- Tô Ngạn Tiên!
Tuy rằng Hồ Đình Trung luôn cuồng ngạo ngạo nghễ, nhưng nghe thấy tên này vẫn có chút kinh hãi.
Dù uy danh của Thiên Lam kiếm tông không bằng Thục Sơn kiếm tông cùng Không Động môn, nhưng dù gì cũng là ẩn thế tông môn hàng thật giá thật, thực lực không thể khinh thường, hơn nữa là tông chủ Thiên Lam kiếm tông, trong tay nắm giữ pháp bảo trấn sơn, thậm chí là tiên khí, Hồ Đình Trung cũng không nắm chắc có thể phân cao thấp với Tô Ngạn Tiên.
Huống chi ngoại trừ Tô Ngạn Tiên, còn có hai người khác, bên trong là Tô Ngưng Yên, tu vi của nàng bị Hồ Đình Trung xem thường, nhưng người còn lại hắn không dám, đó là một lão đạo cô đeo kiếm, Hồ Đình Trung nhận thức bà, bà tên là Tuyệt Thiên thần ni, chính là sát tinh tiếng tăm lừng lẫy trong tu hành giới.
Tuyệt Thiên thần ni từ khi bắt đầu xuất đạo, không ngừng lâm vào sát phạt, dưới kiếm của bà chém giết vô số người trong ma đạo, chém giết không ít “đạo hữu” ẩn thế tông môn. Đừng xem các ẩn thế tông môn mặt ngoài êm thấm hòa hợp, nhưng âm thầm tiêu diệt nhau không ít. Mà Tuyệt Thiên thần ni xem như là thanh “lợi kiếm” của Thiên Lam kiếm tông, cho dù là Hồ Đình Trung cũng phải kiêng kỵ.
Cho nên tuy rằng Thiên Lam kiếm tông chỉ xuất hiện ba người, nhưng luận thực lực chỉnh thể đã vượt trên “liên quân” của Không Động cùng Thục Sơn. Hơn nữa Tô Ngạn Tiên đích thân tiến đến, đây chính là biểu lộ thái độ “ủng hộ” Tùy Qua.
Điểm này ngay cả Tùy Qua cũng cảm thấy được có chút được sủng ái mà lo sợ, hắn đã nghĩ qua dưới loại tình huống hiện tại Thiên Lam kiếm tông không có khả năng hoàn toàn ngồi yên không lý đến, trừ phi họ không muốn tiếp tục thu được Cảnh Giới Đan trong tay Tùy Qua. Nhưng Tùy Qua thật không nghĩ tới Tô Ngạn Tiên đích thân chạy tới.
Tô Ngạn Tiên là tông chủ Thiên Lam kiếm tông, tự mình đến đã tỏ rõ lập trường.
Từ nay về sau Thiên Lam kiếm tông cùng Thần Thảo tông sẽ bị những ẩn thế tông môn khác xem thành một thể, vui buồn tương quan, vinh nhục cùng chung.
Mặc dù tình huống diễn ra có chút vượt quá suy đoán của Tùy Qua, nhưng hắn rất nhanh trấn định lại, chắp tay hành lễ với Tô Ngạn Tiên, mỉm cười nói:
- Tô tông chủ tự mình tiến đến, ta đương nhiên phải nghênh đón từ xa.
Tô Ngạn Tiên nhàn nhạt cười, sau đó đem lão đạo cô đứng bên cạnh giới thiệu:
- Vị này chính là Thiên Lam kiếm tông thái thượng trưởng lão Tuyệt Thiên thần ni, cũng là sư thúc của ta.
- Gặp qua tiền bối.
Tùy Qua cung kính nói, đối phương giữ thể diện cho hắn, Tùy Qua đương nhiên cũng phải cấp đầy đủ mặt mũi cho lão đạo cô.
Tuyệt Thiên thần ni gật nhẹ đầu đáp lễ.
- Tô tông chủ, mọi việc đều có thứ tự trước sau đi?
Hồ Đình Trung bị người không để ý, rốt cục không nhịn được.
- A, nguyên lai là Không Động môn Hồ Đình Trung sao.
