Cực Sủng, Tiểu Phụ Điền Viên

Chương 27 - Hoa Đào Rất Vượng

/201


Nàng ta mặc một bộ quần áo màu đỏ thẫm, trên đầu cài một cây trâm mặc ngọc, mặt mày thanh tú, tràn đầy vị thành thục.

Hai người đã tới, tới đi hội làng mua đồ sao? Hôm nay ta thức dậy hơi trễ, để cho hai người chờ lâu rồi. Giọng nói trong trẻo, làm cho người ta có một cảm giác ấm áp, nói thật, Bảo Nhi đúng thật là không ghét nổi.

Không có, chúng ta vừa tới. Bảo Nhi mỉm cười đáp. Ánh mắt của Nhạc Mặc vẫn dừng ở trước chân, hoặc là nhìn về phía Bảo Nhi ở bên cạnh.

Ngô Yên Nhiên liếc thấy bọc quần áo còn nguyên ở trên bàn kia, trong mắt xẹt qua vẻ ảm đạm bi thương. Tại sao lại mang đồ trả lại cho ta rồi, Bảo Nhi là chê tỷ tỷ chọn khó coi sao? , Ngô Yên Nhiên khẽ cười, trong giọng nói mang theo một chút dí dỏm.

Dĩ nhiên không phải, là quần áo tỷ tỷ tặng thật đẹp, mặc ở trong thôn cũng không thích hợp. Để thì lãng phí, chẳng bằng đặt ở trong tiệm bán tốt hơn. Bảo Nhi rất là thân mật đáp.

Ngô Yên Nhiên nhìn về phía Bảo Nhi trong mắt xẹt qua vẻ kinh ngạc, lại khôi phục lại vẻ trấn tĩnh. Là tỷ tỷ suy tính không chu toàn, Bảo Nhi đến phía trước cửa hàng xem thử có thích cái nào hay không, tỷ tỷ sẽ tặng cho.

Không cần lãng phí như vậy, vẫn nên giữ lại bán đi. Không ngờ tỷ tỷ lợi hại như vậy, mở ra nhiều cửa hàng thế kia, lần trước ở chợ ta còn tưởng rằng chỉ có một cái thôi. Bảo Nhi tràn đầy hâm mộ nhìn Ngô Yên Nhiên.

Chỉ là một chút vốn buôn bán nhỏ, giết thời gian thôi, ngược lại tỷ tỷ thật hâm mộ Bảo Nhi đó! Ngô Yên Nhiên làm như vô tình ánh mắt lướt qua nam nhân yên tĩnh kia.

Bảo Nhi đều thu tất cả vào trong mắt, hẳn là ngươi hâm mộ ta gả cho Nhạc Mặc nhỉ!

Bảo Nhi không biến sắc, Lát nữa chúng ta đi xem hội chùa, tỷ tỷ cũng cùng đi chứ?

Trong mắt Ngô Yên Nhiên thoáng qua chút ánh sáng, tay cầm khăn tay cũng níu chặt, Thích hợp sao?

Có gì không thích hợp, cùng nhau đi , quay đầu lại nói với Nhạc Mặc: Tướng công, chàng nói đi?

Nhạc Mặc gật đầu, kéo cô bé con kia. Hắn không biết trong đầu nàng nghĩ cái gì, chỉ biết là tâm tình nàng không tốt lắm.

Bảo Nhi không muốn tính toán cái gì, nàng chỉ là muốn biết, có phải Ngô Yên Nhiên nhìn đơn giản như vậy hay không. Bình thường nàng không muốn nghĩ phức tạp về người khác, nhưng, nếu nàng ta thật sự như thế, như vậy thì thật xin lỗi rồi.

Vốn Bảo Nhi cho rằng hội chùa cũng chỉ là một vài trò chơi xiếc ảo thuật, không ngờ còn có khiêng tượng thần đi diễu hành.

Chỉ thấy mười mấy người khiêng một pho tượng thần lớn chừng hai mét diễu hành dọc theo đường phố trong trấn, chung quanh rất nhiều dân chúng tụ tập, khi tượng thần đi qua rất nhiều người đều quỳ xuống đất dập đầu bái lạy, trong miệng còn khấn váy cái gì đó.

Bảo Nhi cảm thấy hình dạng vị tượng thần này rất giống Quan Âm, Tướng công, đây là thần gì vậy?

Đây là Tống Tử nương nương Nhạc Mặc cúi đầu đáp. Ngô Yên Nhiên dẫn theo nha hoàn đứng ở một bên, bỗng cảm thấy rất là lúng túng, một màn duy mỹ như thế, cũng làm đau nhói lòng nàng ta thật sâu. Nếu lúc trước nàng ta kiên trì thêm chút nữa, có phải kết cục không giống như vậy hay không?

Đi theo đoàn người, đi tới một khu tự miếu, tất cả cửa đều bán nhang đèn, trước


/201

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status