Yêu

CHƯƠNG 1

/2


CHƯƠNG 1

" Cô là dâu nhà này mà một ngụm con trai cũng không đẻ được thì lấy tư cách gì mắng con tôi đi ngoại tình. Gà mà không đẻ được trứng thì để người khác đẻ dùm đi" . Giọng bà nội cô vang lên chua chát, chỉ trỏ vào hai mẹ con cô. Bố cô thì hờ hững ôm người tình đang mang bầu 2 tháng vào nhà. Thì ra những lần công tác xa, những bữa cơm trống chỉ có hai mẹ con, những ngàu mẹ ốm đau không có bố xuất hiện chỉ vì bên cạnh ông đã có một người khác thay thế.

Cưới nhau hơn 15 năm trời, mẹ cô vì cái nhà này mà từ bỏ ước mơ của bản thân để ở nhà vun vén cho gia đình, làm cái bóng hỗ trợ công việc kinh doanh của chồng để rồi đổi lại là cái nhìn kinh miệt, chê bai của bà nội và dòng họ trong nhà chỉ vì đã sinh ra cô - Phương An một đứa con gái chứ không phải một thằng con trai để nối dõi tông đường. 

"Ly hôn đi ! Tiền tôi sẽ cho cô, không thiếu . Riêng cái An, dù sao cũng là con cháu nhà họ Ngô tôi nên nó vẫn sẽ ở lại đây". Bố cô - Ngô Hiên lên tiếng đánh gãy tiếng ồn ào trong nhà.

Mẹ cô sững sờ như không tin vào mắt mình "Ngô Hiên, tôi nói cho anh biết. ly hôn thì ly hôn, tôi không sợ. Nhưng đừng hòng cướp Phương An ra khỏi tôi. Nếu không phải vì Phương An thì tôi đã bỏ cái nhà này lâu rồi. Cái nhà này có ai quan tâm tới nó không? Mẹ anh có coi nó là cháu gái không? để nó giữa cái nhà này thì ai lo, anh lo cho nó à! hay chỉ lo đón người mẹ kế vào nhà, Tôi nói phải không cô Sương Thu"

Vừa dứt lời đã nghe tiếng kêu nũng nịu " Á! con đạp em đau quá" làm Ngô hiên vội vàng ôm lấy vỗ về. Cô nhìn mà thấy phát tởm, 2 tháng mà biết đạp rồi cơ à, nhìn lại người mà cô gọi bằng bố lại thấy mệt mỏi thêm. Nếu biết trước mẹ cô nghĩ như vậy thì cô đã nói rõ với mẹ rồi. 

"Bố hãy thôi đi, đừng làm con ghét bố thêm nữa!"

"An, con học ai mà nói chuyện với bố thế hả?"

"Học ai? Từ năm con lên cấp 2 tới giờ con học trường nào? chơi với ai? thích cái gì bố biết không? Một năm bố có mặt ờ nhà bao nhiêu lần, mỗi lần ở nhà tòa la và mắng, bắt con phải học cái này, nghe lời bà nội cái kia dù cho đó là những điều vô lý. Con mê nhiếp ảnh bố lại cho đó là rác rưởi bắt con học ba lê, đàn piano cho giống con gái của sếp bố, con thi điểm cao nhất lớp thì bà nội bảo con gái không cần học, học ít điểm thôi để nhường cho anh họ đứng nhất lớp bố cũng nghe theo.  Mẹ đau ruột thừa oằn người đau chết đi sống lại mà chỉ có 2 mẹ con ở nhà, gọi cho bố bảo bận làm về không được làm. Lúc đó con chỉ biết khóc và ôm lấy mẹ mà quên rằng sao không nhờ người khác giúp đỡ ngoài bố chứ! "

"Từ lúc đó, con đã tự nói với bản thân rằng cuộc sống này chỉ có mày và mẹ mà thôi, bố đã quên nhà mình rồi"

Ông sững người đứng đó, mẹ cô khóc nghẹn ngào ôm lấy cô vào lòng bởi vì sự yếu đuối những năm qua đã kèm nén.


"Đây là lần cuối tôi gọi ông là bố. Ly hôn tài sản chia theo pháp luật mà làm, tôi sẽ đi với mẹ. Nhà này thì không cần"

"Mày....đồ bất hiếu" . Cả nhà dượng ngồi xem kịch giờ mới lên tiếng đã mắng người. "Anh rể, tài sản của nhà họ Ngô mắc mớ gì phải chia,còn mày con cháu nhà này thì dù đừng hòng bước chân ra khỏi nhà để mẹ mày gửi trợ cấp về đây nuôi là được rồi"

"Tới đây là đủ rồi, đừng quên cậu của của tôi là ai. Làm quá thì ai bị thiệt không biết trước được đâu" . Nói xong cô xoay người nắm lấy tay mẹ bước ra khỏi căn nhà đã từng có nụ cười này. Tạm biệt



/2

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status