Tô Ngạn Tiên thản nhiên nói:
- Nghe nói lệnh lang bất hạnh bị người giết chết, mời ngươi hãy nén bi thương.
Trong lòng Hồ Đình Trung thầm hận, hắn biết hiện tại Tô Ngạn Tiên nhắc tới chuyện này rõ ràng là muốn bóc vết thương của hắn. Nếu không phải kiêng kỵ thân phận của đối phương, Hồ Đình Trung thật sự hận không thể lập tức trấn áp nữ nhân kia, sau đó tùy ý ngược đãi một phen. Ở phương diện nữ sắc, đôi cha con Hồ Đình Trung cùng Hồ Hầu Minh thật sự là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Nhưng Hồ Đình Trung chỉ dám yy trong lòng, miệng lại nói:
- Nhờ Tô tông chủ hữu ý, nhưng bổn tọa nhất định sẽ đem hung thủ bầm thây vạn đoạn!
- Hồ đạo hữu cũng không cần tức giận, với uy danh cái thế của Thục Sơn kiếm tông cùng Không Động môn, tin tưởng hung thủ nhất định sống trong kinh hoàng không chịu nổi. Không chừng hiện tại đã tự sát thân vong rồi đi.
Lời của Tô Ngạn Tiên hơi có chút châm chọc, sau đó nàng đưa mắt nhìn Tùy Qua:
- Tùy tiên sinh, vì sao ngươi lại gặp được Hồ đạo hữu?
Lời này của Tô Ngạn Tiên rõ ràng biết rõ còn cố hỏi.
Nhưng Tùy Qua vẫn rất phối hợp nói:
- Hồ đạo hữu hoài nghi ta đã giết chết Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong đâu.
- Không thể nào, nghe nói hai người kia đều là cao thủ hóa thần kỳ, ngươi lại có khả năng giết được họ sao? Chẳng lẽ lời đồn là giả, tu vi cảnh giới của đệ tử Không Động cùng Thục Sơn chỉ là thổi ra mà thôi sao?
Lời này do Tô Ngưng Yên nói ra, hơi có chút mỉa mai.
- Ngưng Yên, đứng trước mặt tiền bối không nên càn rỡ. Nhưng lời này của ngươi không phải không có lý, với tu vi cảnh giới của Hoàng Linh Phong cùng Hồ Hầu Minh, cho dù là bổn tông chủ ra tay muốn đồng thời giết chết hai người bọn họ mà không lưu nửa điểm dấu vết, thật sự khó khăn ah.
Tô Ngạn Tiên nhíu mày nhìn Hồ Đình Trung:
- Hồ đạo hữu, chỉ sợ ngươi đã nghĩ sai rồi chứ?
Hồ Đình Trung nghe được Tùy Qua cùng Tô Ngạn Tiên kẻ xướng người họ, trong lời nói còn châm chọc, trong lòng không khỏi tức giận, lạnh lùng nói:
- Thù giết con lớn hơn trời, thà rằng giết lầm cũng không thể buông tha! Nếu không uy nghiêm của Không Động môn đặt chỗ nào!
- Thà rằng giết lầm cũng không thể buông tha?
Tô Ngạn Tiên hừ lạnh một tiếng, ngữ khí chuyển sắc bén:
- Đây là nói, ngươi biết rõ không phải Tùy tiên sinh làm, lại cứ muốn quái gở bức bách?
Trong lòng Hồ Đình Trung thầm hô không ổn, lời nói “thà giết lầm không thể buông tha” đích thật là dụng ý của hắn, nhưng chỉ có thể nói trước mặt Tùy Qua, nhưng không thể nói trước mặt Tô Ngạn Tiên, bởi vì đạo lý đứng không vững. Nếu lực lượng đôi bên khác xa nhau, không cần phải nói đạo lý, ai mạnh thì ai thắng. Nhưng nếu lực lượng đôi bên không chênh lệch bao nhiêu, hoặc là ngang nhau, đạo lý lại có vẻ hữu dụng.
