Kỹ xảo biểu diễn của Tùy Qua không tệ, khiến hai sứ giả không khỏi sửng sốt, theo bọn hắn xem ra, Tùy Qua xúc động phẫn nộ như thế, ra vẻ còn chưa biết chuyện Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong đã bị giết chết.
- Tùy Qua, ngươi đừng giả vờ!
Đàm Hạo Huy hừ lạnh:
- Ngươi giết Hồ Hầu Minh, còn dám chối bỏ?
- Hồ Hầu Minh đã chết? Thật sự? Vậy thật là đáng đời.
Tùy Qua cười lạnh nói:
- Nhưng chết thì chết, món nợ này nếu các ngươi muốn tính lên đầu ta, ta cũng nhận biết. Dù sao ta cũng muốn giết chết hai tên vương bát đản kia!
Bây giờ nghĩ lại chuyện Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong đã làm có chút không quang minh, tuy rằng chuyện cường thủ hào đoạt các ẩn thế tông môn làm qua không ít, nhưng dù sao bọn hắn cũng là đạo giáo, không phải đệ tử ma môn, loại sự tình này nếu đem ra nói công khai, đích thật không thể nào nói nổi. Vì thế Mạc Vân Tiêu ho khan một tiếng:
- Trong chuyện này chỉ sợ còn có ẩn tình khác, ta nghĩ Hoàng Linh Phong đại khái cảm thấy được vị cô nương kia tư chất không tệ, muốn mang về Thục Sơn kiếm tông thu làm đệ tử…
- Đúng vậy, nhất định là như thế.
Đàm Hạo Huy vô sỉ nói:
- Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong đều là nhân tài kiệt xuất của tông môn chúng ta, không biết có bao nhiêu nữ tu ái mộ bọn họ đâu, làm sao có thể…
- Không cần giải thích, đừng nói chuyện dễ nghe như vậy.
Tùy Qua hừ lạnh nói:
- Bọn hắn bắt đi nữ nhân của ta chính là sự thật. Hiện tại bọn hắn chết như thế nào ta không muốn biết, hiện giờ ta chỉ muốn hỏi ngươi, Mạc Vân Tiêu, nữ nhân của ta bị người của Thục Sơn kiếm tông bắt đi, bây giờ hãy giao trả nàng lại cho ta. Về phần để nàng trở thành đệ tử Thục Sơn kiếm tông, loại sự tình này chúng ta trèo cao không nổi!
- Việc này…Tùy Qua…Tùy lão sư, Hoàng Linh Phong cùng Hồ Hầu Minh đều đã bị giết, hơn nữa còn là thi cốt vô tồn, ngươi cho rằng vị cô nương kia…nàng còn sống được sao?
- Ta kháo!
Nghe xong Mạc Vân Tiêu giải thích, Tùy Qua càng thêm phẫn nộ:
- Sao lại như vậy, Thục Sơn kiếm tông không phải thật mạnh mẽ sao, vì sao lại bị người ta làm cho thi cốt vô tồn? Có thể thấy được ngày thường hai tên kia rầm rĩ hiêu trương quen rồi, chỉ sợ bị người oán than dậy đất đi!
- Tùy lão sư, ngươi nói chuyện thận trọng một chút.
Mạc Vân Tiêu hừ một tiếng.
- Câu này ngươi nên nói với Hoàng Linh Phong mới phải, nếu hắn biết cái gì là tự trọng, đại khái cũng không rơi vào kết cục thi cốt vô tồn. Nhưng ta không quan tâm sống chết của hắn, ta chỉ cần nữ nhân của mình bình an trở về, nếu không…
- Nếu không như thế nào?
Trong mắt Mạc Vân Tiêu chợt lóe sát khí.
- Nếu không ta sẽ hướng Thục Sơn kiếm tông đòi công đạo.
Tùy Qua hừ lạnh nói, sau đó nhìn Đàm Hạo Huy:
- Đương nhiên, còn cả Không Động môn các ngươi!
