Vốn dĩ tôi biết việc mình nổi giận với chồng trong đêm tối mà làm ảnh hưởng tới bố mẹ chồng là việc chẳng hề hay ho,Nay lại làm tỉnh cả giấc ngủ của ông bà,quả thật trong lòng tôi áy náy vô cùng.
Mẹ chồng nhìn một lượt,sau đó mới quay về hướng tôi và Quân nói.
—Có chuyện gì mà hai đứa gần sáng rồi không ngủ đi,mà còn to tiếng với nhau thế hả.
Tôi lúc này vẫn khóc,Gương mặt vẫn không có chút nào biểu cảm hài lòng.
Mẹ lại nói tiếp
—Nào có chuyện gì,Quân,Lam.Hai đứa còn coi hai thân già này ra gì không?
Quân đáp lời
—Chuyện này con với Lam sẽ tự giải quyết.Bố mẹ xuống nhà đi ạ.Con xin lỗi đã để bố mẹ phải bận làm với những chuyện cỏn con như vậy
Khi nghe những lời đáp từ Quân,một lần nữa tâm trạng của tôi lại điên lên,gì mà việc cỏn con,đã đi tới bước ngày hôm nay mà anh ta vẫn nói những lời như thế được thì tôi thực sự không còn gì để níu kéo nữa.Tôi đứng phắt dậy,hướng về phía anh ta mà nói.
—Cái gì mà việc cỏn con.Anh coi việc đó chỉ là trò đùa thôi đúng không?
—Lam,em bình tĩnh lại đi.Em không thấy bố mẹ đang ở đây à
—Em không cần biết,vậy thì để cho bố mẹ biết luôn đi.Có gì khúc mắc thì 3 mặt một lời,không làm gì khuất tất thì sao phải giấu.
—Được,Lam à,anh không nghĩ em là người có suy nghĩ vội vàng như vậy
—Là anh ép em phải như vậy?
—Không cần em phải nói,anh sẽ nói.
—Được,để em nghe xem anh muốn nói cái gì.Muốn giải thích chuyện này ra sao.
Tất nhiên cuộc nói chuyện của tôi và Quân làm cho bố mẹ chồng không hiểu gì hết.Bố chồng tôi lúc này mới hô to giọng,mặt nghiêm lại.
—Hai đứa thôi ngay đi.Lớn rồi,không phải ba cái loại trẻ con mà cãi nhau qua lại thế được.Bố và mẹ đợi hai đứa dưới phòng khách.Bây giờ ngồi xuống nói rõ mọi chuyện.Ngay bây giờ
Tôi bị nét mặt của bố chồng sợ cho chết khiếp.Nhưng mà trong lòng lúc này lại có chút hối hận.Nếu tôi nói ra thì liệu bố mẹ của tin tôi,liệu bố mẹ có thay đổi cách nhìn về Quân không?Tôi lúc này mới thoáng quay sang phía Quân và thấy rõ nét mặt của anh.Ánh mắt thất vọng tràn trề nhìn tôi,có lẽ anh ấy đã thực sự muốn buông tay tôi thật rồi.
Anh lặng lẽ ngồi xuống,hai tay đưa lên vuốt mặt tỏ vẻ bất lực
—Vâng,bố mẹ xuống trước đi ạ,con và Lam sẽ xuống sau.
—Ừm
Bố mẹ đi xuống trước.Trên nhà giờ chỉ còn tôi với Quân.Anh không nói,ánh mắt và tâm tư nhìn đi chỗ khác.5 phút sau,anh đứng dậy,quay về phía tôi nói.
—xuống dưới nhà thôi
—Em
—Chẳng phải đó là điều em muốn làm sao
—Em xin lỗi,chỉ do em không kiềm chế được cảm xúc.
—Cứ xuống dưới nhà đã.Em không hẳn đã sai,anh cũng không hẳn đã đúng.Bố mẹ cần một lời giải thích xứng đáng cho sự việc xảy ra ngày hôm nay
—Nhưng..
—Lam..
—Vấn đề em đang nói tới không phải là nghĩ cho em,mà chính là nghĩ cho anh.
—Anh không sao
—Lúc nào cũng nói không sao,nhưng anh thực sự có sao thì em lại là người biết cuối cùng.