Đáng tiếc chính là nước đổ khó hốt, lời đã nói ra nhất định không thể thu trở lại, vì vậy Hồ Đình Trung quyết định cứng rắn tới cùng, lạnh lùng nói:
- Tô tông chủ, bổn tọa chỉ nhắm vào tiểu tử Tùy Qua cùng Thần Thảo tông mà thôi, tựa hồ không quan hệ gì tới Thiên Lam kiếm tông của ngươi đi?
- Ai nói không có vấn đề gì?
Tô Ngạn Tiên lạnh lùng nói:
- Thần Thảo tông cùng Thiên Lam kiếm tông giao hảo nhiều đời, đồng khí liên chi, Hồ Đình Trung, nếu như ngươi có chứng cớ rõ ràng, bổn tông nể tình Không Động môn sẽ không nhúng tay vào. Nhưng ngươi vô lý mãnh liệt như vậy, ta không thể không can thiệp!
- Tông chủ, không cần nhiều lời với loại bại hoại này, để ta tự mình ra tay, đem kẻ này giết chết nói sau!
Tuyệt Thiên thần ni quả nhiên ghét ác như cừu, nói vài lời đã mất kiên nhẫn, lập tức muốn động thủ.
Nghe Tuyệt Thiên thần ni muốn ra tay, Hồ Đình Trung thật có chút bận tâm. Mặc dù nói thù giết con lớn hơn trời, nhưng hắn không biện pháp khẳng định Tùy Qua là hung thủ giết người, nếu không có ba người Tô Ngạn Tiên, có lẽ hắn còn có thể tiếp tục diễu võ giương oai. Nhưng hiện tại xem ra nếu hắn vẫn khăng khăng kiên trì, chỉ sợ chẳng những không giết được Tùy Qua, còn có thể tự rước lấy nhục.
Lưu được núi xanh không lo củi đốt, đây mới là chân lý.
Hồ Đình Trung cố nén tức giận, nhìn Tô Ngạn Tiên nói:
- Được, hôm nay xem mặt mũi Tô tông chủ, trước bỏ qua cho tiểu tử này một lần! Nhưng việc này sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy! Chúng ta đi!
Tuy rằng Hồ Đình Trung luôn cuồng ngạo ngạo nghễ, nhưng nghe thấy tên này vẫn có chút kinh hãi.
Dù uy danh của Thiên Lam kiếm tông không bằng Thục Sơn kiếm tông cùng Không Động môn, nhưng dù gì cũng là ẩn thế tông môn hàng thật giá thật, thực lực không thể khinh thường, hơn nữa là tông chủ Thiên Lam kiếm tông, trong tay nắm giữ pháp bảo trấn sơn, thậm chí là tiên khí, Hồ Đình Trung cũng không nắm chắc có thể phân cao thấp với Tô Ngạn Tiên.
Huống chi ngoại trừ Tô Ngạn Tiên, còn có hai người khác, bên trong là Tô Ngưng Yên, tu vi của nàng bị Hồ Đình Trung xem thường, nhưng người còn lại hắn không dám, đó là một lão đạo cô đeo kiếm, Hồ Đình Trung nhận thức bà, bà tên là Tuyệt Thiên thần ni, chính là sát tinh tiếng tăm lừng lẫy trong tu hành giới.
Tuyệt Thiên thần ni từ khi bắt đầu xuất đạo, không ngừng lâm vào sát phạt, dưới kiếm của bà chém giết vô số người trong ma đạo, chém giết không ít “đạo hữu” ẩn thế tông môn. Đừng xem các ẩn thế tông môn mặt ngoài êm thấm hòa hợp, nhưng âm thầm tiêu diệt nhau không ít. Mà Tuyệt Thiên thần ni xem như là thanh “lợi kiếm” của Thiên Lam kiếm tông, cho dù là Hồ Đình Trung cũng phải kiêng kỵ.
Cho nên tuy rằng Thiên Lam kiếm tông chỉ xuất hiện ba người, nhưng luận thực lực chỉnh thể đã vượt trên “liên quân” của Không Động cùng Thục Sơn. Hơn nữa Tô Ngạn Tiên đích thân tiến đến, đây chính là biểu lộ thái độ “ủng hộ” Tùy Qua.
