Con đường theo đuổi vợ

Chương 2: Gặp được đột biến

/10


Chương 2: Gặp được đột biến
Editor: Tình Tình

Chọn ba cái bánh ngọt, một phần bánh ga-tô, hai miếng thịt xếp cùng một phần rau xanh, và cầm thêm hai ly nước trái cây, Mạc Viện Viện dẫn tiểu bảo ngồi vào một góc không bắt mắt, thấp giọng nói: “Mau ăn, không cần nói lung tung, có chuyện gì thì trở về rồi nói.”

Tiểu bảo bĩu môi, mất hứng “a” một tiếng, cầm lấy một miếng bánh ngọt nhỏ “A hu” cắn một miếng.

Mạc Viện Viện cười lau khóe miệng của bé, “Ăn từ từ thôi, mau uống một chút nước trái cây.”

Tiểu bảo ngoan ngoãn lấy ly nước trái cây ở một bên qua hút một hơi, Mạc Viện Viện nở nụ cười, lúc này mới cúi đầu xuống ăn thịt trước mặt mình.

Nuốt bánh ngọt trong miệng xuống, tiểu bảo hâm mộ nhìn Mạc Viện Viện, “Mẹ, khi nào thì con mới được ăn cái này đây?”

Mạc ViệnViện suy nghĩ về sổ tay giáo dục trẻ em trước kia đã xem qua một chút, không xác định nói: “Chắc là sang năm?”

Nhìn con trai có ánh mắt ủ rũ, trong lòng cô có chút không đành lòng, cô không dám chắc nói: “Như vậy đi, đợi đến tân gia của Harris, mẹ sẽ giúp con lấy thịt thăn băm thành những miếng nhỏ, có lẽ như vậy sẽ ăn được.” dieendaanleequyydonn

Tiểu bảo nghĩ nghĩ, nhấn mạnh nói: “Hay là để Dori làm đi.”

Mạc Viện Viện cứng đờ, sau đó gật gật đầu, ngay lập tức tiểu bảo lộ ra khuôn mặt tươi cười, thở nhẹ “Mẹ tốt nhất rồi.”

Mạc Viện Viện dùng sức áp chế khóe miệng đang run rẩy lại, trong lòng rất là phiền muộn.

“Nhưng mà lúc chúng ta đến, Dori vẫn chưa tới sao?” Phiền não của tiểu bảo luôn luôn nhiều.

Mạc Viện Viện cười cười, “Chỉ trễ hai ngày, gửi qua bưu điện luôn trễ hơn chúng ta một chút, bất quá hai ngày này mẹ sẽ dẫn con đi ăn lặt vặt ở những nơi phụ cận, nghe nói là đồ ăn ngon lắm.”

Lời vừa ra khỏi miệng, chỉ thấy trên mặt tiểu bảo có một nụ cười thật lớn.

Tuy rằng bất mãn với việc con trai ghét bỏ tay nghề của mình, nhưng nhìn đến vẻ mặt vui vẻ của cậu, thấy cậu cuối cùng cũng không quấn quít nhìn miếng thịt thăn nữa, đành phải cố gắng tự an ủi bản thân mình.

Vừa nhai thịt, cô vừa gắp mấy miếng rau xanh để vào dĩa của tiểu bảo, “Không thể cứ ăn bánh ngọt, mau ăn một chút đồ ăn.”

Nhìn thấy xanh xanh hồng hồng giữa dĩa, tiểu bảo không tình nguyện nói: “Mẹ, có thể ăn sau cùng không?”

“Không thể, đến lúc đó con sẽ nói là đã ăn no, để lại lần sau ăn.”

Mạc Viện Viện sớm đã quen thuộc quỷ kế của con trai mình, cô quả quyết cự tuyệt.

Tiểu bảo nhăn mặt, từ từ lấy rau xanh trên dĩa gian nan nuốt vào.die/n/da/fnle/q.uydo/n

Mạc Viện Viện cảm thấy buồn cười, nhịn không được véo cái mặt nhỏ nhắn mềm mại trơn bóng của cậu, “Không thích ăn như vậy à.”

Tiểu bảo nuốt thức ăn trong miệng xuống, “Không tính là khó ăn, bởi vì khó ăn nhất chính là tay nghề của mẹ.”

Mạc Viện Viện cười ha ha, ăn thêm mấy miếng thịt, “Nếu không khó ăn vậy thì ăn nhiều một chút.”

Mặt tiểu bảo lập tức nhăn thành cái bánh bao, “Mẹ rất xấu, bình thường con chỉ ăn bốn miếng, hôm nay con đã ăn đủ rồi.”

Mạc Viện Viện chơi xấu, “Nhưng mà hôm nay không phải là Dori làm, hương vị hẳn là rất ngon mới đúng, có thể ăn thêm một chút.”