—anh thực sự mệt mỏi lắm rồi.
—Vậy em sẽ giải thoát cho anh sự mệt mỏi ấy,được chưa.Đứng dậy đi,em sẽ xuống dưới nhà với anh.Thay vì cứ ngồi đây đa nghi mà trách móc.Em sẽ không giữ trong lòng nữa.Em cũng mệt mỏi lắm rồi
—Đi thôi
Cuối cùng tôi cũng chấp nhận cùng anh xuống dưới nhà.Hai tay tôi khẽ run lên,bấu chặt vào gấu áo.Có lẽ,chưa bao giờ tôi thấy đoạn đường từ trên lầu 2 xuống dưới phòng khách nó lại gần đến như vậy,chỉ cần chớp mắt một cái là có thể đến nơi
Tôi và Quân ngồi xuống,đối diện với bố mẹ chồng.
—Hai đứa tranh cãi đủ rồi thì nói đi,xem rốt cuộc có chuyện gì.
Trong lòng tôi thực sự lo lắng,không phải cho tôi mà là cho Quân.Nếu tôi nói thì anh sẽ thế nào chứ.
—Nào,nói đi,không phải vừa nãy hai đứa tranh cãi ghê lắm sao.Ai nói trước,Quân hay Lam.
Quân đang định nói thì tôi cố gắng bắt nhịp nhanh hơn lời anh để trả lời.
—con..con nói ạ
—Ừm vậy Lam nói trước.
—Trước tiên là con muốn xin lỗi bố mẹ vì đã làm ảnh hưởng đến hai người.Chuyện con và Quân chỉ là....
Giọng tôi ấp úng,tự nhiên lại không nói được,như có gì đó chặn ở cổ họng
—Chỉ là sao
—Là do con ghen tuông bậy bạ,suy nghĩ linh tinh lên mới vậy.Con biết mình sai rồi,anh Quân không có lỗi,con chỉ là nhất thời hồ đồ.
—Có mỗi như vậy mà làm tùm um hết lên,phụ nữ thông minh là phải biết cách đối nhân xử thế,tuỳ cơ ứng biến nghe không?
—Vâng,con biết rồi
Tôi nói xong thì cúi gằm mặt,hai môi bấu chặt vào nhau.Tôi vừa nói dối bố chồng tôi sao.Nhưng chỉ còn cách như vậy để tôi có thể bảo vệ Quân.Là người thuộc giới tính thứ ba thì sao chứ,tôi vẫn yêu anh nhiều đến vậy.Hoá ra tôi biết,thực ra anh không có nỗi,Niên Hiệu cũng không có nỗi,tôi càng không có lỗi,lỗi lớn nhất là thuộc về ông trời đã ban cái tình duyên lầm lỡ này cho chúng tôi..
Quân có vẻ vô cùng ngạc nhiên.Nhưng có vẻ anh không hài lòng về câu trả lời của tôi.
—Chuyện Lam nói,hoàn toàn không hề đúng một chi tiết nào ạ
Bố mẹ chồng cùng nhau đáp,phản kháng lại
—Rốt cuộc lại chuyện gì nữa.
—Cách đây khoảng 7 năm,bố mẹ còn nhớ người bạn tên Trần Niên Hiệu chứ ạ.
Không gian bỗng dịu hẳn đi khi Bố mẹ nghe thấy Quân nhắc đến cái tên đó.Có lẽ,mẹ là người ngạc nhiên nhất.Tôi còn thấy rõ nét mặt sững sờ của mẹ chồng.
Tôi bất lực quay về phía Quân mong cứu vãn được tình hình.
—Quân,anh đừng nói nữa.
—Em không nói,thì nhất định anh càng phải nói rõ
—Coi như em xin anh
—Anh nói không phải vì bản thân anh mà còn là vì anh nữa.
—Quân à
Lời thuyết phục của tôi có lẽ chẳng còn tác dụng gì đối với anh.Anh lạnh lùng buông thõng tay,nhất quyết công bố sự thật.
—Hôm nay con sẽ lại làm người con bất hiếu giống 7 năm trước rồi.
Anh bắt đầu rời khỏi ghế.Đi ra đứng trước mặt bố mẹ mà quỳ xuống.