Điểm này ngay cả Tùy Qua cũng cảm thấy được có chút được sủng ái mà lo sợ, hắn đã nghĩ qua dưới loại tình huống hiện tại Thiên Lam kiếm tông không có khả năng hoàn toàn ngồi yên không lý đến, trừ phi họ không muốn tiếp tục thu được Cảnh Giới Đan trong tay Tùy Qua. Nhưng Tùy Qua thật không nghĩ tới Tô Ngạn Tiên đích thân chạy tới.
Tô Ngạn Tiên là tông chủ Thiên Lam kiếm tông, tự mình đến đã tỏ rõ lập trường.
Từ nay về sau Thiên Lam kiếm tông cùng Thần Thảo tông sẽ bị những ẩn thế tông môn khác xem thành một thể, vui buồn tương quan, vinh nhục cùng chung.
Mặc dù tình huống diễn ra có chút vượt quá suy đoán của Tùy Qua, nhưng hắn rất nhanh trấn định lại, chắp tay hành lễ với Tô Ngạn Tiên, mỉm cười nói:
- Tô tông chủ tự mình tiến đến, ta đương nhiên phải nghênh đón từ xa.
Tô Ngạn Tiên nhàn nhạt cười, sau đó đem lão đạo cô đứng bên cạnh giới thiệu:
- Vị này chính là Thiên Lam kiếm tông thái thượng trưởng lão Tuyệt Thiên thần ni, cũng là sư thúc của ta.
- Gặp qua tiền bối.
Tùy Qua cung kính nói, đối phương giữ thể diện cho hắn, Tùy Qua đương nhiên cũng phải cấp đầy đủ mặt mũi cho lão đạo cô.
Tuyệt Thiên thần ni gật nhẹ đầu đáp lễ.
- Tô tông chủ, mọi việc đều có thứ tự trước sau đi?
Hồ Đình Trung bị người không để ý, rốt cục không nhịn được.
- A, nguyên lai là Không Động môn Hồ Đình Trung sao.
Tô Ngạn Tiên thản nhiên nói:
- Nghe nói lệnh lang bất hạnh bị người giết chết, mời ngươi hãy nén bi thương.
Trong lòng Hồ Đình Trung thầm hận, hắn biết hiện tại Tô Ngạn Tiên nhắc tới chuyện này rõ ràng là muốn bóc vết thương của hắn. Nếu không phải kiêng kỵ thân phận của đối phương, Hồ Đình Trung thật sự hận không thể lập tức trấn áp nữ nhân kia, sau đó tùy ý ngược đãi một phen. Ở phương diện nữ sắc, đôi cha con Hồ Đình Trung cùng Hồ Hầu Minh thật sự là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Nhưng Hồ Đình Trung chỉ dám yy trong lòng, miệng lại nói:
- Nhờ Tô tông chủ hữu ý, nhưng bổn tọa nhất định sẽ đem hung thủ bầm thây vạn đoạn!
- Hồ đạo hữu cũng không cần tức giận, với uy danh cái thế của Thục Sơn kiếm tông cùng Không Động môn, tin tưởng hung thủ nhất định sống trong kinh hoàng không chịu nổi. Không chừng hiện tại đã tự sát thân vong rồi đi.
Lời của Tô Ngạn Tiên hơi có chút châm chọc, sau đó nàng đưa mắt nhìn Tùy Qua:
- Tùy tiên sinh, vì sao ngươi lại gặp được Hồ đạo hữu?
Lời này của Tô Ngạn Tiên rõ ràng biết rõ còn cố hỏi.
Nhưng Tùy Qua vẫn rất phối hợp nói:
- Hồ đạo hữu hoài nghi ta đã giết chết Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong đâu.
- Không thể nào, nghe nói hai người kia đều là cao thủ hóa thần kỳ, ngươi lại có khả năng giết được họ sao? Chẳng lẽ lời đồn là giả, tu vi cảnh giới của đệ tử Không Động cùng Thục Sơn chỉ là thổi ra mà thôi sao?
Lời này do Tô Ngưng Yên nói ra, hơi có chút mỉa mai.