- Chỉ sợ ngươi có gan này, lại không có bổn sự như vậy.
Mạc Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng:
- Mặt khác, nếu để cho ta biết chuyện Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong liên quan tới ngươi, Thục Sơn kiếm tông cùng Không Động môn sẽ san bằng Minh Kiếm sơn!
- Hừ, đó cũng là câu ta muốn nói, hai vị cứ tự nhiên, bản nhân không tiễn!
Tùy Qua đầy căm phẫn nói.
Hai người Mạc Vân Tiêu cùng Đàm Hạo Huy hừ một tiếng, tức giận rời khỏi Minh Kiếm sơn.
Rời khỏi Minh Kiếm sơn, hai người vẫn chưa đi xa, Mạc Vân Tiêu đứng giữa không trung, nhìn Đàm Hạo Huy hỏi:
- Đàm Hạo Huy, ngươi cảm thấy tiểu tử kia đang nói dối, hay cảm thấy cái chết của Hoàng Linh Phong cùng Hồ Hầu Minh thật sự không quan hệ gì với hắn?
- Thật khó mà nói.
Đàm Hạo Huy đáp:
- Vốn kẻ hiềm nghi lớn nhất chính là hắn, nhưng hắn cũng chưa chắc là hung thủ, huống chi thái thượng trưởng lão Hồ Đình Trung từng suy tính qua, Hồ Hầu Minh đích thật là bị “Tùy Qua” giết chết, nhưng “Tùy Qua” kia khác hẳn với tiểu tử này, chỉ sợ là một kẻ mạo danh mà thôi.
- Phải, tông chủ chúng ta cũng suy tính qua, Hoàng Linh Phong bị một đám ma nhân giết chết, cho nên tự mình đi Ai Lao sơn, hơn nữa đã uy hiếp ma đạo cùng yêu đạo ở đó.
Mạc Vân Tiêu nói:
- Lấy trực giác của ta, ta cảm thấy tiểu tử kia không phải là hung thủ, bộ dạng đầy căm phẫn không phải giả vờ. Mặt khác nữ nhân kia cũng không ở trong Minh Kiếm sơn, không ở cạnh hắn, ta không phát hiện được khí tức của nàng, đã nói hắn cũng chưa tìm được nữ nhân kia.
- Lời của Mạc đạo hữu không phải không đạo lý, nhưng sự kiện này bắt nguồn từ nữ nhân kia, không đảm bảo hắn không liên quan. Nếu chúng ta tìm không được hung phạm, thật khó thể công đạo với tông môn ah.
Đàm Hạo Huy than nhẹ:
- Nhất là thái thượng trưởng lão Hồ Đình Trung, vị kia tu vi hóa thần trung kỳ, tuy rằng chỉ cao hơn chúng ta một tầng, nhưng không biết lợi hại hơn gấp bao nhiêu lần, ta thật sự không thể trêu vào.
- Vậy cũng phải.
Mạc Vân Tiêu nói:
- Cho nên sự kiện này phải tiếp tục điều tra, nếu tìm không được hung phạm mà tìm người chịu tội thay, nhất định không thể lừa gạt được tông môn, nhưng nếu quả thật không thể tìm được hung thủ, chỉ sợ tông môn sẽ tìm đám người ở đây chịu tội khai đao, xem như giết gà dọa khỉ đi.
- Chính là như thế.
Đàm Hạo Huy hừ một tiếng:
- Cho nên đám người ở đây đều sẽ chết, chỉ đợi thời gian mà thôi. Cái gì mà Thần Thảo tông, chỉ là chuyện cười. Kỳ thật còn có một lý do ta không tin là do Tùy Qua giết được hai người kia. Hãy xem hắn chỉ có tu vi kết đan hậu kỳ, cho dù lợi hại hơn kết đan kỳ bình thường một chút, nhưng lại lợi hại được bao nhiêu? Nhiều lắm chỉ có tiêu chuẩn nguyên anh kỳ, làm sao có khả năng giết hai người kia, dù hai chúng ta liên thủ cũng không dám khẳng định đàn áp được hai người bọn họ!
