc mạnh tới mức nào, nhưng cũng biết trước là khó có thể chống đỡ. Cho nên, Tuỳ Qua chỉ có thể xốc dậy tinh thần, toàn lực ra tay!
Song kích.
Phát ra một tiếng vang lớn kinh thiên động địa.
Ngay lúc quyền đầu của Tuỳ Qua đánh trúng quyền đầu của đối phương, sinh ra một loại cảm giác quỷ dị, Đế Phàm đánh ra rõ ràng là quyền đầu, nhưng Tuỳ Qua lại cảm giác như quyền đầu của mình đã đánh trúng một thanh kiếm cực kỳ bén nhọn, cảm giác phi thường khó chịu, giống như ngươi đánh nhau với ngươi ta, rõ ràng là nắm đấm đấm trúng người ta, nhưng lại phát hiện giữa nắm tay của hắn ẩn dấu một thanh chuỷ thủ ngắn, kết quả nắm tay của ngươi lại đánh thẳng lên mũi chuỷ thủ vậy.
Thảo mộc câu hủ của Tuỳ Qua, bất luận là đánh trúng quyền đầu hay thân thể của đối phương, cũng có thể tạo thành thương hại cực lớn cho đối phương, lực lượng mang tính huỷ diệt cùng quyền ý có thể huỷ diệt sinh cơ trên thân thể đối phương, khiến cho hắn nhanh chóng héo úa như sương lạnh bao phủ cỏ cây. Thế nhưng, một quyền này lại giống như đánh lên mũi kiếm, không chỉ quyền ý và lực lượng của thảo mộc câu hủ đều bị giảm bớt đi rất nhiều, hơn nữa Tuỳ Qua lập tức cảm giác được từng cơn đau nhói trên tay.
Loại cảm giác đau đớn khi bị đâm này, cũng không phải quyền đầu của Tuỳ Qua bị thương, mà là quyền ý và kiếm ý của đối phương dễ dàng xuyên qua tay của hắn, tiến vào bên trong cơ thể và thế giới tinh thần của hắn, bắt đầu phá hoại thân thể của hắn.
Tu hành giới này, trải qua vạn vạn năm truyền thừa, quả nhiên là tuyệt học xuất hiện không ngớt.
Tuỳ Qua tự tạo ra được ‘tuỳ thị quyền pháp’ đã cảm thấy hơi đắc ý rồi, không ngờ hôm nay nếm thử bạch đế quyền kiếm của Đế Phàm, mới biết rõ tu hành giới to lớn, không chỉ cao thủ tầng tầng, ngay cả tuyệt học cũng xuất hiện không ngừng. bạch đế quyền kiếm này của Đế Phàm, nhìn như quyền, lại như kiếm, đã có quyền ý phách đạo hùng hồn, lại có kiếm ý sắc bén tàn nhẫn.
Kiếm trong ngũ hành có thuộc tính là kim, đặc tính của thanh đế mộc hoàng giáp là mộc. Kim khắc mộc, hơn nữa tu vi của Đế Phàm cao hơn Tuỳ Qua rất nhiều, hơn nữa bạch đế quyền kiếm so ra sắc bén hơn tuỳ thị quyền pháp do Tuỳ Qua tự sáng tạo ra rất nhiều, cho nên khi so bì, kẻ xui xẻo đương nhiên là Tuỳ Qua.
Bây giờ, Đế Phàm khôi phục lại như cũ, hơn nữa hắn rốt cuộc cũng quyết định thi triển toàn bộ lực lượng để giết chết Tuỳ Qua rồi!
Lúc này, mặc dù hắn đang rất tức giận, nhưng trong mắt hắn rốt cuộc cũng xem Tuỳ Qua là một đối thủ.
Một đối thủ mà hắn phải đích thân giết chết!
- Nhân bảo hợp nhất, bạch đế kiếm thế!
Đế Phàm đột nhiên quát to một tiếng, cả người và linh khí bạch đế kiếm của hắn hoà làm một thế. Sau khi nhân bảo hợp nhất, thân thể của Đế Phàm cũng sẽ cứng rắn không gì phá nổi như linh khí bạch đế kiếm của hắn, lực lượng của hắn khi công kích cũng sẽ tăng lên rất nhiều, mỗi lần công kích, có thể phát huy ra được lực chiến đấu của tự bản thân hắn và linh khí bạch đế kiếm. mặc dù trạng thái nhân bảo hợp nhất sẽ nhanh chóng tiêu hao nguyên khí, nhưng đối với Đế Phàm mà nói, hắn chỉ cần tốn chút ít thời gian là có thể giết chết được Tuỳ Qua rồi, hao tổn chút nguyên khí thì đã là gì.
