Yêu Nghiệt Khuynh Thành: Minh Vương Độc Sủng Cưng Chiều Phi

Chương 104 - Chương 94

/148


Sở dĩ gọi là Băng Trì không phải vì bên cạnh cạnh nó là băng tuyết, ngược lại, xung quanh ao này có cây cối xanh um, hoa dại khắp nơi, mà nơi thật sự rét lạnh chính là nước ao, nước ao rét lạnh như băng quanh năm, tỏa ra khí lạnh làm trời đây xung quanh khu vực này rét lạnh, dưới tình huống như vậy mà có chim hót hoa thơm thì cũng được coi như là kỳ diệu rồi.

Chậc chậc, nơi này linh khí còn không bằng một đánh rắm của Tiểu Bạch, ngươi có chắc là Bạch Tùng Lĩnh không lừa ngươi không? Bạch Thuật xoa xoa cánh tay, ghét bỏ nhìn ao nước lạnh như băng trước mắt.

Tiểu Bạch kiêu ngạo, thật sự quyệt mông đánh rắm một, làm cho Bạch Thuật hoàn toàn đen mặt, quăng nó vào ao nước.

Xèo xèo —— Tiểu Bạch kêu to, nhảy ra khỏi nước, ngồi trên cỏ, cả người lạnh run.

Tư Thiên Hoán nhíu mi, Bạch Tùng Lĩnh sẽ không gạt ta. Lúc đó Bạch Tùng Lĩnh coi hắn là người thừa kế duy nhất, tất nhiên sẽ vui lòng nói cho hắn biết mọi thứ.

Tiểu Bạch da thô lông dày mà còn đông lạnh thành như vậy, chúng ta không sử dụng nội lực, vậy không phải sẽ bị lạnh chết sao? Vẻ mặt Bạch Thuật đau khổ, không cần đợi khí lạnh xâm nhập, hắn cũng đã lạnh run cả người rồi.

Khụ, thử xem đi. Tư Thiên Hoán cũng không dám khẳng định, ngồi xổm xuống bỏ tay vào trong nước, bình tĩnh rút lại, nhưng da dưới quần áo đã nổi hết da gà.

Bạch Thuật cắn chặt răng, cởi bỏ áo, nhanh chóng cởi sạch cả người, một tiếng Bùm vang lên, hắn đã nhảy vào trong ao băng, sau đó không còn động tĩnh gì nữa.

A a a a! A a a a a! Bạch Thuật giật bắn lên khỏi mặt nước, ôm cánh tay, run rẩy kêu rên, nước áo không sâu, hắn đứng trong đó còn lộ nửa người trên.

Tư Thiên Hoán trêu tức nhìn Bạch Thuật, tao nhã cởi thắt lưng, để lộ vòm ngực tinh tráng, sau đó là quần...

Này, Tô Tiểu Vũ không ở đây, ngươi khoe khoang cái gì? Bạch Thuật lạnh đến mức run lên, giọng cũng run run, liếc thấy tên kia vẫn còn từ từ không chịu xuống, khinh thường bĩu môi.

Khóe miệng Tư Thiên Hoán nhếch lên, tháo ngọc bội bên hông xuống, rồi nhảy xuống ao, một làn sóng nước đánh thẳng về phía Bạch Thuật.

Bạch Thuật đang lạnh run bất động nên đã nghênh đón trọn vẹn trận sóng nước đó, làm cho hắn lại lạnh khắp người thêm lần nữa.

Lạnh.

Náo loạn đủ rồi, Tư Thiên Hoán cũng xuống nước, chậm rãi ngồi xuống, nước ao chỉ tới ngực của hắn, rốt cục thản nhiên nói một chữ.

Bạch Thuật cũng tức nghẹn họng ngồi xuống bên cạnh hắn, chậm rãi thích ứng nhiệt độ của nước, hay là nói đã lạnh đến chết lặng, hắn nhìn bốn phía, hỏi, Chúng ta ở trong này bao lâu?

Đến lúc ta mạnh hơn Bạch Tùng Lĩnh, ngươi mạnh hơn cha ngươi. Tư Thiên Hoán cũng không nhịn được rùng mình một, ánh mắt kiên định.

Hy vọng chúng ta có thể sống để đi ra ngoài. Bạch Thuật hà hơi lạnh.

Tư Thiên Hoán nhếch khóe miệng, chậm rãi nhắm hai mắt lại, Tiết kiệm chút sức lực, chờ khí lạnh hòan toàn xâm nhập vào trong cơ thể, ngươi sẽ thích nghi được.

Bạch Thuật không còn biểu cảm đùa giỡn nữa, nghiêm túc gật đầu, chậm rãi nhắm mắt lại, cảm nhận được hơi lạnh của nước ao đang thẩm thấu từ da vào bên trong máu thịt.