Tiểu bảo căm giận nhìn Mạc Viện Viện, bỗng nhiên cậu sửng sốt, “Mẹ, có rất nhiều người bị thương té trên mặt đất.”

Mạc Viện Viện cả kinh, “Cái gì?” Nói xong cả kinh ôm tiểu bảo vào trong ngực, thấp giọng nói: “Con còn thấy được gì?”

Tiểu bảo học bộ dáng của cô, cũng nói thật nhỏ: “Còn có rất nhiều người cầm gậy trong tay.”

Mạc Viện Viện lập tức kinh sợ, cái này không phải là gậy, đó là súng phóng xạ năng lượng.

Ở trong cái thế giới này, mỗi người hoặc nhiều hoặc ít, hoặc mạnh hoặc yếu đều có một ít năng lực, có người khứu giác tốt, có người có khả năng đặc biệt có thể dự đoán trước, có người thính giác tốt, còn có người yếu đến mức giống như không có năng lực gì, giống như cô, cô không biết bản thân mình có năng lực đặc biệt gì khác.

Mà tiểu bảo, từ lúc cậu còn rất nhỏ đã có năng lực này.

Cậu có thể sớm biết một chút chuyện sẽ phát sinh trên người, bất quá thời gian này rất ngắn, bình thường là vài giây hoặc là vài phút mà thôi, lúc này Mạc Viện nghe con trai nói như vậy, lòng cô đột nhiên co lại một chỗ, vũ trụ ở đây mờ mịt đầy sao, nếu như thật sự phát sinh chuyện mà con trai nói, vậy thì chỉ có một khả năng. . . . . .

Đó chính là, chiếc Tinh hạm này sẽ gặp được Stars cường đạo hung ác tàn nhẫn trong truyền thuyết.

Mạc Viện Viện ôm con trai cấp tốc đi đến buồng lái ở tầng bốn. Mặc dù thời gian có chút không kịp, nhưng mặc kệ thế nào, cô cũng sẽ tận lực tránh cho thảm kịch phát sinh.

Bước nhanh đến tầng bốn, một người đàn ông mặc đồng phục màu lam ngăn cản cô, ôn hòa nói: “Tiểu thư, nơi này là khu làm việc, không cho phép người ngoài đi vào.”

Mạc Viện Viện liếm liếm môi, cố gắng bình ổn hô hấp, nói: “Tôi biết, nhưng tôi có một số việc muốn gặp mặt hạm trưởng.”

Người đàn ông cười nói: “Hạm trưởng bề bộn nhiều việc, nếu như có việc, cô có thể nói với tôi chứ?”

Mạc Viện Viện nghĩ nghĩ, lắc đầu, “Thật xin lỗi, chuyện này tôi chỉ có thể nói cho hạm trưởng.”

Người đàn ông vẫn tươi cười không thay đổi, nhưng ánh mắt đã có chút đùa cợt, “Thật ngại, tiểu thư, hạm trưởng Katel bề bộn nhiều việc, ngài ấy sẽ không rãnh rỗi đến đối đãi những hành khánh như thế này.”

Mạc Viện Viện nhìn hắn, trong lòng có chút tức giận, hít sâu một hơi, rồi mỉm cười như ngày thường khi đi làm, “Cám ơn ngài đã nhắc nhở, bất quá tôi quả thật có chuyện muốn tìm hạm trưởng, cho nên mời ngài tránh ra.” Nói xong ánh mắt liếc về phía cánh tay của hắn đang để ngang trên hành lang. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

Người đàn ông thấy vẻ mặt cô kiên quyết, đứng thẳng hạ vai, thu cánh tay lại, “Được rồi, tôi sẽ để cô đi. Nhưng mà, tôi hảo tâm nhắc nhở cô một tiếng, tính tình của hạm trưởng Katel thật sự không tính là tốt, hơn nữa bây giờ ngài ấy không ở phòng của hạm trưởng, mà là ở phòng lái, cô đến đó tìm ngài ấy đi.”

Mạc Viện Viện nhìn người đàn ông, ôm chặt con trai, cất bước đi đến phòng lái không xa.

Phòng lái tên cũng như nghĩa, chính là trung tâm để kiểm soát đầu mối trọng yếu của chiếc Tinh hạm này, Mạc Viện Viện nhẹ nhàng gõ gõ cửa phòng, bên trong lập tức truyền đến tiếng nói của đàn ông, “Là ai?”

Mạc Viện Viện nhìn dụng cụ kiểm tra ra vào cạnh cửa một chút, nói: “Tôi là một hành khách, tôi có chuyện quan trọng muốn tìm hạm trưởng.”

Bên trong im lặng, một hồi sau mới truyền đến tiếng nói của đàn ông lần nữa, “Hạm trưởng bề bồn nhiều việc, xin quý khách trở về chỗ ngồi của mình.”