- Bỏ đi, không nói việc này, chúng ta đi Ai Lao sơn thêm một chuyến điều tra xem, nếu có thể tìm được hung phạm thì tốt rồi, sự kiện này sẽ có thể giải quyết.
Mạc Vân Tiêu hướng Ai Lao sơn bay đi.
Sau khi hai người rời khỏi, Tùy Qua vẫn chưa được nhàn rỗi, vì hắn rất nhanh lại tiếp đãi một khách nhân đến bái phỏng.
- Tùy tiên sinh, đã lâu không gặp.
Người đến là Tông Duệ, người này cung kính chắp tay hành lễ, nhưng từ ánh mắt liên tục xoay chuyển liền biết ý đồ của hắn thật không đơn giản.
- Tông tiên sinh, đã lâu không gặp.
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Không biết Tông tiên sinh tìm ta có việc gì?
- Tại hạ đặc biệt đến bái phỏng Tùy tiên sinh, hơn nữa muốn cùng tiên sinh bàn chút sinh ý.
- Ta đang nghe, mời Tông tiên sinh cứ nói.
Tùy Qua bình tĩnh nói, không hề lộ chút phản ứng gì.
- Trước đó Tùy tiên sinh từng đến Huyền Mệnh khách sạn mua một phần bản đồ Thục Sơn kiếm tông, sau đó Ai Lao sơn đã xảy ra chuyện thật lớn…
Nói tới đây, Tông Duệ tạm dừng, hắn trông đợi Tùy Qua có chút phản ứng, hoặc khẩn trương, hoặc truy hỏi, đáng tiếc Tùy Qua không chút biểu lộ, chỉ uống trà. Tông Duệ không nghĩ tới lòng dạ Tùy Qua ngày càng sâu, chỉ thầm than lợi hại, nói tiếp:
- Theo sau Thục Sơn kiếm tông Hoàng Linh Phong cùng Không Động môn Hồ Hầu Minh đều bị người giết chết!
- Tùy Qua, ngươi đừng giả vờ!
Đàm Hạo Huy hừ lạnh:
- Ngươi giết Hồ Hầu Minh, còn dám chối bỏ?
- Hồ Hầu Minh đã chết? Thật sự? Vậy thật là đáng đời.
Tùy Qua cười lạnh nói:
- Nhưng chết thì chết, món nợ này nếu các ngươi muốn tính lên đầu ta, ta cũng nhận biết. Dù sao ta cũng muốn giết chết hai tên vương bát đản kia!
Bây giờ nghĩ lại chuyện Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong đã làm có chút không quang minh, tuy rằng chuyện cường thủ hào đoạt các ẩn thế tông môn làm qua không ít, nhưng dù sao bọn hắn cũng là đạo giáo, không phải đệ tử ma môn, loại sự tình này nếu đem ra nói công khai, đích thật không thể nào nói nổi. Vì thế Mạc Vân Tiêu ho khan một tiếng:
- Trong chuyện này chỉ sợ còn có ẩn tình khác, ta nghĩ Hoàng Linh Phong đại khái cảm thấy được vị cô nương kia tư chất không tệ, muốn mang về Thục Sơn kiếm tông thu làm đệ tử…
- Đúng vậy, nhất định là như thế.
Đàm Hạo Huy vô sỉ nói:
- Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong đều là nhân tài kiệt xuất của tông môn chúng ta, không biết có bao nhiêu nữ tu ái mộ bọn họ đâu, làm sao có thể…
- Không cần giải thích, đừng nói chuyện dễ nghe như vậy.
