Edit: Phi Nguyệt
“Vâng, đội trưởng!” Các đội viên nhanh chóng mở máy truyền tin muốn liên lạc với những hacker trong đoàn thì phát hiện, toàn bộ máy truyền tin của bọn họ đều không dùng được.
“Máy truyền tin không thể liên lạc ra bên ngoài…” Sắc mặt các đội viên đều hốt hoảng, không ai biết phải làm gì.
Đây không phải là chuyện mà một hacker phổ phông có thể làm được, để khống chế được máy truyền tin cá nhân không hề đơn giản, nhất định phải công phá khu vực đầu não cấp S của trường quân giáo mới đoạt được quyền khống chế những máy móc cá nhân này. Lẽ nào người công kích tổng bộ đoàn cơ giáp Thiên Cơ là một hacker cấp thần?
“Làm sao có thể?” Gã đội trưởng kinh hãi nhảy dựng lên, hắn mau chóng kiểm tra máy truyền tin của mình và phát hiện không có phản ứng giống hệt như lời các đội viên vừa nói.
“Không, người có năng lực như thế này chắc chắn phải là hacker đứng đầu trường rồi, Lâm Chí Đông của đoàn Lôi Đình cũng không có năng lực bậc này… Lẽ nào đợt tấn công này đến từ bên ngoài trường?” Nghĩ tới đây, cả khuôn mặt của gã đội trưởng đen lại. Nếu chỉ trong nội bộ trường công kích lẫn nhau sẽ không gây nguy hại đến hệ thống của trường, nhưng nếu thực sự đến từ phía ngoài thì trường quân giáo của bọn họ đang gặp nguy hiểm.
Hắn lo lắng nói: “Các cậu ở đây tiếp tục cố gắng liên lạc với đầu não máy chủ, tôi đi báo cho các đạo sư…” Hacker lợi hại như vậy tấn công thì chỉ các đạo sư mới có năng lực cứu bọn họ.
Gã đội trưởng lập tức lao ra khỏi phòng giám sát, chuẩn bị đi tìm các đạo sư hacker chuyên nghiệp để báo cáo chuyện xảy ra ở chỗ bọn họ, nếu hắn đoán không nhầm thì rất có thể đây là âm mưu của thế lực ở bên ngoài nhằm vào trường quân giáo, đoàn cơ giáp Thiên Cơ bọn họ chỉ là nạn nhân thứ nhất mà thôi.
Trong lúc này, Lăng Lan đang khiêng Lạc Lãng trên vai, chạy thật nhanh đến cửa ra ở lầu bốn, trên đường đi, cứ khoảng 30 mét cô lại vỗ một chưởng vào tường, thoạt nhìn có vẻ tùy ý vì không tạo thành tổn thương gì trên bề mặt tường, nhưng chỉ có Lăng Lan biết điểm cô chọn lựa đều là cột chịu trọng lực của tòa nhà. Trước đó cô và Tiểu Tứ đã bàn bạc xong, Tiểu Tứ phụ trách phá hư toàn bộ các thiết bị giám sát, còn cô sẽ phụ trách phá hủy tòa nhà này, cô muốn đoàn cơ giáp Thiên Cơ từ nay về sau không thể ngóc đầu lên được nữa. Khi bọn chúng không còn là thế lực đứng thứ hai trong trường thì chúng không thể làm những việc dơ bẩn như trước kia.
Trước khi đi, Tiểu Tứ đã sớm đem bản đồ kết cấu của tòa nhà giao cho Lăng Lan, trên bản đồ rất chu đáo chỉ rõ cho cô biết nên ra tay ở chỗ nào là thích hợp.
Hoàn thành công việc trên tầng bốn, Lăng Lan bắt đầu đi xuống dưới, cô đánh lén mấy tên tuần tra lười biếng đang đứng hút thuốc ở đầu cầu thang, thuận lợi đi xuống tầng hai, sau đó cô tiếp tục công việc phá cột chịu lực của tòa nhà.
Tiểu Tứ bỗng đột nhiên kêu lên đầy hưng phấn: “Lão đại, tôi tìm thấy Lỗ Vĩnh Quang rồi.”
Tiểu Tứ phá hủy hết hệ thống đầu não cùng toàn bộ thiết bị giám sát trong trụ sở của đoàn cơ giáp Thiên Cơ, xong việc nó bắt đầu tìm kiếm những người đã đi cùng Thi Minh Nghĩa trong vụ bắt cóc Lạc Lãng, rất nhanh nó đã tìm được kẻ đầu xỏ Lỗ Vĩnh Quang,
“Vâng, đội trưởng!” Các đội viên nhanh chóng mở máy truyền tin muốn liên lạc với những hacker trong đoàn thì phát hiện, toàn bộ máy truyền tin của bọn họ đều không dùng được.
