Bệnh sủng

Chương 65 - Chương 65

/119


Tiểu Thỏ mơ một giấc mộng, cô mơ thấy mình đi tham gia hôn lễ, hiện trường hôn lễ vô cùng xa hoa rực rỡ, cô không biết làm thế nào mình có thể xuất hiện tiến vào hôn lễ sang trọng này, chỉ cảm thấy xung quanh bày nhiều bánh ngọt thật sự rất đẹp, một mình cô muốn ăn hết thật sự không dễ, đột nhiên nghe giai điệu bài hát vang lên trong nghi thức lễ cưới, cô thực sự rất tò mò nhân vật nam nữ chính của hôn lễ xa hoa sang trọng này là ai, kết quả vừa thấy, nam chính không thể ngờ lại là Giản Chính Dương, mà bản thân cô không phải là nữ chính, sau đó cô nhìn thấy mẹ Giản, ông ngoại bà ngoại của Chính Giản Dương đều cười âm hiểm với cô, Tiểu Thỏ nhất thời bị dọa sợ, sau đó liền tỉnh lại.

Ngẩn người tự mình vỗ nhẹ trái tim đang đập mạnh, nhìn thấy ngoài cửa sổ trời đã gần sáng, trên màn hình của máy tính vẫn đang chiếu bộ phim điện ảnh, tối qua cô xem phim đến mệt mỏi buồn ngủ, liền nằm bò trên bàn rồi ngủ thiếp đi, máy tính chạy hết một bộ phim lại tiếp tục chiếu bộ phim khác, cô xoa xoa cổ, tắt máy tính, nhíu mày đi tìm di động, gọi điện thoại cho Giản Chính Dương, vẫn tắt máy, cũng không trả lời tin nhắn của cô.

Đây là có chuyện gì sao, cô nhớ tới giấc mơ vừa mới làm cho chính mình sợ hãi, trong lòng càng thêm dự cảm xấu, suy nghĩ một chút, muốn gọi điện thoại cho mẹ Giản, kết quả không có ai nghe máy. Có lẽ trễ một chút nữa anh sẽ trở về, tự an ủi chính mình, cô vào nhà vệ sinh rửa mặt chải đầu.

Tùy tiện ăn một chút, ngồi trên sô pha vừa chờ đợi Giản Chính Dương vừa đọc sách, chốc lát lại ngẩng đầu lên nhìn thời gian, nháy mắt đã tới giữa trưa, nhưng mà Giản Chính Dương còn chưa có trở về, có lẽ ăn cơm trưa xong anh mới về. Tiểu Thỏ cứ như vậy tự an ủi chính mình, bụng không thấy đói, cũng chẳng muốn làm cơm trưa, chờ đến lúc anh về, cô nhất định phải trừng phạt anh, hại cô lo lắng như vậy, Tiểu Thỏ tức giận bất bình suy nghĩ, nhưng mà thời gian lại trôi qua từng chút một, lo lắng trong lòng càng lúc càng nhiều.

Mãi cho đến hai giờ chiều, chuông cửa đột nhiên vang lên, Tiểu Thỏ gần như muốn xông ra mở cửa: “Sao đến giờ anh mới về ….” Đứng ngoài cửa là một người đàn ông mặc đồ Âu mà cô không quen biết, cô ngạc nhiên hỏi, “Anh là ai?”

“Cô Bạch.” Người đàn ông tỏ vẻ quen biết nói với Tiểu Thỏ. “Anh là …”

“Tôi họ Vương, tôi là luật sư, đây là danh thiếp của tôi.” Anh lấy một tấm danh thiếp từ trong ví ra đưa cho Tiểu Thỏ, “Tôi là luật sư của nhà họ Giản, hôm nay nhận sự ủy thác của ông Giản bà Giản đến tìm cô, không mời tôi vào trong ngồi một chút sao?”

Tiểu Thỏ quan sát đối phương, từ lúc anh ta nói đến ông Giản bà Giản trong lòng cô cực kỳ lo lắng bất an, “Ngại quá, chồng của tôi không thích cho người lạ vào nhà, anh có chuyện gì thì nói ở đây luôn đi.”

Có lẽ người đàn ông không ngờ tới Tiểu Thỏ sẽ nói như vậy, ngẩn người trong giây


/119

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status