Tùy Qua hừ lạnh nói:
- Bọn hắn bắt đi nữ nhân của ta chính là sự thật. Hiện tại bọn hắn chết như thế nào ta không muốn biết, hiện giờ ta chỉ muốn hỏi ngươi, Mạc Vân Tiêu, nữ nhân của ta bị người của Thục Sơn kiếm tông bắt đi, bây giờ hãy giao trả nàng lại cho ta. Về phần để nàng trở thành đệ tử Thục Sơn kiếm tông, loại sự tình này chúng ta trèo cao không nổi!
- Việc này…Tùy Qua…Tùy lão sư, Hoàng Linh Phong cùng Hồ Hầu Minh đều đã bị giết, hơn nữa còn là thi cốt vô tồn, ngươi cho rằng vị cô nương kia…nàng còn sống được sao?
- Ta kháo!
Nghe xong Mạc Vân Tiêu giải thích, Tùy Qua càng thêm phẫn nộ:
- Sao lại như vậy, Thục Sơn kiếm tông không phải thật mạnh mẽ sao, vì sao lại bị người ta làm cho thi cốt vô tồn? Có thể thấy được ngày thường hai tên kia rầm rĩ hiêu trương quen rồi, chỉ sợ bị người oán than dậy đất đi!
- Tùy lão sư, ngươi nói chuyện thận trọng một chút.
Mạc Vân Tiêu hừ một tiếng.
- Câu này ngươi nên nói với Hoàng Linh Phong mới phải, nếu hắn biết cái gì là tự trọng, đại khái cũng không rơi vào kết cục thi cốt vô tồn. Nhưng ta không quan tâm sống chết của hắn, ta chỉ cần nữ nhân của mình bình an trở về, nếu không…
- Nếu không như thế nào?
Trong mắt Mạc Vân Tiêu chợt lóe sát khí.
- Nếu không ta sẽ hướng Thục Sơn kiếm tông đòi công đạo.
Tùy Qua hừ lạnh nói, sau đó nhìn Đàm Hạo Huy:
- Đương nhiên, còn cả Không Động môn các ngươi!
- Chỉ sợ ngươi có gan này, lại không có bổn sự như vậy.
Mạc Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng:
- Mặt khác, nếu để cho ta biết chuyện Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong liên quan tới ngươi, Thục Sơn kiếm tông cùng Không Động môn sẽ san bằng Minh Kiếm sơn!
- Hừ, đó cũng là câu ta muốn nói, hai vị cứ tự nhiên, bản nhân không tiễn!
Tùy Qua đầy căm phẫn nói.
Hai người Mạc Vân Tiêu cùng Đàm Hạo Huy hừ một tiếng, tức giận rời khỏi Minh Kiếm sơn.
Rời khỏi Minh Kiếm sơn, hai người vẫn chưa đi xa, Mạc Vân Tiêu đứng giữa không trung, nhìn Đàm Hạo Huy hỏi:
- Đàm Hạo Huy, ngươi cảm thấy tiểu tử kia đang nói dối, hay cảm thấy cái chết của Hoàng Linh Phong cùng Hồ Hầu Minh thật sự không quan hệ gì với hắn?
- Thật khó mà nói.
Đàm Hạo Huy đáp:
- Vốn kẻ hiềm nghi lớn nhất chính là hắn, nhưng hắn cũng chưa chắc là hung thủ, huống chi thái thượng trưởng lão Hồ Đình Trung từng suy tính qua, Hồ Hầu Minh đích thật là bị “Tùy Qua” giết chết, nhưng “Tùy Qua” kia khác hẳn với tiểu tử này, chỉ sợ là một kẻ mạo danh mà thôi.
- Phải, tông chủ chúng ta cũng suy tính qua, Hoàng Linh Phong bị một đám ma nhân giết chết, cho nên tự mình đi Ai Lao sơn, hơn nữa đã uy hiếp ma đạo cùng yêu đạo ở đó.
Mạc Vân Tiêu nói:
- Lấy trực giác của ta, ta cảm thấy tiểu tử kia không phải là hung thủ, bộ dạng đầy căm phẫn không phải giả vờ. Mặt khác nữ nhân kia cũng không ở trong Minh Kiếm sơn, không ở cạnh hắn, ta không phát hiện được khí tức của nàng, đã nói hắn cũng chưa tìm được nữ nhân kia.