“Máy truyền tin không thể liên lạc ra bên ngoài…” Sắc mặt các đội viên đều hốt hoảng, không ai biết phải làm gì.
Đây không phải là chuyện mà một hacker phổ phông có thể làm được, để khống chế được máy truyền tin cá nhân không hề đơn giản, nhất định phải công phá khu vực đầu não cấp S của trường quân giáo mới đoạt được quyền khống chế những máy móc cá nhân này. Lẽ nào người công kích tổng bộ đoàn cơ giáp Thiên Cơ là một hacker cấp thần?
“Làm sao có thể?” Gã đội trưởng kinh hãi nhảy dựng lên, hắn mau chóng kiểm tra máy truyền tin của mình và phát hiện không có phản ứng giống hệt như lời các đội viên vừa nói.
“Không, người có năng lực như thế này chắc chắn phải là hacker đứng đầu trường rồi, Lâm Chí Đông của đoàn Lôi Đình cũng không có năng lực bậc này… Lẽ nào đợt tấn công này đến từ bên ngoài trường?” Nghĩ tới đây, cả khuôn mặt của gã đội trưởng đen lại. Nếu chỉ trong nội bộ trường công kích lẫn nhau sẽ không gây nguy hại đến hệ thống của trường, nhưng nếu thực sự đến từ phía ngoài thì trường quân giáo của bọn họ đang gặp nguy hiểm.
Hắn lo lắng nói: “Các cậu ở đây tiếp tục cố gắng liên lạc với đầu não máy chủ, tôi đi báo cho các đạo sư…” Hacker lợi hại như vậy tấn công thì chỉ các đạo sư mới có năng lực cứu bọn họ.
Gã đội trưởng lập tức lao ra khỏi phòng giám sát, chuẩn bị đi tìm các đạo sư hacker chuyên nghiệp để báo cáo chuyện xảy ra ở chỗ bọn họ, nếu hắn đoán không nhầm thì rất có thể đây là âm mưu của thế lực ở bên ngoài nhằm vào trường quân giáo, đoàn cơ giáp Thiên Cơ bọn họ chỉ là nạn nhân thứ nhất mà thôi.
Trong lúc này, Lăng Lan đang khiêng Lạc Lãng trên vai, chạy thật nhanh đến cửa ra ở lầu bốn, trên đường đi, cứ khoảng 30 mét cô lại vỗ một chưởng vào tường, thoạt nhìn có vẻ tùy ý vì không tạo thành tổn thương gì trên bề mặt tường, nhưng chỉ có Lăng Lan biết điểm cô chọn lựa đều là cột chịu trọng lực của tòa nhà. Trước đó cô và Tiểu Tứ đã bàn bạc xong, Tiểu Tứ phụ trách phá hư toàn bộ các thiết bị giám sát, còn cô sẽ phụ trách phá hủy tòa nhà này, cô muốn đoàn cơ giáp Thiên Cơ từ nay về sau không thể ngóc đầu lên được nữa. Khi bọn chúng không còn là thế lực đứng thứ hai trong trường thì chúng không thể làm những việc dơ bẩn như trước kia.
Trước khi đi, Tiểu Tứ đã sớm đem bản đồ kết cấu của tòa nhà giao cho Lăng Lan, trên bản đồ rất chu đáo chỉ rõ cho cô biết nên ra tay ở chỗ nào là thích hợp.
Hoàn thành công việc trên tầng bốn, Lăng Lan bắt đầu đi xuống dưới, cô đánh lén mấy tên tuần tra lười biếng đang đứng hút thuốc ở đầu cầu thang, thuận lợi đi xuống tầng hai, sau đó cô tiếp tục công việc phá cột chịu lực của tòa nhà.
Tiểu Tứ bỗng đột nhiên kêu lên đầy hưng phấn: “Lão đại, tôi tìm thấy Lỗ Vĩnh Quang rồi.”
Tiểu Tứ phá hủy hết hệ thống đầu não cùng toàn bộ thiết bị giám sát trong trụ sở của đoàn cơ giáp Thiên Cơ, xong việc nó bắt đầu tìm kiếm những người đã đi cùng Thi Minh Nghĩa trong vụ bắt cóc Lạc Lãng, rất nhanh nó đã tìm được kẻ đầu xỏ Lỗ Vĩnh Quang,
/516
|