Chương 3.1: Chó của cô hai?
Hạ Tình Không vẫn cúi đầu không nói chuyện, Hạ Tình Xuyên nhìn dáng vẻ bình tĩnh của cô, gương mặt xinh đẹp, lại càng chán ghét cô hơn.
Dựa vào cái gì mà chuyện tốt liền tới lượt cô, về đến nhà họ Hạ còn ăn mặc như vậy, như vậy cũng có thể kết hôn với nhà giàu?
“Tình Không à.”
Hạ Tình Không vẫn luôn cúi đầu nhẫn nhịn sự chế giễu của Hạ Tình Xuyên, lúc này lại nghe thấy một tiếng nói trầm thấp, ngẩng đầu lên liền thấy ba của cô Hạ Chính Hoa.
Hạ Chính Hoa bước tới trước, vừa chuẩn bị chất vấn tại sao dẫn cô chủ về không đến phòng khách trước, còn đứng ở cổng, lúc này ông ta cũng đã thấy quần áo trên người Hạ Tình Không.
Chiếc váy liền trễ ngực, trước ngực hở hang, vạt váy cũng ngắn chỉ có thể che được cái đùi, hơn nữa váy còn rất nhếch nhác.
“Cái này…”
“Ba à, ba hỏi anh Vân Thâm xem đã đón chị Tình Không ở đâu về.” Thấy Hạ Chính Hoa do dự, Hạ Tình Xuyên lập tức tiến lên khoác tay của Hạ Chính Hoa, bất mãn nói.
“Crown Club.” Chu Vân Thâm thấy Hạ Chính Hoa nhìn về phía anh ta, liền thành thật trả lời.
Crown Club là nơi thế nào, Hạ Chính Hoa cũng biết. Ánh mắt Hạ Chính Hoa sầm xuống, nhìn về phía Hạ Tình Không.
Hạ Tình Không cúi đầu, không nói chuyện, ngầm thừa nhận tất cả điều này.
Hạ Tình Không ở bên ngoài sống khổ sở, làm nhân viên phục vụ cũng không có gì.
Hạ Chính Hoa thở dài, vừa chuẩn bị không so đo, lại nghe thấy Thẩm Diệu Ngọc nói: “Cô chủ ở bên ngoài lưu lạc nhiều năm, đừng hà khắc với nó như vậy, vẫn là trẻ con không hiểu chuyện.”
Hạ Tình Xuyên không hài lòng, dẩu môi nhìn mẹ của mình.
“Vậy cũng phải biết bản thân có thân phận gì chứ, ba đã phái người đi tìm chị Hạ Tình Không từ lâu rồi, mặc thành như vậy bảo người ta nhìn nhà chúng ta thế nào đây?”
Hai người kẻ xướng người họa, lông mày vốn giãn ra của Hạ Chính Hoa lại cau chặt lại.
Thân phận của Hạ Tình Không sớm đã truyền khắp thành phố SH rồi, nhà họ Hạ gần đây vốn đang căng thẳng vụ tiền đầu tư, hợp đồng mãi không làm xong. Nếu như còn truyền ra tin xấu không hay gì, đả kích sẽ rất lớn.
Nghĩ tới đây, ánh mắt nhìn về phía Hạ Tình Không của Hạ Chính Hoa mang theo chút chán ghét. Lúc ông ta nhìn về phía Hạ Tình Không lại không khỏi sửng sốt.
Hạ Tình Không vẫn là dáng vẻ yếu đuối, chỉ là ánh mắt trong sáng, nhìn ông ta giống như hy vọng tràn đầy tan vỡ rồi.
Lời của Hạ Chính Hoa nghẹn ở cổ họng, còn chưa lên tiếng đã bị Hạ Tình Không cắt ngang.
Hạ Tình Không rút hợp đồng ở phần hông ra, hai tay đưa cho Hạ Chính Hoa, ánh mắt rụt rè giống như chú thỏ con bị sợ hãi.
Hạ Chính Hoa sửng sốt, giơ tay nhận lấy một xấp giấy kia, nhìn kỹ, hai tay liền run lên.
Đây là… Đây là…
Thẩm Diệu Ngọc tò mò nhìn một cái, trong đầu ong một tiếng.
Đây lại là hợp đồng mấy lần trước bàn mãi không được của doanh nghiệp Chu thị!
Tay của Hạ Chính Hoa hơi run lên, hợp đồng này của doanh nghiệp Chu thị chính là nơi mấu chốt nguy cơ lần này của nhà họ Hạ. Nhưng vì bên phía doanh nghiệp Đằng Vân vẫn muốn thôn tính ông ta, cho nên Chu thị có ý hợp tác ký hợp đồng với Đằng Vân. Hạ Chính Hoa đích thân tới nơi, lấy ra thành ý bàn với Chu thị, nhưng vẫn đều không ký được hợp đồng.
“Con, sao con ký được…” Hạ Chính Hoa kinh ngạc nhìn Hạ Tình Không. Đứa con gái thất lạc gần 20 năm ở bên ngoài này, vừa về nhà đã cho ông ta niềm vui bất ngờ lớn như vậy.
Hạ Tình Không cúi đầu xuống, chuẩn bị cảm xúc, sau đó viền mắt ướt át, ngẩng đầu lên nhìn Hạ Chính Hoa.
“Lúc trước ba tìm con, muốn con trở về, con vẫn lưu lạc ở bên ngoài, còn chưa chuẩn bị tốt, con giúp quá ít cho nhà họ Hạ. Sau này con nghe nói công ty của ba gặp khó khăn, liền muốn giúp ba làm việc bản thân có thể làm, như vậy con mới có tư cách trở về nhà họ Hạ…”
/2723
|