Ngồi trên xe, lòng cô trở nên lo lắng, cuộc đời mình sẽ ra sao khi rơi vào tay hắn đây, chẳng lẽ cô phải cam chịu số phận này hay sao? Không được, tuyệt đối không, cô lặng người giây lát, lòng cô bỗng rạo rực lên một tia hy vọng cho cuộc đời mình, chiếc xe chạy ngang qua một trung tâm thương mại:
A.. a.. a... bụng tôi đau quá, tôi muốn xuống xe, dừng lại ngay. A.. a
Thấy cô như thế, anh vô cùng lo lắng.
Dừng lại!
Chiếc xe đột nhiên thắng gấp, tên vệ sĩ nhanh chóng mở cửa xe, cô ôm bụng chạy thật nhanh về phía cổng trung tâm thương mại cũng không quên đóng hết vai của mình, anh vội vàng đuổi theo cô nhưng không kịp.
Trong trung tâm thương mại.
Phải chọn một bộ đồ nhanh thôi, cô vội vàng chụp lấy chiếc đầm hồng xuông kèm theo một chiếc nón đi kèm, sau đó chạy thật nhanh đến nhà vệ sinh.
Anh sẽ chẳng bao giờ bắt được tôi đâu! Cô tự tin.
Trong khi bên ngoài anh đang lo lắng tìm cô.
Cô thay bộ đồ trên người và đội thêm chiếc nón để ngụy trang.
Bước ra khỏi phòng, lòng cô không khỏi bồn chồn lo lắng, cô bước nhẹ nhàng, cố gắng không để người khác thấy mặt, một lúc sau:
Cuối cùng cũng thoát, cô thở dốc. Bây giờ mình phải jk đâu đây, có nhà nhưng không thể về, nước mắt cô bỗng tự tuôn ra, phải rồi chẳng phải cô vẫn còn một người anh dưới quê sao?
Cô nhanh chóng bắt chuyến xe sớm nhất để về quê trong niềm tin vào cuộc sống mới sẽ mở ra một tương lai tươi sáng cho cô.
Còn anh, anh tìm cô trong lo lắng, khi thiết bị định vị báo đến cửa phòng vệ sinh nơi cô thay đồ, anh lịch sự gõ cửa nhưng không thấy ai, chỉ thấy một bộ đồ của cô cùng chiếc nhẫn anh tặng.
Anh nhặt chiếc nhẫn lên, nắm chặt chiếc nhẫn trong tay:
Rồi chính em sẽ là người cần anh đeo chiếc nhẫn này, hoặc là em sẽ tồn tại cùng nó, hai là e sẽ biến mất mãi mãi cùng nó.
A.. a.. a... bụng tôi đau quá, tôi muốn xuống xe, dừng lại ngay. A.. a
Thấy cô như thế, anh vô cùng lo lắng.
Dừng lại!
Chiếc xe đột nhiên thắng gấp, tên vệ sĩ nhanh chóng mở cửa xe, cô ôm bụng chạy thật nhanh về phía cổng trung tâm thương mại cũng không quên đóng hết vai của mình, anh vội vàng đuổi theo cô nhưng không kịp.
Trong trung tâm thương mại.
Phải chọn một bộ đồ nhanh thôi, cô vội vàng chụp lấy chiếc đầm hồng xuông kèm theo một chiếc nón đi kèm, sau đó chạy thật nhanh đến nhà vệ sinh.
Anh sẽ chẳng bao giờ bắt được tôi đâu! Cô tự tin.
Trong khi bên ngoài anh đang lo lắng tìm cô.
Cô thay bộ đồ trên người và đội thêm chiếc nón để ngụy trang.
Bước ra khỏi phòng, lòng cô không khỏi bồn chồn lo lắng, cô bước nhẹ nhàng, cố gắng không để người khác thấy mặt, một lúc sau:
Cuối cùng cũng thoát, cô thở dốc. Bây giờ mình phải jk đâu đây, có nhà nhưng không thể về, nước mắt cô bỗng tự tuôn ra, phải rồi chẳng phải cô vẫn còn một người anh dưới quê sao?
Cô nhanh chóng bắt chuyến xe sớm nhất để về quê trong niềm tin vào cuộc sống mới sẽ mở ra một tương lai tươi sáng cho cô.
Còn anh, anh tìm cô trong lo lắng, khi thiết bị định vị báo đến cửa phòng vệ sinh nơi cô thay đồ, anh lịch sự gõ cửa nhưng không thấy ai, chỉ thấy một bộ đồ của cô cùng chiếc nhẫn anh tặng.
Anh nhặt chiếc nhẫn lên, nắm chặt chiếc nhẫn trong tay:
Rồi chính em sẽ là người cần anh đeo chiếc nhẫn này, hoặc là em sẽ tồn tại cùng nó, hai là e sẽ biến mất mãi mãi cùng nó.
/13
|