Hôm nay sáng sớm thức dậy đã không thấy Giang Trầm đâu. Lúc ăn cơm cô hỏi dì Minh mới biết là hắn muốn đi dạo.
Trời nắng nóng này đi dạo gì?
Trắng quá phơi cho bớt lại hả?
Phượng Tâm cũng không để ý nhiều, biểu hiện đã biết. Sau đó ăn uống xong xuôi rồi đi tới công ty giải trí Hoa Nghị gặp người đại diện.
"Chị Hà. Chị gọi em có việc gì không?" Phượng Tâm ngồi xuống ghế, hỏi người đại diện Hà Tinh.
Hà Tinh tuy đã hơn ba mươi tuổi nhưng nhìn qua vẫn rất trẻ trung, có lẽ là do chăm sóc tốt nên da mặt vẫn căng mịn, chỉ là trên người mang theo kinh nghiệm và khí chất trải đời lão luyện. Người đại diện liếc mắt nhìn Phượng Tâm một cái, giọng nói mang theo lo lắng.
"Em vào nghề đã gần hai năm. Cũng là theo chị ngần đấy năm, đây là lần đầu tiên em có scandal. Em có giải thích gì không?"
Phượng Tâm nhún vai, tỏ vẻ bất cần: "Giải thích gì bây giờ?"
Hà Tinh: "Chuyện em với người đàn ông trên tin tức. Là thật sao?"
Phượng Tâm: "Hmm... chính xác thì chưa. Nhưng sắp."
Hà Tinh: "..." Vậy là phải hay không phải?
Người đại diện Hà thở dài một cái: "Chị không quản việc riêng của em. Nhưng hãy cố gắng cân bằng với công việc. Hơn nữa, trong hợp đồng có cấm yêu đương trong thời gian này nên chị cần em hiểu rõ để tránh thiệt thòi. Nếu muốn công khai thì hãy để một thời gian nữa, cũng chỉ còn nửa năm nữa là em hết hợp đồng với Hoa Nghị rồi."
"Em biết." Phượng Tâm gật đầu một cái, biểu hiện đã biết. Lưng cô tựa phía sau ghế, ngón tay thon dài trắng nõn miết nhẹ trên cánh môi đỏ mọng, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo. Đọc truyện nhanh nhất tại wattpad.
Thời gian cũng sắp tới rồi.
"Alo... vâng. Thật sao? Haha... Cảm ơn ạ. Rất mong được giúp đỡ. Vâng vâng. Chào anh." Người đại diện Hà nghe điện thoại xong nhìn Phượng Tâm một cái đầy ý vị, nhướng mày: "Bộ phim [Vạn Dặm Trường Chinh] đã quyết định vai nữ thứ rồi. Em biết ai không?"
"Ai?" Có thể khác ngoài em được.
"Là em."
Ừm. Em biết mà.
"Chúc mừng nhé. Phim của đạo diễn Mạnh luôn là phim được lọt vào danh sách đề cử. Đây là cơ hội của em đấy." Người đại diện Hà hưng phấn.
Phượng Tâm bật cười một cái: "Em sẽ cố gắng."
Nói chuyện với người đại diện Hà thêm một lúc, cô rời khỏi Hoa Nghị.
"Nhìn kìa. Là Phượng Tâm đó. Xảy ra chuyện liền đến công ty."
"Chắc là để nhờ vả người đại diện Hà giải quyết giúp."
"Phi... không phải là tìm được kim chủ thật đấy chứ? Hèn gì mới vào nghề đã được nhận ngay vai chính. Mới đóng có ba bộ phim mà tên tuổi vẫn hot như vậy."
"Quả là dùng vốn liếng của bản thân thật không tệ..."
Những lời bàn tán của những người "đồng nghiệp" đầy soi mói chỉ trỏ sau lưng Phượng Tâm.
Cô cũng không quan tâm lắm đến bọn họ. Rốt cuộc thì miệng ai người nấy nói. Không cấm được.
Thật muốn xé cái miệng đang nói của bọn họ ra...
Aizzz
Cuộc đời đen đủi thế là cùng. Phượng Tâm thở dài một hơi, lấy tốc độ nhanh nhất quay người đi sang bên trái. Nhưng người đang đợi cô dường như không muốn cho cô cơ hội chạy thoát, vội tiến đến nắm lấy cổ tay cô.
"Tiểu Tâm, anh có chuyện muốn nói với em."
Phượng Tâm nhìn hắn, nặn ra một nụ cười không mang theo ý cười: "Thẩm đại công tử, phiền anh buông tay ra. Nam nữ thụ thụ bất tương thân. Anh không hiểu đạo lý này sao?"
Thẩm Hàn Trì nhíu mi tâm. Cảm thấy Phượng Tâm chỉ qua vài ngày mà đã thay đổi hoàn toàn. Chẳng lẽ là vì hôm trước cô bị ngã xuống nước, ốm sốt mà hắn không đến thăm nên giận dỗi?