—Hơn một lần con đã định nói nhưng mà con thực sự không có dũng cảm bố mẹ à.Trước đây con cứ nghĩ,chỉ cần con có thể kết hôn với một người phụ nữ,có thể sinh con đẻ cái là sẽ hoàn thành trách nhiệm mà không bị ai nghi ngờ gì.Con ích kỉ quá phải không?nuôi con từ bé đến lớn,bố mẹ biết đúng không?Bố mẹ biết con không thuộc về thế giới của một người đàn ông bình thường.Con không yêu phụ nữ,con thực sự không có tình cảm với người khác giới.Khi gặp Lam con đã thấy cô ấy có tính cách thực sự giống Hiệu và con đã quyết định kết hôn với cô ấy.Con muốn hoàn thành trách nhiệm là 1 đứa con cả trong gia đình mình,nhưng giờ con biết con sai rồi.
Tôi khóc,có lẽ những lời anh nói bây giờ là nhát dao chí mạng không chỉ đâm thẳng vào trái tim tôi và còn cả bố,cả mẹ nữa
Mẹ tôi ôm ngực khóc,có lẽ sự thật cuối cùng bà muốn che giấu cho đứa con trai tội nghiệp này cũng bị bại lộ.Bố tôi tháo kính,ánh mắt hiện lên ngàn chữ thất vọng.
—Đến cuối cùng,mẹ con bà vẫn tìm cách che giấu tôi bí mật lớn đến như vậy sao
—Tôi...
Bố chồng tôi rời đi,để lại khoảng không gian âm u trước mắt.Mẹ tôi ôm lấy Quân,ôm lấy trái tim đang tổn thương ấy.Đây là lần đầu tiên tôi thấy chồng tôi khóc.Lần đầu tiên tôi thấy anh ấy đau lòng đến như vậy
Có lẽ vết thương lòng của tôi không bằng một nửa vết thương lòng của anh ấy.Không,chính xác là không bằng 1 phần 10 vết thương mà anh ấy đã chịu đựng bao lâu nay.Anh ấy đến hôm nay cuối cùng cũng có thể nói ra được sự thật,chỉ là nó quá đau lòng để có thể tiếp nhận một cách đột ngột như vậy
Vết thương ẩn sâu trong lòng,vết thương mà không nhìn thấy máu mới thực sự là vết thương đau nhất..!
Mẹ chồng nhìn một lượt,sau đó mới quay về hướng tôi và Quân nói.
—Có chuyện gì mà hai đứa gần sáng rồi không ngủ đi,mà còn to tiếng với nhau thế hả.
Tôi lúc này vẫn khóc,Gương mặt vẫn không có chút nào biểu cảm hài lòng.
Mẹ lại nói tiếp
—Nào có chuyện gì,Quân,Lam.Hai đứa còn coi hai thân già này ra gì không?
Quân đáp lời
—Chuyện này con với Lam sẽ tự giải quyết.Bố mẹ xuống nhà đi ạ.Con xin lỗi đã để bố mẹ phải bận làm với những chuyện cỏn con như vậy
Khi nghe những lời đáp từ Quân,một lần nữa tâm trạng của tôi lại điên lên,gì mà việc cỏn con,đã đi tới bước ngày hôm nay mà anh ta vẫn nói những lời như thế được thì tôi thực sự không còn gì để níu kéo nữa.Tôi đứng phắt dậy,hướng về phía anh ta mà nói.
—Cái gì mà việc cỏn con.Anh coi việc đó chỉ là trò đùa thôi đúng không?
—Lam,em bình tĩnh lại đi.Em không thấy bố mẹ đang ở đây à
—Em không cần biết,vậy thì để cho bố mẹ biết luôn đi.Có gì khúc mắc thì 3 mặt một lời,không làm gì khuất tất thì sao phải giấu.
—Được,Lam à,anh không nghĩ em là người có suy nghĩ vội vàng như vậy
—Là anh ép em phải như vậy?
—Không cần em phải nói,anh sẽ nói.
—Được,để em nghe xem anh muốn nói cái gì.Muốn giải thích chuyện này ra sao.
Tất nhiên cuộc nói chuyện của tôi và Quân làm cho bố mẹ chồng không hiểu gì hết.Bố chồng tôi lúc này mới hô to giọng,mặt nghiêm lại.