- Ngưng Yên, đứng trước mặt tiền bối không nên càn rỡ. Nhưng lời này của ngươi không phải không có lý, với tu vi cảnh giới của Hoàng Linh Phong cùng Hồ Hầu Minh, cho dù là bổn tông chủ ra tay muốn đồng thời giết chết hai người bọn họ mà không lưu nửa điểm dấu vết, thật sự khó khăn ah.
Tô Ngạn Tiên nhíu mày nhìn Hồ Đình Trung:
- Hồ đạo hữu, chỉ sợ ngươi đã nghĩ sai rồi chứ?
Hồ Đình Trung nghe được Tùy Qua cùng Tô Ngạn Tiên kẻ xướng người họ, trong lời nói còn châm chọc, trong lòng không khỏi tức giận, lạnh lùng nói:
- Thù giết con lớn hơn trời, thà rằng giết lầm cũng không thể buông tha! Nếu không uy nghiêm của Không Động môn đặt chỗ nào!
- Thà rằng giết lầm cũng không thể buông tha?
Tô Ngạn Tiên hừ lạnh một tiếng, ngữ khí chuyển sắc bén:
- Đây là nói, ngươi biết rõ không phải Tùy tiên sinh làm, lại cứ muốn quái gở bức bách?
Trong lòng Hồ Đình Trung thầm hô không ổn, lời nói “thà giết lầm không thể buông tha” đích thật là dụng ý của hắn, nhưng chỉ có thể nói trước mặt Tùy Qua, nhưng không thể nói trước mặt Tô Ngạn Tiên, bởi vì đạo lý đứng không vững. Nếu lực lượng đôi bên khác xa nhau, không cần phải nói đạo lý, ai mạnh thì ai thắng. Nhưng nếu lực lượng đôi bên không chênh lệch bao nhiêu, hoặc là ngang nhau, đạo lý lại có vẻ hữu dụng.
Đáng tiếc chính là nước đổ khó hốt, lời đã nói ra nhất định không thể thu trở lại, vì vậy Hồ Đình Trung quyết định cứng rắn tới cùng, lạnh lùng nói:
- Tô tông chủ, bổn tọa chỉ nhắm vào tiểu tử Tùy Qua cùng Thần Thảo tông mà thôi, tựa hồ không quan hệ gì tới Thiên Lam kiếm tông của ngươi đi?
- Ai nói không có vấn đề gì?
Tô Ngạn Tiên lạnh lùng nói:
- Thần Thảo tông cùng Thiên Lam kiếm tông giao hảo nhiều đời, đồng khí liên chi, Hồ Đình Trung, nếu như ngươi có chứng cớ rõ ràng, bổn tông nể tình Không Động môn sẽ không nhúng tay vào. Nhưng ngươi vô lý mãnh liệt như vậy, ta không thể không can thiệp!
- Tông chủ, không cần nhiều lời với loại bại hoại này, để ta tự mình ra tay, đem kẻ này giết chết nói sau!
Tuyệt Thiên thần ni quả nhiên ghét ác như cừu, nói vài lời đã mất kiên nhẫn, lập tức muốn động thủ.
Nghe Tuyệt Thiên thần ni muốn ra tay, Hồ Đình Trung thật có chút bận tâm. Mặc dù nói thù giết con lớn hơn trời, nhưng hắn không biện pháp khẳng định Tùy Qua là hung thủ giết người, nếu không có ba người Tô Ngạn Tiên, có lẽ hắn còn có thể tiếp tục diễu võ giương oai. Nhưng hiện tại xem ra nếu hắn vẫn khăng khăng kiên trì, chỉ sợ chẳng những không giết được Tùy Qua, còn có thể tự rước lấy nhục.
Lưu được núi xanh không lo củi đốt, đây mới là chân lý.
Hồ Đình Trung cố nén tức giận, nhìn Tô Ngạn Tiên nói:
- Được, hôm nay xem mặt mũi Tô tông chủ, trước bỏ qua cho tiểu tử này một lần! Nhưng việc này sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy! Chúng ta đi!
/1780
|