Mạc Viện Viện cắn răng, dùng sức vỗ vào cửa bằng kim loại thật dày, “Hạm trưởng, mời ngài ra đây một chút, tôi chỉ có hai câu muốn nói, việc này liên quan đến an toàn của toàn bộ Tinh hạm.”

Vừa dứt lời, “Két” một tiếng, cửa kim loại đang khép chặt nhẹ nhàng đẩy ra, một lão nhân mặc đồng phục màu xanh đậm đi ra, “Tôi chính là hạm trưởng Katel, cô có chuyện gì?”

Mạc Viện Viện nhìn chằm chằm mười mấy người ở bên trong cửa, cô đi đến phía trước vài bước, thấp giọng nói: “Hạm trưởng, lời nói tiếp theo, có lẽ ông sẽ nghĩ rằng chính là ý tưởng đột phát của tôi hoặc giả là đầu óc tôi không bình thường, nhưng tôi cảm thấy cần phải nói cho ngài biết, Stars cường đạo có khả năng đã đến đây rồi.”

Katel sửng sốt, lập tức hỏi cô: “Cô làm sao mà biết được?”

Mạc Viện Viện cúi đầu nhìn đỉnh đầu của con trai, không nói chuyện, cô không thể nói là tự con trai mình đoán được, tuy rằng nơi này mỗi một cá nhân hoặc nhiều hoặc ít có chút năng lực, nhưng năng lực của con trai cô quá mức hiếm thấy cũng quá dẫn đến thèm muốn của nhiều người, Mạc Viện Viện cảm thấy vẫn là nên giấu đi thì tốt hơn.

Katel mỉm cười, “Phu nhân, tôi sẽ không vì vậy mà cười nhạo ảo tưởng của cô, nhưng cô cũng không nên quấy rầy công việc của chúng tôi như vậy chứ?”

Mạc Viện Viện vội nói: “Không phải, đây không phải là ảo tưởng.”

Cụ thể là cái gì cô thật sự không thể tường tận thuyết minh, thấy vẻ mặt hạm trưởng Katel không tin, Mạc Viện Viện nhịn xuống tức giận, cắn răng thấp giọng nói: “Ít nhất ngài cũng nên cẩn thận xem xét chung quanh một chút để bảo đảm an toàn. Phải biết rằng, trên toàn bộ hạm cũng có mấy ngàn hành khách, nếu bởi vì tự đại tự phụ của ngài mà gặp đại nạn, ông cho rằng, ông có thể gánh chịu được trách nhiệm này sao?”

Hạm trưởng Katel nhìn kỹ cô một chút, bỗng nhiên lớn tiếng nói với kiểm tra viên bên trong, “Lập tức tìm toàn bộ phạm vi phụ cận có Tinh hạm nào khả nghi hay không.”

Mạc Viện Viện khẩn trương nhìn mười mấy nhân viên đồng phục màu lam đang làm việc bận rộn ở bên trong.

Rất nhanh, một nhân viên đi tới, “Hạm trưởng, hết thảy đều bình thường, tuyến đường chung quanh an toàn cũng không có dị thường nào.”

Katel cúi đầu nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Mạc Viện Viện, “Cô xem, phu nhân. Dụng cụ dò xét của Hạm trưởng là Tinh Minh tiên tiến nhất, hiện tại đã kiểm tra xong, hết thảy đều bình thường, như vậy, phu nhân, ngài có thể an toàn trở về chỗ của mình rồi.”

Trong lòng Mạc Viện Viện đầy nghi hoặc, nhưng sự thật lại ở ngay trước mắt, cô nuốt xuống nghi vấn trong lòng, im lặng ôm tiểu bảo từ tầng bốn đi xuống.

Trở lại trong khoang thuyền, Mạc Viện Viện vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai, khen ngợi nói: “Tiểu bảo thật ngoan, vừa rồi cũng không nói chuyện.”

Tiểu bảo cũng sờ sờ Mạc Viện Viện, “Mẹ cũng ngoan.”

Mạc Viện Viện cười cười, đứng dậy chuẩn bị thỏa đáng lại cho tiểu bảo, “Tiểu bảo, nếu như lát nữa có chuyện nguy hiểm xảy ra, con phải trốn ở sau lưng mẹ, không được đi ra, có biết không?”

Tiểu bảo gật đầu, đôi mắt đen thui mang theo ngây thơ.

Thu dọn xong chuyện quần áo, Mạc Viện Viện nhanh chóng ôm chặt tiểu bảo, ngồi vào một góc của khoang thuyền.

Bỗng nhiên hạm thể chấn động, ngay sau đó là một trận lay động kịch liệt, Judy cách vách vừa đập cửa, vừa kêu to: “Mạc Viện Viện cô ở đâu?”

Mạc Viện Viện ấn xuống cái nút khai khoang, ngay lập tức cửa mở ra, Judy liền chui đầu vào. Die nd da nl e q uu ydo n

/10

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status