—Hai đứa thôi ngay đi.Lớn rồi,không phải ba cái loại trẻ con mà cãi nhau qua lại thế được.Bố và mẹ đợi hai đứa dưới phòng khách.Bây giờ ngồi xuống nói rõ mọi chuyện.Ngay bây giờ
Tôi bị nét mặt của bố chồng sợ cho chết khiếp.Nhưng mà trong lòng lúc này lại có chút hối hận.Nếu tôi nói ra thì liệu bố mẹ của tin tôi,liệu bố mẹ có thay đổi cách nhìn về Quân không?Tôi lúc này mới thoáng quay sang phía Quân và thấy rõ nét mặt của anh.Ánh mắt thất vọng tràn trề nhìn tôi,có lẽ anh ấy đã thực sự muốn buông tay tôi thật rồi.
Anh lặng lẽ ngồi xuống,hai tay đưa lên vuốt mặt tỏ vẻ bất lực
—Vâng,bố mẹ xuống trước đi ạ,con và Lam sẽ xuống sau.
—Ừm
Bố mẹ đi xuống trước.Trên nhà giờ chỉ còn tôi với Quân.Anh không nói,ánh mắt và tâm tư nhìn đi chỗ khác.5 phút sau,anh đứng dậy,quay về phía tôi nói.
—xuống dưới nhà thôi
—Em
—Chẳng phải đó là điều em muốn làm sao
—Em xin lỗi,chỉ do em không kiềm chế được cảm xúc.
—Cứ xuống dưới nhà đã.Em không hẳn đã sai,anh cũng không hẳn đã đúng.Bố mẹ cần một lời giải thích xứng đáng cho sự việc xảy ra ngày hôm nay
—Nhưng..
—Lam..
—Vấn đề em đang nói tới không phải là nghĩ cho em,mà chính là nghĩ cho anh.
—Anh không sao
—Lúc nào cũng nói không sao,nhưng anh thực sự có sao thì em lại là người biết cuối cùng.
—anh thực sự mệt mỏi lắm rồi.
—Vậy em sẽ giải thoát cho anh sự mệt mỏi ấy,được chưa.Đứng dậy đi,em sẽ xuống dưới nhà với anh.Thay vì cứ ngồi đây đa nghi mà trách móc.Em sẽ không giữ trong lòng nữa.Em cũng mệt mỏi lắm rồi
—Đi thôi
Cuối cùng tôi cũng chấp nhận cùng anh xuống dưới nhà.Hai tay tôi khẽ run lên,bấu chặt vào gấu áo.Có lẽ,chưa bao giờ tôi thấy đoạn đường từ trên lầu 2 xuống dưới phòng khách nó lại gần đến như vậy,chỉ cần chớp mắt một cái là có thể đến nơi
Tôi và Quân ngồi xuống,đối diện với bố mẹ chồng.
—Hai đứa tranh cãi đủ rồi thì nói đi,xem rốt cuộc có chuyện gì.
Trong lòng tôi thực sự lo lắng,không phải cho tôi mà là cho Quân.Nếu tôi nói thì anh sẽ thế nào chứ.
—Nào,nói đi,không phải vừa nãy hai đứa tranh cãi ghê lắm sao.Ai nói trước,Quân hay Lam.
Quân đang định nói thì tôi cố gắng bắt nhịp nhanh hơn lời anh để trả lời.
—con..con nói ạ
—Ừm vậy Lam nói trước.
—Trước tiên là con muốn xin lỗi bố mẹ vì đã làm ảnh hưởng đến hai người.Chuyện con và Quân chỉ là....
Giọng tôi ấp úng,tự nhiên lại không nói được,như có gì đó chặn ở cổ họng
—Chỉ là sao
—Là do con ghen tuông bậy bạ,suy nghĩ linh tinh lên mới vậy.Con biết mình sai rồi,anh Quân không có lỗi,con chỉ là nhất thời hồ đồ.
—Có mỗi như vậy mà làm tùm um hết lên,phụ nữ thông minh là phải biết cách đối nhân xử thế,tuỳ cơ ứng biến nghe không?
