Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 1756: Gian kế của người xấu thành công (2)
/1906
|
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô vừa cởi áo khoác, chợt cảm thấy lạnh toát... cô vẫn mặc bộ váy thiếu vải trợ lý mua cho cô.
Cô vừa về đã liên tục bận rộn, không có thời gian thay áo. Cô đi đến tủ quần áo, đột nhiên ----------- bụng bắt đầu đau...
Cô cảm thấy người mình run rẩy, không biết chuyện gì xảy ra, lúc thì lạnh, lúc thì nóng...
Cô cảm giác bụng mình như đang đốt một mồi lửa, nhưng trên cánh tay lại nổi da gà...
“A...” Bụng đau quá, thật khó chịu, chuyện gì xảy ra vậy?
Lạc Y chầm chậm trượt xuống ngồi dưới đất, nước bọt của cô mất khống chế chảy ra ngoài: “Tiểu Bạch... Ưm...”
Cô cảm thấy cơ thể mình kỳ kỳ, hình như muốn nôn ----- trong bụng cuộn trào, vừa nóng vừa lạnh.
“Sao vậy?” Tiểu Bạch vừa mặc quần vào, chợt nghe thấy Lạc Y suy yếu gọi anh.
Cô chưa từng gọi anh như vậy! Tiểu Bạch nhảy xuống đất, xông vào phòng Lạc Y.
“Ọe --------“
Anh nghe thấy tiếng cô nôn trong toilet.
Lạc Y như thể ăn phải đồ thiu, cô móc cổ họng mình, liều mạng nôn ra.
“Ọe ----------“ Lạc Y nôn mãi không ra được, cô run rẩy đi đánh răng, súc miệng.
Tiểu Bạch vươn tay ra đỡ cô, vẻ mặt lo lắng hỏi: “Em sao vậy?”
Lạc Y nói: “Không có gì... có thể là vừa ngâm suối nước nóng xong lại bị nhiễm lạnh nên cơ thể hơi yếu.”
Tiểu Bạch lo lắng nhìn cô, anh đưa tay đặt lên trán cô: “Hình như hơi sốt...”
Lạc Y cũng cảm thấy hơi nóng, song lại cảm thấy lạnh: “Không sao, tôi đi tắm rửa, ngủ một lúc là ổn.”
Cô vừa nói vừa súc miệng.
Khi cô đặt cốc nước xuống, đột nhiên cảm thấy hơi hoa mắt, cảnh vật mờ mờ... Cô vội rửa mặt cho tỉnh táo, rửa mặt xong, lúc cầm khăn bông, phát hiện trong tay như thể có hai cái khăn.
Cô ngước mắt, nhìn Tiểu Bạch, chợt cảm thấy cơ thể nóng lên, nhất là bụng dưới. Cả người ngứa ngáy, cô muốn tìm chỗ cọ cọ.
Cô cắn môi, nhìn Tiểu Bạch, trong nháy mắt hô hấp của Tiểu Bạch hỗn loạn. Vẻ mặt này của Lạc Y... quá mị hoặc. Còn có ánh mắt của cô, quyến rũ như vậy... có chút phóng đãng...
Tiểu Bạch ngẩn người: “Lạc Y, em sao vậy?” Anh phát giác ra điều bất thường, bởi vì, Lạc Y đột nhiên sát lại gần anh, cơ thể cô dán lên người anh, còn liều mạng chen vào ngực anh.
“Ưm...” Lạc Y khó chịu hừ một tiếng: “Đau đầu, rất nóng, rất khát, không biết có chuyện gì...”
Cô vừa nói, vừa cắn lên hầu kết của anh, như thể chỉ có cắn anh, cô mới có thể giải khát.
Tiểu Bạch không dám ôm cô, trong lòng lập tức hiểu ra, trạng thái hiện giờ của cô --------- chẳng lẽ là bị người khác hạ thuốc rồi? Anh là đàn ông, những chuyện này vẫn hiểu...
Những người phụ nữ mà Henry mang về, chín trên mười người là có hành động này!
Nhưng, Lạc Y không giống bọn họ! Nhất định là cô ăn phải thứ gì đó không sạch sẽ!
Tiểu Bạch lập tức nghĩ đến, liệu có phải người phụ nữ gặp trong tiệm bánh giở trò quỷ không?
“Ưm... Thật khó chịu, Tiểu Bạch...” Lạc Y muốn đẩy anh ra, nhưng cơ thể vừa rời khỏi anh một chút, cô đã ngứa ngáy muốn chết.
Tiểu Bạch lập tức đổ mồ hôi, anh ôm cô, vô cùng tỉnh táo nói: “Lạc Y, đừng sợ. Chắc là em bị người ta hạ thuốc, anh đưa em đến bệnh viện.”
Tay Tiểu Bạch ôm ngang hông cô, trong nháy mắt Lạc Y cảm thấy như có dòng điện chạy qua.
Cô đột nhiên kiễng chân, ôm lấy cổ anh, dùng sức hôn môi anh.
Đầu óc Tiểu Bạch trống rỗng, nụ hôn của cô... quá ngọt!
Cô hơi dùng sức, đẩy ngã anh xuống ghế sô pha!
Lạc Y muốn điên rồi, cô quá khó chịu! Trong cơ thể như có nhiều con sâu đang bò.... cô hừ hừ hai tiếng, muốn đẩy Tiểu Bạch ra, nhưng cô càng muốn đẩy anh, thì càng ôm chặt anh hơn.
Người Tiểu Bạch cứng đờ, anh hiểu, lúc này, anh phải tỉnh táo!
Anh kéo Lạc Y dậy: “Lạc Y, đừng sợ, anh đưa em đến bệnh viện! Anh đưa em đến bệnh viện!”