Sắc trời tối dần, ánh chiều tà đã hòa về phía chân trời, bên trong Băng Trì, hai thiếu niên tuyệt mỹ sóng vai ngồi ở đó, nhắm mắt hít thở, trên tóc đã phủ một lớp sương trắng mỏng, đột nhiên hai người đồng loạt trợn mắt, trong mắt đầy vẻ đau xót.

Ưm. Bạch Thuật thét lớn một tiếng, dùng sức nắm lấy tảng đá dưới đáy ao, lực tay mạnh đến mức tảng đá vỡ nát trong nháy mắt, chỉ thấy sắc mặt hắn tái nhợt xanh xao, vẻ mặt đau khổ, ngồi giữa hồ nước lạnh như băng mà lại toát mồ hôi nóng, mồ hôi chậm rãi chảy xuống, nhẹ nhàng rơi vào trong nước vang lên những âm thanh nho nhỏ.

Tư Thiên Hoán ở bên cạnh hắn cũng không tốt hơn là mấy, tựa vào thành ao, híp đôi mắt đẹp lại, che dấu sự đau đớn trong mắt, mày nhăn chặt lại, chóp mũi toát ra một lớp mồ hôi lạnh, làn da trắng nõn trở nên trong suốt đến mức có thể nhìn thấy mạch máu, môi mỏng trắng bệch, cuối cùng vẫn nhịn không được than nhẹ một tiếng, Ưm...

Bạch Tùng Lĩnh nói không sai, sau khi khí lạnh hoàn toàn xâm nhập vào cơ thể thì toàn thân sẽ đau đớn như bị xé rách, cảm giác này đau đớn gần bằng nỗi đau trong đêm thứ bảy đó.

Ta, dựa vào! Ngươi, có thể chịu được hay không, đừng mất hồn như vậy! A... Bạch Thuật muốn dời lực chú ý, gian nan lên tiếng trêu chọc, nhưng vừa nói xong, mình cũng nhịn không được rên rỉ một tiếng, hương vị mất hồn này cũng không khác Tư Thiên Hoán là bao.

Câm miệng, ưm... Tư Thiên Hoán lạnh lùng liếc hắn một, thét lớn một tiếng, mềm nhũn tựa vào thành ao, chân khí lưu chuyển trong cơ thể hắn, một luồng lửa nóng khó hiểu lượn lờ, đau đớn càng tăng thêm, làm cho sắc mặt của hắn càng trắng bệch, trong lòng cũng càng lo lắng.

Không nên nghe lời vật nhỏ, không nên tuân thủ hứa hẹn, hắn không muốn Vũ Nhi chịu khổ cùng hắn.

Tư Thiên Hoán đột nhiên vươn tay đè vai Bạch Thuật, kết quả cả hai không còn sức lực để mà chống đỡ, hai người đều nghiêng người ngã vào trong nước, mất sức lực rất lớn mới đứng vững lại được.

Ngươi sờ soạng cái gì! Bạch Thuật thấy tay Tư Thiên Hoán đặt ở trước ngực mình, khuôn mặt tái nhợt liền đỏ lên, xấu hổ và giận dữ rống to, quên luôn cả đau đớn.

Khóe miệng Tư Thiên Hoán run rẩy, thu tay mình lại, vô lực tựa vào bên cạnh ao, vừa thở vừa nói, Giúp, ta cắt đứt, liên hệ.

Bạch Thuật cười mỉa mai, cơ thể đau đớn làm cho hắn choáng váng, Ta không còn sức. Sớm không nói, hiện tại ngoại trừ khiến chân khí lưu chuyển toàn thân thì hắn vốn không thể dùng được võ công, chứ đừng nói là làm chuyện mất sức như vậy.

Nghe vậy, sắc mặt Tư Thiên Hoán càng thêm tái nhợt, trong mắt ngoại trừ đau khổ, còn có lo lắng, bàn tay đặt lên tảng đá bên cạnh ao, sự đau đớn trong thân thể tăng lên, hắn càng lo lắng càng đau lòng, ấn xuống tảng đá đó một, nó bị hắn hủy diệt ngay lập tức.

Bạch Thuật đang tựa vào trên tảng đá, đột nhiên nó lại bị phá hủy, thiếu chút nữa ngã vào nước, trong lòng liền tức giận, đánh về phía Tư Thiên Hoán, Ngươi điên rồi sao”

Mắt Tư Thiên Hoán độc ác, chịu một đấm của hắn, giống như muốn phát tiết gì đó nên cũng đánh một quyền lại, hung hăng đánh Bạch Thuật.

Cứ như vậy, hai nam nhân không điều động nổi nội lực, ngươi một quyền, ta một quyền, chiến đấu hăng hái ở trong nước khiến bọt nước văng khắp nơi, nước ao dao động không ngừng, dưới ánh trăng, giống


/148

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status