—Vâng,con biết rồi
Tôi nói xong thì cúi gằm mặt,hai môi bấu chặt vào nhau.Tôi vừa nói dối bố chồng tôi sao.Nhưng chỉ còn cách như vậy để tôi có thể bảo vệ Quân.Là người thuộc giới tính thứ ba thì sao chứ,tôi vẫn yêu anh nhiều đến vậy.Hoá ra tôi biết,thực ra anh không có nỗi,Niên Hiệu cũng không có nỗi,tôi càng không có lỗi,lỗi lớn nhất là thuộc về ông trời đã ban cái tình duyên lầm lỡ này cho chúng tôi..
Quân có vẻ vô cùng ngạc nhiên.Nhưng có vẻ anh không hài lòng về câu trả lời của tôi.
—Chuyện Lam nói,hoàn toàn không hề đúng một chi tiết nào ạ
Bố mẹ chồng cùng nhau đáp,phản kháng lại
—Rốt cuộc lại chuyện gì nữa.
—Cách đây khoảng 7 năm,bố mẹ còn nhớ người bạn tên Trần Niên Hiệu chứ ạ.
Không gian bỗng dịu hẳn đi khi Bố mẹ nghe thấy Quân nhắc đến cái tên đó.Có lẽ,mẹ là người ngạc nhiên nhất.Tôi còn thấy rõ nét mặt sững sờ của mẹ chồng.
Tôi bất lực quay về phía Quân mong cứu vãn được tình hình.
—Quân,anh đừng nói nữa.
—Em không nói,thì nhất định anh càng phải nói rõ
—Coi như em xin anh
—Anh nói không phải vì bản thân anh mà còn là vì anh nữa.
—Quân à
Lời thuyết phục của tôi có lẽ chẳng còn tác dụng gì đối với anh.Anh lạnh lùng buông thõng tay,nhất quyết công bố sự thật.
—Hôm nay con sẽ lại làm người con bất hiếu giống 7 năm trước rồi.
Anh bắt đầu rời khỏi ghế.Đi ra đứng trước mặt bố mẹ mà quỳ xuống.
—Hơn một lần con đã định nói nhưng mà con thực sự không có dũng cảm bố mẹ à.Trước đây con cứ nghĩ,chỉ cần con có thể kết hôn với một người phụ nữ,có thể sinh con đẻ cái là sẽ hoàn thành trách nhiệm mà không bị ai nghi ngờ gì.Con ích kỉ quá phải không?nuôi con từ bé đến lớn,bố mẹ biết đúng không?Bố mẹ biết con không thuộc về thế giới của một người đàn ông bình thường.Con không yêu phụ nữ,con thực sự không có tình cảm với người khác giới.Khi gặp Lam con đã thấy cô ấy có tính cách thực sự giống Hiệu và con đã quyết định kết hôn với cô ấy.Con muốn hoàn thành trách nhiệm là 1 đứa con cả trong gia đình mình,nhưng giờ con biết con sai rồi.
Tôi khóc,có lẽ những lời anh nói bây giờ là nhát dao chí mạng không chỉ đâm thẳng vào trái tim tôi và còn cả bố,cả mẹ nữa
Mẹ tôi ôm ngực khóc,có lẽ sự thật cuối cùng bà muốn che giấu cho đứa con trai tội nghiệp này cũng bị bại lộ.Bố tôi tháo kính,ánh mắt hiện lên ngàn chữ thất vọng.
—Đến cuối cùng,mẹ con bà vẫn tìm cách che giấu tôi bí mật lớn đến như vậy sao
—Tôi...
Bố chồng tôi rời đi,để lại khoảng không gian âm u trước mắt.Mẹ tôi ôm lấy Quân,ôm lấy trái tim đang tổn thương ấy.Đây là lần đầu tiên tôi thấy chồng tôi khóc.Lần đầu tiên tôi thấy anh ấy đau lòng đến như vậy
Có lẽ vết thương lòng của tôi không bằng một nửa vết thương lòng của anh ấy.Không,chính xác là không bằng 1 phần 10 vết thương mà anh ấy đã chịu đựng bao lâu nay.Anh ấy đến hôm nay cuối cùng cũng có thể nói ra được sự thật,chỉ là nó quá đau lòng để có thể tiếp nhận một cách đột ngột như vậy
Vết thương ẩn sâu trong lòng,vết thương mà không nhìn thấy máu mới thực sự là vết thương đau nhất..!
/22
|