Cô vừa cởi áo khoác, chợt cảm thấy lạnh toát... cô vẫn mặc bộ váy thiếu vải trợ lý mua cho cô.
Cô vừa về đã liên tục bận rộn, không có thời gian thay áo. Cô đi đến tủ quần áo, đột nhiên ----------- bụng bắt đầu đau...
Cô cảm thấy người mình run rẩy, không biết chuyện gì xảy ra, lúc thì lạnh, lúc thì nóng...
Cô cảm giác bụng mình như đang đốt một mồi lửa, nhưng trên cánh tay lại nổi da gà...
“A...” Bụng đau quá, thật khó chịu, chuyện gì xảy ra vậy?
Lạc Y chầm chậm trượt xuống ngồi dưới đất, nước bọt của cô mất khống chế chảy ra ngoài: “Tiểu Bạch... Ưm...”
Cô cảm thấy cơ thể mình kỳ kỳ, hình như muốn nôn ----- trong bụng cuộn trào, vừa nóng vừa lạnh.
“Sao vậy?” Tiểu Bạch vừa mặc quần vào, chợt nghe thấy Lạc Y suy yếu gọi anh.
Cô chưa từng gọi anh như vậy! Tiểu Bạch nhảy xuống đất, xông vào phòng Lạc Y.
“Ọe --------“
Anh nghe thấy tiếng cô nôn trong toilet.
Lạc Y như thể ăn phải đồ thiu, cô móc cổ họng mình, liều mạng nôn ra.
“Ọe ----------“ Lạc Y nôn mãi không ra được, cô run rẩy đi đánh răng, súc miệng.
Tiểu Bạch vươn tay ra đỡ cô, vẻ mặt lo lắng hỏi: “Em sao vậy?”
Lạc Y nói: “Không có gì... có thể là vừa ngâm suối nước nóng xong lại bị nhiễm lạnh nên cơ thể hơi yếu.”
Tiểu Bạch lo lắng nhìn cô, anh đưa tay đặt lên trán cô: “Hình như hơi sốt...”
Lạc Y cũng cảm thấy hơi nóng, song lại cảm thấy lạnh: “Không sao, tôi đi tắm rửa, ngủ một lúc là ổn.”
Cô vừa nói vừa súc miệng.
Khi cô đặt cốc nước xuống, đột nhiên cảm thấy hơi hoa mắt, cảnh vật mờ mờ... Cô vội rửa mặt cho tỉnh táo, rửa mặt xong, lúc cầm khăn bông, phát hiện trong tay như thể có hai cái khăn.
Cô ngước mắt, nhìn Tiểu Bạch, chợt cảm thấy cơ thể nóng lên, nhất là bụng dưới. Cả người ngứa ngáy, cô muốn tìm chỗ cọ cọ.
Cô cắn môi, nhìn Tiểu Bạch, trong nháy mắt hô hấp của Tiểu Bạch hỗn loạn. Vẻ mặt này của Lạc Y... quá mị hoặc. Còn có ánh mắt của cô, quyến rũ như vậy... có chút phóng đãng...
Tiểu Bạch ngẩn người: “Lạc Y, em sao vậy?” Anh phát giác ra điều bất thường, bởi vì, Lạc Y đột nhiên sát lại gần anh, cơ thể cô dán lên người anh, còn liều mạng chen vào ngực anh.
“Ưm...” Lạc Y khó chịu hừ một tiếng: “Đau đầu, rất nóng, rất khát, không biết có chuyện gì...”
Cô vừa nói, vừa cắn lên hầu kết của anh, như thể chỉ có cắn anh, cô mới có thể giải khát.
Tiểu Bạch không dám ôm cô, trong lòng lập tức hiểu ra, trạng thái hiện giờ của cô --------- chẳng lẽ là bị người khác hạ thuốc rồi? Anh là đàn ông, những chuyện này vẫn hiểu...
Những người phụ nữ mà Henry mang về, chín trên mười người là có hành động này!
Nhưng, Lạc Y không giống bọn họ! Nhất định là cô ăn phải thứ gì đó không sạch sẽ!
Tiểu Bạch lập tức nghĩ đến, liệu có phải người phụ nữ gặp trong tiệm bánh giở trò quỷ không?
“Ưm... Thật khó chịu, Tiểu Bạch...” Lạc Y muốn đẩy anh ra, nhưng cơ thể vừa rời khỏi anh một chút, cô đã ngứa ngáy muốn chết.
Tiểu Bạch lập tức đổ mồ hôi, anh ôm cô, vô cùng tỉnh táo nói: “Lạc Y, đừng sợ. Chắc là em bị người ta hạ thuốc, anh đưa em đến bệnh viện.”
Tay Tiểu Bạch ôm ngang hông cô, trong nháy mắt Lạc Y cảm thấy như có dòng điện chạy qua.
Cô đột nhiên kiễng chân, ôm lấy cổ anh, dùng sức hôn môi anh.
Đầu óc Tiểu Bạch trống rỗng, nụ hôn của cô... quá ngọt!
Cô hơi dùng sức, đẩy ngã anh xuống ghế sô pha!
Lạc Y muốn điên rồi, cô quá khó chịu! Trong cơ thể như có nhiều con sâu đang bò.... cô hừ hừ hai tiếng, muốn đẩy Tiểu Bạch ra, nhưng cô càng muốn đẩy anh, thì càng ôm chặt anh hơn.
Người Tiểu Bạch cứng đờ, anh hiểu, lúc này, anh phải tỉnh táo!
Anh kéo Lạc Y dậy: “Lạc Y, đừng sợ, anh đưa em đến bệnh viện! Anh đưa em đến bệnh viện!”
/1906
|