Trời nắng nóng này đi dạo gì?
Trắng quá phơi cho bớt lại hả?
Phượng Tâm cũng không để ý nhiều, biểu hiện đã biết. Sau đó ăn uống xong xuôi rồi đi tới công ty giải trí Hoa Nghị gặp người đại diện.
"Chị Hà. Chị gọi em có việc gì không?" Phượng Tâm ngồi xuống ghế, hỏi người đại diện Hà Tinh.
Hà Tinh tuy đã hơn ba mươi tuổi nhưng nhìn qua vẫn rất trẻ trung, có lẽ là do chăm sóc tốt nên da mặt vẫn căng mịn, chỉ là trên người mang theo kinh nghiệm và khí chất trải đời lão luyện. Người đại diện liếc mắt nhìn Phượng Tâm một cái, giọng nói mang theo lo lắng.
"Em vào nghề đã gần hai năm. Cũng là theo chị ngần đấy năm, đây là lần đầu tiên em có scandal. Em có giải thích gì không?"
Phượng Tâm nhún vai, tỏ vẻ bất cần: "Giải thích gì bây giờ?"
Hà Tinh: "Chuyện em với người đàn ông trên tin tức. Là thật sao?"
Phượng Tâm: "Hmm... chính xác thì chưa. Nhưng sắp."
Hà Tinh: "..." Vậy là phải hay không phải?
Người đại diện Hà thở dài một cái: "Chị không quản việc riêng của em. Nhưng hãy cố gắng cân bằng với công việc. Hơn nữa, trong hợp đồng có cấm yêu đương trong thời gian này nên chị cần em hiểu rõ để tránh thiệt thòi. Nếu muốn công khai thì hãy để một thời gian nữa, cũng chỉ còn nửa năm nữa là em hết hợp đồng với Hoa Nghị rồi."
"Em biết." Phượng Tâm gật đầu một cái, biểu hiện đã biết. Lưng cô tựa phía sau ghế, ngón tay thon dài trắng nõn miết nhẹ trên cánh môi đỏ mọng, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo. Đọc truyện nhanh nhất tại wattpad.
Thời gian cũng sắp tới rồi.
"Alo... vâng. Thật sao? Haha... Cảm ơn ạ. Rất mong được giúp đỡ. Vâng vâng. Chào anh." Người đại diện Hà nghe điện thoại xong nhìn Phượng Tâm một cái đầy ý vị, nhướng mày: "Bộ phim [Vạn Dặm Trường Chinh] đã quyết định vai nữ thứ rồi. Em biết ai không?"
"Ai?" Có thể khác ngoài em được.
"Là em."
Ừm. Em biết mà.
"Chúc mừng nhé. Phim của đạo diễn Mạnh luôn là phim được lọt vào danh sách đề cử. Đây là cơ hội của em đấy." Người đại diện Hà hưng phấn.
Phượng Tâm bật cười một cái: "Em sẽ cố gắng."
Nói chuyện với người đại diện Hà thêm một lúc, cô rời khỏi Hoa Nghị.
"Nhìn kìa. Là Phượng Tâm đó. Xảy ra chuyện liền đến công ty."
"Chắc là để nhờ vả người đại diện Hà giải quyết giúp."
"Phi... không phải là tìm được kim chủ thật đấy chứ? Hèn gì mới vào nghề đã được nhận ngay vai chính. Mới đóng có ba bộ phim mà tên tuổi vẫn hot như vậy."
"Quả là dùng vốn liếng của bản thân thật không tệ..."
Những lời bàn tán của những người "đồng nghiệp" đầy soi mói chỉ trỏ sau lưng Phượng Tâm.
Cô cũng không quan tâm lắm đến bọn họ. Rốt cuộc thì miệng ai người nấy nói. Không cấm được.
Thật muốn xé cái miệng đang nói của bọn họ ra...
Aizzz
Cuộc đời đen đủi thế là cùng. Phượng Tâm thở dài một hơi, lấy tốc độ nhanh nhất quay người đi sang bên trái. Nhưng người đang đợi cô dường như không muốn cho cô cơ hội chạy thoát, vội tiến đến nắm lấy cổ tay cô.
"Tiểu Tâm, anh có chuyện muốn nói với em."
Phượng Tâm nhìn hắn, nặn ra một nụ cười không mang theo ý cười: "Thẩm đại công tử, phiền anh buông tay ra. Nam nữ thụ thụ bất tương thân. Anh không hiểu đạo lý này sao?"
Thẩm Hàn Trì nhíu mi tâm. Cảm thấy Phượng Tâm chỉ qua vài ngày mà đã thay đổi hoàn toàn. Chẳng lẽ là vì hôm trước cô bị ngã xuống nước, ốm sốt mà hắn không đến thăm nên giận dỗi?
/24
|