- Lời của Mạc đạo hữu không phải không đạo lý, nhưng sự kiện này bắt nguồn từ nữ nhân kia, không đảm bảo hắn không liên quan. Nếu chúng ta tìm không được hung phạm, thật khó thể công đạo với tông môn ah.
Đàm Hạo Huy than nhẹ:
- Nhất là thái thượng trưởng lão Hồ Đình Trung, vị kia tu vi hóa thần trung kỳ, tuy rằng chỉ cao hơn chúng ta một tầng, nhưng không biết lợi hại hơn gấp bao nhiêu lần, ta thật sự không thể trêu vào.
- Vậy cũng phải.
Mạc Vân Tiêu nói:
- Cho nên sự kiện này phải tiếp tục điều tra, nếu tìm không được hung phạm mà tìm người chịu tội thay, nhất định không thể lừa gạt được tông môn, nhưng nếu quả thật không thể tìm được hung thủ, chỉ sợ tông môn sẽ tìm đám người ở đây chịu tội khai đao, xem như giết gà dọa khỉ đi.
- Chính là như thế.
Đàm Hạo Huy hừ một tiếng:
- Cho nên đám người ở đây đều sẽ chết, chỉ đợi thời gian mà thôi. Cái gì mà Thần Thảo tông, chỉ là chuyện cười. Kỳ thật còn có một lý do ta không tin là do Tùy Qua giết được hai người kia. Hãy xem hắn chỉ có tu vi kết đan hậu kỳ, cho dù lợi hại hơn kết đan kỳ bình thường một chút, nhưng lại lợi hại được bao nhiêu? Nhiều lắm chỉ có tiêu chuẩn nguyên anh kỳ, làm sao có khả năng giết hai người kia, dù hai chúng ta liên thủ cũng không dám khẳng định đàn áp được hai người bọn họ!
- Bỏ đi, không nói việc này, chúng ta đi Ai Lao sơn thêm một chuyến điều tra xem, nếu có thể tìm được hung phạm thì tốt rồi, sự kiện này sẽ có thể giải quyết.
Mạc Vân Tiêu hướng Ai Lao sơn bay đi.
Sau khi hai người rời khỏi, Tùy Qua vẫn chưa được nhàn rỗi, vì hắn rất nhanh lại tiếp đãi một khách nhân đến bái phỏng.
- Tùy tiên sinh, đã lâu không gặp.
Người đến là Tông Duệ, người này cung kính chắp tay hành lễ, nhưng từ ánh mắt liên tục xoay chuyển liền biết ý đồ của hắn thật không đơn giản.
- Tông tiên sinh, đã lâu không gặp.
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Không biết Tông tiên sinh tìm ta có việc gì?
- Tại hạ đặc biệt đến bái phỏng Tùy tiên sinh, hơn nữa muốn cùng tiên sinh bàn chút sinh ý.
- Ta đang nghe, mời Tông tiên sinh cứ nói.
Tùy Qua bình tĩnh nói, không hề lộ chút phản ứng gì.
- Trước đó Tùy tiên sinh từng đến Huyền Mệnh khách sạn mua một phần bản đồ Thục Sơn kiếm tông, sau đó Ai Lao sơn đã xảy ra chuyện thật lớn…
Nói tới đây, Tông Duệ tạm dừng, hắn trông đợi Tùy Qua có chút phản ứng, hoặc khẩn trương, hoặc truy hỏi, đáng tiếc Tùy Qua không chút biểu lộ, chỉ uống trà. Tông Duệ không nghĩ tới lòng dạ Tùy Qua ngày càng sâu, chỉ thầm than lợi hại, nói tiếp:
- Theo sau Thục Sơn kiếm tông Hoàng Linh Phong cùng Không Động môn Hồ Hầu Minh đều bị người giết chết!
/1780
|