“Không!” Hoắc Thiên Trạm nghiêm túc lắc đầu, “Người trong tộc nàng không bị giam, nên sống thế nào thì sống như thế, trẫm chỉ tăng thêm nhiều binh lính xung quanh để bảo vệ an toàn cho họ.”
“Haaa...! Ha ha!” Vệ Lai đột nhiên cười đến run rẩy cả người, cô chỉ vào hắn nói: “Câu này của ngươi chỉ lừa được đứa trẻ ba tuổi thôi! Bỏ đi!” Bất đắc dĩ giơ tay lên nói, “Ta đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, ngươi thích giam thì cứ giam đi!”
***
Suốt cả Vệ Lai có làm thế nào cũng không ngủ được, thật vất vả nhịn đến canh tư, dứt khoát đứng dậy, chạy thẳng tới phòng tắm xây trong tẩm cung.
Tòa cung viện này quả nhiên giống như Đới Tiềm nói, là nơi duy nhất trong cung xây suối nước nóng.
Đám thợ xây hết sức cẩn thận xây quanh suối nước nóng thành một hồ tắmthật to, bốn phía không biết dùng loại đá gìtrang trí, gió thổi không lọt: Phía trên không có nóc, Vệ Lai đến gần, hơi ngửa đầu, trực tiếp có thể thấy trời đầy sao.
“Cô nương!” Nha đầu gác đêm thấy nàng vào phòng tắm, liền đi theo sau.
Vệ Lai đã sớm biết nàng ta đi theo mình, cũng lười để ý: Lúc này nghe người ta gọi, mới “Ừ” qua loa một tiếng.
Tiểu nha đầu đi tới trước mặt nàng, chỉ vào phòng tắm nọ giới thiệu: “Cô nương, bốn phía đều là linh thạch lấy từ núi Thiên Ngọc, linh thạch gặp hơi nước nóng có thể tạo ra mùi thơm: Cô nương tắm xong, thân thể sẽ rất thơm, không cần thêm hương liệu nữa!” Nha đầu giới thiệu rất vui vẻ, vốn còn hơi ngái ngủ, lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo: “Cô nương người thử một chút nước này, đây là trực tiếp dẫn nước nóng vào, suối ngay ở chỗ kia...” Chỉ vào một cái ao nhỏ cách bên kia, “Nước chảy tự nhiên, rất sạch sẽ, nhiệt độ cũng vừa phải! Hơn nữa hoàng thượng nói rồi, suối nước nóng ấm vừa, cho nên phía trên không cần thêm mái, kể cả mùa Đông cũng không lạnh: Lúc cô nương ngâm mình có thể ngắm trời, tâm tình sẽ rất tốt.”
Vệ Lai hơi cảm động, vị hoàng đế kia vì Lam Ánh Nhi mà suy nghĩ chu toàn như vậy, nói vậy tình yêu trong lòng hắn là thật sự rất chân thành!
“Haaa...! Ha ha!” Vệ Lai đột nhiên cười đến run rẩy cả người, cô chỉ vào hắn nói: “Câu này của ngươi chỉ lừa được đứa trẻ ba tuổi thôi! Bỏ đi!” Bất đắc dĩ giơ tay lên nói, “Ta đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, ngươi thích giam thì cứ giam đi!”
***
Suốt cả Vệ Lai có làm thế nào cũng không ngủ được, thật vất vả nhịn đến canh tư, dứt khoát đứng dậy, chạy thẳng tới phòng tắm xây trong tẩm cung.
Tòa cung viện này quả nhiên giống như Đới Tiềm nói, là nơi duy nhất trong cung xây suối nước nóng.
Đám thợ xây hết sức cẩn thận xây quanh suối nước nóng thành một hồ tắmthật to, bốn phía không biết dùng loại đá gìtrang trí, gió thổi không lọt: Phía trên không có nóc, Vệ Lai đến gần, hơi ngửa đầu, trực tiếp có thể thấy trời đầy sao.
“Cô nương!” Nha đầu gác đêm thấy nàng vào phòng tắm, liền đi theo sau.
Vệ Lai đã sớm biết nàng ta đi theo mình, cũng lười để ý: Lúc này nghe người ta gọi, mới “Ừ” qua loa một tiếng.
Tiểu nha đầu đi tới trước mặt nàng, chỉ vào phòng tắm nọ giới thiệu: “Cô nương, bốn phía đều là linh thạch lấy từ núi Thiên Ngọc, linh thạch gặp hơi nước nóng có thể tạo ra mùi thơm: Cô nương tắm xong, thân thể sẽ rất thơm, không cần thêm hương liệu nữa!” Nha đầu giới thiệu rất vui vẻ, vốn còn hơi ngái ngủ, lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo: “Cô nương người thử một chút nước này, đây là trực tiếp dẫn nước nóng vào, suối ngay ở chỗ kia...” Chỉ vào một cái ao nhỏ cách bên kia, “Nước chảy tự nhiên, rất sạch sẽ, nhiệt độ cũng vừa phải! Hơn nữa hoàng thượng nói rồi, suối nước nóng ấm vừa, cho nên phía trên không cần thêm mái, kể cả mùa Đông cũng không lạnh: Lúc cô nương ngâm mình có thể ngắm trời, tâm tình sẽ rất tốt.”
Vệ Lai hơi cảm động, vị hoàng đế kia vì Lam Ánh Nhi mà suy nghĩ chu toàn như vậy, nói vậy tình yêu trong lòng hắn là thật sự rất chân thành!
/197
|