- Mẹ nó! Tên này cư nhiên còn biết nhân bảo hợp nhất!
Trong nháy mắt khi nhìn thấy trạng thái nhân bảo hợp nhất của Đế Phàm và bạch đế kiếm, Tuỳ Qua nhất thời cảm thấy tình hình không ổn, hơn nữa còn cực kì không ổn. Dùng tu vi của Đế Phàm, cho dù Tuỳ Qua có ttoanf lực tấn công đi nữa, đến cuối cùng, cũng chỉ có thể tạo thành vết thương nhẹ với hắn, hoàn toàn không cách nào hoàn toàn chặt đứt liên hệ giữa hắn và nguyên anh. Lúc này đâu, Đế Phàm cư nhiên còn thi triển thuật nhân bảo hợp nhất, rõ ràng là muốn nhanh chóng giết chết Tuỳ Qua.
- Thảo mộc tri uy!
Biết rõ suy nghĩ của đối thủ, Tuỳ Qua tự nhiên phải xuất ra thủ đoạn để bảo vệ tính mạng của mình. Thủ đoạn bảo vệ tánh mạng của hắn chính là không ngừng hình thành hư ảnh của thanh đế mộc hoàng giáp ở chung quanh, đám hư ảnh giáp trụ này có thể dùng như giáp lôi, cũng có thể coi như khôi giáp hay một bức tường phòng ngự.
Nhân bảo hợp nhất của Đế Phàm chắc chắn là vô cùng lợi hại, nhưng chắc cũng có nhược điểm của nó, nhược điểm của hắn chính là tiêu hao lượng nguyên khí cực lớn, còn Tuỳ Qua thì phải lợi dụng nhược điểm này, kéo dài thời gian, tiêu hao nguyên khí của Đế Phàm.
Tiêu hao nguyên khí chính là nhược điểm của Đế Phàm, cũng là ưu điểm của Tuỳ Qua.
Chỉ trong nháy mắt, cả trấn ma điện, khắp nơi đều trôi nổi hư ảnh của thanh đế mộc hoàng giáp.
Đám hư ảnh của thanh đế mộc hoàng giáp này, còn tổ hợp thành quần tinh huyễn diệt trận pháp, từ từ vận chuyển, bao vây Đế Phàm ở bên trong, ngăn cách ở giữa, khiến hắn không cách nào trực tiếp phát huy công kích Tuỳ Qua ở cự ly gần được.
- Mấy trò vặt vãnh!
Đế Phàm hừ lạnh một tiếng, - Tiểu tử, ta sẽ cho ngươi thấy, ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, đám tiểu xảo này của ngươi căn bản không đáng một xu!
Tiếng vừa dứt, toàn thân Đế Phàm đã tuôn ra vô số kiếm quang, cư nhiên không thèm đếm xỉa gì tới đánh giáp lôi do thanh đế mộc hoàng giáp tạo thành, trực tiếp xuyên qua lôi khu, vô số giáp xung quanh hắn nổ mạnh lịch liệt, nhưng căn bản lại không cách nào phá giải được trạng thái nhân bảo hợp nhất của hắn. Thân thể Đế Phàm bây giờ cũng kiên cố hệt như bạch đế kiếm của hắn, tựa như không gì phá nổi!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trong vô số tiếng nổ mạnh, cả trấn ma điện không ngừng run lên, nhưng bởi vì cường độ cấu tạo của trấn ma điện này cũng không hề tầm thường, lại có trận pháp và chấm chế phòng hộ, cho nên dù bị nổ mạnh kịch liệt như vậy, vẫn đứng sững không sụp.
Sau khi Đế Phàm xuyên qua lôi khu, liền xuất hiện ngay trước mặt Tuỳ Qua.
- Bạch đế kiếm quyết!
Đế Phàm hừ lạnh một tiếng, oanh một quyền về phía ngực Tuỳ Qua.
Tuỳ Qua lúc này đã sớm chuẩn bị tinh thần, hắn đã khôi phục hình thái nhân loại, bởi vậy nên cs thể phát huy được uy lực của thanh đế mộc hoàng giáp tới mức lớn nhất, nhưng tốc độ và thân pháp lại hạ xuống một bậc, cho nên tốc độ và thân pháp của Tuỳ Qua lúc này so ra đã kém Đế Phàm, đương nhiên không có khả năng né tránh được một quyền này của đối phương.
Cũng may, Tuỳ Qua còn có thiên biến tróc trùng thủ, dùng quyền đối quyền, ngăn cản một quyền nhanh như chớp này của Đế Phàm.
- Thảo mộc câu hủ!
Tuỳ Qua quát lớn một tiếng, lực lượng toàn thân thúc động tới cực hạn.
Bạch đế quyền kiếm của Đế Phàm, là kiểu quyền pháp mà Tuỳ Qua chưa từng thấy, hay nghe qua bao giờ, Tuỳ Qua cũng không biết quyền pháp áo nghĩa này rốt cuộc mạnh tới mức nào, nhưng cũng biết trước là khó có thể chống đỡ. Cho nên, Tuỳ Qua chỉ có thể xốc dậy tinh thần, toàn lực ra tay!
Song kích.
Phát ra một tiếng vang lớn kinh thiên động địa.
Ngay lúc quyền đầu của Tuỳ Qua đánh trúng quyền đầu của đối phương, sinh ra một loại cảm giác quỷ dị, Đế Phàm đánh ra rõ ràng là quyền đầu, nhưng Tuỳ Qua lại cảm giác như quyền đầu của mình đã đánh trúng một thanh kiếm cực kỳ bén nhọn, cảm giác phi thường khó chịu, giống như ngươi đánh nhau với ngươi ta, rõ ràng là nắm đấm đấm trúng người ta, nhưng lại phát hiện giữa nắm tay của hắn ẩn dấu một thanh chuỷ thủ ngắn, kết quả nắm tay của ngươi lại đánh thẳng lên mũi chuỷ thủ vậy.
Thảo mộc câu hủ của Tuỳ Qua, bất luận là đánh trúng quyền đầu hay thân thể của đối phương, cũng có thể tạo thành thương hại cực lớn cho đối phương, lực lượng mang tính huỷ diệt cùng quyền ý có thể huỷ diệt sinh cơ trên thân thể đối phương, khiến cho hắn nhanh chóng héo úa như sương lạnh bao phủ cỏ cây. Thế nhưng, một quyền này lại giống như đánh lên mũi kiếm, không chỉ quyền ý và lực lượng của thảo mộc câu hủ đều bị giảm bớt đi rất nhiều, hơn nữa Tuỳ Qua lập tức cảm giác được từng cơn đau nhói trên tay.
Loại cảm giác đau đớn khi bị đâm này, cũng không phải quyền đầu của Tuỳ Qua bị thương, mà là quyền ý và kiếm ý của đối phương dễ dàng xuyên qua tay của hắn, tiến vào bên trong cơ thể và thế giới tinh thần của hắn, bắt đầu phá hoại thân thể của hắn.
Tu hành giới này, trải qua vạn vạn năm truyền thừa, quả nhiên là tuyệt học xuất hiện không ngớt.
Tuỳ Qua tự tạo ra được ‘tuỳ thị quyền pháp’ đã cảm thấy hơi đắc ý rồi, không ngờ hôm nay nếm thử bạch đế quyền kiếm của Đế Phàm, mới biết rõ tu hành giới to lớn, không chỉ cao thủ tầng tầng, ngay cả tuyệt học cũng xuất hiện không ngừng. bạch đế quyền kiếm này của Đế Phàm, nhìn như quyền, lại như kiếm, đã có quyền ý phách đạo hùng hồn, lại có kiếm ý sắc bén tàn nhẫn.
Kiếm trong ngũ hành có thuộc tính là kim, đặc tính của thanh đế mộc hoàng giáp là mộc. Kim khắc mộc, hơn nữa tu vi của Đế Phàm cao hơn Tuỳ Qua rất nhiều, hơn nữa bạch đế quyền kiếm so ra sắc bén hơn tuỳ thị quyền pháp do Tuỳ Qua tự sáng tạo ra rất nhiều, cho nên khi so bì, kẻ xui xẻo đương nhiên là Tuỳ Qua.
/1780
|